Làm trò mèo vốn là thói thường của chế độ cộng sản bởi Chủ Nghĩa Xã Hội và Chủ Nghĩa Cộng Sản thực ra không hề tồn tại trong xã hội loài người, mà chỉ là một sản phẩm
Nguyễn Thu Trâm, 8406
Làm trò mèo vốn là thói thường của chế độ cộng sản bởi Chủ Nghĩa Xã Hội và Chủ Nghĩa Cộng Sản thực ra không hề tồn tại trong xã hội loài người, mà chỉ là một sản phẩm của chứng hoang tưởng do một số triết gia bệnh hoạn về tâm thần như Karl Marx, Engels và Lenin tưởng tượng ra. Bởi đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu mà những kẻ bệnh hoạn đó đã gặp nhau về phương diện tư tưởng, và đã mang lại một mối hiểm họa khó lường cho nhân loại. Và, ở Việt Nam cũng có một số kẻ đồng bệnh tương lân với các nhà tư tưởng tâm thần đó, nên cũng đã mang họa hại khôn lường cho đất nước và dân tộc Việt Nam.
Vì muốn cả dân tộc tin vào một chiếc bánh vẽ Thiên Đường Xã Hội Chủ Nghĩa ở tương lai, nơi không có người giàu kẻ nghèo mà mọi người đều sung túc thịnh vượng và an nhàn với chính sách chung của đảng và nhà nước là “làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu”... mà đảng và nhà nước cộng sản cứ phải triền miên sống trong sự dối trá, bịp bợm và cứ phải làm hết trò mèo này đến trò mèo khác xuyên suốt lịch sử cai trị đất nước.
Chẳng hạn, để thể hiện tính dân chủ trong việc thành lập các cấp chính quyền từ trung ương đến địa phương, chế độ cộng sản Việt Nam cũng tổ chức ứng cử và bầu cử, cũng tổ chức in ấn lá phiếu, in ấn thẻ cử tri cùng bích chương, khẩu hiệu để bố cáo rồi cũng tổ chức cổ động bầu cử kéo dài hàng tháng trời và có thể tiêu tốn hàng ngàn tỷ đồng và đến ngày bầu cử, thậm chí thùng phiếu còn được đưa đến tận giường bệnh cho những cử tri vì ốm đau không đi lại được để họ bỏ phiếu ngay tại giường bệnh, những cử tri bất hợp tác vì cảm thấy cuộc bầu cử chỉ là hành động mị dân mà cáo ốm, yếu đến mức không thể bỏ phiếu được, thì các nhân viên của ban bầu cử cũng sẽ giúp, cầm tay cử tri đó cầm lá phiếu để bỏ vào thùng phiếu sau khi đã giúp họ lựa chọn những “ứng cử viên xứng đáng” được ghi trên lá phiếu – Và cho dù những cử tri khác đã gạch bỏ tất cả những ứng cử viên được ghi tên trong là phiếu vì chẳng có ai trong số đó xứng đáng đại diện cho họ trong các cấp chính quyền, nhưng rồi đến lúc công bố kết quả thì những người đắc cử cũng đều là những người được 100% cử tri ủng hộ, bởi những gì đảng và nhà nước muốn mà chẳng được! Và dù Điều 2, Chương 1 về luật bầu cử và ứng cử mà Hiến Pháp nước CHXHCN Việt Nam đã quy định rằng: “Công dân nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, không phân biệt dân tộc, nam nữ, thành phần xã hội, tín ngưỡng, tôn giáo, trình độ văn hoá, nghề nghiệp, thời hạn cư trú, đủ mười tám tuổi trở lên đều có quyền bầu cử và đủ 21 tuổi trở lên đều có quyền ứng cử đại biểu Quốc hội và chính quyền các cấp theo quy định của pháp luật.” Nhưng thực tế hoàn toàn không phải như vậy, về hoạt động bầu cử thì tất cả những công dân từ 18 tuổi trở lên đều buộc phải bầu cử, nếu không đều bị kết tội phản động, chống lại chủ trương chính sách của nhà nước, bởi việc buộc tất cả các cử tri phải đi bầu để thể hiện tính dân chủ trong việc bầu chọn người đại diện của nhân dân trong các cấp chính quyền, nhưng việc đó hoàn toàn không ảnh hưởng đến việc ai sẽ đắc cử, sẽ được cơ cấu vào các chức vụ trong chính quyền, bởi việc đó đảng và nhà nước đã quy hoạch sẵn theo chế độ “đảng cử dân bầu” rồi! Còn lại, việc ứng cử là một vấn đề nhạy cảm: Bởi không phải tất cả “Công dân nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, không phân biệt dân tộc, nam nữ, thành phần xã hội, tín ngưỡng, tôn giáo, trình độ văn hoá, nghề nghiệp, thời hạn cư trú, đủ 21 tuổi trở lên đều có quyền ứng cử đại biểu Quốc hội và chính quyền các cấp theo quy định của pháp luật” mà các ứng cử viên nhất thiết phải do một tổ chức ngoại vi của đảng cộng sản tiến cử và giới thiệu. Và đa phần những người được giới thiệu ra ứng cử đều là đảng viên của đảng cộng sản, hoặc ít nhất cũng phải là con em trong các gia đình có truyền thống cách mạng, phải “vừa hồng, vừa chuyên”. Còn lại những công dân tự ra ứng cử nếu không bị tại nạn giao thông để chết bất đắc kỳ tử thì cũng bị đưa vào bệnh viện tâm thần để điều trị, vì những ứng cử viên vào quốc hội hay vào các cấp chính quyền, nhất thiết phải là những người “của đảng, do đảng và vì đảng” còn những ai vì nặng lòng với dân tộc, với vận mệnh của đất nước mà tự ra ứng cử thì nhất định người đó đã bị “tâm thần phân liệt” không phải chết, thì phải đưa vào bệnh viện tâm thần chứ còn đưa đi đâu nữa? Lịch sử Việt Nam qua các cuộc bầu cử Quốc hội và Hội Đồng Nhân Dân các cấp từ năm 1946 đến nay đã chứng minh rõ điều này: Một Trò Mèo của chế độ cộng sản Việt Nam về bầu cử và ứng cử.
Để tuyên truyền, nhồi sọ người dân Việt Nam từ sơ sinh cho đến bạc đầu về chế độ cộng sản, về Hệ Thống Xã Hội Chủ Nghĩa và tinh thần quốc tế vô sản, đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam cũng đã từng thực hiện những trò mèo khác, không kém phần thô bỉ. Chẳng hạn để truyền bá về đảng cộng sản Việt Nam từ sự ra đời cho đến những chiến tích vẻ vang, hay về mối tình hữu nghị giữa Việt Nam – Liên Xô hay Việt Nam – Trung Hoa... đảng và nhà nước Việt Nam đã tổ chức hàng trăm cuộc thi, cùng chủ đề, cùng nội dung câu hỏi cho cả dân tộc Việt Nam từ các cháu mẫu giáo, đến các sinh viên đại học, cho đến cán bộ viên chức trong các cơ quan ban ngành kể cả các giáo sư, tiến sỹ của các trường cao đẳng, đại học và các học viện... Tất nhiên khi ban hành đề thi thi đảng và nhà nước cũng không quên ban hành luôn cả đáp án... Và nhà nhà dự thi, người người dự thi, tất cả nam phụ lão ấu dự thi... Ai có bút dùng bút, ai có computer dùng computer... để sao chép lại đúng như đáp án đã ban hành... ai không biết chữ hoặc không có thời gian để sao chép lại đáp án thì dùng máy photocopier mà photo lại đáp án do nhà nước ban hành đó, rồi ghi tên mình vào, hoặc nhờ người khác ghi hộ tên mình vào để nộp lên cấp trên dự thi... đều được chấp nhận cả. Đảng và nhà nước sẽ đếm số lượng, cơ quan đơn vị nào có số lượng bài gởi về dự thi cao nhất sẽ được trúng thưởng... Đơn vị nào có số lượng bài dự thi thấp hơn số nhân sự trong cơ quan, tất nhiên tổ chức đảng, đoàn và công đoàn ở đơn vị đó sẽ bị phê bình kiểm điểm là không hoàn thành nhiệm vụ dự thi. Tất nhiên cũng hiếm khi có đơn vị nào không hoàn thành chỉ tiêu bởi ai cũng biết đây là một chính sách lớn của đảng. Về cá nhân đoạt giải, thường là những người làm nghề tự do, như nhặt rác, thu lượm ve chai, hoặc các em ở các trường tiểu học, bởi việc trao giải cá nhân cho các thành phần đó sẽ có ác dụng tuyên truyền nhiều hơn cho đảng và nhà nước: Một Trò Mèo của chế độ cộng sản Việt Nam về đường lối chính sách của cộng sản.
Vào đầu tháng 01 năm 2013 vừa qua đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam lại thực hiện một trò mèo mới mà quy mô và tính chất đều không kém phần thô bỉ so với những trò mèo trước đây, ấy là kêu gọi toàn dân “Góp Ý Dự Thảo Sửa Đổi Hiến Pháp 1992” để nhằm xoa dịu làn sóng phản kháng của đồng bào các giới trong và ngoài nước đối với chế độ cộng sản trước những chủ trương chính sách đối nội đối ngoại vô cùng nhược hèn và ngu xuẩn của đảng và nhà nước, đặc biệt là đối sách với trung cộng về vấn đề biên giới và biển đảo, mặc dù trong thực tế, chế độ cộng sản Việt Nam chưa từng có một bản Hiến Pháp đúng nghĩa, vì cái văn bản mà đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam cho là Hiến Pháp đó, chỉ là một công cụ để đảng và nhà nước cai trị toàn dân tộc Việt Nam và biến cả dân tộc Việt thành những kẻ nô lệ chứ cái mà đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam mạo nhận là Hiến Pháp đó chưa bao giờ thể hiện ý chí và NGUYỆN VỌNG của tuyệt đại đa số dân chúng tồn tại ở trong hoặc ngoài NHÀ NƯỚC ĐÓ, nhưng vẫn là DÂN THUỘC NHÀ NƯỚC ĐÓ theo như định nghĩa của Hiến Pháp hay Constitutio hoặc Constitution của Tự Điển Bách Khoa Toàn Thư. Dẫu vậy, cũng muốn cho toàn dân thấy cái tính ưu việt của chế độ cộng sản về cái gọi là dân chủ trong xây dựng hệ thống pháp chế của nhà nước, đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam vẫn tiến hành cho toàn dân được góp ý cho dự thảo sửa đổi Hiến Pháp. Để khởi động cho hỏa động này, vào ngày 16 tháng 01 vừa qua Thủ tướng Y Tá Nguyễn Tấn Dũng vừa ký quyết định số 136/QĐ-TTG về: Ban hành Kế hoạch của Chính phủ về việc tổ chức lấy ý kiến về dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992. Rằng: “Thủ tướng Chính phủ yêu cầu việc lấy ý kiến về các quy định Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 của các Bộ, ngành, địa phương phải được thảo luận, lấy ý kiến với các hình thức thích hợp, tạo thuận lợi để cán bộ, công chức, viên chức, các tầng lớp nhân dân tham gia sửa đổi Hiến pháp năm 1992.
Việc tổ chức lấy ý kiến về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 phải được thảo luận, lấy ý kiến với các hình thức thích hợp, tạo điều kiện thuận lợi để cán bộ, công chức, viên chức, các tầng lớp nhân dân tham gia sửa đổi hiến pháp năm 1992.
Việc tổ chức lấy ý kiến phải được tiến hành rộng rãi, dân chủ, khoa học, công khai; bảo đảm tiến độ, chất lượng, thiết thực và tiết kiệm. Các ý kiến đóng góp vào Dự thảo phải được tập hợp đầy đủ, chính xác, khách quan, trung thực và là cơ sở để góp phần hoàn thiện Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992.
Các Bộ, ngành, địa phương có trách nhiệm tuyên truyền, vận động cán bộ, nhân dân tham gia đóng góp ý kiến và phản ánh trung thực, kịp thời ý kiến đóng góp; không để các đối tượng xấu, thế lực thù địch lợi dụng chống phá, xuyên tạc chủ trương, đường lối của Đảng và pháp luật của Nhà nước.”
Trước đó, vào ngày 28 tháng 12 năm 2012, thay mặt Bộ Chính trị, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng Lú đã ký ban hành Chỉ thị số 22-CT/TW về việc tổ chức lấy ý kiến nhân dân về dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 cũng cùng nội dung chỉ đạo rằng: “Việc tổ chức lấy ý kiến nhân dân về dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 là một đợt sinh hoạt chính trị quan trọng, rộng lớn trong toàn Đảng, toàn dân và cả hệ thống chính trị nhằm phát huy quyền làm chủ, trí tuệ, tâm huyết của các tầng lớp nhân dân, của các cấp, các ngành, nâng cao nhận thức và trách nhiệm của mỗi cá nhân, cơ quan, tổ chức đối với việc sửa đổi Hiến pháp, thi hành Hiến pháp, pháp luật và góp phần xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân.”
Tuy nhiên, khi các nhân sỹ trí thức trong nước lầm tưởng rằng các lãnh đạo đảng và nhà nước CSVN đã thực sự nhận thức được những lầm lỗi của mình đối với đất nước, đối với dân tộc về các đường lối và chính sách lãnh đạo của đảng hơn ba phần tư thế kỷ qua đã khiến cho nước nhà trở nên nghèo nàn, tụt hậu, dân chúng đói rách lầm than ngu tối, tổ quốc lại đứng trước nguy cơ bị giặc Tàu đô hộ lần thứ Năm, nên lãnh đạo đảng và nhà nước đã kêu gọi các tầng lớp nhân dân cùng các sỹ phu đóng góp tâm sức và trí tuệ của mình nhằm xây dựng một Hiến Pháp hoàn chỉnh cho một nhà nước pháp quyền thực sự của dân, do dân và vì dân. Cho nên 72 nhân sỹ trí thức đã không quản khổ tứ lao tâm, soạn thảo văn bản kiến nghị nhà nước sửa đổi toàn bộ Hiến Pháp, xóa bỏ điều 4, xóa bỏ quyền độc quyền lãnh đạo đất nước của đảng cộng sản, xây dựng một nhà nước dân chủ pháp trị, tam quyền phân lập, đa nguyên chính trị, đa đảng lập quyền... Nhưng không lâu sau khi đại diện 72 nhân sỹ trí thức trình lên Ban Chỉ Đạo Góp Ý Dự Thảo Sửa Đổi Hiến Pháp của Quốc Hội BẢN KIẾN NGHỊ SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP thì cả Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng cùng tất cả các cơ quan truyền thông của nhà nước đã đồng loạt chỉ trích, lăng mạ các nhân sỹ trí thức nặng lòng với vận mệnh của quê hương, dân tộc đó là thành phần suy thoái chính trị, tư tưởng, đạo đức và đe dọa là cần phải “xử lý”. Và trước mắt, một nhà báo có nhân cách đã bị đuổi việc vì dám nói lên tâm tư tình cảm của bản thân, mà cũng là ý chí, nguyện vọng của toàn dân tộc về thái độ, tư cách và lối hành xử của các lãnh đạo tối cao của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam.
|
Phiếu Góp Ý: Một Trò Mèo Bỉ Ổi Của Đảng Cộng Sản Việt Nam |
Tất nhiên, cả Bộ Chính Trị Trung Ương Đảng CSVN cũng đã thấy được người dân Việt đã đến lúc dám nói lên sự thật và không còn úy kỵ bạo quyền chuyên chính nữa, nên các cấp chính quyền của các tỉnh thành phố trong cả nước đã đưa ra sáng kiến kinh nghiệm bỉ ổi nhất trong các chính sách bỉ ổi của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam, ấy là phát hành “Phiếu Lấy Ý Kiến Nhân Dân Về Dự Thảo Sửa Đổi Hiến Pháp 1992” với những gợi ý thấu đáo như những đáp án của một đề thi, để toàn dân chúng và cả các tầng lớp cán bộ công chức giáo sư tiến sỹ, chỉ việc theo đó mà sao chép vào những khoảng trống cần ghi chép, rồi giao nộp về trung ương cho Ban Chỉ Đạo Góp Ý Dự Thảo Sửa Đổi Hiến Pháp, để đảng và nhà nước tổng kết và công bố với quốc dân đồng bào rằng “100% dân chúng Việt Nam tán thành hoàn toàn với Dự Thảo Sửa Đổi Hiến Pháp Của Đảng và Nhà Nước, rằng cả dân tộc Việt Nam nhất trí cao rằng sự tồn tại của đảng cộng sản Việt Nam là hợp Hiến, Hợp Pháp, rằng vai trò lãnh đạo, cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam có cơ sở lịch sử, chính trị - tư tưởng và pháp lý rõ ràng, vững chắc.
Về chính trị - tư tưởng, Đảng Cộng sản Việt Nam lấy Chủ nghĩa Mác - Lê-nin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng; mục tiêu của Đảng là xây dựng một xã hội "dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh". Mục tiêu đó phản ánh chân thực và khách quan khát vọng của đại đa số quần chúng nhân dân và phù hợp với xu thế phát triển lịch sử.
Về pháp lý, vai trò lãnh đạo của Đảng được quy định tại Điều 4 của Hiến pháp năm 1992 được các đại biểu Quốc hội, đại diện cho nhân dân biểu quyết thông qua. Việc Hiến pháp quy định vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước và xã hội là điều hoàn toàn phù hợp quyền dân tộc tự quyết, được ghi nhận trong Hiến chương Liên hợp quốc.
Như vậy, vai trò lãnh đạo Nhà nước và xã hội của Đảng là đương nhiên và hợp pháp.” (Sic)
Mặc dù thực tế không phải như vậy mà sự thật là toàn dân Việt Nam đang muốn xóa bỏ điều 4 Hiến Pháp, chấm dứt hoàn toàn vai trò của đảng cộng sản trong việc cai trị đất nước và giải tán đảng cộng sản và giải thể vĩnh viễn chế độ cộng sản trên toàn lãnh thổ Việt Nam, trao lại quyền lực nhà nước về cho nhân dân, trao quyền quyết định vận mệnh của đất nước Việt Nam cho dân tộc Việt Nam bởi đất nước Việt Nam là của hơn 90 triệu đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước, chứ không phải là tài sản riêng tư của đảng cộng sản.
Dự thảo sửa đổi hiến pháp 1992 mà đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam vừa ban hành để tiếp tục lừa bịp dân tộc Việt Nam là một trò mèo vô cùng bỉ ổi! Hãy chấm dứt ngay!
Nguyễn Thu Trâm, 8406