Lịch Sử, Quân Sử & Huyền Thoại

Giáng Sinh trong thế chiến thứ II

Đêm 13 tháng Giêng 1942, hơn một tháng sau khi Nhật tấn công Trân Châu Cảng, một chiếc tàu ngầm U-Boat của Đức trồi lên ngoài khơi Manhattan, New York. Choáng ngợp khi thấy thành phố

Đêm 13 tháng Giêng 1942, hơn một tháng sau khi Nhật tấn công Trân Châu Cảng, một chiếc tàu ngầm U-Boat của Đức trồi lên ngoài khơi Manhattan, New York. Choáng ngợp khi thấy thành phố sáng trưng trong đêm, ánh sáng dọi soi từng đường viền các tòa nhà chọc trời và các tàu chở dầu đậu trong cảng. Một quả thủy lôi phóng ra, chiếc tàu ngầm lặng lẽ quay hướng đi tìm mục tiêu khác trước khi chiếc tàu chở dầu bùng nổ. Trong vòng 12 tiếng sau chiếc U-Boat đã đánh chìm thêm 7 tàu khác. Người Mỹ quá lúng túng trước những cuộc tấn công như thế. 

giang-sinh-trong-the-chien-thu-2

 Sau khi Tổng thống Franklin Delano Roosevelt (FDR) và quốc hội chấp thuận đạo luật Lend-lease  Act (viện trợ cho vay – mượn) để cứu nước Anh (và cả cung cấp cho Liên Sô, Trung Hoa) bằng các chuyến tàu chuyên chở quân nhu, vũ khí, thiết bị… Mục tiêu của các tàu ngầm Ðức là cắt đứt các nguồn vận chuyển này. Ðến cuối tháng 1, 1942 Ðức đã đánh chìm thêm 25 tàu chở dầu dọc duyên hải phía Ðông nước Mỹ. Tính đến tháng 6, 1942, sau 6 tháng từ ngày tuyên chiến với Nhật-Ðức, trung bình 3 chiếc tàu Mỹ bị đắm một ngày. 230 tàu và 5 triệu tấn hàng hóa cùng 2,500 thuyền viên bỏ mạng trên biển. Bờ biển miền Ðông loang loáng dầu đen trên sóng cùng các mảnh vỡ của tàu. Từ Florida cho đến Galveston heo hút các tàu bè. Trong khi ấy ở bờ biển phía Tây giáp Thái Bình Dương, nỗi lo sợ người Nhật tấn công bằng máy bay gia tăng. Dù lúc ấy không một chiếc máy bay nào có thể bay xa đến ngàn dặm. Kể từ sau vụ quân Anh đốt Tòa Bạch Ốc năm 1812, lần thứ 2 nước Mỹ bị quân ngoại quốc tấn công. Tin đồn rằng tàu đánh cá Nhật thả mìn ngoài biển, người Nhật bỏ thuốc độc vào trái cây rau cải  bán ở chợ. Ở Sacramento một nhà thờ Tin Lành của người Nhật bị ném đá, cảnh sát đột nhập vào một rạp chiếu phim của người Nhật làm chủ để tịch thu các phim ảnh, Ở New York vở Opera Madama Butterfly bị hủy bỏ. 4 cây anh đào, món quà của Tokyo tặng Washington DC bị lén chặt. Các khuynh hướng cực đoan chống người Nhật ngày càng gia tăng.
https://i1.wp.com/baotreonline.com/wp-content/uploads/2016/12/giang-sinh-trong-the-chien-thu-2d.jpg
Trung đoàn bộ binh 442 hành quân trên con đường lầy lội ở Pháp vào cuối năm 1944. nguồn http://www.history.army.mil

Nhưng có lẽ sự kiện dồn các người Mỹ gốc Nhật vào trại giam mới khuấy lên một vết nhơ trong lịch sử nước Mỹ. Ngày 19 tháng 2 năm 1942, trong khi lính Mỹ dưới trướng của tướng MacArthur ở Philippines cố chống chọi và thua trận phải rút lui về Bataan, FDR đã ra lệnh thành lập các khu biệt lập cho những người được xem là gây phương hại cho an ninh nước Mỹ. Thực chất là nhắm vào 110 ngàn người gốc Nhật sống ở bờ Tây. Mặc dù Ðức, Ý đã tuyên chiến với Mỹ, nhưng chỉ có người gốc Nhật bị nhắm đến. Lý do dễ hiểu là người Nhật đã tấn công Trân Châu Cảng. Trong số 110 ngàn người đó có hơn 62% là có quốc tịch Mỹ, một số lớn sinh ra ở đây. Họ xem nơi này là tổ quốc. Bắt đầu ở Hawaii, hàng trăm ngàn người Mỹ gốc Nhật, chiếm 40% dân số của đảo bị tập trung. 5 công ty kinh doanh lớn ở Hawaii do người Mỹ làm chủ phản đối vì thiếu thốn nguồn nhân lực và sản xuất, và đợi đến khi quân đội Mỹ gia tăng trên đảo thì sự căng thẳng trên hòn đảo này giảm đi và người Mỹ gốc Nhật được phép trở lại làm việc bình thường. Trong khi ấy ở lục địa thì 10 trại giam đã dựng lên từ California đến Arkansas cho 110 ngàn người Mỹ gốc Nhật. Mặc dù họ được đi học, chơi thể thao, sinh hoạt văn nghệ, tôn giáo… nhưng mọi thứ đều bị quản chế. Họ phải ở trong trại cho đến một năm sau khi thế chiến kết thúc. Một sự việc éo le góp phần cho lịch sử của cuộc chiến này là trung đoàn bộ binh 442 của người Mỹ gốc Nhật được thành lập vào năm 1943 vào thời gian khốc liệt của cuộc chiến, họ đã xem nước Mỹ là quê hương và đã anh dũng chiến đấu trên chiến trường Châu Âu một trận kiêu hùng. Họ là đơn vị được tặng thưởng nhiều huân chương nhất trong lịch sử quân đội Mỹ.

https://i0.wp.com/baotreonline.com/wp-content/uploads/2016/12/giang-sinh-trong-the-chien-thu-2c.jpg
Binh sĩ Mỹ đang đón mừng Giáng sinh ở Guadalcanal 1942.

Cuộc thế chiến thứ 2 chấm dứt qua 4 mùa Giáng Sinh không rộn rã sắc màu và thiếu ánh sáng, qua thiếu thốn và mất mát, qua những cống hiến và bất công. Sau 1945 những người Mỹ gốc Nhật liên tục đệ đơn lên tòa án Mỹ khởi kiện. Năm 1948 chính phủ thông qua luật bồi thường tái định cư đối với những người Mỹ gốc Nhật. Và đến 1988 Quốc Hội Mỹ đã chính thức công khai xin lỗi và bồi thường 20,000 đôla cho mỗi người bị đưa vào trại quản chế hồi đó vẫn còn sống.


Trở lại chuyện nước Mỹ mùa Giáng Sinh 1941, đã có ban hành rải rác đến các thành phố luật blackout (tắt đèn điện) nhằm tránh trở thành mục tiêu cho kẻ thù bắn phá. Ngay cả ở thủ đô, Tòa Bạch Ốc được đề nghị ngụy trang và đặt súng phòng không trên mái nhà. (Nhưng tổng thống không chấp nhận điều đó). Dù vậy các quan chức thành phố từ Boston đến Miami phản đối cúp điện vì sợ ảnh hưởng đến kinh tế, đến nguồn lợi có được từ du khách, và trì hoãn cho đến tháng 5, 1942. Và mùa Giáng Sinh năm đầu tiên của thế chiến, nước Mỹ phải đón mừng trong thưa thớt ánh đèn, nhiều nơi trong bóng tối. Hãy xem lại những tấm hình và nhật báo cũ để biết rằng các đứa trẻ dọc bờ biển Ðông tối ấy không có pháo bông để xem, không có đèn sáng tưng bừng phố xá và lễ hội, chúng ngồi nghe sóng vỗ trong bóng đêm và nhìn sao trời, phía sau lưng thành phố tối om. Những tấm áo phao của thủy thủ bị tàu đắm trôi dạt vào bờ… Ở Mobile, Alabama gần vịnh Mexico, thành phố có lệnh cấm đốt đèn ban đêm, sẽ phạt 100 đô nếu đèn sáng trong khi không có ai ở nhà, bóng đèn chỉ dùng loại 30 watt và màu xanh. Các màn che cửa sổ không được thêu ren, phải có màu đen, hoặc che khăn xanh, không chĩa đèn pin vào cửa sổ hay lên trời, ngay cả không soi xuống các mặt đường loang loáng nước, vì sẽ lóa ánh sáng. Quảng trường Times Square ở New York không có các bảng đèn neon cháy sáng quảng cáo, chỉ đèn đường mờ đủ soi sáng giao thông. Vài thành phố, các xe chỉ được đậu 3 giờ mỗi đêm, dự phòng nếu có di tản sẽ rộng đường cho thành phố. Ở Mississippi khuyến cáo dân chúng báo cho FBI nếu phát hiện những người Nhật có dấu hiệu khả nghi.

https://i0.wp.com/baotreonline.com/wp-content/uploads/2016/12/giang-sinh-trong-the-chien-thu-2e.jpg
Times Square 1942 trong bóng tối

Mùa Giáng Sinh năm ấy các cây thông Noel cũng thiếu vắng các dải trang trí lấp lánh, các đồ chơi cho trẻ em hiếm hoi vì kim loại và cao su đều dành hết cho chiến tranh. Các đồ trang trí thời đó nhập vào từ Nhật và Trung Hoa. Người ta phải chế các đồ chơi làm quà bằng gỗ, giấy carton và nhựa, tất nhiên là những đồ chơi như xe tăng, máy bay càng thịnh hành. Bữa tiệc Giáng Sinh cũng không đầy ắp thức ăn vì hạn chế nguồn đường, thịt, bơ. Các chuyến đi về thăm gia đình và đoàn tụ cũng hạn chế nhằm tiết kiệm xăng dầu và dành phương tiện tàu lửa cho quân đội. Ngoài lý do an ninh quốc gia thì cúp điện hay giảm các nguồn điện cũng để tiết kiệm năng lượng cho chiến tranh. Tuy vậy không khí Giáng Sinh ở hậu phương còn hơn ở tiền tuyến ngàn lần. Sau khi Nhật tấn công Hawaii, quân Mỹ dưới trướng của tướng MacArthur phải rút lui ở Philippines. Trong mùa Giáng Sinh 1942, họ đã trở lại chiến đấu sinh tử ở Guadalcanal và New Guinea, trong Thái Bình Dương, sau đó ở Tunisia, Châu Phi. Năm 1943 thì đối mặt quân Ðức ở Ý. Giáng sinh 1944 thì ở Pháp, Bỉ và sau đó trở lại đánh Nhật ở Philippines.

https://i2.wp.com/baotreonline.com/wp-content/uploads/2016/12/giang-sinh-trong-the-chien-thu-2b.jpg
Một quân cảnh đứng gác bên cây thông Giáng sinh ở Ý ngày 18/12/1944

Ngày đó các tấm thiệp chúc mừng hỏi han còn quý hơn cả thức ăn và lễ hội. Ðể có được những tấm thiệp đến kịp Giáng Sinh, quân đội phải khuyến khích dân chúng gởi từ giữa tháng 9, các gói quà chỉ dưới 2.5 kí lô. Tuy vậy nhiều gói quà đến chiến trường muộn vào mùa xuân sau đó. Những món quà đôi khi được ưa chuộng như kẹo bánh và vớ ấm, nhưng cũng có những món quà tréo ngoe như cà-vạt và nước hoa… Quý giá nhất cho các chàng GI trẻ là ảnh các người yêu, người thân luôn mang trong túi áo hay trong mũ sắt…

Niềm hạnh phúc mỗi khi Giáng Sinh trở về tràn đầy phước lành ân sủng. Dù mùa lễ có rực rỡ ánh đèn hay le lói trong bóng đêm của chiến tranh, dù mùa lễ tuyết trắng giá băng ở chiến hào nơi Tây Âu hay mùa lễ ẩm thấp ở vùng nhiệt đới, thì Giáng Sinh vẫn mãi là trường cửu cho nhân thế. Tiếng hát Bing Crosby với “White Christmas” (Giáng sinh trắng) năm 1942, “ I’ll be home for Christmas” (Tôi sẽ về mùa Giáng Sinh) năm 1943 hay Judy Garland với “Have Yourself a Merry Little Christmas” (Chúc một Giáng Sinh nho nhỏ vui vẻ) năm 1944 đã minh chứng điều ấy! Những giai điệu rung động mang nỗi nhớ quê hương và niềm lạc quan trong chiến tranh cùng phận người luôn âm vọng ngàn đời. Mỗi khi Giáng Sinh về.

https://i1.wp.com/baotreonline.com/wp-content/uploads/2016/12/giang-sinh-trong-the-chien-thu-2a.jpg
Một Đài Tưởng Niệm người Mỹ gốc Nhật xây năm 2000 ở thủ đô Washington như một điều nhắc nhở quyền cá nhân của những công dân tuân thủ luật pháp cho dù họ có gốc gác gì khác. Họ đã đến nơi này và chọn đây là quê hương. Họ đã bỏ mình cho mảnh đất này cũng vì khát vọng tự do và hạnh phúc.

SB

http://baotreonline.com/giang-sinh-trong-chien-thu-ii/


Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Giáng Sinh trong thế chiến thứ II

Đêm 13 tháng Giêng 1942, hơn một tháng sau khi Nhật tấn công Trân Châu Cảng, một chiếc tàu ngầm U-Boat của Đức trồi lên ngoài khơi Manhattan, New York. Choáng ngợp khi thấy thành phố

Đêm 13 tháng Giêng 1942, hơn một tháng sau khi Nhật tấn công Trân Châu Cảng, một chiếc tàu ngầm U-Boat của Đức trồi lên ngoài khơi Manhattan, New York. Choáng ngợp khi thấy thành phố sáng trưng trong đêm, ánh sáng dọi soi từng đường viền các tòa nhà chọc trời và các tàu chở dầu đậu trong cảng. Một quả thủy lôi phóng ra, chiếc tàu ngầm lặng lẽ quay hướng đi tìm mục tiêu khác trước khi chiếc tàu chở dầu bùng nổ. Trong vòng 12 tiếng sau chiếc U-Boat đã đánh chìm thêm 7 tàu khác. Người Mỹ quá lúng túng trước những cuộc tấn công như thế. 

giang-sinh-trong-the-chien-thu-2

 Sau khi Tổng thống Franklin Delano Roosevelt (FDR) và quốc hội chấp thuận đạo luật Lend-lease  Act (viện trợ cho vay – mượn) để cứu nước Anh (và cả cung cấp cho Liên Sô, Trung Hoa) bằng các chuyến tàu chuyên chở quân nhu, vũ khí, thiết bị… Mục tiêu của các tàu ngầm Ðức là cắt đứt các nguồn vận chuyển này. Ðến cuối tháng 1, 1942 Ðức đã đánh chìm thêm 25 tàu chở dầu dọc duyên hải phía Ðông nước Mỹ. Tính đến tháng 6, 1942, sau 6 tháng từ ngày tuyên chiến với Nhật-Ðức, trung bình 3 chiếc tàu Mỹ bị đắm một ngày. 230 tàu và 5 triệu tấn hàng hóa cùng 2,500 thuyền viên bỏ mạng trên biển. Bờ biển miền Ðông loang loáng dầu đen trên sóng cùng các mảnh vỡ của tàu. Từ Florida cho đến Galveston heo hút các tàu bè. Trong khi ấy ở bờ biển phía Tây giáp Thái Bình Dương, nỗi lo sợ người Nhật tấn công bằng máy bay gia tăng. Dù lúc ấy không một chiếc máy bay nào có thể bay xa đến ngàn dặm. Kể từ sau vụ quân Anh đốt Tòa Bạch Ốc năm 1812, lần thứ 2 nước Mỹ bị quân ngoại quốc tấn công. Tin đồn rằng tàu đánh cá Nhật thả mìn ngoài biển, người Nhật bỏ thuốc độc vào trái cây rau cải  bán ở chợ. Ở Sacramento một nhà thờ Tin Lành của người Nhật bị ném đá, cảnh sát đột nhập vào một rạp chiếu phim của người Nhật làm chủ để tịch thu các phim ảnh, Ở New York vở Opera Madama Butterfly bị hủy bỏ. 4 cây anh đào, món quà của Tokyo tặng Washington DC bị lén chặt. Các khuynh hướng cực đoan chống người Nhật ngày càng gia tăng.
https://i1.wp.com/baotreonline.com/wp-content/uploads/2016/12/giang-sinh-trong-the-chien-thu-2d.jpg
Trung đoàn bộ binh 442 hành quân trên con đường lầy lội ở Pháp vào cuối năm 1944. nguồn http://www.history.army.mil

Nhưng có lẽ sự kiện dồn các người Mỹ gốc Nhật vào trại giam mới khuấy lên một vết nhơ trong lịch sử nước Mỹ. Ngày 19 tháng 2 năm 1942, trong khi lính Mỹ dưới trướng của tướng MacArthur ở Philippines cố chống chọi và thua trận phải rút lui về Bataan, FDR đã ra lệnh thành lập các khu biệt lập cho những người được xem là gây phương hại cho an ninh nước Mỹ. Thực chất là nhắm vào 110 ngàn người gốc Nhật sống ở bờ Tây. Mặc dù Ðức, Ý đã tuyên chiến với Mỹ, nhưng chỉ có người gốc Nhật bị nhắm đến. Lý do dễ hiểu là người Nhật đã tấn công Trân Châu Cảng. Trong số 110 ngàn người đó có hơn 62% là có quốc tịch Mỹ, một số lớn sinh ra ở đây. Họ xem nơi này là tổ quốc. Bắt đầu ở Hawaii, hàng trăm ngàn người Mỹ gốc Nhật, chiếm 40% dân số của đảo bị tập trung. 5 công ty kinh doanh lớn ở Hawaii do người Mỹ làm chủ phản đối vì thiếu thốn nguồn nhân lực và sản xuất, và đợi đến khi quân đội Mỹ gia tăng trên đảo thì sự căng thẳng trên hòn đảo này giảm đi và người Mỹ gốc Nhật được phép trở lại làm việc bình thường. Trong khi ấy ở lục địa thì 10 trại giam đã dựng lên từ California đến Arkansas cho 110 ngàn người Mỹ gốc Nhật. Mặc dù họ được đi học, chơi thể thao, sinh hoạt văn nghệ, tôn giáo… nhưng mọi thứ đều bị quản chế. Họ phải ở trong trại cho đến một năm sau khi thế chiến kết thúc. Một sự việc éo le góp phần cho lịch sử của cuộc chiến này là trung đoàn bộ binh 442 của người Mỹ gốc Nhật được thành lập vào năm 1943 vào thời gian khốc liệt của cuộc chiến, họ đã xem nước Mỹ là quê hương và đã anh dũng chiến đấu trên chiến trường Châu Âu một trận kiêu hùng. Họ là đơn vị được tặng thưởng nhiều huân chương nhất trong lịch sử quân đội Mỹ.

https://i0.wp.com/baotreonline.com/wp-content/uploads/2016/12/giang-sinh-trong-the-chien-thu-2c.jpg
Binh sĩ Mỹ đang đón mừng Giáng sinh ở Guadalcanal 1942.

Cuộc thế chiến thứ 2 chấm dứt qua 4 mùa Giáng Sinh không rộn rã sắc màu và thiếu ánh sáng, qua thiếu thốn và mất mát, qua những cống hiến và bất công. Sau 1945 những người Mỹ gốc Nhật liên tục đệ đơn lên tòa án Mỹ khởi kiện. Năm 1948 chính phủ thông qua luật bồi thường tái định cư đối với những người Mỹ gốc Nhật. Và đến 1988 Quốc Hội Mỹ đã chính thức công khai xin lỗi và bồi thường 20,000 đôla cho mỗi người bị đưa vào trại quản chế hồi đó vẫn còn sống.


Trở lại chuyện nước Mỹ mùa Giáng Sinh 1941, đã có ban hành rải rác đến các thành phố luật blackout (tắt đèn điện) nhằm tránh trở thành mục tiêu cho kẻ thù bắn phá. Ngay cả ở thủ đô, Tòa Bạch Ốc được đề nghị ngụy trang và đặt súng phòng không trên mái nhà. (Nhưng tổng thống không chấp nhận điều đó). Dù vậy các quan chức thành phố từ Boston đến Miami phản đối cúp điện vì sợ ảnh hưởng đến kinh tế, đến nguồn lợi có được từ du khách, và trì hoãn cho đến tháng 5, 1942. Và mùa Giáng Sinh năm đầu tiên của thế chiến, nước Mỹ phải đón mừng trong thưa thớt ánh đèn, nhiều nơi trong bóng tối. Hãy xem lại những tấm hình và nhật báo cũ để biết rằng các đứa trẻ dọc bờ biển Ðông tối ấy không có pháo bông để xem, không có đèn sáng tưng bừng phố xá và lễ hội, chúng ngồi nghe sóng vỗ trong bóng đêm và nhìn sao trời, phía sau lưng thành phố tối om. Những tấm áo phao của thủy thủ bị tàu đắm trôi dạt vào bờ… Ở Mobile, Alabama gần vịnh Mexico, thành phố có lệnh cấm đốt đèn ban đêm, sẽ phạt 100 đô nếu đèn sáng trong khi không có ai ở nhà, bóng đèn chỉ dùng loại 30 watt và màu xanh. Các màn che cửa sổ không được thêu ren, phải có màu đen, hoặc che khăn xanh, không chĩa đèn pin vào cửa sổ hay lên trời, ngay cả không soi xuống các mặt đường loang loáng nước, vì sẽ lóa ánh sáng. Quảng trường Times Square ở New York không có các bảng đèn neon cháy sáng quảng cáo, chỉ đèn đường mờ đủ soi sáng giao thông. Vài thành phố, các xe chỉ được đậu 3 giờ mỗi đêm, dự phòng nếu có di tản sẽ rộng đường cho thành phố. Ở Mississippi khuyến cáo dân chúng báo cho FBI nếu phát hiện những người Nhật có dấu hiệu khả nghi.

https://i0.wp.com/baotreonline.com/wp-content/uploads/2016/12/giang-sinh-trong-the-chien-thu-2e.jpg
Times Square 1942 trong bóng tối

Mùa Giáng Sinh năm ấy các cây thông Noel cũng thiếu vắng các dải trang trí lấp lánh, các đồ chơi cho trẻ em hiếm hoi vì kim loại và cao su đều dành hết cho chiến tranh. Các đồ trang trí thời đó nhập vào từ Nhật và Trung Hoa. Người ta phải chế các đồ chơi làm quà bằng gỗ, giấy carton và nhựa, tất nhiên là những đồ chơi như xe tăng, máy bay càng thịnh hành. Bữa tiệc Giáng Sinh cũng không đầy ắp thức ăn vì hạn chế nguồn đường, thịt, bơ. Các chuyến đi về thăm gia đình và đoàn tụ cũng hạn chế nhằm tiết kiệm xăng dầu và dành phương tiện tàu lửa cho quân đội. Ngoài lý do an ninh quốc gia thì cúp điện hay giảm các nguồn điện cũng để tiết kiệm năng lượng cho chiến tranh. Tuy vậy không khí Giáng Sinh ở hậu phương còn hơn ở tiền tuyến ngàn lần. Sau khi Nhật tấn công Hawaii, quân Mỹ dưới trướng của tướng MacArthur phải rút lui ở Philippines. Trong mùa Giáng Sinh 1942, họ đã trở lại chiến đấu sinh tử ở Guadalcanal và New Guinea, trong Thái Bình Dương, sau đó ở Tunisia, Châu Phi. Năm 1943 thì đối mặt quân Ðức ở Ý. Giáng sinh 1944 thì ở Pháp, Bỉ và sau đó trở lại đánh Nhật ở Philippines.

https://i2.wp.com/baotreonline.com/wp-content/uploads/2016/12/giang-sinh-trong-the-chien-thu-2b.jpg
Một quân cảnh đứng gác bên cây thông Giáng sinh ở Ý ngày 18/12/1944

Ngày đó các tấm thiệp chúc mừng hỏi han còn quý hơn cả thức ăn và lễ hội. Ðể có được những tấm thiệp đến kịp Giáng Sinh, quân đội phải khuyến khích dân chúng gởi từ giữa tháng 9, các gói quà chỉ dưới 2.5 kí lô. Tuy vậy nhiều gói quà đến chiến trường muộn vào mùa xuân sau đó. Những món quà đôi khi được ưa chuộng như kẹo bánh và vớ ấm, nhưng cũng có những món quà tréo ngoe như cà-vạt và nước hoa… Quý giá nhất cho các chàng GI trẻ là ảnh các người yêu, người thân luôn mang trong túi áo hay trong mũ sắt…

Niềm hạnh phúc mỗi khi Giáng Sinh trở về tràn đầy phước lành ân sủng. Dù mùa lễ có rực rỡ ánh đèn hay le lói trong bóng đêm của chiến tranh, dù mùa lễ tuyết trắng giá băng ở chiến hào nơi Tây Âu hay mùa lễ ẩm thấp ở vùng nhiệt đới, thì Giáng Sinh vẫn mãi là trường cửu cho nhân thế. Tiếng hát Bing Crosby với “White Christmas” (Giáng sinh trắng) năm 1942, “ I’ll be home for Christmas” (Tôi sẽ về mùa Giáng Sinh) năm 1943 hay Judy Garland với “Have Yourself a Merry Little Christmas” (Chúc một Giáng Sinh nho nhỏ vui vẻ) năm 1944 đã minh chứng điều ấy! Những giai điệu rung động mang nỗi nhớ quê hương và niềm lạc quan trong chiến tranh cùng phận người luôn âm vọng ngàn đời. Mỗi khi Giáng Sinh về.

https://i1.wp.com/baotreonline.com/wp-content/uploads/2016/12/giang-sinh-trong-the-chien-thu-2a.jpg
Một Đài Tưởng Niệm người Mỹ gốc Nhật xây năm 2000 ở thủ đô Washington như một điều nhắc nhở quyền cá nhân của những công dân tuân thủ luật pháp cho dù họ có gốc gác gì khác. Họ đã đến nơi này và chọn đây là quê hương. Họ đã bỏ mình cho mảnh đất này cũng vì khát vọng tự do và hạnh phúc.

SB

http://baotreonline.com/giang-sinh-trong-chien-thu-ii/


BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm