Cà Kê Dê Ngỗng
Học tập lãnh tụ!
Ấy vậy, khi công bố kết quả cuộc bầu cử, ông trúng với số phiếu thấp nhất, trượt ngay từ lúc "chưa kịp gửi xe". Ông tức lắm ,chửi thầm: " Học tập tác phong lãnh tụ như thế mà không trúng. Từ giờ trở đi, đ...học cái gì nữa!".
Ảnh minh họa |
HỌC TẬP LÃNH TỤ
... Sắp vào cuộc bầu cử, ông muốn tranh thủ lòng dân. Tranh thủ như thế
nào ? Nghĩ mãi không ra. Chợt! Ông "À" một tiếng, phải học cách tiếp dân
của lãnh tụ. Thế là ông chịu khó đi xem những vở kịch nói về lãnh tụ.
Trên sân khấu, diễn viên đóng vai lãnh tụ bắt tay,nói, ôm hôn quần chúng
thế nào ? Về nhà hay đến cơ quan ông tập y như thế. Thằng con trai của
ông là vai "quần chúng", còn ông trong vai "lãnh tụ", hai bố con tập cả
ngày. Đến cơ quan cũng vậy, ông yêu cầu anh em đóng vai "quần chúng" còn
ông vẫn là "lãnh tụ", cơ quan chẳng làm được việc gì, chỉ vì mỗi chuyện
ông học tập " tác phong" lãnh tụ...
Khi tiếp dân, trông ông không khác gì bác Hồ ,Trần Phú... sống dậy.
Ấy vậy, khi công bố kết quả cuộc bầu cử, ông trúng với số phiếu thấp
nhất, trượt ngay từ lúc "chưa kịp gửi xe". Ông tức lắm ,chửi thầm: " Học
tập tác phong lãnh tụ như thế mà không trúng. Từ giờ trở đi, đ...học
cái gì nữa!".
*******
CHƯA CÓ KINH PHÍ
...Ngày thương binh liệt sỹ, dù bận trăm công nghìn việc, ông vẫn yêu
cầu các phóng viên, đài, báo, ti vi ...cùng ông dẫn các em thanh, thiếu
niên đi viếng nghĩa trang liệt sỹ thành phố. Không giáo dục truyền thống
"uống nước, nhớ nguồn" là hỏng cả một thế hệ, ông hay nói với các phóng
viên như vậy. Chúng ta phải biết ơn những người đã hy sinh để có những
giờ phút hòa bình như ngày hôm nay. Những tính toán cá nhân, mặc cả với
những gia đình liệt sỹ là sự vô ơn...ông cao giọng, vung tay...
Dẫn các em đến một ngôi mộ liệt sỹ trong nghĩa trang, giọng ông nghẹn
ngào, mắt đẫm lệ: " Đây là đồng đội của bác, bác ấy một mình, một
súng mở đường máu cứu bác và nhiều người trong một trận bị lính Mỹ càn
quét...ngày hy sinh và tấm gương của bác ấy không bao giờ bác quên".
Một em học sinh nhìn vào tấm bia đúc xi măng chỉ to hơn hai bàn tay đặt
trước ngôi mộ liệt sỹ ấy thấy ghi" Liệt sỹ....cấp bậc....quê
quán....sinh ngày... hy sinh ngày 30 tháng 2 năm 1971" vội giật áo ông,
nói nhỏ:
- Bác ơi, tấm bia này ghi sai rồi, tháng hai không có ngày 30!
- Bác biết chứ, nhưng tỉnh chưa có kinh phí để làm tấm bia khác - Giọng ông vẫn nghẹn ngào.
Trần Kỳ Trung
(Blog Trần Kỳ Trung)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
Học tập lãnh tụ!
Ấy vậy, khi công bố kết quả cuộc bầu cử, ông trúng với số phiếu thấp nhất, trượt ngay từ lúc "chưa kịp gửi xe". Ông tức lắm ,chửi thầm: " Học tập tác phong lãnh tụ như thế mà không trúng. Từ giờ trở đi, đ...học cái gì nữa!".
Ảnh minh họa |
HỌC TẬP LÃNH TỤ
... Sắp vào cuộc bầu cử, ông muốn tranh thủ lòng dân. Tranh thủ như thế
nào ? Nghĩ mãi không ra. Chợt! Ông "À" một tiếng, phải học cách tiếp dân
của lãnh tụ. Thế là ông chịu khó đi xem những vở kịch nói về lãnh tụ.
Trên sân khấu, diễn viên đóng vai lãnh tụ bắt tay,nói, ôm hôn quần chúng
thế nào ? Về nhà hay đến cơ quan ông tập y như thế. Thằng con trai của
ông là vai "quần chúng", còn ông trong vai "lãnh tụ", hai bố con tập cả
ngày. Đến cơ quan cũng vậy, ông yêu cầu anh em đóng vai "quần chúng" còn
ông vẫn là "lãnh tụ", cơ quan chẳng làm được việc gì, chỉ vì mỗi chuyện
ông học tập " tác phong" lãnh tụ...
Khi tiếp dân, trông ông không khác gì bác Hồ ,Trần Phú... sống dậy.
Ấy vậy, khi công bố kết quả cuộc bầu cử, ông trúng với số phiếu thấp
nhất, trượt ngay từ lúc "chưa kịp gửi xe". Ông tức lắm ,chửi thầm: " Học
tập tác phong lãnh tụ như thế mà không trúng. Từ giờ trở đi, đ...học
cái gì nữa!".
*******
CHƯA CÓ KINH PHÍ
...Ngày thương binh liệt sỹ, dù bận trăm công nghìn việc, ông vẫn yêu
cầu các phóng viên, đài, báo, ti vi ...cùng ông dẫn các em thanh, thiếu
niên đi viếng nghĩa trang liệt sỹ thành phố. Không giáo dục truyền thống
"uống nước, nhớ nguồn" là hỏng cả một thế hệ, ông hay nói với các phóng
viên như vậy. Chúng ta phải biết ơn những người đã hy sinh để có những
giờ phút hòa bình như ngày hôm nay. Những tính toán cá nhân, mặc cả với
những gia đình liệt sỹ là sự vô ơn...ông cao giọng, vung tay...
Dẫn các em đến một ngôi mộ liệt sỹ trong nghĩa trang, giọng ông nghẹn
ngào, mắt đẫm lệ: " Đây là đồng đội của bác, bác ấy một mình, một
súng mở đường máu cứu bác và nhiều người trong một trận bị lính Mỹ càn
quét...ngày hy sinh và tấm gương của bác ấy không bao giờ bác quên".
Một em học sinh nhìn vào tấm bia đúc xi măng chỉ to hơn hai bàn tay đặt
trước ngôi mộ liệt sỹ ấy thấy ghi" Liệt sỹ....cấp bậc....quê
quán....sinh ngày... hy sinh ngày 30 tháng 2 năm 1971" vội giật áo ông,
nói nhỏ:
- Bác ơi, tấm bia này ghi sai rồi, tháng hai không có ngày 30!
- Bác biết chứ, nhưng tỉnh chưa có kinh phí để làm tấm bia khác - Giọng ông vẫn nghẹn ngào.
Trần Kỳ Trung
(Blog Trần Kỳ Trung)