Tham Khảo
Jonathan London - Đa nguyên Việt Nam
Qua nhiều năm, những người đấu tranh nhằm cải cách thế chế ở Việt Nam đã không ngừng đòi hỏi phải có một nước Việt Nam đa nguyên,
Vậy, lời khẳng định cho rằng Đảng công sản Việt Nam là một đảng đa
nguyên không phải là chuyện gây tranh cãi mà là một nhận xét rất khách
quan. Phê bình và tự phê bình mãi đã không thay đổi được thực thế đó.
Thích hay ghét “dân chủ tập trung” cũng vậy mà thôi. Qua trao đổi với
một số nhân vật trong chính quyền Việt Nam, tôi biết là họ không thích
lắm, mỗi khi tôi đề cập đến tính đa nguyên hay (bi quan hơn) sự chia rẽ
trong giới chính trị cao cấp. Theo tôi, có gì là không thích ở đây?
Vâng, tôi hiểu “biện pháp của Việt Nam” (tức là Việt Nam way) là sự
“nhất trí ở cấp cao,” cho phép đưa ý đảng xuống lòng dân. Nhưng, trên
thực tế, có ai ở Việt Nam mà không thấy – giống như ở tất cả các nước
trên thế giới (thậm chí cả ở Cộng Hòa Dân Chủ Nhân Dân Triêu tiên) – bao
giờ cũng tồn tại những lợi ích khác nhau.
Vì thế, khác với phát biểu của Phạm Chí Dũng trong thời gian gần đây, tôi không thấy ở Việt Nam những nhóm lợi ích và nhóm bao thủ vì trên thực tế, xã hội nào cũng đều có những nhóm lợi ích cả. (Trừ một số ít trường hợp như chế độ của Hitler và Pol Pot, v.v. kể cả các chế độ của Stalin và Mao cũng đã có những nhóm lợi ích của họ, họ đã giết nhau vì những lý do khác nhau). Hay lấy một ví dụ khác. Trong một buổi nói chuyện, GS Nguyễn Mạnh Hùng cho rằng: “Ở Việt Nam gần đây, có hai khuynh hướng, … khuynh hướng muốn thoát Trung, và khuynh hướng muốn hòa hiếu với Trung Quốc.” Đa nguyên rồi chứ còn gì nữa.
Trong thời điểm lịch sử, khi Việt Nam đang tiến hành một cuộc thảo luận trên quy mô quốc gia về hướng đi của đất nước… Vào thời điểm đang có sự phát triển lành mạnh của xã hội dân sự cả trong và ngoài bộ máy, …. Vào thời điểm, khi các vị trong Bộ Chính Trị, trong Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng và Quốc hội đang tìm con đường đi, tôi xin đề nghị thay vì phủ nhận việc Việt Nam có một nền chính trị đa nguyên thì hãy chấp nhận điều đó, coi nó một thế mạnh và đang phát triển, để ngày càng mạnh mẽ hơn, lấy nó làm điểm tựa để hướng đất nước tới một tương lai dân chủ, tự do. Được không? Nếu làm được như thế thì tất cả mọi người cùng thấy rằng Việt Nam thực sự đang thay đổi một cách trật tự, an toàn và văn minh.
Jonathan London
(Blog Xin Lỗi Ông)
Qua nhiều năm, những người đấu tranh nhằm cải cách thế chế ở Việt Nam đã
không ngừng đòi hỏi phải có một nước Việt Nam đa nguyên, trong khi
những người bảo thủ tìm mọi cách chống lại, coi nó là âm mưu diễn biến
hòa bình nhằm thay đổi “chế độ của chúng ta.” Tôi xin báo tin buồn cho
cả hai bên: tất cả các bạn đều sai. Vì từ rất lâu rồi Việt Nam và cụ thể
là đảng cầm quyền đã một đảng đa nguyên. Không phải chỉ có tôi khẳng
định như thế mà nó là một thực tế đã được chứng minh qua rất nhiều công
trình nghiên cứu khác nhau, kể cả các công trình nghiên cứu ‘đỏ,’ nghiên
cứu ‘vàng,’ và nghiên cứu của những các chuyên gia nước ngoài, từ Mỹ
cho đến Hoa Lục.
Vì thế, khác với phát biểu của Phạm Chí Dũng trong thời gian gần đây, tôi không thấy ở Việt Nam những nhóm lợi ích và nhóm bao thủ vì trên thực tế, xã hội nào cũng đều có những nhóm lợi ích cả. (Trừ một số ít trường hợp như chế độ của Hitler và Pol Pot, v.v. kể cả các chế độ của Stalin và Mao cũng đã có những nhóm lợi ích của họ, họ đã giết nhau vì những lý do khác nhau). Hay lấy một ví dụ khác. Trong một buổi nói chuyện, GS Nguyễn Mạnh Hùng cho rằng: “Ở Việt Nam gần đây, có hai khuynh hướng, … khuynh hướng muốn thoát Trung, và khuynh hướng muốn hòa hiếu với Trung Quốc.” Đa nguyên rồi chứ còn gì nữa.
Trong thời điểm lịch sử, khi Việt Nam đang tiến hành một cuộc thảo luận trên quy mô quốc gia về hướng đi của đất nước… Vào thời điểm đang có sự phát triển lành mạnh của xã hội dân sự cả trong và ngoài bộ máy, …. Vào thời điểm, khi các vị trong Bộ Chính Trị, trong Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng và Quốc hội đang tìm con đường đi, tôi xin đề nghị thay vì phủ nhận việc Việt Nam có một nền chính trị đa nguyên thì hãy chấp nhận điều đó, coi nó một thế mạnh và đang phát triển, để ngày càng mạnh mẽ hơn, lấy nó làm điểm tựa để hướng đất nước tới một tương lai dân chủ, tự do. Được không? Nếu làm được như thế thì tất cả mọi người cùng thấy rằng Việt Nam thực sự đang thay đổi một cách trật tự, an toàn và văn minh.
Jonathan London
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
Jonathan London - Đa nguyên Việt Nam
Qua nhiều năm, những người đấu tranh nhằm cải cách thế chế ở Việt Nam đã không ngừng đòi hỏi phải có một nước Việt Nam đa nguyên,
Qua nhiều năm, những người đấu tranh nhằm cải cách thế chế ở Việt Nam đã
không ngừng đòi hỏi phải có một nước Việt Nam đa nguyên, trong khi
những người bảo thủ tìm mọi cách chống lại, coi nó là âm mưu diễn biến
hòa bình nhằm thay đổi “chế độ của chúng ta.” Tôi xin báo tin buồn cho
cả hai bên: tất cả các bạn đều sai. Vì từ rất lâu rồi Việt Nam và cụ thể
là đảng cầm quyền đã một đảng đa nguyên. Không phải chỉ có tôi khẳng
định như thế mà nó là một thực tế đã được chứng minh qua rất nhiều công
trình nghiên cứu khác nhau, kể cả các công trình nghiên cứu ‘đỏ,’ nghiên
cứu ‘vàng,’ và nghiên cứu của những các chuyên gia nước ngoài, từ Mỹ
cho đến Hoa Lục.
Vì thế, khác với phát biểu của Phạm Chí Dũng trong thời gian gần đây, tôi không thấy ở Việt Nam những nhóm lợi ích và nhóm bao thủ vì trên thực tế, xã hội nào cũng đều có những nhóm lợi ích cả. (Trừ một số ít trường hợp như chế độ của Hitler và Pol Pot, v.v. kể cả các chế độ của Stalin và Mao cũng đã có những nhóm lợi ích của họ, họ đã giết nhau vì những lý do khác nhau). Hay lấy một ví dụ khác. Trong một buổi nói chuyện, GS Nguyễn Mạnh Hùng cho rằng: “Ở Việt Nam gần đây, có hai khuynh hướng, … khuynh hướng muốn thoát Trung, và khuynh hướng muốn hòa hiếu với Trung Quốc.” Đa nguyên rồi chứ còn gì nữa.
Trong thời điểm lịch sử, khi Việt Nam đang tiến hành một cuộc thảo luận trên quy mô quốc gia về hướng đi của đất nước… Vào thời điểm đang có sự phát triển lành mạnh của xã hội dân sự cả trong và ngoài bộ máy, …. Vào thời điểm, khi các vị trong Bộ Chính Trị, trong Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng và Quốc hội đang tìm con đường đi, tôi xin đề nghị thay vì phủ nhận việc Việt Nam có một nền chính trị đa nguyên thì hãy chấp nhận điều đó, coi nó một thế mạnh và đang phát triển, để ngày càng mạnh mẽ hơn, lấy nó làm điểm tựa để hướng đất nước tới một tương lai dân chủ, tự do. Được không? Nếu làm được như thế thì tất cả mọi người cùng thấy rằng Việt Nam thực sự đang thay đổi một cách trật tự, an toàn và văn minh.
Jonathan London