Thân Hữu Tiếp Tay...
Khánh Ly và chuyện Con ếch bị luộc.- Trần như Xuyên
( HNPĐ ) Mới đây có một bài viết của tác giả Trần Mộng Lâm với tựa đề : "Chiến thuật luộc ếch của VC", ông Trần Mộng Lâm đã dẫn chứng một thí nghiệm của Viện nghiên cứu Khoa Học John-Hopkin năm 1982
( HNPĐ ) Mới đây có một bài viết của tác giả Trần Mộng Lâm với tựa đề : "Chiến thuật luộc ếch của VC", ông Trần Mộng Lâm đã dẫn chứng một thí nghiệm của Viện nghiên cứu Khoa Học John-Hopkin năm 1982 : người ta bỏ 1 con ếch vô nồi nước lạnh, nâng nhiệt độ lên rất chậm, 0.002 độ C mỗi giây, sau 2 giờ 30 phút, con ếch bị luộc chín mà không nhúc nhích gì, còn nếu nồi nước đang sôi mà bỏ con ếch vào, nó sẽ dẫy dụa và nhẩy ra ngoài.
TRẦN NHƯ XUYÊN ( HNPĐ )
( HNPĐ ) Mới đây có một bài viết của tác giả Trần Mộng Lâm với tựa đề : "Chiến thuật luộc ếch của VC", ông Trần Mộng Lâm đã dẫn chứng một thí nghiệm của Viện nghiên cứu Khoa Học John-Hopkin năm 1982 : người ta bỏ 1 con ếch vô nồi nước lạnh, nâng nhiệt độ lên rất chậm, 0.002 độ C mỗi giây, sau 2 giờ 30 phút, con ếch bị luộc chín mà không nhúc nhích gì, còn nếu nồi nước đang sôi mà bỏ con ếch vào, nó sẽ dẫy dụa và nhẩy ra ngoài.
Thí nghiệm trên cho ta thấy con ếch bị luộc mà không biết mình bị luộc, chết
rất từ từ, từ đó ta mới giật mình là những người Việt hải ngoại từ lâu, gần 40
năm nay, rất chậm rãi, VC đã đặt nồi nước để luộc mình mà mình không biết. Bốn
mươi năm, hẳn nồi nước đã sôi lắm rồi, tuy nhiên đại đa số không bị tác động
bởi nồi nước sôi đó, họ coi chung quanh là một giòng suối mát và
luôn chống lại bọn chúng, VC sốt ruột, thêm mồi lửa bằng nghị quyết này, nghị quyết
nọ nhưng người ta vẫn vững như đồng.
Tuy nhiên, cạnh đó cũng có những con ếch đã bị tác động của nồi nước sôi, bị
luộc chín, chết mà không biết. Hồi mới ra đi, để được nước ngoài cho định cư,
những con ếch đã phải tuyên thệ, làm giấy làm tờ rằng: tôi không thể sống với
chế độ CS được, rằng tôi ở lại sẽ bị chúng cầm tù, sẽ bị
đầy đoạ v.v...và v.v...Thời gian sau, cũng không lâu lắm, vài con ếch mon men
về lại nơi xưa, nơi mà ếch thề bồi rằng tôi mà ở lại chúng sẽ giết tôi chết,
những con cá hồi quay về chốn cũ để sinh con đẻ cái rồi chết, ít ra chúng yên
tâm rằng chúng đã duy trì được nòi giống, còn những con ếch này quay về chốn cũ
để chết vô tích sự, phải chăng chúng đã bị nước sôi luộc chín ?! Những con ếch
đó là những con ếch nào? trước tiên, toàn là những ếch ca sĩ, từ Elvis Phương,
Giao Linh, Hương Lan tới Tuấn Ngọc, Khánh Hà...Quan niệm cổ hủ nói xướng ca vô
loài, tôi không cùng quan niệm đó nhưng với tôi, trong bộ óc của những con ếch
này chỉ chứa toàn bài ca, lời hát chứ không chứa quan điểm, thôi cũng được, ếch
chỉ ồm ộp ca hát cho vui thôi chứ không nói nhăng, nói cuội, còn hơn
những con ếch làm mình ngỡ ngàng.
Một loại ếch khác, bị luộc tới 2 lần, có ông vua chả giò đem bạc triệu về nước
đầu tư, có ông BS về tim, đem tiền về xây clinic mổ tim, ông mở cơ sở bán điện
thoại di động... rồi là gì, tất cả hối hả chạy trốn, chúng lột da ếch, đổ cho
tội trốn thuế, thế là bỏ của chạỵ lấy người, hú hồn, bị luộc lần thứ hai, không
tù là may.
Nhưng xem ra những cái gương đó chưa làm người ta thức tỉnh, một
loại ếch khác nữa thuộc loại ếch ông, ếch bà, ếch này trước đây được người đời
có chút trọng vọng, bị luộc chết lột cả da, quay về VN tuyên bố vung vít như
Nguyễn cao Kỳ, Phạm Duy... NCK được cả chồng lẫn vợ( dù
đã thôi nhau), ếch Tuyết Mai về kinh doanh tiệm phở, thỉnh thoảng mặc áo da bó
sát người, ưỡn ẹo hát như mình hãy còn tuổi teen, phát tởm. Mấy con ếch này có
đầu óc chứ không như mấy ếch ca sĩ kia nhưng bị nước sôi luộc, óc nó trôi tuột
xuống dưới đít, xỉa xói lại đồng bào hải ngoại, cuối cùng được gì ? lúc chết trơ
mắt ếch, không nhắm lại được. Chúng không biết rằng chúng đã giúp CS thực hiện
được nghị quyết 36 và chống lại đồng bào hải ngoại trong công cuộc tố cáo bọn
VC vi phạm nhân quyền.
Trong ca sĩ hải ngoại, có những người vững vàng như tượng đồng, đáng cho
ta thán phục, không ngả nghiêng với nưóc sôi( cầu mong cứ như vậy đi), một ca
sĩ khác, trước cứ nghĩ cũng là một tượng đài nhưng cuối cùng rồi cũng bị
nồi nước sôi luộc chín, đó là Khánh Ly, sở dĩ tôi gọi KL là tượng đài vì trước
đây, trong những sinh hoạt cộng đồng, KL luôn có mặt, các đại nhạc hội Cám ơn
Anh không bao giờ vắng mặt.
9 tháng 5 này, KL sẽ có buổi trình diễn tại Hà Nội mà người ta ước đoán
cát xê trả cho KL khoảng 100 ngàn đô la ! Một trăm ngàn đô la nghe bà già 70
tuổi hát, theo nhạc sĩ Tuấn Khanh là: vé 3,4 triệu để nghe 1 bà già phều phào.
Cách nay 1,2 năm, KL qua Uc, tôi có đi nghe và nghĩ sao KL không nghỉ hưu
đi nhỉ ? quả thực hôm đó KL phều phào thực, nhất là tôi thấy hình như KL
mới gắn bộ răng giả, tiếng nói còn ngọng ngịu, đành rằng bà ấy vang danh 1
thời, nhưng 1 thời chứ không phải mãi mãi.
Việc KL được về VN ca hát, chưa hẳn chúng trân trọng, thèm nghe lại giọng hát
của bà ta, huyền thoại còn vọng lại nhưng là của thời nào cơ, chứ còn bây giờ
70 rồi, chúng cho KL về mục đích một công 2 việc : 1) cho cộng đồng Hải Ngoại
lại thêm một phen ồn ào, kẻ chống , người bênh, gấu ó nhau như lúc Phạm Duy về
VN. 2) để thế giới thấy là chúng rất tự do, dân chủ.
Thôi thì KL về thì mặc bà ta, như chúng ta cũng đã từng mặc NCK, PD...Diều ước
mong là tuyệt đại đa số còn lại sẽ chẳng chút gì ảnh hưởng bởi cái nồi nước sôi
đó, như ngày 30-4 này, chúng ta vẫn kéo tới cái lô cốt ở Canberra mà tố cáo với
thế giới về sự tàn ác của chế độ đó với người dân trong nước cũng như không có
nhân quyền ở VN.
Khánh Ly và chuyện Con ếch bị luộc.- Trần như Xuyên
( HNPĐ ) Mới đây có một bài viết của tác giả Trần Mộng Lâm với tựa đề : "Chiến thuật luộc ếch của VC", ông Trần Mộng Lâm đã dẫn chứng một thí nghiệm của Viện nghiên cứu Khoa Học John-Hopkin năm 1982
( HNPĐ ) Mới đây có một bài viết của tác giả Trần Mộng Lâm với tựa đề : "Chiến thuật luộc ếch của VC", ông Trần Mộng Lâm đã dẫn chứng một thí nghiệm của Viện nghiên cứu Khoa Học John-Hopkin năm 1982 : người ta bỏ 1 con ếch vô nồi nước lạnh, nâng nhiệt độ lên rất chậm, 0.002 độ C mỗi giây, sau 2 giờ 30 phút, con ếch bị luộc chín mà không nhúc nhích gì, còn nếu nồi nước đang sôi mà bỏ con ếch vào, nó sẽ dẫy dụa và nhẩy ra ngoài.
Thí nghiệm trên cho ta thấy con ếch bị luộc mà không biết mình bị luộc, chết
rất từ từ, từ đó ta mới giật mình là những người Việt hải ngoại từ lâu, gần 40
năm nay, rất chậm rãi, VC đã đặt nồi nước để luộc mình mà mình không biết. Bốn
mươi năm, hẳn nồi nước đã sôi lắm rồi, tuy nhiên đại đa số không bị tác động
bởi nồi nước sôi đó, họ coi chung quanh là một giòng suối mát và
luôn chống lại bọn chúng, VC sốt ruột, thêm mồi lửa bằng nghị quyết này, nghị quyết
nọ nhưng người ta vẫn vững như đồng.
Tuy nhiên, cạnh đó cũng có những con ếch đã bị tác động của nồi nước sôi, bị
luộc chín, chết mà không biết. Hồi mới ra đi, để được nước ngoài cho định cư,
những con ếch đã phải tuyên thệ, làm giấy làm tờ rằng: tôi không thể sống với
chế độ CS được, rằng tôi ở lại sẽ bị chúng cầm tù, sẽ bị
đầy đoạ v.v...và v.v...Thời gian sau, cũng không lâu lắm, vài con ếch mon men
về lại nơi xưa, nơi mà ếch thề bồi rằng tôi mà ở lại chúng sẽ giết tôi chết,
những con cá hồi quay về chốn cũ để sinh con đẻ cái rồi chết, ít ra chúng yên
tâm rằng chúng đã duy trì được nòi giống, còn những con ếch này quay về chốn cũ
để chết vô tích sự, phải chăng chúng đã bị nước sôi luộc chín ?! Những con ếch
đó là những con ếch nào? trước tiên, toàn là những ếch ca sĩ, từ Elvis Phương,
Giao Linh, Hương Lan tới Tuấn Ngọc, Khánh Hà...Quan niệm cổ hủ nói xướng ca vô
loài, tôi không cùng quan niệm đó nhưng với tôi, trong bộ óc của những con ếch
này chỉ chứa toàn bài ca, lời hát chứ không chứa quan điểm, thôi cũng được, ếch
chỉ ồm ộp ca hát cho vui thôi chứ không nói nhăng, nói cuội, còn hơn
những con ếch làm mình ngỡ ngàng.
Một loại ếch khác, bị luộc tới 2 lần, có ông vua chả giò đem bạc triệu về nước
đầu tư, có ông BS về tim, đem tiền về xây clinic mổ tim, ông mở cơ sở bán điện
thoại di động... rồi là gì, tất cả hối hả chạy trốn, chúng lột da ếch, đổ cho
tội trốn thuế, thế là bỏ của chạỵ lấy người, hú hồn, bị luộc lần thứ hai, không
tù là may.
Nhưng xem ra những cái gương đó chưa làm người ta thức tỉnh, một
loại ếch khác nữa thuộc loại ếch ông, ếch bà, ếch này trước đây được người đời
có chút trọng vọng, bị luộc chết lột cả da, quay về VN tuyên bố vung vít như
Nguyễn cao Kỳ, Phạm Duy... NCK được cả chồng lẫn vợ( dù
đã thôi nhau), ếch Tuyết Mai về kinh doanh tiệm phở, thỉnh thoảng mặc áo da bó
sát người, ưỡn ẹo hát như mình hãy còn tuổi teen, phát tởm. Mấy con ếch này có
đầu óc chứ không như mấy ếch ca sĩ kia nhưng bị nước sôi luộc, óc nó trôi tuột
xuống dưới đít, xỉa xói lại đồng bào hải ngoại, cuối cùng được gì ? lúc chết trơ
mắt ếch, không nhắm lại được. Chúng không biết rằng chúng đã giúp CS thực hiện
được nghị quyết 36 và chống lại đồng bào hải ngoại trong công cuộc tố cáo bọn
VC vi phạm nhân quyền.
Trong ca sĩ hải ngoại, có những người vững vàng như tượng đồng, đáng cho
ta thán phục, không ngả nghiêng với nưóc sôi( cầu mong cứ như vậy đi), một ca
sĩ khác, trước cứ nghĩ cũng là một tượng đài nhưng cuối cùng rồi cũng bị
nồi nước sôi luộc chín, đó là Khánh Ly, sở dĩ tôi gọi KL là tượng đài vì trước
đây, trong những sinh hoạt cộng đồng, KL luôn có mặt, các đại nhạc hội Cám ơn
Anh không bao giờ vắng mặt.
9 tháng 5 này, KL sẽ có buổi trình diễn tại Hà Nội mà người ta ước đoán
cát xê trả cho KL khoảng 100 ngàn đô la ! Một trăm ngàn đô la nghe bà già 70
tuổi hát, theo nhạc sĩ Tuấn Khanh là: vé 3,4 triệu để nghe 1 bà già phều phào.
Cách nay 1,2 năm, KL qua Uc, tôi có đi nghe và nghĩ sao KL không nghỉ hưu
đi nhỉ ? quả thực hôm đó KL phều phào thực, nhất là tôi thấy hình như KL
mới gắn bộ răng giả, tiếng nói còn ngọng ngịu, đành rằng bà ấy vang danh 1
thời, nhưng 1 thời chứ không phải mãi mãi.
Việc KL được về VN ca hát, chưa hẳn chúng trân trọng, thèm nghe lại giọng hát
của bà ta, huyền thoại còn vọng lại nhưng là của thời nào cơ, chứ còn bây giờ
70 rồi, chúng cho KL về mục đích một công 2 việc : 1) cho cộng đồng Hải Ngoại
lại thêm một phen ồn ào, kẻ chống , người bênh, gấu ó nhau như lúc Phạm Duy về
VN. 2) để thế giới thấy là chúng rất tự do, dân chủ.
Thôi thì KL về thì mặc bà ta, như chúng ta cũng đã từng mặc NCK, PD...Diều ước
mong là tuyệt đại đa số còn lại sẽ chẳng chút gì ảnh hưởng bởi cái nồi nước sôi
đó, như ngày 30-4 này, chúng ta vẫn kéo tới cái lô cốt ở Canberra mà tố cáo với
thế giới về sự tàn ác của chế độ đó với người dân trong nước cũng như không có
nhân quyền ở VN.