Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
Không là chuyện đùa (2) - Việt Nhân
(HNPĐ) Phạm Ngọc Thanh lấy cớ nơi y đang làm phó sở giáo dục là thành phố phát triển với số lượng người nước ngoài, cư trú làm việc và học tập nhiều nhất so cả nước,
(HNPĐ) Phạm Ngọc Thanh lấy cớ nơi y đang làm phó sở giáo dục là thành phố phát triển với số lượng người nước ngoài, cư trú làm việc và học tập nhiều nhất so cả nước, rất nhiều người trong số đó mong muốn được học tiếng Việt, để sinh sống và làm việc được thuận tiện, nên thành Hồ của y sẵn sàng là thí điểm giảng dạy Tiếq Viêt. Nói là để cho người nước ngoài dễ học mà thay đổi, chắc chắn không ai tin mồm mép thằng vịt cộng này!
Còn Bùi Hiền, không là thần kinh, không là dốt, mà đây là làm theo chỉ thị xóa sổ Quốc ngữ của đảng An Nam cộng, trong chủ trương cướp nước và Hán hóa dân tộc Việt. Thời điểm bắt tay vào nghiên cứu là từ ba mươi năm trước, đó cũng là lúc mật ước Thành Đô (1990) được ký kết. Lại thêm cái ồn ào bênh vực cho thấy chúng là số đông (PGS.TS Lê Đức Luận, TS Nghiêm Thúy Hằng, TSKH Đoàn Hương), chúng dựng Bùi Hiền như là ông thánh đáng tôn trọng!
Chúng chửi những ai ném đá việc ‘cải tiến’, Đoàn Hương nói: Không thể đem việc ấy ra hỏi ‘cái đám quần chúng thiếu hiểu biết ấy được’ (VTV3 28/11/2017). Cho thấy rồi đây chúng sẽ làm! Đảng Ba Đình vẫn thế, năm 2011 dân phản đối chuyện đem chữ Tầu vào dạy học sinh bốn tiết một tuần, và hôm nay chúng đã làm xong, trẻ nhỏ đang bị ép học tiếng Tầu… Lũ Ba Đình khi tung ra một vấn đề gì đó, không là để đón nhận ý kiến, mà là chúng tập cho dư luận quen với vấn đề, còn chúng vẫn cứ việc đã định mà làm, thừa biết dư luận sẽ mệt mỏi rồi buông tay.
Chữ viết của dân Việt đã một lần thay đổi, từ ban đầu những sách vở tài liệu Văn học sử được viết bằng chữ Hán hay Nôm đã được chuyển qua chữ Quốc ngữ của hơn ba trăm năm trước khi các Giáo sĩ Công giáo đến nước ta. Công việc phiên âm tiếng Nôm bằng các âm thể của mẫu tự Latinh, trong đó Alexandre De Rhodes là công đầu trong việc tạo dựng chữ Quốc Ngữ mà hôm nay chúng ta đang dùng, kết quả lần đầu tiên là cuốn Tự Điển Việt-Bồ Đào-Latinh, được Giáo sĩ Alexandre De Rhodes biên soạn, và cho xuất bản vào năm 1651.
Tiếp theo sau đó, cách viết Quốc ngữ vẫn được tiếp tục hoàn chỉnh, cùng với những cải cách của Pineau de Behaine mà cuốn Từ điển Việt-Bồ-La được xuất bản năm 1772, cứ thế Quốc ngữ tiếp tục hoàn chỉnh, sự trong sáng đã theo thời gian ngày càng hơn cho tới hôm nay. Vào thời điểm sự ra đời của chữ Quốc ngữ, cái may mắn của dân Việt là song hành trong việc hoàn chỉnh chữ Quốc ngữ, các học giả người Việt chúng ta nối tiếp nhau đã làm tốt công việc chuyển đổi, khá nhiều những tài liệu Văn hóa Lịch sử dân tộc, cả từ chữ Hán lẫn Nôm sang Quốc ngữ.
Sau khi Quốc ngữ được phổ biến, Chinh Phụ Ngâm Khúc (征婦吟曲) tác phẩm văn vần của Đặng Trần Côn ra đời trong khoảng năm 1741 (thời Cảnh Hưng), đã được dịch ra thơ Nôm, và bản chúng ta đọc hôm nay, là nó đã được một lần nữa chuyển sang Quốc ngữ. Cũng tương tự một cách ấy là Truyện Kiều (chữ Nôm: 傳翹), tức Đoạn Trường Tân Thanh, truyện thơ thể lục bát của Danh nhân Văn hóa thế giới Nguyễn Du (1766-1820), đã được Pétrus Trương Vĩnh Ký năm 1875 in bằng Quốc ngữ, để rồi sau đó được địch ra nhiều thứ tiếng nước ngoài khác.
Và còn nhiều nữa… Tuy vậy không là dễ để chuyển hết, có rất nhiều di cảo hàng ngàn năm, viết bằng Hán lẫn Nôm của cha ông, phải đành mai một đó là điều không thể tránh khỏi sau một sự đổi thay lớn, cũng như người đọc được chữ Nôm nay đã vắng dần. Lần đầu chuyển từ Hán Nôm sang Quốc ngữ, với tâm huyết gìn giữ gia sản văn hóa ông cha, mà cũng bị mất mát, thì lần này nếu thay đổi xảy ra, chắc chắn Văn hóa Việt sẽ không còn nữa. Nguyên do lũ An Nam cộng sẽ cấm không cho chuyển dịch, đơn giản là chúng muốn xóa sổ Văn hóa Việt!
Người Việt sẽ học cách viết mới, đương nhiên chỉ để đọc những gì đảng cho lưu hành, phương tiện in ấn trong tay đảng, chỉ cho phép xuất bản những gì là của đảng, mọi tài liệu văn hóa lịch sử cũ tự nhiên rụi tàn, đó là điều chắc chắn. Chuyện đã xảy ra, rập khuôn như miền Bắc chỉ được phép lưu hành những gì là của đảng, mà tất cả sách vở giáo dục, tài liệu văn hóa bao đời của ông cha, được trân quý giữ gìn bởi người miền Nam, đã bị đem đốt ngay sau Tháng Tư Đen, chỉ vì nó không là của đảng mà mang tội văn hóa đồi trụy, nhiều sách quý nay đã không còn vết.
Thay đổi cách viết lần này không như lần trước từ Hán Nôm, vì sẽ không có chuyện chuyển dịch bất cứ một tài liệu văn hóa nào, xét thấy không có lợi cho đảng, kể cả những gì lịch sử dù là thật nhưng nhạy cảm, những trang chính sử ghi lại các cuộc chống quân xâm lược truyền kiếp phương Bắc, cần phải xóa để cho hai nước sáp nhập vào làm một. Đã có rồi vì sợ phiền lòng quan thầy phương Bắc, mà bia ghi công Vua Quang Trung trên núi Dũng Quyết (Nghệ Tĩnh), hay những bia ghi lại chứng tích các trận chiến 1979 nơi sáu tỉnh biên giới đã bị đảng đục bỏ.
Cái gọi là ‘cải tiến’ cách viết, cho thấy đây là đốt sách không cần lửa, những sách mà đảng gọi là phản động theo thời gian sẽ rụi tàn, không khác gì trường hợp những tài liệu ghi bằng chữ Nôm, và người đọc được những sách đó đã không còn mấy. Rồi đây dân xã nghĩa được học Tiêq Việt, và chỉ đọc được những gì đảng phổ biến vì nó in theo lối mới, để mà biết Hai Bà Trưng đã dâng kiếm chuộc lỗi trước đền Mã Viện, và gọi Lý Thường Kiệt đánh Tống là hỗn. Dân Việt được dạy Hồ là cha già dân tộc, cội nguồn Việt từ giống Hán mà ra!
Không đọc được Chính Sử dân Việt (chống Tầu), chỉ đọc mỗi sử xã nghĩa! Những tài liệu tố cáo tên tội đồ bịp bợm Hồ chí Minh, hay cái đảng bán nước An Nam cộng, lúc đó vô dụng không đọc được thì không biết thế thôi… Không đọc được ‘Một cơn gió bụi’ thì sao biết được Hồ có một đứa con gái với Đỗ Thị Lạc, các tác phẩm của Tự Lực Văn Đoàn, không cần tịch thu, không cần cấm, không cần đốt, có ai biết đọc đâu mà lo, còn có đem đến cho, thì họ cũng đem bán ve chai để gói xôi, không biết đọc thì đâu biết giá trị, chuyện trân quý là cái không có.
Xin đừng coi chuyện đảng Ba Đình, đang thực hiện ‘cải tiến’ cách viết tiếng Việt là chuyện nhỏ, nó không hề nhỏ, đừng thấy cái ngố của Bùi Hiền mà cười, không cười được đâu, đây là chúng muốn xóa sổ cả một nền Văn hóa dân tộc, lý do chúng đưa ra rất ngô nghê, việc làm của chúng vụng về của loài ngu dốt, nhưng lại rất tai hại, cái mới được đưa ra, cái cũ lui vào bóng tối, thì chuyện tự rụi tàn của cái cũ xảy ra là lẽ tự nhiên thôi.
Xin mọi người hãy nhìn rõ đây là âm mưu cướp nước Việt, Hán hóa dân Việt của lũ giặc phương Bắc, với sự tiếp tay của đảng An Nam cộng, dùng cái gọi là cải tiến cách viết tiếng Việt để che dấu ý đồ xóa chữ Việt, hầu xóa luôn lịch sử lẫn nền văn học sử đất nước. Đến nước này không còn chần chờ được nữa, chần chờ là chết!
Xin nhớ cho họa diệt vong của dân tộc gần kề, mà đảng và nhà nước Ba Đình chính là kẻ nội thù, đang cố đẩy đất nước và dân tộc Việt đi đến chỗ diệt vong, phải chung tay đập tan đảng Ba Đình bán nước!
VIỆT NHÂN (HNPĐ)
(HNPĐ) Phạm Ngọc Thanh lấy cớ nơi y đang làm phó sở giáo dục là thành phố phát triển với số lượng người nước ngoài, cư trú làm việc và học tập nhiều nhất so cả nước, rất nhiều người trong số đó mong muốn được học tiếng Việt, để sinh sống và làm việc được thuận tiện, nên thành Hồ của y sẵn sàng là thí điểm giảng dạy Tiếq Viêt. Nói là để cho người nước ngoài dễ học mà thay đổi, chắc chắn không ai tin mồm mép thằng vịt cộng này!
Còn Bùi Hiền, không là thần kinh, không là dốt, mà đây là làm theo chỉ thị xóa sổ Quốc ngữ của đảng An Nam cộng, trong chủ trương cướp nước và Hán hóa dân tộc Việt. Thời điểm bắt tay vào nghiên cứu là từ ba mươi năm trước, đó cũng là lúc mật ước Thành Đô (1990) được ký kết. Lại thêm cái ồn ào bênh vực cho thấy chúng là số đông (PGS.TS Lê Đức Luận, TS Nghiêm Thúy Hằng, TSKH Đoàn Hương), chúng dựng Bùi Hiền như là ông thánh đáng tôn trọng!
Chúng chửi những ai ném đá việc ‘cải tiến’, Đoàn Hương nói: Không thể đem việc ấy ra hỏi ‘cái đám quần chúng thiếu hiểu biết ấy được’ (VTV3 28/11/2017). Cho thấy rồi đây chúng sẽ làm! Đảng Ba Đình vẫn thế, năm 2011 dân phản đối chuyện đem chữ Tầu vào dạy học sinh bốn tiết một tuần, và hôm nay chúng đã làm xong, trẻ nhỏ đang bị ép học tiếng Tầu… Lũ Ba Đình khi tung ra một vấn đề gì đó, không là để đón nhận ý kiến, mà là chúng tập cho dư luận quen với vấn đề, còn chúng vẫn cứ việc đã định mà làm, thừa biết dư luận sẽ mệt mỏi rồi buông tay.
Chữ viết của dân Việt đã một lần thay đổi, từ ban đầu những sách vở tài liệu Văn học sử được viết bằng chữ Hán hay Nôm đã được chuyển qua chữ Quốc ngữ của hơn ba trăm năm trước khi các Giáo sĩ Công giáo đến nước ta. Công việc phiên âm tiếng Nôm bằng các âm thể của mẫu tự Latinh, trong đó Alexandre De Rhodes là công đầu trong việc tạo dựng chữ Quốc Ngữ mà hôm nay chúng ta đang dùng, kết quả lần đầu tiên là cuốn Tự Điển Việt-Bồ Đào-Latinh, được Giáo sĩ Alexandre De Rhodes biên soạn, và cho xuất bản vào năm 1651.
Tiếp theo sau đó, cách viết Quốc ngữ vẫn được tiếp tục hoàn chỉnh, cùng với những cải cách của Pineau de Behaine mà cuốn Từ điển Việt-Bồ-La được xuất bản năm 1772, cứ thế Quốc ngữ tiếp tục hoàn chỉnh, sự trong sáng đã theo thời gian ngày càng hơn cho tới hôm nay. Vào thời điểm sự ra đời của chữ Quốc ngữ, cái may mắn của dân Việt là song hành trong việc hoàn chỉnh chữ Quốc ngữ, các học giả người Việt chúng ta nối tiếp nhau đã làm tốt công việc chuyển đổi, khá nhiều những tài liệu Văn hóa Lịch sử dân tộc, cả từ chữ Hán lẫn Nôm sang Quốc ngữ.
Sau khi Quốc ngữ được phổ biến, Chinh Phụ Ngâm Khúc (征婦吟曲) tác phẩm văn vần của Đặng Trần Côn ra đời trong khoảng năm 1741 (thời Cảnh Hưng), đã được dịch ra thơ Nôm, và bản chúng ta đọc hôm nay, là nó đã được một lần nữa chuyển sang Quốc ngữ. Cũng tương tự một cách ấy là Truyện Kiều (chữ Nôm: 傳翹), tức Đoạn Trường Tân Thanh, truyện thơ thể lục bát của Danh nhân Văn hóa thế giới Nguyễn Du (1766-1820), đã được Pétrus Trương Vĩnh Ký năm 1875 in bằng Quốc ngữ, để rồi sau đó được địch ra nhiều thứ tiếng nước ngoài khác.
Và còn nhiều nữa… Tuy vậy không là dễ để chuyển hết, có rất nhiều di cảo hàng ngàn năm, viết bằng Hán lẫn Nôm của cha ông, phải đành mai một đó là điều không thể tránh khỏi sau một sự đổi thay lớn, cũng như người đọc được chữ Nôm nay đã vắng dần. Lần đầu chuyển từ Hán Nôm sang Quốc ngữ, với tâm huyết gìn giữ gia sản văn hóa ông cha, mà cũng bị mất mát, thì lần này nếu thay đổi xảy ra, chắc chắn Văn hóa Việt sẽ không còn nữa. Nguyên do lũ An Nam cộng sẽ cấm không cho chuyển dịch, đơn giản là chúng muốn xóa sổ Văn hóa Việt!
Người Việt sẽ học cách viết mới, đương nhiên chỉ để đọc những gì đảng cho lưu hành, phương tiện in ấn trong tay đảng, chỉ cho phép xuất bản những gì là của đảng, mọi tài liệu văn hóa lịch sử cũ tự nhiên rụi tàn, đó là điều chắc chắn. Chuyện đã xảy ra, rập khuôn như miền Bắc chỉ được phép lưu hành những gì là của đảng, mà tất cả sách vở giáo dục, tài liệu văn hóa bao đời của ông cha, được trân quý giữ gìn bởi người miền Nam, đã bị đem đốt ngay sau Tháng Tư Đen, chỉ vì nó không là của đảng mà mang tội văn hóa đồi trụy, nhiều sách quý nay đã không còn vết.
Thay đổi cách viết lần này không như lần trước từ Hán Nôm, vì sẽ không có chuyện chuyển dịch bất cứ một tài liệu văn hóa nào, xét thấy không có lợi cho đảng, kể cả những gì lịch sử dù là thật nhưng nhạy cảm, những trang chính sử ghi lại các cuộc chống quân xâm lược truyền kiếp phương Bắc, cần phải xóa để cho hai nước sáp nhập vào làm một. Đã có rồi vì sợ phiền lòng quan thầy phương Bắc, mà bia ghi công Vua Quang Trung trên núi Dũng Quyết (Nghệ Tĩnh), hay những bia ghi lại chứng tích các trận chiến 1979 nơi sáu tỉnh biên giới đã bị đảng đục bỏ.
Cái gọi là ‘cải tiến’ cách viết, cho thấy đây là đốt sách không cần lửa, những sách mà đảng gọi là phản động theo thời gian sẽ rụi tàn, không khác gì trường hợp những tài liệu ghi bằng chữ Nôm, và người đọc được những sách đó đã không còn mấy. Rồi đây dân xã nghĩa được học Tiêq Việt, và chỉ đọc được những gì đảng phổ biến vì nó in theo lối mới, để mà biết Hai Bà Trưng đã dâng kiếm chuộc lỗi trước đền Mã Viện, và gọi Lý Thường Kiệt đánh Tống là hỗn. Dân Việt được dạy Hồ là cha già dân tộc, cội nguồn Việt từ giống Hán mà ra!
Không đọc được Chính Sử dân Việt (chống Tầu), chỉ đọc mỗi sử xã nghĩa! Những tài liệu tố cáo tên tội đồ bịp bợm Hồ chí Minh, hay cái đảng bán nước An Nam cộng, lúc đó vô dụng không đọc được thì không biết thế thôi… Không đọc được ‘Một cơn gió bụi’ thì sao biết được Hồ có một đứa con gái với Đỗ Thị Lạc, các tác phẩm của Tự Lực Văn Đoàn, không cần tịch thu, không cần cấm, không cần đốt, có ai biết đọc đâu mà lo, còn có đem đến cho, thì họ cũng đem bán ve chai để gói xôi, không biết đọc thì đâu biết giá trị, chuyện trân quý là cái không có.
Xin đừng coi chuyện đảng Ba Đình, đang thực hiện ‘cải tiến’ cách viết tiếng Việt là chuyện nhỏ, nó không hề nhỏ, đừng thấy cái ngố của Bùi Hiền mà cười, không cười được đâu, đây là chúng muốn xóa sổ cả một nền Văn hóa dân tộc, lý do chúng đưa ra rất ngô nghê, việc làm của chúng vụng về của loài ngu dốt, nhưng lại rất tai hại, cái mới được đưa ra, cái cũ lui vào bóng tối, thì chuyện tự rụi tàn của cái cũ xảy ra là lẽ tự nhiên thôi.
Xin mọi người hãy nhìn rõ đây là âm mưu cướp nước Việt, Hán hóa dân Việt của lũ giặc phương Bắc, với sự tiếp tay của đảng An Nam cộng, dùng cái gọi là cải tiến cách viết tiếng Việt để che dấu ý đồ xóa chữ Việt, hầu xóa luôn lịch sử lẫn nền văn học sử đất nước. Đến nước này không còn chần chờ được nữa, chần chờ là chết!
Xin nhớ cho họa diệt vong của dân tộc gần kề, mà đảng và nhà nước Ba Đình chính là kẻ nội thù, đang cố đẩy đất nước và dân tộc Việt đi đến chỗ diệt vong, phải chung tay đập tan đảng Ba Đình bán nước!
VIỆT NHÂN (HNPĐ)
Bàn ra tán vào (1)
SR
Nếu mà còn đảng Vẹm này.........Tương lai nước Việt đến ngày mạt vong
----------------------------------------------------------------------------------
Không là chuyện đùa (2) - Việt Nhân
(HNPĐ) Phạm Ngọc Thanh lấy cớ nơi y đang làm phó sở giáo dục là thành phố phát triển với số lượng người nước ngoài, cư trú làm việc và học tập nhiều nhất so cả nước,
(HNPĐ) Phạm Ngọc Thanh lấy cớ nơi y đang làm phó sở giáo dục là thành phố phát triển với số lượng người nước ngoài, cư trú làm việc và học tập nhiều nhất so cả nước, rất nhiều người trong số đó mong muốn được học tiếng Việt, để sinh sống và làm việc được thuận tiện, nên thành Hồ của y sẵn sàng là thí điểm giảng dạy Tiếq Viêt. Nói là để cho người nước ngoài dễ học mà thay đổi, chắc chắn không ai tin mồm mép thằng vịt cộng này!
Còn Bùi Hiền, không là thần kinh, không là dốt, mà đây là làm theo chỉ thị xóa sổ Quốc ngữ của đảng An Nam cộng, trong chủ trương cướp nước và Hán hóa dân tộc Việt. Thời điểm bắt tay vào nghiên cứu là từ ba mươi năm trước, đó cũng là lúc mật ước Thành Đô (1990) được ký kết. Lại thêm cái ồn ào bênh vực cho thấy chúng là số đông (PGS.TS Lê Đức Luận, TS Nghiêm Thúy Hằng, TSKH Đoàn Hương), chúng dựng Bùi Hiền như là ông thánh đáng tôn trọng!
Chúng chửi những ai ném đá việc ‘cải tiến’, Đoàn Hương nói: Không thể đem việc ấy ra hỏi ‘cái đám quần chúng thiếu hiểu biết ấy được’ (VTV3 28/11/2017). Cho thấy rồi đây chúng sẽ làm! Đảng Ba Đình vẫn thế, năm 2011 dân phản đối chuyện đem chữ Tầu vào dạy học sinh bốn tiết một tuần, và hôm nay chúng đã làm xong, trẻ nhỏ đang bị ép học tiếng Tầu… Lũ Ba Đình khi tung ra một vấn đề gì đó, không là để đón nhận ý kiến, mà là chúng tập cho dư luận quen với vấn đề, còn chúng vẫn cứ việc đã định mà làm, thừa biết dư luận sẽ mệt mỏi rồi buông tay.
Chữ viết của dân Việt đã một lần thay đổi, từ ban đầu những sách vở tài liệu Văn học sử được viết bằng chữ Hán hay Nôm đã được chuyển qua chữ Quốc ngữ của hơn ba trăm năm trước khi các Giáo sĩ Công giáo đến nước ta. Công việc phiên âm tiếng Nôm bằng các âm thể của mẫu tự Latinh, trong đó Alexandre De Rhodes là công đầu trong việc tạo dựng chữ Quốc Ngữ mà hôm nay chúng ta đang dùng, kết quả lần đầu tiên là cuốn Tự Điển Việt-Bồ Đào-Latinh, được Giáo sĩ Alexandre De Rhodes biên soạn, và cho xuất bản vào năm 1651.
Tiếp theo sau đó, cách viết Quốc ngữ vẫn được tiếp tục hoàn chỉnh, cùng với những cải cách của Pineau de Behaine mà cuốn Từ điển Việt-Bồ-La được xuất bản năm 1772, cứ thế Quốc ngữ tiếp tục hoàn chỉnh, sự trong sáng đã theo thời gian ngày càng hơn cho tới hôm nay. Vào thời điểm sự ra đời của chữ Quốc ngữ, cái may mắn của dân Việt là song hành trong việc hoàn chỉnh chữ Quốc ngữ, các học giả người Việt chúng ta nối tiếp nhau đã làm tốt công việc chuyển đổi, khá nhiều những tài liệu Văn hóa Lịch sử dân tộc, cả từ chữ Hán lẫn Nôm sang Quốc ngữ.
Sau khi Quốc ngữ được phổ biến, Chinh Phụ Ngâm Khúc (征婦吟曲) tác phẩm văn vần của Đặng Trần Côn ra đời trong khoảng năm 1741 (thời Cảnh Hưng), đã được dịch ra thơ Nôm, và bản chúng ta đọc hôm nay, là nó đã được một lần nữa chuyển sang Quốc ngữ. Cũng tương tự một cách ấy là Truyện Kiều (chữ Nôm: 傳翹), tức Đoạn Trường Tân Thanh, truyện thơ thể lục bát của Danh nhân Văn hóa thế giới Nguyễn Du (1766-1820), đã được Pétrus Trương Vĩnh Ký năm 1875 in bằng Quốc ngữ, để rồi sau đó được địch ra nhiều thứ tiếng nước ngoài khác.
Và còn nhiều nữa… Tuy vậy không là dễ để chuyển hết, có rất nhiều di cảo hàng ngàn năm, viết bằng Hán lẫn Nôm của cha ông, phải đành mai một đó là điều không thể tránh khỏi sau một sự đổi thay lớn, cũng như người đọc được chữ Nôm nay đã vắng dần. Lần đầu chuyển từ Hán Nôm sang Quốc ngữ, với tâm huyết gìn giữ gia sản văn hóa ông cha, mà cũng bị mất mát, thì lần này nếu thay đổi xảy ra, chắc chắn Văn hóa Việt sẽ không còn nữa. Nguyên do lũ An Nam cộng sẽ cấm không cho chuyển dịch, đơn giản là chúng muốn xóa sổ Văn hóa Việt!
Người Việt sẽ học cách viết mới, đương nhiên chỉ để đọc những gì đảng cho lưu hành, phương tiện in ấn trong tay đảng, chỉ cho phép xuất bản những gì là của đảng, mọi tài liệu văn hóa lịch sử cũ tự nhiên rụi tàn, đó là điều chắc chắn. Chuyện đã xảy ra, rập khuôn như miền Bắc chỉ được phép lưu hành những gì là của đảng, mà tất cả sách vở giáo dục, tài liệu văn hóa bao đời của ông cha, được trân quý giữ gìn bởi người miền Nam, đã bị đem đốt ngay sau Tháng Tư Đen, chỉ vì nó không là của đảng mà mang tội văn hóa đồi trụy, nhiều sách quý nay đã không còn vết.
Thay đổi cách viết lần này không như lần trước từ Hán Nôm, vì sẽ không có chuyện chuyển dịch bất cứ một tài liệu văn hóa nào, xét thấy không có lợi cho đảng, kể cả những gì lịch sử dù là thật nhưng nhạy cảm, những trang chính sử ghi lại các cuộc chống quân xâm lược truyền kiếp phương Bắc, cần phải xóa để cho hai nước sáp nhập vào làm một. Đã có rồi vì sợ phiền lòng quan thầy phương Bắc, mà bia ghi công Vua Quang Trung trên núi Dũng Quyết (Nghệ Tĩnh), hay những bia ghi lại chứng tích các trận chiến 1979 nơi sáu tỉnh biên giới đã bị đảng đục bỏ.
Cái gọi là ‘cải tiến’ cách viết, cho thấy đây là đốt sách không cần lửa, những sách mà đảng gọi là phản động theo thời gian sẽ rụi tàn, không khác gì trường hợp những tài liệu ghi bằng chữ Nôm, và người đọc được những sách đó đã không còn mấy. Rồi đây dân xã nghĩa được học Tiêq Việt, và chỉ đọc được những gì đảng phổ biến vì nó in theo lối mới, để mà biết Hai Bà Trưng đã dâng kiếm chuộc lỗi trước đền Mã Viện, và gọi Lý Thường Kiệt đánh Tống là hỗn. Dân Việt được dạy Hồ là cha già dân tộc, cội nguồn Việt từ giống Hán mà ra!
Không đọc được Chính Sử dân Việt (chống Tầu), chỉ đọc mỗi sử xã nghĩa! Những tài liệu tố cáo tên tội đồ bịp bợm Hồ chí Minh, hay cái đảng bán nước An Nam cộng, lúc đó vô dụng không đọc được thì không biết thế thôi… Không đọc được ‘Một cơn gió bụi’ thì sao biết được Hồ có một đứa con gái với Đỗ Thị Lạc, các tác phẩm của Tự Lực Văn Đoàn, không cần tịch thu, không cần cấm, không cần đốt, có ai biết đọc đâu mà lo, còn có đem đến cho, thì họ cũng đem bán ve chai để gói xôi, không biết đọc thì đâu biết giá trị, chuyện trân quý là cái không có.
Xin đừng coi chuyện đảng Ba Đình, đang thực hiện ‘cải tiến’ cách viết tiếng Việt là chuyện nhỏ, nó không hề nhỏ, đừng thấy cái ngố của Bùi Hiền mà cười, không cười được đâu, đây là chúng muốn xóa sổ cả một nền Văn hóa dân tộc, lý do chúng đưa ra rất ngô nghê, việc làm của chúng vụng về của loài ngu dốt, nhưng lại rất tai hại, cái mới được đưa ra, cái cũ lui vào bóng tối, thì chuyện tự rụi tàn của cái cũ xảy ra là lẽ tự nhiên thôi.
Xin mọi người hãy nhìn rõ đây là âm mưu cướp nước Việt, Hán hóa dân Việt của lũ giặc phương Bắc, với sự tiếp tay của đảng An Nam cộng, dùng cái gọi là cải tiến cách viết tiếng Việt để che dấu ý đồ xóa chữ Việt, hầu xóa luôn lịch sử lẫn nền văn học sử đất nước. Đến nước này không còn chần chờ được nữa, chần chờ là chết!
Xin nhớ cho họa diệt vong của dân tộc gần kề, mà đảng và nhà nước Ba Đình chính là kẻ nội thù, đang cố đẩy đất nước và dân tộc Việt đi đến chỗ diệt vong, phải chung tay đập tan đảng Ba Đình bán nước!
VIỆT NHÂN (HNPĐ)