Mỗi Ngày Một Chuyện

MÙNG BỐN HOÁ VÀNG - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Hôm nay mùng Bốn Tết, cái mùng hoá vàng đưa ông bà rời khỏi cõi dương trở về cõi âm. Tôi cũng vừa đốt xấp giấy vàng mã để ông bà lên đường chẳng rõ đi về đâu, trong mịt mù không gian.

          

      MÙNG BỐN HOÁ VÀNG   -   CAO MỴ NHÂN 

 

Những người từ khắp nơi về VN trước Tết, rồi lại từ VN đi khắp nơi sau Tết, kể từ cuối thập niên 80 thế kỷ trước tới nay, ròng rã 40 năm, gần như là một trường đình trên hành trình không lối thoát với quý vị nêu trên ấy. 

Tôi cũng đã là một trong số những người trên, những năm trước kia, khi còn 2 con gái có gia đình ở VN. 

Quý vị sẽ hỏi tại sao tôi cũng là một "HO " của chương trình ra đi tị nạn rầm rộ cuối thế kỷ trước, mà phải chịu cảnh " thu lu " mỗi dịp Tết đến, Xuân về hằng năm như một " đến hẹn " ngang trái, mà đành nuốt lệ buồn thiu. 

Đó là lẽ đời bình thường đến trơ trẽn cho một phần dân tộc bất hạnh nhất nơi hành tinh này...để rồi phải khoanh tay đứng nhìn số mạng mỗi hoàn cảnh .

 

Nếu đặt vấn đề trên phương diện chính trị, chúng ta không thể có một giải pháp ổn thoả, nói thẳng ra, đã không ngăn cản được lớp người trở về, rồi lớp người lại ra đi quanh cái Tết âm lịch lâu nay. 

Có hàng ngàn câu chuyện dính dáng đến Tết nguyên đán VN, vẫn nơi góc độ bé nhỏ của câu chuyện mỗi ngày, tôi xin đan cử mấy trường hợp thân quen của HO xưa, tôi không lang thang qua các lãnh vực khác con đường tôi đã có dịp đi ngang. 

Số là, kể từ 1990, các gia đình sĩ quan chế độ cũ, từ các trại tù cải tạo về, được thông báo nộp hồ sơ ra đi tị nạn theo diện HO. 

Tất nhiên là có tôi trong danh sách sẽ ra đi rồi. 

Nhưng vẫn có những may và không may trên đường trường thiên lý đó, mà ít ai ngờ tới. 

Để làm nền cho bản trường ca HO ra đi, điều tiên quyết phải có miếng giấy ra tù cải tạo, rồi hạ hồi phân giải các ưu khuyêt điểm của sự việc.

 

Gia đình tôi đã vô tình bị phân tán mỏng theo thứ tự như sau: 

Ông xã tôi cũng là một tù cải tạo, nhưng ông ta đã vượt biên nhiều lần và đã tới Mỹ 3 năm sau cuộc đổi đời. 

Kế tới tôi chỉ được dẫn theo 2 con trai dưới 21 tuổi chưa có gia đình đi Mỹ thôi. 

Sau cùng là 2 con gái đã lập gia đình, phải ở lại, mỗi cô đã có một cháu bé.

Chúng tôi những người quen biết nhau, dính dáng đến 2 chữ HO, luôn luôn gặp nhau để thăm hỏi và theo dõi tình hình ra đi tới chặng nào rồi.

Mấy vị " tá 5 " xưa ở Bộ Tư Lệnh QĐI/QKI, lúc nào cũng sợ tôi " ngây thơ cố " không biết trả lời Mỹ phỏng vấn thế nào cho có lợi, một vài quý vị đã vô interview, tới nhà chơi dặn dò: 

" Hên sui may rủi cô ạ, tôi được thằng Mỹ nó hỏi thẳng tôi bằng tiếng Anh, khi nó coi hồ sơ tôi, nó thấy tôi 2 lần đi Mỹ học về bộ binh và giao tế dân sự, nó hỏi tôi ước mơ gì trong lúc này? " 

Cha chả, sao lại có một câu ngoài tính cách vậy ? 

" Tá 5 " cười : " Thế nào là ngoài tính cách, tính cách gì chứ?" 

Tôi lặng yên." Tá 5 " đã quen cách nghĩ của người Mỹ qua 2 khoá học bên Hoa Kỳ trước 1975. Ông nói tiếp: 

" Mỹ nó rất quan tâm đến suy nghĩ và ước muốn của những người đang gặp khó khăn hay sắp làm công chuyện gì đó, thế nên tôi nói ngay: Tôi muốn người con trai lớn được đi, nó có thằng con 5 tuổi là cháu đích tôn của tôi..."

Như vậy Mỹ có chấp thuận không trung tá ? Tôi hỏi. 

Trung tá Vũ XX vui vẻ, đầy tin tưởng: " Thấy nó gật đầu, thì mình cứ tin tưởng đi..." 

 

Rút cuộc " tá 5 Vũ " và phu nhân cũng chỉ mang được 2 con gái chưa có gia đình đi, như kiểu tôi vậy .

Tới Mỹ rồi , tất nhiên là an tâm phần tinh thần không lo thỉnh thoảng bị mời ra công an " làm việc ", và có cơ hội học hỏi, đi làm, sắp xếp giấy tờ lo bảo lãnh cho con cháu kẹt lại theo luật lệ Mỹ.

Có một quả phụ mà đấng phu quân bà bị mất trong tù cải tạo cũng được cứu xét ra đi HO. Có điều bà phải đi một mình, vì đàn con bà đã thành gia thất hết rồi. 

Tôi không dám hỏi là như thế thì đi làm gì, bởi sẽ một thân một mình ở xứ người, thêm nỗi nhớ thương con cháu làm sao chịu nổi. 

Nhưng bà cứ đi và nghĩ sẽ cố gắng bảo lãnh cho bầy con cháu mai sau . 

Rút cuộc bầy con cháu ấy càng phát triển thêm về nhân số và có cơ hội làm ăn buôn bán gì đó ở ngay Saigon xưa. 

Thế là, sau cùng tôi gặp bà ở Sacto, bà chuẩn bị ra máy bay San Francisco để về VN ở luôn với con cháu, sau 20 năm mong mỏi một ngày mẹ con bà cháu có dịp ở quê người đầy ánh sáng văn minh, sang giầu.

Bà mỉm cười buồn bã : " Mình cũng đã vô quốc tịch, nhưng chẳng lẽ ở đây một mình..." 

 

Mùa xuân năm nay, và cả những mùa xuân những năm trước đây, những người có cha con, chồng vợ, con cháu, anh chị em còn vẫn ở quê nhà, nếu có chút phương tiện vật chất, họ không thể không về thăm, hay không thể không gửi gấm tiền bạc quà cáp cho thân nhân họ " ăn Tết " . 

Đôi khi có thể có số ít người bên đó " không cần lắm" quà cáp mà đan cử là " dầu xanh,cao dán tức salonpas ", nhưng $ thì thiết thực hơn cả, vì ít nhất còn đi chợ Tết được . 

Bởi thế cho nên, khó mà dốc lòng, toàn tâm toàn ý, không nên giúp đỡ gia đình con cái, thân nhân , đôi khi cha mẹ già, hay anh em bịnh hoạn còn ra vô bên trời vncs, như một giả thuyết lâu nay đã bàn tới, để đánh gục cộng sản được.  

Sau này thì tình hình ...khác hơn hồi chúng tôi mới ra đi, hay là lo lắng lúc trở về. Vì các gia đình thân nhân HO xưa, đã chán lên tới cổ cả chuyện ra đi lẫn chuyện trở về . 

Phương tiện vật chất không dư dả, sức khoẻ không dồi dào, ngõ hầu có thể đi đi về về như thủa mới rời xa cố quận bên trời cũ. 

 

Thế nên, chỉ nhìn vào hình dạng, hành trang khách tới khách lui sân bay Tân Sơn Nhứt, sẽ biết ngay khách đó là ai, sao họ đi về VN như đi chợ. 

Những ca nhạc sĩ hoán đổi phương vị, những tay buôn đường trường, những " chính khách thời đại, dân gian" vv...

Có mấy vị phê phán là : " Một xã hội VN bát nháo từ trong nước ra hải ngoại, và từ hải ngoại về tìm lại ...nguồn cội !" 

Hôm nay mùng Bốn Tết, cái mùng hoá vàng đưa ông bà rời khỏi cõi dương trở về cõi âm . 

Tôi cũng vừa đốt xấp giấy vàng mã để ông bà lên đường chẳng rõ đi về đâu, trong mịt mù không gian. 

Từ Tân Sơn Nhứt lại dồn dập những chuyến bay ngày, bay đêm chở người đi tứ xứ. 

Như vậy VN chỉ là một trường đình trong ý nghĩa nào cũng đúng. 

Trường đình là nơi lưu tiễn, chờ khách quan san ...

Danh xưng thời đại là một nơi để quá cảnh cho viễn khách sông hồ...những người ở trên quê hương hiện nay, cũng giống như lữ khách...

                     

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

MÙNG BỐN HOÁ VÀNG - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Hôm nay mùng Bốn Tết, cái mùng hoá vàng đưa ông bà rời khỏi cõi dương trở về cõi âm. Tôi cũng vừa đốt xấp giấy vàng mã để ông bà lên đường chẳng rõ đi về đâu, trong mịt mù không gian.

          

      MÙNG BỐN HOÁ VÀNG   -   CAO MỴ NHÂN 

 

Những người từ khắp nơi về VN trước Tết, rồi lại từ VN đi khắp nơi sau Tết, kể từ cuối thập niên 80 thế kỷ trước tới nay, ròng rã 40 năm, gần như là một trường đình trên hành trình không lối thoát với quý vị nêu trên ấy. 

Tôi cũng đã là một trong số những người trên, những năm trước kia, khi còn 2 con gái có gia đình ở VN. 

Quý vị sẽ hỏi tại sao tôi cũng là một "HO " của chương trình ra đi tị nạn rầm rộ cuối thế kỷ trước, mà phải chịu cảnh " thu lu " mỗi dịp Tết đến, Xuân về hằng năm như một " đến hẹn " ngang trái, mà đành nuốt lệ buồn thiu. 

Đó là lẽ đời bình thường đến trơ trẽn cho một phần dân tộc bất hạnh nhất nơi hành tinh này...để rồi phải khoanh tay đứng nhìn số mạng mỗi hoàn cảnh .

 

Nếu đặt vấn đề trên phương diện chính trị, chúng ta không thể có một giải pháp ổn thoả, nói thẳng ra, đã không ngăn cản được lớp người trở về, rồi lớp người lại ra đi quanh cái Tết âm lịch lâu nay. 

Có hàng ngàn câu chuyện dính dáng đến Tết nguyên đán VN, vẫn nơi góc độ bé nhỏ của câu chuyện mỗi ngày, tôi xin đan cử mấy trường hợp thân quen của HO xưa, tôi không lang thang qua các lãnh vực khác con đường tôi đã có dịp đi ngang. 

Số là, kể từ 1990, các gia đình sĩ quan chế độ cũ, từ các trại tù cải tạo về, được thông báo nộp hồ sơ ra đi tị nạn theo diện HO. 

Tất nhiên là có tôi trong danh sách sẽ ra đi rồi. 

Nhưng vẫn có những may và không may trên đường trường thiên lý đó, mà ít ai ngờ tới. 

Để làm nền cho bản trường ca HO ra đi, điều tiên quyết phải có miếng giấy ra tù cải tạo, rồi hạ hồi phân giải các ưu khuyêt điểm của sự việc.

 

Gia đình tôi đã vô tình bị phân tán mỏng theo thứ tự như sau: 

Ông xã tôi cũng là một tù cải tạo, nhưng ông ta đã vượt biên nhiều lần và đã tới Mỹ 3 năm sau cuộc đổi đời. 

Kế tới tôi chỉ được dẫn theo 2 con trai dưới 21 tuổi chưa có gia đình đi Mỹ thôi. 

Sau cùng là 2 con gái đã lập gia đình, phải ở lại, mỗi cô đã có một cháu bé.

Chúng tôi những người quen biết nhau, dính dáng đến 2 chữ HO, luôn luôn gặp nhau để thăm hỏi và theo dõi tình hình ra đi tới chặng nào rồi.

Mấy vị " tá 5 " xưa ở Bộ Tư Lệnh QĐI/QKI, lúc nào cũng sợ tôi " ngây thơ cố " không biết trả lời Mỹ phỏng vấn thế nào cho có lợi, một vài quý vị đã vô interview, tới nhà chơi dặn dò: 

" Hên sui may rủi cô ạ, tôi được thằng Mỹ nó hỏi thẳng tôi bằng tiếng Anh, khi nó coi hồ sơ tôi, nó thấy tôi 2 lần đi Mỹ học về bộ binh và giao tế dân sự, nó hỏi tôi ước mơ gì trong lúc này? " 

Cha chả, sao lại có một câu ngoài tính cách vậy ? 

" Tá 5 " cười : " Thế nào là ngoài tính cách, tính cách gì chứ?" 

Tôi lặng yên." Tá 5 " đã quen cách nghĩ của người Mỹ qua 2 khoá học bên Hoa Kỳ trước 1975. Ông nói tiếp: 

" Mỹ nó rất quan tâm đến suy nghĩ và ước muốn của những người đang gặp khó khăn hay sắp làm công chuyện gì đó, thế nên tôi nói ngay: Tôi muốn người con trai lớn được đi, nó có thằng con 5 tuổi là cháu đích tôn của tôi..."

Như vậy Mỹ có chấp thuận không trung tá ? Tôi hỏi. 

Trung tá Vũ XX vui vẻ, đầy tin tưởng: " Thấy nó gật đầu, thì mình cứ tin tưởng đi..." 

 

Rút cuộc " tá 5 Vũ " và phu nhân cũng chỉ mang được 2 con gái chưa có gia đình đi, như kiểu tôi vậy .

Tới Mỹ rồi , tất nhiên là an tâm phần tinh thần không lo thỉnh thoảng bị mời ra công an " làm việc ", và có cơ hội học hỏi, đi làm, sắp xếp giấy tờ lo bảo lãnh cho con cháu kẹt lại theo luật lệ Mỹ.

Có một quả phụ mà đấng phu quân bà bị mất trong tù cải tạo cũng được cứu xét ra đi HO. Có điều bà phải đi một mình, vì đàn con bà đã thành gia thất hết rồi. 

Tôi không dám hỏi là như thế thì đi làm gì, bởi sẽ một thân một mình ở xứ người, thêm nỗi nhớ thương con cháu làm sao chịu nổi. 

Nhưng bà cứ đi và nghĩ sẽ cố gắng bảo lãnh cho bầy con cháu mai sau . 

Rút cuộc bầy con cháu ấy càng phát triển thêm về nhân số và có cơ hội làm ăn buôn bán gì đó ở ngay Saigon xưa. 

Thế là, sau cùng tôi gặp bà ở Sacto, bà chuẩn bị ra máy bay San Francisco để về VN ở luôn với con cháu, sau 20 năm mong mỏi một ngày mẹ con bà cháu có dịp ở quê người đầy ánh sáng văn minh, sang giầu.

Bà mỉm cười buồn bã : " Mình cũng đã vô quốc tịch, nhưng chẳng lẽ ở đây một mình..." 

 

Mùa xuân năm nay, và cả những mùa xuân những năm trước đây, những người có cha con, chồng vợ, con cháu, anh chị em còn vẫn ở quê nhà, nếu có chút phương tiện vật chất, họ không thể không về thăm, hay không thể không gửi gấm tiền bạc quà cáp cho thân nhân họ " ăn Tết " . 

Đôi khi có thể có số ít người bên đó " không cần lắm" quà cáp mà đan cử là " dầu xanh,cao dán tức salonpas ", nhưng $ thì thiết thực hơn cả, vì ít nhất còn đi chợ Tết được . 

Bởi thế cho nên, khó mà dốc lòng, toàn tâm toàn ý, không nên giúp đỡ gia đình con cái, thân nhân , đôi khi cha mẹ già, hay anh em bịnh hoạn còn ra vô bên trời vncs, như một giả thuyết lâu nay đã bàn tới, để đánh gục cộng sản được.  

Sau này thì tình hình ...khác hơn hồi chúng tôi mới ra đi, hay là lo lắng lúc trở về. Vì các gia đình thân nhân HO xưa, đã chán lên tới cổ cả chuyện ra đi lẫn chuyện trở về . 

Phương tiện vật chất không dư dả, sức khoẻ không dồi dào, ngõ hầu có thể đi đi về về như thủa mới rời xa cố quận bên trời cũ. 

 

Thế nên, chỉ nhìn vào hình dạng, hành trang khách tới khách lui sân bay Tân Sơn Nhứt, sẽ biết ngay khách đó là ai, sao họ đi về VN như đi chợ. 

Những ca nhạc sĩ hoán đổi phương vị, những tay buôn đường trường, những " chính khách thời đại, dân gian" vv...

Có mấy vị phê phán là : " Một xã hội VN bát nháo từ trong nước ra hải ngoại, và từ hải ngoại về tìm lại ...nguồn cội !" 

Hôm nay mùng Bốn Tết, cái mùng hoá vàng đưa ông bà rời khỏi cõi dương trở về cõi âm . 

Tôi cũng vừa đốt xấp giấy vàng mã để ông bà lên đường chẳng rõ đi về đâu, trong mịt mù không gian. 

Từ Tân Sơn Nhứt lại dồn dập những chuyến bay ngày, bay đêm chở người đi tứ xứ. 

Như vậy VN chỉ là một trường đình trong ý nghĩa nào cũng đúng. 

Trường đình là nơi lưu tiễn, chờ khách quan san ...

Danh xưng thời đại là một nơi để quá cảnh cho viễn khách sông hồ...những người ở trên quê hương hiện nay, cũng giống như lữ khách...

                     

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm