Kinh Đời
Mùa Đông dưới rặng Trường Sơn - Nguyễn Nhơn
Mùa Đông Trường Sơn
Tiếng tù ca ủ ê
“Suối A mai chảy dài ra Bến Ngọc
Đường ta đi qua Dốc Phục Linh
Đường ta đi, đường nghĩa, đường tình
Đường đi hạnh phúc, chúng mình đấp xây”(*)
Để xe trâu đưa đón
Những người vợ tù Miền Nam
“Trèo đèo, vượt suối, sang sông
Gánh gạo nuôi chồng, nước mắt rơi rơi”(**)
Nhìn “những gót chân ngày xa xưa
Sợ lấm trong bùn khi mưa”(***)
Chỉ còn những bàn chân chai sạn
Tảo tần nuôi bầy con nhỏ dại
Gởi bù đắp cho chồng, tù nơi xa
Biết chồng có đủ ấm hay không?
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Có miệng như không" - by / Trần Văn Giang (ghi lại).
- 100 năm sau vẫn bồi hồi "Tôi đi học" - by Minh Tự / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Nỗi Khổ Của Người Hà Nội" - by Nguyễn Thị Thương / Trần Văn Giang (ghi lại)
Mùa Đông dưới rặng Trường Sơn - Nguyễn Nhơn
Mùa Đông Trường Sơn
Tiếng tù ca ủ ê
“Suối A mai chảy dài ra Bến Ngọc
Đường ta đi qua Dốc Phục Linh
Đường ta đi, đường nghĩa, đường tình
Đường đi hạnh phúc, chúng mình đấp xây”(*)
Để xe trâu đưa đón
Những người vợ tù Miền Nam
“Trèo đèo, vượt suối, sang sông
Gánh gạo nuôi chồng, nước mắt rơi rơi”(**)
Nhìn “những gót chân ngày xa xưa
Sợ lấm trong bùn khi mưa”(***)
Chỉ còn những bàn chân chai sạn
Tảo tần nuôi bầy con nhỏ dại
Gởi bù đắp cho chồng, tù nơi xa
Biết chồng có đủ ấm hay không?