Di Sản Hồ Chí Minh
NGƯỜI MIỀN NAM LÀ AI? - NGUYỄN NHƠN
( HNPĐ )Tổ tiên tôi, từ châu thổ sông Hồng, bên cố đô Thăng Long, đất ngàn năm văn vật, vì đất chật người đông, mới vượt dòng Bến Hải, xuôi về phương Nam.
Đất nước tôi màu thắm bên bờ đại dương
Bắc với Nam, tình nối qua lòng miền Trung
Dân nước tôi từ mái tranh nhgèo Bắc Giang
Vượt núi rừng già Trường Sơn
Vào tới ruộng ngọt phương Nam
( Bên bờ Đại dương )
Trên đây là lời ca về những ngày người dân Việt mở nước từ núi rừng Việt Bắc lần về ruộng ngọt phương Nam.
Vừa rồi, bạn đọc bài “ Vì sao người Miền Nam có tình yêu nước nồng nàn?!” và có ý trách, phân biệt người Nam, kẻ Bắc. Tôi hồi đáp bạn đôi lời vắn tắt.
Bây giờ xin chân thật tỏ bày: Người Miền Nam là ai?
Tôi yêu những sông trường
Biết ái tình ở dòng sông Hương
Sống no đầy là nhờ Cửu Long
Máu sông Hồng đỏ vì chờ mong
( Tình Ca )
Tổ tiên tôi, từ châu thổ sông Hồng, bên cố đô Thăng Long, đất ngàn năm văn vật, vì đất chật người đông, mới vượt dòng Bến Hải, xuôi về phương Nam.
Đất Núi Ngự, sông Hương tình tứ, nhưng quê nghèo, đất cày lên sỏi đá, mới vượt đèo Hải Vân xuôi về Miền Nam.
Đất Miền Đông Nam bộ gò khô cỏ cháy, mới xuôi về Miền Tây, đất người dân Miệt thứ.
Thuở ban đầu gian khổ:
Dưới sông sấu lội
Trên bở cọp đua
Đôi bàn tay rắn rỏi, vẹt cây xú, cây bần, lập nên vườn ruộng tốt tươi:
Dưới sông vịt lội
Trên bờ gà bươi
Phù sa, Cửu Long giang, đất phương Nam ruộng ngọt, nhớ sông Hương tình tứ, chờ mong sắc đỏ máu sông Hồng!
Quê tôi, làng Bưng Cầu, đất Miền Đông, Nam bộ, làng tôi nghèo, nhưng vẫn đùm bọc, chở che cậu bảy Măng từ xứ Quảng vào đây lập nghiệp. Mỗi khi cậu bảy nhậu vô ba sợi thì ca:
Kiến ngãi bất vi vô dõng giả
Lâm nguy bất kíu mạc anh hào
Và cậu bảy Măng lãnh cài tục danh “ ông thần nước mặn “ do cậu út tui đặt.
Dân xóm chợ làng Bưng Cầu hầu hết là họ Hà mà ông ngoại tôi là trưởng tộc. Vì vậy mà thằng Đực, hễ thấy ai lớn tuổi hơn thì kêu là anh là chị. Ai trang lứa với má, với cậu thì kêu là cậu là dì, mặc dằu không có họ hàng gì hết trơn.
Ông ngoại tôi họ Hà, sắc da đậm như người miền núi, hiển nhiên tổ tiên là gốc người sắc tộc Việt Bắc – Tây Bắc ngoài nớ chớ chẳng sai.
Vậy thì người Miền Nam là ai?
Dân nước tôi từ mái tranh nghèo Bắc Giang
Vượt núi rừng già Trường Sơn
Vào tới ruộng ngọt phương Nam
Vậy thì làm sao mà phân biệt Bắc Nam cho được?!
Đất nước tôi màu thắm bên bờ đại dương
Bắc với Nam, tình nối qua lòng miền Trung
Phải rồi, nơi hải ngoại lưu ly, gia đình tôi người Nam, con dâu Bắc lai Trung, rể người Bắc rặc: Nhà Việt Nam, Nam – Bắc – Trung một nhà!
Nguyễn Nhơn ( HNPĐ )
Đất nước tôi màu thắm bên bờ đại dương
Bắc với Nam, tình nối qua lòng miền Trung
Dân nước tôi từ mái tranh nhgèo Bắc Giang
Vượt núi rừng già Trường Sơn
Vào tới ruộng ngọt phương Nam
( Bên bờ Đại dương )
Trên đây là lời ca về những ngày người dân Việt mở nước từ núi rừng Việt Bắc lần về ruộng ngọt phương Nam.
Vừa rồi, bạn đọc bài “ Vì sao người Miền Nam có tình yêu nước nồng nàn?!” và có ý trách, phân biệt người Nam, kẻ Bắc. Tôi hồi đáp bạn đôi lời vắn tắt.
Bây giờ xin chân thật tỏ bày: Người Miền Nam là ai?
Tôi yêu những sông trường
Biết ái tình ở dòng sông Hương
Sống no đầy là nhờ Cửu Long
Máu sông Hồng đỏ vì chờ mong
( Tình Ca )
Tổ tiên tôi, từ châu thổ sông Hồng, bên cố đô Thăng Long, đất ngàn năm văn vật, vì đất chật người đông, mới vượt dòng Bến Hải, xuôi về phương Nam.
Đất Núi Ngự, sông Hương tình tứ, nhưng quê nghèo, đất cày lên sỏi đá, mới vượt đèo Hải Vân xuôi về Miền Nam.
Đất Miền Đông Nam bộ gò khô cỏ cháy, mới xuôi về Miền Tây, đất người dân Miệt thứ.
Thuở ban đầu gian khổ:
Dưới sông sấu lội
Trên bở cọp đua
Đôi bàn tay rắn rỏi, vẹt cây xú, cây bần, lập nên vườn ruộng tốt tươi:
Dưới sông vịt lội
Trên bờ gà bươi
Phù sa, Cửu Long giang, đất phương Nam ruộng ngọt, nhớ sông Hương tình tứ, chờ mong sắc đỏ máu sông Hồng!
Quê tôi, làng Bưng Cầu, đất Miền Đông, Nam bộ, làng tôi nghèo, nhưng vẫn đùm bọc, chở che cậu bảy Măng từ xứ Quảng vào đây lập nghiệp. Mỗi khi cậu bảy nhậu vô ba sợi thì ca:
Kiến ngãi bất vi vô dõng giả
Lâm nguy bất kíu mạc anh hào
Và cậu bảy Măng lãnh cài tục danh “ ông thần nước mặn “ do cậu út tui đặt.
Dân xóm chợ làng Bưng Cầu hầu hết là họ Hà mà ông ngoại tôi là trưởng tộc. Vì vậy mà thằng Đực, hễ thấy ai lớn tuổi hơn thì kêu là anh là chị. Ai trang lứa với má, với cậu thì kêu là cậu là dì, mặc dằu không có họ hàng gì hết trơn.
Ông ngoại tôi họ Hà, sắc da đậm như người miền núi, hiển nhiên tổ tiên là gốc người sắc tộc Việt Bắc – Tây Bắc ngoài nớ chớ chẳng sai.
Vậy thì người Miền Nam là ai?
Dân nước tôi từ mái tranh nghèo Bắc Giang
Vượt núi rừng già Trường Sơn
Vào tới ruộng ngọt phương Nam
Vậy thì làm sao mà phân biệt Bắc Nam cho được?!
Đất nước tôi màu thắm bên bờ đại dương
Bắc với Nam, tình nối qua lòng miền Trung
Phải rồi, nơi hải ngoại lưu ly, gia đình tôi người Nam, con dâu Bắc lai Trung, rể người Bắc rặc: Nhà Việt Nam, Nam – Bắc – Trung một nhà!
Nguyễn Nhơn ( HNPĐ )
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Hiệu ứng nói phét!" - by Văn Quang / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Phiếm luận, chuyện Nhà Nước ta!!! _ Di Tĩnh Đắc ( Nguyễn Bá Chổi chuyển )
- Đánh trống, đánh chiêng học lại lịch sử Sài Gòn - by FB Nguyễn Gia Việt & Trần Văn Giang (ghi lại)
- Việt Cộng: Kế hoạch gửi tiền Quỹ vắc-xin COVID-19 để lấy lãi gây ra tranh cãi
- Ân xá Quốc tế gửi bằng chứng, đòi Việt Cộng điều tra về tin tặc tấn công giới bất đồng
NGƯỜI MIỀN NAM LÀ AI? - NGUYỄN NHƠN
( HNPĐ )Tổ tiên tôi, từ châu thổ sông Hồng, bên cố đô Thăng Long, đất ngàn năm văn vật, vì đất chật người đông, mới vượt dòng Bến Hải, xuôi về phương Nam.
Đất nước tôi màu thắm bên bờ đại dương
Bắc với Nam, tình nối qua lòng miền Trung
Dân nước tôi từ mái tranh nhgèo Bắc Giang
Vượt núi rừng già Trường Sơn
Vào tới ruộng ngọt phương Nam
( Bên bờ Đại dương )
Trên đây là lời ca về những ngày người dân Việt mở nước từ núi rừng Việt Bắc lần về ruộng ngọt phương Nam.
Vừa rồi, bạn đọc bài “ Vì sao người Miền Nam có tình yêu nước nồng nàn?!” và có ý trách, phân biệt người Nam, kẻ Bắc. Tôi hồi đáp bạn đôi lời vắn tắt.
Bây giờ xin chân thật tỏ bày: Người Miền Nam là ai?
Tôi yêu những sông trường
Biết ái tình ở dòng sông Hương
Sống no đầy là nhờ Cửu Long
Máu sông Hồng đỏ vì chờ mong
( Tình Ca )
Tổ tiên tôi, từ châu thổ sông Hồng, bên cố đô Thăng Long, đất ngàn năm văn vật, vì đất chật người đông, mới vượt dòng Bến Hải, xuôi về phương Nam.
Đất Núi Ngự, sông Hương tình tứ, nhưng quê nghèo, đất cày lên sỏi đá, mới vượt đèo Hải Vân xuôi về Miền Nam.
Đất Miền Đông Nam bộ gò khô cỏ cháy, mới xuôi về Miền Tây, đất người dân Miệt thứ.
Thuở ban đầu gian khổ:
Dưới sông sấu lội
Trên bở cọp đua
Đôi bàn tay rắn rỏi, vẹt cây xú, cây bần, lập nên vườn ruộng tốt tươi:
Dưới sông vịt lội
Trên bờ gà bươi
Phù sa, Cửu Long giang, đất phương Nam ruộng ngọt, nhớ sông Hương tình tứ, chờ mong sắc đỏ máu sông Hồng!
Quê tôi, làng Bưng Cầu, đất Miền Đông, Nam bộ, làng tôi nghèo, nhưng vẫn đùm bọc, chở che cậu bảy Măng từ xứ Quảng vào đây lập nghiệp. Mỗi khi cậu bảy nhậu vô ba sợi thì ca:
Kiến ngãi bất vi vô dõng giả
Lâm nguy bất kíu mạc anh hào
Và cậu bảy Măng lãnh cài tục danh “ ông thần nước mặn “ do cậu út tui đặt.
Dân xóm chợ làng Bưng Cầu hầu hết là họ Hà mà ông ngoại tôi là trưởng tộc. Vì vậy mà thằng Đực, hễ thấy ai lớn tuổi hơn thì kêu là anh là chị. Ai trang lứa với má, với cậu thì kêu là cậu là dì, mặc dằu không có họ hàng gì hết trơn.
Ông ngoại tôi họ Hà, sắc da đậm như người miền núi, hiển nhiên tổ tiên là gốc người sắc tộc Việt Bắc – Tây Bắc ngoài nớ chớ chẳng sai.
Vậy thì người Miền Nam là ai?
Dân nước tôi từ mái tranh nghèo Bắc Giang
Vượt núi rừng già Trường Sơn
Vào tới ruộng ngọt phương Nam
Vậy thì làm sao mà phân biệt Bắc Nam cho được?!
Đất nước tôi màu thắm bên bờ đại dương
Bắc với Nam, tình nối qua lòng miền Trung
Phải rồi, nơi hải ngoại lưu ly, gia đình tôi người Nam, con dâu Bắc lai Trung, rể người Bắc rặc: Nhà Việt Nam, Nam – Bắc – Trung một nhà!
Nguyễn Nhơn ( HNPĐ )