Mỗi Ngày Một Chuyện

NGƯỜI TRÁNH TUYẾT - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Tới hoa, thì hình dạng, mầu sắc, thậm chí cả nơi hoa nở, hoa tàn...hiện ra đầy đủ. Kế tuyết, cũng đã rõ ràng vị trí, sắc trắng nguyên sơ ...

         

     NGƯỜI TRÁNH TUYẾT   -   CAO MỴ NHÂN 

 

Hai người khách từ miền đông Hoa Kỳ qua Cali tránh tuyết, họ nói là tránh tuyết thôi, không phải trốn tuyết đâu, vì họ đã quen thuộc phần đất họ cư ngụ hơn bốn chục năm nay rồi. 

Nghe tuyết đổ ngập tới đầu gối, tôi không ham, mặc dầu tôi đã thấy tuyết nhiều lần, cách đây nhiều năm, cứ trung bình vài ba năm " đông tiến " một lần, thoạt thì ham hố hội hè đình đám, sau ra mắt sách ở những nơi có đông người Việt sinh sống, do cuộc đổi đời bi thảm 30-4-1975 . 

Song tôi chỉ lựa mùa hạ trong sáng mới thẳng cánh sơn đông mãi thơ, mới có khách dự, chứ mùa đông tháng giá, có ai dại ra cào tuyết đi hội thơ, hội thảo bao giờ ... 

Còn tôi gặp tuyết là đi dự hội hoa anh đào vào đầu mùa xuân, nên tuyết có rơi cũng như hoa bưởi rụng sau vườn thôi ...

Bấy giờ nghe " rào " một cái, có khi trời đang nắng lạnh nữa, nhìn ra bốn phương trời, thì các mái nhà, vòm cây đã trắng xoá...tuyết phủ. 

Nhưng tuyết ấy không đọng lại lâu, mà tan ngay trong chốc lát... nắng hửng lên, tất cả đẹp như tranh vẽ...

 

Trong bộ tứ bình: " phong, hoa, tuyết, nguyệt ..." cách nói quen miệng của các tao nhân mặc khách đã thành nếp, không phải vô tình, mà có phần nào ...nguyên tắc đấy chứ. 

Trước hết gió ( phong ) không có hình, không có mầu. Muốn thấy gió, phải nhìn qua hình ảnh sự vật...

Thí dụ gió thổi làm cho các vòm cây nghiêng ngả, gió thổi nhẹ thì lất phất chiếc khăn san bằng lụa hay voan mỏng tang quấn quanh cổ thiếu nữ...

Tới hoa, thì hình dạng, mầu sắc, thậm chí cả nơi hoa nở, hoa tàn...hiện ra đầy đủ. 

Kế tuyết, cũng đã rõ ràng vị trí, sắc trắng nguyên sơ ...

Sau chót là tấm bình phong cuối, nguyệt, một vầng trăng lúc nào cũng ẩn giữa lòng trời xanh biếc sáng tươi...  

Nguyệt tuy ở xa nhất thế giới chúng ta, so với gió hoa tuyết, nguyệt như có linh hồn ... 

Nguyệt làm chứng cho thế nhân thề non hẹn biển, nguyệt hỗ trợ cho tráng sĩ mài gươm, luyện thép...

Nguyệt cũng chia sẻ với phu phụ, trai gái hẹn hò, trách móc, nhớ thương ...

Vầng trăng ai xẻ làm đôi

Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường  

     ( Thơ cụ Nguyễn Du ) 

 

Nhị vị tân khách của tôi, cứ ngó vạt nắng vàng mơ, chưa đủ độ ấm với những người sợ giá rét như tôi, chứ quý vị tránh tuyết ấy thú vị quá, thủ thỉ với nhau: " Khí hậu Cali ấm áp quá ..." và có chút ước mơ về một tiểu bang hưng phấn luôn có mặt trời là Cali nồng nhiệt ý tình này. 

Tôi ngập ngừng hỏi nhị vị khách tránh tuyết: 

" Các cháu đã thành đạt rồi, lại đã lập gia đình cả rồi, sao nhị vị không tìm chốn ôn đới như vùng viễn tây này mà ở cho đỡ tuyết băng ? " 

Quý vị ấy bảo rằng đã lỡ định cư từ ngày lập quốc tị nạn, đã thân thuộc với miền cận đông ấy, nên không muốn di chuyển . 

Có lẽ thế thật. Trung tá Không quân NVQ và phu nhân vốn ở Denver Colorado từ thủa bình minh lưu vong, có thời đã về thủ đô Bolsa cư ngụ cho ấm áp tuổi hiu quạnh, để gần gũi đồng hương chia ngọt sẻ bùi vv...

Nhưng sau 3 năm, ông bà cảm thấy không hợp với Westminster, lại trở lên tiểu bang đá núi tiếp tục sinh hoạt như thủa nào.  

 

Nhị vị khách tránh tuyết thông cảm ngay, vui vẻ tiếp lời: 

Ấy đấy, bọn tôi cũng vậy, cũng tới đô hội Little Saigon này mấy lần, nhưng để thăm chơi thôi,  chứ ở thì cũng ngán quá. Ở bển, là tiểu bang đang có tuyết, thì cũng quen rồi ...

Khách kể: Cái làng của những người Đức cổ di dân, có độ 2000 người thôi, cách down town mười mấy dặm, 

thuộc tiểu bang P, cả làng làm nghề đóng giầy da. 

Những người đó vẫn giữ nguyên " truyền thống " y phục mầu đen, đàn ông thì đồ tây kiểu cách hơi lạ, đàn bà thì xiêm áo kín đáo, bộ váy may thật dài quét đất luôn...

Đặc biệt là các đấng nam nhi, trẻ cũng như già, họ để râu rậm rạp lắm, rối mù, đen như tóc vậy. 

Tôi hỏi : Có phải giống như mấy phim cổ của người Mỹ Âu thủa tìm ra tân thế giới không ? 

Khách tránh tuyết trả lời : Đúng rồi, họ vẫn dùng xe ngựa, mặc dầu giới trẻ của họ, cái làng người Đức tha phương, vẫn có xe hơi đi học đi làm chứ . 

Thế thì ...không vui nhỉ ? 

Nhị vị khách hỏi lại tôi : " Vậy chớ quan niệm vui như thế nào ? Như tụi tôi chẳng hạn, con cái học ra bác sĩ, kỹ sư cả đấy, nhưng chúng đi nơi khác hết rồi, chỉ bọn tôi ở lại với cái làng đó, # 2000 người Đức cổ, mỗi nhà mỗi khép cửa lại bất kể tháng năm vần vũ bên ngoài ..." 

 

Từ sau cuộc đổi đời 30-4-1975, người dân VNCH ra đi khắp bốn phương trời, từ xa lạ đồng đất nước người, tới nay, đã 43 năm miệt mù ký ức ...

Tôi cũng đã ở bên này biển Thái Bình 25 năm, nhưng có lẽ tôi ở cái tiểu bang mà bây giờ xem như quê hương thứ hai đúng nghĩa, đi đẩu đi đâu, năm châu thế giới ta bà cũng mấy lần, nhưng rút cục cũng trở về Cali mưa nắng tựa quê nhà từ bao giờ. 

Nhị vị khách tránh tuyết cười hiu hắt: " Cái khổ là bây giờ, có về VN, tụi tôi thấy cũng như đi nơi này chốn nọ ở khắp thế giới thôi. 

Vâng, cuối cùng chúng tôi, cũng lại mò về cái làng đầu tiên, năm 1975 tới Mỹ, nhà thờ đưa mình tới lập nghiệp khi đã ...mất nước VNCH rồi, chúng tôi vô tình xây dựng một đất nước mới, mà biết chắc trong lòng, là sẽ chẳng bao giờ về lại giải đất nghèo khổ xa xưa, thôi đành thất lỗi với tổ tiên vậy . 

Nghe lời tâm sự này, nước mắt tôi đã đọng quanh mi buồn, tôi muốn có anh ở cạnh lúc đó, để tôi khóc nấc lên, rằng chúng ta mất mát từ trong tâm thức mất mát ra ...

Chẳng lẽ mình cũng xa anh như hai vị tránh tuyết kia, không, mình không chịu đựng nổi nỗi vô tình của chính mình, dù chỉ trong giây phút, đừng nói đã 43 năm cách biệt quê nhà xa tít tắp xa ...

 

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

NGƯỜI TRÁNH TUYẾT - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Tới hoa, thì hình dạng, mầu sắc, thậm chí cả nơi hoa nở, hoa tàn...hiện ra đầy đủ. Kế tuyết, cũng đã rõ ràng vị trí, sắc trắng nguyên sơ ...

         

     NGƯỜI TRÁNH TUYẾT   -   CAO MỴ NHÂN 

 

Hai người khách từ miền đông Hoa Kỳ qua Cali tránh tuyết, họ nói là tránh tuyết thôi, không phải trốn tuyết đâu, vì họ đã quen thuộc phần đất họ cư ngụ hơn bốn chục năm nay rồi. 

Nghe tuyết đổ ngập tới đầu gối, tôi không ham, mặc dầu tôi đã thấy tuyết nhiều lần, cách đây nhiều năm, cứ trung bình vài ba năm " đông tiến " một lần, thoạt thì ham hố hội hè đình đám, sau ra mắt sách ở những nơi có đông người Việt sinh sống, do cuộc đổi đời bi thảm 30-4-1975 . 

Song tôi chỉ lựa mùa hạ trong sáng mới thẳng cánh sơn đông mãi thơ, mới có khách dự, chứ mùa đông tháng giá, có ai dại ra cào tuyết đi hội thơ, hội thảo bao giờ ... 

Còn tôi gặp tuyết là đi dự hội hoa anh đào vào đầu mùa xuân, nên tuyết có rơi cũng như hoa bưởi rụng sau vườn thôi ...

Bấy giờ nghe " rào " một cái, có khi trời đang nắng lạnh nữa, nhìn ra bốn phương trời, thì các mái nhà, vòm cây đã trắng xoá...tuyết phủ. 

Nhưng tuyết ấy không đọng lại lâu, mà tan ngay trong chốc lát... nắng hửng lên, tất cả đẹp như tranh vẽ...

 

Trong bộ tứ bình: " phong, hoa, tuyết, nguyệt ..." cách nói quen miệng của các tao nhân mặc khách đã thành nếp, không phải vô tình, mà có phần nào ...nguyên tắc đấy chứ. 

Trước hết gió ( phong ) không có hình, không có mầu. Muốn thấy gió, phải nhìn qua hình ảnh sự vật...

Thí dụ gió thổi làm cho các vòm cây nghiêng ngả, gió thổi nhẹ thì lất phất chiếc khăn san bằng lụa hay voan mỏng tang quấn quanh cổ thiếu nữ...

Tới hoa, thì hình dạng, mầu sắc, thậm chí cả nơi hoa nở, hoa tàn...hiện ra đầy đủ. 

Kế tuyết, cũng đã rõ ràng vị trí, sắc trắng nguyên sơ ...

Sau chót là tấm bình phong cuối, nguyệt, một vầng trăng lúc nào cũng ẩn giữa lòng trời xanh biếc sáng tươi...  

Nguyệt tuy ở xa nhất thế giới chúng ta, so với gió hoa tuyết, nguyệt như có linh hồn ... 

Nguyệt làm chứng cho thế nhân thề non hẹn biển, nguyệt hỗ trợ cho tráng sĩ mài gươm, luyện thép...

Nguyệt cũng chia sẻ với phu phụ, trai gái hẹn hò, trách móc, nhớ thương ...

Vầng trăng ai xẻ làm đôi

Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường  

     ( Thơ cụ Nguyễn Du ) 

 

Nhị vị tân khách của tôi, cứ ngó vạt nắng vàng mơ, chưa đủ độ ấm với những người sợ giá rét như tôi, chứ quý vị tránh tuyết ấy thú vị quá, thủ thỉ với nhau: " Khí hậu Cali ấm áp quá ..." và có chút ước mơ về một tiểu bang hưng phấn luôn có mặt trời là Cali nồng nhiệt ý tình này. 

Tôi ngập ngừng hỏi nhị vị khách tránh tuyết: 

" Các cháu đã thành đạt rồi, lại đã lập gia đình cả rồi, sao nhị vị không tìm chốn ôn đới như vùng viễn tây này mà ở cho đỡ tuyết băng ? " 

Quý vị ấy bảo rằng đã lỡ định cư từ ngày lập quốc tị nạn, đã thân thuộc với miền cận đông ấy, nên không muốn di chuyển . 

Có lẽ thế thật. Trung tá Không quân NVQ và phu nhân vốn ở Denver Colorado từ thủa bình minh lưu vong, có thời đã về thủ đô Bolsa cư ngụ cho ấm áp tuổi hiu quạnh, để gần gũi đồng hương chia ngọt sẻ bùi vv...

Nhưng sau 3 năm, ông bà cảm thấy không hợp với Westminster, lại trở lên tiểu bang đá núi tiếp tục sinh hoạt như thủa nào.  

 

Nhị vị khách tránh tuyết thông cảm ngay, vui vẻ tiếp lời: 

Ấy đấy, bọn tôi cũng vậy, cũng tới đô hội Little Saigon này mấy lần, nhưng để thăm chơi thôi,  chứ ở thì cũng ngán quá. Ở bển, là tiểu bang đang có tuyết, thì cũng quen rồi ...

Khách kể: Cái làng của những người Đức cổ di dân, có độ 2000 người thôi, cách down town mười mấy dặm, 

thuộc tiểu bang P, cả làng làm nghề đóng giầy da. 

Những người đó vẫn giữ nguyên " truyền thống " y phục mầu đen, đàn ông thì đồ tây kiểu cách hơi lạ, đàn bà thì xiêm áo kín đáo, bộ váy may thật dài quét đất luôn...

Đặc biệt là các đấng nam nhi, trẻ cũng như già, họ để râu rậm rạp lắm, rối mù, đen như tóc vậy. 

Tôi hỏi : Có phải giống như mấy phim cổ của người Mỹ Âu thủa tìm ra tân thế giới không ? 

Khách tránh tuyết trả lời : Đúng rồi, họ vẫn dùng xe ngựa, mặc dầu giới trẻ của họ, cái làng người Đức tha phương, vẫn có xe hơi đi học đi làm chứ . 

Thế thì ...không vui nhỉ ? 

Nhị vị khách hỏi lại tôi : " Vậy chớ quan niệm vui như thế nào ? Như tụi tôi chẳng hạn, con cái học ra bác sĩ, kỹ sư cả đấy, nhưng chúng đi nơi khác hết rồi, chỉ bọn tôi ở lại với cái làng đó, # 2000 người Đức cổ, mỗi nhà mỗi khép cửa lại bất kể tháng năm vần vũ bên ngoài ..." 

 

Từ sau cuộc đổi đời 30-4-1975, người dân VNCH ra đi khắp bốn phương trời, từ xa lạ đồng đất nước người, tới nay, đã 43 năm miệt mù ký ức ...

Tôi cũng đã ở bên này biển Thái Bình 25 năm, nhưng có lẽ tôi ở cái tiểu bang mà bây giờ xem như quê hương thứ hai đúng nghĩa, đi đẩu đi đâu, năm châu thế giới ta bà cũng mấy lần, nhưng rút cục cũng trở về Cali mưa nắng tựa quê nhà từ bao giờ. 

Nhị vị khách tránh tuyết cười hiu hắt: " Cái khổ là bây giờ, có về VN, tụi tôi thấy cũng như đi nơi này chốn nọ ở khắp thế giới thôi. 

Vâng, cuối cùng chúng tôi, cũng lại mò về cái làng đầu tiên, năm 1975 tới Mỹ, nhà thờ đưa mình tới lập nghiệp khi đã ...mất nước VNCH rồi, chúng tôi vô tình xây dựng một đất nước mới, mà biết chắc trong lòng, là sẽ chẳng bao giờ về lại giải đất nghèo khổ xa xưa, thôi đành thất lỗi với tổ tiên vậy . 

Nghe lời tâm sự này, nước mắt tôi đã đọng quanh mi buồn, tôi muốn có anh ở cạnh lúc đó, để tôi khóc nấc lên, rằng chúng ta mất mát từ trong tâm thức mất mát ra ...

Chẳng lẽ mình cũng xa anh như hai vị tránh tuyết kia, không, mình không chịu đựng nổi nỗi vô tình của chính mình, dù chỉ trong giây phút, đừng nói đã 43 năm cách biệt quê nhà xa tít tắp xa ...

 

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm