Truyện Ngắn & Phóng Sự

TÌNH MẸ DUYÊN CON - Anh Phương Trần Văn Ngà ( Càng già càng viết chắc tay ! )

xxxx


TruyenNgan-depLỜI NÓI ĐẦU: Đây là một chuyện tình éo le "oái oăm" tại xứ hoa anh đào thơ mộng Đà Lạt do người mẹ kể lại nổi khổ của bà về cô con gái vừa tròn tuổi cặp kê đôi chín bị người tình của bà là một Đại tá, từng là sếp của tôi ở vùng đồng bằng sông Cửu Long, chiếm hữu. Còn hai chuyện tình éo le khác cũng tình mẹ duyên con mà tôi biết khá rõ, chỉ nói phớt qua.

Khi tôi còn tuổi "tin" học trung học tại Châu Đốc đầu thập niên 50, một người bạn thân cùng lớp thường đưa tôi về nhà (phố lầu ngang các thớt bán thịt, trong nhà lồng chợ Châu Đốc) nghỉ ngơi ăn uống sau một trận đá banh. Và em gái của bạn (TP) rất xinh đẹp nhỏ hơn chúng tôi một tuổi cũng học cùng trường. Người cha dượng to cao trắng đẹp trai thường ngày chở cô con gái đi học từ tuổi 13 và chuyện tình éo le vụng trộm cũng đã xảy ra khi TP qua tuổi 16. Chuyện tình này có lẽ làm cho người bạn tôi quá buồn trong lúc mẹ đang đau nằm một chỗ mà người em gái lại là người tình của cha dượng, người anh lìa bỏ gia đình đi theo Việt Minh và đã chết sau đó vài năm.

Một chuyện tình mẹ duyên con khác, nghệ sĩ cải lương nổi tiếng MC, nhà sát cạnh bên hông nhà tôi ở cầu Chữ Y. Cô đào AN là vợ của kép MC, bà có con riêng là AH, sau AH là vợ chánh thức của MC, bà AN buồn tủi lại vướng bịnh phổi và chết tức tưởi ở tuổi còn trẻ.

Tình mẹ duyên con xảy ra rất nhiều tại Việt Nam. Tôi biết khá rõ ba mối tình mẹ duyên con tại ba nơi Châu Đốc, Cầu Chữ Y Sài Gòn và xứ sương mù Đà Lạt.

Ông bà ta có đầu óc "cổ hủ" nam nữ "bất tương thân" mà đó là tinh thần cảnh giác báo động cao về hai giới nam nữ gần gũi nhau quá giới hạn dễ "xẹt lửa", kể cả tình cha con ruột và anh em ruột phải mang trọng tội loạn luân không thể tha thứ. Vì vậy, chúng ta phải cẩn trọng về tình ái lăng nhăng trong gia tộc cũng dễ xảy ra. Đề phòng xa cũng là cách giữ gìn hạnh phúc cho gia đình.

Bài này, tôi viết dựa theo lời kể, tâm sự của người mẹ đơn thân khá giả trí thức tại Đà Lạt đã tận tuỵ phục vụ người tình tất cả mọi thứ bà có. Nhưng, bà vẫn mất con gái trong tay người tình, thật trớ trêu phũ phàng. Còn hai chuyện tình éo le khác tôi biết rõ dù chính tai nghe mắt thấy, mà nhiều người cũng đã biết, xin để qua một bên.

 


                                    890q H: Đàt Lạt từ trên cao nhìn xuống (Google)

 

Xứ hoa anh đào thơ mộng Đà Lạt vào mùa xuân năm 1973, tôi theo học Khoá 3 Cao Cấp Chiến Tranh Chính Trị tại trường Đại Học Chiến Tranh Chính Trị (CTCT).

 

Một phụ nữ đơn thân xinh đẹp, tuổi trên dưới 40 với dáng dấp quý phái kiêu sa đang ở trong một ngôi nhà xây theo kiểu villa trệt của Pháp. Xung quanh nhà có vườn rộng trồng nhiều hoa hồng và vài loại hoa khác. Từ ngoài nhìn vào, chúng ta cũng đoán biết chủ của ngôi villa này vào hàng khá giả trong xã hội đương đại.

Theo tôi nghĩ, chắc chủ nhân ngôi nhà khang trang đẹp đẽ này có người thân quen ở trường Đại học CTCT biết rõ tôi từng là người làm việc dưới quyền của ông Đại Tá họ Hồ, người yêu "lý tưởng" của bà, nên bà mới quan tâm, ân cần mời mọc. Bà có viết một thư mời gởi cho tôi và cũng nhờ tôi mời thêm bạn bè đến tham dự một bữa tiệc gia đình, chiều thứ bảy, bà khoản đãi như là chào mừng khoá học của chúng tôi vừa mới khai giảng được một tuần.

Tôi rất ngạc nhiên, không quen biết và tại sao tôi được bà mời có vẽ thân tình. Khoá học của tôi có gần 20 vị có cấp bậc Trung và Thiếu Tá và khoảng 10 vị Đại uý thâm niên trong ngành.

Tôi nhờ một người bạn tại trường đến nhà bà thông báo chúng tôi có 9 người sẽ đến tham dự.

Tội nghiệp cho chiếc xe Anglia của Trung tá Nguyễn Đạt Thịnh thuộc loại "small car" mà chở ngần ấy người, chật ních. Băng sau có đến 6 người ngồi nghiêng kể cả ngồi trên đùi và băng trước, ngoài tài xế Trung tá Thịnh, tôi và một vị Trung tá như ngồi nghiêng. Cũng may từ trường đến nhà bà chủ cũng gần, khoảng 2 cây số, chiếc xe nặng nề lên xuống dốc và chúng tôi cũng đến trước giờ khai tiệc.

 

Chiều hôm đó, bà chủ diện một bồ đầm tuyệt đẹp và cũng có thể bà đi thẩm mỹ viện nên tóc tai mặt mày rất gọn đẹp tươi trẻ như là con gái còn son chưa có con, trông rất "mướt".

Dạ tiệc có khiêu vũ, bà mời vài giới chức chính quyền và doanh nhân, bạn thân trong Thị Xã Đà Lạt cùng đến tham dự. Bà rất lịch lãm trong cách tiếp đón khách với những thức ăn ngon của giới thượng lưu do một đầu bếp chuyên nấu thức ăn Pháp phụ trách, thức uống toàn rượu Tây có cả Martell cổ lùn, rượu vang Bordeaux...

Trong phần giới thiệu quan khách, bà giới thiệu những quý ông bà của xứ sương mù Đà Lạt và bà nhờ tôi giới thiệu giới kaki. Kế tiếp, bà nói rõ, bà rất quý mến những chiến binh phục vụ đất nước trong thời chiến, vì vậy mới có bữa tiệc tối nay như là buổi tiếp tân các anh chiến sĩ ngành Chiến Tranh Chính Trị, từ xa về xứ sương mù lạnh lẽo mà nồng ấm tình người.

Mọi người vỗ tay tán thưởng lời nói chân tình của chủ nhân dạ tiệc. Bà mời mọi người nhập tiệc và sau đó có phần dạ vũ. Bà lại bàn của chúng tôi, còn thừa một ghế, bà xin phép, ngồi tại bàn này để nói chuyện cho thêm vui. Bà tự giới thiệu bà là người yêu của Đại Tá họ Hồ... và nay kể như đứt đường tơ, bà rươm rớm nước mắt. Sau khi ăn xong, bà ngõ ý mời tôi đến gần quày rượu có bộ salon với nhiều ghế nệm to đẹp ngồi nói chuyện cho tiện sau khi bà nhảy cùng với người bạn mở màn dạ vũ.

Trong lúc nhiều người ra sàn nhảy, bà nhờ tôi mời anh em kaki đến gần quày rượu có cả trà cà phê, bánh ngọt, trái cây nhăm nhi thưởng thức văn nghệ và khiêu vũ. Bà nắm tay tôi kéo lại gần và cũng có khoảng cách với anh em chúng tôi và bà trải lòng mình với bao tâm sự ngổn ngang... Còn tôi, một người làm dưới quyền của người yêu của bà, hình như bà muốn nhắn gởi với ĐT Hồ cũng như tìm hiểu "điều tra" về gia cảnh của ông sếp tôi.

Lúc tôi còn phục vụ tại Quân Đoàn IV ở Cần Thơ, Đại tá Hồ về phục vụ ở đây không lâu vì Cần Thơ cách Đà Lạt xa hơn Sài Gòn hay nhiều tỉnh khác. Các ngày cuối tuần, ông sếp thường vắng mặt, sau này vỡ lẽ, từ chiều thứ sáu là ông "dù" lên Đà Lạt "tằng tịu" với con gái của người yêu dù phải qua hai chuyến bay.

Bà biết tôi phục vụ ở Tây Đô khá lâu, rất có uy tín với người yêu của bà nên bà muốn trút hết bầu tâm sự ngổn ngang trăm mối tơ vò. Với gương mặt buồn rười rượi của một người quá tin tưởng người yêu đã thay lòng đổi dạ lấy đứa con gái duy nhất của bà vừa tròn tuổi 18 đang còn đi học.

Sự đau khổ tột cùng khi con gái mang bầu, xin mẹ cho về ở chung. Sau khi sanh con đầu lòng, ông Hồ mới có thể thu xếp chỗ ở cho cả hai ở Sài Gòn vì ông sẽ xin đổi chỗ làm việc.

Bà vợ lớn có với ông cũng năm mặt con và sự ghen tuông cũng đã từng "quậy" tại nơi làm việc của ông vài lần. Bà vợ cả cũng có quen với bà Tướng (Tư Lệnh Vùng), cùng quê, xin giúp đở. Có thể ông Hồ có mặc cảm với nhân viên dưới quyền, ông luôn mang kính đen khi ở trong phòng làm việc cũng như khi đi ra ngoài. Tôi không rõ khi ông dự các buổi họp tham mưu của Quân Đoàn ông "có dám" mang kiếng đen không?

 

Ông Hồ phục vụ tại Quân Đoàn IV khoảng hơn sáu tháng và ông lại thuyên chuyển hình như về Sài Gòn vì ông đã phục vụ ở Vùng II cũng khá lâu. Người ta thường nói vui: vợ lớn vợ bé đều là vợ cả mà "bồ nhí" vợ bé của ông Hồ vừa xinh đẹp "mi nhon", học trường đầm, tuổi có thể còn nhỏ hơn tuổi con đầu lòng của ông. Vì vậy, ông hăng say mê mệt phục vụ "phòng ba" hơn "phòng nhất" cũng là chuyện rất logic dễ hiểu.

Người tình của ông Hồ ở Đà Lạt có tên Pháp, tôi quên, hình như là tên Nicole, bà có mời tôi thêm vài lần nữa đến nhà bà dùng cơm và nói chuyện đời cho vui và bà thường hỏi tôi về Cần Thơ và quê tôi Châu Đốc là xứ mắm nổi tiếng, bà nói bà chưa ăn mắm bao giờ. Tôi mới nói đùa:

- Người Việt Nam mà lại ở Miền Tây không biết ăn mắm Châu Đốc thì quá uổng phí cuộc đời "chết còn sướng hơn". Bà cũng cho biết, chưa biết Cần Thơ "gạo trắng nước trong", là Tây Đô của miền Tây, vùng đồng bằng sông Cửu Long. Bà còn tiếp:

- Nếu tôi còn phục vụ ở đó, có người quen bà sẽ đến Cần Thơ ít nhứt một lần để biết thêm một xứ sở giàu đẹp. Có dịp, tôi càng nổ dữ:

- Tây Đô Cần Thơ có nhiều đặc sản Miền Tây mà Đà lạt của bà làm sao có như các món ăn rùa rắn lươn, chim rô ti, cá lóc nướng, ốc bưu, ốc gạo, cơm tay cầm nổi tiếng ngon... Cần Thơ gạo trắng nước trong - Ai đi đến đó sẽ không muốn về (ca dao).

Còn quê Châu Đốc của tôi cũng có năm non bảy núi, cảnh quan vô cùng hùng vĩ đẹp đẽ, thơ mộng không thua xứ hoa anh đào Đà Lạt. Gặp dịp, tôi giới thiệu tiếp "Quê Tôi" Châu Đốc còn có những danh lam thắng cảnh, di tích lịch sử như kinh Vĩnh Tế, Miếu Bà Chúa Xứ, Tây An Tự, Lăng Thoại Ngọc Hầu, Chùa Hang, "nhà mát" của bác sĩ Trần Văn Nu trên đỉnh Núi Sam... Đặc biệt quê tôi Châu Đốc nổi danh là xứ mắm, có hàng chục các loại mắm từ cá lớn như cá lóc, cá bông, trê cho đến cá nhỏ nhứt như cá chốt cá linh và kể cả mắm cá cơm... Bà ngồi nghe tôi kể các món đặc sản của Miền Tây hình như bà cũng thèm thuồng ứa nước bọt.

 

Tuần cuối mãn khoá học, bà nhờ người quen mời tôi đến nhà ăn cơm trưa chủ nhựt và bà sẽ giới thiệu con gái cưng, từng làm bà đau khổ tột cùng, nay bà cũng tạm quên vì nước mắt chảy xuôi. Tình mẹ thương con như biển hồ lai láng, còn con thương mẹ tính tháng tính ngày, người xưa nói không sai. Không những thế, còn trớ trêu con bà lại nhẫn tâm "giựt chồng" của mẹ. Nếu có ai gần gũi nói chuyện với bà, tha hồ bà trút bầu tâm sự luôn tràn đầy, không bao giờ cạn.

 

Lần đầu tiên, tôi gặp con gái bà cùng hai cháu ngoại, từ Sài Gòn về thăm mẹ đau vừa mới khoẻ lại. Con gái bà mới vào tuổi 22 đã sanh hai con, một gái, một trai và đang mang bầu. Đứa con trai có nước da ngâm đen và cả gương mặt giống hệt bố. Còn cháu gái giống mẹ như khuôn đúc, nước da trắng, gương mặt thanh tú, hai mắt to đen láy.

Dù mẹ có hai con vẫn còn vẽ đẹp thu hút, thân hình nở nang toàn diện nhứt là vòng số 1 và số 3 rất mát mắt, môi mộng đỏ, đôi mắt như nước hồ Xuân Hương, gái hai con không còn trông mòn con mắt mà trông muốn rớt con mắt.

Với vẽ đẹp thanh tú kiêu sa của một thanh nữ học trường Tây từ nhỏ đến hết trung học, ông sếp mê mệt là phải chỉ có cái ông không chung tình như bỏ bê không đoái hoài với người vợ cả, đã có với ông năm mặt con dù ông vẫn gởi tiền trợ cấp hàng tháng. Và thật vô duyên, tàn nhẫn đáng trách, ông bỏ bê người tình, lại lấy con gái cưng của bà.

Đối với người mẹ của nàng thơ của ông sếp, ông mang tội bạc tình bạc nghĩa, Bà đã cung phụng đủ mọi thứ từ vật chất cho đến tình cảm mà ông vẫn vội quên hết mới là chuyện tréo ngoe tình ái lăng nhăng bất chính đối với bà. Dù là Trưởng phòng nhì, ông không chu cấp gì hết mà bà còn chu cấp ngược lại cho ông hàng tháng tiêu xài và tiền lương của ông chỉ chu cấp cho phòng nhất và các con ông mà thôi.

Ông quả thật tốt số, có trưởng phòng nhì chỉ có một con riêng dù là "gái già" vẫn còn trông mòn con mắt. Bà có dáng dấp mệnh phụ phu nhân, từng học trường Tây lại có sắc đẹp quý phái thuộc con nhà giàu hơn hẳn bà trưởng phòng nhất có vẽ "bình dân học vụ"...

Ông sếp của tôi lấy con gái của người yêu lại mất tất cả về đạo đức phẩm giá của một người lớn có chức tước và mất cả chì lẫn chài.Ông không còn chỗ ăn ở miễn phí và có người đẹp phục vụ tới bến khi ông lên xứ sương mù Đà Lạt, tiền bà chu cấp hàng tháng, không còn nữa. Còn nàng thơ "lolita" của ông chỉ có cái còn trẻ mà chẳng làm ra tiền lại "mắn con", sanh liền tù tì, nuôi mệt nghỉ.

Đến ngày "tan hàng" năm 1975, hình như trưởng phòng ba của ông sếp cũng có 5 con như bà trưởng phòng nhất. Có nhiều vợ, nhiều con, ông không "dzọt" di tản dù ông lúc bấy giờ, cũng có phương tiện ra đi, phải đành ở lại và chịu chui vào rọ - nhà tù thâm độc nghiệt ngã của kẻ chiến thắng.

Khi ở tù ngoài Bắc, có vài lần tôi cũng có ở cùng trại tù với cấp Đại tá và tôi có hỏi hoàn cảnh, tình trang sức khoẻ của ông sếp cũ của tôi, có nhiều vị Đại tá biết rõ ĐT Hồ vì là bạn thân hay cùng khoá cùng quê với ông. Ông Hồ ở tù ngoài Bắc được năm sáu năm, bị bệnh nặng dai dẳng sắp chết. Chính sách xuyên suốt của chủ nghĩa cộng sản Bắc Việt đối với người thua cuộc rất "nhân đạo", bán cái cho gia đình ông lo hậu sự, thả ông về sớm hơn các bạn tù khác cùng cấp bậc, mặc sức cộng sản tuyên truyền. Chúng nói, cấp Đại tá như Đại tá Hồ "học tập tốt" vẫn được thả về sớm. Cái lưỡi không xương nhiều đường lắc léo của cộng sản thì "hết nước nói" mà tiếng Tây bồi ba trợn dịch là "phi nỉ lổ đía" (phi nỉ - fini là hết, lổ là nước - l'eau; đía là nói - dire).

 

Tính chung, sau gần 10 năm "đèn sách" miệt mài trong rừng núi của miền Bắc xã hội chủ nghĩa nghèo mạt ăn sắn thay cơm, học đại học cải tạo từ Nam ra Bắc và trở về Nam, tôi hoàn tất luận án  tiến sĩ cải tạo được thả ra khỏi trại tù, trở về nhà làm ông nội trợ rất oai.

Tình cờ đi chợ Nancy mua rau cá, có dịp tôi gặp vài người quen cùng quê với ĐT Hồ cho biết:

- Ra khỏi trại tù, ông về nhà chỉ "báo cô" đau nằm một chỗ vợ con phải "nai lưng" ra lo thuốc thang cho ông cũng như đưa ông vào bịnh viện chữa trị nhiều tốn kém.

Hình như ĐT Hồ chỉ sống thêm được năm sáu tháng gần vợ con với bệnh tật hết thuốc chửa mang từ trại tập cải tạo về báo hại gia đình. Và ông ra đi về với cát bụi mà gia đình vợ con ông không được sang Mỹ theo diện HO - tù nhân chánh trị, vì ông chết tại nhà không phải chết trong trại tù...

Thật đáng buồn và đáng chê trách một quân nhân làm ô nhục, hoen ố bộ quân phục của chúng ta.

Anh Phương Trần Văn Ngà ( Sacramento 7.9.2025)


Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

TÌNH MẸ DUYÊN CON - Anh Phương Trần Văn Ngà ( Càng già càng viết chắc tay ! )

xxxx


TruyenNgan-depLỜI NÓI ĐẦU: Đây là một chuyện tình éo le "oái oăm" tại xứ hoa anh đào thơ mộng Đà Lạt do người mẹ kể lại nổi khổ của bà về cô con gái vừa tròn tuổi cặp kê đôi chín bị người tình của bà là một Đại tá, từng là sếp của tôi ở vùng đồng bằng sông Cửu Long, chiếm hữu. Còn hai chuyện tình éo le khác cũng tình mẹ duyên con mà tôi biết khá rõ, chỉ nói phớt qua.

Khi tôi còn tuổi "tin" học trung học tại Châu Đốc đầu thập niên 50, một người bạn thân cùng lớp thường đưa tôi về nhà (phố lầu ngang các thớt bán thịt, trong nhà lồng chợ Châu Đốc) nghỉ ngơi ăn uống sau một trận đá banh. Và em gái của bạn (TP) rất xinh đẹp nhỏ hơn chúng tôi một tuổi cũng học cùng trường. Người cha dượng to cao trắng đẹp trai thường ngày chở cô con gái đi học từ tuổi 13 và chuyện tình éo le vụng trộm cũng đã xảy ra khi TP qua tuổi 16. Chuyện tình này có lẽ làm cho người bạn tôi quá buồn trong lúc mẹ đang đau nằm một chỗ mà người em gái lại là người tình của cha dượng, người anh lìa bỏ gia đình đi theo Việt Minh và đã chết sau đó vài năm.

Một chuyện tình mẹ duyên con khác, nghệ sĩ cải lương nổi tiếng MC, nhà sát cạnh bên hông nhà tôi ở cầu Chữ Y. Cô đào AN là vợ của kép MC, bà có con riêng là AH, sau AH là vợ chánh thức của MC, bà AN buồn tủi lại vướng bịnh phổi và chết tức tưởi ở tuổi còn trẻ.

Tình mẹ duyên con xảy ra rất nhiều tại Việt Nam. Tôi biết khá rõ ba mối tình mẹ duyên con tại ba nơi Châu Đốc, Cầu Chữ Y Sài Gòn và xứ sương mù Đà Lạt.

Ông bà ta có đầu óc "cổ hủ" nam nữ "bất tương thân" mà đó là tinh thần cảnh giác báo động cao về hai giới nam nữ gần gũi nhau quá giới hạn dễ "xẹt lửa", kể cả tình cha con ruột và anh em ruột phải mang trọng tội loạn luân không thể tha thứ. Vì vậy, chúng ta phải cẩn trọng về tình ái lăng nhăng trong gia tộc cũng dễ xảy ra. Đề phòng xa cũng là cách giữ gìn hạnh phúc cho gia đình.

Bài này, tôi viết dựa theo lời kể, tâm sự của người mẹ đơn thân khá giả trí thức tại Đà Lạt đã tận tuỵ phục vụ người tình tất cả mọi thứ bà có. Nhưng, bà vẫn mất con gái trong tay người tình, thật trớ trêu phũ phàng. Còn hai chuyện tình éo le khác tôi biết rõ dù chính tai nghe mắt thấy, mà nhiều người cũng đã biết, xin để qua một bên.

 


                                    890q H: Đàt Lạt từ trên cao nhìn xuống (Google)

 

Xứ hoa anh đào thơ mộng Đà Lạt vào mùa xuân năm 1973, tôi theo học Khoá 3 Cao Cấp Chiến Tranh Chính Trị tại trường Đại Học Chiến Tranh Chính Trị (CTCT).

 

Một phụ nữ đơn thân xinh đẹp, tuổi trên dưới 40 với dáng dấp quý phái kiêu sa đang ở trong một ngôi nhà xây theo kiểu villa trệt của Pháp. Xung quanh nhà có vườn rộng trồng nhiều hoa hồng và vài loại hoa khác. Từ ngoài nhìn vào, chúng ta cũng đoán biết chủ của ngôi villa này vào hàng khá giả trong xã hội đương đại.

Theo tôi nghĩ, chắc chủ nhân ngôi nhà khang trang đẹp đẽ này có người thân quen ở trường Đại học CTCT biết rõ tôi từng là người làm việc dưới quyền của ông Đại Tá họ Hồ, người yêu "lý tưởng" của bà, nên bà mới quan tâm, ân cần mời mọc. Bà có viết một thư mời gởi cho tôi và cũng nhờ tôi mời thêm bạn bè đến tham dự một bữa tiệc gia đình, chiều thứ bảy, bà khoản đãi như là chào mừng khoá học của chúng tôi vừa mới khai giảng được một tuần.

Tôi rất ngạc nhiên, không quen biết và tại sao tôi được bà mời có vẽ thân tình. Khoá học của tôi có gần 20 vị có cấp bậc Trung và Thiếu Tá và khoảng 10 vị Đại uý thâm niên trong ngành.

Tôi nhờ một người bạn tại trường đến nhà bà thông báo chúng tôi có 9 người sẽ đến tham dự.

Tội nghiệp cho chiếc xe Anglia của Trung tá Nguyễn Đạt Thịnh thuộc loại "small car" mà chở ngần ấy người, chật ních. Băng sau có đến 6 người ngồi nghiêng kể cả ngồi trên đùi và băng trước, ngoài tài xế Trung tá Thịnh, tôi và một vị Trung tá như ngồi nghiêng. Cũng may từ trường đến nhà bà chủ cũng gần, khoảng 2 cây số, chiếc xe nặng nề lên xuống dốc và chúng tôi cũng đến trước giờ khai tiệc.

 

Chiều hôm đó, bà chủ diện một bồ đầm tuyệt đẹp và cũng có thể bà đi thẩm mỹ viện nên tóc tai mặt mày rất gọn đẹp tươi trẻ như là con gái còn son chưa có con, trông rất "mướt".

Dạ tiệc có khiêu vũ, bà mời vài giới chức chính quyền và doanh nhân, bạn thân trong Thị Xã Đà Lạt cùng đến tham dự. Bà rất lịch lãm trong cách tiếp đón khách với những thức ăn ngon của giới thượng lưu do một đầu bếp chuyên nấu thức ăn Pháp phụ trách, thức uống toàn rượu Tây có cả Martell cổ lùn, rượu vang Bordeaux...

Trong phần giới thiệu quan khách, bà giới thiệu những quý ông bà của xứ sương mù Đà Lạt và bà nhờ tôi giới thiệu giới kaki. Kế tiếp, bà nói rõ, bà rất quý mến những chiến binh phục vụ đất nước trong thời chiến, vì vậy mới có bữa tiệc tối nay như là buổi tiếp tân các anh chiến sĩ ngành Chiến Tranh Chính Trị, từ xa về xứ sương mù lạnh lẽo mà nồng ấm tình người.

Mọi người vỗ tay tán thưởng lời nói chân tình của chủ nhân dạ tiệc. Bà mời mọi người nhập tiệc và sau đó có phần dạ vũ. Bà lại bàn của chúng tôi, còn thừa một ghế, bà xin phép, ngồi tại bàn này để nói chuyện cho thêm vui. Bà tự giới thiệu bà là người yêu của Đại Tá họ Hồ... và nay kể như đứt đường tơ, bà rươm rớm nước mắt. Sau khi ăn xong, bà ngõ ý mời tôi đến gần quày rượu có bộ salon với nhiều ghế nệm to đẹp ngồi nói chuyện cho tiện sau khi bà nhảy cùng với người bạn mở màn dạ vũ.

Trong lúc nhiều người ra sàn nhảy, bà nhờ tôi mời anh em kaki đến gần quày rượu có cả trà cà phê, bánh ngọt, trái cây nhăm nhi thưởng thức văn nghệ và khiêu vũ. Bà nắm tay tôi kéo lại gần và cũng có khoảng cách với anh em chúng tôi và bà trải lòng mình với bao tâm sự ngổn ngang... Còn tôi, một người làm dưới quyền của người yêu của bà, hình như bà muốn nhắn gởi với ĐT Hồ cũng như tìm hiểu "điều tra" về gia cảnh của ông sếp tôi.

Lúc tôi còn phục vụ tại Quân Đoàn IV ở Cần Thơ, Đại tá Hồ về phục vụ ở đây không lâu vì Cần Thơ cách Đà Lạt xa hơn Sài Gòn hay nhiều tỉnh khác. Các ngày cuối tuần, ông sếp thường vắng mặt, sau này vỡ lẽ, từ chiều thứ sáu là ông "dù" lên Đà Lạt "tằng tịu" với con gái của người yêu dù phải qua hai chuyến bay.

Bà biết tôi phục vụ ở Tây Đô khá lâu, rất có uy tín với người yêu của bà nên bà muốn trút hết bầu tâm sự ngổn ngang trăm mối tơ vò. Với gương mặt buồn rười rượi của một người quá tin tưởng người yêu đã thay lòng đổi dạ lấy đứa con gái duy nhất của bà vừa tròn tuổi 18 đang còn đi học.

Sự đau khổ tột cùng khi con gái mang bầu, xin mẹ cho về ở chung. Sau khi sanh con đầu lòng, ông Hồ mới có thể thu xếp chỗ ở cho cả hai ở Sài Gòn vì ông sẽ xin đổi chỗ làm việc.

Bà vợ lớn có với ông cũng năm mặt con và sự ghen tuông cũng đã từng "quậy" tại nơi làm việc của ông vài lần. Bà vợ cả cũng có quen với bà Tướng (Tư Lệnh Vùng), cùng quê, xin giúp đở. Có thể ông Hồ có mặc cảm với nhân viên dưới quyền, ông luôn mang kính đen khi ở trong phòng làm việc cũng như khi đi ra ngoài. Tôi không rõ khi ông dự các buổi họp tham mưu của Quân Đoàn ông "có dám" mang kiếng đen không?

 

Ông Hồ phục vụ tại Quân Đoàn IV khoảng hơn sáu tháng và ông lại thuyên chuyển hình như về Sài Gòn vì ông đã phục vụ ở Vùng II cũng khá lâu. Người ta thường nói vui: vợ lớn vợ bé đều là vợ cả mà "bồ nhí" vợ bé của ông Hồ vừa xinh đẹp "mi nhon", học trường đầm, tuổi có thể còn nhỏ hơn tuổi con đầu lòng của ông. Vì vậy, ông hăng say mê mệt phục vụ "phòng ba" hơn "phòng nhất" cũng là chuyện rất logic dễ hiểu.

Người tình của ông Hồ ở Đà Lạt có tên Pháp, tôi quên, hình như là tên Nicole, bà có mời tôi thêm vài lần nữa đến nhà bà dùng cơm và nói chuyện đời cho vui và bà thường hỏi tôi về Cần Thơ và quê tôi Châu Đốc là xứ mắm nổi tiếng, bà nói bà chưa ăn mắm bao giờ. Tôi mới nói đùa:

- Người Việt Nam mà lại ở Miền Tây không biết ăn mắm Châu Đốc thì quá uổng phí cuộc đời "chết còn sướng hơn". Bà cũng cho biết, chưa biết Cần Thơ "gạo trắng nước trong", là Tây Đô của miền Tây, vùng đồng bằng sông Cửu Long. Bà còn tiếp:

- Nếu tôi còn phục vụ ở đó, có người quen bà sẽ đến Cần Thơ ít nhứt một lần để biết thêm một xứ sở giàu đẹp. Có dịp, tôi càng nổ dữ:

- Tây Đô Cần Thơ có nhiều đặc sản Miền Tây mà Đà lạt của bà làm sao có như các món ăn rùa rắn lươn, chim rô ti, cá lóc nướng, ốc bưu, ốc gạo, cơm tay cầm nổi tiếng ngon... Cần Thơ gạo trắng nước trong - Ai đi đến đó sẽ không muốn về (ca dao).

Còn quê Châu Đốc của tôi cũng có năm non bảy núi, cảnh quan vô cùng hùng vĩ đẹp đẽ, thơ mộng không thua xứ hoa anh đào Đà Lạt. Gặp dịp, tôi giới thiệu tiếp "Quê Tôi" Châu Đốc còn có những danh lam thắng cảnh, di tích lịch sử như kinh Vĩnh Tế, Miếu Bà Chúa Xứ, Tây An Tự, Lăng Thoại Ngọc Hầu, Chùa Hang, "nhà mát" của bác sĩ Trần Văn Nu trên đỉnh Núi Sam... Đặc biệt quê tôi Châu Đốc nổi danh là xứ mắm, có hàng chục các loại mắm từ cá lớn như cá lóc, cá bông, trê cho đến cá nhỏ nhứt như cá chốt cá linh và kể cả mắm cá cơm... Bà ngồi nghe tôi kể các món đặc sản của Miền Tây hình như bà cũng thèm thuồng ứa nước bọt.

 

Tuần cuối mãn khoá học, bà nhờ người quen mời tôi đến nhà ăn cơm trưa chủ nhựt và bà sẽ giới thiệu con gái cưng, từng làm bà đau khổ tột cùng, nay bà cũng tạm quên vì nước mắt chảy xuôi. Tình mẹ thương con như biển hồ lai láng, còn con thương mẹ tính tháng tính ngày, người xưa nói không sai. Không những thế, còn trớ trêu con bà lại nhẫn tâm "giựt chồng" của mẹ. Nếu có ai gần gũi nói chuyện với bà, tha hồ bà trút bầu tâm sự luôn tràn đầy, không bao giờ cạn.

 

Lần đầu tiên, tôi gặp con gái bà cùng hai cháu ngoại, từ Sài Gòn về thăm mẹ đau vừa mới khoẻ lại. Con gái bà mới vào tuổi 22 đã sanh hai con, một gái, một trai và đang mang bầu. Đứa con trai có nước da ngâm đen và cả gương mặt giống hệt bố. Còn cháu gái giống mẹ như khuôn đúc, nước da trắng, gương mặt thanh tú, hai mắt to đen láy.

Dù mẹ có hai con vẫn còn vẽ đẹp thu hút, thân hình nở nang toàn diện nhứt là vòng số 1 và số 3 rất mát mắt, môi mộng đỏ, đôi mắt như nước hồ Xuân Hương, gái hai con không còn trông mòn con mắt mà trông muốn rớt con mắt.

Với vẽ đẹp thanh tú kiêu sa của một thanh nữ học trường Tây từ nhỏ đến hết trung học, ông sếp mê mệt là phải chỉ có cái ông không chung tình như bỏ bê không đoái hoài với người vợ cả, đã có với ông năm mặt con dù ông vẫn gởi tiền trợ cấp hàng tháng. Và thật vô duyên, tàn nhẫn đáng trách, ông bỏ bê người tình, lại lấy con gái cưng của bà.

Đối với người mẹ của nàng thơ của ông sếp, ông mang tội bạc tình bạc nghĩa, Bà đã cung phụng đủ mọi thứ từ vật chất cho đến tình cảm mà ông vẫn vội quên hết mới là chuyện tréo ngoe tình ái lăng nhăng bất chính đối với bà. Dù là Trưởng phòng nhì, ông không chu cấp gì hết mà bà còn chu cấp ngược lại cho ông hàng tháng tiêu xài và tiền lương của ông chỉ chu cấp cho phòng nhất và các con ông mà thôi.

Ông quả thật tốt số, có trưởng phòng nhì chỉ có một con riêng dù là "gái già" vẫn còn trông mòn con mắt. Bà có dáng dấp mệnh phụ phu nhân, từng học trường Tây lại có sắc đẹp quý phái thuộc con nhà giàu hơn hẳn bà trưởng phòng nhất có vẽ "bình dân học vụ"...

Ông sếp của tôi lấy con gái của người yêu lại mất tất cả về đạo đức phẩm giá của một người lớn có chức tước và mất cả chì lẫn chài.Ông không còn chỗ ăn ở miễn phí và có người đẹp phục vụ tới bến khi ông lên xứ sương mù Đà Lạt, tiền bà chu cấp hàng tháng, không còn nữa. Còn nàng thơ "lolita" của ông chỉ có cái còn trẻ mà chẳng làm ra tiền lại "mắn con", sanh liền tù tì, nuôi mệt nghỉ.

Đến ngày "tan hàng" năm 1975, hình như trưởng phòng ba của ông sếp cũng có 5 con như bà trưởng phòng nhất. Có nhiều vợ, nhiều con, ông không "dzọt" di tản dù ông lúc bấy giờ, cũng có phương tiện ra đi, phải đành ở lại và chịu chui vào rọ - nhà tù thâm độc nghiệt ngã của kẻ chiến thắng.

Khi ở tù ngoài Bắc, có vài lần tôi cũng có ở cùng trại tù với cấp Đại tá và tôi có hỏi hoàn cảnh, tình trang sức khoẻ của ông sếp cũ của tôi, có nhiều vị Đại tá biết rõ ĐT Hồ vì là bạn thân hay cùng khoá cùng quê với ông. Ông Hồ ở tù ngoài Bắc được năm sáu năm, bị bệnh nặng dai dẳng sắp chết. Chính sách xuyên suốt của chủ nghĩa cộng sản Bắc Việt đối với người thua cuộc rất "nhân đạo", bán cái cho gia đình ông lo hậu sự, thả ông về sớm hơn các bạn tù khác cùng cấp bậc, mặc sức cộng sản tuyên truyền. Chúng nói, cấp Đại tá như Đại tá Hồ "học tập tốt" vẫn được thả về sớm. Cái lưỡi không xương nhiều đường lắc léo của cộng sản thì "hết nước nói" mà tiếng Tây bồi ba trợn dịch là "phi nỉ lổ đía" (phi nỉ - fini là hết, lổ là nước - l'eau; đía là nói - dire).

 

Tính chung, sau gần 10 năm "đèn sách" miệt mài trong rừng núi của miền Bắc xã hội chủ nghĩa nghèo mạt ăn sắn thay cơm, học đại học cải tạo từ Nam ra Bắc và trở về Nam, tôi hoàn tất luận án  tiến sĩ cải tạo được thả ra khỏi trại tù, trở về nhà làm ông nội trợ rất oai.

Tình cờ đi chợ Nancy mua rau cá, có dịp tôi gặp vài người quen cùng quê với ĐT Hồ cho biết:

- Ra khỏi trại tù, ông về nhà chỉ "báo cô" đau nằm một chỗ vợ con phải "nai lưng" ra lo thuốc thang cho ông cũng như đưa ông vào bịnh viện chữa trị nhiều tốn kém.

Hình như ĐT Hồ chỉ sống thêm được năm sáu tháng gần vợ con với bệnh tật hết thuốc chửa mang từ trại tập cải tạo về báo hại gia đình. Và ông ra đi về với cát bụi mà gia đình vợ con ông không được sang Mỹ theo diện HO - tù nhân chánh trị, vì ông chết tại nhà không phải chết trong trại tù...

Thật đáng buồn và đáng chê trách một quân nhân làm ô nhục, hoen ố bộ quân phục của chúng ta.

Anh Phương Trần Văn Ngà ( Sacramento 7.9.2025)


BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :Tin Tức ngày 07 tháng 03 -2025:

tờ bao nay co phải anh em voi SBTN ?

Xem Thêm

Đề bài :Tin Tức ngày 18 - 02 -2025:

tơ bào này toàn dich tin tưc tui liberal AU CHAU khong à chỉ đung 1/2tụi AU CHAU cư sưvoi nươc MY kong băng và dân AU CHAU lười biêng , tôi đả đi choi AU CHAU mừoi ngày ròi thừ bay chăng cò cửa tiệm mở ...dân AU CHAU lười như hủi .

Xem Thêm

Đề bài :Chuyện “Phố Vải” - by Phạm Thành Nhân / Trần Văn Giang (ghi lại).

Đây là một bài viết thú vị nêu bật tầm quan trọng của việc bảo tồn bản sắc văn hóa thông qua ngôn ngữ. Sự thay đổi về thuật ngữ có thể mang tính tích cực nếu chúng vẫn giữ được mối liên hệ với truyền thống và lịch sử địa phương. Văn bản này cũng gợi lên những cảm xúc và suy nghĩ tương tự như những gì bạn trải qua khi mua bất động sản. Quá trình này cũng tràn đầy sự phấn khích và niềm vui. Điều này đặc biệt đúng đối với các dự án mới của Al Sharq Investment https://dubai-new-developments.com/al-sharq-investment, cung cấp các lựa chọn nhà ở hiện đại và tiện lợi để giúp bạn tìm được ngôi nhà lý tưởng.

Xem Thêm

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm