Mỗi Ngày Một Chuyện

NƯỚC TRONG NGUỒN - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Chị em tôi phải ở với bố, hơn mẹ tôi vài tuổi, như vậy là mới trung niên mà bố mẹ tôi đã mang nỗi buồn tử biệt rồi.

        

     NƯỚC TRONG NGUỒN   -   CAO MỴ NHÂN 

 

Không có mẹ thì buồn lắm ! 

Nhưng nếu không còn mẹ thì lại buồn hơn nữa cơ các bạn ạ . 

Các bạn nếu quen biết tôi, sẽ nhìn nhau ngạc nhiên và cười nụ.

 Nghĩa là tưởng tôi mát giây một chút, vì cho là tôi sắp sửa kể chuyện cổ tích thôi, bởi lẽ tôi chẳng những đang làm mẹ, mà còn đang là bà...cơ mà. 

Tôi không thuộc kiểu quý cụ con đàn, cháu đống, mà cũng không phải kiểu con độc cháu đàn, như quý vị thấy ở đời nó vậy, trời cho ai thế nào thì được hưởng thế nấy. 

Tôi là một bà mẹ hay một bà bà cũng được, thuộc giới trung bình: con vừa, cháu vừa. 

Trước khi tôi sắp sửa " thao thao bất tuyệt " vào mê hồn trận của giới " khoe con khoe của " mà từ thủa phe ta đáo nhậm những mảnh đất tạm dung trên thế giới, thì lập tức có màn khoe quý tử, quý tôn đang thành công vượt lên tất cả những gì đã mất mát ở quê hương khốn khổ xa vời . 

 

Tôi nhớ như đinh đóng cột cách đây chưa lâu lắm, buổi đó tôi đi họp Văn Bút VNHN thủa còn chính nghĩa quốc gia lưu vong,  và nhất là thời thực sự vàng son của những cây bút xanh rờn văn thơ chính hiệu, do một nhà thơ tên tuổi, mà không thể đánh tráo tên tuổi ông ta với cái bề dày làm thơ già nửa thế kỷ trước đây, giữ chức Chủ Tịch VB/VNHN. 

Đồng thời vị thi sĩ tên tuổi đó, đã nổi danh một lượt với thi sĩ ít phát biểu nhất trên đời văn nghệ VN di cư 1954, và di tản sau 1975, là bạn thân tôi từ thời mới lên trung học: Trần Dạ Từ . 

Nhắc tới Trần Dạ Từ, là nhắc tới Viên Linh, Chủ tịch Văn Bút VNHN vừa nêu. 

 

Thế thì, trở lại vấn đề " Khoe " những gì do mình làm ra hôm đó, cái buổi tất cả đều ít nhiều là văn nghệ sĩ đã có " lai sân ", 

Cụ giáo sư khoa trưởng Đại học Văn khoa Saigon giáo sư Nguyễn Khắc Hoạch, còn là thi sĩ lãng tử Trần Hồng Châu rất khoan dung trong ngôn ngữ, bị nghe một nữ sanh viên thủa xưa thật là xưa, thưa rằng : 

" Thưa thày, em không là gì cả, đi làm...làng nhàng thôi, nhưng thày biết không, tất cả các con em đều học ra bác sĩ hết, đứa tệ nhất là dược sĩ đó thày " . 

Tôi liếc thấy giáo sư thi sĩ Trần Hồng Châu mỉm cười một cách thế nào ấy, cho tới bây giờ tôi vẫn nhớ, nhưng không tả lại được . 

Vị giáo sư khoa trưởng Đại học Văn khoa không nhún vai, nhưng cụ ngó nghiêng một chút bà học trò mà chẳng biết có học cụ không, vì Văn khoa thì Văn vẻ chớ, có khi chỉ phất phơ loáng thoáng ở hành lang trường lớp, ghi danh cho có với đời, còn thực chất ai cũng đi tìm một nghề gì hợp và kiếm tiền ngay là tốt nhất.  

Cụ giáo sư Khoa trưởng gật đầu : " Hiếm quá, hiếm quá, chị là một bậc hiền mẫu, đã nuôi dạy con cái nên danh nên phận , nào có kém gì các bậc từ mẫu cổ xưa như mẹ thầy Mạnh Tử đâu hả ? "

 

Cho nên vai trò người mẹ trong gia đình đông hay ít con đều cần thiết như nhau. 

Bởi người ta khám phá ra rằng các đấng mẹ đã vô hình chung làm nên những tramg sử, ở bất cứ mặt nào, từ cấp cao nhất, hay thấp nhất.

Bà mẹ nào cũng muốn con cái, cháu chắt nên danh nên phận, hay ít nhất tự lực tự cường được.

Để lỡ mà có không ở gần con được, biết con đang an cư lạc nghiệp nơi nào, cũng không lo âu buồn phiền vì con cháu còn lông bông, chưa ra đâu vào đâu,  bà mẹ có chết cũng không nhắm mắt. 

Do đó, nhân dịp lễ Mẹ (Mother' s day 2018) đang tới, tôi chạnh nhớ những kỷ niệm về Mẹ ở chung quanh cuộc sống của tôi. 

Vào khi tôi vừa ngoài 10 tuổi, thì mẹ tôi lặng lẽ rời xa tổ ấm ngay trước mắt ba tôi và chị em tôi, 6 giò chiều một ngày cuối xuân, ở ngoài bắc, mẹ tôi vừa đúng 40 tuổi. 

Chị em tôi phải ở với bố, hơn mẹ tôi vài tuổi, như vậy là mới trung niên mà bố mẹ tôi đã mang nỗi buồn tử biệt rồi. 

Nên sau cả nửa thế kỷ, khi tôi đã ở Hoa Kỳ, theo diện HO, tôi lại vô tình chứng kiến một đám tang tương tự cas của gia đình tôi thủa xưa ấy.

Là vị Trung tá HO gốc Không Quân kia, ông ta và con gái mới trên 10 tuổi như tôi hồi đó, phải tiễn đưa người vợ cũng trung niên như ông, về suối vàng buồn bã.

 

Tất nhiên gia đình nào rồi cũng phải ổn định lại. Ba tôi đã bình thường chuyện hoá vợ sau 3 năm, đúng với lẽ cổ xưa. 

Vị trung tá Không Quân là bạn của bạn tôi, nên tôi không liên lạc, nhưng chắc chắn ông không thể ở mãi cái tuổi 50 cô đơn, có thể bây giờ ông đã có thêm vài cháu nhỏ làm em cô bé hơn 10 tuổi bị mồ côi mẹ, và tất cả mọi chuyện tiếp tục trong đũa chỉ huy của Thượng Đế. 

Cái điều tôi muốn nhấn mạnh, là nỗi buồn vừa có mẹ đó, đã không còn mẹ nữa kìa. 

Quý vị ạ,  cô cậu bé quanh 10 tuổi hay lớn hơn một chút, khổ ghê lắm. Tủi thân và tuyệt vọng, vì tuy chưa hiểu thấu nhiều hơn, nhưng các bé ấy biết chắc là mình không còn gặp " bà tiên " thực tế của mình, và mình phải tự lo những điều không ai lo dùm mình đươc. 

Thủa đó, tôi không biết tôi vài năm nữa sẽ trở thành thiếu nữ, nên khi vào tuổi thiếu nữ, buổi đầu tiên, tôi đã ở trong phòng khóc mịt mờ, không ai dỗ được.

Cũng may có chị gái lớn nhất nhà, chị đã là cô gái lớn, hoá cho nên chị kế tôi và tôi được chị lớn chăm cho bước khởi hành vô tuổi thiếu nữ mấy năm sau. 

 

Chu choa, đó là chuyện kể thời xưa thôi,  chứ thế giới hiện đại, và nhất là ở VN thủa nay, có biết bao nhiêu cô bé mới mười mấy tuổi đã biết đủ thứ chuyện nam nữ . 

Từ đó lại nẩy sinh ra những chuyện đáng tiếc hơn, thời nay, đôi khi sự có mặt người Mẹ trong nhà, còn là một đề tài 

tranh cãi một cách thương tâm, một số cô gái lưng chừng tuổi cập kê, cứ xem như tuổi " Teen " tân tiến, là quý cô không muốn cho mẹ tham dự vào riêng tư của mình .  

Một lần tình cờ, tôi có bà bạn là trưởng một dãy " khai sinh " cho các baby, mà theo nhận định phổ thông vncs, các cô bé lỡ lầm vô tình hay cố ý, ra vô nhà bảo sanh một cách thản nhiên. 

Như vậy, cũng nên tuyên dương bà cựu sanh viên nêu ở trên, mà cố giáo sư khoa trưởng đã nghiêng mình thán phục, ví bà học trò của cụ đã noi gương Mẹ thày Mạnh Tử, nuôi dạy hay hướng dẫn con cái nên người , thành chuyện " khoe con" của quý thái thái mẫu thân là đáng đề cao vậy. 

Nhân dịp Lễ Mẹ, xin thân kính chúc quý phu nhân đã quên mình nuôi dưỡng con cháu thành công, đồng thời chia sẻ buồn phiền với quý vị chưa vừa ý bởi hoàn cảnh đặc biệt hơn, đã khiến tình mẹ như nước trong nguồn chảy ra, lúc nào cũng trong sạch mát mẻ, hầu giúp con cháu vượt qua được những sa mạc cuộc đời ...

 

             CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

NƯỚC TRONG NGUỒN - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Chị em tôi phải ở với bố, hơn mẹ tôi vài tuổi, như vậy là mới trung niên mà bố mẹ tôi đã mang nỗi buồn tử biệt rồi.

        

     NƯỚC TRONG NGUỒN   -   CAO MỴ NHÂN 

 

Không có mẹ thì buồn lắm ! 

Nhưng nếu không còn mẹ thì lại buồn hơn nữa cơ các bạn ạ . 

Các bạn nếu quen biết tôi, sẽ nhìn nhau ngạc nhiên và cười nụ.

 Nghĩa là tưởng tôi mát giây một chút, vì cho là tôi sắp sửa kể chuyện cổ tích thôi, bởi lẽ tôi chẳng những đang làm mẹ, mà còn đang là bà...cơ mà. 

Tôi không thuộc kiểu quý cụ con đàn, cháu đống, mà cũng không phải kiểu con độc cháu đàn, như quý vị thấy ở đời nó vậy, trời cho ai thế nào thì được hưởng thế nấy. 

Tôi là một bà mẹ hay một bà bà cũng được, thuộc giới trung bình: con vừa, cháu vừa. 

Trước khi tôi sắp sửa " thao thao bất tuyệt " vào mê hồn trận của giới " khoe con khoe của " mà từ thủa phe ta đáo nhậm những mảnh đất tạm dung trên thế giới, thì lập tức có màn khoe quý tử, quý tôn đang thành công vượt lên tất cả những gì đã mất mát ở quê hương khốn khổ xa vời . 

 

Tôi nhớ như đinh đóng cột cách đây chưa lâu lắm, buổi đó tôi đi họp Văn Bút VNHN thủa còn chính nghĩa quốc gia lưu vong,  và nhất là thời thực sự vàng son của những cây bút xanh rờn văn thơ chính hiệu, do một nhà thơ tên tuổi, mà không thể đánh tráo tên tuổi ông ta với cái bề dày làm thơ già nửa thế kỷ trước đây, giữ chức Chủ Tịch VB/VNHN. 

Đồng thời vị thi sĩ tên tuổi đó, đã nổi danh một lượt với thi sĩ ít phát biểu nhất trên đời văn nghệ VN di cư 1954, và di tản sau 1975, là bạn thân tôi từ thời mới lên trung học: Trần Dạ Từ . 

Nhắc tới Trần Dạ Từ, là nhắc tới Viên Linh, Chủ tịch Văn Bút VNHN vừa nêu. 

 

Thế thì, trở lại vấn đề " Khoe " những gì do mình làm ra hôm đó, cái buổi tất cả đều ít nhiều là văn nghệ sĩ đã có " lai sân ", 

Cụ giáo sư khoa trưởng Đại học Văn khoa Saigon giáo sư Nguyễn Khắc Hoạch, còn là thi sĩ lãng tử Trần Hồng Châu rất khoan dung trong ngôn ngữ, bị nghe một nữ sanh viên thủa xưa thật là xưa, thưa rằng : 

" Thưa thày, em không là gì cả, đi làm...làng nhàng thôi, nhưng thày biết không, tất cả các con em đều học ra bác sĩ hết, đứa tệ nhất là dược sĩ đó thày " . 

Tôi liếc thấy giáo sư thi sĩ Trần Hồng Châu mỉm cười một cách thế nào ấy, cho tới bây giờ tôi vẫn nhớ, nhưng không tả lại được . 

Vị giáo sư khoa trưởng Đại học Văn khoa không nhún vai, nhưng cụ ngó nghiêng một chút bà học trò mà chẳng biết có học cụ không, vì Văn khoa thì Văn vẻ chớ, có khi chỉ phất phơ loáng thoáng ở hành lang trường lớp, ghi danh cho có với đời, còn thực chất ai cũng đi tìm một nghề gì hợp và kiếm tiền ngay là tốt nhất.  

Cụ giáo sư Khoa trưởng gật đầu : " Hiếm quá, hiếm quá, chị là một bậc hiền mẫu, đã nuôi dạy con cái nên danh nên phận , nào có kém gì các bậc từ mẫu cổ xưa như mẹ thầy Mạnh Tử đâu hả ? "

 

Cho nên vai trò người mẹ trong gia đình đông hay ít con đều cần thiết như nhau. 

Bởi người ta khám phá ra rằng các đấng mẹ đã vô hình chung làm nên những tramg sử, ở bất cứ mặt nào, từ cấp cao nhất, hay thấp nhất.

Bà mẹ nào cũng muốn con cái, cháu chắt nên danh nên phận, hay ít nhất tự lực tự cường được.

Để lỡ mà có không ở gần con được, biết con đang an cư lạc nghiệp nơi nào, cũng không lo âu buồn phiền vì con cháu còn lông bông, chưa ra đâu vào đâu,  bà mẹ có chết cũng không nhắm mắt. 

Do đó, nhân dịp lễ Mẹ (Mother' s day 2018) đang tới, tôi chạnh nhớ những kỷ niệm về Mẹ ở chung quanh cuộc sống của tôi. 

Vào khi tôi vừa ngoài 10 tuổi, thì mẹ tôi lặng lẽ rời xa tổ ấm ngay trước mắt ba tôi và chị em tôi, 6 giò chiều một ngày cuối xuân, ở ngoài bắc, mẹ tôi vừa đúng 40 tuổi. 

Chị em tôi phải ở với bố, hơn mẹ tôi vài tuổi, như vậy là mới trung niên mà bố mẹ tôi đã mang nỗi buồn tử biệt rồi. 

Nên sau cả nửa thế kỷ, khi tôi đã ở Hoa Kỳ, theo diện HO, tôi lại vô tình chứng kiến một đám tang tương tự cas của gia đình tôi thủa xưa ấy.

Là vị Trung tá HO gốc Không Quân kia, ông ta và con gái mới trên 10 tuổi như tôi hồi đó, phải tiễn đưa người vợ cũng trung niên như ông, về suối vàng buồn bã.

 

Tất nhiên gia đình nào rồi cũng phải ổn định lại. Ba tôi đã bình thường chuyện hoá vợ sau 3 năm, đúng với lẽ cổ xưa. 

Vị trung tá Không Quân là bạn của bạn tôi, nên tôi không liên lạc, nhưng chắc chắn ông không thể ở mãi cái tuổi 50 cô đơn, có thể bây giờ ông đã có thêm vài cháu nhỏ làm em cô bé hơn 10 tuổi bị mồ côi mẹ, và tất cả mọi chuyện tiếp tục trong đũa chỉ huy của Thượng Đế. 

Cái điều tôi muốn nhấn mạnh, là nỗi buồn vừa có mẹ đó, đã không còn mẹ nữa kìa. 

Quý vị ạ,  cô cậu bé quanh 10 tuổi hay lớn hơn một chút, khổ ghê lắm. Tủi thân và tuyệt vọng, vì tuy chưa hiểu thấu nhiều hơn, nhưng các bé ấy biết chắc là mình không còn gặp " bà tiên " thực tế của mình, và mình phải tự lo những điều không ai lo dùm mình đươc. 

Thủa đó, tôi không biết tôi vài năm nữa sẽ trở thành thiếu nữ, nên khi vào tuổi thiếu nữ, buổi đầu tiên, tôi đã ở trong phòng khóc mịt mờ, không ai dỗ được.

Cũng may có chị gái lớn nhất nhà, chị đã là cô gái lớn, hoá cho nên chị kế tôi và tôi được chị lớn chăm cho bước khởi hành vô tuổi thiếu nữ mấy năm sau. 

 

Chu choa, đó là chuyện kể thời xưa thôi,  chứ thế giới hiện đại, và nhất là ở VN thủa nay, có biết bao nhiêu cô bé mới mười mấy tuổi đã biết đủ thứ chuyện nam nữ . 

Từ đó lại nẩy sinh ra những chuyện đáng tiếc hơn, thời nay, đôi khi sự có mặt người Mẹ trong nhà, còn là một đề tài 

tranh cãi một cách thương tâm, một số cô gái lưng chừng tuổi cập kê, cứ xem như tuổi " Teen " tân tiến, là quý cô không muốn cho mẹ tham dự vào riêng tư của mình .  

Một lần tình cờ, tôi có bà bạn là trưởng một dãy " khai sinh " cho các baby, mà theo nhận định phổ thông vncs, các cô bé lỡ lầm vô tình hay cố ý, ra vô nhà bảo sanh một cách thản nhiên. 

Như vậy, cũng nên tuyên dương bà cựu sanh viên nêu ở trên, mà cố giáo sư khoa trưởng đã nghiêng mình thán phục, ví bà học trò của cụ đã noi gương Mẹ thày Mạnh Tử, nuôi dạy hay hướng dẫn con cái nên người , thành chuyện " khoe con" của quý thái thái mẫu thân là đáng đề cao vậy. 

Nhân dịp Lễ Mẹ, xin thân kính chúc quý phu nhân đã quên mình nuôi dưỡng con cháu thành công, đồng thời chia sẻ buồn phiền với quý vị chưa vừa ý bởi hoàn cảnh đặc biệt hơn, đã khiến tình mẹ như nước trong nguồn chảy ra, lúc nào cũng trong sạch mát mẻ, hầu giúp con cháu vượt qua được những sa mạc cuộc đời ...

 

             CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm