Truyện Ngắn & Phóng Sự
-
Tạ Hạnh Ðức – Tử thần tha mạng cháu tôi
Vào một buổi sáng đẹp trời ở miền Nam California, tôi tưới hoa xong rồi mở cổng ra sân trước lấy tờ nhật báo Los Angeles Time vào đọc, bỗng trên trang nhất đập vào mắt tôi với hàng tít lớn như sau.
-
Câu chuyện tình Di Trú: Hoàn Cảnh Chia Ly Của Madina và Zunu
Anh ghi thẻ lên máy bay, và chị Salaty theo anh bén gót. Một giờ sau, Ba mươi phút sau, và Hai mươi phút sau. Cuối cùng anh nói với chị: “Đến giờ anh phải đi.”.
-
Ký ức về Ông Ngoại
Ngay sau khi miền nam Việt Nam Cộng Hòa thất thủ, cuộc sống cá nhân cũng như gia đình của tất cả mọi tầng lớp xã hội bị xáo trộn và hoảng loạn, không chỉ miền Nam Việt Nam mà các nước lân cận như.
-
Nhớ quê
Tuổi càng về chiều người ta càng muốn “quy cố hương” bằng cách hồi tưởng về ký ức thời còn ở quê, hay là kỷ niệm mỗi lần về quê.
-
Hãy Chọn Một Kết Thúc
Khoảng một năm sau khi vợ tôi tỏ vẻ lạnh nhạt với tôi trong việc chăn gối tôi có ý định tìm một người bạn gái. Vợ tôi phong phanh biết chuyện này nhưng bà ấy không mấy quan tâm.
-
CHỈ CÒN LÀ KỶ NIỆM
Buổi trưa hôm ấy anh đến tham dự buổi họp mặt Tân niên Đồng hương của một tỉnh gần Sài Gòn ngày xưa, nơi anh đã từng phục vụ lâu dài trước năm 1975. Đây là buổi họp mặt thường lệ hàng năm..
-
Vĩnh Toàn: Người Cựu Chiến Binh Già
Trời khuya vắng lặng, tất cả chuyến bay đến đều đã đáp xong. Trong bãi đậu, một hai nhóm khách nhận hành lý trễ đang rảo bước tìm về xe của họ với hành lý kéo lê rồn rột theo sau. .
-
CON ĐƯỜNG TRỒNG XOAN - DUY LAM
Tên Bằng, cán bộ quản giáo đội, vóc người thấp với khuôn mặt to bè rỗ hoa quê mùa, đến gần Dũng, Thanh và Miên, ra lệnh ngắn ngủ.
-
Hai con khỉ già
Bước vào tuổi sáu mươi, điều này có lẽ là một chuyện thông thường của con người với “sinh, lão, bệnh, tử!” Toàn biết thế nhưng cũng không thể không thấy xao xuyến trong lòn.
-
Huỳnh văn Phú – Như Một Người Khách Lạ
Nếu một ngày nào đó người dân Quảng Trị được trở về nhìn lại thành phố của họ, có lẽ họ không bao giờ tưởng tượng được quang cảnh đổ nát và hoang tàn đến như thế. Quảng Trị chỉ còn là một đống gạch vụn,.
-
Những Người Thầy
Thế là ổn. Ngày đi mười lăm năm trước – xe đò, ngày về – xe đò. Thiên hạ thì xe con, tàu tốc hành, máy bay, còn mình vẫn vậy, tạm gọi xóa đói nhưng chưa thoát nghèo.
-
Ảo Ảnh Lời Nguyền
Núi lửa Mayon ở Philipines quẫy mình. Bụi khói từ dòng dung nham bất kham lang thang đến tận miệt Cái tàu hạ Năm Căn. Khoảng trời xanh veo nay trở nên oi nồng nằng nặng đỏ quạch màu máu. .
-
Cánh Thép Xa Vời
Nhưng tôi đã không đến lều điều hành để liên lạc với “cánh thép cô đơn” như lời anh kêu gọi. Thôi thì, nếu tôi và Ninh Kiều đã không có chút duyên tự thuở ban đầu thì bây giờ cũng không nên kết nợ cùng nhau..
-
TRÒ CHƠI
Ở Sài Gòn, anh rất ngại đi đám cưới tại các nhà hàng. Với anh đó là nơi trưng bày thô thiển nhất về sự phù phiếm, thô tục, ồn ào và mất thời gian.
-
Chỉ Một Thoáng Thiên Thu
Chỉ vài tháng sau lần thăm nuôi duy nhất kể từ ngày bước chân vào trại cải tạo, và ngay sau Tết 1977, nhiều nhóm tù ở trong trại Xuân Lộc chúng tôi được sàng lọc, phân loại, rồi bất ngờ chở đi giữa đêm khuya.