Kinh Đời

Người Buôn Gió - Những con chim ở trời Âu.

Trước đó tôi chỉ hình dung các nước chung quanh Việt Nam như Mã Lai, Phi Luật Tân, Căm Pốt..dều na ná như Việt Nam. Thủ đô của Mã Lai cách Sài Gòn chỉ chút ít giờ bay. Khi đặt chân đến thủ đô của Mã La

Ảnh minh họa
Lần đầu tiên tôi đi nước ngoài, đó là chuyến đi đến Mã Lai.

Trước đó tôi chỉ hình dung các nước chung quanh Việt Nam như Mã Lai, Phi Luật Tân, Căm Pốt..dều na ná như Việt Nam. Thủ đô của Mã Lai cách Sài Gòn chỉ chút ít giờ bay. Khi đặt chân đến thủ đô của Mã Lai, điều đầu tiên tôi thấy kinh ngạc không phải vì quang cảnh, vì nó không khác với những gì tôi hình dung, tôi cũng không ngạc nhiên khi một vài người đứng ở cửa khách sạn đưa cho tôi tấm các để gọi gái.

Cái làm tôi ngạc nhiên là ở đó có quá nhiều cây cổ thụ và quá nhiều chim. Tôi nhìn thấy bọn chào mào, sáo, khướu, khuyên và cả hoạ mi, sơn ca nữa, chúng bay nhảy, hót véo von ầm ĩ ở ngay trên đường phố.

Ý nghĩ đầu tiên của tôi về lũ chim này là ý nghĩ về một đống tiền đang nhởn nhơ trước mặt. Bởi tôi chơi với mấy người nuôi chim ở Hà Nội. Tôi ước lượng riêng cái số chim tôi thấy ở đoạn phố này của thủ đô Mã Lại cũng là cả một gia tài, nếu nó được đưa về Việt Nam bán cho những người chơi chim.

Làm sao mà các loại chim quý hiếm này có thể nhởn nhơ sống đàng hoàng ở nơi thành phố đông người như vậy.? Đến cả những khu rừng Việt Nam mà tôi đã đi cũng chẳng có được nhiều chim các loại như vậy. Câu hỏi ấy chỉ thoáng qua rồi vào quên lãng trong đầu tôi.

Thế rồi từ Mã Lai tôi đến một quốc đảo của Châu Âu.

Bước ra cửa sân bay là một lũ bồ câu bệ vệ đi lại, những con chim bồ câu ưỡn ngực theo bước chân nhấc cao như người lính diễu hành. Chúng đi như thế giữa những đôi chân người qua lại chảng hề e ngại con người.

Ở trên phố của quốc đảo này, tôi thấy những loại chim biển mà tôi chưa bao giờ từng thấy, những con chim tôi không biết tên, cứ áng chừng chúng là bọn lele, mòng két, hải âu, bói cá...bọn chim này bay lượn trên bầu trời thành phố và đậu xuống thành cầu. Tôi đến gần chúng chỉ một tay với mà chúng vẫn thản nhiên như không.

 Trên con đường cao tốc, nhìn sang hai bên có những cánh đồng là bọn cò hoặc bọn hạc, bọn thiên nga và cả bọn bồ nông đang kiếm ăn. Đôi khi có thể thấy gà lôi hay chim trĩ gì đó lông cánh sặc sỡ.

Ở Việt Nam tôi chưa bao giờ thấy con quạ. Cho dù con quạ là con vật thường được nhắc tới trong nhiều câu tục ngữ hay câu chuyện mà tôi nghe từ nhỏ. Ở tuổi tứ tuần, tôi lần đầu tiên thấy quạ, rất nhiều quạ nữa đằng khác, nhưng ở nơi cách quê hương tôi hơn 10 ngàn cây số. Hồi nhỏ mẹ tôi hay mắng tôi

- Đi cắt tóc đi, đầu như tổ quạ ý.

Tôi không biết và không thấy tổ quạ suốt cả thời ấu thơ đến khi tóc rụng và nhiều sợi bạc. Bây giờ thì tôi nhìn thấy cái tổ quạ khắp nơi đây. Chúng chỉ là những cái que xếp gang, xếp chéo rất hời hợt và lôm côm.

 Ở Châu Âu bạn có thể thấy vịt trời , ngỗng, thiên nga hàng đàn trên các mặt hồ. Và cá bơi cũng vô số dưới làn nước trong văn vắt. Câu nước trong không có cá chẳng đúng ở dây. Có một bãi cỏ thấp ở khu Rathaus schöneberg, bỗng nhiên một ngày ngập nước. Tôi nghĩ chắc do mưa bị úng, nhưng không phải. Sau này tôi mới biết người ta chặn chỗ thoát nước để nó biến thành một cái đầm nhỏ, sâu chỉ chừng 1 mét nước. Tháng nào tôi cũng đi qua đó, đầu tiên tôi thấy cái đầm đó có rêu, rồi nhưng cây sậy mọc, những con vịt trời. Tháng sau tôi thấy những con cá li ti. Bẵng đi vài tháng tôi thấy cá to bằng chai coca loại 250 mlm. Rồi bẵng đi nửa năm nữa tôi dừng lại cái đầm, nhìn thấy những con cá to bằng cái bắp chân người lớn.

 Nước ở đầm vẫn trong, dù rêu trong đầm mọc ngày càng nhiều hơn và dày đến mức những con chim nhỏ đi trên mặt đám rêu ấy. Sự sống thiên nhiên hoang dã được hình thành rất nhanh giữa thành phố, từ một bãi cỏ ngập nước chỉ vòng hai năm đã có đầy đủ những sinh vật , thực vật của đặc trưng của một cái đầm.

 Con trai tôi có lần ngồi ăn trên biển, bị một lũ chim hàng trăm con xông tới cướp bánh mỳ trên tay. Cậu lúc đầu còn đứng dậy xua chúng đi, nhưng chúng đông và hung hăng đến mức cậu sợ ném bánh ra xa và bỏ chạy. Lần khác cậu ngồi ăn trên quảng trường, lũ chim sẻ nhỏ bay sà tới để rình lấy thức ăn trên đĩa của cậu. Cậu xua đi đầy bực bội và nói hậm hực.

- Cái bọn chim này ở Việt Nam chỉ dám đậu tít trên cây hay nóc nhà cao, làm gì dám xuống đất như bọn này.

Cậu gặp khó chịu với bọn chim nhiều lần, mùa hè ở châu Âu mặt trời lên rất sớm, mới 4 giờ sáng lũ chim đã đậu ở lan can ngoài cửa sổ phòng ngủ của cậu hót véo von. Cậu đuổi chúng đi không ăn thua, đành chấp nhận đóng cửa kính kín để tiếng chim hót không lọt vào. May cửa sổ ở đây cách âm hoàn hảo, cậu mới có thể yên giấc.

 Thấy cậu khó chịu với bọn chim. Tôi bảo.

- Hay là bố sẽ bắt bọn này làm thịt, mình sẽ rắc thức ăn cho nó bay vào nhà, đóng cửa lại là có món chim quay ngon lành.

 Món câu quay là món Tí Hớn rất thích, hồi Tí Hớn ở nhà lúc bác Hằng chưa bị bắt tù. Biết bố đi xa, bác Bùi Hằng hay chú Bạch Hồng Quyền thỉnh thoảng vẫn mua chim quay ở 13 Tạ Hiện cho Tí Hớn ăn. Ở hàng khác Tí Hớn ăn kêu không ngon bằng chỗ đó.

Tí Hớn nghe bố nói, cậu tròn mắt ngạc nhiên trách bố.

- Sao bố lại có ý nghĩ lạ như vậy, bố nghĩ toàn cái chả giống ai. Không nên bắt chúng nó làm thịt.

Tôi hỏi lý do vì sao, Tí Hớn nói.

- Vì không ai làm thế, bố cũng không được làm thế.

Tôi gặng hỏi để Tí Hớn giải thích lý do rõ ràng thế nào mà người ta ở đây không bắt chim này thịt. Tí Hớn cũng không biết rõ lắm, cậu chỉ biết không ai ở đây làm thế, mình không được làm thế. Vậy thôi chẳng phải hỏi nhiều.

Vậy là cậu đã kém khôn hơn lúc ở nhà. Lúc ở nhà trước kia, cách lúc tôi hỏi thịt lũ chim này đến 3 năm. Cậu mới 5 tuổi mà lý luận và giải thích mọi thứ đâu ra đó. Cậu nói rằng bọn Trung Quốc nó không cần đánh Việt Nam làm gì. Nó chỉ cần chiếu phim hoạt hình có đồ chơi cho trẻ con Việt Nam xem, rồi nó sản xuất đồ chơi bằng nhựa độc hại. Trẻ con Việt Nam chơi hít vào là ốm yếu, bị bệnh. Thế là nó chả cần đánh mình, mình cũng chết bố ạ.

 Giờ thì cậu chẳng thèm tìm hiểu vì sao không được bắt chim thịt, dù cậu có khi vẫn còn thèm món chim quay. Cậu chỉ cần biết đơn giản là không được làm thế vì không ai ở dây người ta làm thế. Còn vì sao người ta ở đây không làm thế thì cậu chẳng cần quan tâm.

 Không phải chuyện bắt chim thịt, nhiều chuyện khác như vất rác, đi đứng, ăn uống cậu cứ thế làm theo những người ở đây. Khỏi cần phải thắc mắc vì sao không làm như ở nhà. Đầu óc cậu không suy nghĩ để luận đoán những việc như vậy nữa.  Cậu suy nghĩ về sự hình thành của sự sống bắt đầu từ đâu, từ loại vi sinh vật nhỏ rồi thành cá hay thành loại bò sát lưỡng cư rồi dần dần thành các con thú, hoặc cậu nghĩ về mặt trời, mặt trăng quay thế nào. Có khi cậu nghĩ về Nã Phá Luân, Anhxtanh hồi nhỏ từng sống ra sao. Những thứ vô bổ mà ở Việt Nam cậu không nghĩ đến giờ lại là sự ưa thích của câu.

 Lúc bằng tuổi cậu, bố cậu và đám bạn hàng ngày đi rình tổ chim, bắt chim con về nuôi. Nuôi thường không được làm chim non chết mang vất đi. Dùng bẫy nhựa bắt chim sẻ to, bắt được vặt lông rồi xiên que đũa nướng trên than hồng . Cả lũ trẻ con xâu xé một vài con chim bé tí, xé ra nhấm nhấp như ăn mực khô nướng.  Hoặc sắm cần câu tôm, đào giun ra hồ câu. Khi câu mót ị, mót tè chơi luôn xuống chỗ câu với lý do có chất dụ cá tới.

 Hồi nhỏ tôi đọc một câu truyện, giờ tôi không thể nhớ tên tác giả hay tên truyện. Chỉ nhớ rằng trong nội dung câu chuyện có một chú chim sống ở vùng CNXH, một ngày nọ chú tò mò muốn phiêu lưu, khám phá thế giới. Chú chim bay đi sang vùng đất của bọn tư bản, chú nhìn thấy những ống khói công nghiệp toả khói mù mịt khiến chú nghẹt thở. Chú bay qua những cánh đồng bị ô nhiễm thành hoang mạc, không có gì ăn. Chú bay mãi rồi đến một thành phố toàn nhà bê tông, cửa kính. Bất ngờ chú thấy những hàng cây xanh trên phố, chú chim CNXH vui mừng đậu xuống những cái cây của bọn tư bản dãy chết. Khi vừa chạm chân xuống cành cây, chú bay vọt lên đầy hoảng loạn. Vì chú phát hiện ra tất cả hàng cây đó đều làm bằng nhựa.

 Rồi chú phát hiện ra không có con chim nào sống trên đất nước của bọn tư bản. Vì môi trường thiên nhiên đã bị nhiễm độc chất thải đến mức cây cối cũng không còn sống được. Chú khóc nức nở vì đã dại dột bay đến nơi này. Chú hối tiếc và muốn bay về nhà, mảnh đất thiên đường CNXH.

 Nhưng đường xa quá , chú lạc lối về...

Người Buôn Gió

(Blog Người Buôn Gió)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Người Buôn Gió - Những con chim ở trời Âu.

Trước đó tôi chỉ hình dung các nước chung quanh Việt Nam như Mã Lai, Phi Luật Tân, Căm Pốt..dều na ná như Việt Nam. Thủ đô của Mã Lai cách Sài Gòn chỉ chút ít giờ bay. Khi đặt chân đến thủ đô của Mã La

Ảnh minh họa
Lần đầu tiên tôi đi nước ngoài, đó là chuyến đi đến Mã Lai.

Trước đó tôi chỉ hình dung các nước chung quanh Việt Nam như Mã Lai, Phi Luật Tân, Căm Pốt..dều na ná như Việt Nam. Thủ đô của Mã Lai cách Sài Gòn chỉ chút ít giờ bay. Khi đặt chân đến thủ đô của Mã Lai, điều đầu tiên tôi thấy kinh ngạc không phải vì quang cảnh, vì nó không khác với những gì tôi hình dung, tôi cũng không ngạc nhiên khi một vài người đứng ở cửa khách sạn đưa cho tôi tấm các để gọi gái.

Cái làm tôi ngạc nhiên là ở đó có quá nhiều cây cổ thụ và quá nhiều chim. Tôi nhìn thấy bọn chào mào, sáo, khướu, khuyên và cả hoạ mi, sơn ca nữa, chúng bay nhảy, hót véo von ầm ĩ ở ngay trên đường phố.

Ý nghĩ đầu tiên của tôi về lũ chim này là ý nghĩ về một đống tiền đang nhởn nhơ trước mặt. Bởi tôi chơi với mấy người nuôi chim ở Hà Nội. Tôi ước lượng riêng cái số chim tôi thấy ở đoạn phố này của thủ đô Mã Lại cũng là cả một gia tài, nếu nó được đưa về Việt Nam bán cho những người chơi chim.

Làm sao mà các loại chim quý hiếm này có thể nhởn nhơ sống đàng hoàng ở nơi thành phố đông người như vậy.? Đến cả những khu rừng Việt Nam mà tôi đã đi cũng chẳng có được nhiều chim các loại như vậy. Câu hỏi ấy chỉ thoáng qua rồi vào quên lãng trong đầu tôi.

Thế rồi từ Mã Lai tôi đến một quốc đảo của Châu Âu.

Bước ra cửa sân bay là một lũ bồ câu bệ vệ đi lại, những con chim bồ câu ưỡn ngực theo bước chân nhấc cao như người lính diễu hành. Chúng đi như thế giữa những đôi chân người qua lại chảng hề e ngại con người.

Ở trên phố của quốc đảo này, tôi thấy những loại chim biển mà tôi chưa bao giờ từng thấy, những con chim tôi không biết tên, cứ áng chừng chúng là bọn lele, mòng két, hải âu, bói cá...bọn chim này bay lượn trên bầu trời thành phố và đậu xuống thành cầu. Tôi đến gần chúng chỉ một tay với mà chúng vẫn thản nhiên như không.

 Trên con đường cao tốc, nhìn sang hai bên có những cánh đồng là bọn cò hoặc bọn hạc, bọn thiên nga và cả bọn bồ nông đang kiếm ăn. Đôi khi có thể thấy gà lôi hay chim trĩ gì đó lông cánh sặc sỡ.

Ở Việt Nam tôi chưa bao giờ thấy con quạ. Cho dù con quạ là con vật thường được nhắc tới trong nhiều câu tục ngữ hay câu chuyện mà tôi nghe từ nhỏ. Ở tuổi tứ tuần, tôi lần đầu tiên thấy quạ, rất nhiều quạ nữa đằng khác, nhưng ở nơi cách quê hương tôi hơn 10 ngàn cây số. Hồi nhỏ mẹ tôi hay mắng tôi

- Đi cắt tóc đi, đầu như tổ quạ ý.

Tôi không biết và không thấy tổ quạ suốt cả thời ấu thơ đến khi tóc rụng và nhiều sợi bạc. Bây giờ thì tôi nhìn thấy cái tổ quạ khắp nơi đây. Chúng chỉ là những cái que xếp gang, xếp chéo rất hời hợt và lôm côm.

 Ở Châu Âu bạn có thể thấy vịt trời , ngỗng, thiên nga hàng đàn trên các mặt hồ. Và cá bơi cũng vô số dưới làn nước trong văn vắt. Câu nước trong không có cá chẳng đúng ở dây. Có một bãi cỏ thấp ở khu Rathaus schöneberg, bỗng nhiên một ngày ngập nước. Tôi nghĩ chắc do mưa bị úng, nhưng không phải. Sau này tôi mới biết người ta chặn chỗ thoát nước để nó biến thành một cái đầm nhỏ, sâu chỉ chừng 1 mét nước. Tháng nào tôi cũng đi qua đó, đầu tiên tôi thấy cái đầm đó có rêu, rồi nhưng cây sậy mọc, những con vịt trời. Tháng sau tôi thấy những con cá li ti. Bẵng đi vài tháng tôi thấy cá to bằng chai coca loại 250 mlm. Rồi bẵng đi nửa năm nữa tôi dừng lại cái đầm, nhìn thấy những con cá to bằng cái bắp chân người lớn.

 Nước ở đầm vẫn trong, dù rêu trong đầm mọc ngày càng nhiều hơn và dày đến mức những con chim nhỏ đi trên mặt đám rêu ấy. Sự sống thiên nhiên hoang dã được hình thành rất nhanh giữa thành phố, từ một bãi cỏ ngập nước chỉ vòng hai năm đã có đầy đủ những sinh vật , thực vật của đặc trưng của một cái đầm.

 Con trai tôi có lần ngồi ăn trên biển, bị một lũ chim hàng trăm con xông tới cướp bánh mỳ trên tay. Cậu lúc đầu còn đứng dậy xua chúng đi, nhưng chúng đông và hung hăng đến mức cậu sợ ném bánh ra xa và bỏ chạy. Lần khác cậu ngồi ăn trên quảng trường, lũ chim sẻ nhỏ bay sà tới để rình lấy thức ăn trên đĩa của cậu. Cậu xua đi đầy bực bội và nói hậm hực.

- Cái bọn chim này ở Việt Nam chỉ dám đậu tít trên cây hay nóc nhà cao, làm gì dám xuống đất như bọn này.

Cậu gặp khó chịu với bọn chim nhiều lần, mùa hè ở châu Âu mặt trời lên rất sớm, mới 4 giờ sáng lũ chim đã đậu ở lan can ngoài cửa sổ phòng ngủ của cậu hót véo von. Cậu đuổi chúng đi không ăn thua, đành chấp nhận đóng cửa kính kín để tiếng chim hót không lọt vào. May cửa sổ ở đây cách âm hoàn hảo, cậu mới có thể yên giấc.

 Thấy cậu khó chịu với bọn chim. Tôi bảo.

- Hay là bố sẽ bắt bọn này làm thịt, mình sẽ rắc thức ăn cho nó bay vào nhà, đóng cửa lại là có món chim quay ngon lành.

 Món câu quay là món Tí Hớn rất thích, hồi Tí Hớn ở nhà lúc bác Hằng chưa bị bắt tù. Biết bố đi xa, bác Bùi Hằng hay chú Bạch Hồng Quyền thỉnh thoảng vẫn mua chim quay ở 13 Tạ Hiện cho Tí Hớn ăn. Ở hàng khác Tí Hớn ăn kêu không ngon bằng chỗ đó.

Tí Hớn nghe bố nói, cậu tròn mắt ngạc nhiên trách bố.

- Sao bố lại có ý nghĩ lạ như vậy, bố nghĩ toàn cái chả giống ai. Không nên bắt chúng nó làm thịt.

Tôi hỏi lý do vì sao, Tí Hớn nói.

- Vì không ai làm thế, bố cũng không được làm thế.

Tôi gặng hỏi để Tí Hớn giải thích lý do rõ ràng thế nào mà người ta ở đây không bắt chim này thịt. Tí Hớn cũng không biết rõ lắm, cậu chỉ biết không ai ở đây làm thế, mình không được làm thế. Vậy thôi chẳng phải hỏi nhiều.

Vậy là cậu đã kém khôn hơn lúc ở nhà. Lúc ở nhà trước kia, cách lúc tôi hỏi thịt lũ chim này đến 3 năm. Cậu mới 5 tuổi mà lý luận và giải thích mọi thứ đâu ra đó. Cậu nói rằng bọn Trung Quốc nó không cần đánh Việt Nam làm gì. Nó chỉ cần chiếu phim hoạt hình có đồ chơi cho trẻ con Việt Nam xem, rồi nó sản xuất đồ chơi bằng nhựa độc hại. Trẻ con Việt Nam chơi hít vào là ốm yếu, bị bệnh. Thế là nó chả cần đánh mình, mình cũng chết bố ạ.

 Giờ thì cậu chẳng thèm tìm hiểu vì sao không được bắt chim thịt, dù cậu có khi vẫn còn thèm món chim quay. Cậu chỉ cần biết đơn giản là không được làm thế vì không ai ở dây người ta làm thế. Còn vì sao người ta ở đây không làm thế thì cậu chẳng cần quan tâm.

 Không phải chuyện bắt chim thịt, nhiều chuyện khác như vất rác, đi đứng, ăn uống cậu cứ thế làm theo những người ở đây. Khỏi cần phải thắc mắc vì sao không làm như ở nhà. Đầu óc cậu không suy nghĩ để luận đoán những việc như vậy nữa.  Cậu suy nghĩ về sự hình thành của sự sống bắt đầu từ đâu, từ loại vi sinh vật nhỏ rồi thành cá hay thành loại bò sát lưỡng cư rồi dần dần thành các con thú, hoặc cậu nghĩ về mặt trời, mặt trăng quay thế nào. Có khi cậu nghĩ về Nã Phá Luân, Anhxtanh hồi nhỏ từng sống ra sao. Những thứ vô bổ mà ở Việt Nam cậu không nghĩ đến giờ lại là sự ưa thích của câu.

 Lúc bằng tuổi cậu, bố cậu và đám bạn hàng ngày đi rình tổ chim, bắt chim con về nuôi. Nuôi thường không được làm chim non chết mang vất đi. Dùng bẫy nhựa bắt chim sẻ to, bắt được vặt lông rồi xiên que đũa nướng trên than hồng . Cả lũ trẻ con xâu xé một vài con chim bé tí, xé ra nhấm nhấp như ăn mực khô nướng.  Hoặc sắm cần câu tôm, đào giun ra hồ câu. Khi câu mót ị, mót tè chơi luôn xuống chỗ câu với lý do có chất dụ cá tới.

 Hồi nhỏ tôi đọc một câu truyện, giờ tôi không thể nhớ tên tác giả hay tên truyện. Chỉ nhớ rằng trong nội dung câu chuyện có một chú chim sống ở vùng CNXH, một ngày nọ chú tò mò muốn phiêu lưu, khám phá thế giới. Chú chim bay đi sang vùng đất của bọn tư bản, chú nhìn thấy những ống khói công nghiệp toả khói mù mịt khiến chú nghẹt thở. Chú bay qua những cánh đồng bị ô nhiễm thành hoang mạc, không có gì ăn. Chú bay mãi rồi đến một thành phố toàn nhà bê tông, cửa kính. Bất ngờ chú thấy những hàng cây xanh trên phố, chú chim CNXH vui mừng đậu xuống những cái cây của bọn tư bản dãy chết. Khi vừa chạm chân xuống cành cây, chú bay vọt lên đầy hoảng loạn. Vì chú phát hiện ra tất cả hàng cây đó đều làm bằng nhựa.

 Rồi chú phát hiện ra không có con chim nào sống trên đất nước của bọn tư bản. Vì môi trường thiên nhiên đã bị nhiễm độc chất thải đến mức cây cối cũng không còn sống được. Chú khóc nức nở vì đã dại dột bay đến nơi này. Chú hối tiếc và muốn bay về nhà, mảnh đất thiên đường CNXH.

 Nhưng đường xa quá , chú lạc lối về...

Người Buôn Gió

(Blog Người Buôn Gió)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm