Di Sản Hồ Chí Minh

Người Việt Nam rất lười biếng, khỏi cãi

Khi tôi nói về những thói hư tật xấu của người Việt, tôi rất ngại vì sẽ bị những người xung quanh chửi rất nặng. Nhưng càng nói thì càng cảm thấy điều đó

Khi tôi nói về những thói hư tật xấu của người Việt, tôi rất ngại vì sẽ bị những người xung quanh chửi rất nặng. Nhưng càng nói thì càng cảm thấy điều đó bình thường. Có sao nói vậy thôi.

Các bạn có biết không? Trong suy nghĩ của chúng ta, Việt Nam là một đất nước hùng mạnh và người Việt Nam là một dân tộc siêng năng cần cù. Nhưng thực tế là gì? Người Việt Nam là một dân tộc lười biếng và ham chơi. Làm không ra là và chơi cũng không ra chơi. Kết quả là chẳng làm được gì cho ra hồn. Tôi không nói quá hay có cái nhìn phiến diện đâu. Đó là sự quan sát của tôi về xã hội và con người ở đất nước chúng ta.

Những cái mỹ từ thường được dùng để miêu tả người Việt Nam như siêng năng, cần cù, chịu thương chịu khó, ham học hỏi, ham tìm tòi hay thông minh đối với tôi chỉ là những thuật ngữ vô nghĩa, ít ra là ở đất nước này.

Cần cù siêng năng gì mà đi đâu cũng thấy quán nhậu mà quán nào cũng đông khách. Ngoài quán nhậu còn có hàng loạt quán cà phê mở gần như nguyên ngày và không bao giờ vắng khách. Họ nhậu từ sáng tới tối rồi từ tối đến sang hôm sau. Họ nhậu không cần lý do và không cần tương lai. Nhậu không say là không về. Cà phê thì cũng vậy, từ sáng tới tối rồi từ tối tới sang, bây giờ còn có nhiều quán mở xuyên đêm nữa.

Ham học hỏi kiểu gì mà tìm mỏi con mắt cũng không thấy nổi một cái thư viện hay tiệm sách. Không tin thì các bạn hãy bước ra ngoài đường rồi tìm thử đi. Tôi cá rằng nhiều bạn còn chưa biết thư viện thành phố nó nằm ở đâu nữa, nếu nó tồn tại. Rồi khi bạn tìm thấy được một thư viện hay tiệm sách, hãy so sánh số lượng đó với số lượng quán cà phê quán nhậu xem. Gần như một trăm quán nhậu thì chỉ có một tiệm sách. Tôi sống ở Sài Gòn, nơi được xem đầu tàu về kinh tế và trung tâm của cả nước. Vậy mà chỉ có một cái thư viện tổng hợp. Đường phố chỉ toàn quán cà phê và quán nhậu.

Theo thống kê thì trung bình một người Việt Nam chỉ đọc chưa được một cuốn sách một năm. Điều này nói lên điều gì về sự ham học hỏi của người Việt Nam? Người Việt Nam có nhu cầu nhậu nhiều hơn nhu cầu đọc sách. Vậy thì học hỏi kiểu gì? Xin đừng lấy mấy đứa học sinh sinh viên đọc sách giáo khoa rồi cho rằng họ đang học hỏi. Họ không hề. Cái đó không phải là học hỏi, mà là học vẹt, học cho có còn hiểu hay không thì không cần biết vì không cần thiết. Học từ sáng tới tối rồi từ tối đến sáng. Học ở trường rồi còn học thêm, học phụ đạo. Đó là một hình thức tẩy não và là một cực hình cho những ai đã trải qua. Họ dường như không có thời gian nào để thư giãn đầu óc và tận hưởng tuổi thơ của mình. Đó không phải là tuổi trẻ và không phải là học hỏi.

Ham học hỏi là bản thân mình tự tìm tòi, tự học hỏi từ những nguồn kiến thức đa dạng. Ham học là khám phá, là sáng tạo, là tự hoài nghi về những thứ mình đã được học. Tôi không thấy tính ham học đó từ người Việt Nam mà chỉ từ người nước ngoài.

Lần trước tôi đi Nhật, tôi đã choáng ngợp vì đi đâu cũng thấy thư viện hay tiệm sách lớn nhỏ. Không chỉ ở các thành phố lớn mà còn ở các thành phổ nhỏ ở các vùng quê. Đi đâu tôi cũng thấy có người đọc sách. Họ đọc ở mọi lúc mọi nơi. Trên xe điện, ở công viên, ở nhà, ở quán cà phê, ở thư viện hay đang đi bộ cũng có người đọc sách. Cái đó, tôi mới gọi là ham học hỏi. Vì ham học, ham đọc sách, ham tìm tòi, người Nhật và nước Nhật mới có thể phát triển được.

Tokyo Crowded Subway Woman Reading Blog

 

Nếu Mỹ là một anh đại gia đi lên từ lý tưởng, Trung Quốc là anh đại gia trọc phú, còn những nước như Nhật, Singapore, và Hàn Quốc là những nước đi lên từ sự ham học và phát triển bằng chất xám của mình. Đó là những nước mà tôi cho là ham học hỏi. Đó mới là những nước chúng ta nên học hỏi.

Còn Việt Nam chúng ta là một anh nhà nghèo, nhưng lại thích chơi sang và thích thể hiện sự vô văn hóa đó. Anh Việt Nam luôn tự hào mình là người siêng năng, cần cù và ham học. Nhưng sự thật là anh ta chỉ là một anh chàng lười biếng nhưng thích thể hiện, ăn nhậu và ăn chơi. Xin đừng hiểu sai ý của tôi. Tôi không hề nói nhậu là xấu. Đi làm thì phải chơi. Làm càng siêng thì chơi cũng phải nhiệt tình theo. Nhưng bạn chỉ có thể nhậu khi bạn đã làm việc hết sức mình.

Ở những nước phát triển trong các ngày đi làm, người lao động sau khi đi làm xong là đi thẳng về nhà để nghỉ mệt và chuẩn bị cho một ngày đi làm mới. Họ hiếm khi nào đi ra ngoài ăn nhậu thâu đêm mỗi ngày. Đường phố cũng không có những quán nhậu cóc, cũng không có tiếng “một, hai, ba dzô” như ở Việt Nam mình.

Còn Việt Nam mình thì vừa chơi vừa làm, vừa làm vừa chơi, nên cuối cùng chẳng làm ra được gì và năng suất lao động kém nhất khu vực. Hai mươi ba người Việt Nam công lại mới có năng suất làm việc bằng một người Singapore. Nhưng bù lại thì người Việt Nam nhậu bằng 23 người Singapore. Vậy chúng ta có gì để tự hào chứ?

Chúng ta chơi quá nhiều nhưng làm thì quá ít. Trong khi đó chúng ta lại là một nước nghèo đang phát triển. Thu nhập bình quân của chúng ta chỉ tầm 30-50 triệu ($1200 đến $2500). Vậy mà đi đâu cũng thấy người ta dùng điện thoại đời mới có giá bằng một phần ba thu nhập bình quân hoặc hơn. Nếu bạn chưa biết thì Việt Nam là một trong những thị trường tiềm năng nhất của Apple. Thu nhập bình quân tuy thấp nhưng iPhone luôn bán chạy ở Việt Nam.

Các bạn trẻ à? Các bạn có nghĩ rằng mình đang lãng phí tuổi trẻ và sức khỏe của mình quá nhiều không? Những khoảng thời gian các bạn lãng phí cho những buổi cà phê, những buổi nhậu, những trận game hay những cuốn tiểu thuyết lãng mạn 3 xu nào đó, các bạn sẽ không bao giờ lấy lại được. Tới lúc các bạn nhận ra điều đó thì tôi nghĩ đã quá muộn rồi.

Tôi nghĩ sẽ rất khó để thay đổi tư duy của người Việt nhưng biết làm gì hơn nữa. Tôi tự thay đổi bản thân tôi rồi ảnh hưởng đến người khác, rồi người khác ảnh hưởng đến người khác. Bạn cũng có thể thay đổi. Còn câu hỏi ban đầu là người Việt Nam có lười hay không thì điều đó hoàn toàn phụ thuộc vào các bạn.

Lưu ý: Ku Búa viết dựa theo clip của Dưa Leo.

Ku Búa @ Café Ku Búa


Bàn ra tán vào (1)

quang dinh
TIÊN LÃNG MỘC TỒN * Blogger thối địch bởi Hacker Hồng Lâu mông má rể dây mơ Sớm đầu tối đánh Tòng Thị Phóng Tạ Phong Tần Tấn Sở Tề cờ * Xì Trump xịt Kít Sinh Dơ Hillary rỷ tú lơ khơ Hoa Kỳ Ba Đình thần giáo bạch My Vũ Khiêu đạo dụ bánh mỳ Cao Kỳ Duyên Bắc kì phân hoá lời nguyền Kỳ Anh thư dị thúng thuyền chống kiểm ngư * Lọt sàng xuống nia đúng No Kia Rựa mận xáo măng cộng chả chìa Tham nhũng bó giò xào lăn hấp Luộc lòng nướng dạ vẫn Cheer Beer * Trung ương đảng bảo ra rìa Vũ Huy Hoàng đế lia thia ngũ gia bì Bắc Kinh Đỗ Cường Minh thi Côn an Tố Hữu đạn chì quân thí quan Vạn lần dân Nguyễn Thị Doan Trần Dân Tiên Lãng Vươn tan Viết mộc tồn * TÂM THANH

----------------------------------------------------------------------------------

Comment




  • Input symbols

Người Việt Nam rất lười biếng, khỏi cãi

Khi tôi nói về những thói hư tật xấu của người Việt, tôi rất ngại vì sẽ bị những người xung quanh chửi rất nặng. Nhưng càng nói thì càng cảm thấy điều đó

Khi tôi nói về những thói hư tật xấu của người Việt, tôi rất ngại vì sẽ bị những người xung quanh chửi rất nặng. Nhưng càng nói thì càng cảm thấy điều đó bình thường. Có sao nói vậy thôi.

Các bạn có biết không? Trong suy nghĩ của chúng ta, Việt Nam là một đất nước hùng mạnh và người Việt Nam là một dân tộc siêng năng cần cù. Nhưng thực tế là gì? Người Việt Nam là một dân tộc lười biếng và ham chơi. Làm không ra là và chơi cũng không ra chơi. Kết quả là chẳng làm được gì cho ra hồn. Tôi không nói quá hay có cái nhìn phiến diện đâu. Đó là sự quan sát của tôi về xã hội và con người ở đất nước chúng ta.

Những cái mỹ từ thường được dùng để miêu tả người Việt Nam như siêng năng, cần cù, chịu thương chịu khó, ham học hỏi, ham tìm tòi hay thông minh đối với tôi chỉ là những thuật ngữ vô nghĩa, ít ra là ở đất nước này.

Cần cù siêng năng gì mà đi đâu cũng thấy quán nhậu mà quán nào cũng đông khách. Ngoài quán nhậu còn có hàng loạt quán cà phê mở gần như nguyên ngày và không bao giờ vắng khách. Họ nhậu từ sáng tới tối rồi từ tối đến sang hôm sau. Họ nhậu không cần lý do và không cần tương lai. Nhậu không say là không về. Cà phê thì cũng vậy, từ sáng tới tối rồi từ tối tới sang, bây giờ còn có nhiều quán mở xuyên đêm nữa.

Ham học hỏi kiểu gì mà tìm mỏi con mắt cũng không thấy nổi một cái thư viện hay tiệm sách. Không tin thì các bạn hãy bước ra ngoài đường rồi tìm thử đi. Tôi cá rằng nhiều bạn còn chưa biết thư viện thành phố nó nằm ở đâu nữa, nếu nó tồn tại. Rồi khi bạn tìm thấy được một thư viện hay tiệm sách, hãy so sánh số lượng đó với số lượng quán cà phê quán nhậu xem. Gần như một trăm quán nhậu thì chỉ có một tiệm sách. Tôi sống ở Sài Gòn, nơi được xem đầu tàu về kinh tế và trung tâm của cả nước. Vậy mà chỉ có một cái thư viện tổng hợp. Đường phố chỉ toàn quán cà phê và quán nhậu.

Theo thống kê thì trung bình một người Việt Nam chỉ đọc chưa được một cuốn sách một năm. Điều này nói lên điều gì về sự ham học hỏi của người Việt Nam? Người Việt Nam có nhu cầu nhậu nhiều hơn nhu cầu đọc sách. Vậy thì học hỏi kiểu gì? Xin đừng lấy mấy đứa học sinh sinh viên đọc sách giáo khoa rồi cho rằng họ đang học hỏi. Họ không hề. Cái đó không phải là học hỏi, mà là học vẹt, học cho có còn hiểu hay không thì không cần biết vì không cần thiết. Học từ sáng tới tối rồi từ tối đến sáng. Học ở trường rồi còn học thêm, học phụ đạo. Đó là một hình thức tẩy não và là một cực hình cho những ai đã trải qua. Họ dường như không có thời gian nào để thư giãn đầu óc và tận hưởng tuổi thơ của mình. Đó không phải là tuổi trẻ và không phải là học hỏi.

Ham học hỏi là bản thân mình tự tìm tòi, tự học hỏi từ những nguồn kiến thức đa dạng. Ham học là khám phá, là sáng tạo, là tự hoài nghi về những thứ mình đã được học. Tôi không thấy tính ham học đó từ người Việt Nam mà chỉ từ người nước ngoài.

Lần trước tôi đi Nhật, tôi đã choáng ngợp vì đi đâu cũng thấy thư viện hay tiệm sách lớn nhỏ. Không chỉ ở các thành phố lớn mà còn ở các thành phổ nhỏ ở các vùng quê. Đi đâu tôi cũng thấy có người đọc sách. Họ đọc ở mọi lúc mọi nơi. Trên xe điện, ở công viên, ở nhà, ở quán cà phê, ở thư viện hay đang đi bộ cũng có người đọc sách. Cái đó, tôi mới gọi là ham học hỏi. Vì ham học, ham đọc sách, ham tìm tòi, người Nhật và nước Nhật mới có thể phát triển được.

Tokyo Crowded Subway Woman Reading Blog

 

Nếu Mỹ là một anh đại gia đi lên từ lý tưởng, Trung Quốc là anh đại gia trọc phú, còn những nước như Nhật, Singapore, và Hàn Quốc là những nước đi lên từ sự ham học và phát triển bằng chất xám của mình. Đó là những nước mà tôi cho là ham học hỏi. Đó mới là những nước chúng ta nên học hỏi.

Còn Việt Nam chúng ta là một anh nhà nghèo, nhưng lại thích chơi sang và thích thể hiện sự vô văn hóa đó. Anh Việt Nam luôn tự hào mình là người siêng năng, cần cù và ham học. Nhưng sự thật là anh ta chỉ là một anh chàng lười biếng nhưng thích thể hiện, ăn nhậu và ăn chơi. Xin đừng hiểu sai ý của tôi. Tôi không hề nói nhậu là xấu. Đi làm thì phải chơi. Làm càng siêng thì chơi cũng phải nhiệt tình theo. Nhưng bạn chỉ có thể nhậu khi bạn đã làm việc hết sức mình.

Ở những nước phát triển trong các ngày đi làm, người lao động sau khi đi làm xong là đi thẳng về nhà để nghỉ mệt và chuẩn bị cho một ngày đi làm mới. Họ hiếm khi nào đi ra ngoài ăn nhậu thâu đêm mỗi ngày. Đường phố cũng không có những quán nhậu cóc, cũng không có tiếng “một, hai, ba dzô” như ở Việt Nam mình.

Còn Việt Nam mình thì vừa chơi vừa làm, vừa làm vừa chơi, nên cuối cùng chẳng làm ra được gì và năng suất lao động kém nhất khu vực. Hai mươi ba người Việt Nam công lại mới có năng suất làm việc bằng một người Singapore. Nhưng bù lại thì người Việt Nam nhậu bằng 23 người Singapore. Vậy chúng ta có gì để tự hào chứ?

Chúng ta chơi quá nhiều nhưng làm thì quá ít. Trong khi đó chúng ta lại là một nước nghèo đang phát triển. Thu nhập bình quân của chúng ta chỉ tầm 30-50 triệu ($1200 đến $2500). Vậy mà đi đâu cũng thấy người ta dùng điện thoại đời mới có giá bằng một phần ba thu nhập bình quân hoặc hơn. Nếu bạn chưa biết thì Việt Nam là một trong những thị trường tiềm năng nhất của Apple. Thu nhập bình quân tuy thấp nhưng iPhone luôn bán chạy ở Việt Nam.

Các bạn trẻ à? Các bạn có nghĩ rằng mình đang lãng phí tuổi trẻ và sức khỏe của mình quá nhiều không? Những khoảng thời gian các bạn lãng phí cho những buổi cà phê, những buổi nhậu, những trận game hay những cuốn tiểu thuyết lãng mạn 3 xu nào đó, các bạn sẽ không bao giờ lấy lại được. Tới lúc các bạn nhận ra điều đó thì tôi nghĩ đã quá muộn rồi.

Tôi nghĩ sẽ rất khó để thay đổi tư duy của người Việt nhưng biết làm gì hơn nữa. Tôi tự thay đổi bản thân tôi rồi ảnh hưởng đến người khác, rồi người khác ảnh hưởng đến người khác. Bạn cũng có thể thay đổi. Còn câu hỏi ban đầu là người Việt Nam có lười hay không thì điều đó hoàn toàn phụ thuộc vào các bạn.

Lưu ý: Ku Búa viết dựa theo clip của Dưa Leo.

Ku Búa @ Café Ku Búa


BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm