Đoạn Đường Chiến Binh
Nguyên nhân của sự Hiếu thắng và Dã man _Minh Văn
Chúng ta đã nói nhiều đến bản chất bịp bợm của người Cộng Sản, ở đây sẽ bàn đến hai đặc tính khác nữa của họ: Sự hiếu thắng và dã man. Đó là đặc tính nổi trội nhất, là hệ quả tất yếu của tư tưởng Cộng Sản phi nhân và man rợ. Chủ nghĩa đẻ ra sự hiếu thắng và dã man, hai yếu tố này lồng vào nhau tạo nên sự tương sinh kỳ dị nhất từ cổ chí kim. Nói tóm lại, để tồn tại thì người Cộng Sản buộc phải hiếu thắng và dã man, và ngược lại.
Từ khi cướp chính quyền (19/8/1945), đảng Cộng Sản đã sử dụng vũ lực như là một công cụ thiết yếu để đạt được mục đích. Đây cũng là phương châm hành động cách mạng của họ: Tiêu diệt mọi cá nhân và tổ chức có tư tưởng bất đồng, bất kể đúng sai. Vì vậy mà nhiều nhân vật ưu tú, nhiều thành phần dân tộc tích cực bị người Cộng Sản hành quyết và đàn áp khốc liệt.
“...Giết giết nữa tay không ngừng nghỉ
Cho ruộng đồng tươi tốt, thuế mau xong
Giết giết nữa bàn tay không ngừng nghỉ
Cho Đảng bền lâu cùng rập bước chung lòng
Thờ Mao chủ tịch, thờ Xit-ta-lin bất diệt..."
(Tố Hữu)
Bằng cái nhìn đầy thù hận giai cấp và khát máu, hàng vạn trí thức và địa chủ đã bị đảng Cộng Sản sát hại trong thời kỳ cướp chính quyền và cải cách ruộng đất. Tạo nên một không khí giết chóc và oán thán ngút trời, khiến quỷ khốc thần kinh. Hành hình, đàn áp và đọa đầy là phương thức của đảng Cộng sản khiến cho người ta phải sợ hãi và phục tùng.
Người Cộng Sản luôn từ chối đối thoại để hòa hợp dân tộc, họ chỉ muốn đối đầu để giành chiến thắng cho một mục tiêu: Sự thống trị duy nhất và tuyệt đối của ý thức hệ Cộng Sản. Trong thời kỳ nội chiến, họ từ chối đối thoại với chế độ Miền Nam Cộng hòa để tiến tới một cuộc bầu cử tự do, chấm dứt chiến tranh và hòa hợp dân tộc. Họ luôn hô hào đẩy mạnh chiến tranh, tuyên truyền cho chủ trương khát máu đó bằng mọi giá. Văn chương, âm nhạc cũng chỉ cổ vũ cho chiến tranh và giết chóc, những tình cảm chân thực của con người thì bị coi là tội lỗi và ủy mị. Nhiều văn nghệ sĩ đã bị bắt giam và cấm sáng tác, chỉ vì tác phẩm của họ diễn tả những cảm xúc thật của con người. Bằng cách đó mà chế độ Cộng sản đã đẩy hàng triệu thanh niên miền Bắc ra mặt trận, chiến đấu và hy sinh cho một mục tiêu hoang tưởng là Cộng sản chủ nghĩa.
Không chỉ trong thời kỳ chiến tranh cộng sản mới có tư tưởng hiếu thắng và dã man, mà sau khi đã “thống nhất đất nước” họ vẫn tuyên truyền nhồi sọ cho thế hệ trẻ tư tưởng hận thù man rợ đó. Một mặt thì ca ngợi sự vĩ đại của lãnh tụ và đảng Cộng sản, mặt khác luôn kích động hận thù với cái mà họ gọi là “các thế lực thù địch” để ngăn ngừa sự hòa hợp dân tộc. Tại sao đất nước đã thống nhất mà người cộng sản vẫn sợ sự hòa hợp dân tộc đến như vậy? Tại vì họ phi nhân và độc tài. Kẻ sai trái luôn mặc cảm và lo sợ sự thật. Chế độ độc tài là môi trường lý tưởng để họ tồn tại, vì rằng lừa dối và ngu dân là con đường duy nhất để che lấp chân lý, để cổ súy cho sự dã man. Dân tộc nào cũng có những cuộc chiến tranh, đó là giai đoạn đau thương và đen tối trong lịch sử. Nhưng sau đó người ta đau đớn mà nhận ra rằng, chiến tranh chỉ mang lại mất mát và đau thương. Vì vậy mà họ nhanh chóng xóa đi nổi đau mất mát, thực hiện sự hòa giải dân tộc để xây dựng cuộc sống mới tự do, hạnh phúc. Nhưng những người Cộng Sản lại là một ngoại lệ, bởi hòa hợp là kẻ thù đe dọa sự tồn vong của họ.
Trong chiến tranh Nam - Bắc (1954 -1975), chế độ Cộng Sản miền Bắc gọi người Mỹ là “Đế quốc Mỹ xâm lược”, gọi miền Nam Cộng Hòa là “Chế độ ngụy quyền tay sai”. Đó là cách nói của người Cộng Sản. Bây giờ nước Mỹ là một đối tác kinh tế quan trọng đối với Việt Nam. Về đối ngoại thì nhà nước Cộng Sản kêu gọi Mỹ đầu tư vào Việt Nam với phương châm “Gác lại quá khứ, hướng tới tương lai”. Về đối nội thì họ vẫn tuyên truyền cho dân chúng về một nước Mỹ “đế quốc” như trong quá khứ? Tại sao họ không dám nói sự thật, không dám “bỏ qua quá khứ, hướng tới tương lai” như họ đã nói. Bởi vì rằng, kích động là con đường tồn tại của họ, nó phù hợp với cách thức tư duy lừa dối bấy lâu nay. Nó khiến cho đảng Cộng Sản không mâu thuẫn với quá khứ, nhưng lại khiến cho họ mâu thuẫn với hiện tại.
Tâm lý hiếu thắng là phương tiện mà người Cộng Sản sử dụng để biện minh cho mục đích. Sự dã man là hệ quả tất yếu của ý thức hệ Cộng Sản, là con đẻ của chế độ độc tài toàn trị. Thiếu hai yếu tố dã man và hiếu thắng thì thành trì của chế độ độc tài không thể trụ vững, nó sẽ bị lung lay và sụp đổ. Vì vậy chừng nào chế độ Cộng Sản còn tồn tại, thì tâm lý hiếu thắng và dã man sẽ vẫn còn ngự trị.
Là những con người, chúng ta luôn cảm thông và sẻ chia những mất mát đau thương của đồng loại. Chỉ có loài vật mới có khoái cảm trước sự mất mát đau thương. Đó là những khoái cảm man rợ và nguyên thủy nhất, và nó rất đáng sợ.
Thứ khoái cảm man rợ đó chỉ có ở những người Cộng Sản, những kẻ còn cố duy trì và làm sống lại chế độ Cộng Sản Nguyên Thủy của thủa ban sơ loài người.
http://minhvanvietnam.blogspot.com/2013/05/nguyen-nhan-cua-su-hieu-thang-va-da-man.html
Bàn ra tán vào (0)
Nguyên nhân của sự Hiếu thắng và Dã man _Minh Văn
Chúng ta đã nói nhiều đến bản chất bịp bợm của người Cộng Sản, ở đây sẽ bàn đến hai đặc tính khác nữa của họ: Sự hiếu thắng và dã man. Đó là đặc tính nổi trội nhất, là hệ quả tất yếu của tư tưởng Cộng Sản phi nhân và man rợ. Chủ nghĩa đẻ ra sự hiếu thắng và dã man, hai yếu tố này lồng vào nhau tạo nên sự tương sinh kỳ dị nhất từ cổ chí kim. Nói tóm lại, để tồn tại thì người Cộng Sản buộc phải hiếu thắng và dã man, và ngược lại.
Từ khi cướp chính quyền (19/8/1945), đảng Cộng Sản đã sử dụng vũ lực như là một công cụ thiết yếu để đạt được mục đích. Đây cũng là phương châm hành động cách mạng của họ: Tiêu diệt mọi cá nhân và tổ chức có tư tưởng bất đồng, bất kể đúng sai. Vì vậy mà nhiều nhân vật ưu tú, nhiều thành phần dân tộc tích cực bị người Cộng Sản hành quyết và đàn áp khốc liệt.
“...Giết giết nữa tay không ngừng nghỉ
Cho ruộng đồng tươi tốt, thuế mau xong
Giết giết nữa bàn tay không ngừng nghỉ
Cho Đảng bền lâu cùng rập bước chung lòng
Thờ Mao chủ tịch, thờ Xit-ta-lin bất diệt..."
(Tố Hữu)
Bằng cái nhìn đầy thù hận giai cấp và khát máu, hàng vạn trí thức và địa chủ đã bị đảng Cộng Sản sát hại trong thời kỳ cướp chính quyền và cải cách ruộng đất. Tạo nên một không khí giết chóc và oán thán ngút trời, khiến quỷ khốc thần kinh. Hành hình, đàn áp và đọa đầy là phương thức của đảng Cộng sản khiến cho người ta phải sợ hãi và phục tùng.
Người Cộng Sản luôn từ chối đối thoại để hòa hợp dân tộc, họ chỉ muốn đối đầu để giành chiến thắng cho một mục tiêu: Sự thống trị duy nhất và tuyệt đối của ý thức hệ Cộng Sản. Trong thời kỳ nội chiến, họ từ chối đối thoại với chế độ Miền Nam Cộng hòa để tiến tới một cuộc bầu cử tự do, chấm dứt chiến tranh và hòa hợp dân tộc. Họ luôn hô hào đẩy mạnh chiến tranh, tuyên truyền cho chủ trương khát máu đó bằng mọi giá. Văn chương, âm nhạc cũng chỉ cổ vũ cho chiến tranh và giết chóc, những tình cảm chân thực của con người thì bị coi là tội lỗi và ủy mị. Nhiều văn nghệ sĩ đã bị bắt giam và cấm sáng tác, chỉ vì tác phẩm của họ diễn tả những cảm xúc thật của con người. Bằng cách đó mà chế độ Cộng sản đã đẩy hàng triệu thanh niên miền Bắc ra mặt trận, chiến đấu và hy sinh cho một mục tiêu hoang tưởng là Cộng sản chủ nghĩa.
Không chỉ trong thời kỳ chiến tranh cộng sản mới có tư tưởng hiếu thắng và dã man, mà sau khi đã “thống nhất đất nước” họ vẫn tuyên truyền nhồi sọ cho thế hệ trẻ tư tưởng hận thù man rợ đó. Một mặt thì ca ngợi sự vĩ đại của lãnh tụ và đảng Cộng sản, mặt khác luôn kích động hận thù với cái mà họ gọi là “các thế lực thù địch” để ngăn ngừa sự hòa hợp dân tộc. Tại sao đất nước đã thống nhất mà người cộng sản vẫn sợ sự hòa hợp dân tộc đến như vậy? Tại vì họ phi nhân và độc tài. Kẻ sai trái luôn mặc cảm và lo sợ sự thật. Chế độ độc tài là môi trường lý tưởng để họ tồn tại, vì rằng lừa dối và ngu dân là con đường duy nhất để che lấp chân lý, để cổ súy cho sự dã man. Dân tộc nào cũng có những cuộc chiến tranh, đó là giai đoạn đau thương và đen tối trong lịch sử. Nhưng sau đó người ta đau đớn mà nhận ra rằng, chiến tranh chỉ mang lại mất mát và đau thương. Vì vậy mà họ nhanh chóng xóa đi nổi đau mất mát, thực hiện sự hòa giải dân tộc để xây dựng cuộc sống mới tự do, hạnh phúc. Nhưng những người Cộng Sản lại là một ngoại lệ, bởi hòa hợp là kẻ thù đe dọa sự tồn vong của họ.
Trong chiến tranh Nam - Bắc (1954 -1975), chế độ Cộng Sản miền Bắc gọi người Mỹ là “Đế quốc Mỹ xâm lược”, gọi miền Nam Cộng Hòa là “Chế độ ngụy quyền tay sai”. Đó là cách nói của người Cộng Sản. Bây giờ nước Mỹ là một đối tác kinh tế quan trọng đối với Việt Nam. Về đối ngoại thì nhà nước Cộng Sản kêu gọi Mỹ đầu tư vào Việt Nam với phương châm “Gác lại quá khứ, hướng tới tương lai”. Về đối nội thì họ vẫn tuyên truyền cho dân chúng về một nước Mỹ “đế quốc” như trong quá khứ? Tại sao họ không dám nói sự thật, không dám “bỏ qua quá khứ, hướng tới tương lai” như họ đã nói. Bởi vì rằng, kích động là con đường tồn tại của họ, nó phù hợp với cách thức tư duy lừa dối bấy lâu nay. Nó khiến cho đảng Cộng Sản không mâu thuẫn với quá khứ, nhưng lại khiến cho họ mâu thuẫn với hiện tại.
Tâm lý hiếu thắng là phương tiện mà người Cộng Sản sử dụng để biện minh cho mục đích. Sự dã man là hệ quả tất yếu của ý thức hệ Cộng Sản, là con đẻ của chế độ độc tài toàn trị. Thiếu hai yếu tố dã man và hiếu thắng thì thành trì của chế độ độc tài không thể trụ vững, nó sẽ bị lung lay và sụp đổ. Vì vậy chừng nào chế độ Cộng Sản còn tồn tại, thì tâm lý hiếu thắng và dã man sẽ vẫn còn ngự trị.
Là những con người, chúng ta luôn cảm thông và sẻ chia những mất mát đau thương của đồng loại. Chỉ có loài vật mới có khoái cảm trước sự mất mát đau thương. Đó là những khoái cảm man rợ và nguyên thủy nhất, và nó rất đáng sợ.
Thứ khoái cảm man rợ đó chỉ có ở những người Cộng Sản, những kẻ còn cố duy trì và làm sống lại chế độ Cộng Sản Nguyên Thủy của thủa ban sơ loài người.
http://minhvanvietnam.blogspot.com/2013/05/nguyen-nhan-cua-su-hieu-thang-va-da-man.html