Sáng nay ông cựu đại tá T, bạn đồng môn từ thuở “Đoàn Vệ Quốc Quân một lần ra đi”, nghĩa là cũng U90 như mình, được “cụ con” mới về hưu được mấy tháng lái cái xế hộp
Sáng nay ông cựu đại tá T, bạn đồng môn từ thuở “Đoàn Vệ Quốc Quân một lần ra đi”, nghĩa là cũng U90 như mình, được “cụ con” mới về hưu được mấy tháng lái cái xế hộp cà tàng quẳng "cụ bố" ở nhà mình để đi đâu không biết (một cử chỉ chiếu cố để bố đỡ…buồn)!
Nào ngờ vừa nghe chuông réo, chống gậy ra mở cửa đã được nghe cụ bạn cả năm nay không gặp lên tiếng sang sảng: “Tiên sư bố chúng nó! Loạn! Loạn thật!...”
Tớ: Thế nào? thế nào?...nè! nè! đu-xơ măng! đu-xơ-măng! (doucement – tiếng thằng Tây dạy khi khuyên ai hãy từ tốn nhẹ nhàng tớ hay dùng khi gặp lại những người bạn bị nền giáo dục Pháp làm cho mất cái đậm đà của bản sắc dân tộc!)
Cụ bạn: Tiên sư bố chúng nó! Tức đến hộc máu mồm ra mà chết được! Ai đời nó tạt ngang mũi xe của thằng con tớ! Xuýt xảy ra án mạng nếu tay lái của thằng này không vào loại có cỡ …Ấy vậy mà chúng nó còn đuổi theo mãi chỗ đèn đỏ để chõ mõm vào xe mà chửi “Đù má hai thằng già (nghĩa là cả mẹ tớ lẫn …vợ tớ đều bị…cả)! Cóc ngóe lên làm người cũng đòi đi tu-bin!” Ông bảo thế có loạn không cơ chứ!
Tớ: Loạn! loạn! loạn! Nhưng mà ông ơi! Còn nhiều thứ đại loạn hơn nhiều đấy ông ạ!
Và thế là cuộc gặp gỡ của hai người lính còn sót lại của mấy mươi năm binh lửa bỗng trở thành một buổi… “tố khổ” về mọi thứ “loạn thời bình”….
Biết được cái tính tình ông bạn này là không ưa nói về tình hình chính trị, chính chọe đương thời, cũng không phải là dân ham muốn in-téc-nẹt-téc-niếc, nhưng đôi khi cũng hay có vài ý kiến … “phản biện - trung thành”, mình liền lợi dụng đưa ông già từ các thứ loạn ngoài xã hội đi dần vào mọi thứ loạn khác mà ông ta luôn muốn né tránh, cho nó đỡ phiền phức cho vợ con và cho bản thân đỡ …."nhức cái đầu"! Mình bèn dùng cái “mẹo” kích ông ta đi từ những chuyện chửi cha ba thằng mất dạy ngoài đường phố tới những tình hình chính sự nhiễu nhương đang hiện hữu …để rồi sau gần 3 tiếng đối thoại thì mình đã nhận ra rằng thì là:
1- Không phải ông ta không hiểu biết, không chán đến tận cổ cái tình hình đất nước hiện hành…
2- Không phải ông ta không có những phân tích sâu sắc, nhưng vì tương lai của mấy đứa con đang làm ăn thăng tiến trên "nền kinh tế thị trường",
3- Bản thân ông ta xưa cũng được đi học hành trên 10 năm dưới chế độ thuộc địa, như mình... nhưng do hoàn cảnh xuất thân chỉ là một con một ông đội khố xanh nên…được hưởng ân sủng của đảng đối với ông như ngày nay là thỏa mãn qúa rồi.
Cho nên, đòi hỏi hơn nữa ở ông ta thì hơi …gò ép!
Vì thế mình bắt đầu ngay bằng các thứ loạn ở ngay đời thường, ở ngay các thứ loạn ngày nào cũng ê hề trên báo đảng - nhà nước! Bắt đầu bằng những chuyện..loạn..ngôn để dần dần đi vào các thứ đại loạn khác! Như loạn chính sách, loạn đường lối, loạn chỉ đạo, loạn tổ chức cũng như loạn trong hàng ngũ lãnh đạo mà cơ bản là loạn nhân cách, loạn lý tưởng…
Và sau đây là tóm tắt những sự thoái hóa dần dần của ông bạn qua cuộc đối thoại thẳng thắn giữa 2 ông chiến sỹ già!
Ông bạn: Bảo người ta góp ý “không có vùng cấm” nhưng người ta mới mon men đề nghị điều này điều kia trái ý mình đã ra oai hống hách đe dọa xử lý!
Tớ: Ông không biết đấy thôi…chứ trên mạng còn có cả một đội ngũ “côn đồ cầm bút” có cái tên “dư luận viên” ăn lương đảng - nhà nước, không những chỉ gọi những trí thức, những người nói khác với lãnh đạo hoặc những ai đưa ra những con số vạch trần sự dối trá, bố lếu bố láo của mọi thống kê chính thức của nhà nước... nào là “lực lượng thù địch”, là “ăn tiền nước ngoài” thậm chí là… “lưu manh chính trị”, “cơ hội chính trị”, và cò yêu cầu các cơ quan chức năng “ra tay thẳng cánh” nữa cơ đấy! Bọn này dùng cả tên thủ tướng, chủ tịch nước để đặt cho Blog của mình. Tha hồ lên án, chửi bới mà đến cả chủ tịch, thủ tướng cũng không dám lên tiếng công nhận hay cải chính!?
- Loạn thật! Loạn thật!
- Mới tối qua đây thôi! Ủy Ban Thường trực quốc hội báo cáo chính thức có 7 triệu lượt người góp ý xây dựng hiến pháp, lờ tịt hai con số mới đầu là 20 triệu, sau là 44 triệu riêng ở Bình Dương. Chênh lệch đến cả mấy chục triệu cũng cứ coi như chẳng hề gì, chẳng chết ai!
- Thì cũng cùng một bài báo, anh thì nói lương tối thiểu của công nhân mới đáp ứng được 30%, 45%, 50% …mức sống tối thiểu …anh thì nói “20 năm nay cứ loay hoay mãi với câu hỏi làm sao có thể cải thiện cuộc sống của “giai cấp tiên phong” khỏi phải ốm nhóc, ốm nheo” để đi tiên phong xây dựng chủ nghĩa xã hội? Nhưng cuối cùng ai cũng đều biết cả là:
Lương không đua được với giá!
Bộ máy ăn lương cồng kềnh nhất thế giới (so với tỷ lệ dân số)…
Cho nên bàn ra tán vào mỗi năm vài lần “đâu vẫn vào đó”!
Chỉ có một điều mà ai cũng biết nhưng không dám nói ra: Đó là thực chất của hai chữ “cồng kềnh" mà không một nhà nước nào trên thế giới vướng phải, vì một nhà nước mà phải ôm tới 2, thậm chí 3 “chính phủ” (gồm cả các tổ chức chính trị, nghề nghiệp... mặt trận v.v... đều ăn lương nhà nước!)
Nói trắng ra rằng: Chỉ khi nào bớt đi một trong hai tổ chức ăn lương: hoặc là đảng hoặc là nhà nước! Bằng không thì chỉ là họp, là…nghiên cứu “đãi bôi” mà chẳng giải quyết được việc gì hết!
-Ừ! đúng là "chercher midi à 14 heures" thật! (tìm giờ Ngọ vào lúc 2 giờ chiều!) Biết thừa đi rồi mà vẫn còn giả vờ đi tìm!
- Cho nên ngày càng có thêm nhiều ngôn ngữ cực mới! Ví dụ: Tránh hai chữ "đình công" thì tuyên huấn tung ra 4 chữ "ngừng việc tập thể", ăn quịt lương công nhân thì dùng "lương công nhân mấy tháng qua bị... âm"!
- Tớ có đọc một câu nói rất chi là "nổi loạn" ở trên báo nhà nước rằng: Mục tiêu lương đủ sống vào năm 2015 là viển vông...! Kể ra tay này cũng anh dũng đấy chứ!
- Chẳng ăn thua gì đâu! Có những kẻ còn nổi loạn gấp vạn lần ấy chứ! Đây nè! và mình đọc cái bài Bùi Mai Hạnh phỏng vấn nhạc sỹ Ngọc Đại, tác giả một thời nổi đình đám nhờ báo Đảng qua CD "Nhật thực" và các sô diễn "chẳng giống ai" một bài phỏng vấn mà các từ "không" đều bị thay thế bằng..."đéo"!
……..
- Xã hội này, theo mình nghĩ, nó còn tệ hơn là ổ điếm. Nó là điếm, điếm toàn phần. Nó giống như là nhật thực toàn phần ấy. Nói thẳng ra là như vậy. Bởi vì điếm là thế này: Người ta không bao giờ làm những điều tự thú với bản thân, kể cả sự thật và không thật, sự ác lẫn sự thiện, không bao giờ được công bằng mạch lạc trong cái xã hội bây giờ… người ta gọi nhạc sĩ Ngọc Đại là Thằng Mõ, nếu thế thì thật là vinh dự.
....
(Trong khi tôi thu xếp đồ nghề, nhạc sĩ Ngọc Đại bước ra khỏi bóng tối, cười hề hề bảo: “Cái cô này, sao không đi làm thơ, lại đi làm cái này làm đéo gì?”. Tôi cười hi hi: “Là vì muốn “đập vỡ” bóng tối, thế thôi.”)
- xin xem chi tiết ở đây.
"Giới kỹ sư tâm hồn" cũng...loạn đến thế cơ à!? Chả trách trong xã hội chém, giết, hiếp cũng đủ kiểu! Đọc trên "báo nhà nước" thôi mà cũng ghê cả người! Con giết cha, vợ giết chồng, giết đốt xác, giết xong lột truồng bỏ bị ni-lông treo trên cây, giết xong còn chặt khúc, vứt xuống cống! Giết người chỉ vì "nhìn đểu nhau", giết người chỉ vì hết còn yêu nhau!...
Ra đường thì rác tai với những tiếng chửi thề.Thanh niên nam nữ, bất kể nam hay nữ mở miệng ra là ĐM y như ông nhạc sỹ N. Đại vậy!
- Thưa với cụ! Đây chỉ là những hiện tượng "loạn" bề ngoài! Chứ cái loạn thật sự lại là loạn bên trong và bên...trên cơ!
- Nói thử coi!
- Tối qua cụ có xem TV1 chứ? Ông thủ tướng ngồi bên cạnh ông bí thư thành ủy Hải phòng người từng bị ông lên án là: Địa phương đã "sai toàn diện" về vụ anh nông dân Đoàn văn Vươn, người đã tập hợp cán bộ cách mạng lão thành ở Hải Phòng "nói ngược" hẳn với những gì mà ông thủ tướng nói! Vậy mà nay cười hể hả sát cánh cùng sếp đã từng lên án mình rồi cùng nhau cắt băng khánh thành một công trình mà chắc chắn sẽ có số phận giống như hàng loạt cảng khác vắng hơn chùa Bà Đanh: cảng Lạch Huyện!
- Ừ! Trông cái mặt vênh váo của tên Thành này đáng ghét thật! Vậy mà không hiểu sao thủ tướng cũng chịu thua?
- Đó! đó! Loạn là ở chỗ đó! Cái cảng, cái đề án 200 triệu USD để thiết lập mạng xã hội cho thanh niên, vụ alumin Tân Rai, cảng Kê Gà ....nó cứ... "tiến nhanh, tiến mạnh" đến chỗ ...bế tắc, bất kể lời can ngăn của bao chuyên gia tâm huyết và giỏi nghề! Không thể nào thuyết phục được những kẻ như tên Thành đã trót gắn kết với anh Ba...khi mà tất cả đều vì lợi ích nhóm mà dính chết vào nhau!
Lòng người không an, nội bộ các nhóm lợi ích,quyền hành giữa các vua chúa trung ương và địa phương cá mè một lứa mâu thuẫn nhau ngày càng tăng...Loạn là từ nóc loạn đi, từ đỉnh cao chói lọi loạn xuống! ...Để ổn định tình hình thì phải ra các miếng trò khắc phục ....Nhưng mỗi trò tung ra đều đẻ thêm những mâu thuẫn mới.
Gần nhất là chuyện "góp ý sửa hiến pháp". Sự chia rẽ nội bộ trong nhận thức về mọi vấn đề cốt lõi như "Điều 4", "luật đất đai", "quân đội là của ai, do ai, vì ai?" càng thảo luận, lấy ý kiến càng vấp phải nhiều điều mà đảng-nhà nước muốn "giảm độ căng" đi cũng không được nữa!
Kết quả là mấy hôm nay, báo chí, tivi gần như cho stop chuyện mời các tiến sỹ - giáo sư đệ - nhất ngu - ăn lương đảng, lên màn ảnh nhỏ ngợi ca, bảo vệ sự lãnh đạo muôn năm sáng suốt của đảng vì...xem ra có mòi..."bí đái"!
Và sự thay đổi giọng điệu ngay cả của các vị Bộ Chính Trị, Chủ tịch Quốc Hội, các Bộ Trưởng ...cũng có tí chút chút "mị dân" đã làm các quán nước vỉa hè và thế giới mạng phán đoán...loạn cả lên!
- Thảo nào báo chí đảng mấy hôm nay cũng lật lại vấn đề đất đai, vấn đề Ngân Hàng nhà nước tung ra bán cả gần 10 tấn vàng để làm lợi cho ai?, vấn đề xăng dầu nhà nước lãi khủng nhưng quyết liệt giữ giá cao để...kiếm chác?..Rồi chuyện y tế muôn năm vẫn thế, chuyện giáo dục ngày càng chẳng hiểu đào tạo để làm gì? khi trường không ra trường lớp không ra lớp, thầy dỏm trò cũng dỏm luôn!
- Và bác có để ý không? Mấy hôm nay ngôn ngữ của mấy chú, cô bộ trưởng, bí thư trên báo, trên đài...ngửi qua như có tí ti mùi ... "tự diễn biến"!
Chú Sinh Hùng thì: "Làm người dân, tôi sợ các ông lắm rồi"!
Chú Quang Nghị, bộ chính trị còn nói trắng ra rằng các cơ quan dưới quyền chú ấy bôi rồi cũng không trơn nổi chứ chẳng cứ là bôi trơn để được việc đâu!
|
Bệnh nhân nằm ở sân Bệnh viện Ung bướu Gia Định chờ điều trị.
Ảnh: Thiên Chương, VNE |
Còn chị Tiến bộ y tế thì nói thẳng: đến thăm bệnh viện ung bướu Gia Định như đến thăm một cái..."Trại Tị nạn"!
- Vậy thì đây là hiện tượng tốt hay xấu?
- Nếu cứ theo sách vở và kinh nghiệm thực tế lịch sử thì..."Cùng tắc biến" .
Loạn toàn diện này là lúc cánh ta có thể nhìn thấy một sự THAY ĐỔI không ít thì nhiều lúc đang còn sống vật vờ, lay lắt trên "cõi tạm" này!
- Vậy thì cứ loạn đi! Loạn nữa đi! Nhất là triều đình mà loạn thì thần dân sẽ không thiếu thời cơ để hưởng lợi không ít thì nhiều!
Trong lúc nằm chờ "cụ con" đến đón, ông bạn già cứ lẩm bẩm mãi câu nửa chúc mừng nửa chửi rủa "Tiên sư cuộc đời! Đúng là gần 90 năm rồi chưa bao giờ lại loạn to đến thế!"
Và mình thì tự khen mình: Vậy là nhờ loạn thời bình mà mình đã giác ngộ thêm cho một ông già có cái đầu còn biết nghĩ, có trái tim còn biết cảm... nhưng lâu nay cứ "giả vờ câm, giả vờ điếc"!
NS. Tô Hải