Kinh Khổ
Những ý kiến… giật mình
ODA là nguồn vốn vô cùng quan trọng, dùng để đầu tư phát triển nền kinh tế của đất nước. ODA do Chính phủ vay, nhưng người trả nợ là dân.
Thế
nhưng trong kỳ họp thứ 8 của Quốc hội khóa XIII này, ý kiến ĐB Lê Thị
Nga, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp của Quốc hội, đã khiến cả xã hội phải
giật mình, khi bà nêu một sự thực, là Quốc hội với cơ quan giám sát tối
cao, và người dân, trong tư cách người trả nợ cuối cùng, hoàn toàn đứng
ngoài quy trình về ODA.
Thế nên Bộ trưởng Bộ GT-VT Đinh La Thăng chỉ mới rà soát mấy công trình giao thông trọng điểm mà đã cắt giảm được tới 40.000 tỷ đồng.
ODA là nguồn vốn vô cùng quan trọng, dùng để đầu tư phát triển nền
kinh tế của đất nước. ODA do Chính phủ vay, nhưng người trả nợ là dân.
Còn Quốc hội, với tư cách là cơ quan quyền lực cao nhất, đại diện cho
nhân dân, có vai trò giám sát toàn bộ các hoạt động, điều hành của Chính
phủ, trong đó có việc giám sát việc sử dụng nguồn vốn vay, để sao cho
những đồng tiền đó được sử dụng một cách hiệu quả nhất.

Người dân hoàn toàn đứng ngoài quy trình về ODA thì đã hẳn. Bởi ai cho
họ “đứng trong”? Dân chỉ biết về ODA qua những gì được những cơ quan có
trách nhiệm công bố. Mà ở ta, mọi vấn đề được công bố đều có… định
hướng, đều khác với thế giới.
Đến GDP, đến nợ công, nợ xấu… mà cách tính toán của ta cũng còn khác với thế giới nữa là.
Còn Quốc hội thì sao? Theo ĐB Lê Thị Nga thì 20 năm chúng ta vay vốn
ODA, Quốc hội chưa hề giám sát. Nếu thế, đây là điều thực sự gây “sốc”
cho hàng triệu cử tri.
Thế cho nên làm 1 km đường cao tốc ở ta mới tốn đến 12 triệu USD, mà vừa
làm xong đã nứt toác, trong khi ở Mỹ người ta làm một km cũng loại
đường ấy chỉ tốn có 4,5 triệu USD; ở Trung Quốc chỉ tốn 5 triệu USD.
Vì thế nên chúng ta mới có công trình văn hóa xây dựng hết những 3.200
tỷ nhưng xây dựng xong rồi thì để cho thuê làm đám cưới. Có làng văn hóa
xây dựng hết 3.200 tỷ nhưng xây dựng xong rồi thì để… thả bò.
Thế nên Bộ trưởng Bộ GT-VT Đinh La Thăng chỉ mới rà soát mấy công trình giao thông trọng điểm mà đã cắt giảm được tới 40.000 tỷ đồng.
Chuyện các vụ án tham nhũng, nhận hối lộ liên quan đến ODA như vụ PMU
18; vụ Huỳnh Ngọc Sỹ; vụ JTC, đều do nước cho ta vay vốn ODA phát hiện.
Cho mình vay mà người ta còn biết xót cho việc sử dụng đồng vốn vay của
mình.
Cũng đề cập đến vấn đề trên, ĐB Nguyễn Văn Hiến (Bà Rịa - Vũng Tàu) đặt
câu hỏi: “Tại sao người ta lại lăn xả vào để làm 1 km đường, để xây dựng
một cây cầu, nhỏ thôi, là đã có thể trở nên giàu có?”.
Chưa có vị ĐBQH nào trả lời hay dám trả lời câu hỏi đó. Nhưng nhân dân
thì trả lời được ngay. Đường sá, cầu cống… phần lớn được xây dựng từ
tiền đi vay ODA. Mà tiền đi vay, thì tha hồ lãng phí, tha hồ xà xẻo, tha
hồ lại quả phần trăm phần nghìn.
Nợ công đã ở mức 64% GDP, ngấp nghé mức báo động đỏ (vượt quá 65% GDP)
rồi. Tại phiên họp thường kỳ tháng 10 vào ngày 29/10 vừa qua, Chính phủ
đã bảo đảm nguồn ngân sách để trả nợ công là không quá 25% tổng chi ngân
sách.
Đã phải dùng đến 70% tổng thu ngân sách để chi thường xuyên. Lại thêm
25% để trả nợ. Thì còn được mấy phần trăm nữa để chi đầu tư phát triển?
VŨ HỮU SỰ
(Nông Nghiệp)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Vài Chuyện Buồn 30 Tháng 4" - by Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Sinh Nhật Buồn" - by Khuất Đẩu / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Sự thật về “Nước mắm Việt Hương” của Tàu (?) - by Kỳ Đỗ / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Người Mỹ và người Việt khác nhau ở chỗ này !" - by Nguyễn Đắc Phúc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Lịch sử và hoài nghi _ Trần Thế Kỷ
Những ý kiến… giật mình
ODA là nguồn vốn vô cùng quan trọng, dùng để đầu tư phát triển nền kinh tế của đất nước. ODA do Chính phủ vay, nhưng người trả nợ là dân.
ODA là nguồn vốn vô cùng quan trọng, dùng để đầu tư phát triển nền
kinh tế của đất nước. ODA do Chính phủ vay, nhưng người trả nợ là dân.
Còn Quốc hội, với tư cách là cơ quan quyền lực cao nhất, đại diện cho
nhân dân, có vai trò giám sát toàn bộ các hoạt động, điều hành của Chính
phủ, trong đó có việc giám sát việc sử dụng nguồn vốn vay, để sao cho
những đồng tiền đó được sử dụng một cách hiệu quả nhất.

Người dân hoàn toàn đứng ngoài quy trình về ODA thì đã hẳn. Bởi ai cho
họ “đứng trong”? Dân chỉ biết về ODA qua những gì được những cơ quan có
trách nhiệm công bố. Mà ở ta, mọi vấn đề được công bố đều có… định
hướng, đều khác với thế giới.
Đến GDP, đến nợ công, nợ xấu… mà cách tính toán của ta cũng còn khác với thế giới nữa là.
Còn Quốc hội thì sao? Theo ĐB Lê Thị Nga thì 20 năm chúng ta vay vốn
ODA, Quốc hội chưa hề giám sát. Nếu thế, đây là điều thực sự gây “sốc”
cho hàng triệu cử tri.
Thế cho nên làm 1 km đường cao tốc ở ta mới tốn đến 12 triệu USD, mà vừa
làm xong đã nứt toác, trong khi ở Mỹ người ta làm một km cũng loại
đường ấy chỉ tốn có 4,5 triệu USD; ở Trung Quốc chỉ tốn 5 triệu USD.
Vì thế nên chúng ta mới có công trình văn hóa xây dựng hết những 3.200
tỷ nhưng xây dựng xong rồi thì để cho thuê làm đám cưới. Có làng văn hóa
xây dựng hết 3.200 tỷ nhưng xây dựng xong rồi thì để… thả bò.
Thế nên Bộ trưởng Bộ GT-VT Đinh La Thăng chỉ mới rà soát mấy công trình giao thông trọng điểm mà đã cắt giảm được tới 40.000 tỷ đồng.
Chuyện các vụ án tham nhũng, nhận hối lộ liên quan đến ODA như vụ PMU
18; vụ Huỳnh Ngọc Sỹ; vụ JTC, đều do nước cho ta vay vốn ODA phát hiện.
Cho mình vay mà người ta còn biết xót cho việc sử dụng đồng vốn vay của
mình.
Cũng đề cập đến vấn đề trên, ĐB Nguyễn Văn Hiến (Bà Rịa - Vũng Tàu) đặt
câu hỏi: “Tại sao người ta lại lăn xả vào để làm 1 km đường, để xây dựng
một cây cầu, nhỏ thôi, là đã có thể trở nên giàu có?”.
Chưa có vị ĐBQH nào trả lời hay dám trả lời câu hỏi đó. Nhưng nhân dân
thì trả lời được ngay. Đường sá, cầu cống… phần lớn được xây dựng từ
tiền đi vay ODA. Mà tiền đi vay, thì tha hồ lãng phí, tha hồ xà xẻo, tha
hồ lại quả phần trăm phần nghìn.
Nợ công đã ở mức 64% GDP, ngấp nghé mức báo động đỏ (vượt quá 65% GDP)
rồi. Tại phiên họp thường kỳ tháng 10 vào ngày 29/10 vừa qua, Chính phủ
đã bảo đảm nguồn ngân sách để trả nợ công là không quá 25% tổng chi ngân
sách.
Đã phải dùng đến 70% tổng thu ngân sách để chi thường xuyên. Lại thêm
25% để trả nợ. Thì còn được mấy phần trăm nữa để chi đầu tư phát triển?
VŨ HỮU SỰ
(Nông Nghiệp)