Thân Hữu Tiếp Tay...
Phượng Oan (Tập 8) - Nguyễn Bá Chổi
( HNPD ) Lâu nay, do tình hình biến đổi thời tiết -à lộn- biến đổi thời tía (Ếch), bắt chước ngài Obama, bác Chổi xoay trục. Thấy bác thôi chiếu cố Ếch cô nương
Phượng Oan của bác,
( HNPD ) Lâu nay, do tình hình biến đổi thời tiết -à lộn- biến đổi thời tía (Ếch), bắt chước ngài Obama, bác Chổi xoay trục. Thấy bác thôi chiếu cố Ếch cô nương, bọn phản động bức xúc; thậm chí có tên cầm không nổi (“con” bức xúc) như Nguyễn Hưng Yên đã lên tiếng trách móc, “Lâu nay bác Chổi lơ là cháu Phượng, và ve vuốt thím Ngân... chẳng có fe tí nào! Ai đời bỏ U 30 mà chạy theo U 60. U60 vừa gia huyền, vừa nhờ ão toàn là bô tộc (botox) lại trên răng dưới lá đa vàng thu, trong khi U 30 vừa như cỏ non lại toàn bằng vàng…” (Sic)
“Lơ là cháu Phượng, ve vuốt thím Ngân”, nghĩ như thế là oan cho Phượng Yêu, con gái rượu của nhà cắt mạng lão thành Ba Ếch, và nay nhờ giật được tấm chồng Ngụy nhào, Mỹ cút cút theo Mỹ, đang “có khả năng” làm mẹ của tổng thống “tên đế quốc sừng sõ bóc lột ác ôn nhất thế giới”.
Oan cho Phượng bị hiểu lầm là không còn được bác Chổi chiếu cố nữa! Quả thực là lâu nay bác không đả động gì đến Ếch cô nương, nhưng đó là xét về “vành ngoài bảy chữ”, trong khi “vành trong...” bác vẫn “quan tâm sâu xa” không ngừng đến Phượng Yêu của anh Henry.
Hôm rồi mấy đồng chí quan to Yên Bái bụp nhau thủng bụng bể đầu, cùng nhau đi chầu bác Hẹ, bác âu sầu cách chi, mặc dầu trong lúc đó 96% đồng bào cả nước 90 triệu người hồ hởi phấn khởi hả hê như vớ được tin vui giữa giờ tuyệt vọng. Tám viên đạn K59 chỉ còn lại vỏ, hung khí đã bị tịch thu tại hiên trường, nhưng bác vẫn nơm nớp cho số phận nhà Ếch. Ngày xưa “ta đánh Mỹ là đánh cho Xô Liền, Tung Cuốc”, ngày nay ta giết nhau là giết cho mình ên, nên không biết phên dậu nào che chắn an toàn cho bồ đoàn nhà Ếch.
Một cái lo khác bác đang mang trong lòng là, con đường học tập của cháu bé không biết về đâu. Vẫn biết rằng cháu ngoại của Ếch tía sẽ không có chuyện “Yêu biết mấy khi con tập nói, tiếng đầu lòng con gọi Xịt -ta-lin” như mẹ nó ngày xưa, nhưng liệu có gì đảm bảo chắc cho bé “OK Salem; em thèm ăn Hăm-bơ-gơ uống Cô-ca Xì-ta-bấc , hay “Đố ai yêu các em nhi đồng bằng bác Obama” Bởi vì nhà nước ta vừa cho ra sách ”Giáo trình Hán ngữ”, bác e em bé sẽ “Ngộ ái nị” mất thôi.
Chẳng lẽ Ếch công chúa giật được chồng Ngụy, đẻ con ra là công dân Mỹ liền tù tì khỏi phải thi, và “có khả năng” trở thành “Mom mì” Tông tông Mỹ, lại ngồi đó chịu trận , nghe con nói tiếng Tàu…
Và còn biết bao nhiêu thứ oan trái khác nữa mà Phượng Yêu của bác chuyển thành Phượng Oan khiến bác bận tâm nhưng chỉ cái tội không nói ra ấy thôi. Mặc ai nói gì thì nói, và mặc cái mặt thím Ngân “hồng diện đa dâm thủy”, cái lông Thím Ngân “ trường mi hộ tố mao”, cái lưng Thím Ngân “tế yêu đa cự tuyệt”, và cặp giò thím ấy “trường túc bất tri lao” đến tận cùng cỡ nào đi nữa, thì bác vẫn “chơi fe” đôi đàng, vì một đồng một cốt cả ấy mà ,chứ không như người ta lo, vì đã có “đảng ta” no.
Thôi, bác phải ngừng ngang xương nơi đây: Chổi Bà sắp về, mà bác đây thì không thích món chổi chà vì bị hiểu lầm “mối tình trong sáng” giữa bác cháu ta được “cơ cấu” bởi nước phèn Rạch Giá va xương thịt cá Chốt Cà Mau.
Nhớ bảo trọng cháu bé. Đừng để nó phải học tiếng Tung Cuốc mà quên mất nguồn cội cha ông.
Nguyễn Bá Chổi
( HNPĐ )
Phượng Oan của bác,
( HNPD ) Lâu nay, do tình hình biến đổi thời tiết -à lộn- biến đổi thời tía (Ếch), bắt chước ngài Obama, bác Chổi xoay trục. Thấy bác thôi chiếu cố Ếch cô nương, bọn phản động bức xúc; thậm chí có tên cầm không nổi (“con” bức xúc) như Nguyễn Hưng Yên đã lên tiếng trách móc, “Lâu nay bác Chổi lơ là cháu Phượng, và ve vuốt thím Ngân... chẳng có fe tí nào! Ai đời bỏ U 30 mà chạy theo U 60. U60 vừa gia huyền, vừa nhờ ão toàn là bô tộc (botox) lại trên răng dưới lá đa vàng thu, trong khi U 30 vừa như cỏ non lại toàn bằng vàng…” (Sic)
“Lơ là cháu Phượng, ve vuốt thím Ngân”, nghĩ như thế là oan cho Phượng Yêu, con gái rượu của nhà cắt mạng lão thành Ba Ếch, và nay nhờ giật được tấm chồng Ngụy nhào, Mỹ cút cút theo Mỹ, đang “có khả năng” làm mẹ của tổng thống “tên đế quốc sừng sõ bóc lột ác ôn nhất thế giới”.
Oan cho Phượng bị hiểu lầm là không còn được bác Chổi chiếu cố nữa! Quả thực là lâu nay bác không đả động gì đến Ếch cô nương, nhưng đó là xét về “vành ngoài bảy chữ”, trong khi “vành trong...” bác vẫn “quan tâm sâu xa” không ngừng đến Phượng Yêu của anh Henry.
Hôm rồi mấy đồng chí quan to Yên Bái bụp nhau thủng bụng bể đầu, cùng nhau đi chầu bác Hẹ, bác âu sầu cách chi, mặc dầu trong lúc đó 96% đồng bào cả nước 90 triệu người hồ hởi phấn khởi hả hê như vớ được tin vui giữa giờ tuyệt vọng. Tám viên đạn K59 chỉ còn lại vỏ, hung khí đã bị tịch thu tại hiên trường, nhưng bác vẫn nơm nớp cho số phận nhà Ếch. Ngày xưa “ta đánh Mỹ là đánh cho Xô Liền, Tung Cuốc”, ngày nay ta giết nhau là giết cho mình ên, nên không biết phên dậu nào che chắn an toàn cho bồ đoàn nhà Ếch.
Một cái lo khác bác đang mang trong lòng là, con đường học tập của cháu bé không biết về đâu. Vẫn biết rằng cháu ngoại của Ếch tía sẽ không có chuyện “Yêu biết mấy khi con tập nói, tiếng đầu lòng con gọi Xịt -ta-lin” như mẹ nó ngày xưa, nhưng liệu có gì đảm bảo chắc cho bé “OK Salem; em thèm ăn Hăm-bơ-gơ uống Cô-ca Xì-ta-bấc , hay “Đố ai yêu các em nhi đồng bằng bác Obama” Bởi vì nhà nước ta vừa cho ra sách ”Giáo trình Hán ngữ”, bác e em bé sẽ “Ngộ ái nị” mất thôi.
Chẳng lẽ Ếch công chúa giật được chồng Ngụy, đẻ con ra là công dân Mỹ liền tù tì khỏi phải thi, và “có khả năng” trở thành “Mom mì” Tông tông Mỹ, lại ngồi đó chịu trận , nghe con nói tiếng Tàu…
Và còn biết bao nhiêu thứ oan trái khác nữa mà Phượng Yêu của bác chuyển thành Phượng Oan khiến bác bận tâm nhưng chỉ cái tội không nói ra ấy thôi. Mặc ai nói gì thì nói, và mặc cái mặt thím Ngân “hồng diện đa dâm thủy”, cái lông Thím Ngân “ trường mi hộ tố mao”, cái lưng Thím Ngân “tế yêu đa cự tuyệt”, và cặp giò thím ấy “trường túc bất tri lao” đến tận cùng cỡ nào đi nữa, thì bác vẫn “chơi fe” đôi đàng, vì một đồng một cốt cả ấy mà ,chứ không như người ta lo, vì đã có “đảng ta” no.
Thôi, bác phải ngừng ngang xương nơi đây: Chổi Bà sắp về, mà bác đây thì không thích món chổi chà vì bị hiểu lầm “mối tình trong sáng” giữa bác cháu ta được “cơ cấu” bởi nước phèn Rạch Giá va xương thịt cá Chốt Cà Mau.
Nhớ bảo trọng cháu bé. Đừng để nó phải học tiếng Tung Cuốc mà quên mất nguồn cội cha ông.
Nguyễn Bá Chổi
( HNPĐ )
Phượng Oan (Tập 8) - Nguyễn Bá Chổi
( HNPD ) Lâu nay, do tình hình biến đổi thời tiết -à lộn- biến đổi thời tía (Ếch), bắt chước ngài Obama, bác Chổi xoay trục. Thấy bác thôi chiếu cố Ếch cô nương
Phượng Oan của bác,
( HNPD ) Lâu nay, do tình hình biến đổi thời tiết -à lộn- biến đổi thời tía (Ếch), bắt chước ngài Obama, bác Chổi xoay trục. Thấy bác thôi chiếu cố Ếch cô nương, bọn phản động bức xúc; thậm chí có tên cầm không nổi (“con” bức xúc) như Nguyễn Hưng Yên đã lên tiếng trách móc, “Lâu nay bác Chổi lơ là cháu Phượng, và ve vuốt thím Ngân... chẳng có fe tí nào! Ai đời bỏ U 30 mà chạy theo U 60. U60 vừa gia huyền, vừa nhờ ão toàn là bô tộc (botox) lại trên răng dưới lá đa vàng thu, trong khi U 30 vừa như cỏ non lại toàn bằng vàng…” (Sic)
“Lơ là cháu Phượng, ve vuốt thím Ngân”, nghĩ như thế là oan cho Phượng Yêu, con gái rượu của nhà cắt mạng lão thành Ba Ếch, và nay nhờ giật được tấm chồng Ngụy nhào, Mỹ cút cút theo Mỹ, đang “có khả năng” làm mẹ của tổng thống “tên đế quốc sừng sõ bóc lột ác ôn nhất thế giới”.
Oan cho Phượng bị hiểu lầm là không còn được bác Chổi chiếu cố nữa! Quả thực là lâu nay bác không đả động gì đến Ếch cô nương, nhưng đó là xét về “vành ngoài bảy chữ”, trong khi “vành trong...” bác vẫn “quan tâm sâu xa” không ngừng đến Phượng Yêu của anh Henry.
Hôm rồi mấy đồng chí quan to Yên Bái bụp nhau thủng bụng bể đầu, cùng nhau đi chầu bác Hẹ, bác âu sầu cách chi, mặc dầu trong lúc đó 96% đồng bào cả nước 90 triệu người hồ hởi phấn khởi hả hê như vớ được tin vui giữa giờ tuyệt vọng. Tám viên đạn K59 chỉ còn lại vỏ, hung khí đã bị tịch thu tại hiên trường, nhưng bác vẫn nơm nớp cho số phận nhà Ếch. Ngày xưa “ta đánh Mỹ là đánh cho Xô Liền, Tung Cuốc”, ngày nay ta giết nhau là giết cho mình ên, nên không biết phên dậu nào che chắn an toàn cho bồ đoàn nhà Ếch.
Một cái lo khác bác đang mang trong lòng là, con đường học tập của cháu bé không biết về đâu. Vẫn biết rằng cháu ngoại của Ếch tía sẽ không có chuyện “Yêu biết mấy khi con tập nói, tiếng đầu lòng con gọi Xịt -ta-lin” như mẹ nó ngày xưa, nhưng liệu có gì đảm bảo chắc cho bé “OK Salem; em thèm ăn Hăm-bơ-gơ uống Cô-ca Xì-ta-bấc , hay “Đố ai yêu các em nhi đồng bằng bác Obama” Bởi vì nhà nước ta vừa cho ra sách ”Giáo trình Hán ngữ”, bác e em bé sẽ “Ngộ ái nị” mất thôi.
Chẳng lẽ Ếch công chúa giật được chồng Ngụy, đẻ con ra là công dân Mỹ liền tù tì khỏi phải thi, và “có khả năng” trở thành “Mom mì” Tông tông Mỹ, lại ngồi đó chịu trận , nghe con nói tiếng Tàu…
Và còn biết bao nhiêu thứ oan trái khác nữa mà Phượng Yêu của bác chuyển thành Phượng Oan khiến bác bận tâm nhưng chỉ cái tội không nói ra ấy thôi. Mặc ai nói gì thì nói, và mặc cái mặt thím Ngân “hồng diện đa dâm thủy”, cái lông Thím Ngân “ trường mi hộ tố mao”, cái lưng Thím Ngân “tế yêu đa cự tuyệt”, và cặp giò thím ấy “trường túc bất tri lao” đến tận cùng cỡ nào đi nữa, thì bác vẫn “chơi fe” đôi đàng, vì một đồng một cốt cả ấy mà ,chứ không như người ta lo, vì đã có “đảng ta” no.
Thôi, bác phải ngừng ngang xương nơi đây: Chổi Bà sắp về, mà bác đây thì không thích món chổi chà vì bị hiểu lầm “mối tình trong sáng” giữa bác cháu ta được “cơ cấu” bởi nước phèn Rạch Giá va xương thịt cá Chốt Cà Mau.
Nhớ bảo trọng cháu bé. Đừng để nó phải học tiếng Tung Cuốc mà quên mất nguồn cội cha ông.
Nguyễn Bá Chổi
( HNPĐ )