Thân Hữu Tiếp Tay...
THÁNG TƯ - LỖ TRÍ THÂM
Tôi đang ở tuổi tám bó.Trong suốt thời gian của tám muơi năm dài này, tôi trải qua 4 cái tháng tư đen.
1/- . 26/4/1954.. Hội nghị Geneve khai mạc quyết định lấy ngày 20/7/1954 chia đôi đất nước.
Gia đình tôi hối hả ôm theo chổi cùn,rế rách xuống tàu há mồm xuôi Nam.
Dân Nam Kỳ nói bọn Bắc Kỳ răng đen ăn thịt người!!.Kỳ thị!!. Điêu đứng!!
2/- .30/4/1975..Gẫy súng..Vào tù.. Lưu đầy biệt xứ ..Bọn Bắc Kỳ căm thù lính “ngụy”. Ném đá..Chửi thề !!.Biêu đầu..xứt trán!! Trả cái nợ .. “thua cuộc” !!..Thê lương!!..
3/-. 7/4/2020.. Recall..No Recall..Thủ Đô của người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản .Cư dân đấu đá nhau quyết liệt..Những chiêu đểu,chiêu độc thuộc loại bom tấn bẩn thỉu,dơ dáy, bỏ lên đầu nhau tới tấp..Không ngừng,không nghỉ, liên tục… Điên đảo.Hận thù dầy đặc, khói, lửa ngập trời Thủ Đô !!..Ngộp thở !!..
4/-Tháng 4…COVID- 19..
Cấm túc!!..Khó chịu,bựcbội!!…Nhưng no bụng.Không bị cùm chân,bỏ đói,bỏ rét như năm xưa con,cháu “bác Hồ” ..ưu đãi..
Con COVID-19 này lì và độc.Nó kiếm nhà giầu “Super Nation” nó bám....Tính đến ngày 16/4.Nước Mỹ đã có 637,716 người bị chúng..” đóng chốt”.Và 30,826 người..”Change destination”. Hoa Kỳ đứng đầu các nước có lây nhiễm và chết thảm trên thế giới(ngoại trừ các nước độc tài Cộng Sản chuyên nói dối)
Tôi ,nay ngoài tám bó.. Đành rằng “sanh hữu kỳ.Tử vô hạn”.Song vẫn muốn lúc nào đó đi về chốn “ nghìn trùng xa cách”. Được bạn bè,thân thích.. “..Ai đi đưa,xin đưa tận đến nơi..Chớ quay lại nửa đường mà làm tủi..”. (Lửa thiêng Cù huy Cận). Không cô đơn như Tướng Đảo , như ca sĩ Thái Thanh ...Buồn lắm!!..
Người ta bảo con COVID-19 nó ưu aí mấy người cao niên.Nó thích gần gũi săn sóc người già..Vì vậy người già được khuyến cáo cắm cung..Ra đường lỡ gặp nó là coi như..tận mạng !!..Khổ một nỗi “Mỏi gối,chồn chân vẫn muốn trèo”. (trèo lên xe).
Cuồng cẳng?!.Thôi thì đi lượm nhặt một ít thơ tếu giải trí:
-THƠ BÚT TRE.
Cầu lông:
.. “..Các em mặc váy đánh cầu..
Lông bay phất phới trên đầu các anh..”
Đi công tác ở Ban mê Thuột:
”..Anh đi công tác Ban Mê..
“ Thuột xong một cái,anh về với em..”
Đi làm ở Pleiku:
“.. Anh đi làm ở Plei..
..Ku dài thườn thượt,biết ngày nào ra!!..”
Nhẫn kim cương:
“..Tặng em một chiếc nhẫn kim..
..cương mà em thích,em tìm,em mơ..”
Tục,thanh tùy ý..Nữ sĩ Hồ xuân Hương :
“..Một lỗ sâu,sâu mấy cũng vừa..” hoặc “.Cọc nhổ đi rồi,lỗ bỏ không..” Hoặc “.Đem tốt đầu dú dí vào cung..”
.Học gỉa Trần Lam Giang chẳng tôn xưng bà là: “ Tiên thơ,bụi đời” đó sao ??..
Hy vọng tháng năm gỉai tỏa.Lúc đó các lão ông tha hồ..chèo lên..xe . Đi mua một bó hoa tặng bà xã ngày “.Mother’s day”
Kèm theo bài thơ sau đây:
“..Mất gì thì mất bà ơi..
Xin trời để lại còn tôi,còn bà..
Nếu trời bắt phải đi xa.
Để tôi đi trước,còn bà đi sau!!..
Mong bà đừng ốm đừng đau..
Để tôi có bát cơm rau sớm,chiều..
Càng già,càng quý,càng yêu.
Bâng khuâng lại nhớ ít,nhiều ngày xưa.
Mất gì thì mất bà ơi
Xin trời để lại còn tôi,còn bà
Tôi nay tuổi cũng đã gìa..
Mà tôi chỉ sợ còn tôi,mất bà..”
Ở nước Mỹ này,người già sợ Nursing Home.Ai đi trước là đại phúc !!
Qua bài thơ trên,người ta phê phán lão già này.. “..Để tôi đi trước,còn bà đi sau” là ích kỷ !!.
Mùa COVID-19
Thủ Đô Little SaigonLỗ Trí Thâm ( HNPD )
THÁNG TƯ - LỖ TRÍ THÂM
Tôi đang ở tuổi tám bó.Trong suốt thời gian của tám muơi năm dài này, tôi trải qua 4 cái tháng tư đen.
1/- . 26/4/1954.. Hội nghị Geneve khai mạc quyết định lấy ngày 20/7/1954 chia đôi đất nước.
Gia đình tôi hối hả ôm theo chổi cùn,rế rách xuống tàu há mồm xuôi Nam.
Dân Nam Kỳ nói bọn Bắc Kỳ răng đen ăn thịt người!!.Kỳ thị!!. Điêu đứng!!
2/- .30/4/1975..Gẫy súng..Vào tù.. Lưu đầy biệt xứ ..Bọn Bắc Kỳ căm thù lính “ngụy”. Ném đá..Chửi thề !!.Biêu đầu..xứt trán!! Trả cái nợ .. “thua cuộc” !!..Thê lương!!..
3/-. 7/4/2020.. Recall..No Recall..Thủ Đô của người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản .Cư dân đấu đá nhau quyết liệt..Những chiêu đểu,chiêu độc thuộc loại bom tấn bẩn thỉu,dơ dáy, bỏ lên đầu nhau tới tấp..Không ngừng,không nghỉ, liên tục… Điên đảo.Hận thù dầy đặc, khói, lửa ngập trời Thủ Đô !!..Ngộp thở !!..
4/-Tháng 4…COVID- 19..
Cấm túc!!..Khó chịu,bựcbội!!…Nhưng no bụng.Không bị cùm chân,bỏ đói,bỏ rét như năm xưa con,cháu “bác Hồ” ..ưu đãi..
Con COVID-19 này lì và độc.Nó kiếm nhà giầu “Super Nation” nó bám....Tính đến ngày 16/4.Nước Mỹ đã có 637,716 người bị chúng..” đóng chốt”.Và 30,826 người..”Change destination”. Hoa Kỳ đứng đầu các nước có lây nhiễm và chết thảm trên thế giới(ngoại trừ các nước độc tài Cộng Sản chuyên nói dối)
Tôi ,nay ngoài tám bó.. Đành rằng “sanh hữu kỳ.Tử vô hạn”.Song vẫn muốn lúc nào đó đi về chốn “ nghìn trùng xa cách”. Được bạn bè,thân thích.. “..Ai đi đưa,xin đưa tận đến nơi..Chớ quay lại nửa đường mà làm tủi..”. (Lửa thiêng Cù huy Cận). Không cô đơn như Tướng Đảo , như ca sĩ Thái Thanh ...Buồn lắm!!..
Người ta bảo con COVID-19 nó ưu aí mấy người cao niên.Nó thích gần gũi săn sóc người già..Vì vậy người già được khuyến cáo cắm cung..Ra đường lỡ gặp nó là coi như..tận mạng !!..Khổ một nỗi “Mỏi gối,chồn chân vẫn muốn trèo”. (trèo lên xe).
Cuồng cẳng?!.Thôi thì đi lượm nhặt một ít thơ tếu giải trí:
-THƠ BÚT TRE.
Cầu lông:
.. “..Các em mặc váy đánh cầu..
Lông bay phất phới trên đầu các anh..”
Đi công tác ở Ban mê Thuột:
”..Anh đi công tác Ban Mê..
“ Thuột xong một cái,anh về với em..”
Đi làm ở Pleiku:
“.. Anh đi làm ở Plei..
..Ku dài thườn thượt,biết ngày nào ra!!..”
Nhẫn kim cương:
“..Tặng em một chiếc nhẫn kim..
..cương mà em thích,em tìm,em mơ..”
Tục,thanh tùy ý..Nữ sĩ Hồ xuân Hương :
“..Một lỗ sâu,sâu mấy cũng vừa..” hoặc “.Cọc nhổ đi rồi,lỗ bỏ không..” Hoặc “.Đem tốt đầu dú dí vào cung..”
.Học gỉa Trần Lam Giang chẳng tôn xưng bà là: “ Tiên thơ,bụi đời” đó sao ??..
Hy vọng tháng năm gỉai tỏa.Lúc đó các lão ông tha hồ..chèo lên..xe . Đi mua một bó hoa tặng bà xã ngày “.Mother’s day”
Kèm theo bài thơ sau đây:
“..Mất gì thì mất bà ơi..
Xin trời để lại còn tôi,còn bà..
Nếu trời bắt phải đi xa.
Để tôi đi trước,còn bà đi sau!!..
Mong bà đừng ốm đừng đau..
Để tôi có bát cơm rau sớm,chiều..
Càng già,càng quý,càng yêu.
Bâng khuâng lại nhớ ít,nhiều ngày xưa.
Mất gì thì mất bà ơi
Xin trời để lại còn tôi,còn bà
Tôi nay tuổi cũng đã gìa..
Mà tôi chỉ sợ còn tôi,mất bà..”
Ở nước Mỹ này,người già sợ Nursing Home.Ai đi trước là đại phúc !!
Qua bài thơ trên,người ta phê phán lão già này.. “..Để tôi đi trước,còn bà đi sau” là ích kỷ !!.
Mùa COVID-19
Thủ Đô Little SaigonLỗ Trí Thâm ( HNPD )