Văn Học & Nghệ Thuật
THƠ CHU VƯƠNG MIỆN: NGHÈO
(Gửi nhà thơ Đặng Xuân Xuyến)
nghèo rớt mồng tơi
nghèo xơ nghèo xác
sống nơi chốn làng thôn
đêm ngủ bên bãi rác
mấy ngàn năm ôm ruộng đồng làng mạc
kéo lê lết kiếp nghèo
đời này qua đời khác
bên bờ lũy tre xanh
cơm hẩm mái tranh nghèo
trên mâm một tô canh
rau muống luộc và cà pháo
cứ như vậy đời ông, đời cha,
đời con, đời cháu
cứ mòn lưng kéo mãi kiếp lê dân
cứ cắn răng chịu mãi cảnh cơ hàn
sống còm cõi trên đồng không cỏ cháy
toàn là nghe không nói
nói chung chung vậy vậy
đời vẫn bần cùng rách nát triền miên
cũng chả mơ gì ?
xã hội đỏ hay đen ?
mà chỉ mơ có một nồi cơm,
bát cháo !!!
2
con khỉ đánh đu trên cành
chuyền từ cành này sang cành khác
con vượn chuyền từ thân cây này
sang thân cây khác
trong chốn rừng xanh
không ai biết ?
con khỉ con vượn
nuôi trong sở thú
làm việc gì ?
cũng có người coi
người biết ?
3
TRƯỜNG SƠN ĐÔNG & TÂY
“bước ta đi không cần hào quang
của những người đi trước”
(thơ Phạm Tiến Duật)
cũng chỉ là câu nói khoác, nói dóc
Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây
mây mù lưng chừng trôi trước mặt
cái gạt nước gạt đi vun vút,
không hết
những cái hào quang Điện Biên
30 tháng 4 năm 1975
nắm đầu đè cổ lớp sau
đạp xuống tận đất
đất đen
cái hào quang nối hai miền đất nước
đè lên bụng dân tộc
đau vô cùng
đau đến nỗi
vãi đái vãi cứt
42 năm bây giờ vẫn còn thốn đau
ngoài cái tự sát tự diệt
cái hào quang của Mạc Đăng Dung
Trần Thiểm Bình, của Lê Chiêu Thống
của Hồ Chí Minh
cứ lấy mo cau che đít
thiên hạ bá tánh vẫn nhìn thấy được ?
chỉ riêng nhà thơ Phạm Tiến Duật
thì ngưng viết !!!
Chu Vương Miện
-
nhân nghĩa ngoài mồm mép
nhân nghĩa trong văn chương
" thơ và văn "
trước giống sau
con Ngưu là tên gọi của con Trâu
chuyện đương nhiên
o có chi là lạChu Vương Miện ( HNPD )
Bàn ra tán vào (0)
THƠ CHU VƯƠNG MIỆN: NGHÈO
(Gửi nhà thơ Đặng Xuân Xuyến)
nghèo rớt mồng tơi
nghèo xơ nghèo xác
sống nơi chốn làng thôn
đêm ngủ bên bãi rác
mấy ngàn năm ôm ruộng đồng làng mạc
kéo lê lết kiếp nghèo
đời này qua đời khác
bên bờ lũy tre xanh
cơm hẩm mái tranh nghèo
trên mâm một tô canh
rau muống luộc và cà pháo
cứ như vậy đời ông, đời cha,
đời con, đời cháu
cứ mòn lưng kéo mãi kiếp lê dân
cứ cắn răng chịu mãi cảnh cơ hàn
sống còm cõi trên đồng không cỏ cháy
toàn là nghe không nói
nói chung chung vậy vậy
đời vẫn bần cùng rách nát triền miên
cũng chả mơ gì ?
xã hội đỏ hay đen ?
mà chỉ mơ có một nồi cơm,
bát cháo !!!
2
con khỉ đánh đu trên cành
chuyền từ cành này sang cành khác
con vượn chuyền từ thân cây này
sang thân cây khác
trong chốn rừng xanh
không ai biết ?
con khỉ con vượn
nuôi trong sở thú
làm việc gì ?
cũng có người coi
người biết ?
3
TRƯỜNG SƠN ĐÔNG & TÂY
“bước ta đi không cần hào quang
của những người đi trước”
(thơ Phạm Tiến Duật)
cũng chỉ là câu nói khoác, nói dóc
Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây
mây mù lưng chừng trôi trước mặt
cái gạt nước gạt đi vun vút,
không hết
những cái hào quang Điện Biên
30 tháng 4 năm 1975
nắm đầu đè cổ lớp sau
đạp xuống tận đất
đất đen
cái hào quang nối hai miền đất nước
đè lên bụng dân tộc
đau vô cùng
đau đến nỗi
vãi đái vãi cứt
42 năm bây giờ vẫn còn thốn đau
ngoài cái tự sát tự diệt
cái hào quang của Mạc Đăng Dung
Trần Thiểm Bình, của Lê Chiêu Thống
của Hồ Chí Minh
cứ lấy mo cau che đít
thiên hạ bá tánh vẫn nhìn thấy được ?
chỉ riêng nhà thơ Phạm Tiến Duật
thì ngưng viết !!!
Chu Vương Miện
-
nhân nghĩa ngoài mồm mép
nhân nghĩa trong văn chương
" thơ và văn "
trước giống sau
con Ngưu là tên gọi của con Trâu
chuyện đương nhiên
o có chi là lạChu Vương Miện ( HNPD )