Trang Lá Cải Ngày 10 Tháng 5 Năm 2021: Vợ cũ từng lo ngại quan hệ của Bill Gates với tỷ phú ấu dâm
Cuộc sống của nghệ sĩ Ngọc Huyền tại Mỹ sở hữu nhà 2 triệu đô, sống đủ đầy
******************
Massage bị dừng, nhiều nhân viên vẫn bán dâm tại chỗ
Cơ sở massage ở TP Cà Mau hoạt động bất chấp lệnh tạm dừng phòng chống dịch COVID-19 - Ảnh: NGUYỄN HÙNG
Chiều
10-5, thông tin từ Công an tỉnh Cà Mau cho biết đang củng cố hồ sơ để
xử lý hai cơ sở massage và các nhân viên bị phát hiện mua bán dâm cho
khách tại chỗ bất chấp lệnh tạm dừng hoạt động để phòng chống dịch
COVID-19.
Trước đó, tối 9-5, lực lượng phòng chống tệ nạn xã hội
thuộc Phòng Cảnh sát Hình sự Công an tỉnh Cà Mau tiến hành kiểm tra và
bắt quả tang nhiều cặp đang nữ đang thực hiện hành vi mua bán dâm tại 2
cơ sở massage Minh Thuận và Bình Minh (thuộc địa bàn phường 9, TP Cà
Mau).
Theo đó, tại cơ sở massage Minh Thuận (do Lê Ngọc Xuyến, ngụ
thị trấn Rạch Gốc, huyện Ngọc Hiển, tỉnh Cà Mau làm chủ), lực lượng làm
nhiệm vụ phát hiện có 3 nhân viên nữ đang thực hiện hành mua bán dâm
cho khách đến massage.
Cùng thời điểm trên, một tổ công tác khác
đã kiểm tra và phát hiện tại 2 phòng của cơ sở massage Bình Minh (do
Nguyễn Văn Cường, ngụ TP Cà Mau làm chủ), có 2 nhân viên nữ đang mua bán
dâm với khách đến massage.
Trước đó, thực hiện các biện pháp
phòng chống dịch COVID-19, Chủ tịch UBND tỉnh Cà Mau đã chỉ đạo từ 0h
ngày 6-5, Cà Mau tạm dừng hoạt động các cơ sở kinh doanh quán bar, vũ
trường, karaoke, phòng game, rạp chiếu phim, các hoạt động ca hát có tập
trung đông người cho đến khi có thông báo mới.
***************
Vợ cũ từng lo ngại quan hệ của Bill Gates với tỷ phú ấu dâm
Melinda Gates từng bày tỏ lo ngại với chồng về tỷ phú ấu dâm Epstein năm 2013, nhưng Bill bỏ qua và vẫn tiếp tục gặp ông này.
Những
người quen thuộc với tiến trình ly hôn của vợ chồng tỷ phú Bill Gates
và một nhân viên cũ trong tổ chức từ thiện của hai người cho hay Melinda
bắt đầu lo ngại về Jeffrey Epstein sau khi hai vợ chồng gặp gỡ ông này
năm 2013, theo bài báo hôm 9/5 của Wall Street Journal.
Bà
nói với chồng rằng bà cảm thấy không thoải mái khi gặp Epstein, nhưng
Bill và một số nhân viên của quỹ Melinda & Bill Gates vẫn tiếp tục
giữ quan hệ với ông này trong những năm tiếp theo.
Trong
cuộc phỏng vấn năm 2019, Bill thừa nhận từng gặp Epstein, nhưng "không
có bất kỳ quan hệ làm ăn hay bạn bè nào với ông ta".
Bill Gates (thứ hai từ phải sang) đứng cạnh Jeffrey Epstein (giữa) trong một sự kiện năm 2011. Ảnh: New York PostBridgitt
Arnold, người phát ngôn của Bill Gates, cho biết Bill đã gặp Epstein
nhiều lần vào năm đó để thảo luận về các hoạt động từ thiện. "Bill Gates
rất hối hận vì từng gặp Epstein", Arnold nói.
Epstein,
66 tuổi, bị truy tố với cáo buộc mua dâm hàng loạt trẻ vị thành niên,
trong đó có những thiếu nữ mới 14 tuổi, từ năm 2002 đến 2005. Các cô gái
được cho là nhận tiền để mát-xa và phục vụ tình dục cho ông này, đồng
thời lôi kéo thêm nhiều người khác vào đường dây.
Epstein tự tử
trong nhà tù ở New York, Mỹ hồi tháng 8/2019 trong khi chờ xét xử tội
buôn bán tình dục. Mặc dù tỷ phú ấu dâm đã chết, nhà chức trách Mỹ tuyên
bố sẽ không từ bỏ vụ án và quyết tâm điều tra đến cùng với các đồng
phạm của tỷ phú này.
Người phát ngôn của Quỹ Bill
& Melinda Gates chưa bình luận trước thông tin do WSJ công bố. Tờ
báo cũng lưu ý cuộc ly hôn của Gates mà hai người công bố tuần trước đã
được xúc tiến ít nhất từ năm 2019.
Quỹ Bill &
Melindates có nguồn tài trợ gần 50 tỷ USD, đã quyên góp 5 tỷ USD hàng
năm cho các hoạt động từ thiện khắp thế giới. Năm ngoái, họ tài trợ một
tỷ USD chống Covid-19 thông qua chương trình nghiên cứu và phân phối
vaccine.
Sau ly hôn, quỹ tuyên bố Melinda và Bill
vẫn là đồng chủ tịch điều hành, không có bất kỳ thay đổi nào trong tổ
chức. "Họ sẽ tiếp tục làm việc để định hình và thông qua các chiến lược
của quỹ, ủng hộ các vấn đề của quỹ và lập định hướng chung cho quỹ".
****************
Ông Obama chia tay cún cưng từ thời nhậm chức tổng thống
Cựu tổng thống Mỹ Barack Obama chơi đùa cùng Bo tại Nhà Trắng - Ảnh: NEW YORK TIMES
“Đây
là một buổi chiều khó khăn đối với gia đình chúng tôi. Chúng tôi đã nói
lời tạm biệt với người bạn thân nhất của mình - cô chó Bo - sau một
thời gian nó chiến đấu với căn bệnh ung thư”, cựu đệ nhất phu nhân
Michelle Obama chia sẻ trên mạng xã hội Instagram ngày 8-5.
Theo
Đài CNN, gia đình Obama đã đón Bo về không lâu sau khi họ dọn tới Nhà
Trắng. Ông Obama đã hứa tặng hai con gái của mình một cô cún để bù đắp
khoảng thời gian con mình phải cùng tham gia tranh cử.
“Hôm nay, gia đình chúng tôi đã mất đi một người bạn tốt và trung thành” ông Obama viết trên Twitter.
Cựu
tổng thống Mỹ tiếp tục hồi tưởng, cho biết Bo đã “chịu đựng tất cả
những sự ồn ào xảy ra ở Nhà Trắng, sủa rất lớn nhưng không hề cắn và rất
thích nhảy xuống bể bơi vào mùa hè, yêu thích trẻ em, có niềm vui nhặt
nhạnh quanh bàn ăn, và có một bộ lông tuyệt vời”.
“Sau hơn một
thập kỷ, Bo đã là một sự hiện diện không thể thiếu và dịu dàng trong
cuộc sống của chúng tôi. Nó ở bên chúng tôi cả những ngày tốt và xấu”,
ông Obama viết.
Cựu tổng thống Mỹ Barack Obama và các con chơi đùa cùng Bo ngày cô chó tới Nhà Trắng - Ảnh: T&C
Trong
cuốn hồi ký "Một miền đất hứa", ông Obama từng chia sẻ "tất cả những
niềm vui mà năm đầu tiên ở Nhà Trắng hứa hẹn mang lại như thế nào dường
như không thể so sánh được với sự xuất hiện của Bo vào giữa tháng 4”.
Bo thuộc giống chó lội nước Bồ Đào Nha và là quà vợ chồng cố thượng nghị sĩ Ted Kennedy tặng cho gia đình Obama.
Gia
đình Obama chia sẻ họ sẽ rất nhớ Bo, "nhưng chúng tôi rất biết ơn vì nó
đã sống một cuộc sống vui vẻ, đầy những cái ôm, những cuộc chơi đùa và
những buổi tối nằm dài trên ghế”.
"Chúng tôi cũng biết rằng chúng
tôi không phải là những người duy nhất quan tâm đến Bo, và biết ơn tất
cả tình yêu mà bạn đã dành cho nó trong những năm qua", gia đình Obama
cho biết.
Cũng theo CNN, nhà Obama còn một chú chó nước Bồ Đào Nha khác, tên là Sunny.
*********** Cuộc sống của nghệ sĩ Ngọc Huyền tại Mỹ sở hữu nhà 2 triệu đô, sống đủ đầy
Nam
nghệ sĩ Kim Tiểu Long phải thốt lên khi thấy nhà Ngọc Huyền rằng, trời
ơi, nhà gì đâu mà đẹp thế này, từ trên xuống dưới quá trời phòng. Căn
nhà này giá phải hơn 2 triệu đô la, bởi đây cũng là lần đầu công chúng
được thấy cận cảnh nơi sống của nữ nghệ sĩ cải lương Ngọc Huyền tại Mỹ.
Mới đây, kênh Youtube của nghệ sĩ ưu tú Kim Tiểu Long đã đăng tải một
clip quay lại cảnh anh tới thăm nhà nghệ sĩ cải lương Ngọc Huyền. Đây
cũng là lần đầu công chúng được thấy cận cảnh nơi sống của cô. Kim Tiểu
Long nói:
Nhà triệu đô của Ngọc Huyền
"Không biết ở Việt Nam thế nào, còn ở Mỹ hôm nay là ngày Lễ Mẹ (ngày
của mẹ). Hôm nay tôi phải sửa soạn thật đẹp, mặc áo chói chang lồng lộn
để đi tới nhà một người bạn ăn ké bữa tiệc nhân ngày lễ.
Người bạn này cũng là thần tượng trong lòng công chúng khắp bốn phương bấy lâu nay.
Đó là một người chị nổi tiếng, từng hát chung với tôi, chị Ngọc Huyền.
Nhà chị Huyền hôm nay cũng tổ chức một show hát live trên Youtube cho
khán giả xem nữa".
Tới nhà Ngọc Huyền, Kim Tiểu Long không khỏi bất ngờ trước sự tráng lệ của nó. Anh thốt lên:
"Nhà này đắt tiền lắm, nằm trong khu nhà ở cao cấp giá cả triệu đô la,
quá trời nhà đẹp. Một căn nhà ở đây rẻ nhất cũng phải trên 2 triệu đô,
gần biển mà.
Trời ơi, nhà gì đâu mà đẹp thế này, từ trên xuống dưới quá trời phòng. Căn nhà này giá phải hơn 2 triệu đô".
Nhà Ngọc Huyền tuy ở Mỹ, thiết kế hiện đại với sàn lát gỗ, nhưng lại
bày biện phong cách Việt Nam, vừa vào cửa đã có tượng Quan Âm Bồ Tát,
Phật Di Lặc. Trong nhà treo nhiều câu đối đỏ, kinh Phật, đèn lồng đỏ, để
nhiều đồ đạc.
Trên tường, Ngọc Huyền treo rất nhiều ảnh mình hồi trẻ và ảnh gia đình. Giữa phòng khách còn có một chiếc piano tiền tỷ.
Đặc biệt, Ngọc Huyền còn dành hẳn một căn phòng riêng để thờ Phật. Trong phòng bày rất nhiều tượng Phật.
Bố mẹ Ngọc Huyền
Dù ở Mỹ, nhưng Ngọc Huyền vẫn quây quần được gia đình mình, với đầy đủ bố mẹ, chồng con cô.
Mẹ Ngọc Huyền nhìn rất trẻ, còn bố cô tuy gầy nhưng khỏe mạnh, năng
động. Trong clip, mẹ Ngọc Huyền bày tỏ: "Tôi nhớ Việt Nam quá mà không
biết làm sao để về. Bây giờ về phải cách ly hai mấy ngày chắc mẹ chết
quá. Tôi nhớ quê hương lắm".
Kim Tiểu Long nghe vậy liền đáp: "Nếu tới tháng 7 tình hình ổn thì con với mẹ với bố cùng về Việt Nam".
*************
Trương Nghệ Mưu không chọn diễn viên 'dao kéo', BigDaddy dùng từ nhạy cảm về phụ nữ?
* Trương Nghệ Mưu không chọn diễn viên đã phẫu thuật thẩm mỹ
Trên QQ
ngày 8-5 dẫn lời đạo diễn Trương Nghệ Mưu nói rằng phẫu thuật thẩm mỹ
gây ảnh hưởng cơ mặt và biểu cảm của diễn viên. Do đó tiêu chuẩn cơ bản
của ông khi tìm diễn viên là không phẫu thuật thẩm mỹ.
Đạo diễn
giải thích vì khi khán giả xem phim trên màn ảnh rộng, từng đường nét
gương mặt đều thể hiện rõ nét nên những biểu cảm không tự nhiên sẽ bị
phát hiện ngay. Chọn diễn viên trước hết phải phù hợp với nhân vật và
không phải ai cũng phù hợp với màn ảnh rộng.
Trương Nghệ Mưu phê
phán các diễn viên lạm dụng phẫu thuật thẩm mỹ, trang điểm kỹ lưỡng đánh
mất sự tự nhiên, diễn xuất yếu kém nhưng vẫn có nhiều khán giả ủng hộ
tại Trung Quốc.
Trương
Nghệ Mưu được gọi là 'quốc sư' của điện ảnh Trung Quốc, giúp nhiều tên
tuổi tỏa sáng như Củng Lợi, Chương Tử Di, Châu Đông Vũ - Ảnh: Twitter
Những
"nàng thơ" của Trương Nghệ Mưu như Nghê Ni, Đổng Khiết, Lưu Hạo Tồn,
Châu Đông Vũ… đều được truyền thông Trung Quốc đánh giá cao về nhan sắc
tự nhiên, không ngại để mặt mộc khi đóng phim.
Đạo diễn phim Cao lương đỏ
quan điểm vẻ đẹp toát lên từ khí chất, sự tự tin của một con người, chứ
không chỉ ở gương mặt phải đạt chuẩn tỉ lệ này, tiêu chuẩn nọ. "Tôi
không đả kích ngành phẫu thuật thẩm mỹ nhưng về góc độ làm phim, người
sửa mặt khó xuất hiện trong tác phẩm của tôi" - Trương Nghệ Mưu nói.
* Bài hát mới của BigDaddy dùng ngôn từ nhạy cảm về phụ nữ?
Rapper BigDaddy gặp một số ý kiến trái chiều khi dòng trạng thái giới thiệu sản phẩm âm nhạc sắp ra mắt mang tên Mẩy thật mẩy, bị cho là có câu từ nhạy cảm khi nói về phụ nữ.
"Anh thích ngắm những bộ loa ú ù nẩy thật nẩy / Anh thích ngắm những bàn tọa ú ù mẩy thật mẩy" - BigDaddy viết trên trang cá nhân, đi kèm là hình ảnh của sản phẩm mới.
Dưới
phần bình luận, nhiều khán giả cho rằng rapper đang sử dụng từ ngữ để
chỉ vòng 1 và vòng 3 của phụ nữ. Một số mong muốn chúng sẽ không xuất
hiện trong sản phẩm sắp tới.
'Mẩy thật mẩy' là sản phẩm thứ hai trong dự án 'Trạm cảm xúc' của các nghệ sĩ thuộc 1989s Entertainment
Nhạc
rap hiện nay vốn không thiếu những bản có lời rap nói về vẻ đẹp phụ nữ.
Dù vậy, cần có cách viết phù hợp, tránh gây cảm giác dung tục, phản
thẩm mỹ.
Một số ví dụ lời rap có ngôn từ nhạy cảm nói về phụ nữ như: Vậy thì nếu em muốn đêm nay không ngủ / Đừng gọi anh daddy, gọi anh ông chủ / Ngực cong, mông thủ" (Xin đừng gác máy -Bray, Han Sara), hay "Giấu trái đào ở sau váy đỏ, trái đào nhìn em sexy nha / Rót cho tôi thêm một ly nữa vì, lỡ ngã phải đôi môi" (Slomo - Vy Jacko, Tlinh).
* Amee có xứng đáng là ca sĩ gen Z hàng đầu?
Sau
khi một số trang thông tin đăng tải nội dung có tiêu đề khẳng định ca
sĩ Amee là ca sĩ gen Z dẫn đầu (gen Z: từ dùng để chỉ những bạn trẻ có
năm sinh trong giai đoạn từ năm 1995 - 2012), trên mạng xã hội đã nổ ra
cuộc tranh cãi về nhận định này.
Ca sĩ Amee sinh năm 2000, gây dấu ấn với nhiều ca khúc có màu sắc trong sáng, dễ thương về tình yêu tuổi teen
Trang
Diva Divo Fan Việt Nam dành cho các bạn trẻ yêu thích ca hát phản đối
và chỉ ra một số khuyết điểm của Amee như giọng hát yếu, chưa ổn định,
mắc lỗi kỹ thuật… Dưới phần bình luận, có nhiều ý kiến ủng hộ quan điểm
này.
Sau 3 năm hoạt động, Amee sở hữu nhiều thành tích khủng tại làng nhạc số, nhận nhiều giải thưởng trong nước và danh hiệu Nghệ sĩ mới xuất sắc tại Việt Nam của MAMA 2020. Do đó, sẽ chính xác hơn nếu nói Amee sẽ là ca sĩ có nhiều hoạt động đột phá, thay vì là ca sĩ gen Z dẫn đầu.
Mặt
khác, Amee là nghệ sĩ thuộc quản lý của ST.319 Entertainment, công ty
từng ra mắt thành công nhiều ca sĩ như Erik, Min. Con đường âm nhạc của
Amee hiện tại chịu ảnh hưởng không nhỏ từ công ty chủ quản. Thành công
10X này đạt được không chỉ do nỗ lực cá nhân, mà còn là thành phẩm từ
một kế hoạch "lăngxê" hiệu quả trong ngành giải trí.
Đồng trang
lứa với Amee có nhiều bạn trẻ đa năng như Tlinh, Mỹ Anh và cũng có không
ít giọng ca có kỹ thuật tốt như Phương Mỹ Chi, Thiện Nhân. Đây vẫn là
một thế hệ hứa hẹn sẽ mang đến nhiều cá tính âm nhạc mới thú vị cho làng
nhạc.
* Nghệ sĩ Việt Hương bị mạo danh bán thuốc xương khớp
Sáng
nay, nghệ sĩ Việt Hương bức xúc thông báo trên trang cá nhân, có một
trang Facebook đang giả mạo tên tuổi của cô để bán thuốc xương khớp.
Việt Hương thông báo khán giả và người hâm mộ chú ý, để không mua nhầm sản phẩm kém chất lượng, có thể gây hại cho sức khỏe.
Trang giả mạo Việt Hương bán thuốc chữa trị đau xương khớp
Việt
Hương chia sẻ: "Em bán gì, quảng cáo gì đều trải nghiệm và uống thử,
còn không thì phải thông báo cho mọi người, đặc biệt là người hâm mộ và
người già họ không rành về trang giả trang chính thống".
Hiện trang Facebook giả mạo Việt Hương bán thuốc xương khớp không còn tồn tại.
* Diện mạo Hồng Ngọc sau 1 năm bị bỏng do nổ nồi xông hơi
Mới
đây, trên trang cá nhân, ca sĩ Hồng Ngọc đăng tải hình ảnh cận cảnh
gương mặt mộc của mình kèm thông tin hạnh phúc, gây sự chú ý của khán
giả.
Hồng Ngọc mong được trở lại làm việc, mong được hát, được gặp khán giả thương yêu
Chị
viết: "Ngày này của một năm trước, một tai nạn đáng nhớ của cuộc đời
tôi, tưởng chừng khuôn mặt sẽ không còn nguyên vẹn. Cuộc sống điều gì
cũng có thể xảy đến, nhưng tôi may mắn có những điều kỳ diệu, hôm nay
khuôn mặt vẫn được trọn vẹn và nụ cười vẫn còn trên môi.
Tôi luôn
thầm cảm ơn tất cả, đã cho tôi một cuộc sống trọn vẹn ấm áp và tôi nhận
thấy xung quanh mình có quá nhiều sự yêu thương mà mọi người luôn dành
cho mình".
Đầu tháng 5-2020, Hồng Ngọc không may bị bỏng nặng do
nổ nồi xông hơi tại nhà. Vụ nổ khiến 2/3 gương mặt chị và nhiều vùng
trên cơ thể bị tổn thương nặng.
***************
Cuộc săn lùng băng đảng sát hại con gái của bà mẹ ở vùng đất ...
San
Fernando, Mexico - Miriam Rodriguez giữ chặt khẩu súng lục trong túi
khi đi ngang qua đám đông trên cầu Texas vào buổi sáng sớm. Cứ vài phút,
cô lại dừng lại để lấy hơi và nhìn bức ảnh về mục tiêu tiếp theo của
mình: Người bán hoa.
Cô đã săn lùng anh ta trong suốt một năm,
theo dõi anh ta trên mạng, thẩm vấn những tên tội phạm mà anh ta làm
việc cùng, thậm chí kết bạn với cả những người thân cận để biết tung
tích của anh ta. Cuối cùng cũng có người cho biết anh ta đang bán hoa
dạo ở biên giới.
Kể từ năm 2014, cô đã theo dõi những người chịu
trách nhiệm cho vụ bắt cóc và sát hại con gái 20 tuổi của mình, Karen.
Một nửa trong số đó đã ở trong tù, không phải vì các nhà chức trách đã
phá được vụ án, mà bởi cô đã tự mình truy tìm họ.
Người mẹ dũng cảm đi tìm công lý cho con
Cô
cắt tóc, nhuộm tóc, cải trang thành người thăm dò ý kiến, nhân viên y
tế, quan chức bầu cử để lấy tên và địa chỉ của những kẻ tình nghi. Cô
viện cớ gặp gia đình chúng, những người thân thiết đã không nghi ngờ mà
cho cô biết những chi tiết dù nhỏ nhặt. Cô viết ra mọi thứ và lưu hồ sơ
trong máy tính của mình, tự lên kế hoạch điều tra và theo dõi từng người
một.
Cô biết thói quen, bạn bè, quê quán và tuổi thơ của những
người này. Và về gã bán hoa kia, cô cũng biết hắn gia nhập băng đảng
Zeta và dính líu đến vụ bắt cóc con gái cô.
Cô khoác lên người một
chiếc áo khoác ngoài bộ đồ ngủ, mũ lưỡi trai phủ lên mái tóc màu đỏ và
để một khẩu súng trong ví, hướng về phía biên giới để tìm người bán hoa.
Khi cô tìm thấy anh ta, người bán hoa đã nhận ra và chạy trốn.
Cô
Rodriguez, 56 tuổi vào lúc đó, đã nhanh chóng túm lấy áo và đẩy hắn vào
đường ray. Cô găm khẩu súng ngắn vào lưng hắn và nói: "Nếu anh nhúc nhích, tôi sẽ bắn". Cô giữ anh ta ở đó gần 1 giờ đồng hồ để chờ cảnh sát đến bắt giữ.
Trong
suốt 3 năm, cô Rodriguez đã bắt được gần như tất cả các thành viên còn
sống của băng đảng đã bắt cóc con gái mình để đòi tiền chuộc. Nhưng
thách thức này đã khiến cô bị bắn chết ngay trước cửa nhà vào năm 2017,
vài tuần sau khi truy đuổi một trong những mục tiêu cuối cùng.
Đối
với nhiều người ở phía Bắc thành phố San Fernando, câu chuyện của
Miriam Rodriguez đại diện cho rất nhiều điều sai trái ở Mexico, một đất
nước đang bị chia cắt bởi bạo lực và sự trừng phạt. Sự thờ ơ của các nhà
chức trách đã khiến một người mẹ đau buồn phải tự giải quyết sự mất
tích của con gái mình và chết một cách thảm khốc.
Cô Miriam
Rodriguez đã trở nên nổi tiếng, mọi người đều thót tim trước cuộc chiến
của cô và phẫn nộ trước cái chết của người mẹ này. Thành phố đã đặt một
tấm bảng bằng đồng để tôn vinh cô ở Quảng trường trung tâm. Con trai của
cô, Luis, cũng đã đứng ra tiếp quản nhóm mà cô đã thành lập, là một tập
thể gồm nhiều gia đình có người thân bị mất tích.
Vụ bắt cóc cậu bé 14 tuổi ngay trên phố khiến dân chúng tuần hành đòi công lý
Bị
đe dọa bởi một thập kỷ đầy bạo lực, những cuộc chiến giữa các phe cánh
xã hội đen, cuộc tàn sát 72 người di cư và cuộc sát hại Miriam
Rodriguez, San Fernando có một khoảng thời gian bỗng trở nên yên tĩnh.
Cho
đến tháng 7 năm 2020, Luciano Leal Gazra, 14 tuổi, bị bắt cóc ngay trên
đường phố - một vụ bắt cóc đòi tiền chuộc công khai kể từ cuộc chiến
của Miriam Rodriguez để tìm con gái kết thúc.
Luciano đã bị bắt
cóc lên một chiếc xe tải của chính gia đình mình. Gia đình cậu bé đã trả
hai khoản tiền chuộc cho con trai, giống như gia đình cô Rodriguez đã
cố gắng giải thoát Karen. Nhưng mọi chuyện lại xảy ra thêm một lần nữa.
Điều
này khiến người dân tuần hành xuống đường và đòi công lý cho Luciano.
Các tổ chức tình nguyện đã tìm kiếm hàng dặm trên những vùng đất cằn cỗi
để tìm dấu hiệu của cậu bé, nhưng tất cả đều không có kết quả.
Tại
Mexico, số lượng người mất tích đã lên đến con số đáng kinh ngạc,
70.000 người trên toàn quốc. Các vụ án giết người tại đây cũng tăng gần
gấp đôi chỉ trong 5 năm qua. Nhưng cuộc chiến lần này rất khác. Cô
Rodriguez đã vô cùng can đảm và quyết tâm tìm những kẻ giết con mình để
đưa ra ánh sáng, nhưng cái chết của cô cũng là lời cảnh báo về những gì
đang chờ đợi bất cứ ai cố gắng tìm kiếm những kẻ phạm tội.
Cha mẹ Luciano không tìm cách trừng phạt những băng đảng hùng mạnh đã bắt cóc và sát hại con trai mình. Họ nói rằng: "Tất
cả chúng tôi đều muốn làm những gì Rodriguez đã làm, nhưng hãy nhìn xem
mọi thứ đã kết thúc với cô ấy như thế nào. Đó là cái chết. Và đó cũng
là nỗi sợ hãi của chúng tôi".
Sự "lươn lẹo" của các tổ chức tội phạm và cuộc tìm kiếm cậu bé 14 tuổi bị bắt cóc
Ngày
23/1, Karen đang di chuyển trên đường thì hai chiếc xe tải tiếp cận và
chặn cô lại. Những người đàn ông có vũ trang đã tiến đến và bắt cóc cô.
Những
tuần sau khi Karen bị bắt cóc, gia đình cô Rodriguez đã liên tục phải
nhận những lời đe dọa và hứa hẹn hão huyền. Để trả khoản tiền chuộc đầu
tiên, gia đình cô đã phải vay ngân hàng một khoản tín dụng. Sau đó, cha
của Karen đã bỏ túi tiền vào một phòng khám, sau đó chờ đợi trong vô
vọng tại nghĩa trang địa phương để được gặp lại con gái.
Sau rất
nhiều lần nuôi hi vọng con gái được kẻ bắt cóc thả ra, cuối cùng, cô
Rodriguez đã phải chấp nhận rằng con gái mình có thể đã chết. Cô nói
rằng cô sẽ không nghỉ ngơi cho đến khi tìm thấy những kẻ đã bắt cóc
Karen. Cô sẽ săn lùng từng người một, cho đến tận ngày cô chết.
Bị
bạo lực vây hãm, cuộc sống của người dân thành phố San Fernando bị giảm
sút. Hầu như không có một khu nhà nào còn nguyên vẹn, nhiều người mất
tích và bị sát hại, không ít ngôi nhà bị bỏ hoang.
Năm 2010, nhà
chức trách liên bang phát hiện thi thể của 72 người di cư Trung Mỹ tại
một trang trại ở ngoại ô thành phố. Đây từng được coi là vụ thảm sát dã
man nhất từng được thực hiện bởi một băng đảng vào thời điểm đó. Năm
sau, cảnh sát cũng đã khai quật được gần 200 thi thể bị bỏ lại dọc theo
các vùng ngoại vi của San Fernando.
Trong
khi nhiều người chạy trốn để thoát khỏi bạo lực, những người khác vẫn
cố chấp vì họ đã xây dựng cuộc sống ở San Fernando. Gia đình Luciano đã
chọn cách ở lại. Ông nội của Luciano đang điều hành một doanh nghiệp vận
tải đường bộ, cha của cậu sở hữu một cửa hàng vật liệu xây dựng.
Giống
như những người khác trong thành phố, gia đình Luciano biết câu chuyện
về vụ bắt cóc Karen và chủ nghĩa anh hùng bi thảm của cô Rodriguez. Và
họ biết rằng sự giàu có và thịnh vượng của mình đã trở thành mục tiêu rõ
ràng cho những băng đảng.
Trong nhiều năm, những kẻ tội phạm đã
bắt cóc một số thành viên trong gia đình của Luciano, trong đó cha cậu
cũng đã từng bị giam giữ 33 ngày vào năm 2012.
Sau khi Luciano bị
bắt cóc, cha cậu đã gửi một túi tiền mặt trên một con đường bỏ hoang
theo lời của những kẻ bắt cóc, giống như cha của Karen đã làm. Tuy
nhiên, ngày hôm sau, những kẻ bắt cóc nói rằng chúng muốn nhiều hơn thế.
Lần
thứ hai, cha của Luciano đã lái xe hai giờ đồng hồ đến một vùng ngoại ô
và để lại túi tiền trong một trạm xăng bỏ hoang. Khi ông lái xe trở lại
San Fernando, những kẻ bắt cóc đã gọi và nói rằng sẽ thả Luciano về nhà
vào ngay đêm đó.
Thế nhưng, đến sáng hôm sau, những kẻ bắt cóc
không giữ lời và gia đình Luciano biết rằng cậu sẽ không được trở về. Mẹ
cậu, bà Garza nói rằng: "Nỗi sợ hãi lớn nhất đối với một người làm cha mẹ là mất đi đứa con của mình. Và họ đã làm điều đó với chúng tôi."
Phần
lớn, cư dân ở San Fernando không lên tiếng chống lại tội phạm có tổ
chức. Cảnh sát dường như không có khả năng làm bất cứ điều gì. Trong khi
đó các tổ chức tội phạm gần như chắc chắn sẽ trả thù những người sẵn
sàng báo cảnh sát.
Nhiều
người biện minh cho sự im lặng của họ với niềm tin rằng chính nạn nhân
đã tham gia vào hoạt động bất hợp pháp. Mọi người thường nói rằng: "Họ đã tham gia vào những hoạt động tội phạm."
Tuy
nhiên, vụ bắt cóc một cậu bé 14 tuổi vô tội đã phá vỡ đi niềm tin mong
manh đó. Dân chúng San Fernando đã kêu gọi nhau tuần hành dưới phố, yêu
cầu tổ chức phạm tội đưa Luciano trở về. Họ cũng tổ chức các cuộc tìm
kiếm và họp báo để thúc đẩy bọn tội phạm hành động.
Tháng 8 năm
ngoái, gia đình Luciano đã đến thành phố Mexico để gây áp lực với chính
phủ. Dưới áp lực, chính phủ nước này đã điều động các đoàn xe gồm binh
lính, cảnh sát và điều tra viên đến San Fernando để tiến hành tìm kiếm.
Họ băng qua những vùng đất rộng lớn, khô cằn của San Fernando, nhưng dù
có tìm kiếm liên tục, họ cũng không thể kiểm tra bao quát hết được khu
vực này.
Đến khoảng tháng 9, khi cảnh sát bang bắt giữ một thủ
lĩnh băng đảng tội phạm ở San Fernando, gia đình Luciano mới biết rằng
ai là kẻ chủ mưu bắt cóc cậu bé. Đó chính là một thành viên trong gia
đình của họ, một người anh em họ của bà Garza đã hợp tác với các thành
viên băng đảng tội phạm để tống tiền gia đình bà.
Thế nhưng, người
anh em họ này đã trốn mất và cuộc tìm kiếm Luciano càng trở nên vô
vọng. Thay vì có được câu trả lời cho tính mạng của Luciano, gia đình
cậu nhận được những lời đe dọa, những cuộc gọi nặc danh và những tin
nhắn cảnh báo hậu quả nếu không ngừng tìm kiếm.
Cuối
cùng, đến tháng 10, các nhà chức trách đã tìm thấy thi thể của Luciano
trong một ngôi mộ tạm ở rìa phía Bắc của San Fernando, cạnh một gốc cây
keo. Những kẻ giết người đã che phủ ngôi mộ bằng thùng rác để ngăn mọi
người tìm kiếm. Tuy nhiên, Chính phủ không nói nhiều về việc họ đã tìm
thấy khu mộ này bằng cách nào.
Trong đám tang của Luciano, cha mẹ
cậu đã bày tỏ lòng biết ơn với tất cả mọi người. Với cha của Luciano,
bằng một cách nào đó, con của ông đã trở về. Mẹ của cậu cũng lên tiếng
cảm ơn mọi người vì đã liều mạng để giúp tìm con trai, không chỉ gia
đình, bạn bè mà còn cả những người xa lạ.
Cuộc tìm kiếm đầy đau khổ và 13 viên đạn vào Ngày của Mẹ
Trái
với sự tìm kiếm nhiệt tình từ phía người dân và chính quyền, gia đình
Karen đã phải tự mình vượt qua mọi chuyện. Không có được sự trợ giúp của
cảnh sát, cô Rodriguez đã dành rất nhiều ngày để tìm kiếm manh mối
trong vụ bắt cóc con gái.
Không còn gì để mất, cô Rodriguez đã yêu
cầu một cuộc gặp với các thành viên của băng đảng Zeta, và trước sự
ngạc nhiên của cô, băng đảng này đã đồng ý. Cô đã ngồi xuống với một
thanh niên có dáng người mảnh mai tại El Junior, một nhà hàng trong thị
trấn.
Đó là năm 2014, thời điểm đặc biệt đen tối tại San Fernando.
Nhiều quán bar và nhà hàng đã phải đóng cửa vì sợ các vụ xả súng. Các
ngôi mộ tập thể phổ biến đến mức việc tìm thấy ít hơn 20 hài cốt cùng
một lúc hầu như không xa lạ.
Người thanh niên này khăng khăng với
cô rằng tổ chức của anh ta không giữ con gái cô. Nhưng gã đã đề nghị
giúp cô tìm con gái với một khoản phí là 2.000 đô la (khoảng 45,7 triệu
đồng theo tỷ giá hiện tại) và cô Rodriguez đã đồng ý. Trong cuộc gặp gỡ,
cô cũng thoáng nghe thấy ai đó gọi gã thanh niên này với cái tên là
Sama.
Sau
một tuần, người thanh niên này ngừng trả lời điện thoại. Sau đó, cô
liên tục nhận được cuộc gọi của những kẻ bắt cóc, chúng nói rằng chúng
cần nhiều tiền hơn nữa. Và với mỗi khoản thanh toán, cô Rodriguez lại có
thêm một hi vọng mới. Nhưng sau mỗi lần nỗ lực không thành công để
Karen quay trở lại, cô càng rơi vào tuyệt vọng.
Một buổi sáng, vài
tuần sau lần thanh toán cuối cùng, cô biết rằng Karen sẽ không bao giờ
trở lại. Cô tuyên bố với Azalea, con gái lớn của mình, rằng cô sẽ không
nghỉ ngơi cho đến khi tìm thấy những kẻ đã bắt cóc Karen, cô sẽ săn lùng
từng người một, cho đến tận ngày cô chết.
Azalea nói rằng, sau
ngày hôm đó, cô Rodriguez đã trở thành một người hoàn toàn khác. Cô đã
dành rất nhiều thời gian để rà soát trang Facebook của Karen và tìm kiếm
manh mối. Một ngày nọ, cô đã phát hiện ra một bức ảnh được gắn thẻ tên
Sama. Cô nhận ra gã ngay lập tức từ buổi gặp mặt lần trước, với thân thể
mảnh mai và khuôn mặt được cạo râu sạch sẽ. Đứng bên cạnh gã là một
người phụ nữ trẻ, mặc đồng phục của một cửa hàng kem ở Ciudad Victoria,
cách nhà cô hai giờ lái xe.
Trong nhiều tuần sau đó, cô Rodriguez
đã theo dõi cửa hàng kem này và đợi bên ngoài mỗi ca làm việc cho đến
tận khi Sama xuất hiện. Cô đã theo dấu cặp đôi về nhà và đánh dấu lại
địa điểm.
Sau đó, cô cắt tóc và nhuộm lại màu tóc để Sama không
nhận ra mình. Cô mặc một bộ đồng phục từ Bộ Y tế, nơi mà cô đã từng công
tác trước kia để có thể đường đường chính chính thu thập thêm thông
tin.
Sau khi có đầy đủ hồ sơ về Sama, cô tìm đến các cơ quan chức
năng, từ địa phương, tiểu bang cho đến liên bang, nhưng không có ai giúp
được cô. Cô đã vận chuyển hồ sơ thu thập được đi khắp mọi nơi, nhưng cô
luôn nhận về sự từ chối. Cuối cùng, cô cùng tìm thấy một cảnh sát liên
bang sẵn sàng hỗ trợ.
Vị cảnh sát này nói rằng, anh vô cùng ngạc
nhiên khi nhìn vào tập hồ sơ. Anh chưa bao giờ thấy bất cứ thứ gì giống
như vậy, các chi tiết và thông tin được thu thập bởi người phụ nữ này
thật đáng kinh ngạc.
Vào thời điểm chính phủ phát lệnh bắt giữ,
Sama đã bỏ trốn khỏi thị trấn. Quá thất vọng, cô Rodriguez đã nỗ lực gấp
đôi để tìm kiếm danh tính của những kẻ còn lại. Và chẳng bao lâu sau đã
có một chồng ảnh Sama chụp cùng những người khác.
Ngày 15/9/2014,
một cách hoàn toàn tình cờ, Sama đã xuất hiện tại cửa hàng của con trai
Rodriguez, anh Luis. Ngay lập tức, Luis nhận ra đó là Sama. Anh gọi cho
mẹ mình và cảnh sát. Sau khi theo Sama đến quảng trường trung tâm, cảnh
sát cuối cùng cũng bắt được hắn.
Trong quá trình thẩm vấn, Sama
đã kể ra tên một kẻ đồng phạm với mình là Cristian Jose Zapata Gonzalez,
mới chỉ 18 tuổi. Cristian sau đó cũng bị bắt giữ và khai ra nơi mà các
nạn nhân của các vụ bắt cóc bị giết hại và chôn cất.
Đó là một
trang trại bỏ hoang cách không xa trung tâm Ciudad Victoria. Cô
Rodriguez nhặt từng mảnh vỡ mà kẻ bắt cóc đã để lại, trong đó có những
mảnh xương với các kích cỡ khác nhau, một số viên đạn và một chiếc thòng
lọng treo trên một cành cây. Cô sững người khi phát hiện ra đống đồ đạc
cá nhân được chất đống và nhận ra chiếc khăn quàng cổ của Karen.
Các
nhân viên pháp y tuyên bố rằng Karen không nằm trong số hàng chục thi
thể mà họ tìm thấy ở trang trại. Nhưng cô Rodriguez đã đấu tranh để phân
tích những mảnh xương vụn, và cuối cùng, các nhân viên pháp y đã xác
định một mảnh xương đùi thuộc về Karen.
Nhiều tháng tiếp tục trôi
qua, cô Rodriguez thu thập thêm được rất nhiều manh mối. Mỗi ngày trôi
qua, con đường cô đi càng ngắn lại. Một số kẻ đã chết, một số khác thì
đang ngồi tù. Những kẻ còn lại thì đã và đang tạo dựng cuộc sống mới như
tài xế taxi, người giao hàng, hoặc người bán hoa. Cô đã lần theo dấu
vết của từng tên một và gô cổ chúng vào tù.
Đối với Rodriguez,
việc theo đuổi công lý là một lối thoát khỏi nỗi đau. Nhưng nó cũng đi
kèm với một cái giá. Chiến dịch công khai của cô đã đe dọa trật tự của
San Fernando.
Cô từng tuyên bố rằng: "Tôi không quan tâm nếu
chúng giết tôi. Tôi đã chết vào ngày chúng giết con gái tôi rồi. Tôi
muốn kết thúc điều này. Tôi sẽ tiêu diệt những kẻ đã làm tổn thương con
gái tôi."
Vào tháng 3/2017, có gần hai chục tù nhân đã trốn
thoát khỏi nhà tù ở Ciudad Victoria. Cảm thấy lo lắng vì điều này, cô
Rodriguez đã yêu cầu chính phủ bảo vệ mình. Cảnh sát cho biết họ đã cử
người tuần tra định kì tại nhà và nơi làm việc của cô.
Vào lúc 10
giờ tối Ngày của Mẹ, cô trở về ngôi nhà nhỏ màu cam, nơi mà Karen đã
từng ở. Một chiếc xe tải Nissan màu trắng chở những tù nhân vượt ngục
lặng lẽ tấp vào phía sau cô. Chúng bắn 13 viên đạn khiến cô Rodriguez
qua đời ngay sau đó.
Cái chết của Rodriguez đã khiến chính phủ
Mexico phải phản ứng lại. Trong vòng vài tháng sau đó, các nhà chức
trách đã bắt giữ 2 trong số những thủ phạm và giết một tên khác trong
một cuộc đấu súng.
Cuộc chiến của cô Rodriguez đã khiến đất nước
Mexico thay đổi. Cuộc chiến của người mẹ đơn thương độc mã cũng đã kết
thúc. Giờ đây, mộ của Rodriguez được đặt ngay bên cạnh mộ của Karen, đó
cũng có thể được coi là một niềm an ủi nhỏ nhoi trong suốt những năm
tháng dài chiến đấu của cô.
Theo NYTimes
*************
Meghan Markle thách thức chị dâu Kate chỉ bằng một chi tiết thâm sâu ...
Vào
ngày 8/5, Meghan Markle đã xuất hiện trong một đoạn video được phát
trong chương trình Vax Live, một sự kiện thúc đẩy chiến dịch tiêm vắc
xin bình đẳng trên toàn cầu. Đây là lần đầu tiên Nữ công tước xứ Sussex
xuất hiện công khai trên truyền thông kể từ khi cuộc phỏng vấn bom tấn
với Oprah diễn ra.
Meghan nổi bật với chiếc váy hoa màu đỏ hồng và
đeo nhiều phụ kiện bằng vàng. Đặc biệt, Meghan đã sử dụng chiếc Cartier
Tank bằng vàng nổi tiếng của mẹ chồng quá cố, Công nương Diana. Meghan
từng sử dụng chiếc đồng hồ giá trị này vào tháng 10/2020 khi cô thực
hiện bộ ảnh chân dung mới cùng với chồng sau khi họ chính thức rời khỏi
hoàng gia.
Meghan đeo chiếc đồng hồ vàng của mẹ chồng quá cố trong sự kiện mới nhất
Cận cảnh chiếc đồng hồ vàng nổi tiếng của Công nương Diana
Meghan từng đeo chiếc đồng hồ này vào năm 2020
Nữ
công tước xứ Sussex cũng thường xuyên sử dụng trang sức của mẹ chồng
tại những sự kiện quan trọng. Nhiều ý kiến cho rằng, đây là ẩn ý đầy sâu
xa của Meghan muốn gửi đến chị dâu Kate.
Theo đó, chiếc
đồng hồ Cartier Tank bằng vàng vốn thuộc về Hoàng tử William sau khi tài
sản của Công nương Diana được chia đều cho 2 con. Tuy nhiên sau đó,
Harry và William đã đổi lại cho nhau. William lấy chiếc nhẫn đính hôn
bằng kim cương và sapphire nổi tiếng của mẹ, sau này nó được tặng cho
Công nương Kate còn Harry sở hữu chiếc đồng hồ bằng vàng.
Trong
ngày kỷ niệm 10 năm kết hôn, vợ chồng Công nương Kate đã thực hiện bộ
ảnh kỷ niệm trong đó nàng dâu hoàng gia nở nụ cười rạng rỡ với chiếc
nhẫn đính hôn của mẹ chồng quá cố trên tay. Một số chuyên gia phân tích
rằng nụ cười cùng chiếc nhẫn ấy là lời tuyên bố chiến thắng của Công
nương Kate dành cho em dâu Meghan. Sau 10 năm kết hôn, Kate vẫn hạnh
phúc và được lòng gia đình nhà chồng, trong khi đó Meghan chỉ sau 3 năm
làm dâu đã nhanh chóng rời khỏi hoàng gia.
Công nương Kate đeo nhẫn của Công nương Diana trong bức ảnh kỷ niệm 10 năm kết hôn
Trong
lần xuất hiện mới nhất, việc Meghan đeo chiếc đồng hồ vàng được các
chuyên gia phân tích đó là lời thách thức của Meghan dành cho chị dâu.
Dù Meghan rời khỏi hoàng gia và không được lòng nhà chồng cũng như dân
chúng nước Anh nhưng cô vẫn là con dâu của Công nương Diana và có quyền
sử dụng món đồ trang sức của bà giống như Kate.
Việc Meghan
cố tình lựa chọn chiếc đồng hồ bằng vàng từng được trao đổi với chiếc
nhẫn đính hôn của Công nương Kate cho thấy, Meghan dường như tuyên bố
rằng cô và chị dâu ngang hàng với nhau, họ đều có giá trị như nhau.
Nguồn: Daily Mail
******************
Án mạng cô dâu bị bắt cóc: Vụ giết người kinh hoàng phơi ...
Người qua đường nhìn thấy toàn bộ sự việc, nhưng lại dửng dưng vì "đó chỉ là tục lệ bắt cóc cô dâu truyền thống".
Bắt cóc cô dâu: Hủ tục đội lốt văn hóa, bị cấm nhưng vẫn hoành hành
Kyrgyzstan là quốc gia ở Trung Á, nổi tiếng với hủ tục Ala Kachuu - bắt cóc cô dâu, hay còn gọi là "cướp gái chạy".
Ala Kachuu cho phép đàn ông Kyrgyzstan bắt cóc phụ nữ và cưỡng bức kết hôn (Ảnh minh họa)
"Cướp
gái chạy" nhắm vào đối tượng là thiếu nữ chưa chồng. Thuở xưa,
Kyrgyzstan là vùng đất du mục, thịnh hành di chuyển bằng ngựa. Nam giới
Kyrgyzstan trưởng thành yêu thích cô gái nào thì thể hiện sự nam tính
bằng cách bắt cóc, bế lên lưng ngựa và chạy đi.
Điểm tới của anh
ta là nhà mình, nơi gia đình đã chờ sẵn để làm đám cưới. Cô gái bị bắt
cóc phải một thân một mình đối diện với đám đông "nhà trai". Nếu từ chối
lấy kẻ bắt cóc, cô bị nhốt lại, thậm chí là đánh đập và nguyền rủa cho
đến khi phải chấp nhận.
Xã hội Kyrgyzstan cực kỳ mê tín và khinh
nữ. Phụ nữ không có bất cứ tiếng nói và quyền hành gì. Một khi đã bị bắt
cóc, họ chỉ có duy nhất một lựa chọn là kết hôn. Nếu bất chấp và bằng
mọi cách thoát khỏi, họ mang trên mình lời nguyền rủa của "nhà trai",
trở thành "tai họa". Thân nhân không đón nhận họ quay lại, mà hết lời
khuyên bảo hãy "xuôi theo số phận".
Phụ nữ Kyrgyzstan bị bắt cóc gần như không có cơ hội nào thoát ép cưới
Trong
thời gian bị "đàng trai" giam giữ, "cô dâu" cũng có nhiều khả năng bị
"chú rể" cưỡng đoạt. Nếu không lấy anh ta, thiếu nữ này cũng không còn
cơ hội kết hôn với bất cứ nam giới nào khác.
Không rõ Ala Kachuu
được thực hành từ lúc nào, nhưng trong thời kỳ 1919 -1991, nó đã bị
chính quyền liên bang Xô Viết cấm triệt để. Vào năm 2013, sau 22 năm độc
lập, chính phủ Kyrgyzstan cũng áp dụng pháp lệnh xóa sổ bắt cóc cô dâu.
Nạn nhân xấu số, mất mạng vì sự thờ ơ
Ngày
5/4/2021, Aizada Kanatbekova đang băng qua đường ở Thủ đô Bishkek thì
bị một chiếc xe hơi màu đỏ áp sát. Người trong xe thò ra, chụp lấy tay
cô kéo vào. Kanatbekova phản kháng dữ dội. Đúng lúc ấy, 2 nam giới khác
xuất hiện. Họ không cứu cô mà trợ giúp gã đàn ông kia, đẩy cô vào trong
xe.
Trong lúc 4 người giằng co, có một người đi bộ đi ngang qua. Trời đang mưa nên người này che ô và bình thản đi tiếp.
Aizada Kanatbekova bị bắt cóc ngay giữa đường, nhưng chẳng ai buồn cản
Ngày
6/4, gia đình Kanatbekova gọi báo cảnh sát, yêu cầu tìm kiếm. Trụ sở đã
kiểm tra camera an ninh, phát hiện kẻ bắt cóc là Zamirbek Tenizbayev.
Anh ta theo đuổi Kanatbekova đã lâu, nhưng luôn bị cô từ chối. Cảnh sát
gọi điện vào số di động của Tenizbayev, đòi trình diện. Y trả lời đang
bận hẹn hò với Kanatbekova rồi cúp máy. Cảnh sát cũng không có thêm động
thái nào.
Sau khi thành công bắt cóc Kanatbekova, Tenizbayev lái
xe đến cánh đồng ở Chui, vùng ngoại ô Bishkek. Một người chăn cừu nhìn
thấy xe của anh ta bị mắc kẹt trong bùn, nhưng không tiếp cận.
Ngày
7/4, sau 2 ngày vẫn thấy chiếc xe hơi lạ đậu im một chỗ, người chăn cừu
mới tiến tới gần. Ông phát hiện, trong xe là thi thể của Kanatbekova và
Tenizbayev. Kanatbekova bị hành hung đến chết, còn Tenizbayev thì tự
tử.
Phụ nữ Kyrgyzstan biểu tình, đòi công bằng cho cái chết của Kanatbekova ở Bishkek
Ngày
8/4, người dân Bishkek phẫn nộ tụ tập, biểu tình bên ngoài Bộ Nội vụ.
Bất chấp lệnh cấm Ala Kachuu đã được ban hành từ năm 2013, ước tính
khoảng 14% phụ nữ Kyrgyzstan dưới 24 tuổi vẫn bị bắt cóc và ép cưới theo
hủ tục.
Pháp luật thiếu nghiêm minh
Vào năm 2018, Bishkek
cũng có một án mạng bắt cóc cô dâu vô cùng nghiêm trọng. Nạn nhân là
Burulai Turdaaly Kyzy, sinh viên khoa y, 20 tuổi.
Kyzy đã có hôn
phu là N, ước định kết hôn vào tháng 8/2018. Thế nhưng vào tháng 4 cùng
năm, cô lọt vào "tầm ngắm" của một tài xế xe buýt tên B, 29 tuổi. Hắn ta
bắt cóc Kyzy theo hủ tục Ala Kachuu. Gia đình Kyzy không theo quan niệm
cổ hủ, kiên quyết cứu con gái. Họ tạm thời đưa Kyzy về quê, sống với dì
để tránh mặt B.
Burulai Turdaaly Kyzy, cô gái bị kẻ bắt cóc sát hại ngay trong đồn cảnh sát, trước mũi hơn 20 người
Ngày
27/5, Kyzy quay lại Bishkek giúp mẹ làm lễ tháng chay Ramadan. Buổi tối
cùng ngày, cô bị B bắt cóc lần thứ 2. Cha Kyzy vừa đuổi theo vừa gọi
điện, thúc giục cảnh sát cứu giúp. Chỉ vài giờ sau, B đã bị bắt đến đồn
cảnh sát.
Không biết vì lý do gì, cảnh sát lại để Kyzy và B ngồi
cùng nhau trong 1 phòng chờ. Chưa hết, B còn có mang dao trên người. Hắn
đâm Kyzy 3 nhát, khắc tên cô và mình trên thi thể cô cùng biểu tượng
cây thánh giá.
Khi các cảnh sát xông vào, Kyzy đã tắt thở. Cái chết của cô làm bùng nổ sự phẫn nộ. "Đây không chỉ là sơ suất, mà còn là tội ác" - Taalaybek Alybayev, thành viên của một tổ chức công cộng gay gắt lên án. "Cảnh
sát có quyền và nghĩa vụ lục soát, vậy mà lại không thấy con dao ư? Nếu
họ đã lập tức chạy đến ngay khi vừa nghe thấy tiếng hét, vậy thì B lấy
đâu ra thời gian khắc chữ lên người Kyzy?"
Pháp luật
Kyrgyzstan quy định, kẻ vi phạm quy định cấm Ala Kachuu bị phạt từ 1-3
năm tù giam. Tuy nhiên trên thực tế, các vụ tố cáo bắt cóc cô dâu thường
kết thúc bằng việc giải hòa. "Cả cảnh sát lẫn công tố viên đều phớt lờ sự nghiêm trọng của vấn đề" - phụ nữ Kyrgyzstan bức xúc cho biết. "Họ tìm mọi cách buộc 2 bên phải giải quyết mâu thuẫn trong hòa bình".
Kết
quả, Ala Kachuu tiếp tục tồn tại. Phụ nữ Kyrgyzstan vẫn phải sống dưới
sự bất an, thiếu sự bảo vệ của cả xã hội lẫn pháp luật.
Tham khảo: The Diplomat
******************
Phát đạn ẩn giấu trong cuốn sách khoét ruột
MỹJoan Kipp bị đạn găm trúng tim ngay khi vừa mở cuốn sách nấu ăn dày cộp bị khoét ruột, gửi qua đường bưu điện.
Khi
chồng chạy vào bếp, Joan, 54 tuổi, đã gục ngã dưới đất. Bà hoảng loạn,
lấy tay ôm chặt ngực nhưng không thể ngăn được màu đỏ thẫm loang dần
trên áo.
"Hãy nhìn chúng làm gì em này... có thể còn những người khác nữa", Joan khóc và nói với chồng. Giọng ngày càng rời rạc.
Chỉ
vài phút trước, Joan còn rất vui mừng vì tưởng được các con tặng cho
cuốn sách nấu ăn, do cuối tuần ấy chính là dịp lễ Ngày Của Mẹ. Joan chết
trên bàn mổ vào chiều hôm ấy, ngày 7/5/1982. Trong thi thể, bác sĩ gắp
được hai viên đạn cỡ 5,6 mm, một viên găm vào tim. Tường phòng bếp có
găm viên đạn thứ ba.
Cái chết của Joan lập tức thu
hút sự chú ý của nhà chức trách, chủ yếu là do hung khí được ngụy trang
trong cuốn sách bìa cứng. Cuốn sách được bọc trong bưu kiện và gửi qua
đường bưu điện. Tên người nhận là Joan, trú quận Brooklyn, thành phố New
York. Địa chỉ người gửi là ở quận Staten Island, cũng thuộc New
York.Hung khí thuộc dạng "súng tự chế" – loại súng có thể có nhiều kiểu
dáng khác nhau như được ngụy trang trong bút bi hoặc trong gậy chống.
Trong trường hợp của Joan, "khẩu súng" được đặt trong sách.
Một kiểu súng tự chế được ngụy trang thành bút. Ảnh: New Strait Times.
Cuốn
sách này chỉ nhỏ hơn cuốn niên giám điện thoại một chút. Sau trang bìa
có dòng chữ in hoa viết tay với nội dung đe dọa: "Joan à, mày chết rồi.
Howard, Craig, và Doreen sẽ theo sau".
Ruột cuốn
sách dày bị khoét gần hết, bên trong đặt hai cục pin tiểu được đấu dây
trực tiếp với ba ống thép. Mỗi ống thép được nhồi lượng thuốc súng gấp
đôi bình thường cùng một viên đạn cỡ 5,6 mm không vỏ. Hai ống thép chĩa
về hướng người mở sách, ống thứ ba hướng về gáy sách. Khi cuốn sách được
mở, mạch điện bên trong được khép kín. Thuốc súng bị đốt cháy, khiến
viên đạn bắn ra khỏi ống thép.
Sự nghi ngờ của cảnh
sát lập tức rơi vào chồng nạn nhân, Howard Kipp. Theo báo chí, Howard
rất cởi mở với nhà chức trách. Ông giao nộp nhật ký của vợ và thậm chí
cả chìa khóa ra vào công ty. Điều tra viên mau chóng loại Howard khỏi
diện tình nghi.
Tiếp theo, điều tra viên hướng sự
chú ý vào con trai nạn nhân, Craig Kipp, 28 tuổi. Craig từng làm cho
công ty của bố mẹ nhưng bị đuổi vì làm việc không tốt nên có thể sinh
lòng thù oán. Anh ta còn là thợ điện trên tàu thuyền nên có thể có đủ kỹ
năng để chế quả "bom sách".
Chuyên gia chữ viết
của điều tra viên cho rằng dòng chữ đe dọa giống mẫu chữ của Craig.
Ngoài ra, cảnh khuyển cũng ngửi thấy cùng mùi thuốc nổ trên một chiếc
tất thuộc về Craig.
Tuy nhiên, mọi chứng cứ buộc
tội Craig đều mất giá trị vào tháng 6/1983. Ba chuyên gia chữ viết khác
được gia đình Kipp mời đến đều cho rằng dòng chữ đe dọa không giống chữ
của Craig. Theo họ, việc so sánh đối chiếu chữ in hoa là gần như không
thể. Chứng cứ về cảnh khuyển cũng gặp số phận tương tự. Không còn chứng
cứ đáng kể, công tố viên buộc phải hủy cáo trạng với Craig.
10
năm sau cái chết của Joan, cảnh sát New York mới gặp lại thủ đoạn của
kẻ đánh bom bí ẩn trong vụ án của gia đình Lenza, trú tại Staten Island.
Ngày
15/10/1993, khi vừa mở chiếc hộp nhung màu xanh đựng đồng xu kỉ niệm
bên trong, Anthony Lenza bị viên đạn cỡ 5,6 mm bắn trúng. Hai người khác
trong gia đình, trong đó có bé gái 11 tuổi, cũng bị thương vì mảnh đạn.
Cả ba đều sống sót.
Bưu kiện đựng hộp được đóng
dấu bưu điện ở Staten Island, cùng nơi sống của gia đình Lenza. Qua xem
xét, các chuyên gia nhận ra quả bom trong hộp lần này với quả bom trong
sách trong vụ án nhà Kipp do cùng một kẻ chế tạo.
Quả bom giết chết Joan Kipp được giấu trong cuốn sách nấu ăn bìa cứng. Ảnh: Heyridge.
Tháng
4/1994, kẻ bí ẩn lại ra tay. Ngày 5/4/1994, Alice Caswell, 75 tuổi, đi
bộ ra ngoài cửa trước căn nhà ở quận Brooklyn để lấy thư. Lúc này,
Caswell bắt gặp bưu kiện được gửi cho anh trai bà, người đã chuyển nhà
từ 15 năm trước. Tò mò, Caswell mang bưu phẩm vào trong nhà và mở ra.
Sau
lớp giấy gói bưu kiện cũng là chiếc hộp nhung màu xanh dương, loại hộp
thường được dùng để đựng đồng xu hoặc huy chương kỷ niệm. Khi hộp vừa
mở, một tiếng nổ vang lên, Caswell ngã gục xuống sàn vì viên đạn 5,6 mm
găm vào bụng. Nhưng bất chấp tuổi tác, cụ bà 75 tuổi vẫn có thể bò đến
cửa hàng xóm cầu cứu. Bà sống sót sau vụ tấn công.
Hơn
một năm sau, một vụ đánh bom nữa lại xảy ra nhằm vào Stephanie Gaffney,
18 tuổi, bà mẹ bầu 8 tháng sống tại quận Queens, New York. Ngày
27/6/1995, Gaffney quyết định ra ngoài lấy thư với hy vọng cơn đau bụng
sẽ thuyên giảm.
Trong hòm thư có một bưu kiện được
gửi từ quận Manhattan, New York. Người nhận là "Gilmore", tên ông ngoại
Gaffney. Bên trong bưu kiện là cuốn sách bìa cứng màu xanh dương. Khi
thiếu nữ vừa mở sách, ba viên đạn cỡ 5,6 mm bắn ra.
Gaffney
bị mảnh đạn văng vào nhưng không trúng chỗ yếu hại. Tuy vậy, cô gái vẫn
lên cơn chuyển dạ và lập tức được đưa tới bệnh viện. Gaffney sinh con
vào cùng ngày. Cô nói may mắn sống sót vì đã mở sách ở góc nghiêng nên
tránh được ba ống thép.
Vụ đánh bom cuối cùng xảy
ra vào ngày 20/6/1996. Bưu kiện lần này là cuốn băng cát-xét được gửi
cho Richard Basile, nhân viên bất động sản đã nghỉ hưu tại quận
Brooklyn. Richard có thể tránh được đạn nhờ mở bưu kiện từ khoảng cách
xa. Hai viên đạn cỡ 5,6 mm chỉ làm cửa kính vỡ toang.
"Nếu mở bưu kiện từ một hướng khác, ông ấy đã trúng hai viên đạn vào bụng", người đưa thư cho Basile nói.
Sau lần tấn công vào Richard Basile, chuỗi vụ đánh bom cũng chấm dứt. Nguyên nhân đằng sau không bao giờ được làm rõ.
Trong
cuộc điều tra vào kẻ đánh bom bí ẩn, cảnh sát có đưa ra một số giả
thuyết. Một trong số giả thuyết này có liên quan mật thiết với nghi phạm
có tên Steven Wavra.
Năm 1995, Wavra bị bắt vì
khoét ruột cuốn sách trong thư viện quận Brooklyn để chế tạo bẫy giống
thiết bị giết chết Joan Kipp. Nhưng thay vì nhồi đạn, thiết bị của Wavra
dùng dao cạo. Ngoài ra, Wavra cũng từng ngồi tù vì tàng trữ đạn dược,
gồm bốn viên đạn cỡ 5,6 mm, cùng cỡ đạn kẻ đánh bom hay sử dụng.
Hồi
cấp 3, Wavra học ở trường nơi Joan làm tư vấn tâm lý. Wavra nói "không
có thù hận gì với Joan" trong thời gian này. Tuy nhiên, hắn từng bị đúp
hai năm tại ngôi trường nơi Joan làm việc.
Lỗ hổng
trong giả thuyết này là việc tại thời điểm Joan chết, Wavra đang ngồi
tù. Một số điều tra viên cho rằng Wavra có thể tuồn những bộ phận chế
tạo bom sách ra ngoài nhà tù. Đồng bọn của Wavra ở ngoài sẽ phụ trách
lắp ráp và gửi cho nạn nhân. Nếu vậy, tại sao Wavra có thể tuồn được bộ
phận chế súng ra ngoài trong khi thư từ gửi đi từ nhà tù sẽ bị kiểm tra
và kiểm duyệt?
Bản đồ 5 vụ tấn công bằng bom tự chế. Ảnh: Unsolved Mysteries.
Sự
ngẫu nhiên của 5 vụ tấn công là điều khiến nhà chức trách gặp khó khăn
nhất. Giữa các nạn nhân dường như không có mối liên hệ nào, trừ việc đa
số họ từng có thời gian làm công chức hoặc quân đội. Ngoài ra, tại sao
hung thủ chờ 10 năm sau vụ đánh bom đầu tiên rồi mới gây ra liên tiếp
bốn vụ khác.
Cách các nạn nhân trả lời phỏng vấn
cảnh sát cũng đáng chú ý. Họ dường như rất dè dặt, không hợp tác, và chỉ
muốn bỏ lại vụ tấn công sau lưng. Điều này khiến làm phát sinh giả
thuyết kẻ tấn công biết bí mật đen tối của nạn nhân và muốn tống tiền.
Những quả bom là cách uy hiếp khi nạn nhân bị từ chối.
Nếu
đúng như vậy, giả thuyết này có thể lý giải lời nói trước khi chết của
Joan Kipp về việc "có những người khác nữa". Có thể Joan là thành viên
đường dây tội phạm nào đó và đã bị hung thủ tống tiền. Nhưng gia đình và
một số đồng nghiệp bác bỏ giả thuyết này vì Joan luôn nhiệt tình giúp
đỡ người khác và sống cuộc sống khá bao bọc.
Đến
nay, nhà chức trách vẫn không có chứng cứ chắc chắn đối với bất cứ giả
thuyết nào. Sau gần 40 năm, danh tính kẻ đánh bom bí ẩn tại thành phố
New York vẫn còn là bí ẩn chưa được giải mã.
Quốc Đạt (Theo New York Times, New York Daily News)
***************
Đào hầm vào ngân hàng để ăn cướp
Mọi
bước trong vụ cướp đều được thực hiện kín kẽ khiến cảnh sát không thể
tìm ra manh mối phá án, cho tới khi một người đàn bà bị chồng phản bội
gọi tới báo tin.
12h38 ngày 13/1/2006, cảnh sát
thành phố San Isidro vội vã tới tòa nhà hai tầng nơi đặt chi nhánh ngân
hàng Banco Rio, một trong những ngân hàng lớn nhất tại Argentina.
Băng
cướp chưa rời hiện trường khi cảnh sát đến nơi. Đúng lúc này, cảnh sát
thấy nhân viên bảo vệ bước ra khỏi ngân hàng. Người bảo vệ kể được thả
cho đi. Trên người anh ta súng nhưng đạn đã bị tháo ra.
Qua 10 phút, thêm một nữ con tin được trả tự do. Người này kể 5 kẻ cướp đeo đồ che kín mặt và đang có 23 con tin bên trong.
Ít
lâu sau, con tin tiếp theo được phóng thích. Lần này, con tin do một gã
đàn ông che mặt và mặc áo vest xám dẫn ra ngoài. Thấy cảnh sát, tên
cướp bỏ lại con tin và rút vào ngân hàng.
Hơn 6
tiếng tiếp theo, sự chú ý của cả Argentina đổ dồn về vụ cướp. 100 cảnh
sát được điều động vây chặt ngân hàng. Mọi ngóc ngách có thể nhìn được
vào trong đều bị chiếm đóng bởi cảnh sát bắn tỉa hoặc phóng viên.
Qua
bộ đàm, cảnh sát có thể liên lạc với gã đàn ông mặc vest xám, kẻ tự
xưng là Walter. Theo Walter, các con tin được đối xử tốt. Không khí bên
trong không quá căng thẳng. Có lúc người ngoài còn nghe thấy tiếng
Walter và đồng bọn đang hát chúc mừng sinh nhật một con tin.
Gã đàn ông mặc vest xám tự xưng là Walter. Ảnh: Infobae.
15h30,
Walter nói mọi người bên trong rất đói và muốn gọi pizza. Nhưng khi
pizza được đưa đến chỉ vài phút sau, tên cướp không còn trả lời bộ đàm.
Hơn
ba tiếng tiếp theo, cảnh sát và quan chức thành phố thảo luận cách xử
lý tiếp theo. Cuối cùng, tới khoảng 19h, một đội đặc nhiệm cảnh sát xông
vào trong ngân hàng.
Cảnh tượng bên trong khác
hoàn toàn dự liệu của cảnh sát. Không có tiếng la hét hoặc tiếng súng
nổ, cũng như không có bóng dáng của băng cướp. Con tin được chia làm ba
nhóm và nhốt lần lượt ở tầng trệt, tầng gác lửng, và tầng hầm. Tất cả
không bị thương.
Quản lý ngân hàng và trưởng giao
dịch viên cho biết đã bị bắt phải mở két sắt chứa tiền. Nhưng thứ nằm
trong tầm ngắm của chúng là những hộp ký gửi ngân hàng dưới tầng hầm.
Chỉ
vài năm trước, hệ thống ngân hàng quốc gia Argentina vừa sụp đổ, hàng
triệu người dân mất đi tiền tiết kiệm. Do tâm lý lo lắng, người dân
Argentina bắt đầu cất tài sản giá trị trong các hộp đồ ký gửi ở ngân
hàng. Vì chi nhánh ngân hàng này nằm trong khu vực giàu có bậc nhất của
Argentina, những hộp ký gửi ở đây càng có sức thu hút đặc biệt với kẻ
cướp.
Trong số 400 hộp ký gửi dưới hầm, băng cướp
đập vỡ 143 hộp và lấy đi toàn bộ tài sản bên trong. Tuy không biết cụ
thể kẻ cướp đã lấy đi những gì, cảnh sát ước tính thiệt hại lên tới 20
triệu USD.
Trong số ít đồ vật mà băng cướp bỏ lại
tại hiện trường có công cụ tự chế giúp phá hộp ký gửi mà không tạo ra
tiếng động lớn. Ngoài ra còn có một vỉ pin và nhiều khẩu súng đồ chơi.
Trên tường còn dán một mẩu giấy có ghi lời nhắn đại ý "chỉ cướp tiền,
không cướp tình".
Cả ba tầng đều không có bóng dáng
của kẻ cướp. Hai cửa ra vào của ngân hàng đều bị cảnh sát canh gác từ
đầu nên kẻ cướp chắc chắn không thể phá vây. Mọi cửa sổ trong ngân hàng
đều còn nguyên. Kẻ cướp cũng không trà trộn trong con tin.
Cảnh
sát rà soát kỹ tòa nhà. Sau vài tiếng, họ phát hiện đằng sau một tủ hồ
sơ là tấm sắt bị bắt chốt vào tường tầng hầm. Tấm sắt này che phủ miệng
một chiếc hố dẫn tới đường hầm nối với hệ thống xả thải của thành phố và
đổ thẳng ra sông.
Một ngày sau vụ cướp, thẻ tín
dụng bị lấy khỏi ngân hàng được tìm thấy gần nhiều miệng cống thoát
nước. Điều tra theo hướng này, cảnh sát nhiều lần đi vào ngõ cụt vì một
số người qua đường cố sử dụng thẻ nhặt được để thanh toán. Mỗi lần truy
ra được người dùng, nhà chức trách lại phát hiện đây không phải kẻ cướp.
Sau nhiều tuần điều tra, cảnh sát vẫn không thể có được manh mối đáng kể. Đúng lúc này, bước đột phá bất ngờ xuất hiện.
5
tuần sau khi vụ cướp xảy ra, vợ một kẻ trộm trong thành phố gọi điện
cho cảnh sát. Người phụ nữ cho biết chồng mình, Rubén de la Torre, có
dính líu tới vụ cướp ngân hàng. Bà dặn cảnh sát nhanh lên vì Rubén chuẩn
bị trốn khỏi Argentina với bạn gái mới.
Rubén de la Torre. Ảnh: Noticiasnet.
Sau
tin báo từ vợ, Rubén lập tức bị bắt giữ trên đường đang lái xe chở bạn
gái. Ông ta mau chóng khai hết mọi chuyện. Vợ của Rubén cũng có thể nhận
diện mọi thành viên trong băng cướp.
Theo cảnh
sát, chủ mưu vụ cướp là Fernando Araujo, người làm nghệ thuật. Ý tưởng
cướp ngân hàng được kẻ này nhen nhóm ừ một tối năm 1999, sau khi
Argentina xảy ra vụ cướp ngân hàng ở thị trấn Ramallo.
Trong
vụ cướp ở Ramallo, kẻ cướp bỏ chạy và dùng con tin làm lá chắn. Cảnh
sát nổ súng, bắn chết một kẻ cướp và hai con tin. Sau sự việc, cảnh sát
địa phương hứng chịu chỉ trích lớn vì cách xử lý yếu kém.
Trong
lúc bàn luận với bạn là Sebastian Bolster, Araujo nói "thật điên rồ nếu
cướp ngân hàng nhưng không rời khỏi hiện trường mà biến mất qua đường
hầm". Bolster, người có xuất thân từ gia đình kỹ sư và thích nghịch máy
móc, đồng ý.
Năm 2004, Araujo một lần nữa đề cập ý
tưởng cướp ngân hàng với Bolster. Sự giúp đỡ của Bolster ban đầu chỉ ở
mức hời hợt. Nhưng sau khi chứng kiến gia đình mình mất tiền trong lần
ngân hàng phá sản, Bolster cho rằng vụ cướp sẽ là cơ hội để ông ta trả
đũa. Bolster là người lên kế hoạch đào tẩu cùng hệ thống đường hầm dẫn
vào ngân hàng.
Trong lúc đó, Araujo chiêu mộ thêm
người, trong đó có kẻ cướp ngân hàng chuyên nghiệp có biệt danh Doc
("bác sĩ") cùng đồng bọn là Rubén. Doc cũng giới thiệu Araujo với "nhà
đầu tư" tên Luis Vitette, tên trộm người Urugoay có biệt hiệu "Người
Nhện". Luis bỏ ra khoảng 100.000 USD để mua thiết bị cho vụ cướp sắp
tới. Với khoản đầu tư ấy, Bolster có thể dành nhiều tháng bí mật đào hầm
dẫn tới ngân hàng.
Ngày 13/1/2006, 6 kẻ cướp cải
trang bước vào ngân hàng, trong khi đó Bolster chờ dưới đường hầm. Chúng
dùng súng đồ chơi khống chế con tin và để Luis nói chuyện với cảnh sát
dưới cái tên "Walter".
Trong lúc cảnh sát bao vây
bên ngoài, băng cướp cẩn thận khoan miệng lỗ trên tường tầng hầm để dẫn
tới đường hầm của Bolster. Những lần Luis giao tiếp với cảnh sát chỉ là
trò câu giờ để Bolster phá hộp ký gửi bằng công cụ tự chế.
Sau
khi yêu cầu pizza, băng cướp lần lượt chui qua hầm xuống hai chiếc
xuồng cao su bơm hơi chờ sẵn. Thông thường, mực nước dưới hệ thống xả
thải không đủ cao để xuồng có thể di chuyển. Nhưng trước đó, Bolster đã
dựng con đập để đẩy nước dâng cao.
Ngồi xuồng đi
được khoảng 10 tòa nhà, băng cướp chui khỏi miệng cống và chất mọi thứ
lên xe van. Một ngày sau, Bolster quay lại vứt thẻ tín dụng của ngân
hàng gần miệng cống quanh thành phố hòng che giấu nơi băng cướp chui ra.
Chia chắc chiến lợi phẩm xong, băng cướp đường ai nấy đi. Chúng không gặp lại nhau cho tới khi vợ Rubén tố cáo cảnh sát.
Chiếc xuồng bơm hơi băng cướp sử dụng để đào tẩu. Ảnh: Clarin.
Theo
lời kể sau này của Rubén, sau khi về nhà, ông ta không giấu vợ về nguồn
gốc số tài sản vừa mang về. Sau đó, Rubén thấy mất một khoản lớn trong
số chiến lợi phẩm nên vợ chồng cãi nhau. Vụ cướp được đánh giá "vụ cướp
thế kỷ" đổ bể từ đó.
Tại tòa, 600 người ra làm
chứng, trong khi các bị cáo đều khẳng định vô tội. Cuối cùng, Luis
Vitette bị phạt 8 năm tù. Năm 2013, Luis bị trục xuất về Urugoay và cấm
vĩnh viễn đặt chân trở lại Argentina.
Những người
khác đều bị phạt án tù ngắn, trong đó Bolster có bản án ngắn nhất là 25
tháng tù. Đến nay, tất cả mọi thành viên trong băng cướp đều được trả tự
do nhưng không ai chịu tiết lộ số phận của số tài sản trị giá 8 triệu
USD, Telam đưa tin.
Trang Lá Cải Ngày 10 Tháng 5 Năm 2021: Vợ cũ từng lo ngại quan hệ của Bill Gates với tỷ phú ấu dâm
Cuộc sống của nghệ sĩ Ngọc Huyền tại Mỹ sở hữu nhà 2 triệu đô, sống đủ đầy
******************
Massage bị dừng, nhiều nhân viên vẫn bán dâm tại chỗ
Cơ sở massage ở TP Cà Mau hoạt động bất chấp lệnh tạm dừng phòng chống dịch COVID-19 - Ảnh: NGUYỄN HÙNG
Chiều
10-5, thông tin từ Công an tỉnh Cà Mau cho biết đang củng cố hồ sơ để
xử lý hai cơ sở massage và các nhân viên bị phát hiện mua bán dâm cho
khách tại chỗ bất chấp lệnh tạm dừng hoạt động để phòng chống dịch
COVID-19.
Trước đó, tối 9-5, lực lượng phòng chống tệ nạn xã hội
thuộc Phòng Cảnh sát Hình sự Công an tỉnh Cà Mau tiến hành kiểm tra và
bắt quả tang nhiều cặp đang nữ đang thực hiện hành vi mua bán dâm tại 2
cơ sở massage Minh Thuận và Bình Minh (thuộc địa bàn phường 9, TP Cà
Mau).
Theo đó, tại cơ sở massage Minh Thuận (do Lê Ngọc Xuyến, ngụ
thị trấn Rạch Gốc, huyện Ngọc Hiển, tỉnh Cà Mau làm chủ), lực lượng làm
nhiệm vụ phát hiện có 3 nhân viên nữ đang thực hiện hành mua bán dâm
cho khách đến massage.
Cùng thời điểm trên, một tổ công tác khác
đã kiểm tra và phát hiện tại 2 phòng của cơ sở massage Bình Minh (do
Nguyễn Văn Cường, ngụ TP Cà Mau làm chủ), có 2 nhân viên nữ đang mua bán
dâm với khách đến massage.
Trước đó, thực hiện các biện pháp
phòng chống dịch COVID-19, Chủ tịch UBND tỉnh Cà Mau đã chỉ đạo từ 0h
ngày 6-5, Cà Mau tạm dừng hoạt động các cơ sở kinh doanh quán bar, vũ
trường, karaoke, phòng game, rạp chiếu phim, các hoạt động ca hát có tập
trung đông người cho đến khi có thông báo mới.
***************
Vợ cũ từng lo ngại quan hệ của Bill Gates với tỷ phú ấu dâm
Melinda Gates từng bày tỏ lo ngại với chồng về tỷ phú ấu dâm Epstein năm 2013, nhưng Bill bỏ qua và vẫn tiếp tục gặp ông này.
Những
người quen thuộc với tiến trình ly hôn của vợ chồng tỷ phú Bill Gates
và một nhân viên cũ trong tổ chức từ thiện của hai người cho hay Melinda
bắt đầu lo ngại về Jeffrey Epstein sau khi hai vợ chồng gặp gỡ ông này
năm 2013, theo bài báo hôm 9/5 của Wall Street Journal.
Bà
nói với chồng rằng bà cảm thấy không thoải mái khi gặp Epstein, nhưng
Bill và một số nhân viên của quỹ Melinda & Bill Gates vẫn tiếp tục
giữ quan hệ với ông này trong những năm tiếp theo.
Trong
cuộc phỏng vấn năm 2019, Bill thừa nhận từng gặp Epstein, nhưng "không
có bất kỳ quan hệ làm ăn hay bạn bè nào với ông ta".
Bill Gates (thứ hai từ phải sang) đứng cạnh Jeffrey Epstein (giữa) trong một sự kiện năm 2011. Ảnh: New York PostBridgitt
Arnold, người phát ngôn của Bill Gates, cho biết Bill đã gặp Epstein
nhiều lần vào năm đó để thảo luận về các hoạt động từ thiện. "Bill Gates
rất hối hận vì từng gặp Epstein", Arnold nói.
Epstein,
66 tuổi, bị truy tố với cáo buộc mua dâm hàng loạt trẻ vị thành niên,
trong đó có những thiếu nữ mới 14 tuổi, từ năm 2002 đến 2005. Các cô gái
được cho là nhận tiền để mát-xa và phục vụ tình dục cho ông này, đồng
thời lôi kéo thêm nhiều người khác vào đường dây.
Epstein tự tử
trong nhà tù ở New York, Mỹ hồi tháng 8/2019 trong khi chờ xét xử tội
buôn bán tình dục. Mặc dù tỷ phú ấu dâm đã chết, nhà chức trách Mỹ tuyên
bố sẽ không từ bỏ vụ án và quyết tâm điều tra đến cùng với các đồng
phạm của tỷ phú này.
Người phát ngôn của Quỹ Bill
& Melinda Gates chưa bình luận trước thông tin do WSJ công bố. Tờ
báo cũng lưu ý cuộc ly hôn của Gates mà hai người công bố tuần trước đã
được xúc tiến ít nhất từ năm 2019.
Quỹ Bill &
Melindates có nguồn tài trợ gần 50 tỷ USD, đã quyên góp 5 tỷ USD hàng
năm cho các hoạt động từ thiện khắp thế giới. Năm ngoái, họ tài trợ một
tỷ USD chống Covid-19 thông qua chương trình nghiên cứu và phân phối
vaccine.
Sau ly hôn, quỹ tuyên bố Melinda và Bill
vẫn là đồng chủ tịch điều hành, không có bất kỳ thay đổi nào trong tổ
chức. "Họ sẽ tiếp tục làm việc để định hình và thông qua các chiến lược
của quỹ, ủng hộ các vấn đề của quỹ và lập định hướng chung cho quỹ".
****************
Ông Obama chia tay cún cưng từ thời nhậm chức tổng thống
Cựu tổng thống Mỹ Barack Obama chơi đùa cùng Bo tại Nhà Trắng - Ảnh: NEW YORK TIMES
“Đây
là một buổi chiều khó khăn đối với gia đình chúng tôi. Chúng tôi đã nói
lời tạm biệt với người bạn thân nhất của mình - cô chó Bo - sau một
thời gian nó chiến đấu với căn bệnh ung thư”, cựu đệ nhất phu nhân
Michelle Obama chia sẻ trên mạng xã hội Instagram ngày 8-5.
Theo
Đài CNN, gia đình Obama đã đón Bo về không lâu sau khi họ dọn tới Nhà
Trắng. Ông Obama đã hứa tặng hai con gái của mình một cô cún để bù đắp
khoảng thời gian con mình phải cùng tham gia tranh cử.
“Hôm nay, gia đình chúng tôi đã mất đi một người bạn tốt và trung thành” ông Obama viết trên Twitter.
Cựu
tổng thống Mỹ tiếp tục hồi tưởng, cho biết Bo đã “chịu đựng tất cả
những sự ồn ào xảy ra ở Nhà Trắng, sủa rất lớn nhưng không hề cắn và rất
thích nhảy xuống bể bơi vào mùa hè, yêu thích trẻ em, có niềm vui nhặt
nhạnh quanh bàn ăn, và có một bộ lông tuyệt vời”.
“Sau hơn một
thập kỷ, Bo đã là một sự hiện diện không thể thiếu và dịu dàng trong
cuộc sống của chúng tôi. Nó ở bên chúng tôi cả những ngày tốt và xấu”,
ông Obama viết.
Cựu tổng thống Mỹ Barack Obama và các con chơi đùa cùng Bo ngày cô chó tới Nhà Trắng - Ảnh: T&C
Trong
cuốn hồi ký "Một miền đất hứa", ông Obama từng chia sẻ "tất cả những
niềm vui mà năm đầu tiên ở Nhà Trắng hứa hẹn mang lại như thế nào dường
như không thể so sánh được với sự xuất hiện của Bo vào giữa tháng 4”.
Bo thuộc giống chó lội nước Bồ Đào Nha và là quà vợ chồng cố thượng nghị sĩ Ted Kennedy tặng cho gia đình Obama.
Gia
đình Obama chia sẻ họ sẽ rất nhớ Bo, "nhưng chúng tôi rất biết ơn vì nó
đã sống một cuộc sống vui vẻ, đầy những cái ôm, những cuộc chơi đùa và
những buổi tối nằm dài trên ghế”.
"Chúng tôi cũng biết rằng chúng
tôi không phải là những người duy nhất quan tâm đến Bo, và biết ơn tất
cả tình yêu mà bạn đã dành cho nó trong những năm qua", gia đình Obama
cho biết.
Cũng theo CNN, nhà Obama còn một chú chó nước Bồ Đào Nha khác, tên là Sunny.
*********** Cuộc sống của nghệ sĩ Ngọc Huyền tại Mỹ sở hữu nhà 2 triệu đô, sống đủ đầy
Nam
nghệ sĩ Kim Tiểu Long phải thốt lên khi thấy nhà Ngọc Huyền rằng, trời
ơi, nhà gì đâu mà đẹp thế này, từ trên xuống dưới quá trời phòng. Căn
nhà này giá phải hơn 2 triệu đô la, bởi đây cũng là lần đầu công chúng
được thấy cận cảnh nơi sống của nữ nghệ sĩ cải lương Ngọc Huyền tại Mỹ.
Mới đây, kênh Youtube của nghệ sĩ ưu tú Kim Tiểu Long đã đăng tải một
clip quay lại cảnh anh tới thăm nhà nghệ sĩ cải lương Ngọc Huyền. Đây
cũng là lần đầu công chúng được thấy cận cảnh nơi sống của cô. Kim Tiểu
Long nói:
Nhà triệu đô của Ngọc Huyền
"Không biết ở Việt Nam thế nào, còn ở Mỹ hôm nay là ngày Lễ Mẹ (ngày
của mẹ). Hôm nay tôi phải sửa soạn thật đẹp, mặc áo chói chang lồng lộn
để đi tới nhà một người bạn ăn ké bữa tiệc nhân ngày lễ.
Người bạn này cũng là thần tượng trong lòng công chúng khắp bốn phương bấy lâu nay.
Đó là một người chị nổi tiếng, từng hát chung với tôi, chị Ngọc Huyền.
Nhà chị Huyền hôm nay cũng tổ chức một show hát live trên Youtube cho
khán giả xem nữa".
Tới nhà Ngọc Huyền, Kim Tiểu Long không khỏi bất ngờ trước sự tráng lệ của nó. Anh thốt lên:
"Nhà này đắt tiền lắm, nằm trong khu nhà ở cao cấp giá cả triệu đô la,
quá trời nhà đẹp. Một căn nhà ở đây rẻ nhất cũng phải trên 2 triệu đô,
gần biển mà.
Trời ơi, nhà gì đâu mà đẹp thế này, từ trên xuống dưới quá trời phòng. Căn nhà này giá phải hơn 2 triệu đô".
Nhà Ngọc Huyền tuy ở Mỹ, thiết kế hiện đại với sàn lát gỗ, nhưng lại
bày biện phong cách Việt Nam, vừa vào cửa đã có tượng Quan Âm Bồ Tát,
Phật Di Lặc. Trong nhà treo nhiều câu đối đỏ, kinh Phật, đèn lồng đỏ, để
nhiều đồ đạc.
Trên tường, Ngọc Huyền treo rất nhiều ảnh mình hồi trẻ và ảnh gia đình. Giữa phòng khách còn có một chiếc piano tiền tỷ.
Đặc biệt, Ngọc Huyền còn dành hẳn một căn phòng riêng để thờ Phật. Trong phòng bày rất nhiều tượng Phật.
Bố mẹ Ngọc Huyền
Dù ở Mỹ, nhưng Ngọc Huyền vẫn quây quần được gia đình mình, với đầy đủ bố mẹ, chồng con cô.
Mẹ Ngọc Huyền nhìn rất trẻ, còn bố cô tuy gầy nhưng khỏe mạnh, năng
động. Trong clip, mẹ Ngọc Huyền bày tỏ: "Tôi nhớ Việt Nam quá mà không
biết làm sao để về. Bây giờ về phải cách ly hai mấy ngày chắc mẹ chết
quá. Tôi nhớ quê hương lắm".
Kim Tiểu Long nghe vậy liền đáp: "Nếu tới tháng 7 tình hình ổn thì con với mẹ với bố cùng về Việt Nam".
*************
Trương Nghệ Mưu không chọn diễn viên 'dao kéo', BigDaddy dùng từ nhạy cảm về phụ nữ?
* Trương Nghệ Mưu không chọn diễn viên đã phẫu thuật thẩm mỹ
Trên QQ
ngày 8-5 dẫn lời đạo diễn Trương Nghệ Mưu nói rằng phẫu thuật thẩm mỹ
gây ảnh hưởng cơ mặt và biểu cảm của diễn viên. Do đó tiêu chuẩn cơ bản
của ông khi tìm diễn viên là không phẫu thuật thẩm mỹ.
Đạo diễn
giải thích vì khi khán giả xem phim trên màn ảnh rộng, từng đường nét
gương mặt đều thể hiện rõ nét nên những biểu cảm không tự nhiên sẽ bị
phát hiện ngay. Chọn diễn viên trước hết phải phù hợp với nhân vật và
không phải ai cũng phù hợp với màn ảnh rộng.
Trương Nghệ Mưu phê
phán các diễn viên lạm dụng phẫu thuật thẩm mỹ, trang điểm kỹ lưỡng đánh
mất sự tự nhiên, diễn xuất yếu kém nhưng vẫn có nhiều khán giả ủng hộ
tại Trung Quốc.
Trương
Nghệ Mưu được gọi là 'quốc sư' của điện ảnh Trung Quốc, giúp nhiều tên
tuổi tỏa sáng như Củng Lợi, Chương Tử Di, Châu Đông Vũ - Ảnh: Twitter
Những
"nàng thơ" của Trương Nghệ Mưu như Nghê Ni, Đổng Khiết, Lưu Hạo Tồn,
Châu Đông Vũ… đều được truyền thông Trung Quốc đánh giá cao về nhan sắc
tự nhiên, không ngại để mặt mộc khi đóng phim.
Đạo diễn phim Cao lương đỏ
quan điểm vẻ đẹp toát lên từ khí chất, sự tự tin của một con người, chứ
không chỉ ở gương mặt phải đạt chuẩn tỉ lệ này, tiêu chuẩn nọ. "Tôi
không đả kích ngành phẫu thuật thẩm mỹ nhưng về góc độ làm phim, người
sửa mặt khó xuất hiện trong tác phẩm của tôi" - Trương Nghệ Mưu nói.
* Bài hát mới của BigDaddy dùng ngôn từ nhạy cảm về phụ nữ?
Rapper BigDaddy gặp một số ý kiến trái chiều khi dòng trạng thái giới thiệu sản phẩm âm nhạc sắp ra mắt mang tên Mẩy thật mẩy, bị cho là có câu từ nhạy cảm khi nói về phụ nữ.
"Anh thích ngắm những bộ loa ú ù nẩy thật nẩy / Anh thích ngắm những bàn tọa ú ù mẩy thật mẩy" - BigDaddy viết trên trang cá nhân, đi kèm là hình ảnh của sản phẩm mới.
Dưới
phần bình luận, nhiều khán giả cho rằng rapper đang sử dụng từ ngữ để
chỉ vòng 1 và vòng 3 của phụ nữ. Một số mong muốn chúng sẽ không xuất
hiện trong sản phẩm sắp tới.
'Mẩy thật mẩy' là sản phẩm thứ hai trong dự án 'Trạm cảm xúc' của các nghệ sĩ thuộc 1989s Entertainment
Nhạc
rap hiện nay vốn không thiếu những bản có lời rap nói về vẻ đẹp phụ nữ.
Dù vậy, cần có cách viết phù hợp, tránh gây cảm giác dung tục, phản
thẩm mỹ.
Một số ví dụ lời rap có ngôn từ nhạy cảm nói về phụ nữ như: Vậy thì nếu em muốn đêm nay không ngủ / Đừng gọi anh daddy, gọi anh ông chủ / Ngực cong, mông thủ" (Xin đừng gác máy -Bray, Han Sara), hay "Giấu trái đào ở sau váy đỏ, trái đào nhìn em sexy nha / Rót cho tôi thêm một ly nữa vì, lỡ ngã phải đôi môi" (Slomo - Vy Jacko, Tlinh).
* Amee có xứng đáng là ca sĩ gen Z hàng đầu?
Sau
khi một số trang thông tin đăng tải nội dung có tiêu đề khẳng định ca
sĩ Amee là ca sĩ gen Z dẫn đầu (gen Z: từ dùng để chỉ những bạn trẻ có
năm sinh trong giai đoạn từ năm 1995 - 2012), trên mạng xã hội đã nổ ra
cuộc tranh cãi về nhận định này.
Ca sĩ Amee sinh năm 2000, gây dấu ấn với nhiều ca khúc có màu sắc trong sáng, dễ thương về tình yêu tuổi teen
Trang
Diva Divo Fan Việt Nam dành cho các bạn trẻ yêu thích ca hát phản đối
và chỉ ra một số khuyết điểm của Amee như giọng hát yếu, chưa ổn định,
mắc lỗi kỹ thuật… Dưới phần bình luận, có nhiều ý kiến ủng hộ quan điểm
này.
Sau 3 năm hoạt động, Amee sở hữu nhiều thành tích khủng tại làng nhạc số, nhận nhiều giải thưởng trong nước và danh hiệu Nghệ sĩ mới xuất sắc tại Việt Nam của MAMA 2020. Do đó, sẽ chính xác hơn nếu nói Amee sẽ là ca sĩ có nhiều hoạt động đột phá, thay vì là ca sĩ gen Z dẫn đầu.
Mặt
khác, Amee là nghệ sĩ thuộc quản lý của ST.319 Entertainment, công ty
từng ra mắt thành công nhiều ca sĩ như Erik, Min. Con đường âm nhạc của
Amee hiện tại chịu ảnh hưởng không nhỏ từ công ty chủ quản. Thành công
10X này đạt được không chỉ do nỗ lực cá nhân, mà còn là thành phẩm từ
một kế hoạch "lăngxê" hiệu quả trong ngành giải trí.
Đồng trang
lứa với Amee có nhiều bạn trẻ đa năng như Tlinh, Mỹ Anh và cũng có không
ít giọng ca có kỹ thuật tốt như Phương Mỹ Chi, Thiện Nhân. Đây vẫn là
một thế hệ hứa hẹn sẽ mang đến nhiều cá tính âm nhạc mới thú vị cho làng
nhạc.
* Nghệ sĩ Việt Hương bị mạo danh bán thuốc xương khớp
Sáng
nay, nghệ sĩ Việt Hương bức xúc thông báo trên trang cá nhân, có một
trang Facebook đang giả mạo tên tuổi của cô để bán thuốc xương khớp.
Việt Hương thông báo khán giả và người hâm mộ chú ý, để không mua nhầm sản phẩm kém chất lượng, có thể gây hại cho sức khỏe.
Trang giả mạo Việt Hương bán thuốc chữa trị đau xương khớp
Việt
Hương chia sẻ: "Em bán gì, quảng cáo gì đều trải nghiệm và uống thử,
còn không thì phải thông báo cho mọi người, đặc biệt là người hâm mộ và
người già họ không rành về trang giả trang chính thống".
Hiện trang Facebook giả mạo Việt Hương bán thuốc xương khớp không còn tồn tại.
* Diện mạo Hồng Ngọc sau 1 năm bị bỏng do nổ nồi xông hơi
Mới
đây, trên trang cá nhân, ca sĩ Hồng Ngọc đăng tải hình ảnh cận cảnh
gương mặt mộc của mình kèm thông tin hạnh phúc, gây sự chú ý của khán
giả.
Hồng Ngọc mong được trở lại làm việc, mong được hát, được gặp khán giả thương yêu
Chị
viết: "Ngày này của một năm trước, một tai nạn đáng nhớ của cuộc đời
tôi, tưởng chừng khuôn mặt sẽ không còn nguyên vẹn. Cuộc sống điều gì
cũng có thể xảy đến, nhưng tôi may mắn có những điều kỳ diệu, hôm nay
khuôn mặt vẫn được trọn vẹn và nụ cười vẫn còn trên môi.
Tôi luôn
thầm cảm ơn tất cả, đã cho tôi một cuộc sống trọn vẹn ấm áp và tôi nhận
thấy xung quanh mình có quá nhiều sự yêu thương mà mọi người luôn dành
cho mình".
Đầu tháng 5-2020, Hồng Ngọc không may bị bỏng nặng do
nổ nồi xông hơi tại nhà. Vụ nổ khiến 2/3 gương mặt chị và nhiều vùng
trên cơ thể bị tổn thương nặng.
***************
Cuộc săn lùng băng đảng sát hại con gái của bà mẹ ở vùng đất ...
San
Fernando, Mexico - Miriam Rodriguez giữ chặt khẩu súng lục trong túi
khi đi ngang qua đám đông trên cầu Texas vào buổi sáng sớm. Cứ vài phút,
cô lại dừng lại để lấy hơi và nhìn bức ảnh về mục tiêu tiếp theo của
mình: Người bán hoa.
Cô đã săn lùng anh ta trong suốt một năm,
theo dõi anh ta trên mạng, thẩm vấn những tên tội phạm mà anh ta làm
việc cùng, thậm chí kết bạn với cả những người thân cận để biết tung
tích của anh ta. Cuối cùng cũng có người cho biết anh ta đang bán hoa
dạo ở biên giới.
Kể từ năm 2014, cô đã theo dõi những người chịu
trách nhiệm cho vụ bắt cóc và sát hại con gái 20 tuổi của mình, Karen.
Một nửa trong số đó đã ở trong tù, không phải vì các nhà chức trách đã
phá được vụ án, mà bởi cô đã tự mình truy tìm họ.
Người mẹ dũng cảm đi tìm công lý cho con
Cô
cắt tóc, nhuộm tóc, cải trang thành người thăm dò ý kiến, nhân viên y
tế, quan chức bầu cử để lấy tên và địa chỉ của những kẻ tình nghi. Cô
viện cớ gặp gia đình chúng, những người thân thiết đã không nghi ngờ mà
cho cô biết những chi tiết dù nhỏ nhặt. Cô viết ra mọi thứ và lưu hồ sơ
trong máy tính của mình, tự lên kế hoạch điều tra và theo dõi từng người
một.
Cô biết thói quen, bạn bè, quê quán và tuổi thơ của những
người này. Và về gã bán hoa kia, cô cũng biết hắn gia nhập băng đảng
Zeta và dính líu đến vụ bắt cóc con gái cô.
Cô khoác lên người một
chiếc áo khoác ngoài bộ đồ ngủ, mũ lưỡi trai phủ lên mái tóc màu đỏ và
để một khẩu súng trong ví, hướng về phía biên giới để tìm người bán hoa.
Khi cô tìm thấy anh ta, người bán hoa đã nhận ra và chạy trốn.
Cô
Rodriguez, 56 tuổi vào lúc đó, đã nhanh chóng túm lấy áo và đẩy hắn vào
đường ray. Cô găm khẩu súng ngắn vào lưng hắn và nói: "Nếu anh nhúc nhích, tôi sẽ bắn". Cô giữ anh ta ở đó gần 1 giờ đồng hồ để chờ cảnh sát đến bắt giữ.
Trong
suốt 3 năm, cô Rodriguez đã bắt được gần như tất cả các thành viên còn
sống của băng đảng đã bắt cóc con gái mình để đòi tiền chuộc. Nhưng
thách thức này đã khiến cô bị bắn chết ngay trước cửa nhà vào năm 2017,
vài tuần sau khi truy đuổi một trong những mục tiêu cuối cùng.
Đối
với nhiều người ở phía Bắc thành phố San Fernando, câu chuyện của
Miriam Rodriguez đại diện cho rất nhiều điều sai trái ở Mexico, một đất
nước đang bị chia cắt bởi bạo lực và sự trừng phạt. Sự thờ ơ của các nhà
chức trách đã khiến một người mẹ đau buồn phải tự giải quyết sự mất
tích của con gái mình và chết một cách thảm khốc.
Cô Miriam
Rodriguez đã trở nên nổi tiếng, mọi người đều thót tim trước cuộc chiến
của cô và phẫn nộ trước cái chết của người mẹ này. Thành phố đã đặt một
tấm bảng bằng đồng để tôn vinh cô ở Quảng trường trung tâm. Con trai của
cô, Luis, cũng đã đứng ra tiếp quản nhóm mà cô đã thành lập, là một tập
thể gồm nhiều gia đình có người thân bị mất tích.
Vụ bắt cóc cậu bé 14 tuổi ngay trên phố khiến dân chúng tuần hành đòi công lý
Bị
đe dọa bởi một thập kỷ đầy bạo lực, những cuộc chiến giữa các phe cánh
xã hội đen, cuộc tàn sát 72 người di cư và cuộc sát hại Miriam
Rodriguez, San Fernando có một khoảng thời gian bỗng trở nên yên tĩnh.
Cho
đến tháng 7 năm 2020, Luciano Leal Gazra, 14 tuổi, bị bắt cóc ngay trên
đường phố - một vụ bắt cóc đòi tiền chuộc công khai kể từ cuộc chiến
của Miriam Rodriguez để tìm con gái kết thúc.
Luciano đã bị bắt
cóc lên một chiếc xe tải của chính gia đình mình. Gia đình cậu bé đã trả
hai khoản tiền chuộc cho con trai, giống như gia đình cô Rodriguez đã
cố gắng giải thoát Karen. Nhưng mọi chuyện lại xảy ra thêm một lần nữa.
Điều
này khiến người dân tuần hành xuống đường và đòi công lý cho Luciano.
Các tổ chức tình nguyện đã tìm kiếm hàng dặm trên những vùng đất cằn cỗi
để tìm dấu hiệu của cậu bé, nhưng tất cả đều không có kết quả.
Tại
Mexico, số lượng người mất tích đã lên đến con số đáng kinh ngạc,
70.000 người trên toàn quốc. Các vụ án giết người tại đây cũng tăng gần
gấp đôi chỉ trong 5 năm qua. Nhưng cuộc chiến lần này rất khác. Cô
Rodriguez đã vô cùng can đảm và quyết tâm tìm những kẻ giết con mình để
đưa ra ánh sáng, nhưng cái chết của cô cũng là lời cảnh báo về những gì
đang chờ đợi bất cứ ai cố gắng tìm kiếm những kẻ phạm tội.
Cha mẹ Luciano không tìm cách trừng phạt những băng đảng hùng mạnh đã bắt cóc và sát hại con trai mình. Họ nói rằng: "Tất
cả chúng tôi đều muốn làm những gì Rodriguez đã làm, nhưng hãy nhìn xem
mọi thứ đã kết thúc với cô ấy như thế nào. Đó là cái chết. Và đó cũng
là nỗi sợ hãi của chúng tôi".
Sự "lươn lẹo" của các tổ chức tội phạm và cuộc tìm kiếm cậu bé 14 tuổi bị bắt cóc
Ngày
23/1, Karen đang di chuyển trên đường thì hai chiếc xe tải tiếp cận và
chặn cô lại. Những người đàn ông có vũ trang đã tiến đến và bắt cóc cô.
Những
tuần sau khi Karen bị bắt cóc, gia đình cô Rodriguez đã liên tục phải
nhận những lời đe dọa và hứa hẹn hão huyền. Để trả khoản tiền chuộc đầu
tiên, gia đình cô đã phải vay ngân hàng một khoản tín dụng. Sau đó, cha
của Karen đã bỏ túi tiền vào một phòng khám, sau đó chờ đợi trong vô
vọng tại nghĩa trang địa phương để được gặp lại con gái.
Sau rất
nhiều lần nuôi hi vọng con gái được kẻ bắt cóc thả ra, cuối cùng, cô
Rodriguez đã phải chấp nhận rằng con gái mình có thể đã chết. Cô nói
rằng cô sẽ không nghỉ ngơi cho đến khi tìm thấy những kẻ đã bắt cóc
Karen. Cô sẽ săn lùng từng người một, cho đến tận ngày cô chết.
Bị
bạo lực vây hãm, cuộc sống của người dân thành phố San Fernando bị giảm
sút. Hầu như không có một khu nhà nào còn nguyên vẹn, nhiều người mất
tích và bị sát hại, không ít ngôi nhà bị bỏ hoang.
Năm 2010, nhà
chức trách liên bang phát hiện thi thể của 72 người di cư Trung Mỹ tại
một trang trại ở ngoại ô thành phố. Đây từng được coi là vụ thảm sát dã
man nhất từng được thực hiện bởi một băng đảng vào thời điểm đó. Năm
sau, cảnh sát cũng đã khai quật được gần 200 thi thể bị bỏ lại dọc theo
các vùng ngoại vi của San Fernando.
Trong
khi nhiều người chạy trốn để thoát khỏi bạo lực, những người khác vẫn
cố chấp vì họ đã xây dựng cuộc sống ở San Fernando. Gia đình Luciano đã
chọn cách ở lại. Ông nội của Luciano đang điều hành một doanh nghiệp vận
tải đường bộ, cha của cậu sở hữu một cửa hàng vật liệu xây dựng.
Giống
như những người khác trong thành phố, gia đình Luciano biết câu chuyện
về vụ bắt cóc Karen và chủ nghĩa anh hùng bi thảm của cô Rodriguez. Và
họ biết rằng sự giàu có và thịnh vượng của mình đã trở thành mục tiêu rõ
ràng cho những băng đảng.
Trong nhiều năm, những kẻ tội phạm đã
bắt cóc một số thành viên trong gia đình của Luciano, trong đó cha cậu
cũng đã từng bị giam giữ 33 ngày vào năm 2012.
Sau khi Luciano bị
bắt cóc, cha cậu đã gửi một túi tiền mặt trên một con đường bỏ hoang
theo lời của những kẻ bắt cóc, giống như cha của Karen đã làm. Tuy
nhiên, ngày hôm sau, những kẻ bắt cóc nói rằng chúng muốn nhiều hơn thế.
Lần
thứ hai, cha của Luciano đã lái xe hai giờ đồng hồ đến một vùng ngoại ô
và để lại túi tiền trong một trạm xăng bỏ hoang. Khi ông lái xe trở lại
San Fernando, những kẻ bắt cóc đã gọi và nói rằng sẽ thả Luciano về nhà
vào ngay đêm đó.
Thế nhưng, đến sáng hôm sau, những kẻ bắt cóc
không giữ lời và gia đình Luciano biết rằng cậu sẽ không được trở về. Mẹ
cậu, bà Garza nói rằng: "Nỗi sợ hãi lớn nhất đối với một người làm cha mẹ là mất đi đứa con của mình. Và họ đã làm điều đó với chúng tôi."
Phần
lớn, cư dân ở San Fernando không lên tiếng chống lại tội phạm có tổ
chức. Cảnh sát dường như không có khả năng làm bất cứ điều gì. Trong khi
đó các tổ chức tội phạm gần như chắc chắn sẽ trả thù những người sẵn
sàng báo cảnh sát.
Nhiều
người biện minh cho sự im lặng của họ với niềm tin rằng chính nạn nhân
đã tham gia vào hoạt động bất hợp pháp. Mọi người thường nói rằng: "Họ đã tham gia vào những hoạt động tội phạm."
Tuy
nhiên, vụ bắt cóc một cậu bé 14 tuổi vô tội đã phá vỡ đi niềm tin mong
manh đó. Dân chúng San Fernando đã kêu gọi nhau tuần hành dưới phố, yêu
cầu tổ chức phạm tội đưa Luciano trở về. Họ cũng tổ chức các cuộc tìm
kiếm và họp báo để thúc đẩy bọn tội phạm hành động.
Tháng 8 năm
ngoái, gia đình Luciano đã đến thành phố Mexico để gây áp lực với chính
phủ. Dưới áp lực, chính phủ nước này đã điều động các đoàn xe gồm binh
lính, cảnh sát và điều tra viên đến San Fernando để tiến hành tìm kiếm.
Họ băng qua những vùng đất rộng lớn, khô cằn của San Fernando, nhưng dù
có tìm kiếm liên tục, họ cũng không thể kiểm tra bao quát hết được khu
vực này.
Đến khoảng tháng 9, khi cảnh sát bang bắt giữ một thủ
lĩnh băng đảng tội phạm ở San Fernando, gia đình Luciano mới biết rằng
ai là kẻ chủ mưu bắt cóc cậu bé. Đó chính là một thành viên trong gia
đình của họ, một người anh em họ của bà Garza đã hợp tác với các thành
viên băng đảng tội phạm để tống tiền gia đình bà.
Thế nhưng, người
anh em họ này đã trốn mất và cuộc tìm kiếm Luciano càng trở nên vô
vọng. Thay vì có được câu trả lời cho tính mạng của Luciano, gia đình
cậu nhận được những lời đe dọa, những cuộc gọi nặc danh và những tin
nhắn cảnh báo hậu quả nếu không ngừng tìm kiếm.
Cuối
cùng, đến tháng 10, các nhà chức trách đã tìm thấy thi thể của Luciano
trong một ngôi mộ tạm ở rìa phía Bắc của San Fernando, cạnh một gốc cây
keo. Những kẻ giết người đã che phủ ngôi mộ bằng thùng rác để ngăn mọi
người tìm kiếm. Tuy nhiên, Chính phủ không nói nhiều về việc họ đã tìm
thấy khu mộ này bằng cách nào.
Trong đám tang của Luciano, cha mẹ
cậu đã bày tỏ lòng biết ơn với tất cả mọi người. Với cha của Luciano,
bằng một cách nào đó, con của ông đã trở về. Mẹ của cậu cũng lên tiếng
cảm ơn mọi người vì đã liều mạng để giúp tìm con trai, không chỉ gia
đình, bạn bè mà còn cả những người xa lạ.
Cuộc tìm kiếm đầy đau khổ và 13 viên đạn vào Ngày của Mẹ
Trái
với sự tìm kiếm nhiệt tình từ phía người dân và chính quyền, gia đình
Karen đã phải tự mình vượt qua mọi chuyện. Không có được sự trợ giúp của
cảnh sát, cô Rodriguez đã dành rất nhiều ngày để tìm kiếm manh mối
trong vụ bắt cóc con gái.
Không còn gì để mất, cô Rodriguez đã yêu
cầu một cuộc gặp với các thành viên của băng đảng Zeta, và trước sự
ngạc nhiên của cô, băng đảng này đã đồng ý. Cô đã ngồi xuống với một
thanh niên có dáng người mảnh mai tại El Junior, một nhà hàng trong thị
trấn.
Đó là năm 2014, thời điểm đặc biệt đen tối tại San Fernando.
Nhiều quán bar và nhà hàng đã phải đóng cửa vì sợ các vụ xả súng. Các
ngôi mộ tập thể phổ biến đến mức việc tìm thấy ít hơn 20 hài cốt cùng
một lúc hầu như không xa lạ.
Người thanh niên này khăng khăng với
cô rằng tổ chức của anh ta không giữ con gái cô. Nhưng gã đã đề nghị
giúp cô tìm con gái với một khoản phí là 2.000 đô la (khoảng 45,7 triệu
đồng theo tỷ giá hiện tại) và cô Rodriguez đã đồng ý. Trong cuộc gặp gỡ,
cô cũng thoáng nghe thấy ai đó gọi gã thanh niên này với cái tên là
Sama.
Sau
một tuần, người thanh niên này ngừng trả lời điện thoại. Sau đó, cô
liên tục nhận được cuộc gọi của những kẻ bắt cóc, chúng nói rằng chúng
cần nhiều tiền hơn nữa. Và với mỗi khoản thanh toán, cô Rodriguez lại có
thêm một hi vọng mới. Nhưng sau mỗi lần nỗ lực không thành công để
Karen quay trở lại, cô càng rơi vào tuyệt vọng.
Một buổi sáng, vài
tuần sau lần thanh toán cuối cùng, cô biết rằng Karen sẽ không bao giờ
trở lại. Cô tuyên bố với Azalea, con gái lớn của mình, rằng cô sẽ không
nghỉ ngơi cho đến khi tìm thấy những kẻ đã bắt cóc Karen, cô sẽ săn lùng
từng người một, cho đến tận ngày cô chết.
Azalea nói rằng, sau
ngày hôm đó, cô Rodriguez đã trở thành một người hoàn toàn khác. Cô đã
dành rất nhiều thời gian để rà soát trang Facebook của Karen và tìm kiếm
manh mối. Một ngày nọ, cô đã phát hiện ra một bức ảnh được gắn thẻ tên
Sama. Cô nhận ra gã ngay lập tức từ buổi gặp mặt lần trước, với thân thể
mảnh mai và khuôn mặt được cạo râu sạch sẽ. Đứng bên cạnh gã là một
người phụ nữ trẻ, mặc đồng phục của một cửa hàng kem ở Ciudad Victoria,
cách nhà cô hai giờ lái xe.
Trong nhiều tuần sau đó, cô Rodriguez
đã theo dõi cửa hàng kem này và đợi bên ngoài mỗi ca làm việc cho đến
tận khi Sama xuất hiện. Cô đã theo dấu cặp đôi về nhà và đánh dấu lại
địa điểm.
Sau đó, cô cắt tóc và nhuộm lại màu tóc để Sama không
nhận ra mình. Cô mặc một bộ đồng phục từ Bộ Y tế, nơi mà cô đã từng công
tác trước kia để có thể đường đường chính chính thu thập thêm thông
tin.
Sau khi có đầy đủ hồ sơ về Sama, cô tìm đến các cơ quan chức
năng, từ địa phương, tiểu bang cho đến liên bang, nhưng không có ai giúp
được cô. Cô đã vận chuyển hồ sơ thu thập được đi khắp mọi nơi, nhưng cô
luôn nhận về sự từ chối. Cuối cùng, cô cùng tìm thấy một cảnh sát liên
bang sẵn sàng hỗ trợ.
Vị cảnh sát này nói rằng, anh vô cùng ngạc
nhiên khi nhìn vào tập hồ sơ. Anh chưa bao giờ thấy bất cứ thứ gì giống
như vậy, các chi tiết và thông tin được thu thập bởi người phụ nữ này
thật đáng kinh ngạc.
Vào thời điểm chính phủ phát lệnh bắt giữ,
Sama đã bỏ trốn khỏi thị trấn. Quá thất vọng, cô Rodriguez đã nỗ lực gấp
đôi để tìm kiếm danh tính của những kẻ còn lại. Và chẳng bao lâu sau đã
có một chồng ảnh Sama chụp cùng những người khác.
Ngày 15/9/2014,
một cách hoàn toàn tình cờ, Sama đã xuất hiện tại cửa hàng của con trai
Rodriguez, anh Luis. Ngay lập tức, Luis nhận ra đó là Sama. Anh gọi cho
mẹ mình và cảnh sát. Sau khi theo Sama đến quảng trường trung tâm, cảnh
sát cuối cùng cũng bắt được hắn.
Trong quá trình thẩm vấn, Sama
đã kể ra tên một kẻ đồng phạm với mình là Cristian Jose Zapata Gonzalez,
mới chỉ 18 tuổi. Cristian sau đó cũng bị bắt giữ và khai ra nơi mà các
nạn nhân của các vụ bắt cóc bị giết hại và chôn cất.
Đó là một
trang trại bỏ hoang cách không xa trung tâm Ciudad Victoria. Cô
Rodriguez nhặt từng mảnh vỡ mà kẻ bắt cóc đã để lại, trong đó có những
mảnh xương với các kích cỡ khác nhau, một số viên đạn và một chiếc thòng
lọng treo trên một cành cây. Cô sững người khi phát hiện ra đống đồ đạc
cá nhân được chất đống và nhận ra chiếc khăn quàng cổ của Karen.
Các
nhân viên pháp y tuyên bố rằng Karen không nằm trong số hàng chục thi
thể mà họ tìm thấy ở trang trại. Nhưng cô Rodriguez đã đấu tranh để phân
tích những mảnh xương vụn, và cuối cùng, các nhân viên pháp y đã xác
định một mảnh xương đùi thuộc về Karen.
Nhiều tháng tiếp tục trôi
qua, cô Rodriguez thu thập thêm được rất nhiều manh mối. Mỗi ngày trôi
qua, con đường cô đi càng ngắn lại. Một số kẻ đã chết, một số khác thì
đang ngồi tù. Những kẻ còn lại thì đã và đang tạo dựng cuộc sống mới như
tài xế taxi, người giao hàng, hoặc người bán hoa. Cô đã lần theo dấu
vết của từng tên một và gô cổ chúng vào tù.
Đối với Rodriguez,
việc theo đuổi công lý là một lối thoát khỏi nỗi đau. Nhưng nó cũng đi
kèm với một cái giá. Chiến dịch công khai của cô đã đe dọa trật tự của
San Fernando.
Cô từng tuyên bố rằng: "Tôi không quan tâm nếu
chúng giết tôi. Tôi đã chết vào ngày chúng giết con gái tôi rồi. Tôi
muốn kết thúc điều này. Tôi sẽ tiêu diệt những kẻ đã làm tổn thương con
gái tôi."
Vào tháng 3/2017, có gần hai chục tù nhân đã trốn
thoát khỏi nhà tù ở Ciudad Victoria. Cảm thấy lo lắng vì điều này, cô
Rodriguez đã yêu cầu chính phủ bảo vệ mình. Cảnh sát cho biết họ đã cử
người tuần tra định kì tại nhà và nơi làm việc của cô.
Vào lúc 10
giờ tối Ngày của Mẹ, cô trở về ngôi nhà nhỏ màu cam, nơi mà Karen đã
từng ở. Một chiếc xe tải Nissan màu trắng chở những tù nhân vượt ngục
lặng lẽ tấp vào phía sau cô. Chúng bắn 13 viên đạn khiến cô Rodriguez
qua đời ngay sau đó.
Cái chết của Rodriguez đã khiến chính phủ
Mexico phải phản ứng lại. Trong vòng vài tháng sau đó, các nhà chức
trách đã bắt giữ 2 trong số những thủ phạm và giết một tên khác trong
một cuộc đấu súng.
Cuộc chiến của cô Rodriguez đã khiến đất nước
Mexico thay đổi. Cuộc chiến của người mẹ đơn thương độc mã cũng đã kết
thúc. Giờ đây, mộ của Rodriguez được đặt ngay bên cạnh mộ của Karen, đó
cũng có thể được coi là một niềm an ủi nhỏ nhoi trong suốt những năm
tháng dài chiến đấu của cô.
Theo NYTimes
*************
Meghan Markle thách thức chị dâu Kate chỉ bằng một chi tiết thâm sâu ...
Vào
ngày 8/5, Meghan Markle đã xuất hiện trong một đoạn video được phát
trong chương trình Vax Live, một sự kiện thúc đẩy chiến dịch tiêm vắc
xin bình đẳng trên toàn cầu. Đây là lần đầu tiên Nữ công tước xứ Sussex
xuất hiện công khai trên truyền thông kể từ khi cuộc phỏng vấn bom tấn
với Oprah diễn ra.
Meghan nổi bật với chiếc váy hoa màu đỏ hồng và
đeo nhiều phụ kiện bằng vàng. Đặc biệt, Meghan đã sử dụng chiếc Cartier
Tank bằng vàng nổi tiếng của mẹ chồng quá cố, Công nương Diana. Meghan
từng sử dụng chiếc đồng hồ giá trị này vào tháng 10/2020 khi cô thực
hiện bộ ảnh chân dung mới cùng với chồng sau khi họ chính thức rời khỏi
hoàng gia.
Meghan đeo chiếc đồng hồ vàng của mẹ chồng quá cố trong sự kiện mới nhất
Cận cảnh chiếc đồng hồ vàng nổi tiếng của Công nương Diana
Meghan từng đeo chiếc đồng hồ này vào năm 2020
Nữ
công tước xứ Sussex cũng thường xuyên sử dụng trang sức của mẹ chồng
tại những sự kiện quan trọng. Nhiều ý kiến cho rằng, đây là ẩn ý đầy sâu
xa của Meghan muốn gửi đến chị dâu Kate.
Theo đó, chiếc
đồng hồ Cartier Tank bằng vàng vốn thuộc về Hoàng tử William sau khi tài
sản của Công nương Diana được chia đều cho 2 con. Tuy nhiên sau đó,
Harry và William đã đổi lại cho nhau. William lấy chiếc nhẫn đính hôn
bằng kim cương và sapphire nổi tiếng của mẹ, sau này nó được tặng cho
Công nương Kate còn Harry sở hữu chiếc đồng hồ bằng vàng.
Trong
ngày kỷ niệm 10 năm kết hôn, vợ chồng Công nương Kate đã thực hiện bộ
ảnh kỷ niệm trong đó nàng dâu hoàng gia nở nụ cười rạng rỡ với chiếc
nhẫn đính hôn của mẹ chồng quá cố trên tay. Một số chuyên gia phân tích
rằng nụ cười cùng chiếc nhẫn ấy là lời tuyên bố chiến thắng của Công
nương Kate dành cho em dâu Meghan. Sau 10 năm kết hôn, Kate vẫn hạnh
phúc và được lòng gia đình nhà chồng, trong khi đó Meghan chỉ sau 3 năm
làm dâu đã nhanh chóng rời khỏi hoàng gia.
Công nương Kate đeo nhẫn của Công nương Diana trong bức ảnh kỷ niệm 10 năm kết hôn
Trong
lần xuất hiện mới nhất, việc Meghan đeo chiếc đồng hồ vàng được các
chuyên gia phân tích đó là lời thách thức của Meghan dành cho chị dâu.
Dù Meghan rời khỏi hoàng gia và không được lòng nhà chồng cũng như dân
chúng nước Anh nhưng cô vẫn là con dâu của Công nương Diana và có quyền
sử dụng món đồ trang sức của bà giống như Kate.
Việc Meghan
cố tình lựa chọn chiếc đồng hồ bằng vàng từng được trao đổi với chiếc
nhẫn đính hôn của Công nương Kate cho thấy, Meghan dường như tuyên bố
rằng cô và chị dâu ngang hàng với nhau, họ đều có giá trị như nhau.
Nguồn: Daily Mail
******************
Án mạng cô dâu bị bắt cóc: Vụ giết người kinh hoàng phơi ...
Người qua đường nhìn thấy toàn bộ sự việc, nhưng lại dửng dưng vì "đó chỉ là tục lệ bắt cóc cô dâu truyền thống".
Bắt cóc cô dâu: Hủ tục đội lốt văn hóa, bị cấm nhưng vẫn hoành hành
Kyrgyzstan là quốc gia ở Trung Á, nổi tiếng với hủ tục Ala Kachuu - bắt cóc cô dâu, hay còn gọi là "cướp gái chạy".
Ala Kachuu cho phép đàn ông Kyrgyzstan bắt cóc phụ nữ và cưỡng bức kết hôn (Ảnh minh họa)
"Cướp
gái chạy" nhắm vào đối tượng là thiếu nữ chưa chồng. Thuở xưa,
Kyrgyzstan là vùng đất du mục, thịnh hành di chuyển bằng ngựa. Nam giới
Kyrgyzstan trưởng thành yêu thích cô gái nào thì thể hiện sự nam tính
bằng cách bắt cóc, bế lên lưng ngựa và chạy đi.
Điểm tới của anh
ta là nhà mình, nơi gia đình đã chờ sẵn để làm đám cưới. Cô gái bị bắt
cóc phải một thân một mình đối diện với đám đông "nhà trai". Nếu từ chối
lấy kẻ bắt cóc, cô bị nhốt lại, thậm chí là đánh đập và nguyền rủa cho
đến khi phải chấp nhận.
Xã hội Kyrgyzstan cực kỳ mê tín và khinh
nữ. Phụ nữ không có bất cứ tiếng nói và quyền hành gì. Một khi đã bị bắt
cóc, họ chỉ có duy nhất một lựa chọn là kết hôn. Nếu bất chấp và bằng
mọi cách thoát khỏi, họ mang trên mình lời nguyền rủa của "nhà trai",
trở thành "tai họa". Thân nhân không đón nhận họ quay lại, mà hết lời
khuyên bảo hãy "xuôi theo số phận".
Phụ nữ Kyrgyzstan bị bắt cóc gần như không có cơ hội nào thoát ép cưới
Trong
thời gian bị "đàng trai" giam giữ, "cô dâu" cũng có nhiều khả năng bị
"chú rể" cưỡng đoạt. Nếu không lấy anh ta, thiếu nữ này cũng không còn
cơ hội kết hôn với bất cứ nam giới nào khác.
Không rõ Ala Kachuu
được thực hành từ lúc nào, nhưng trong thời kỳ 1919 -1991, nó đã bị
chính quyền liên bang Xô Viết cấm triệt để. Vào năm 2013, sau 22 năm độc
lập, chính phủ Kyrgyzstan cũng áp dụng pháp lệnh xóa sổ bắt cóc cô dâu.
Nạn nhân xấu số, mất mạng vì sự thờ ơ
Ngày
5/4/2021, Aizada Kanatbekova đang băng qua đường ở Thủ đô Bishkek thì
bị một chiếc xe hơi màu đỏ áp sát. Người trong xe thò ra, chụp lấy tay
cô kéo vào. Kanatbekova phản kháng dữ dội. Đúng lúc ấy, 2 nam giới khác
xuất hiện. Họ không cứu cô mà trợ giúp gã đàn ông kia, đẩy cô vào trong
xe.
Trong lúc 4 người giằng co, có một người đi bộ đi ngang qua. Trời đang mưa nên người này che ô và bình thản đi tiếp.
Aizada Kanatbekova bị bắt cóc ngay giữa đường, nhưng chẳng ai buồn cản
Ngày
6/4, gia đình Kanatbekova gọi báo cảnh sát, yêu cầu tìm kiếm. Trụ sở đã
kiểm tra camera an ninh, phát hiện kẻ bắt cóc là Zamirbek Tenizbayev.
Anh ta theo đuổi Kanatbekova đã lâu, nhưng luôn bị cô từ chối. Cảnh sát
gọi điện vào số di động của Tenizbayev, đòi trình diện. Y trả lời đang
bận hẹn hò với Kanatbekova rồi cúp máy. Cảnh sát cũng không có thêm động
thái nào.
Sau khi thành công bắt cóc Kanatbekova, Tenizbayev lái
xe đến cánh đồng ở Chui, vùng ngoại ô Bishkek. Một người chăn cừu nhìn
thấy xe của anh ta bị mắc kẹt trong bùn, nhưng không tiếp cận.
Ngày
7/4, sau 2 ngày vẫn thấy chiếc xe hơi lạ đậu im một chỗ, người chăn cừu
mới tiến tới gần. Ông phát hiện, trong xe là thi thể của Kanatbekova và
Tenizbayev. Kanatbekova bị hành hung đến chết, còn Tenizbayev thì tự
tử.
Phụ nữ Kyrgyzstan biểu tình, đòi công bằng cho cái chết của Kanatbekova ở Bishkek
Ngày
8/4, người dân Bishkek phẫn nộ tụ tập, biểu tình bên ngoài Bộ Nội vụ.
Bất chấp lệnh cấm Ala Kachuu đã được ban hành từ năm 2013, ước tính
khoảng 14% phụ nữ Kyrgyzstan dưới 24 tuổi vẫn bị bắt cóc và ép cưới theo
hủ tục.
Pháp luật thiếu nghiêm minh
Vào năm 2018, Bishkek
cũng có một án mạng bắt cóc cô dâu vô cùng nghiêm trọng. Nạn nhân là
Burulai Turdaaly Kyzy, sinh viên khoa y, 20 tuổi.
Kyzy đã có hôn
phu là N, ước định kết hôn vào tháng 8/2018. Thế nhưng vào tháng 4 cùng
năm, cô lọt vào "tầm ngắm" của một tài xế xe buýt tên B, 29 tuổi. Hắn ta
bắt cóc Kyzy theo hủ tục Ala Kachuu. Gia đình Kyzy không theo quan niệm
cổ hủ, kiên quyết cứu con gái. Họ tạm thời đưa Kyzy về quê, sống với dì
để tránh mặt B.
Burulai Turdaaly Kyzy, cô gái bị kẻ bắt cóc sát hại ngay trong đồn cảnh sát, trước mũi hơn 20 người
Ngày
27/5, Kyzy quay lại Bishkek giúp mẹ làm lễ tháng chay Ramadan. Buổi tối
cùng ngày, cô bị B bắt cóc lần thứ 2. Cha Kyzy vừa đuổi theo vừa gọi
điện, thúc giục cảnh sát cứu giúp. Chỉ vài giờ sau, B đã bị bắt đến đồn
cảnh sát.
Không biết vì lý do gì, cảnh sát lại để Kyzy và B ngồi
cùng nhau trong 1 phòng chờ. Chưa hết, B còn có mang dao trên người. Hắn
đâm Kyzy 3 nhát, khắc tên cô và mình trên thi thể cô cùng biểu tượng
cây thánh giá.
Khi các cảnh sát xông vào, Kyzy đã tắt thở. Cái chết của cô làm bùng nổ sự phẫn nộ. "Đây không chỉ là sơ suất, mà còn là tội ác" - Taalaybek Alybayev, thành viên của một tổ chức công cộng gay gắt lên án. "Cảnh
sát có quyền và nghĩa vụ lục soát, vậy mà lại không thấy con dao ư? Nếu
họ đã lập tức chạy đến ngay khi vừa nghe thấy tiếng hét, vậy thì B lấy
đâu ra thời gian khắc chữ lên người Kyzy?"
Pháp luật
Kyrgyzstan quy định, kẻ vi phạm quy định cấm Ala Kachuu bị phạt từ 1-3
năm tù giam. Tuy nhiên trên thực tế, các vụ tố cáo bắt cóc cô dâu thường
kết thúc bằng việc giải hòa. "Cả cảnh sát lẫn công tố viên đều phớt lờ sự nghiêm trọng của vấn đề" - phụ nữ Kyrgyzstan bức xúc cho biết. "Họ tìm mọi cách buộc 2 bên phải giải quyết mâu thuẫn trong hòa bình".
Kết
quả, Ala Kachuu tiếp tục tồn tại. Phụ nữ Kyrgyzstan vẫn phải sống dưới
sự bất an, thiếu sự bảo vệ của cả xã hội lẫn pháp luật.
Tham khảo: The Diplomat
******************
Phát đạn ẩn giấu trong cuốn sách khoét ruột
MỹJoan Kipp bị đạn găm trúng tim ngay khi vừa mở cuốn sách nấu ăn dày cộp bị khoét ruột, gửi qua đường bưu điện.
Khi
chồng chạy vào bếp, Joan, 54 tuổi, đã gục ngã dưới đất. Bà hoảng loạn,
lấy tay ôm chặt ngực nhưng không thể ngăn được màu đỏ thẫm loang dần
trên áo.
"Hãy nhìn chúng làm gì em này... có thể còn những người khác nữa", Joan khóc và nói với chồng. Giọng ngày càng rời rạc.
Chỉ
vài phút trước, Joan còn rất vui mừng vì tưởng được các con tặng cho
cuốn sách nấu ăn, do cuối tuần ấy chính là dịp lễ Ngày Của Mẹ. Joan chết
trên bàn mổ vào chiều hôm ấy, ngày 7/5/1982. Trong thi thể, bác sĩ gắp
được hai viên đạn cỡ 5,6 mm, một viên găm vào tim. Tường phòng bếp có
găm viên đạn thứ ba.
Cái chết của Joan lập tức thu
hút sự chú ý của nhà chức trách, chủ yếu là do hung khí được ngụy trang
trong cuốn sách bìa cứng. Cuốn sách được bọc trong bưu kiện và gửi qua
đường bưu điện. Tên người nhận là Joan, trú quận Brooklyn, thành phố New
York. Địa chỉ người gửi là ở quận Staten Island, cũng thuộc New
York.Hung khí thuộc dạng "súng tự chế" – loại súng có thể có nhiều kiểu
dáng khác nhau như được ngụy trang trong bút bi hoặc trong gậy chống.
Trong trường hợp của Joan, "khẩu súng" được đặt trong sách.
Một kiểu súng tự chế được ngụy trang thành bút. Ảnh: New Strait Times.
Cuốn
sách này chỉ nhỏ hơn cuốn niên giám điện thoại một chút. Sau trang bìa
có dòng chữ in hoa viết tay với nội dung đe dọa: "Joan à, mày chết rồi.
Howard, Craig, và Doreen sẽ theo sau".
Ruột cuốn
sách dày bị khoét gần hết, bên trong đặt hai cục pin tiểu được đấu dây
trực tiếp với ba ống thép. Mỗi ống thép được nhồi lượng thuốc súng gấp
đôi bình thường cùng một viên đạn cỡ 5,6 mm không vỏ. Hai ống thép chĩa
về hướng người mở sách, ống thứ ba hướng về gáy sách. Khi cuốn sách được
mở, mạch điện bên trong được khép kín. Thuốc súng bị đốt cháy, khiến
viên đạn bắn ra khỏi ống thép.
Sự nghi ngờ của cảnh
sát lập tức rơi vào chồng nạn nhân, Howard Kipp. Theo báo chí, Howard
rất cởi mở với nhà chức trách. Ông giao nộp nhật ký của vợ và thậm chí
cả chìa khóa ra vào công ty. Điều tra viên mau chóng loại Howard khỏi
diện tình nghi.
Tiếp theo, điều tra viên hướng sự
chú ý vào con trai nạn nhân, Craig Kipp, 28 tuổi. Craig từng làm cho
công ty của bố mẹ nhưng bị đuổi vì làm việc không tốt nên có thể sinh
lòng thù oán. Anh ta còn là thợ điện trên tàu thuyền nên có thể có đủ kỹ
năng để chế quả "bom sách".
Chuyên gia chữ viết
của điều tra viên cho rằng dòng chữ đe dọa giống mẫu chữ của Craig.
Ngoài ra, cảnh khuyển cũng ngửi thấy cùng mùi thuốc nổ trên một chiếc
tất thuộc về Craig.
Tuy nhiên, mọi chứng cứ buộc
tội Craig đều mất giá trị vào tháng 6/1983. Ba chuyên gia chữ viết khác
được gia đình Kipp mời đến đều cho rằng dòng chữ đe dọa không giống chữ
của Craig. Theo họ, việc so sánh đối chiếu chữ in hoa là gần như không
thể. Chứng cứ về cảnh khuyển cũng gặp số phận tương tự. Không còn chứng
cứ đáng kể, công tố viên buộc phải hủy cáo trạng với Craig.
10
năm sau cái chết của Joan, cảnh sát New York mới gặp lại thủ đoạn của
kẻ đánh bom bí ẩn trong vụ án của gia đình Lenza, trú tại Staten Island.
Ngày
15/10/1993, khi vừa mở chiếc hộp nhung màu xanh đựng đồng xu kỉ niệm
bên trong, Anthony Lenza bị viên đạn cỡ 5,6 mm bắn trúng. Hai người khác
trong gia đình, trong đó có bé gái 11 tuổi, cũng bị thương vì mảnh đạn.
Cả ba đều sống sót.
Bưu kiện đựng hộp được đóng
dấu bưu điện ở Staten Island, cùng nơi sống của gia đình Lenza. Qua xem
xét, các chuyên gia nhận ra quả bom trong hộp lần này với quả bom trong
sách trong vụ án nhà Kipp do cùng một kẻ chế tạo.
Quả bom giết chết Joan Kipp được giấu trong cuốn sách nấu ăn bìa cứng. Ảnh: Heyridge.
Tháng
4/1994, kẻ bí ẩn lại ra tay. Ngày 5/4/1994, Alice Caswell, 75 tuổi, đi
bộ ra ngoài cửa trước căn nhà ở quận Brooklyn để lấy thư. Lúc này,
Caswell bắt gặp bưu kiện được gửi cho anh trai bà, người đã chuyển nhà
từ 15 năm trước. Tò mò, Caswell mang bưu phẩm vào trong nhà và mở ra.
Sau
lớp giấy gói bưu kiện cũng là chiếc hộp nhung màu xanh dương, loại hộp
thường được dùng để đựng đồng xu hoặc huy chương kỷ niệm. Khi hộp vừa
mở, một tiếng nổ vang lên, Caswell ngã gục xuống sàn vì viên đạn 5,6 mm
găm vào bụng. Nhưng bất chấp tuổi tác, cụ bà 75 tuổi vẫn có thể bò đến
cửa hàng xóm cầu cứu. Bà sống sót sau vụ tấn công.
Hơn
một năm sau, một vụ đánh bom nữa lại xảy ra nhằm vào Stephanie Gaffney,
18 tuổi, bà mẹ bầu 8 tháng sống tại quận Queens, New York. Ngày
27/6/1995, Gaffney quyết định ra ngoài lấy thư với hy vọng cơn đau bụng
sẽ thuyên giảm.
Trong hòm thư có một bưu kiện được
gửi từ quận Manhattan, New York. Người nhận là "Gilmore", tên ông ngoại
Gaffney. Bên trong bưu kiện là cuốn sách bìa cứng màu xanh dương. Khi
thiếu nữ vừa mở sách, ba viên đạn cỡ 5,6 mm bắn ra.
Gaffney
bị mảnh đạn văng vào nhưng không trúng chỗ yếu hại. Tuy vậy, cô gái vẫn
lên cơn chuyển dạ và lập tức được đưa tới bệnh viện. Gaffney sinh con
vào cùng ngày. Cô nói may mắn sống sót vì đã mở sách ở góc nghiêng nên
tránh được ba ống thép.
Vụ đánh bom cuối cùng xảy
ra vào ngày 20/6/1996. Bưu kiện lần này là cuốn băng cát-xét được gửi
cho Richard Basile, nhân viên bất động sản đã nghỉ hưu tại quận
Brooklyn. Richard có thể tránh được đạn nhờ mở bưu kiện từ khoảng cách
xa. Hai viên đạn cỡ 5,6 mm chỉ làm cửa kính vỡ toang.
"Nếu mở bưu kiện từ một hướng khác, ông ấy đã trúng hai viên đạn vào bụng", người đưa thư cho Basile nói.
Sau lần tấn công vào Richard Basile, chuỗi vụ đánh bom cũng chấm dứt. Nguyên nhân đằng sau không bao giờ được làm rõ.
Trong
cuộc điều tra vào kẻ đánh bom bí ẩn, cảnh sát có đưa ra một số giả
thuyết. Một trong số giả thuyết này có liên quan mật thiết với nghi phạm
có tên Steven Wavra.
Năm 1995, Wavra bị bắt vì
khoét ruột cuốn sách trong thư viện quận Brooklyn để chế tạo bẫy giống
thiết bị giết chết Joan Kipp. Nhưng thay vì nhồi đạn, thiết bị của Wavra
dùng dao cạo. Ngoài ra, Wavra cũng từng ngồi tù vì tàng trữ đạn dược,
gồm bốn viên đạn cỡ 5,6 mm, cùng cỡ đạn kẻ đánh bom hay sử dụng.
Hồi
cấp 3, Wavra học ở trường nơi Joan làm tư vấn tâm lý. Wavra nói "không
có thù hận gì với Joan" trong thời gian này. Tuy nhiên, hắn từng bị đúp
hai năm tại ngôi trường nơi Joan làm việc.
Lỗ hổng
trong giả thuyết này là việc tại thời điểm Joan chết, Wavra đang ngồi
tù. Một số điều tra viên cho rằng Wavra có thể tuồn những bộ phận chế
tạo bom sách ra ngoài nhà tù. Đồng bọn của Wavra ở ngoài sẽ phụ trách
lắp ráp và gửi cho nạn nhân. Nếu vậy, tại sao Wavra có thể tuồn được bộ
phận chế súng ra ngoài trong khi thư từ gửi đi từ nhà tù sẽ bị kiểm tra
và kiểm duyệt?
Bản đồ 5 vụ tấn công bằng bom tự chế. Ảnh: Unsolved Mysteries.
Sự
ngẫu nhiên của 5 vụ tấn công là điều khiến nhà chức trách gặp khó khăn
nhất. Giữa các nạn nhân dường như không có mối liên hệ nào, trừ việc đa
số họ từng có thời gian làm công chức hoặc quân đội. Ngoài ra, tại sao
hung thủ chờ 10 năm sau vụ đánh bom đầu tiên rồi mới gây ra liên tiếp
bốn vụ khác.
Cách các nạn nhân trả lời phỏng vấn
cảnh sát cũng đáng chú ý. Họ dường như rất dè dặt, không hợp tác, và chỉ
muốn bỏ lại vụ tấn công sau lưng. Điều này khiến làm phát sinh giả
thuyết kẻ tấn công biết bí mật đen tối của nạn nhân và muốn tống tiền.
Những quả bom là cách uy hiếp khi nạn nhân bị từ chối.
Nếu
đúng như vậy, giả thuyết này có thể lý giải lời nói trước khi chết của
Joan Kipp về việc "có những người khác nữa". Có thể Joan là thành viên
đường dây tội phạm nào đó và đã bị hung thủ tống tiền. Nhưng gia đình và
một số đồng nghiệp bác bỏ giả thuyết này vì Joan luôn nhiệt tình giúp
đỡ người khác và sống cuộc sống khá bao bọc.
Đến
nay, nhà chức trách vẫn không có chứng cứ chắc chắn đối với bất cứ giả
thuyết nào. Sau gần 40 năm, danh tính kẻ đánh bom bí ẩn tại thành phố
New York vẫn còn là bí ẩn chưa được giải mã.
Quốc Đạt (Theo New York Times, New York Daily News)
***************
Đào hầm vào ngân hàng để ăn cướp
Mọi
bước trong vụ cướp đều được thực hiện kín kẽ khiến cảnh sát không thể
tìm ra manh mối phá án, cho tới khi một người đàn bà bị chồng phản bội
gọi tới báo tin.
12h38 ngày 13/1/2006, cảnh sát
thành phố San Isidro vội vã tới tòa nhà hai tầng nơi đặt chi nhánh ngân
hàng Banco Rio, một trong những ngân hàng lớn nhất tại Argentina.
Băng
cướp chưa rời hiện trường khi cảnh sát đến nơi. Đúng lúc này, cảnh sát
thấy nhân viên bảo vệ bước ra khỏi ngân hàng. Người bảo vệ kể được thả
cho đi. Trên người anh ta súng nhưng đạn đã bị tháo ra.
Qua 10 phút, thêm một nữ con tin được trả tự do. Người này kể 5 kẻ cướp đeo đồ che kín mặt và đang có 23 con tin bên trong.
Ít
lâu sau, con tin tiếp theo được phóng thích. Lần này, con tin do một gã
đàn ông che mặt và mặc áo vest xám dẫn ra ngoài. Thấy cảnh sát, tên
cướp bỏ lại con tin và rút vào ngân hàng.
Hơn 6
tiếng tiếp theo, sự chú ý của cả Argentina đổ dồn về vụ cướp. 100 cảnh
sát được điều động vây chặt ngân hàng. Mọi ngóc ngách có thể nhìn được
vào trong đều bị chiếm đóng bởi cảnh sát bắn tỉa hoặc phóng viên.
Qua
bộ đàm, cảnh sát có thể liên lạc với gã đàn ông mặc vest xám, kẻ tự
xưng là Walter. Theo Walter, các con tin được đối xử tốt. Không khí bên
trong không quá căng thẳng. Có lúc người ngoài còn nghe thấy tiếng
Walter và đồng bọn đang hát chúc mừng sinh nhật một con tin.
Gã đàn ông mặc vest xám tự xưng là Walter. Ảnh: Infobae.
15h30,
Walter nói mọi người bên trong rất đói và muốn gọi pizza. Nhưng khi
pizza được đưa đến chỉ vài phút sau, tên cướp không còn trả lời bộ đàm.
Hơn
ba tiếng tiếp theo, cảnh sát và quan chức thành phố thảo luận cách xử
lý tiếp theo. Cuối cùng, tới khoảng 19h, một đội đặc nhiệm cảnh sát xông
vào trong ngân hàng.
Cảnh tượng bên trong khác
hoàn toàn dự liệu của cảnh sát. Không có tiếng la hét hoặc tiếng súng
nổ, cũng như không có bóng dáng của băng cướp. Con tin được chia làm ba
nhóm và nhốt lần lượt ở tầng trệt, tầng gác lửng, và tầng hầm. Tất cả
không bị thương.
Quản lý ngân hàng và trưởng giao
dịch viên cho biết đã bị bắt phải mở két sắt chứa tiền. Nhưng thứ nằm
trong tầm ngắm của chúng là những hộp ký gửi ngân hàng dưới tầng hầm.
Chỉ
vài năm trước, hệ thống ngân hàng quốc gia Argentina vừa sụp đổ, hàng
triệu người dân mất đi tiền tiết kiệm. Do tâm lý lo lắng, người dân
Argentina bắt đầu cất tài sản giá trị trong các hộp đồ ký gửi ở ngân
hàng. Vì chi nhánh ngân hàng này nằm trong khu vực giàu có bậc nhất của
Argentina, những hộp ký gửi ở đây càng có sức thu hút đặc biệt với kẻ
cướp.
Trong số 400 hộp ký gửi dưới hầm, băng cướp
đập vỡ 143 hộp và lấy đi toàn bộ tài sản bên trong. Tuy không biết cụ
thể kẻ cướp đã lấy đi những gì, cảnh sát ước tính thiệt hại lên tới 20
triệu USD.
Trong số ít đồ vật mà băng cướp bỏ lại
tại hiện trường có công cụ tự chế giúp phá hộp ký gửi mà không tạo ra
tiếng động lớn. Ngoài ra còn có một vỉ pin và nhiều khẩu súng đồ chơi.
Trên tường còn dán một mẩu giấy có ghi lời nhắn đại ý "chỉ cướp tiền,
không cướp tình".
Cả ba tầng đều không có bóng dáng
của kẻ cướp. Hai cửa ra vào của ngân hàng đều bị cảnh sát canh gác từ
đầu nên kẻ cướp chắc chắn không thể phá vây. Mọi cửa sổ trong ngân hàng
đều còn nguyên. Kẻ cướp cũng không trà trộn trong con tin.
Cảnh
sát rà soát kỹ tòa nhà. Sau vài tiếng, họ phát hiện đằng sau một tủ hồ
sơ là tấm sắt bị bắt chốt vào tường tầng hầm. Tấm sắt này che phủ miệng
một chiếc hố dẫn tới đường hầm nối với hệ thống xả thải của thành phố và
đổ thẳng ra sông.
Một ngày sau vụ cướp, thẻ tín
dụng bị lấy khỏi ngân hàng được tìm thấy gần nhiều miệng cống thoát
nước. Điều tra theo hướng này, cảnh sát nhiều lần đi vào ngõ cụt vì một
số người qua đường cố sử dụng thẻ nhặt được để thanh toán. Mỗi lần truy
ra được người dùng, nhà chức trách lại phát hiện đây không phải kẻ cướp.
Sau nhiều tuần điều tra, cảnh sát vẫn không thể có được manh mối đáng kể. Đúng lúc này, bước đột phá bất ngờ xuất hiện.
5
tuần sau khi vụ cướp xảy ra, vợ một kẻ trộm trong thành phố gọi điện
cho cảnh sát. Người phụ nữ cho biết chồng mình, Rubén de la Torre, có
dính líu tới vụ cướp ngân hàng. Bà dặn cảnh sát nhanh lên vì Rubén chuẩn
bị trốn khỏi Argentina với bạn gái mới.
Rubén de la Torre. Ảnh: Noticiasnet.
Sau
tin báo từ vợ, Rubén lập tức bị bắt giữ trên đường đang lái xe chở bạn
gái. Ông ta mau chóng khai hết mọi chuyện. Vợ của Rubén cũng có thể nhận
diện mọi thành viên trong băng cướp.
Theo cảnh
sát, chủ mưu vụ cướp là Fernando Araujo, người làm nghệ thuật. Ý tưởng
cướp ngân hàng được kẻ này nhen nhóm ừ một tối năm 1999, sau khi
Argentina xảy ra vụ cướp ngân hàng ở thị trấn Ramallo.
Trong
vụ cướp ở Ramallo, kẻ cướp bỏ chạy và dùng con tin làm lá chắn. Cảnh
sát nổ súng, bắn chết một kẻ cướp và hai con tin. Sau sự việc, cảnh sát
địa phương hứng chịu chỉ trích lớn vì cách xử lý yếu kém.
Trong
lúc bàn luận với bạn là Sebastian Bolster, Araujo nói "thật điên rồ nếu
cướp ngân hàng nhưng không rời khỏi hiện trường mà biến mất qua đường
hầm". Bolster, người có xuất thân từ gia đình kỹ sư và thích nghịch máy
móc, đồng ý.
Năm 2004, Araujo một lần nữa đề cập ý
tưởng cướp ngân hàng với Bolster. Sự giúp đỡ của Bolster ban đầu chỉ ở
mức hời hợt. Nhưng sau khi chứng kiến gia đình mình mất tiền trong lần
ngân hàng phá sản, Bolster cho rằng vụ cướp sẽ là cơ hội để ông ta trả
đũa. Bolster là người lên kế hoạch đào tẩu cùng hệ thống đường hầm dẫn
vào ngân hàng.
Trong lúc đó, Araujo chiêu mộ thêm
người, trong đó có kẻ cướp ngân hàng chuyên nghiệp có biệt danh Doc
("bác sĩ") cùng đồng bọn là Rubén. Doc cũng giới thiệu Araujo với "nhà
đầu tư" tên Luis Vitette, tên trộm người Urugoay có biệt hiệu "Người
Nhện". Luis bỏ ra khoảng 100.000 USD để mua thiết bị cho vụ cướp sắp
tới. Với khoản đầu tư ấy, Bolster có thể dành nhiều tháng bí mật đào hầm
dẫn tới ngân hàng.
Ngày 13/1/2006, 6 kẻ cướp cải
trang bước vào ngân hàng, trong khi đó Bolster chờ dưới đường hầm. Chúng
dùng súng đồ chơi khống chế con tin và để Luis nói chuyện với cảnh sát
dưới cái tên "Walter".
Trong lúc cảnh sát bao vây
bên ngoài, băng cướp cẩn thận khoan miệng lỗ trên tường tầng hầm để dẫn
tới đường hầm của Bolster. Những lần Luis giao tiếp với cảnh sát chỉ là
trò câu giờ để Bolster phá hộp ký gửi bằng công cụ tự chế.
Sau
khi yêu cầu pizza, băng cướp lần lượt chui qua hầm xuống hai chiếc
xuồng cao su bơm hơi chờ sẵn. Thông thường, mực nước dưới hệ thống xả
thải không đủ cao để xuồng có thể di chuyển. Nhưng trước đó, Bolster đã
dựng con đập để đẩy nước dâng cao.
Ngồi xuồng đi
được khoảng 10 tòa nhà, băng cướp chui khỏi miệng cống và chất mọi thứ
lên xe van. Một ngày sau, Bolster quay lại vứt thẻ tín dụng của ngân
hàng gần miệng cống quanh thành phố hòng che giấu nơi băng cướp chui ra.
Chia chắc chiến lợi phẩm xong, băng cướp đường ai nấy đi. Chúng không gặp lại nhau cho tới khi vợ Rubén tố cáo cảnh sát.
Chiếc xuồng bơm hơi băng cướp sử dụng để đào tẩu. Ảnh: Clarin.
Theo
lời kể sau này của Rubén, sau khi về nhà, ông ta không giấu vợ về nguồn
gốc số tài sản vừa mang về. Sau đó, Rubén thấy mất một khoản lớn trong
số chiến lợi phẩm nên vợ chồng cãi nhau. Vụ cướp được đánh giá "vụ cướp
thế kỷ" đổ bể từ đó.
Tại tòa, 600 người ra làm
chứng, trong khi các bị cáo đều khẳng định vô tội. Cuối cùng, Luis
Vitette bị phạt 8 năm tù. Năm 2013, Luis bị trục xuất về Urugoay và cấm
vĩnh viễn đặt chân trở lại Argentina.
Những người
khác đều bị phạt án tù ngắn, trong đó Bolster có bản án ngắn nhất là 25
tháng tù. Đến nay, tất cả mọi thành viên trong băng cướp đều được trả tự
do nhưng không ai chịu tiết lộ số phận của số tài sản trị giá 8 triệu
USD, Telam đưa tin.
tơ bào này toàn dich tin tưc tui liberal AU CHAU khong à chỉ đung 1/2tụi AU CHAU cư sưvoi nươc MY kong băng và dân AU CHAU lười biêng , tôi đả đi choi AU CHAU mừoi ngày ròi thừ bay chăng cò cửa tiệm mở ...dân AU CHAU lười như hủi .
Đây là một bài viết thú vị nêu bật tầm quan trọng của việc bảo tồn bản sắc văn hóa thông qua ngôn ngữ. Sự thay đổi về thuật ngữ có thể mang tính tích cực nếu chúng vẫn giữ được mối liên hệ với truyền thống và lịch sử địa phương. Văn bản này cũng gợi lên những cảm xúc và suy nghĩ tương tự như những gì bạn trải qua khi mua bất động sản. Quá trình này cũng tràn đầy sự phấn khích và niềm vui. Điều này đặc biệt đúng đối với các dự án mới của Al Sharq Investment https://dubai-new-developments.com/al-sharq-investment, cung cấp các lựa chọn nhà ở hiện đại và tiện lợi để giúp bạn tìm được ngôi nhà lý tưởng.
Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !
Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông
Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng
Mặt mày ai lại đi hồ hởi
Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông
Phải chăng “quý” mặt đã thành mông
Con mắt nay đà có nhưng không
Nên mới chổng khu vào hải đảo
Gia tài gấm vóc của tổ tông?