**************
Nhà máy chế biến thịt cho Lee’s Sandwiches của người gốc Việt nhận tội Nhà
máy chế biến thịt LQNN chế biến thịt cho Lee’s Sandwiches, một doanh
nghiệp có chuỗi cửa hàng ăn nhanh mà chủ nhân là người Mỹ gốc Việt, nổi
tiếng với cà phê, bánh mì thịt kiểu Việt Nam và bánh ngọt, sau sáu năm
sau khi nhà máy chế biến thịt cho Lee’s Sandwiches là LQNN bị thu hồi
gần 600,000 lbs thịt gà, thịt bò và thịt heo, nhà máy này đã đạt được
thỏa thuận với chính quyền liên bang và nhận tội phân phối thịt chưa
được kiểm tra.
Một tiệm Lee’s Sandwiches trên đường Bolsa, thành phố Westminster - Ảnh minh họa: Google Map
Lee’s Sandwiches, một doanh nghiệp có chuỗi cửa hàng ăn nhanh mà chủ
nhân là người Mỹ gốc Việt, nổi tiếng với cà phê, bánh mì thịt kiểu Việt
Nam và bánh ngọt, từng bị quản chế liên quan đến vụ sai phạm kể trên của
nhà máy chế biến thịt LQNN vào năm 2015.
Theo các quan chức
liên bang, thủ tục tố tụng trong vụ này không phải do các khiếu nại của
khách hàng, mà là kết quả của cuộc kiểm tra không báo trước đối với nhà
bếp của công ty tại Lampson Avenue- Garden Grove, vào năm 2015.
Chen Le, một trong những chủ cơ sở Lee’s Sandwiches, cho biết trường
hợp này “không liên quan gì đến an toàn của người tiêu dùng” hoặc không
liên quan gì đến chất lượng thực phẩm của Lee’s Sandwiches. Công ty LQNN
phải đối mặt với những cáo buộc về cách đóng gói lại thực phẩm và đặt
dấu kiểm tra trái phép của USDA trên các gói thực phẩm.
Luật sư
Joshua Robins, đại diện công ty cho biết, vụ việc bị đình lại đến cuối
năm 2019, khi thời hiệu đang đến gần và các cuộc đàm phán giữa hai bên
được nối lại. Ông Robins nói: “Đây là một vi phạm quy định kỹ thuật xảy
ra hơn sáu năm trước và không bao gồm các vấn đề an toàn thực phẩm. Công
ty đã vi phạm các yêu cầu kiểm tra quy định, nhưng chúng tôi đã khắc
phục ngay sau khi được thông báo”.
Hiện ở Mỹ có khoảng 60 tiệm
bánh mì Lee’s ở California, Arizona, Nevada, Oklahoma, Oregon và Texas,
hầu hết đều thuộc sở hữu nhượng quyền thương mại. Doanh nghiệp gia đình
nắm quyền sở hữu 10 cửa hàng, Chen Le cho biết.
“Vụ việc liên
quan đến nhà máy LQNN xảy ra từ năm 2015,” Le nói. “Từ đó đến nay, mọi
chuyện đều tốt đẹp. Chúng tôi rất tự hào và biết ơn khách hàng đã luôn
ủng hộ cửa hàng chúng tôi.”
*************
Nóng bủa vây cả đêm ở "xóm chạy thận": Chỉ mong mưa ...
22h, mặt trời khuất bóng từ lâu. Cái nắng không còn nhưng cái nóng thì vẫn bủa vây các bệnh nhân khu "xóm chạy thận". Tên
xóm phần nào nói lên sự khốn khó của các bệnh nhân đang điều trị ngoại
trú ở Bệnh viện Bạch Mai mà người dân phường Đồng Tâm (quận Hai Bà
Trưng, Hà Nội) đặt cho con ngõ 121 phố Lê Thanh Nghị.
Chúng
tôi có mặt trong khu ngõ, lúc này, phòng trọ nào cũng tắt điện tối om,
cửa phòng thì vẫn mở. Dọc theo con ngõ, nhiều bệnh nhân đang ngồi hóng
gió. "Mọi người tiết kiệm điện nên tắt chứ nóng lắm chưa ai ngủ được
đâu", chị Nguyễn Thị Sự (38 tuổi, quê Phú Thọ) nói vọng ra.
Chị Sự liên tục dùng khăn lau giường
Đã
qua 22h, nhưng không khí trong căn phòng nhỏ hơn 10m2 của chị Sự vẫn
ngột ngạt, oi bức đến khó thở bởi sự thiêu đốt của nắng hè suốt ngày
dài. Chị Sự phải liên tục dấp nước vào chiếc khăn rồi lau lên giường để
hạ nhiệt.
"Mấy ngày nay tôi chỉ ngủ được chừng 2-3 tiếng
lúc rạng sáng. Cả ngày căn phòng cứ như cái lò nung, từ sáng đến đêm
thời tiết nóng không sao ngủ được. Tối muộn, nhiệt độ giảm hơn chút, tôi
cứ nằm cho đến khi mệt quá thì ngủ thiếp đi", chị Sự ngao ngán nói.
Chị Sự mong ngóng thời tiết mát mẻ trở lại
Thời
điểm Hà Nội chưa cấm bán trà đá vỉa hè, hàng ngày, chị Sự pha ấm chè
ngồi bán gần bệnh viện Bách Mai. Mỗi ngày cũng kiếm được vài chục lo
tiền thuốc nhưng từ khi có quyết định cấm, cả ngày chị chỉ biết loanh
quanh trong căn phòng nhỏ.
Cả phòng có mỗi chiếc quạt cũ đã mất
vành là thiết bị làm mát duy nhất, nhưng khi bật quạt, hơi phả xuống
càng nóng nên chị ít dùng. Không chịu được sự oi bức, chị Sự mang ghế ra
ngõ ngồi ngóng trời mau mưa.
Bà Vũ Thị Ngát dùng thêm quạt tay, quạt cho chồng
Phòng
kế bên, bà Vũ Thị Ngát (SN 1956, quê Nam Định) đưa chồng lên chạy thận
đã được 15 năm, mệt mỏi nói, thời tiết oi bức khiến vợ chồng bà không
thể ngủ nổi. Chồng bà là ông Ông Phạm Xuân Trường (SN 1954) đã điều trị
15 năm nên kinh tế gia đình kiệt quệ.
Như bao bệnh nhân khác trong xóm, ông bà Ngát đành sống chung với nóng.
Ông Phạm Xuân Trường vốn tiều tụy bởi bệnh tật, thời tiết oi bức khiến ông càng yếu bởi mất ngủ
"Ở
xóm này có 130 bệnh nhân, hầu hết mọi người đã điều trị ở đây cả chục
năm và xác định điều trị suốt đời nên đồng tiền ít ỏi chỉ để phục vụ nhu
cầu tối thiểu là ăn, uống và mua thuốc. Nhiều nhà con cháu có lắp cho chiếc điều hoà nhưng không dám bật vì tiền điện lên tới 4.000/KW", bà Ngát xót xa nói.
Chiếc xe đạp và chiếc túi đựng vỏ chai là kế sinh nhai duy nhất của bà Ngát
Để
có tiền lo cho sinh hoạt hàng ngày, bà Ngát tranh thủ đi lượm nhặt chai
nhựa để bán đồng nát. Vào cuối tuần, thi thoảng lại có đoàn thiện
nguyện cung cấp nhu yếu phẩm nên vợ chồng không đói.
"Tôi chỉ cầu
trời cho thời tiết mát mẻ trở lại để chồng tôi và những người bệnh,
người nghèo bớt khổ chứ không dám mong ước gì xa xôi", bà Ngát bày tỏ.
Bàn tay ông Trường nổi u, cục bởi quá trình chạy thận
Các
căn phòng tối om, khi có khách các bệnh nhân mới bật điện. Họ tiết kiệm
hết mức có thể, bởi phải trường kỳ chiến đấu với bệnh tật
Người
phụ nữ dấp khăn ướt lên đầu để làm mát. "Bệnh nhân chạy thận không thể
uống nhiều nước như bình thường, nên nắng nóng chúng tôi rất khó chịu",
người bệnh chia sẻ
Những người đàn ông đều cởi trần, để bớt nóng
Chiếc quạt được đặt ngoài cửa để có thể lấy không khí mát thổi vào phòng
Những đồ dùng thô sơ của người dân "xóm chạy thận"
Chiếc quạt mất vành được treo sát trần trong phòng chị Sự, chị cũng ít dùng bởi càng quạt càng nóng
Tình hình dịch phức tạp khiến nhiều người bệnh mất kế sinh nhai, cuộc sống của nhiều bệnh nhân chồng chất khó khăn
Bà
Dương Thị Hoài (66 tuổi, quê Nam Định), đã 11 năm sống chung với căn
bệnh suy thận. Sợ mẹ vất vả, mấy người con gom góp mua cho mẹ chiếc điều
hòa, nhưng bà chỉ dám bật nó lên mỗi khi các con đến chơi.
Còn
ngày thường, dù nóng đến mấy, chiếc điều hoà vẫn nằm đó như vật trang
trí. Nguyên nhân vì giá điện cao, các bệnh nhân phải tiết kiệm tối đa để
chiến đấu trường kỳ với bệnh tật
************
Tiệm phở Việt bị quấy nhiễu dù không liên quan đến vụ nổ súng của Ryan Lê Nguyễn
Sau khi vụ bắn xảy ra chiều Chủ Nhật. Ngay sau đó tiệm phở nhận được
những cú gọi từ những người muốn tìm Ryan. Những thông tin trên mạng
Twitter đã kêu gọi người địa phương không ủng hộ tiệm phở này, vì cho
rằng Ryan Lê Nguyễn là chủ tiệm. Bởi kể từ khi anh Ryan Lê Nguyễn, 29
tuổi, bị bắt và bị truy tố tội cầm súng bắn một em trai 6 tuổi, tin đồn
lan truyền mau chóng trong vùng Ann Arbor về việc anh Ryan có liên quan
đến tiệm phở Vietnamese Pho House Restaurant.
Tiệm phở nằm ở số Pho House, 2224 Washtenaw Rd. tại thị xã Ypsilanti
trong hình chụp thứ Sáu, 11 tháng 6, 2021. (Jacob Hamilton/ The Ann
Arbor News) Chủ nhân của tiệm đã khẳng định Ryan Lê Nguyễn đã ngưng làm việc ở đây nhiều năm trước.
Vụ bắn xảy ra chiều Chủ Nhật. Ngay sau đó tiệm phở nhận được những cú
gọi từ những người muốn tìm Ryan. Những thông tin trên mạng Twitter đã
kêu gọi người địa phương không ủng hộ tiệm phở này, vì cho rằng anh Ryan
là chủ tiệm.
“Anh ấy không là chủ nhận của tiệm này,” anh
Jurney Inhmathong nói với báo mang MLive.com hôm thứ Sáu. “Anh ta chưa
bao giờ là chủ tiệm và tôi là chủ nhân của tiệm này. Thành ra tôi không
hiểu người ta nghe từ đâu ra mà nói rằng anh ta là chủ tiệm. Anh ta chưa
bao giờ là chủ tiệm này.”
Tuy nhiên, theo lời của Inhmathong, anh Ryan Lê Nguyễn đã từng có làm việc tại tiệm phở này trong khoảng thời gian 2014-2015.
Ryan Lê Nguyễn (Washtenaw County Sheriff's Office)
Cha mẹ anh đã làm chủ tiệm phở này và Inhmathong làm việc cho họ. Anh
được bàn giao vai trò chủ tiệm khoảng tám năm. Anh không rõ tin đồn Ryan
là chủ tiệm xuất phát từ đâu ra.
“Vấn đề này đang làm cho tôi
bất an, nhưng tôi muốn luật sư của tôi đối phó chuyện này, Inhmathong
nói. “Tâm trí tôi rất căng thẳng, bực bội. Nhưng tôi biết làm sao bây
giờ?”
Trên Twitter, một số người đã kêu gọi tẩy chay tiệm phở
vì những tin đồn không đúng sự thật. Còn có những người viết ý kiến có
nội dung đe dọa cơ sở kinh doanh này, báo Mlive.com cho biết.
Chánh Công Tố Viên Eli Savit của Washtenaw County nói rằng bất cứ lời đe
dọa hoặc hành động bạo lực nào nhắm vào tiệm phở đều không thể chấp
nhận được.”
Ông Eli Savit nói, “Tôi muốn mọi người biết thật
rõ, rằng nếu có ai bị cáo buộc tội phạm liên quan đến sách nhiễu, đe dọa
những chủ nhân của tiệm, và nếu có chuyện gì xảy ra, thì chúng tôi chắc
chắn sẽ ráo riết truy tố nghi can cho tới cùng.”
Hiện nay Ryan
Lê Nguyễn đang bị tạm giam với tiền thế chân được ấn định là $100,000
Mỹ kim tiền mặt. Anh bị cáo buộc đã bắn một phát súng nhắm vào bé Coby
Daniel, 6 tuổi, vào khoảng 4:30 chiều Chủ Nhật, 6 tháng 6, ở nhà khu phố
số 1300 đường Candlewood Lane. Viên đạn bay trúng cánh tay của em trai,
gây thương tích không đe dọa tính mạng.
Theo điều tra của cảnh
sát, em Coby đã đạp xe chơi cùng hai em nhỏ khác trên sân nhà của Ryan
Lê Nguyễn. Anh đã bước ra ngoài và yêu cầu các em hãy rời sân. Bước vào
trong nhà, thấy một em trai đang chạy vào sân để lấy chiếc xe đạp, Ryan
liền bắn một phát súng từ cửa sổ, khiến em này bị thương.
Coby Daniel (Fox 2 News)
Sau khi bị bắt chiều hôm đó với cáo buộc tấn công với ý định giết
người, anh Ryan Lê Nguyễn được bà Thẩm Phán Elisha Fink thuộc tòa 14-A
District Court của hạt Washtenaw County cho phép đóng $10,000. Thế nhưng
ngay sau đó thì một số người phản đối, cho rằng tiền thế chân quá thấp
so với cáo buộc nghiêm trọng.
Ông Công Tố Viên Eli Savit nộp
đơn yêu cầu tòa hãy ấn định một số tiền cao hơn. Một vị thẩm phán khác
đã được giao vụ án này và ông cho nâng tiền thế chân lên $100,000 tiền
mặt. Điều kiện đóng tiền khắt khe này đã khiến Ryan Lê Nguyễn không thể
nộp tiền và phải chịu ở tù cho đến ngày xét xử.
Ryan Lê Nguyễn xuất hiện cùng luật sư Joe Simon của anh trong buổi ra
tòa với bà Thẩm Phán Elisha Fink hôm thứ Hai, 7 tháng 6, 2021.
(MLive.com) *********
Cô gái không chịu nổi sự công kích về chuyện ăn thịt chó ở Việt Nam đến mức phải bỏ về nước
Hiện tại, loạt clip của cô gái về chủ đề ăn thịt chó vẫn đang nhận được những ý kiến trái chiều từ phía cư dân mạng.
Câu chuyện ăn thịt chó mèo từ lâu đã tạo nên rất nhiều luồng ý kiến
trái chiều từ phía cộng đồng mạng. Mới đây, vẫn là câu chuyện này, một
cô gái người nước ngoài đã ghi hình lại cảnh bán thịt chó và bày tỏ thái
độ phản đối với hành động ăn thịt chó mèo. Điều này nhanh chóng tạo nên
những luồng ý kiến trái chiều ở phần bình luận.
Một bộ phận
cho rằng việc ăn thịt chó không bị cấm, vì thế không thể lên án, ăn hay
không là lựa chọn của mỗi người. Ngược lại, những người có ý kiến phản
bác luôn phản đối và kêu gọi ngừng ăn thịt chó mèo bởi chúng được nuôi
trong gia đình và được nhiều người coi là bạn.
Cô gái đăng tải video với nội dung: "Chó là một người bạn của con người, không phải là thức ăn!"
Mọi chuyện không chỉ dừng lại ở đó, cô gái này tiếp tục đăng thêm những
video khác trên tài khoản TikTok của mình, cho biết bản thân đã bị cộng
đồng mạng công kích dữ dội. Có thể thấy tâm trạng của cô gái này rất tệ
dù chưa biết đã xảy ra những chuyện gì phía sau clip trên.
Đỉnh điểm, ở video gần đây nhất, được đăng tải trong ngày hôm nay
(17/6), cô gái này đã lên máy bay và rời khỏi Việt Nam vì không chịu nổi
sự tấn công trên mạng.
Theo dõi tài khoản TikTok, có thể thấy cô nàng này đã sống ở Việt Nam
khá lâu. Đoạn clip đầu tiên được đăng tải từ tháng 11/2020. Các nội dung
sau đó đều xoay quanh những chủ đề liên quan đến Việt Nam.
Hiện tại, các clip về chủ đề trên ở tài khoản TikTok của cô vẫn tạo nên những luồng ý kiến trái chiều
***********
Ông chú mang tượng Phật gia truyền đi kiểm định, bị xác nhận là đồ ...
Trong một tập phát sóng chương trình Kiểm Định Bảo Vật của
đài CCTV, một người đàn ông lớn tuổi đã mang đến trường quay bức tượng
Phật được truyền đời trong gia đình mình. Bức tượng Phật đã ở trong nhà
từ khi chú còn nhỏ, là thứ bảo vật cha của chú hết mực yêu quý, cha còn
không cho chú chạm vào.
Sau này khi người cha qua đời, chú và em
trai ly tán, người em mang theo nhiều đồ đạc trong nhà nhưng để lại cho
anh bức tượng Phật. Lần này, ông chú đến đây để nhờ các chuyên gia thẩm
định tượng, chú chỉ muốn hiểu về món đồ gia truyền chứ dù có giá cao
cũng không đem bán.
Ông chú mang bức tượng Phật gia truyền đi kiểm định bảo vật (Ảnh: CCTV)
Các
chuyên gia nhanh chóng nhận bức tượng Phật về thẩm định. Chỉ cần nhìn
qua họ đã nhận ra hoa văn trên bức tượng là phong cách hiện đại, đây
chắc chắn là món đồ thủ công hiện đại, không phải cổ vật.
Ông chú
nghe tới đây thì không hề buồn bã mà còn vui cười. Điều này khiến ban
thẩm định và các khán giả trong trường quay vô cùng hoang mang. Bảo vật
gia truyền không phải cổ vật, có gì mà vui tới vậy?
Chú cười nói: "Tuy bây giờ không phải là đồ cổ, nhưng nếu tôi giữ nó trong 500 năm, không phải sẽ thành đồ cổ sao?"
Suy nghĩ của chú khiến người ta vừa buồn cười, vừa tự vấn lòng mình (Ảnh: CCTV)
Cả
trường quay cười ồ lên thích thú, suy nghĩ này của chú thực sự khiến
người ta vừa buồn cười vừa băn khoăn tự vấn: Đây không phải là lối suy
nghĩ vô cùng lạc quan, cởi mở hay sao?
Vai trò thực sự của những
món đồ gia truyền phải là sợi dây gắn kết các thế hệ gia đình, để các
thành viên yêu thương nhau và tự hào về dòng dõi chứ không nên là nguồn
cơn của những sự tranh đấu, hãm hại lẫn nhau.
Dấu ấn của tổ tiên trên
cõi đời là những ký ức đẹp lưu giữ trên một món đồ vô tri, thế hệ con
cháu nên chăm chỉ lao động để tạo ra tài sản, không nên mưu cầu sự giàu
có từ những món đồ gia truyền
**********
Dịch bệnh quái quỷ nhất lịch sử khiến người mắc nhảy múa cuồng loạn cho đến chết, sau ...
Dịch
bệnh nhảy múa xảy ra vào năm 1518 tại thành phố Stasbourg, Pháp cho đến
nay vẫn được coi là đại dịch kỳ quái và khó hiểu nhất lịch sử nhân
loại. Khoảng 400 người đã nhảy múa trong nhiều ngày không ngừng nghỉ và
không bao lâu sau, rất nhiều bệnh nhân đã gục ngã hoặc thậm chí tử vong
vì lên cơn đau tim, đột quỵ hoặc kiệt sức.
Tuy dịch bệnh
này đã diễn ra cách đây cả 5 thế kỷ, nhưng các nhà khoa học thời hiện
đại vẫn chưa thể xác định được nguyên nhân gây ra căn bệnh lạ lùng này.
Bệnh dịch nhảy múa năm 1518 là gì?
Căn
bệnh quái quỷ bắt đầu từ một người phụ nữ tên là Frau Troffea. Một ngày
tháng 7 năm 1518, Frau bỗng bước ra phố lớn và bắt đầu uốn éo, xoay
người, lắc lư. Cô đã duy trì điệu nhảy của mình suốt ngày đêm. Không
hề có tiếng nhạc, cũng không có lấy một cảm xúc trên khuôn mặt nhưng cô
ấy cứ vô tư nhảy như thể cho đến ngày thứ 6 thì tử vong.
Trong
1 tuần, khoảng ba chục người ở quanh khu vực đó cũng tham gia. Sau 1
tháng, tổng cộng khoảng 400 người, chủ yếu là nữ giới khắp thành phố
cũng bị thôi thúc mãnh liệt vào cuộc cuồng hoan tập thể. Một tài liệu
lịch sử ghi lại rằng trong tháng 7 đó, dịch bệnh nhảy múa đã giết chết
khoảng 15 người mỗi ngày vì kiệt sức.
Hình vẽ minh họa lại dịch bệnh nhảy múa năm 1518 được lưu giữ trong lịch sử
Khi
bệnh dịch nhảy trở nên tồi tệ hơn, các nhà chức trách đã tiến hành điều
tra. Họ loại trừ các nguyên nhân chiêm tinh và siêu nhiên, tuyên bố
rằng bệnh dịch này là một "căn bệnh tự nhiên" do "máu nóng" gây ra.
Nhà
chức trách tin rằng cách để chữa bệnh cho người dân là để họ... nhảy
nhiều hơn nữa, khi chán sẽ tự khắc bỏ cuộc. Vì vậy, chính quyền còn thuê
cả dàn nhạc, dựng nhiều sân khấu trên phố cho mọi người nhảy. Hành động
sai lầm này càng khiến dịch bệnh thêm trầm trọng.
Theo nhà sử học John Waller - giảng viên Lịch sử Y học và Sinh học tại Đại học Melbourne (Úc), đồng thời là
một người đã nghiên cứu và viết sách về dịch bệnh này cho biết, khi
nhảy múa các bệnh nhân có ánh mắt khờ dại, ngước lên trời, tay chân co
giật, quần áo thì ướt đẫm mồ hôi, yếu ớt không sức sống. Y học hiện đại
miêu tả đây là triệu chứng mê sảng, hưng phấn quá độ.
Mãi đến tháng 9 năm đó, dịch bệnh mới chấm dứt một cách tự nhiên. Những bệnh nhân chưa tử vong lấy lại được ý thức và quay về cuộc sống bình thường.
Dịch bệnh đã cướp đi mạng sống của vài trăm người
Về
sau, dịch bệnh nhảy múa cũng được ghi nhận tại Hà Lan, Đức, Thụy Sĩ,...
dù quy mô và số người thiệt mạng không bằng mùa hè năm 1518 tại Pháp.
Những giả thiết được đặt ra
Lý
do đã thôi thúc hàng trăm người đồng loạt hành động bất thường, tự nhảy
vào chỗ chết sau 5 thế kỷ vẫn là một bí ẩn với giới khoa học. Đa số mọi
người đều cho rằng các nạn nhân dịch bệnh đã mắc một chứng
bệnh thần kinh vì stress nặng. Nhưng điều gì khiến nhiều người bị
stress nghiêm trọng cùng lúc như vậy thì vẫn còn đang tranh cãi.
Tiến sĩ John Waller đưa ra giả thiết rằng
những người đã tham gia vào cuộc nhảy máu ăn phải lúa mạch đen bị ẩm
mốc. Khi lúa mạch đen ẩm sẽ tạo ra loại nấm ergot chứa chất độc sinh ra
ảo giác. Thế nhưng các nhà khoa học vẫn chưa giải thích được vì sao mọi
người có đủ sức nhảy liên tục trong nhiều ngày như vậy mới chết vì ảo
giác do nấm ergot tạo ra thường chỉ tồn tại trong thời gian ngắn một
hoặc hai ngày. Bên cạnh đó, các loài độc dược sinh ảo giác khác như cây cà độc dược cũng bị nghi ngờ là thủ phạm gây ra bệnh nhảy múa.
Lời giải thích được tin tưởng nhiều nhất là do mọi người đã ăn lúa mạch đen ẩm mọc nấm độc
Vào
thời điểm xảy ra câu chuyện, thành phố Strasbourg đang xảy ra nạn đói
khủng khiếp. Có nhà nghiên cứu nhận định rằng do quá đói nghèo, cùng
quẫn, rối loạn tâm lý khiến người dân nghèo phát điên và cùng nhau "biểu
tình" theo cách tiêu cực và điên rồ nhất.
Tuy nhiên, tất cả
vẫn mới chỉ được coi là giả thiết. Các nhà khoa học chưa ai dám khẳng
định chính xách đâu mới là nguyên do của đại dịch nhảy múa điên cuồng
năm đó. Nó vẫn mãi là một trong những bí ẩn lớn nhất của thế kỷ 16.
Nguồn: Tổng hợp
**********
Dịch vụ 'cào đầu' cao cấp
Sự manh động của con gái thời nay, bẫy trộm hiểm hóc, hay dịch vụ gội đầu đặc biệt...
|
Con gái thời nay. |
|
Chả cần cầm tay nghe luôn. |
|
Bẫy trộm độc đáo. |
|
Đôi dép huyền thoại. |
|
Kiểu tóc độc nhất quả đất. |
|
Làm chuyến dạo phố cái nhỉ? |
|
Dịch vụ gội đầu đặc biệt. |
|
Kiểu cắt tóc đỉnh cao. |
|
Khóa thế này cho chắc. |
|
Mốt trang điểm hốt hoảng. |
|
Bữa tiệc kiểu sinh viên. |
|
Cao thủ nào đây? |
|
Mọi người đứng ngay ngắn, để em bắn một phát nào. |
|
Mấy chú cứ để anh lo. |
|
Chỉ là đọc sách thôi mà. |
Ốc Sên
*****************
Mối tình dang dở qua confession khiến dân mạng bật khóc
Nam sinh ĐH Bách khoa đã mất vì căn bệnh ung thư để lại một câu chuyện tình yêu không trọn vẹn khi hai người chưa hề gặp mặt.
Trong một chia sẻ có tên Lặng
gửi qua fanpage confession ĐH Bách khoa, người em gái giấu tên đã viết
về anh trai của mình. Anh cô mới mất vì ung thư. Chàng trai này đã thầm
yêu người con gái có tên M.H – admin của trang confession dù chưa gặp
mặt, không có số điện thoại, không Facebook.
Ngay sau đó, người con gái có tên M.H hồi đáp lại với tựa đề Gấp – tìm người trong confession Lặng đầy xúc động.
Đoạn
chia sẻ đối đáp của hai người nhận được hơn 6000 lượt like (thích) và
hàng trăm lượt bình luận: “Confession đầu tiên khiến mình rơi nước mắt”,
“Không thể cầm nổi nước mắt”, “Có lẽ mạng xã hội là ảo nhưng cảm xúc là
thật. Nghẹn”...
Quản lý của trang confession của ĐH Bách khoa kể
lại: “Vào đầu tháng 6, chia sẻ đầu tiên của bạn nam được đăng tải. Sau
đó bạn gửi nhiều bộ phim, bài hát không phải để đăng mà chỉ nhằm cho
admin M.H đọc. Hai người cùng có tình cảm từ đó. Qua câu chuyện, mình
thấy rất thương M.H. Mong bạn vượt qua được nỗi buồn".
Sau đây là trích đăng của người em gái chàng trai đã mất:
Lặng - Gửi chị admin M.H
"Em
không biết chị còn làm admin của trang này nữa không, cũng không biết
kí hiệu tên của chị. Ngày trước anh trai em có nhắc đến chị mà em vô tâm
quên mất rồi.
Chị! Anh ấy đi rồi. Anh ấy đúng là đồ không bình
thường khi lúc nào cũng muốn cô đơn mà. Chẳng hiểu sao anh lại thích một
cô gái không quen không biết như chị. Vào viện thăm anh, lúc nào cũng
chỉ dặn em nhớ mang máy tính để đọc Bách khoa confession. Anh ấy nói vì
nhớ trường, nhớ bạn bè, và thấy chị bình luận vui quá thế là anh ấy quý.
Chị thấy anh ấy có dở hơi không?
|
Chia sẻ của em gái về anh trai của mình gửi M.H. |
Anh
là người tình cảm lắm chị ạ. Chị phải thấy vui vì anh ấy thích thầm chị
nhé, anh có răng khểnh đẹp trai rất duyên, lại còn cao ráo, biết đánh
đàn nữa, đeo quả kính cận dễ thương cực ý. Em cũng nói với anh không gặp
không biết người ta là ai, thì làm sao mà người ta thích anh. Rồi anh
chỉ lườm, vừa cười vừa nói với em: "Thế mới đặc biệt".
Cứ ngày nào
cũng thế, thói quen của anh là đọc Bách Khoa confession, cùng xem phim
với em qua Youtube, hát, đánh đàn cho em nghe, thuốc và hóa trị.
Rồi
một ngày em thấy anh ít nói. Anh không cười nữa. Anh bảo với em, anh
làm chị buồn và giận. Chị không thích kiểu ấu trĩ khi anh cứ viết
confession cho chị mà không nhắn tin, anh cũng không đủ can đảm để lại
Facebook cho chị hay gặp chị vì thời gian của anh không còn nhiều. Việc
anh bị bệnh anh không nói cho ai ngoài người trong gia đình, vì sau thời
gian ra trường bạn bè mỗi người một việc, từ khi biết mình bị bệnh anh
thay sim và lập một tài khoản khác.
Anh trai em cứ lặng lẽ như thế đấy, đúng là đồ vừa khùng vừa ngốc nghếch.
Anh
làm chị khóc nữa đúng không? Thật là hết thuốc chữa. Anh có kể với em
là chị có đăng tìm anh qua confession và cũng là lần đầu tiên em thấy
anh khóc, chỉ rưng rưng thôi nhưng đủ để em biết anh buồn và xúc động
đến thế nào. Bệnh của FA chưa mối tình vắt vai mà chị, anh buồn cười
lắm.
Kể cũng lạ, em không khoe đâu nhưng anh được nhiều chị xinh
thích lắm, nhưng anh nói với em: “Anh mày phải yêu cùng trường cho nó
hợp, trai kĩ thuật nghèo toàn bị chê, tủi thân tao”. Anh nói là nói thế
thôi, chứ em biết có chị theo đuổi anh suốt 1 năm liền mà anh sợ chạy
mất dép kìa.
Mẹ anh mất sớm từ khi anh lên 6, bố lấy mẹ em và sinh
ra em. Mẹ em khó tính và chỉ quan tâm em thôi, nên anh phải tự lập từ
nhỏ, thiếu thốn tình cảm. Bố lại là đàn ông nên không thể đong đầy tình
cảm cho anh được. Kể cả thi Bách khoa cũng bị ngăn cản, vì bố muốn hướng
anh theo học Ngoại thương. Vì anh quyết tâm thi bằng được mà từ ngày ấy
bố lạnh nhạt với anh. Gia đình em tương đối khá giả nhưng bố chỉ cho
anh tiền học phí, còn tiền ăn hàng tháng anh tự phải đi làm thêm kiếm
tiền. Nếu anh theo học ngành mà bố hướng anh sẽ có tất cả và ngược lại.
Anh
thương em lắm, chiều em như em gái ruột vậy. Lúc nào cũng thấy anh cười
và tốt với tất cả. Vì anh quá tốt nên ông trời bắt anh đi phải không?
Đợt
hóa trị cuối cùng, anh không còn đủ sức vượt qua nữa. Với em, anh luôn
là chàng trai mạnh mẽ, can đảm nhất em từng gặp. Trên đầu anh trọc trơn,
lúc nào cũng chỉ chỉ trêu em: “Thế này tính ra cả một năm tiết kiệm
được ối tiền dầu gội đầu”.
Da mặt anh tái đi nhiều, người gầy
xanh. Em thương anh vì những đau đớn trong khi tuổi đời anh còn quá trẻ.
Anh còn biết bao ước mơ dự định trong đời. Anh còn chưa người yêu, chưa
vợ, chưa con cái. Thương anh vì tất cả, chàng trai mạnh mẽ nhất trong
đời em. Em sẽ theo gót chân anh, sẽ cố gắng học để vào Bách khoa, thực
hiện tiếp ước mơ còn dang dở của anh trở thành kĩ sư giỏi.
Anh đi
trong mùa đông lạnh và gió rét quá. Chị đừng quên anh nhé. Vì anh đáng
được nhiều thứ tốt đẹp hơn trong đời. Từ hôm anh mất em mới lại vào
Facebook của anh và viết confession cho chị. Rồi em sẽ lại khóa nó lại,
giống như anh trai em, anh ấy cần được nghỉ ngơi và yên bình.
Nếu
may mắn mà chị đọc được thì hay quá. Chúc chị học tốt và luôn vui vẻ
nhé, cũng đừng quên có một thiên thần từng quý mến chị, em gọi anh như
thế vì với em anh ấy luôn là thiên thần mà".
M.H hồi âm như sau:
"Gửi cô bé - em gái của anh!
Cảm
ơn em đã cho chị biết tình cảm của anh dành cho chị nhiều như vậy. Chị
còn nhớ lần đầu tiên đọc confession của anh có mấy dòng cuối dành cho
chị, đó là vào cuối tháng 6. Rồi sau đó anh ấy hôm nào cũng gửi vào Bách
khoa confession cho chị 1 bài hát hoặc 1 bộ phim hoạt hình.
Chị
cũng muốn tìm anh ấy lắm nhưng không tìm được. Chị để lại cả số điện
thoại trên confession cũng không tìm được. Vì đây là một trangchung nên
chị không dám công khai nhiều quá chuyện riêng tư, nên đành quên.
|
M.H muốn tìm người em gái trong chia sẻ "Lặng". |
Chị
vẫn giữ lại các confession của anh trai em viết cho chị và coi như đó
là một kỉ niệm đẹp của chị khi ở Bách khoa. Rồi dến một dòng chia sẻ của
anh em nói bị bệnh, linh cảm cho chị biết hai người là một. Chị và
admin có tên M.F lại một lần nữa tìm, và chắc anh biết nhưng do anh bị
bệnh nên âm thầm chịu đựng một mình. Khoảng thời gian ấy chị khóc nhiều,
thấy sợ và hoang mang vì nhiều lúc nghĩ chuyện của anh và chị như
chuyện cổ tích.
Cô bé ạ, có thể em nghĩ viết lên đây chị đọc sẽ
thoải mái hơn, nhưng từ sâu trong thâm tâm chị vẫn trách anh em vì đã
bước chân vào cuộc đời chị, thì hãy để lại một kỉ niệm đẹp chứ khoong
phải kỉ niệm buồn như bây giờ. Giá mà anh can đảm nhắn tin cho chị, anh
và chị làm bạn. Dù là thời gian ngắn nhưng có lẽ anh không phải âm thầm
chịu đựng một mình. Và giờ này anh đã đi xa thì chị cũng vẫn áy náy vì
chị đã nợ tình cảm của một chàng trai Bách khoa như thế. Chị sao có thể
an tâm khi biết một người mang trong mình chỉ một tên M.H mà mãi mãi ra
đi được?
Em gái ạ, nếu em muốn giúp chị, xin em hãy liên lạc với
chị đi. Dù chỉ là một lần cuối thì chị cũng muốn tới thắp cho anh một
nén hương như một người anh cũng là một người bạn của chị. Như vậy chị
sẽ thoải mái hơn và chị tin anh em sẽ mỉm cười ở một nơi xa nào đó. Chị
mong em hiểu được tâm trạng của chị bây giờ. Chị chỉ tưởng tượng được
qua nhưng dòng confession của anh em viết cho chị, một chàng trai Bách
khoa đam mê kĩ thuật, lãng mạn, sống nội tâm, cao trên 1,7 m và bị cận
nữa. Chị xin em hãy giúp chị với".
Confession tạm biệt của chàng trai đã mất
Trước
đó, ngày 26/6, chàng trai này đã để lại confession: “Ước mơ cho bố mẹ,
cho em gái, cho cả người ấy trong tương lai. 5 năm ở Bách khoa và từng
nói với lòng tập trung học, có việc ổn định sẽ yêu, sẽ chăm lo cho bố mẹ
và đứa em thật tốt.
Giờ ngồi trong căn phòng như địa ngục này,
mỗi lần truyền hóa chất, tóc rụng hết rồi. Một thằng con trai mà phải
bật khóc trong lúc này, thấy mình yếu kém quá. Cũng muốn có người đặc
biệt trong lúc nãy để biết thế nào là tình yêu nhưng trễ quá rồi".
Bãi
xe nơi Tài làm tháng nữa sẽ đóng, lại chưa biết có làm nơi khác không.
Hạnh phúc của cặp đôi kỳ tích này đang bị cuộc sống thách thức rất
nhiều.
Quyên Quyên
*********************
**********