Đỗ Nhật Nam - cậu bạn được mệnh danh là "thần đồng tiếng Anh" bởi sự lém lỉnh và thông minh khiến rất nhiều người mến mộ, khâm phục. Nam hiện là học sinh của trường
***********************
Sau khi không cướp được hoa tre, nhiều thanh
niên đã cầm gậy vụt hoặc 'tung cước' vào người bảo vệ kiệu để trả đũa.
Hình ảnh phản cảm này diễn ra tại lễ hội đền Gióng sáng 24/2.
|
Lễ hội đền Gióng, huyện Sóc
Sơn (Hà Nội) như thường lệ diễn ra từ mùng 6 đến 8 tháng giêng âm lịch.
Hội Gióng được tổ chức để tưởng nhớ Thánh Gióng, vị anh hùng đánh thắng
giặc Ân, đem lại thái bình cho đất nước. |
|
Nghi thức chính tại lễ hội là
rước kiệu hoa tre (được kết từ hàng trăm hoa tre bằng cách cắm vào thân
một cây chuối cao làm trụ). Đây là một vật mang tính biểu trưng, tượng
trưng cho cây gậy tre của Thánh Gióng đánh giặc khi xưa. |
|
Nhiệm vụ của đoàn tùy tùng là
phải rước qua các đền, kết thúc tại đền Hạ. Tuy nhiên khi kiệu hoa tre
vừa rước vào đến đền Thượng đã bị hàng chục thanh niên lao vào cướp để
lấy may mắn cho cả năm. |
|
Nhiều người cầm cả gậy để vụt tới tấp vào đội bảo vệ kiệu. Một cụ ông bị xô rơi cả cặp kính đang đeo. |
|
Cảnh hỗn loạn trên sân đền
diễn ra chỉ vài phút đồng hồ nhưng cũng đủ làm cho du khách tham dự thấy
ngán ngẩm và kinh sợ. Nhiều thanh niên thấy đánh nhau còn hùa vào xem. |
|
Thượng cẳng chân, hạ cẳng tay lẫn nhau khi bị chống trả.
|
|
Một thanh niên xăm trổ đầy cánh tay vụt liên tiếp đội bảo vệ kiệu sau khi bị ngăn cản cướp lộc. |
|
Những người khênh và bảo vệ kiệu không còn cách nào khác cũng phải đuổi theo đánh trả những thanh niên thiếu văn hóa. |
|
Một pha dùng chân đối phó với gậy. Tuy nhiên, anh chàng áo kẻ này sau đó bị đòn đau. |
|
Sau khi xảy ra hỗn chiến chừng vài phút lực lượng công an bảo vệ lễ hội đã phải can thiệp. |
|
Tại đền Thượng ngay sau đó, đoàn rước kiệu trầu cau cũng bị hàng chục thanh niên lao vào cướp.
|
|
Đội bảo vệ kiệu cũng phải dùng gậy dọa phang để ngăn chặn, tuy nhiên lúc này trầu cau đã bị cướp sạch.
|
Phóng to
|
Anh Tuấn, một thanh niên sống ở thị trấn Sóc Sơn hồ hởi khi vừa cướp được hoa tre. |
**************
Chém lợn giữa sân đình bất chấp tranh cãi
Sáng mùng 6 Tết, người dân làng Ném Thượng
(Bắc Ninh) vẫn thực hiện nghi lễ truyền thống chém lợn giữa sân đình như
mọi năm bất chấp những tranh luận ồn ào thời gian qua.
|
Sau nhiều ồn ào về việc nghi lễ
chém lợn truyền thống là phản cảm, dã man, sáng 24/2 (6 Tết) người dân
làng Ném Thượng (phường Khắc Niệm, thành phố Bắc Ninh) vẫn tổ chức phong
tục này như mọi năm. Trước khi ra 'pháp trường', lợn được rước một vòng
quanh làng, bắt đầu từ 8h sáng. |
|
Hai "ông ỉn" do hai gia đình trong làng được tuyển chọn trước đó có trọng lượng 150 kg được nhốt vào hai xe lồng gỗ đi dạo. |
|
Quá trình rước kéo dài 4 giờ đồng hồ, hai 'ông lợn' chính của lễ hội liên tục được tiếp nước để sau đó ít phút mang ra chém.
|
|
Một 'ông ỉn' đi được nửa quảng đường đã phá lồng gỗ, định chạy ra ngoài nhưng được chặn lại kịp thời. |
|
Do quá trình rước kéo dài, kèm theo nắng nóng nên khá nhiều ông từ, bô lão trong làng tỏ ra mệt mỏi. |
|
Lần này, Ban tổ chức bố trí hàng rào sắt, lực lượng an ninh được tăng cường nên không xảy ra tình trạng lộn xộn như mọi năm. |
|
Bất chấp những phê phán về
việc chém lợn là dã man và gây kinh hãi cho nhiều khách tham dự, BTC vẫn
cho hai 'ông lợn' được ra pháp trường. Đúng 12h trưa, lợn được chăng 4
chân ra 4 góc và để hai thủ đao chém nhiều nhát thật mạnh trên hai tấm
bạt lớn. "Các cụ nói, lễ hội là việc của làng và nghi thức chém lợn
không vi phạm pháp luật nên phải để dân làng tự quyết. Chúng tôi muốn
giữ bản sắc của cha ông", ông Nguyễn Đình Lợi, hội trưởng hội người cao
tuổi làng Ném Thượng nói. Sau khi chém xong hai ông ỉn, tấm bạt lớn được
phủ lên để kéo ra ngoài. |
|
"Rất vinh dự khi cả đời chỉ có
một lần được cúng tiến lợn cho làng", ông tám Vũ Quang Hòa (chủ của một
trong hai 'ông ỉn' vừa bị chém) sung sướng thốt lên. Hai ông ỉn được mổ
thịt ngay sau đó để làm lễ. |
|
Một số người trong đó có cả bà cụ già trèo rào vào trong quẹt tiền vào tiết lợn lấy may. |
Trước đó ngày 27/1, tổ chức Động vật châu Á (Animals Asia) gửi thư ngỏ
kêu gọi các cơ quan chức năng tỉnh Bắc Ninh và Bộ Thông tin và Truyền
thông ban hành quy định chấm dứt lễ hội chém lợn ở làng Ném Thượng. Đề
xuất này gây làn sóng tranh luận, còn các nhà văn hoá cho rằng không nên
áp đặt quan điểm phương Tây cho tín ngưỡng dân tộc và phản đối đề xuất
này.
Nghi thức chém lợn tế thánh giữa sân đình là để tưởng nhớ đến hành động
của vị tướng Lý Đoàn Thượng khi đánh trận chạy đến vùng này đã chém lợn
rừng để nuôi quân (thời nhà Lý).
( Zing ) MM chuyển
*********
Nhật Nam nghẹn ngào gửi thư đầu năm cho bố mẹ từ Texas
'Thần đồng tiếng Anh' ôn lại những khó khăn, vất vả, nỗi nhớ nhà da diết từ những ngày đầu sang Mỹ du học.
Đỗ Nhật Nam - cậu bạn được mệnh danh là "thần đồng tiếng Anh" bởi sự
lém lỉnh và thông minh khiến rất nhiều người mến mộ, khâm phục. Nam hiện
là học sinh của trường Saint Paul, bang Texas (Mỹ). Đây cũng là năm đầu
tiên cậu bạn ăn Tết xa nhà.
|
Đỗ Nhật Nam từ Mỹ gửi thư cho bố mẹ đầu năm mới.
|
Đầu năm, từ Texas, Nhật Nam gửi thư cho bố mẹ bằng chia sẻ trên trang
cá nhân để ôn lại những biến chuyển có tính bước ngoặt một năm qua.
Cùng lắng nghe tâm sự của "Thần đồng tiếng Anh":
Một năm đã qua đi với quá nhiều sự kiện. Khoảnh khắc nào, sự kiện nào của năm làm em ghi nhớ nhất? Nhiều quá…
Có thể đó là ngày bố mẹ đi mua vé máy bay cho em sang Mỹ. Khi ấy,
quyết định đi du học mới chính thức được thực thi. Em nửa vui nửa buồn.
Vui vì ước mơ của mình cuối cùng cũng được bố mẹ ủng hộ. Buồn vì xa bố
mẹ, xa ngôi nhà thân yêu. Và không biết điều gì đang chờ đợi phía trước.
Nhưng em đã quyết tâm…
Có thể đó là ngày đầu tiên đặt chân lên nước Mỹ. Là cảm giác nhớ
nhà đến mức cố gắng không khóc mà nước mắt cứ chảy trong đêm.
Có thể đó là buổi đầu tiên khi em từ trường học về nhà thì mẹ đã
quay về Việt Nam. Một mình em trong căn phòng vắng. Nhìn đâu cũng thấy
bóng dáng mẹ. Em vừa sợ vừa buồn.
Có thể đó là ngày đầu tiên đến trường học. Ấn tượng đầu tiên của em
là chú bảo vệ ra tận chỗ đỗ xe của phụ huynh để đón học sinh và chào
mừng chúng em đến trường mới.
Có thể đó là người bạn mới đến đón em bằng một cái khoác vai và lời
dặn: Bất cứ việc gì cần, cứ gọi bạn, bạn sẽ sẵn sàng giúp đỡ.
Có thể đó là những hôm giặt quần áo, đánh rửa nhà vệ sinh đến mệt nhoài. Và thấy thương sao đôi bàn tay và giọt mồ hôi mẹ.
Có thể đó là đêm thức để làm "dự án". Không hề buồn ngủ, không hề
mệt mỏi vì mỗi "dự án" cô giáo giao là một niềm vui được học bằng sự
sáng tạo, được đặt suy nghĩ cá nhân của mình vào từng bài tập.
Có thể đó là những buổi chiều muộn ở lại chờ chú chủ nhà đến đón.
Nhìn các bạn được bố mẹ đến đón, ai cũng hớn hở, tự nhiên cũng thấy rưng
rưng. Cảm giác nhớ dáng Bố tất tả trong những buổi chiều nhạt nắng.
Có thể đó là những lúc nhìn những hàng xe xếp hàng ngăn nắp, thẳng
như kẻ chỉ vào chỗ để đón học sinh. Các bạn cũng tuần tự đi ra. Không
còi xe, không chen lấn. Một sự tự do trong trật tự.
Có thể đó là những lần chuẩn bị cho các kì thi chuẩn quốc tế. Giữa
những lúc lo lắng, căng thẳng, luôn nhận được tin nhắn của bố nhắc nhở
rằng: Chỉ cần con khỏe và vui, không cần quá áp lực. Thi cử chỉ là một
thử thách cạnh tranh nhất thời, đi đến cuối cùng của con đường mình đam
mê mới quan trọng. Bất giác thở một hơi thật nhẹ.
Có thể đó là những lúc được đi xem với bà Jo, một người bạn Mỹ vô
cùng thân thiết của em. Vì biết em thích xem phim và đọc sách nên bà
luôn dành cho em những khoảnh khắc tuyệt vời để em được sống cùng với
đam mê của mình.
Có thể đó là những ngày sống cùng một gia đình người Mỹ trong kì
nghỉ Giáng sinh. Cả nhà bên nhau, cùng nhau ôn lại những kỉ niệm về
những giáng sinh đã qua, cùng nhau hò hát, cùng nhau xem phim. Dù dân
tộc nào, quốc gia nào, màu da nào, trong mỗi người, gia đình luôn là nơi
ấm cúng và thiêng liêng nhất.
Có thể đó là những lúc luyện tập cho kì thi thuyết trình. Ban đầu
em nói không tốt như các bạn. Một số lần thi thử, kết quả của em cũng
không thật cao. Nhưng cô giáo huấn luyện cho em luôn nói rằng: Cô có
niềm tin rằng thế nào em cũng vào được đến vòng chung kết. Niềm tin của
cô đã trở thành niềm tin của em. Và em đã làm được.
Có thể đó là những lúc đặt mua sách trên mạng và rồi sách đến tay.
Cảm giác được ngồi cạnh cuốn sách mà mình yêu thích và mơ ước thật
tuyệt.
Có thể đó là những lúc không thể ăn một món ăn không hợp khẩu vị
nhưng vẫn phải cố ăn cho hết. Vì người Mỹ không có thói quen bỏ lại đồ
ăn trong bát hoặc trên bàn ăn.
Có thể đó là lúc đi một mình từ Mỹ sang Ấn Độ rồi lại từ Ấn Độ về
Mỹ. Trên máy bay, em được các cô tiếp viên xúm lại chuyện trò, chụp ảnh
cùng. Các cô còn hẹn sẽ gặp lại em trên máy bay này khi em đi… nhận giải
Nobel. Nụ cười, cử chỉ, sự ấm áp của các cô làm em quên rằng mình đang
đi một mình. Dịch vụ sẽ chỉ hoàn hảo khi có được sự thật lòng mong muốn
đem đến niềm vui cho người sử dụng.
Có thể đó là lúc em nhận được tấm bưu thiếp chúc mừng Giáng sinh và
năm mới từ cô giáo dạy Toán. Trên tấm bưu thiếp đó cô đã viết rằng, cô
cảm ơn em, một người học trò từ nơi xa xôi đã đem đến cho cô một niềm
vui đặc biệt. Cô sẽ giữ mãi cuốn sách mà em mua tặng cho cháu của cô. Cô
viết rất nhiều, rất dài. Hồi ở VN, em cũng từng nhiều lần nhận được
những bưu thiếp từ các thầy cô giáo, cả thư nữa, nhưng lần này thật đặc
biệt. Nơi đất khách quê người, em cảm thấy như mình vẫn đang ở trong
vòng tay đùm bọc, chở che của bố mẹ, của thầy cô, của ông bà: "Dear Nam,
I am learning so much from you. You have been a gift to our school and
in my life. I am so proud of you. Praying for you and your dreams. God
bless you…".
Có thể đó là những lúc đứng trước quyết định: mua - không mua trước
một món đồ mà mình thích. Kiếm tiền, tất nhiên khó nhưng tiêu tiền thế
nào cho mình không bị rơi vào trạng thái "nhẵn túi", quả là cũng khó
không kém.
Có thể đó là lúc em nhìn thấy một tấm biển trong quán: Chúng tôi
không có wifi, các bạn hãy nói chuyện với nhau đi. Một vòng ôm, một lời
nói trực tiếp nhìn vào mắt nhau ở nơi đâu và vào lúc nào cũng có giá
trị.
Có thể đó là khoảnh khắc em đón giao thừa lặng lẽ. Trên xe ô tô
xuyên bang, khi ấy mọi người đã ngủ. Em nhìn lên bầu trời và cầu mong
cho gia đình mình một năm mới An lành. Tết truyền thống của nước mình là
dịp không chỉ để ăn uống, vui chơi. Tết thực ra là để trở về. Có thể
không phải là một chuyến trở về để ngồi bên bố mẹ mà trở về trong lòng
mình, trong suy nghĩ của mình. Bởi suốt ba ngày tết vừa qua, em luôn nhớ
về mọi người.
Một năm với quá nhiều sự kiện mà em không thể nhớ hết. Em học được
nhiều điều, biết tự lên kế hoạch và lo liệu cho bản thân, quen thêm
nhiều người bạn tuyệt vời. Và em nhớ đến giai điệu trong bài hát của ban
nhạc ABBA: Chúc mừng năm mới/ Chúc cho chúng ta có nhiều hy vọng, sẵn
lòng cố gắng.
Em rất sẵn lòng cố gắng và em đang rất vui. Cuộc sống rất tuyệt. Bố mẹ cứ an lòng nhé!
Đỗ Nhật Nam
|
Tân Tân
*****************
Cười lăn với những 'cục sạn' hài hước trong 'Thiên kim nữ tặc'
Phim mới của Đường Yên, Lưu Khải Uy không tránh nổi những sai sót, khiến khán giả phải bật cười.
|
Thiên kim nữ tặc
lên sóng từ ngày cuối tháng 1 và nhận được nhiều chú ý của
khán giả. Phim nhận được không ít lời khen ngợi bởi nội dung
hấp dẫn, dàn diễn viên tài sắc. Tuy nhiên, không phải vì thế
mà phim không có những "hạt sạn" hài hước.
|
|
Thiên kim nữ tặc lấy bối cảnh Thượng Hải những năm
30, nhưng lọt vào ống kính lại là một camera ghi hình gắn trên
một cây cột. Đây thực tế là một sản phẩm của thời hiện
đại.
|
|
Trong một cảnh quay, nhân vật nam do Lưu Khải Uy đóng sử
dụng một chiếc máy ảnh thương hiệu Contax chụp hình, nhưng kỳ
thực, năm 1930, dòng máy ảnh này còn chưa ra đời.
|
|
Trong một lỗi sơ đẳng, thiết bị ghi hình lọt vào khung hình.
|
|
Nhân vật nữ cầm tờ báo có đề ngày tháng in là 23/10...
|
|
Nhưng một tích tắc sau đó ngày tháng đã thay đổi và trở thành ngày 21/8.
|
|
Vị trí những cuốn sách trên giá sách...
|
|
... thay đổi một cách khó hiểu.
|
|
Khung cửa nhôm kính xuất hiện từ những năm 1930.
|
|
Lại một lỗi sơ đẳng thiết bị lọt vào khung hình.
|
|
Chỉ trong một cảnh quay, chiếc dép biến mất một cách khó hiểu...
|
|
Dù trước đó hai chiếc dép vẫn ngay ngắn trên sàn.
|
Theo Ngôi sao
*******************
Cặp vợ chồng để lại toàn bộ tài sản cho khỉ
Cặp vợ chồng người Ấn Độ Brajesh và Shabista
Srivastavas cho biết, họ nợ chú khỉ của mình sự thịnh vượng và sự thành
công đã đạt được. Đôi vợ chồng tin rằng chính chủ khỉ đã giúp cuộc sống
của họ giàu có hơn.
Brajesh và Shabista không có con, cũng không có khoản thừa kế
nào từ gia đình bởi kết hôn trái ý bố mẹ. Cặp đôi nhận nuôi chú khỉ
Chunmun khi con vật đáng thương này trở thành mồ côi và coi nó như con
trai. Cặp đôi đã dựng quỹ cho con vật đuôi dài này, để chắc chắn rằng,
nếu họ ra đi trước, con khỉ vẫn được sống như nó muốn.
Chunmun 10
tuổi, nhưng dòng giống của nó được biết đến là có thể sống tới 40 tuổi,
nên nhiều khả năng là nó sẽ "thọ" hơn cặp vợ chồng nhà Srivastavas.
"Mọi
người có thể cho rằng chúng tôi điên nhưng chúng tôi biết rõ Chunmun
đáng giá thế nào với gia đình mình. Chúng tôi không có con nên Chunmun
giống như con trai tôi vậy. Chúng tôi muốn đảm bảo rằng dù chúng tôi có
chết đi, cuộc sống của Chunmun vẫn không bị ảnh hưởng", bà Srivastava,
45 tuổi, nói.
Bà Srivastava đang cho Chunmun ăn. Cặp
đôi sống ở Uttar Pradesh thuộc miền Bắc Ấn Độ. Ông Srivastava theo đạo
Hindu trong khi vợ theo đạo Hồi, hôn nhân của hai người bị cả hai bên
gia đình phản đối.
Khởi đầu cuộc sống lứa đôi trong nghèo khổ,
nhưng từ khi Chunmun xuất hiện vào năm 2005, cặp đôi cho biết mọi thứ
với họ đã trở nên thuận tiện hơn. Hai người đã có nhà riêng và công việc
kinh doanh tốt, tất cả các cửa hàng đều được đặt tên Chunmun.
Chunmun
được sống trong điều kiện rất tốt, phòng chú có cả máy điều hòa nhiệt
độ và một người bạn tên Bitti. Chunmun thích đồ ăn Trung Quốc, thích
uống trà và nước xoài.
Sau khi Chunmun chết, khoản tiền chú khỉ này được thừa kế từ "bố mẹ" sẽ giao cho một quỹ từ thiện chăm sóc cho loài khỉ ở Ấn Độ.
Huyền Anh
Theo Sky
******************
“Ớn lạnh” với căn nhà tự xây của dị nhân Quảng Nam
Dành cả cuộc đời tự tay dựng xây ngôi nhà 2 tầng nhưng đã 35 năm
trôi qua, một dị nhân ở Quảng Nam vẫn chưa hoàn thành ước nguyện đời
mình.
Đến thị trấn Nam Phước,
huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam hỏi thăm nhà ông Huỳnh Hộ, 65 tuổi, ai cũng biết.
Ông nổi tiếng không chỉ vì bỏ đến 35 năm tự tay xây nhà mà căn nhà của ông cũng
hết sức dị thường.
Mấy chục năm qua, người
dân thị trấn Nam Phước đã quá quen thuộc với hình ảnh của ông hai Hộ cứ sáng ra
lại kéo xe bò đứng bên ngã ba. Ai thuê kéo gì thì kéo đó, trả bao nhiêu tiền
ông cũng nhận. Chiếc xe bò trên đã gắn bó với ông Hộ hàng chục năm nay.
Nhiều người bảo rằng để bảo
quản chiếc xe này, ông lấy vải bọc quanh hai lốp xe cho khỏi... mòn. Khi những
lớp vải mòn đi, ông tiếp tục thay bằng những lớp vải khác chứ nhất định không để
cho lốp xe trực tiếp chạm đất.
Dị nhân Huỳnh Hộ hằng
ngày vẫn đi nhặt nhạnh gạch, đá để xây nhà
Hôm chúng tôi đến, phải
chờ tới gần 12 giờ ông Hộ mới lạch cạch kéo chiếc xe bò cũ nát trở về. Tuy tuổi
đã già, mái tóc đượm bạc nhưng trông ông còn khỏe mạnh và nhanh nhẹn.
Đưa chúng tôi vào căn nhà
tối đen như mực, ông Hộ mò mẫm bật bóng đèn chữ u được lắp đặt trên lối đi. Bên
trong ngôi nhà xốc lên nồng nặc mùi ẩm mốc với những thứ hỗn độn; chuột, gián
chạy khắp nhà. Nóc nhà được ông che chắn bằng gỗ, gạch đá; cột nhà có lẫn sắt,
đá chênh vênh.
Ở tầng 1, ông đặt một chiếc
giường nhỏ làm nơi ngủ, tầng 2 là nơi sinh hoạt và xem ti vi. Khu đất sau tầng
2, ông dành 1 không gian để phơi quần áo. Vào trong ngôi nhà này, chúng tôi có
cảm giác như nó có thể sập bất cứ lúc nào bởi lối xây dựng không theo một trật
tự nào.
Căn nhà của ông Hộ mặt
trước đã cho thuê để kiếm thêm thu nhập
Và mặt sau của căn nhà
Ông Hộ cho biết, bắt đầu
từ năm 1980, khi ngôi nhà cha mẹ ông xây dựng trước đây đã xuống cấp, ông bắt đầu
công cuộc xây ngôi nhà lập dị này. Hằng ngày, ông cần mẫn kéo xe bò kiếm tiền,
trong lúc kéo xe, thấy trên đường có viên gạch, hòn đá, thanh thép nhỏ lớn nào
ông đều nhặt lấy bỏ lên xe mang về. Số tiền làm thuê kiếm được ông dành để mua
xi măng, cát thì lấy ở bờ sông. Mỗi ngày lắp ghép một ít, ông không sử dụng bất
kỳ công cụ nào mà tự dùng tay để trát vữa để xây nhà.
Thấy việc xây nhà quá
khác thường, vợ con ông nhiều lần bàn đập bỏ nhà để xây mới, song ông nhất quyết
không chịu, ông bảo ông tự xây cho khỏi tốn tiền thuê thợ.
Khi khuyên bảo mãi không
được, vợ con ông đành buông xuôi, không ai giúp sức, hy vọng đến lúc ông mệt mỏi
sẽ tự bỏ cuộc. Tuy nhiên, gần 35 năm qua, ông Hộ vẫn cặm cụi hoàn tất công
trình lịch sử của cuộc đời mình.
Bên trong căn nhà ông Hộ
hết sức lộn xộn với những trụ chống dị thường
Chiếc giường ngủ của ông
Hộ ở nơi ẩm thấp, mạng nhện giăng đầy
Tầng 2 là nơi ông Hộ nghỉ
ngơi, xem ti vi
Do quá chuyên tâm cho căn
nhà, ông Hộ hầu như bỏ bê cả bản thân, ăn uống thất thường, bao nhiêu tiền dành
dụm được chỉ dành cho việc xây nhà. Nhiều người thất vậy tội nghiệp thường
xuyên mang quần áo, thức ăn đến cho ông.
Dẫu mang tiếng là người lập
dị nhưng qua tiếp xúc chúng tôi nhận thấy ông Hộ là người có kiến thức nhiều về
toán học, thiên văn,…
Những người hàng xóm cho
biết vợ chồng ông có tất cả 3 người con trai. Cả 3 đều thành đạt, hiện đang làm
việc tại TP Đà Nẵng. Vợ ông không chịu nổi tính cách lập dị của ông nên cũng
theo con trai ra Đà Nẵng sinh sống, đôi ba bữa lại về thăm. Riêng mảnh đất hiện
tại nằm sát mặt tiền của tuyến đường lộ ĐT 610 nên rất có giá. Thời điểm giá đất
lên cao, nhiều người từng trả đến 5-6 tỉ đồng nhưng ông Hộ quyết không bán.
“Không phải vì nhà nghèo ổng
mới làm như thế đâu, ổng giàu lắm. Vợ con đều thương ổng nhưng khuyên nhủ thế
nào ổng cũng không nghe. Không biết kiếp trước mắc nợ chi ai mà chừ ổng lại từ
chối cuộc sống nhàn hạ mà lại đi hành xác mình như thế nữa” - bà Phạm Thị Sang,
hàng xóm ông Hộ tâm tư.
Theo Trần Thường
Người lao động
*********************
Bi, hài rượu ngâm bào thai ngựa
Vừa tỏ vẻ bí ẩn, ông Trí vừa mở nắp bình ra,
tôi bỗng giật mình và kinh ngạc khi thấy hình hài nguyên một con ngựa
con có lớp da màu trắng vàng nằm co quắp trong bình.
Nói về các loại rượu ngâm
động vật làm thú ẩm thực trong ngày Tết thì chắc ai cũng biết, có đủ
thứ nguyên liệu có thể ngâm rượu, nào là rắn, rết, tắc kè, bìm bịp, hổ
con, tay gấu.
Nhưng có lẽ loại rượu ngâm bào thai ngựa thì chắc ít
ai biết và tận mắt thấy được… Chuyện các quý ông chuộng rượu ngâm động
vật quả cũng lắm bi hài…
Bình rượu ngâm bào thai ngựa có một không hai
Vừa
tỏ vẻ bí ẩn, ông Trí vừa mở nắp bình ra, tôi bỗng giật mình và kinh
ngạc khi thấy hình hài nguyên một con ngựa con có lớp da màu trắng vàng
nằm co quắp trong bình, có cảm giác mùi rượu xộc lên tới tận óc. Ông Trí
cười ngất bảo rằng đây là bình rượu vô cùng quý và độc đáo mà có lẽ chỉ
có ông mới có được, nhiều người muốn uống thử mà ông chưa chắc đã đồng
ý…
Theo đó, mới lên bảy tuổi, ông Trí đã gắn với nghiệp nuôi ngựa,
theo ông ngoại và cậu ruột đi chăn ngựa, sau đó lúc 8-9 tuổi ông đã
biết dắt ngựa đến trường đua… Năm nay 72 tuổi, có thể nói, cả đời ông
chỉ có đam mê lớn nhất là dành cho ngựa đua, dù sau này có vợ con đàng
hoàng nhưng tình cảm và thời gian ông dành phần lớn cho thú đam mê của
mình. Ông bảo rằng hồi trẻ gần ngựa mà đến giờ già cũng theo ngựa nhiều
hơn ở với gia đình, vợ con.
Trước khi kể câu chuyện về bình rượu
có một không hai, ông Trí hồi tưởng về cuộc đời mấy chục năm qua gắn
liền với những con ngựa đua. Có lẽ lâu rồi không ai gợi chuyện nên khi
nhắc đến chủ đề ngựa đua là ông Trí nói như không có điểm dừng.
Ông
chia sẻ: "Nói thẳng là hồi trước đây ở Việt Nam chắc chẳng có ai nhiều
ngựa đua như tui đâu vì lúc nào nhà tui cũng có từ 20 con trở lên. Niềm
đam mê với lũ ngựa đã chiếm trọn tâm trí của tui từ đó cho đến giờ. Hầu
như không có lúc nào tui không nghĩ về những con ngựa của mình. Nhưng
thực tế bao nhiêu năm nay, chơi ngựa đua là cái thú, cái nghiệp chứ ít
ai giàu có khá giả nhờ thú chơi này".
|
Bình rượu ngâm bào thai ngựa của ông Trí. |
Quả đúng như lời ông nói thì nhìn căn nhà cấp bốn nhỏ cũ kỹ
hiện tại ông đang thuê tại Hóc Môn (gia đình ông hiện ở quận Gò Vấp, con
cái đều đã có gia đình riêng) vừa để ở cùng với một đứa cháu 9 tuổi vừa
làm nơi trông coi đàn ngựa ở một cánh đồng gần đó cũng có thể hiểu được
tình cảnh của ông.
Với ông có lẽ niềm an ủi lớn nhất hiện tại là
những giải thưởng, những chiếc huy chương, cúp vô địch mà ngựa của ông
đã từng đoạt được, được ông treo và để trang trọng trong căn nhà thuê
của mình. Mỗi khi có khách đến chơi là ông lại có dịp nhắc tới và đem
khoe với khách như những kỷ niệm một thời liệt oanh.
Theo ông Trí,
trước đây khi trường đua còn hoạt động, một tuần hai lần ông thuê xe
chở ngựa đến trường đua từ ba - tám con. Mỗi tuần ông kiếm được từ ba
đến bốn triệu đồng nhưng chẳng dư dả là bao vì phải trả chi phí thuê xe,
thù lao cho nài ngựa, tiền thức ăn, thuốc men cho ngựa. Nhưng từ khi
trường đua đóng cửa, ông không còn bất cứ thu nhập nào mà vẫn phải chăm
sóc đàn ngựa hiện còn 11-12 con.
Hiện tại, ở TP.HCM, huyện Hóc Môn
là nơi vẫn còn tập trung nhiều người nuôi ngựa đua. Phần lớn những
người này là theo nghề kiểu cha truyền con nối, ít người nào giàu có nhờ
nuôi ngựa vì chi phí khá lớn, nhưng hầu như chẳng ai bỏ hẳn cái nghề
vốn đã ăn vào máu thịt của họ, có chăng là phải giảm đi phần nào quy mô
và số lượng ngựa so với thời trường đua Phú Thọ còn hoạt động…
Theo
lời ông thì đúng ra ông cũng không chủ động ngâm rượu con ngựa sơ sinh
này nhưng nghe lời mách bảo và cả "đặt hàng" của một người bạn bảo rằng
ông ráng kiếm cho anh ta một bào thai (hà nàm) ngựa vì biết ông đang
nuôi từ 10-20 con ngựa.
Bẵng đi một thời gian không thấy người bạn
đó liên lạc nữa nên ông vẫn giữ bình rượu này. Lâu nay thỉnh thoảng có
bạn nhậu đến chơi ông lại đem ra khoe, có người thích thú đòi uống thử,
nhưng cũng có người kinh ngạc không dám uống. Bản thân ông thỉnh thoảng
cũng uống vài hớp. Cách đây hai năm, trong một lần con ngựa cái trong
đàn đến ngày sinh nở, tưởng rằng nó sẽ sinh con bình thường như những
con ngựa khác nhưng không ngờ lúc sinh con ra thì con ngựa con đã không
sống được dù nhìn bằng mắt thường ông Trí thấy con ngựa con hoàn toàn
bình thường. Nhớ tới lời dặn của người bạn, ông liền lấy con ngựa con đó
đem về bỏ vào bình rồi đổ rượu đế (loại ngon, có nồng độ cao) vào ngâm.
Công dụng "thần kỳ" chỉ là lời đồn đại không hơn không kém
Quả
thật trong lĩnh vực rượu ngâm động vật, chắc chắn chẳng quý ông nào lại
chưa một lần nếm thử hoặc uống cho tới say ngật ngưỡng một loại rượu
ngâm nào đó như rượu ngâm nguyên con thì có rắn, cá ngựa, hải sâm, tắc
kè, bìm bịp… Hay loại rượu ngâm từng phần tạng phủ động vật như tinh
hoàn và dương vật (hải cẩu, hổ), tay gấu... Rồi cả rượu ngâm các loại
cao động vật: rượu cao hổ cốt, rượu cao khỉ... "Đẳng cấp" nhất là việc
ngâm bào thai của hổ hoặc những chú hổ con mới sinh.
Chưa kể ngay
cả bào thai của khỉ, của gấu, tê tê… cũng được dân nhậu lựa chọn để ngâm
rượu. Gần đây nhiều quý ông còn rỉ tai nhau về một loại rượu giúp
"cường dương" đạt hiệu quả cao đó là rượu ngâm chuột con sơ sinh… Chỉ
mới nghe thôi nhiều người cũng đã cảm thấy… ớn!
|
Một số loại rượu ngâm động vật mà nhiều quý ông lùng tìm. |
Rượu ngâm động vật hay bào thai động vật chẳng biết có tác
dụng, hiệu quả thực tế ra sao, có mạnh thật hay không. Nhưng với cánh
mày râu, cứ nghe ai đó đồn đoán về một loại rượu ngâm nào đó là y như
rằng "một đồn trăm, trăm đồn nghìn", cứ thế các quý ông phải lùng tìm
cho bằng được để thử xem sao…
Có người đã tếu táo bảo rằng có lẽ
trên thế giới, chẳng ai hơn nổi Việt Nam về cái khoản rượu ngâm. Ngâm đủ
thứ, từ động vật đến thực vật, thậm chí cả bào thai động vật cũng không
tha. Hiện nay, nhiều quý ông quan niệm rượu ngâm nguyên liệu càng độc,
càng lạ thì càng tăng cường sức khỏe, đương nhiên "chuyện ấy" cũng mạnh
mẽ, sung sức hơn.
Có thể thấy, việc ngâm rượu bào thai động vật
nói chung và rượu ngâm bào thai ngựa nói riêng không phải quá hiếm, rất
nhiều đại gia, dân chơi sẵn sàng vung tiền qua cửa sổ để có một món độc,
lạ với mong muốn tăng cường khả năng sinh lý đàn ông. Tuy nhiên, công
dụng thần kỳ của các loại rượu ngâm này vẫn chỉ là lời đồn đại không hơn
không kém của các quý ông ham nhậu.
********************
Chẳng bị bệnh gì ngoài chứng "nghiện bệnh viện"
Một người đàn ông quyết "bám trụ" bệnh viện
suốt 3 năm bất chấp sự thật là mình hoàn toàn khỏe mạnh. Sự việc trở nên
rùm beng khi cảnh sát buộc phải đến cưỡng chế ông này "xuất viện".
Nhân vật khó hiểu có tên Chen, 55 tuổi, sống tại Bắc Kinh, Trung Quốc.
Tháng
8 năm 2011, ông Chen nhập viện Beijing Jingmei Group để điều trị các
vết thương nhỏ sau một tai nạn. Người đàn ông nằm viện 1 tháng trước khi
về nhà, vài tháng sau lại quay vào viện với lý do bị đau chân.
Các
bác sĩ lại tiếp tục điều trị cho bệnh nhân 3 tháng trước khi cho xuất
viện về nhà. Nhưng lần này, ông Chen không chịu về, vì "cái chân đau quá
không duỗi thẳng ra được". Chen cho rằng bệnh viện có trách nhiệm chăm
sóc mình vì thế ông quyết bám trụ, dù bỏ lỡ cả đám cưới của con trai.
"Tôi
chưa một lần được tắm hay rời bệnh viện trong suốt 3 năm qua. Tôi thậm
chí còn không có mặt được trong lễ cưới con trai", Chen khóc lóc. Vì
Chen không thể chi trả viện phí, nên bệnh viện đã ngừng điều trị cho ông
này từ tháng 7 năm 2012.
Các kiểm tra, xét nghiệm cho thấy sức
khỏe của Chen hoàn toàn bình thường, chỉ có mỗi bệnh nhân là nằng nặc
rằng mình không được khỏe. Cuối cùng bệnh viện buộc phải nhờ pháp luật
can thiệp. Đầu tháng 2, tòa án đã yêu cầu Chen phải rời khỏi giường
bệnh. Ông này không chịu, tự xích mình vào thành giường. Cảnh sát buộc
phải tới "cưỡng chế", cắt khóa và bê ông này ra. Chen được đưa trở về
nhà ở quận Mentougou, Bắc Kinh.
Huyền Anh
Theo Odity
*****************
Nấm quý 'ngọc cẩu' trên đỉnh Tây Côn Lĩnh
Loài nấm này có tác dụng bổ dương cực mạnh.
Thậm chí, nhiều ông hỏng hẳn chức năng sinh lý, sử dụng nấm này bồi bổ,
vẫn có thể trở lại cường tráng như xưa.
Sau
khi uống nước sắc từ loại nấm có hình thù kỳ lạ, tôi chụp lại tấm hình
củ nấm, gửi cho lương y Phạm Văn Thanh. Nhìn thấy hình ảnh củ nấm, lương
y Thanh bảo tôi ở lại Hoàng Su Phì (Hà Giang), rồi ngay trong đêm, anh
lái xe chạy thẳng từ Lào Cai sang.
Lương y Thanh nổi tiếng với các bài thuốc viêm loét dạ dày, tá tràng, là
vị lương y lăn lộn núi rừng, sưu tầm các loại cây thuốc quý. Hễ nghe
tin ở đâu có cây thuốc gì, dù đường xa vạn dặm, anh cũng tìm đến để
nghiên cứu, tầm sư học đạo.
Gặp tôi ở thị trấn Hoàng Su Phì,
không kịp nghỉ ngơi, anh đòi trèo ngay lên bản Phìn Sư nằm mãi gần đỉnh
Tây Côn Lĩnh (xã Túng Sán, Hoàng Su Phì) của người Cờ Lao, để được tận
mắt loài nấm kỳ lạ kia.
|
Lương y Phạm Văn Thanh ở bản Phìn Sư của người Cờ Lao |
Sau cả ngày đánh vật với xe máy, rồi cuốc bộ, chúng tôi cũng có mặt ở
sườn núi Tây Côn Lĩnh, nơi dân tộc chỉ có vài ngàn người sinh sống. Thế
nhưng, thầy cúng Min Phà Sinh lại đi cúng cho một gia đình ở huyện Vị
Xuyên, hôm sau mới về.
Vợ Sinh dẫn chúng tôi ra phía sau nhà bảo cứ lội dọc con suối, đi bộ
chừng 2 tiếng, thì sẽ thấy một khu vực rừng già, toàn những cây dẻ rêu
mốc, to hai ba người ôm.
Ở khu rừng rêu bốc bủa vây ấy, những củ nấm kỳ quái mọc tua tủa, đỏ như
quả gấc chín, nhìn rất rõ. Vợ Sinh cũng dặn rõ chúng tôi không tiết lộ
vị trí có nhiều loài nấm hình của quý.
Loài nấm này chưa được các nhà khoa học Việt Nam nghiên cứu, cũng chưa
có nhiều thông tin, tuy nhiên, một số thầy lang người Dao đỏ sống trên
đỉnh Tả Phời cao 1.800m trên dãy Hoàng Liên Sơn đã dùng từ nhiều năm
nay.
Người Dao đỏ dùng củ nấm này để chữa hậu sản. Những phụ nữ sau khi sinh,
sức khỏe suy kiệt, chỉ cần dùng củ nấm này sắc nước uống vài lần là
khỏe như thường, lại leo núi, lên nương phăm phăm.
Theo các lang y người Dao, ngoài việc tăng cường sức khỏe, thì củ nấm
còn làm mất cả nám da, tàn nhang, tiêu những khối u lành trong cơ thể.
“Nấm ngọc cẩu là loại thảo dược nửa dạng cây nửa dạng nấm, không có
lá. Thân có màu đỏ nâu sẫm, được cấu tạo bới cán hoa lớn, mang hoa dày
đặc, có bao bọc bằng mo màu tím.
Nấm có mùi hôi đặc trưng. Hoa nấm nạc và mềm, không có lá. Hoa đực và
hoa cái phân biệt rõ ràng. Cụm hoa đực hình trụ, dài 10-15cm. Cụm hoa
cái hình đầu, dài 2-3cm. Ruột hoa nấm giống như ruột quả thanh long,
chứa tinh bột.
Nấm ngọc cẩu mọc ký sinh trên những rễ cây gỗ lớn chìm dưới lòng đất,
trong bóng tối, dưới lùm cây bụi. Nấm ngọc cẩu có mặt ở các tỉnh miền
núi phía bắc, gồm Hòa Bình, Lào Cai, Yên Bái, Tuyên Quang, Hà Giang…
Nấm ngọc cẩu có giá trị dược liệu cao khi sinh trưởng ở độ cao trên
1.500m. Nấm ngọc cẩu đặc biệt quý khi thu hái tự nhiên ở độ cao trên
2.000 như đỉnh Tây Côn Lĩnh và Hoàng Liên Sơn, nơi quanh năm lạnh giá,
mùa đông có tuyết phủ.
Nấm ngọc cẩu được sử dụng trong các bài thuốc làm bổ máu, bổ thận, kích
thích đường tiêu hóa, thông tiểu, chữa nhức mỏi tay chân, đau lưng, di
tinh, liệt dương, đặc biệt tốt cho phụ nữ phục hồi sức khỏe sau khi
sinh...”.
Lương y Thanh từng đem củ nấm này đi phân tích hoạt chất mới
biết rằng, củ nấm có tác dụng mạnh trong tăng cường nội tiết tố
estrogen.
Nội tiết tố chính là “nhựa sống” giúp duy trì sức sống cho chị em phụ
nữ. Phụ nữ lớn tuổi, hàm lượng nội tiết tố được sinh ra càng ít đi, vì
thế, bệnh tật sinh ra, và đặc biệt là ham muốn chuyện vợ chồng cũng
giảm.
Theo ông không chỉ phụ nữ, với đàn ông, loài nấm này chính là thần dược.
Loài nấm này có tác dụng bổ dương cực mạnh. Thậm chí, nhiều ông hỏng
hẳn chức năng sinh lý, sử dụng nấm này bồi bổ, vẫn có thể trở lại cường
tráng như xưa.
Chính vì lẽ đó, ngoài cái tên gọi như của quý loài chó, tức ngọc cẩu,
thì người Dao đỏ ở núi Tả Phời trên đỉnh Hoàng Liên Sơn còn gọi vui là
nấm “tan cửa nát nhà”.
Ngươi Dao giải thích rằng, nếu phụ nữ
dùng nấm này, sinh lý sẽ tăng mạnh, nên nếu chồng không đáp ứng được, dễ
dẫn đến ngoại tình. Đàn ông dùng nấm này thường xuyên, thì dễ dàng năm
thê bảy thiếp, mà dẫn đến nát cửa tan nhà.
Vì thế người Dao thường chỉ sử dụng nấm trong những hoàn cảnh sinh lý
yếu, suy nhược cơ thể, chứ không dùng như đồ uống chơi hàng ngày.
Vị lương y cho biết, người Dao gọi tên loài nấm này khá nhạy cảm, nên
anh chuyển thể sang chữ Hán - Việt, gọi là nấm ngọc cẩu, tức là có hình
dáng của quý của loài chó.
|
Nấm ngọc cẩu chứa nhiều tinh chất quý |
Loài nấm này thường mọc vào mùa mưa và bắt đầu từ tháng 9 thì thân to
bằng ngón chân cái, hoặc cổ tay, là lúc thu hoạch được. Đến hết tháng
10, thì củ nấm lụi tàn, biến mất trên mặt đất, và sang năm, thì lại mọc
lên.
Trước đây, thứ nấm này có mặt khá phổ biến ở núi Hoàng Liên Sơn. Tuy nhiên, người Trung Quốc đã thu mua cạn kiệt.
Khoảng
20 năm trước, chỉ đi dọc con suối trên đỉnh Tả Phời chừng buổi sáng, là
nhổ được cả chục kg nấm ngọc cẩu, nhưng bây giờ, có khi đi cả ngày
chẳng lấy được cây nấm nào.
Ông sử dụng nấm ngọc cẩu trong các bài thuốc hồi xuân cho phụ nữ, tăng
cường sinh lực cho đàn ông mang lại hiệu quả rất cao, tuy nhiên, thứ nấm
này ngày một hiếm, nên không có nguồn nguyên liệu.
Mấy năm trước, một doanh nghiệp dược ở Hà Nội thu mua nấm từ lương y
Thanh để bào chế thuốc tăng cường sinh lý cho đàn ông và thuốc hồi xuân
cho phụ nữ, tuy nhiên, nguyên liệu không đủ, giá lại khá đắt, khiến lợi
nhuận thấp, nên họ pha chế nhiều thứ khác vào bài thuốc. Hàm lượng nấm
ngọc cẩu có trong thuốc rất ít, nên tác dụng không nhiều.
Theo
ông Thanh, trong các bài thuốc sắc, phải sử dụng nấm ngọc cẩu là thành
phần chính, hoặc chỉ cần sắc ngọc cẩu với nước rồi uống trực tiếp là tốt
nhất. Đàn ông sinh lý yếu, ngoài việc sắc uống, có thể chế biến với các
món ngọc dê, ngọc cẩu, ngọc kê, ngọc bò…
Đang miên man với những câu chuyện thần kỳ về loài nấm “tan cửa nát
nhà”, thì cánh rừng dẻ hiện ra, với những cây dẻ khổng lồ, gốc 3-4 người
ôm, thân cành rêu mốc.
Vạch một bụi cỏ, ông Thanh sững người reo lên: “Trời ạ! Cả một thế giới
của nấm ngọc cẩu…”. Loài nấm đầy màu sắc quyến rũ này ẩn mình trong bóng
tối, dưới những lùm cỏ, hốc đá, gốc cây mục.
|
Củ nấm ngọc cẩu khổng lồ |
Những củ nấm non màu đỏ tươi, trông không khác gì “dái mít” mọc ngược,
trồi lên khỏi mặt đất thành cụm. Lúc chúng mới nhú, hình thù chả khác gì
của quý đàn ông.
Những củ nấm già hơn thì mọc hoa màu trắng và trước khi kết thúc vòng đời, chúng như bắp ngô thu nhỏ.
Ông
Thanh cho biết, những củ nấm càng to, càng già, thì càng tốt. Anh dùng
con dao đi rừng chuyên nghiệp vét đất xung quanh, nhẹ nhàng đào từng bụi
nấm, bỏ vào ba lô. Mỗi bụi nấm anh đều để lại 1-2 nhánh, để chúng tiếp
tục ra hoa, tạo hạt, rồi những cái hạt đó chìm vào lòng đất.
Năm sau, khi mùa mưa đến, những hạt nấm vỡ vỏ, nảy mầm, rồi như những “của quý” lại hùng dũng trồi lên từ lòng đất.
|
Loài nấm có hình "của quý" mọc khá nhiều trên Tây Côn Lĩnh |
Chúng tôi cuốc bộ miên man trong đại ngàn Tây Côn Lĩnh, dưới
tán rừng hạt dẻ không có dấu chân người, đẹp như trong những cuốn truyện
cổ tích. Vô số loài thảo dược cực quý tràn ngập trong đại ngàn hoang
thẳm chưa được khai thác, bảo tồn.
Chúng tôi trở về bản Phìn Sư của người Cờ Lao với ba lô, với bao tải vắt
vẻo loài nấm quý trên lưng, trên vai. Với bao tải, ba lô đầy nấm, lương
y Phạm Văn Thanh bào chế được cả ngàn thang thuốc quý.
Ông tập hợp một số người Cờ Lao giỏi đi rừng, dạy họ cách khai thác bền
vững loài nấm quý, rồi mới rời dãy Tây Côn Lĩnh mờ sương. Ông cũng hướng
dẫn họ cách khai thác hạt, để ông gieo trồng trên dãy Hoàng Liên Sơn.
Vị lương y ham mê rừng rú có thêm nguồn dược liệu quý, còn đồng bào Cờ
Lao nghèo sống heo hút trên nóc nhà đông bắc Việt Nam có thêm việc làm,
thu nhập.
Theo Dương Phạm Ngọc/ Vtc
*************************
Cái mông to đẹp đẽ tròn xoe đầy nóng bỏng.
Ảnh đẹp sexy và đầy quyến rũ của em thư ký với áo vest đen đẹp với váy siêu ngắn.
Xem ảnh sex chụp em thư ký cởi áo ngực.
Cô nàng nóng bỏng và đang kích thích bởi cái váy ngắn của mình.
Sexy và rạng ngời tung tăng dưới phố.
Ảnh sex em gái Nhật Bản gợi dục kích thích hấp dẫn.
Ảnh sex chụp lén đẹp thoát y nóng bỏng nhất của em thư ký này.
Cận cảnh cái mông to đẹp và quần chip của nàng Asami Ogawa.
Xem ảnh chụp lén em thư ký tụt váy siêu ngắn của mình ra rồi.
Nóng bỏng với cặp vú khủng trắng đẹp của nàng.
********************