Sau khi được cạo lông và lột bỏ nội tạng, người ta bắt đầu nướng những con chuột trên bếp than để tạo thành một món ăn ngon và bày bán tại một khu chợ truyền thống
***********************
Bé 12 tuổi bị nhốt cùng thi thể mẹ cho đến chết
Âm
thanh duy nhất vang ra từ ngôi làng bị cách ly ở Liberia chỉ là tiếng
khóc của cô bé Fatu Sherrif. Phía bên ngoài, cửa ra và cửa sổ của ngôi
nhà đều bị bịt kín, em bị nhốt bên trong cùng với thi thể người mẹ, đợi
cái chết tìm đến trong cảnh đói khát.
Cuối cùng, tiếng khóc của Fatu Sherrif cũng không còn nữa. Bé gái 12
tuổi này không thể chống lại căn bệnh do Ebola, loại virus đang tàn phá
Liberia cùng nhiều quốc gia Tây Phi khác, gây ra.
Fatu sống tại làng Ballajah. Tính đến hôm 10/8, em đã bị nhốt cùng thi
thể người mẹ được một tuần, sau khi phần lớn dân làng sơ tán vào rừng để
trồn tránh đợt bùng phát Ebola. Những đồ đạc cá nhân bị bỏ lại xung
quanh ngôi làng. Cánh cửa nhiều ngôi nhà vẫn còn để mở do chủ nhân chúng
rời đi quá vội vã.
Momoh Wile, trưởng làng ngoài 70 tuổi, là một trong số ít dân làng còn ở lại. Ông cũng là người biết rõ về trường hợp của Fatu.
|
Thành viên người Liberia của nhóm Xây dựng Mạng lưới Phụ nữ Hòa
bình nằm trên mặt đất trong khoảng thời gian ăn chay và cầu nguyện hai
tuần để Chúa ra tay xóa sổ virus Ebola. Ảnh: EPA.
|
Ballajah cách thủ đô Monrovia khoảng 150 km. Ngôi làng này nằm giữa một
trong những vùng cách ly do chính phủ thiết lập nhằm kiềm chế sự lây
lan của virus Ebola.
Theo Tổ chức Y tế Thế giới WHO, hơn 1.000 người ở Tây Phi thiệt mạng do
virus Ebola tính từ đầu năm nay, trong đó, chỉ riêng ở Libera đã xác
định khoảng 599 trường hợp nhiễm bệnh với 323 ca tử vong.
Ebola được phát hiện ở gia đình của Fatu lần đầu tiên vào ngày 20/7,
khi cha cô bé bị ốm, ông Wile nói. Kết quả chẩn đoán này làm dấy lên sự
lo sợ trong khoảng 500 người sinh sống tại ngôi làng. Họ gọi cho các cơ
quan y tế nhưng khi nhóm bác sĩ tới thì Abdulah, 51 tuổi, đã qua đời
được 5 ngày.
Cầu xin sự giúp đỡ
Seidia Passawee Sherrif, 43 tuổi, vợ của Abdulah, và Fatu khi đó cũng
bị ốm. Chỉ riêng cậu con trai Barnie, 15 tuổi, có kết quả xét nghiệm âm
tính với virus Ebola.
Các nhân viên y tế sau đó đưa thi thể Abdulah đi và dân làng "không dám đến gần Seidia cùng con gái cô ấy".
"Họ gào khóc cả ngày lẫn đêm, cầu xin hàng xóm cho họ thức ăn nhưng ai
cũng sợ bị lây bệnh", Wile kể. Mẹ Fatu cuối cùng đã qua đời vào ngày
10/8 nhưng tiếng khóc của cô bé vẫn vang vọng trong ngôi làng. Cửa ra
vào cũng như cửa sổ của ngôi nhà đều bị bịt kín khiến người bên ngoài
không có cách nào để nhìn vào bên trong.
Người trưởng làng cho biết Fatu qua đời trong đêm ngày 11/8, cô độc và
không có thức ăn hay nước uống. Còn Barnie, dù được xác định không nhiễm
Ebola, cậu bé vẫn bị dân làng xa lánh.
Các phóng viên tìm thấy Barnie hôm 10/8, khi cậu bé đang trú ẩn trong
những ngôi nhà bỏ hoang, cô độc và đang tìm kiếm thức ăn. Với vẻ mặt mệt mỏi và hốc hác, mặc một chiếc áo phông bẩn và đi dép lê, Barnie khóc nấc lên khi kể về câu chuyện của mình.
"Cháu ngủ tại đây, ở lại đây cả ngày. Không ai muốn đến gần cháu dù họ
biết cháu không bị nhiễm Ebola", Barnie nói. "Khi đói bụng, cháu thường
đi vào các bụi cây để kiếm rau xanh. Chúa từng nói như vậy nên cháu chấp
nhận".
Khi được hỏi về tình trạng của Barnie những ngày sau đó, trưởng làng Wile nói ông không biết thêm thông tin nào về cậu bé nữa.
Những người dân làng, từng bỏ mặc Fatu và Barnie, hiện cũng phải đối
mặt với sự xa lánh, kỳ thị từ những thị trấn lân cận trong khu vực do lo
ngại virus Ebola lây lan, Wile cho hay.
Các cơ quan y tế ở Liberia, quốc gia ban bố tình trạng khẩn cấp trên toàn quốc hôm 6/8, từ chối bình luận về sự việc trên.
|
Dịch bệnh do virus Ebola gây ra đang hoành hành ở Tây Phi với 1.848
ca nhiễm bệnh và đã khiến hơn 1.013 người thiệt mạng. Đồ họa: WHO/AFP.
|
Như Tâm (theo AFP)
*********************
Người phụ nữ Anh sinh 4 đứa con trong 9 tháng
Tờ Daily Mail đưa tin, một phụ nữ Anh tên là Sarah
Ward đã sinh 4 đứa con trẻ trong vòng 9 tháng. Điều đặc biệt là 3 đứa
trẻ sinh sau được thụ thai sau khi em bé đầu ra đời chỉ vài tuần.
Sarah Ward và 4 đứa con.
Theo Daily Mail, sau khi Sarah Ward sinh đứa bé đầu là Freddie được
vài tuần, Sarah Ward lại được bác sỹ thông báo mang thai 3 đứa trẻ
khác.
Cô cho biết, “Khi bác sĩ siêu âm thông báo tôi mang thai ba, tôi đã
suýt ngã xuống giường vì sốc. Vợ chồng tôi cảm thấy thật hoang mang”.
Các bác sĩ khuyến cáo rằng lần mang thai này rất nguy hiểm cho sức
khỏe của cả Sarah và 3 đứa bé trong bụng cô, nhưng cuối cùng cô vẫn
quyết định giữ 3 đứa bé này.
Trong lần mang bầu thứ 2, Sarah được mổ sinh khi thai nhi mới được 33 tuần do một trong số 3 em bé có dấu hiệu ngừng phát triển.
Được biết, trước đây Sarah Ward đã gặp vấn đề trong sinh nở và phải
nhờ sự trợ giúp của bệnh viện trong thời gian hơn một năm mới thành
công việc mang thai. Nhưng không ngờ ngay sau sinh đứa bé đầu, cô lại
mang thai ba. Điều đặc biệt, 4 đứa trẻ này sinh ra chỉ trong vòng thời
gian là 9 tháng.
Hương Giang
Theo Daily Mail
******************
Hãi hùng với công nghệ làm khô bò đen từ... phổi heo
Khô bò đen thành phần không thể thiếu cho món bánh tráng trộn
nhưng ít ai ngờ chúng lại được làm từ phổi heo và chế biến trong điều
kiện rất mất vệ sinh.
Ngày 12/8, Đoàn Kiểm tra liên ngành huyện Bình Chánh. TPHCM
phối hợp với lực lượng công an và UBND xã Tân Kiên, huyện Bình Chánh kiểm tra
nhà không số, cạnh địa chỉ D19/13 tổ 19 Ấp 4 xã Tân Kiên, đã phát hiện “lò” chế
biến khô bò đen không phép trong điều kiện rất mất vệ sinh.
Chủ hàng là ông Sơn Chiều (quê Trà Vinh) khai đã hoạt động
chế biến thực phẩm tại đây khoảng 1 tháng nay, mỗi tuần giao từ 40 – 50 kg
thành phẩm khô bò đen dạng xá cho các mối sỉ tại Bình Tây (quận 6) với giá
40.000 đồng/kg.
Khô bò đen được chế biến từ phổi heo trong điều kiện mất vệ
sinh.
Khô bò đen này sau đó được bán lẻ lại cho cho các điểm bán
bánh tráng trộn địa bàn TP. Đây hiện là món ăn vặt khoái khẩu của rất nhiều người.
Ông Sơn Chiều cho biết nguyên liệu để làm ra khô bò chủ yếu
là phổi heo và các phế phẩm động vật khác. Tất cả đều không có giấy chứng nhận
kiểm dịch.
Các công đoạn sơ chế, chế biến được làm trực tiếp trên nền
nhà tạm bợ không đảm bảo vệ sinh. Phổi heo trong quá trình chế biến được phơi dọc
hàng rào quanh nhà, mặc cho ruồi nhặng bám đầy bề mặt.
Thành phẩm được trải dưới sàn nhà mặc cho chó, gà qua lại.
Chưa hết, khi ra thành phẩm, “khô bò đen” không thùng chứa đựng
mà để trực tiếp trên nền nhà có nhiều động vật (chó, gà) qua lại.
Đoàn lập biên bản xử phạt vi phạm hành chính đối với chủ cơ
sở này và buộc đình chỉ ngay hành vi vi phạm, đồng thời tiêu hủy toàn bộ 419 kg
thành phẩm khô bò đen không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm.
Theo Ngọc Ánh
Ảnh do cơ quan chức năng cung cấp
***************
Trịnh Vĩnh Trinh: ‘Chúng tôi muốn nói một lần rồi thôi!’
Thiên Tam Huyền- Ảnh: Tư liệu/ Diệu Linh/ Một thế giới
|
Khánh Ly và Trịnh Vĩnh Trinh bên Trịnh Công Sơn |
Trong suốt thời gian qua, khi những lùm xùm về tác quyền âm nhạc giữa BTC chương trình Khánh Ly Live Concert và Trung tâm Bảo vệ quyền tác giả âm nhạc Việt Nam (VCPMC) tại Hà Nội và Đã Nẵng
đã được nhiều người nhìn nhận với những góc độ khác nhau.
Tuy nhiên,
mấu chốt câu chuyện vẫn được đặt ra là tại sao gia đình cố nhạc sĩ Trịnh
Công Sơn đến thời điểm này vẫn không chịu lên tiếng? Chiều nay 13.8, bà
Trịnh Vĩnh Trinh, em gái và cũng là người được ủy quyền về tài sản âm
nhạc Trịnh Công Sơn chính thức trao đổi với Một Thế Giới về vấn đề này...
|
Danh ca Khánh Ly trong show diễn thứ 2 tại Đà Nẵng ngày 8.8 |
Câu hỏi
đầu tiên xin hỏi là trong những chuyện lùm xùm về bản quyền vừa qua, bà
có theo dõi không? Bà và gia đình có suy nghĩ gì?
Bà Trịnh Vĩnh Trinh: - Chúng tôi vẫn theo dõi.
Thế vì
sao thời gian qua, có rất nhiều tờ báo muốn được nghe ý kiến của gia
đình về vấn đề này nhưng tại sao gia đình từ chối, thưa bà?
- Chúng tôi không
lên tiếng vì từ lâu gia đình đã ủy quyền cho VCPMC và bây giờ câu chuyện
về tác quyền là thuộc về BTC của chương trình và VCPMC.
Lần lên tiếng này, có phải bà và gia đình thấy rằng “đã đến lúc cần phải nói”?
- Tôi chỉ thấy câu chuyện bắt đầu đi theo những chiều hướng không đúng sự thật.
Nhiều người vẫn cho rằng, sự việc nó ồn ào như thế là do gia đình bà không lên tiếng?
- Chúng tôi lên
tiếng bằng cách nào? Khi chúng tôi ủy quyền cho VCPMC là chúng tôi đã
giao toàn quyền quyết định cho họ. Chúng tôi tin tưởng và làm việc với
họ từ năm 2011 đến nay hoàn toàn không có vấn đề gì. Thế thì lý do gì mà
bây giờ chúng tôi phải lên tiếng?.
|
Ca sĩ Trịnh Vĩnh Trinh hiện là người
đứng ra chu toàn mọi việc, đặc biệt là những đêm diễn tưởng nhớ cố NS
Trịnh Công Sơn mỗi năm. |
Nhà báo Nguyễn Công Khế: Chúng ta kêu gọi tôn trọng tác quyền, tôn trọng luật pháp thì có nên hành xử như thế?
Là một người bạn thân của gia đình cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và cũng là một người tổ chức chương trình Duyên dáng Việt Nam, ông Nguyễn Công Khế - nguyên TBT báo Thanh Niên,
Chủ tịch, Tổng giám đốc Tập đoàn truyền thông Thanh Niên cho
biết: Chúng ta luôn kêu gọi mọi người nên tôn trọng tác quyền, nên sử
dụng mọi các tác phẩm và phải trả tiền tác quyền đúng để người sáng tác
có thể sống được từ sản phẩm mình làm ra. Thế nhưng, khi câu chuyện này
xảy ra thì lại cho rằng nên cư xử với nhau vì tình cảm. Nếu chúng ta cứ
như thế thì các nghệ sĩ, nhạc sĩ làm sao họ sống nỗi với nghề và vô tình
chúng ta khuyến kích sự không tôn trọng luật pháp. Các sản phẩm của
Duyên dáng Việt Nam hay Thúy Nga Paris ở hải ngoại đang lao đao cũng vì
chúng ta quen sử dụng những sản phẩm sao chép, không bản quyền. Tôi nghĩ
tình cảm là điều rất cần thiết nhưng nếu anh đã làm mục đích thương mại
thì sản phẩm đã trở nên là hàng hóa và mọi thứ phải nên sòng phẳng.
Bản
thân tôi cũng là một người tổ chức chương trình, tôi cũng đã sử dụng
nhiều ca khúc của Trịnh Công Sơn và luôn tôn trọng tác quyền của mọi tác
giả. Năm 1996, tôi tổ chức chương trình Người con gái Việt Nam ở Đà
Nẵng do Đoàn Khoa làm đạo diễn, khi ấy Trịnh Công Sơn rất vui và không
lấy tiền tác quyền nhưng sau khi chương trình kết thúc tôi mang tiền 40
triệu đồng đến gửi, anh ấy rất ngạc nhiên và cảm ơn vì lúc ấy, số tiền
ấy rất lớn.
Với
tất cả các tác phẩm sử dụng trong các chương trình Duyên dáng Việt Nam
tôi đều thực hiện tác quyền trước khi chương trình diễn ra. Sử dụng tác
phẩm của bất cứ ai, chúng tôi phải đích thân đến gặp chủ nhân ký hợp
đồng, trả tiền rồi mới sử dụng. Trong khi đó, Duyên dáng Việt Nam là
chương trình từ thiện gây quỹ học bổng, có tính nghệ thuật cao mà lại
không có tính thương mại. Ở đây, Khánh Ly Live Concert đã diễn ra hai
show mà chưa thực hiện đúng luật về tác quyền là không đúng. Lẽ ra Sở
Văn hóa, Thể thao & Du lịch tại Hà Nội và Đà Nẵng không nên để cho
chương trình diễn ra vì đêm nhạc đó hoàn toàn không hợp pháp về bản
quyền. Ngay cả khi ông Phương có công văn gửi Ủy ban Nhân dân phố Đà
Nẵng về vụ tác quyền mà đến giờ cuối vẫn cho chương trình diễn ra thì đó
là điều đáng tiếc…
Chúng
tôi được biết, mỗi năm Trung tâm bản quyền vẫn trả tiền tác quyền cho
gia đình theo đúng luật nhưng vì sao bà lại có một thông báo ủy quyền
ngày 26.7.2014 vừa qua, khi mà show diễn của Khánh Ly được triển khai?
- Chúng tôi đã ủy
quyền vào ngày 2.9.2011 nhưng vì do sự lùm xùm bên BTC nên anh Phương đề
nghị tôi khẳng định một lần nữa về sự ủy thác. Chính vì thế, tôi phải
làm thông báo đó là để khẳng định: sự ủy quyền đó là hợp pháp và tôi là
người đại diện.
Bà và và
gia đình đã phản ứng như thế nào hoặc có tiếng nào với nhạc sĩ Phó Đức
Phương không khi mà ông ấy đã đến tận hai chương trình tại Hà Nội và Đà
Nẵng để đòi tiền tác quyền từ những tác phẩm của Trịnh Công Sơn?
- Chúng ta nên nhớ rằng, khi ông
Phó Đức Phương
làm điều đó là vì BTC chương trình đã không thực hiện đúng nghĩa vụ của
một người sử dụng một sản phẩm của người khác đúng những gì mà pháp
luật qui định. Chính BTC đã buộc ông Phương phải làm thế. Khi chưa thống
nhất về tác quyền mà chương trình vẫn diễn ra, đó là điều không đúng.
Sau câu
chuyện này, một điều cho thấy là công ty VCPMC đã thu tác quyền rất cao
nhưng trả cho tác giả rất thấp, bà có biết điều này trước đây không và
bà có suy nghĩ gì về tương lai khi ủy quyền cho đơn vị này?
- Chúng tôi không
có ý kiến về cách tính và thu phí của trung tâm vì như tôi đã nói, chúng
tôi đã đọc hợp đồng của hai bên và chúng tôi đã tin tưởng, nhất trí ủy
quyền cho trung tâm. Còn cách tính của VCPMC là tính theo số vé bán được
và giá vé bán ra để tính tiền tác quyền thì đó là trách nhiệm của VCPMC
với mỗi chương trình. Điều này, gia đình tôi hoàn toàn không ý kiến.
Rất nhiều
người cho rằng gia đình Trịnh Công Sơn và Khánh Ly "có gì đó" nên đã
"bật đèn xanh để VCPMC "thẳng tay" và sẵn sàng phá hủy show diễn Khánh
Ly chỉ vì tiền bản quyền?
- Cái
này là hoàn toàn suy diễn. Chúng ta nên nhìn nhận thẳng thắn đây là một
chương trình ca nhạc được thực hiện với hình thức thương mại hóa chứ
không phải vì cộng đồng, từ thiện. Có bao giờ bạn đặt ra câu hỏi rằng,
vì sao VCPMC đưa ra mức phí cho mỗi ca khúc ở chương trình này lại cao
hơn những chương trình khác? Chắc chắn là không phải vì chúng tôi rồi.
Bên VCPMC phải có cách tính hợp lý và đúng luật. Khi mang câu chuyện
thương mại để buộc mọi người phải “theo” một chương trình từ thiện, nghệ
thuật thì không đúng. Đã nói đến thương mại, kinh doanh thì tất cả
những thứ liên quan phải là hàng hóa, phải thuận mua vừa bán. Nó phải có
sự đàm phán, thương lượng và được sự đồng ý giữa hai bên…
Trong một bài viết của một đạo diễn trẻ cho rằng, sự thật nếu BTC
ngay lúc đầu gọi điện hoặc chia sẻ với gia đình thì chắc chắn câu chuyện
sẽ khác vì bản thân anh ấy cũng đã từng nhận được sự ủng hộ rất lớn của
gia đình?
- Tất cả mọi
chuyện đều do cách xử sự mà ra. Nói thật, không chỉ với chương trình của
bạn này mà nhiều chương trình, ca sĩ khác chúng tôi đều khuyến khích và
biết ơn họ sử dụng ca khúc của anh Sơn. Bởi với một người nhạc sĩ, điều
họ mong muốn là một tác phẩm sống với đời, được nhiều người khác biết
đến. Không những thế, gia đình chúng tôi cũng rất ngại va chạm đến
chuyện tiền bạc và bao giờ anh Sơn cũng như chúng tôi luôn muốn giữ hình
ảnh đẹp trong mắt mọi người. Đó là lý do chúng tôi ủy quyền cho VCPMC.
Nếu như một BTC
hay ca sĩ nào có khó khăn về kinh tế chúng tôi sẵn sàng trao đổi hoặc
gửi thư anh Phó Đức Phương để lấy tác quyền của họ ở mức hợp lý nhất.
Điều này, trước khi ký hợp đồng, gia đình tôi và VCPMC đã có thỏa thuận.
Nghe nói
trong di chúc của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn có cho rằng, nhạc của ông
Khánh Ly có thể hát bất cứ lúc nào và có thể sử dụng bất cứ khi nào mà
không phải trả tiền tác quyền, có đúng không, thưa bà?
- Tôi xin khẳng định, điều này hoàn toàn không đúng.
Khi sự
việc xảy ra, bà và gia đình có nói chuyện với danh ca Khánh Ly hay Khánh
Ly có gọi điện hay có động thái gì về vấn đề này không?
-Tình cảm của chúng tôi đối với chị Khánh Ly không bao giờ thay đổi.
Trong
câu chuyện này càng cho thấy rằng, Khánh Ly gắn bó với âm nhạc Trịnh
Công Sơn và luôn dành cho ông những tình cảm yêu quý. Gia đình bà cũng
luôn dành cho ông những gì đẹp đẽ nhất. Nhưng hai mối quan hệ này đã
không thể kết nối nhau để đưa âm nhạc của ông đến với khán giả như mọi
người mong muốn là được nghe Khánh Ly hát nhạc Trịnh tại Việt Nam? Phải
chăng ông đã mất nên 'chiếc cầu nối" đã gãy?
- Thật sự, hơn
ai hết, chị Khánh Ly là người hiểu anh Sơn luôn luôn muốn hát giữa sân
cỏ để mọi tầng lớp, mọi giới đến nghe. Nếu chị Ly hát miễn phí cho sinh
viên, chị hát trong chương trình từ thiện, chắc chắn chúng tôi sẽ chủ
động không lấy một đồng thậm chí là còn ủng hộ chị hết mình. Đây là ý
nguyện của anh Sơn lúc sinh thời là và đó cũng là tâm niệm mà anh em
chúng tôi vẫn thực hiện mỗi năm nhân ngày giỗ của anh Sơn là tổ chức
những đêm nhạc miễn phí để tất cả mọi người đều được nghe, được đến để
nhớ về anh Sơn…
Trong
buổi gặp gỡ báo chí ngày hôm qua 12.8, BTC chương trình vẫn nghi ngờ vì
tính xác thực của tờ ủy quyền của bà gửi cho VCPMC vào tháng 7 vừa qua
vì họ cho rằng giấy ủy quyền của bà chỉ có một mình bà ký. Xin bà vui
lòng nói rõ vụ này được không, thưa bà?
- Tôi khẳng định
lần cuối cùng, giấy ủy quyền của tôi với VCPMC là vào năm 2011 còn tờ
thông báo vào ngày 24.7.2014 là tôi muốn khẳng định lại một lần nữa.
Nếu các vị nghi
ngờ, tôi xin chứng minh cho các vị thấy. Và một lần cuối tôi xin nói,
đây là lần cuối cùng tôi nói đến chuyện này. Chúng tôi không muốn nhắc
đến chuyện này nữa vì gia đình quá mệt mỏi…
|
Hợp đồng ủy quyền của 5 thành viên trong gia đình cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cho bà Trịnh Vĩnh Trinh và ông Trịnh Xuân Tịnh |
|
Giấy ủy quyền được chứng nhận của phòng công chứng số 2, TP.HCM ngày 9.4.2002 |
|
Hợp đồng ủy quyền của bà Trịnh Vĩnh Trinh và ông Trịnh Xuân Tịnh cho VCPMC vào ngày 2.9.2011 và 2.9.2013 |
|
Chiều 12.8, đơn
vị tổ chức liveshow Khánh Ly, ông Nguyễn Ngọc Sơn - Giám đốc công ty
Giải trí Đồng Dao cho biết lý do tại sao không đóng tiền tác quyền các
ca khúc Trịnh Công Sơn: "Thực tế chúng tôi đã có liên lạc với tác
giả của những bài hát khác và chúng tôi đang thanh toán, riêng nhạc phẩm
Trịnh Công Sơn chúng tôi chưa thanh toán được vì những yếu tố về vấn đề
pháp lý chưa đảm bảo. Sắp tới đây vào tháng 10 sẽ là show tiếp theo tại
Bình Dương, mà hiện nay chương trình phải tạm ngưng vì chúng tôi muốn
giải quyết thấu đáo vụ tác quyền này trước để tránh chuyện lùm xùm xảy
ra. Hiện nay tôi muốn đàm phán với VCPMC với một mức giá nào đó (2 triệu
đồng chưa thuế)".
|
Ông Nguyễn Ngọc Sơn (bìa
trái) và Luật sư riêng của Công ty Giải trí Đồng Dao, đơn vị tổ chức
liveshow Khánh Ly ngày về trong buổi họp báo chiều ngày 12.8 |
Trước thắc mắc tại sao BTC không đi gặp gia đình Trinh Công Sơn khi đàm phán không được với VCPMC, ông Sơn cho biết thêm: "Ngay
bữa 4.8 chúng tôi có gặp nhạc sĩ Phó Đức Phương tại Hà Nôi, sau có gọi
điện cho ca sĩ Trịnh Vĩnh Trinh và có đưa điện thoại cho tôi nói
chuyện. Chị Trinh có nói là: 'Thôi bây giờ anh Sơn cứ làm việc trực tiếp
với NS Phó Đức Phương đi, Trinh mệt lắm không muốn tham gia nữa'. Và
xin gặp lại NS Phó Đức Phương có nghĩa là Trịnh Vĩnh Trinh từ chối
không gặp làm việc đàm phán giá cả. Chẳng nhẽ chị Trinh nói vậy mình lại
đi gặp nữa?".
Tiếp
đó, luật sư đại diện cho Công ty tổ chức liveshow Khánh Ly cho biết nếu
một mình bà Trịnh Vĩnh Trinh không đủ pháp lý để nhận được toàn bộ tiền
tác quyền ca khúc Trịnh Công Sơn, BTC sẵn sàng "hầu tòa": "Trước
hết chúng tôi khẳng định đây là vụ việc không liên quan đến nữ ca sĩ
Khánh Ly mà chỉ là câu chuyện giữa BTC và VCPMC. Để giữ được nét tốt đẹp
gắn liền mấy chục năm nay giữa nữ danh ca Khánh Ly và NS Trịnh Công
Sơn.
Nếu
bảo BTC không thực hiện quyền tác quyền thì không phải, vì trong suốt
quá trình tiến hành chương trình này, chúng tôi đã cố gắng đàm phán, gặp
gỡ với VCPMC. Trước khi show diễn ra chúng tôi cũng đã làm việc trực
tiếp ngay từ đầu với nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9, NS Trương Quý Hải,... họ xác
nhận không thu tác quyền. Nhạc sĩ Phú Quang, công ty Phương Nam (chủ tác
quyền của 4 nhạc phẩm Phạm Duy) chúng tôi làm việc trực tiếp, và thanh
toán. Giá chung là 1 triệu đồng/bài (chưa thuế).
Trong
quá trình làm việc với VCPMC về những nhạc phẩm của Trịnh Công Sơn,
chúng tôi nhận được 2 tờ giấy ủy quyền (2011 và 2014) của bà Trịnh Vĩnh
Trinh. Về mặt pháp lý chúng tôi phải kiểm tra và được biết: Tổ chức thu
tác quyền chỉ có quyền đại diện nhạc sĩ thu tác quyền khi có giấy ủy
quyền hợp pháp. Vì vậy, trong vấn đề này, nếu chỉ riêng cá nhân bà Trịnh
Vĩnh Trinh thì lúc này chúng tôi chỉ đóng 1 phần 7 vì gia đình Trinh
Công Sơn có tới 7 người còn lại. Trong tờ giấy này lại ghi rõ là bà
Trịnh Vĩnh Trinh là người đại diện những người thừa kế di sản tác phẩm
Trịnh Công Sơn, chỉ có 1 mình bà Trịnh Vĩnh Trinh xác nhận thì về mặt
pháp luật dứt khoát trong trường hợp này phải có giấy ủy quyền hợp pháp
và giấy chứng thực của cơ quan có thẩm quyền về những người còn lại thì
mới hợp pháp. Nên chúng tôi yêu cầu, đề nghị cung cấp thêm chứ không đòi
hỏi.
Nếu không được chúng tôi có đủ tư cách đại diện theo pháp luật vì
cái giấy này đề là 'đại diện tất cả những người thừa kế' chứ không phải
chỉ nhân danh cá nhân mình. Nếu nhân danh cá nhân mình thì VCPMC chỉ đại
diện cho 1 phần 7 chứ không đại diện cho toàn bộ 7 phần giá trị thừa
kế. Chúng tôi sẵn sàng ra tòa, và nhận phán quyết theo đúng cơ quan nhà
nước có thẩm quyền. Chúng tôi sẵn sàng chịu phạt, nhưng phải làm đúng".
Theo Một thế giới
**********************
Hà Nội tê liệt vì mưa, bố cõng con tới trường
Vài giờ sau trận mưa lớn, nhiều tuyến phố ở Hà
Nội sáng nay rơi vào cảnh ngập úng, ùn tắc kéo dài cả cây số. Nhiều phụ
huynh phải lội nước đưa trẻ tới trường.
|
Đường Nguyễn Trãi (quận Thanh Xuân) không ngập nhưng đoạn dẫn lên cầu vượt Ngã Tư Sở ùn tắc dài hàng trăm mét. Ảnh: Tuấn Mark. |
|
Đường Cầu Giấy (quận Cầu Giấy) ùn tắc dài cả cây số khiến nhiều người buộc phải chôn chân giữa trời mưa. Ảnh: Tuấn Mark. |
|
Ùn tắc xảy ra tại khu vực thi công cầu cạn đường vành đai 2, do lượng phương tiện qua đây tăng cao. Ảnh: Tuấn Mark. |
|
Phố Nguyễn Thái Học (quận Ba Đình) cũng trong tình trạng tương tự. Ảnh: Mạnh Thắng. |
|
Trong khi đó, nhiều tuyến phố ngập nặng cũng khiến giao thông tê liệt. Ảnh: Tuấn Mark. |
|
Phố Vũ Trọng Phụng (quận Thanh Xuân) ngập 20-30 cm khiến nhiều người không dám qua lại. Ảnh: Tuấn Mark. |
|
Một phụ huynh cõng con vượt nước ngập tới trường. Ảnh: Tuấn Mark. |
|
Người dân đi lại khó khăn trên phố Vũ Trọng Phụng, nhất là các phụ huynh đưa con nhỏ đến lớp. Ảnh: Tuấn Mark.
|
|
Phố Châu Văn Liêm (Mỹ Đình) cũng ngập như sông. Ảnh: Tuấn Mark. |
|
Nhiều xe máy phải men theo dải phân cách để tránh bị thụt hố. Ảnh: Tuấn Mark. |
|
Một đoạn trên phố Châu Văn Liêm ngập sâu, nguy hiểm cho các phương tiện giao thông nên đã được chăng dây cảnh báo. Ảnh: Tuấn Mark.
|
|
Đường qua bến xe Yên Nghĩa (Hà Đông) cũng ngập sâu. Ảnh: Nguyễn Mạnh Hà. |
|
Xe cộ ùn ứ ở đoạn ngập trên đường vành đai 2, chân cầu Vĩnh Tuy, dốc Minh Khai - Lạc Trung. Ảnh: Lam Phong. |
|
Nhiều tuyến đường gần khu vực cầu Nhật Tân (quận Tây Hồ) cũng chìm trong nước. Ảnh: Thanh Tuyền. |
|
Trên Quốc lộ 5, ngay trước khu
Đặng Xá xảy ra vụ tai nạn giao thông giữa xe container và be bồn. Giao
thông qua khu vực này cũng ùn ứ. Ảnh: Dương Hải. |
Theo Trung tâm dự báo Khí tượng thủy văn Trung ương, khu vực Hà Nội
mưa to do ảnh hưởng của rãnh áp thấp có trục đi qua Bắc Bộ. Trận mưa đã
gây ngập úng cho các quận nội thành Hà Nội như quận Hoàn Kiếm, Hai Bà
Trưng, Thanh Xuân, Cầu Giấy, Hoàng Mai…
Công ty thoát nước Hà Nội cho biết, mưa bắt đầu từ khoảng 4h sáng nay
(tập trung lúc 5h-6h với tổng lượng khoảng 50 mm). Mưa lớn tập trung
khiến ngập úng xảy ra tại các khu vực đang được xây dựng hạ tầng kỹ
thuật, đô thị hóa hoặc không có hệ thống thoát nước như phố Phạm Văn
Đồng, Trần Bình, Phan Văn Trường, Quan Nhân, Vũ Trọng Phụng, Hoàng Mai,
Thanh Đàm, Vĩnh Hưng với mức độ 0,15- 0,2 m. Các phố Liễu Giai, Đội Cấn,
Minh Khai (chân cầu Vĩnh Tuy), Mạc Thị Bưởi đã xảy ra úng ngập do ảnh
hưởng của việc đang triển khai thi công các công trình trên mương Liễu
Giai, mương Vĩnh Tuy. Một số vị trí khác như Trường Chinh (trước Bệnh
viện Hàng không), ngã tư Tây Sơn, ngã tư Phan Bội Châu – Lý Thường Kiệt,
Thợ Nhuộm với mức độ 0,1- 0,15m.
Tính đến 8h30, lượng mưa trên địa bàn thành phố phổ biến ở mức 100 mm.
Thiên Lam
Tuấn Mark - Mạnh Thắng
*******************
Venice – Thành phố của tình yêu
Được mệnh danh là
một trong những thành phố lãng mạn nhất thế giới, Venice còn được biết
đến là vùng đất của những chiếc mặt nạ hóa trang hay thành phố của
những cây cầu và kênh rạch.
Nằm ở phía Đông Bắc Italy, Venice được hình thành từ hàng trăm hòn đảo
và kênh đào nối liền với nhau bởi hơn 400 cây cầu lớn nhỏ. Sự hấp dẫn
của Venice đã thu hút hàng chục ngàn khách du lịch từ khắp mọi nơi trên
thế giới đặt chân lên hòn đảo xinh đẹp này mỗi ngày.
Ẩn chứa trong lòng Venice là một số lượng lớn các công trình kiến trúc
mang giá trị lịch sử và văn hóa của nhân loại: 120 nhà thờ kiểu Phục
Hưng, hơn 60 tu viện, hơn 100 tháp chuông và 40 cung điện. Quảng trường
Piazza San Marco và Tiểu quảng trưởng Piazzeta ở trung tâm thành phố,
nơi có thánh đường San Marco được xây dựng bằng đá cẩm thạch và vật liệu
khảm cầu kỳ có mái vòm, cửa vòm, cột đứng, cao vút, sắc lẹm mang đậm
phong cách La Mã cổ đại.
Điều mà du khách thấy rất thích thú khi đến nơi đây chính là sự thanh
bình yên ả của thành phố này, không còn những tiếng xe cộ ồn ào, khí
thải và bụi bặm vì Venice là thành phố duy nhất ở châu Âu trong thế kỷ
21 không cho lưu hành ô tô và xe cơ giới. Phương tiện giao thông chính
của thành phố là những chiếc tàu thuyền đi lại tấp nập trên các con
kênh, rạch đan xen chằng chịt khắp thành phố đã tạo nên nét đặc sắc
riêng biệt không giống bất cứ một nơi nào khác.
Gondola là loại thuyền truyền thống và đặc trưng nhất của Venice. Với
hình dáng nhỏ, dài, mũi thuyền cong vút và được trang trí họa tiết cầu
kỳ mang tính thẩm mỹ cao, Gondola là một sự trải nghiệm mới cho mỗi du
khách khi tới Venice. Nhìn từ trên cao, những chiếc Gondola bồng bềnh
trên mặt nước như những nốt nhạc vui vẻ trong bản nhạc với giai điệu du
dương mà sâu lắng.
Vừa trải nghiệm sự khác lạ trên những chiếc Gondola bồng bềnh, len lỏi
theo các kênh rạch nhỏ, hai bên là các dãy nhà san sát, du khách vừa thả
hồn và đắm chìm vào trong tiếng hát du dương, trầm bổng của những chàng
trai chèo thuyền gốc Italy đội mũ rộng vàng, chít khăn đỏ đậm chất lãng
tử.
Kênh Lớn (Grand Canal), được ca ngợi là đại lộ trên mặt nước đẹp nhất
thế giới, là huyết mạch giao thông chính của thành phố, nơi níu kéo du
khách dừng chân để tận hưởng những làn gió mát và chiêm ngưỡng những
công trình kiến trúc độc đáo, lâu đời nằm dọc hai bên bờ kênh có từ thế
kỷ 14 đến thế kỷ 18.
Cây cầu Rialto danh tiếng, biểu tượng của Venice, là nơi dừng chân của
du khách và các cặp tình nhân. Rialto được xây bằng đá vào thế kỉ thứ 16
là cây cầu được chụp hình nhiều nhất trên thế giới nối liền hai bờ của
dòng Kênh Lớn.
Đi sâu vào trong lòng Venice, du khách sẽ bắt gặp những con kênh nhỏ,
hai bên là những ngôi nhà cao tầng nhiều màu sắc khoác chiếc áo thời
gian với những chậu hoa xinh xắn bên những ô cửa sổ tạo nên vẻ đẹp giản
dị, thanh bình của thành phố cổ kính đối lập với một Venice xa hoa,
tráng lệ bên ngoài.
Nét cổ kính của Venice được in hằn đậm nét lên các ngôi nhà với những
bức tường rêu phong, những ô cửa sổ rỉ sét và những cánh cửa ngập nước
bị ăn mòn theo thời gian.
Lễ hội hóa trang diễn ra vào tháng 2 hàng năm của Venice là lễ hội đặc
sắc và thu hút sự quan tâm của người dân bản địa cũng như du khách gần
xa. Tới tham dự lễ hội, người dân và du khách cùng nhau xúng xính diện
những bộ trang phục lộng lẫy, đeo những chiếc mặt nạ độc đáo được trang
trí cầu kỳ và hòa theo tiếng nhạc rộn rã trên khắp các ngả đường của
Venice. Chiếc mặt nạ hóa trang đã xóa đi sự phân biệt về khoảng cách và
địa vị xã hội làm cho cư dân của Venice trở nên bình đằng và thân thiện.
Những người nghệ sĩ đường phố vô danh nhưng rất tài hoa đang âm thầm
lưu giữ cái hồn của Venice để thành phố xinh đẹp này ngày càng trở nên
quyến rũ và lãng mạn.
******************
Cuộc sống khi ngồi tù của Cổ Thiên Lạc, Tạ Đình Phong
Người xưa có câu “hoàng tử phạm pháp xử như
thường dân”. Ngày nay, các sao bị tóm vào tù cũng phải chịu cảnh “khổ
đày” như bình thường.
1. Cao Hiểu Tùng
Tối
9/5/2011, Cao Hiểu Tùng lái xe trong lúc xay rượu nên va quật với bốn
xe khác, khiến 3 người bị thương, lãnh án tạm gian 6 tháng, nộp phạt
4.000 tệ. Ngày 31/5, anh phải đến nhà giam ở khu Đông, Bắc Kinh và bắt
đầu chuỗi ngày trải nghiệm “cuộc sống trong tù”.
|
Cao Hiểu Tùng bị cảnh sắt "còng tay" về trại giam. |
Cao Hiểu Tùng là đạo diễn, nhạc sĩ kiêm MC nổi tiếng của Trung Quốc. Khi ấy, bộ phim Đại võ sinh
anh đạo diễn vừa mới hoàn thành, chưa kịp tuyên truyền liền bị giam.
Trong thời gian ở tù, anh sáng tác nhạc phim, xem China Got Talent, thậm
chí mượn tạm điện thoại của người khác để… bình luận.
|
Tranh biếm họa miêu tả cuộc sống trong tù của Cao Hiểu Tùng - sáng tác nhạc, xem ti vi... |
|
Cao Hiểu Tùng cùng vợ và con gái.
|
Từng có thời gian, Cao Hiểu Tùng không nói gì với người ở
chung. Những câu hỏi như làm gì, ở đâu, mắc tội ra sao, cuộc sống thế
nào… anh nghe nhiều phát ngấy. Khi bạn bè, người thân đến thăm, anh tỏ
ra rất thản nhiên, anh chỉ khóc khi gặp con gái. Sau này, có người tỏ ý
muốn giúp anh ra tù sớm, nhưng anh từ chối.
2. Lưu Hiểu Khánh
Ngày
24/7/2002, Lưu Hiểu Khánh bị cảnh sát Bắc Kinh bắt vì tội trốn thuế,
phải ở trong trại quản thúc 1 năm. Suốt thời gian ấy, bà học tiếng Anh
cho qua ngày. Một cảnh sát từng tham gia bắt giữ Lưu Hiểu Khánh cho
biết, có một bọc hành lý bên trong xe ô tô của bà khi bị tóm, cảnh sát
mở ra thì phát hiện đó đều là đồ dùng hàng ngày của phụ nữ.
|
Lưu Hiểu Khánh bị cảnh sát giải về đồn. |
Chuyện Lưu Hiểu Khánh trốn thuế bị bắt ngay lập tức gây xôn
xao dư luận. Vào tù, bà từng yêu cầu muốn ở trong phòng riêng, nhưng
không được. Lưu Hiểu Khánh phải ở cùng 5 người trong một phòng giam bình
thường, ngủ dưới sàn nhà, nhà vệ sinh, nhà tắm đều gắn mác “tập thể”.
Dầu gội đầu, đồ trang điểm Lưu Hiểu Khánh mang vào đều bị tịch thu.
|
Nữ diễn viên rơi lệ khi nhớ lại chuyện xưa. |
Lúc mới bắt đầu, bà gặp nhiều khó khăn do không quen, sau mới
dần ổn định. Do không có thuốc nhuộm tóc, tóc bà biến thành màu hoa
râm, không có mỹ phẩm dưỡng nhan, da mặt bà cũng trở nên xấu xí. Cảnh
sát nói, suốt thời gian ở tù, Lưu Hiểu khánh dành phần lớn thời gian đọc
sách, thi thoảng mới tán gẫu vài câu với người khác.
3. Tạ Đình Phong
Ngày
2/10/2002, Tạ Đình Phong bị Ủy ban chống tham nhũng Hong Kong bắt giữ
vì gây tai nạn giao thông. Anh tuân thủ đúng yêu cầu của cảnh sát - cắt
tóc húi cua, lấy vân tay, kiểm tra thân thể rồi thay áo phạm nhân vào
tù.
|
Tạ Đình Phong khi bị bắt. |
Tuy thời đó đã có bao tay chuyên dụng, nhưng cảnh sát chỉ
dùng một tay kiểm tra hậu môn của Tạ Đình Phong, lại toàn lính mới nên
khiến anh bị viêm nhiễm. Nguồn tin cho hay, buổi tối Tạ Đình Phong không
ngủ được, phát hiệu hậu môn chảy máu, rất đau và phải tìm bác sĩ đến
khám.
|
Anh chuẩn bị "trải nghiệm" cuộc sống tù đày.
|
Trong cái rủi có cái may, nhờ vậy, Tạ Đình Phong được ở phòng
giam riêng cho đến khi khỏi bệnh mới phải chuyển đến ở cùng 3 người
khác, bắt đầu cuộc sống “cải tạo”. Hàng ngày, anh phải đi dọn nhà vệ
sinh và bò dưới đất để lau sàn. Thiếu gia công tử như anh chưa phải chịu
khổ bao giờ nên cảm thấy không quen chút nào.
4. Mạc Thiếu Thông và Tôn Hưng
Năm
2011, Mạc Thiếu Thông và Tôn Hưng bị bắt giam 4 tháng ở Bắc Kinh do hút
thuốc phiện. Cuộc sống trong tù của Mạc Thiếu Thông không có mặt trời,
không có ánh sáng, không có bạn bè người thân, tất cả muốn liên lạc đều
phải nhờ luật sư.
|
Mạc Thiếu Thông. |
Khi ấy, anh phải “lén” nhờ người tuồn quần áo lót ra ngoài để
giặt và đổi cái mới. Gia đình anh từng có ý định mang đồ ăn vào, nhưng
cảnh sát không cho, bắt phải mua thức ăn ở trại giam.
|
Tôn Hưng.
|
Còn Tôn Hưng, anh phải ở cùng phòng với 20 người trong trại
cai nghiện, có tivi nhưng nó đặt trên bồn cầu. Muốn đi tắm phải đến nhà
tắm tập thể. Tôn Hưng cả ngày ở lì trong phòng, ăn cơm cũng ăn ở đó
luôn. Anh hết ăn, ngủ lại xem tivi.
5. Cổ Thiên Lạc
Năm
1990, Cổ Thiên Lạc bị cảnh sát bắt giam 22 tháng khi chỉ mới 18 tuổi.
Năm đó, bị bắt vì cướp đồ của một cô gái. Khi ấy, Cổ Thiên Lạc sống
trong môi trường toàn bạn xấu nên lầm đường lạc lối.
|
Cổ Thiên Lạc từng có một thời lầm lỗi.
|
Sau khi bị bắt, suy nghĩ của anh đã thay đổi. Cổ Thiên Lạc
sống tích cực hơn. Anh từng làm nhiều nghề để kiếm sống như bồi bàn, bán
đồ ăn nhanh, bảo vệ…
Theo Trang Trang/Depplus/MASK
(*) Tiêu đề đã được Zing.vn đặt lại
******************
‘Chợ tình’ ở miền núi Việt Nam
SAPA, VIỆT NAM – Hẹn hò không bao giờ là chuyện dễ dàng, nhưng
tìm được đối tượng vừa ý khi bạn sống ở môt ngôi làng nhỏ, hẻo lánh ở
vùng núi Việt Nam gần như là việc bất khả thi. Giải pháp là gì? Chợ
tình.
Tình yêu trong thời đại của du khách
Nhạc
sĩ cổ truyền người Hmong Giàng A Vàng, trái, và vợ của ông Vàng Thị Xô,
phải, đang nhảy một điệu múa tình yêu ở thị trấn Sapa trên miền núi
phía tây bắc Việt Nam. Ảnh AFP.
Từ nhiều thế hệ
qua những người trẻ của nhiều dân tộc thiểu số ở miền Bắc Việt Nam đã
đến thị trấn Sapa vào tối thứ Bảy để tìm người bạn đời tương lai của họ.
Ông Vàng, 50 tuổi, cho biết lần đầu tiên ông đến thăm “chợ tình” ba
mươi năm trước, và trong vài tuần sau đó, ông trở lại “chợ tình” để gặp
người yêu Vàng Thị Xô và cùng nhau chơi nhạc như là một phần của nghi lễ
tán tỉnh của người Hmong – ông Vàng chơi đần vĩ cầm và bà Xô thổi kèn
lá. Ảnh AFP)
“Thật là quá thú vị. Tôi muốn biết tôi sẽ gặp được cô gái đẹp nào không,” nhạc sĩ Giàng A Vàng, 50 tuổi, cho biết ý nghĩ trong chuyến thăm chợ tình lần đầu tiên của ông ba mượ năm về trước.
Một thiếu nữ đã nổi bật trong đám đông năm đó.
“Khi thấy cô ấy lần đầu tiên thì tôi đang chơi vĩ cầm. Tôi đã hỏi
cô ấy có thích tiếng đàn của tôi không, và cô ấy có có thích tôi không.
Tôi thật sự đã hơi lo,” ông Vàng nói nói.
May mắn thay, tình cảm của chàng nhạc sĩ trẻ đã được đáp trả. Trong
vài tuần sau đó, Vàng trở lại chợ tình để gặp lại người thương, cô Vàng
Thị Xô, và cùng nhau hòa nhạc như là một phần của một nghi lễ tán tỉnh
của người Hmong – chàng đánh đàn vĩ cầm, nàng thổi kèn bằng lá.
Dân Hmong làm kèn bằng lá – thường là lá chuối – bằng cách cuộn lá
chuối lại và thổi cho lá kèn rung và phát ra những âm thanh cao vút.
Đôi trẻ Vàng Xô đã kết hôn không bao lâu sau đó và đã chung sống với nhau từ ngày ấy.
Vàng nói, “Tôi là một thanh niên rất may mắn khi gặp được cô ấy ở chợ tình, nhưng tôi nghĩ rằng cô ấy cũng đã may mắn gặp được tô!”
Trong những năm gần đây, Sapa đã trở thành một địa điểm du lịch rất
phổ biến, với du khách trong và ngoài nước đổ xô đến thị trấn đẹp như
một bức tranh vẽ, nổi tiếng với những cánh đồng lúa bậc thang và quang
cảnh tuyệt đẹp.
Ruộng nấc thang và càn đẹp Sapa. Nguồn: journeyvietnam.com
Sapa
là điểm du lịch chính của tỉnh Lào Cai; theo số liệu chính thức thì thị
trấn này đã đón tiếp khoảng 1,2 triệu khách du lịch trong năm 2013, so
với con số 360.000 du khách của năm 2003.
Làn sóng du khách này đã mang lại sự
thịnh vượng và phát triển nhất định cho Sapa nhưng nó cũng đã có một số
ảnh hưởng tiêu cực đến phong tục tập quán địa phương, bà Vàng Thị Xô
nói.
“Chợ tình, với chúng tôi, rất đặc biệt vì nhờ nó mà tôi đã gặp được một người chồng tốt như anh Vàng,” bà Xô nói.
“Nay tôi không còn thích chợ tình nữa vì mọi người chơi
nhạc ở đó chỉ để mua vui cho khách du lịch để kiếm được tiền, và chúng
tôi đang mất đi một phần của nền văn hóa của chúng tôi.”
Từ kèn lá đến điện thoại
Vì ngày nay đã có nhiều người trẻ đi học
hoặc làm việc ở khu du lịch Sapa họ không thực sự cần có chợ tình hay
hôn nhân xếp đặt – một tập tục của người Hmong ở đây, nhạc sĩ Vàng cho
biết.
“Họ có thể tìm gặp một người bạn trai hoặc một người bạn gái trong làng, hay ở thành phố … họ lựa chọn bạn cho mình,” ông nói.
“Tôi muốn các con tôi tự tìm lấy vợ chồng của chúng nó – cách đó tốt hơn.”
Sapa không có một sân bay và du khách
chỉ có thể đến đây bằng chuyến xe lửa qua đêm từ Hà Nội hay phải lái xe
một chặng đường dài. Nhưng đường xá xa xôi cũng không làm khách du lịch
chùn chân.
“Vì vậy, nhiều du khách Việt Nam đến
Sapa và họ đã cho tiền những đôi vợ chồng (người dân tộc thiểu số) để
họ chơi nhạc ở chợ tình,” Lý Thị Mỹ, 54 tuổi, một phụ nữ người Hmong đã gặp người yêu ở sapa nói.
Bà Mỹ than thở, “Ngày nay mọi người chỉ trình diễn – họ không còn hòa nhạc vì yêu.”
Nhưng không phải chỉ có du lịch đã thay
đổi truyền thống của các bộ lạc địa phương. Điện thoại di động và
Internet cũng đã góp phần thay đổi đời sống dân miền núi, Mỹ cho hay.
“Trước đây, chàng trai sẽ đứng trước nhà của cô gái huýt sáo, rồi cô ấy sẽ xuất hiện và thổi kèn lá để cho biết là cô cũng thích anh ta,” bà Mỹ mô tả nghi thức theo đuổi truyền thống của những đôi uyên ương người Hmong.
“Bây giờ họ có điện thoại di động! Thật là quá dễ. Trước
đây tìm được tình yêu là cả một thử thách một thách lãng mạn. Tôi muốn
trở lại 20 năm trước.”
Đối với Lý Thị Do, 52 tuổi, người của bộ tộc H’mong đen, chợ tình yêu đã trở thành “một trò đùa”. Bà Do nói tiếp,
“Trước khi có du khách đến đây, khi tôi còn trẻ, khi
chúng tôi vẫn còn trồng thuốc phiện và đãi vàng bên sông, chợ tình chỉ
dành cho người dân địa phương. Bây giờ nó là chuyện mua bán … mọi người
đến đây để kiếm tiền và bán nữ trang.”
Sapa đã là điểm du lịch từ lâu rồi
|
Thanh
thiếu niên Hmong trình diễn một bài hát trong một chương trình công
cộng tại thị trấn miền núi Sapa phía tây bắc Việt Nam vào ngày 11 tháng
5, 2014. Ảnh AFP. |
Khi Việt Nam còn là một thuộc địa của
Pháp, thị trấn trên đỉnh đồi này là là một nơi nghỉ mát phổ biến, mặc dù
các biệt thự thời thuộc địa đã bị quân đội Trung Quốc đốt phá hủy trong
cuộc chiến tranh biên giới năm 1979.
“Du lịch đã có ở đây từ cả 100 năm … nói du lịch đã thay đổi văn hóa các dân tộc thiểu số là hơi thiếu tôn trọng sự thật,” Chris Carnovale, một giảng viên khoa Du lịch tại Đại học Capilano (bắc Vancouver) của Canada cho biết.
“Nền văn hóa Hmong là rất mạnh. Nếu họ muốn thay đổi, họ sẽ thay đổi,” Carnovale, quản lý một dự án ở khu vực Sapa hướng dẫn các nhóm dân tộc thiểu số hiểu cách cho du khách thuê nhà trọ, cho biết.
Vì Sapa đã trở nên phổ biến với du khách
Việt Nam ở các vùng đất thấp, “Chợ tình đã phát triển” nó ngày càng trở
nên một điểm hẹn hò cho khách du lịch hơn là cho người dân địa phương,
ông nói.
“Hiện vẫn còn chợ tình thật của người Hmong – nhưng tôi sẽ không nói khi nào chợ tình họp và họp ở đâu,” ông nói.
Nhưng ngay cả ở chợ tình yêu nguyên thủy
ở Sapa, giữa đám đông du khách trong và ngoài nước cổ đeo máy ảnh, một
số thanh niên thiếu nữ địa phương vẫn đến để tìm kiếm tình yêu.
Hà Ngasu, 26 tuổi, một nông dân, đã đến chợ tình nhiều lần để tìm vợ.
“Cha mẹ tôi đã gặp nhau ở chợ tình, vì vậy tôi cũng đến đây,” anh nói với AFP; bên cạnh Ngasu là người bạn gái hẹn hò tối hôm ấy, cô Giang Thị Si, mới 16 tuổi.
Cả hai người đã gặp nhau trong làng của
họ nhưng chưa bao giờ nói chuyện – đã dành cả buổi tối tại chợ tình để
trò chuyện và nghe nhạc sống – nay đã có máy để khuếch đại và sân khấu
trình diễn do chính quyền địa phương xây cho ngành du lịch.
“Tôi thích được ở bên anh ấy ở đây,” Si nói.
“Tôi không chắc đó là tình yêu nhưng tôi cũng thích anh ấy chút chút.”© 2014 DCVOnline
*******************
Bẫy tình
Một
điều Thủy khám phá ra rằng: không phải cứ đi chùa thường xuyên là tu.
Cũng không phải cho người ta nhiều tiền là làm từ thiện, có nhiều phước.
Càng không phải đọc kinh cho hay, lạy cho nhiều là trở thành một người
tu hành có cấp bậc cao, để được người khác kính trọng... Tất
cả là duyên, là nghiệp hay nói nôm na là cái số. Phật ở trong tâm của
ta. Phật ở trong tất cả hành động sinh hoạt hàng ngày. Phật ở tất cả mọi
nơi. Điều quan trọng nhất là tâm hồn phải vị tha, luôn thành tâm hướng
thiện. Mọi việc đã có tạo hóa an bài…
Thủy
bỏ tờ báo xuống, gỡ cặp kính để lên bàn, đôi mắt từ từ khép lại. Nàng
vừa đọc một cái tin trên tờ San Jose Mercury News, số ra Sunday, Nov. 6,
2011:
TEMPTATIONS AWAIT
Checklist for a trip to Vietnam: Visa, passport, wife’s OK.
“HCM
CITY, Vietnam -- The trouble for Henry Liem begins every time he
prepares to return to his homeland. Getting the required visa from the
Vietnamese government is a breeze. It's the "second visa" -- from his
wife worried that he will stray over there -- that requires diplomatic
skills.
"My wife is always cranky every time I go," said Liem, a
philosophy instructor at San Jose City College who visits Vietnam twice a
year to teach at a university. "So I rarely disclose my upcoming trip
until the last minute. It's pain minimization. The longer she knows, the
longer I have to bear the pain."
Bài báo mở đầu bằng câu chuyện
của ông Henry Liem nào đó. Ông này về Việt Nam mỗi năm hai lần để dạy
triết cho một trường đại học. Không biết ông dạy triết loại gì mà khi
xin visa, ông được cho nhập cảnh một cách thật dễ dàng. Tuy nhiên, ngoài
cái visa do tòa lãnh sự việt cộng cấp để nhập cảnh, ông còn phải xin
thêm một visa nữa để xuất cảnh: đó là cái visa chấp thuận để đi của bà
vợ đầu ấp tay gối mỗi ngày.
Một
điều nghịch lý là mỗi khi xuất ngoại, hầu hết mọi người đều lo xin visa
sớm, để nếu có gì trục trặc, thì còn nhiều thời gian xoay trở. Trong
khi cái visa thứ nhì của ông Henry Liem thì ngược lại: phải đợi đến giờ
phút cuối ông mới nộp đơn, và không đợi bà vợ có đủ thời gian suy tính
cản trở, ông cuốn gói dông cho lẹ!
Cả bài báo đại ý nói về tình
trạng đàn ông Việt Nam ở ngoại quốc, khi trở về thăm quê hương,
thường bị (hay được!) những cô gái tuổi còn rất trẻ tống tình một cách
mãnh liệt. Cho dù là người đàn ông thuộc loại “quá đát, mỏi gối chồn
chân,” cũng được các nường nhỏ bằng con cháu của mình chiếu cố một cách
tận tình, lý do: tất cả chỉ vì tiền chứ không phải vì tình! Có tiền là
các nường sẽ chiều chuộng tới bến. Chính vì cái đề tài “Fun for men,
pain for women” nên ông ký giả người Mỹ John Boudreau bỏ công để viết và
bài
được đăng trên trang nhất ngày Chủ Nhật của tờ báo…
Khoảng năm phút sau, để tâm tư lắng đọng, Thủy mở mắt nhìn lên trần, bài báo đã khơi lại tâm tư đau đớn của nàng…Liếc
nhanh về phòng ngủ của Xuân, người chồng của nàng gần bốn mươi năm, có
lẽ ông ta còn ngủ, cũng có thể đã thức mà chưa ngồi dậy. Đã hai năm nay
vợ chồng nàng ngủ riêng, mỗi người mỗi phòng, giờ giấc tùy hỉ chẳng ai
để ý đến ai. Cứ tưởng sau bao năm làm lụng vất vả trên xứ người, vợ
chồng nàng sẽ tận hưởng những gì do công lao hai người cực khổ xây dựng,
được sống hạnh phúc bên nhau từng phút từng giây vào lúc cuối đời, nào
dè…
Năm
1954, gia đình Thủy nhanh chân lên máy bay đi thẳng vào Sài Gòn và định
cư tại đó. Hơn nữa Bố nàng là một người khoa bảng cho nên được chính
quyền miền nam nhanh chóng chọn để nắm một chức vụ quan trọng, lúc đó
nàng chỉ là một “Cô bé Bắc Kỳ nho nhỏ.” Cuộc đời niên thiếu của nàng êm ả
trôi qua tại miền nam nắng ấm. Nàng là nữ sinh TV, đọc dí dỏm là Trứng Vịt thay vì Trưng Vương.
Năm
lên đệ nhị cấp, do sự giới thiệu của bạn bè, nàng quen biết Xuân, cũng
là người bắc di cư, lúc đó Xuân đang học Chu Văn An, hơn nàng hai lớp.
Bố của Xuân là một thương gia tương đối thành công tại Sài Thành. Cuộc
tình học trò Chu Văn An - Trưng Vương (CVATV) chớm nở từ đó.
Sau
đó Thủy và Xuân đều học luật. Năm 1972, Xuân được bổ nhiệm làm Thẩm
Phán của một tỉnh lỵ nhỏ ở miền Tây. Sáu tháng sau, đám cưới của Xuân và
nàng được tổ chức linh đình tại Sài Gòn để kết thúc cuộc tình năm chữ :
“CVATV” (Chết Vì Ăn Trứng Vịt.)
Nàng
theo Xuân về sống tại một tỉnh lẻ của đồng bằng miền nam. Với bằng cử
nhân luật, nàng xin đi dạy tại một trường trung học để cho đỡ buồn, đồng
thời có thêm lợi tức. Cũng nhờ khoảng thời gian sống gần gũi người miền
nam và đám học trò thật thà chất phác, nàng cảm thấy thoải mái khi tiếp
xúc với mọi người. Theo nàng nghĩ, người miền nam không có chiều sâu,
cho nên không cần phải “đề phòng” như người miền bắc. Chỉ cần nói chuyện
một lát, là có thể đoán được người đó nghĩ gì, nàng tự hào như vậy.
Nhờ
vào chức vụ, Xuân được cấp cho một ngôi nhà xinh xắn bên cạnh một nhánh
của sông Cửu Long. Cuộc sống êm ả mỗi ngày của Thủy như giòng nước trôi
qua lại khi thủy triều thay đổi. Đứa con gái đầu lòng của nàng cũng
sinh ra tại đây. Nhiều khi nàng ngồi im lặng hàng giờ để nhìn nước trôi
mà trong đầu chẳng nghĩ ngợi gì hết. Cũng có lúc nàng cảm thấy nhàm
chán vì cuộc sống quá êm đềm, nhưng bây giờ, sau bốn mươi năm cuộc đời,
nàng thấy nhớ giòng sông năm xưa và thèm có lại những giây phút vô tư lự
quý giá
đó.
Cứ tưởng cuộc đời êm ả trôi qua, đầu Tháng Tư năm
1975, Bố nàng bất thần gọi điện thoại bảo vợ chồng nàng về Sài Gòn gấp,
lý do theo Bố nghĩ: miền nam sẽ mất. Với kinh nghiệm hiểu biết về cộng
sản, Bố hoảng hốt hối thúc mọi người chuẩn bị đi tỵ nạn thêm một lần
nữa. Vợ chồng nàng không tin lắm vì lúc đó vùng đồng bằng vẫn an toàn
không một thị trấn nào bị việt cộng chiếm đóng. Bố nàng phải nhiều lần
thúc dục, nàng mới chịu ẵm con cùng chồng trở về Sài Gòn khi Quốc Lộ 4
được khai thông trở lại.
Cuộc đời đến với nàng một cách thật dễ
dàng, gia đình nàng tới Subic Bay ở Philippine, có thể nói là những
người tỵ nạn đầu tiên đến căn cứ này. Tài sản của cả hai bên nhà nàng và
chồng, coi như mang đi hết, ngoại trừ bất động sản. Sau hai lần tỵ nạn:
từ bắc vô nam và từ miền nam sang Mỹ, Thủy không có cảm giác đau khổ
của một người vì bất đắc dĩ phải lìa bỏ quê hương, đôi lúc nàng còn có
cảm tưởng như là đi du lịch, chỉ sau khi rời
khỏi trại tỵ nạn Camp
Pendleton để định cư tại Orange County, thì nàng mới phải vật lộn với
đời sống vật chất của xứ này. Trong những năm đầu, gia đình nàng được
nhận trợ cấp của chính phủ, đứa con trai thứ nhì cũng chào đời lúc đó.
Lợi
dụng thời gian được hưởng trợ cấp, vợ chồng nàng đã đi học lại. Năm
1980 Xuân ra trường với bằng kỹ sư điện và gia đình nàng dời lên San
Jose vì Xuân nhận được việc làm với lương khá cao. Sau đó Thủy cũng nhận
được một việc làm về accounting đúng với ngành nàng chọn học.
Thời
gian trôi qua, nơi Thung Lũng Hoa Vàng, cặp vợ chồng Xuân Thủy không
mấy chốc trở nên khá giả. Có lúc vợ chồng nàng làm chủ đến năm căn nhà
vì biết đầu tư đúng lúc vào thị trường địa ốc.
Đến năm 2000, Thủy
về hưu vì tài chánh không còn cần thiết để nàng phải lặn lội ra đi từ 9
giờ sáng đến 5 giờ chiều nữa. Vả lại, với số bất động sản đã có, nàng
đủ việc để ở nhà quán xuyến. Chỉ có chồng nàng là vẫn còn phải tiếp tục
đi làm vì lợi tức cao nhờ lương hậu, cộng với bonus và stock hãng cho.
Hơn nữa Xuân phải đi làm để có bảo hiểm sức khỏe cho cả gia đình.
Sau
khi về hưu, Thủy được hưởng những giây phút thoải mái sau bao năm làm
việc vất vả. Xuân, chồng nàng là một người đàn ông tốt, có trách nhiệm,
yêu thương nàng và con cái một cách tuyệt đối. Cả thời gian lấy Xuân,
nàng chưa bao giờ thấy chồng mình dối gạt hay làm những chuyện gì có lỗi
với nàng. Đôi lúc nàng còn tự hào: nhờ “chăm sóc kỹ lưỡng,” nên Xuân
không “thoát” được bàn tay phù thủy của nàng, con gái “Bắc Kỳ” mà…
Gia
đình nàng và Xuân rất sùng đạo Phật. Sẵn có nhiều thời gian rảnh rỗi,
nàng đi chùa để tô đắp niềm tin Phật pháp. Cả nàng và Xuân thường hay bỏ
thời gian làm công quả cho chùa và dĩ nhiên cũng là người giúp đỡ tận
tình nếu chùa bị kẹt về tài chánh. Cũng chính vì như vậy, vợ chồng Thủy
là những người được kính nể đối với ban trị sự của chùa, tiếng nói của
hai người rất được mọi người chú ý. Ban đầu, trong những
cuộc tổ chức
làm từ thiện, chùa đều mời vợ chồng nàng tham gia, sau đó với sự nhiệt
tình, chùa nhờ vợ chồng nàng đảm trách tất cả.
Năm 2002, chùa đón
tiếp một vị sư từ Việt Nam qua chơi. Sau nhiều lần tiếp xúc với vị sư
này, vợ chồng nàng quyết định về Việt Nam lần đầu, hầu để nhìn tận mắt
cảnh khốn khổ của những người nghèo, nhất là những trẻ mồ côi. Lần đó vợ
chồng nàng quả thật động tâm khi thấy những nỗi khổ đau của người
nghèo sống dưới chế độ xã hội chủ nghĩa. Sau khi trở về Mỹ, Thủy và
chồng thành lập một hội từ thiện, kêu gọi lòng hảo tâm của mọi người để
giúp những kẻ khốn khổ bên nhà. Nhiều lần tổ chức quyên tiền, văn nghệ
gây
quỹ và cả hai đã nhiều lần trở về mang lại bao nhiêu niềm hy vọng
cho những người khốn cùng. Thủy và Xuân hăng say làm từ thiện vì nghĩ
rằng sẽ để phước lại cho con cái.
Có một lần, trong một chuyến về
Việt Nam, Xuân gặp lại một người bạn học cũ ở trung học. Tay bắt mặt
mừng, cả hai đều thích thú kể chuyện ngày xưa lúc còn học ở Chu Văn An.
Sau đó người bạn của Xuân mời vợ chồng nàng đi uống nước ở một quán, gần
khách sạn nơi vợ chồng nàng đang trú ngụ. Quán nước này trông khá lịch
sự, mặc dù các cô chiêu đãi ăn mặc cũng hơi…mát mẻ.
Lúc
mới bước vào quán, Thủy để ý xem cảnh vật chung quanh, cảnh giác mọi
hành động lẫn lời nói của mấy cô chiêu đãi. Mặc dù Xuân đáng tuổi bác
của mấy cô này, nhưng Thủy không muốn cô nào có hành động lố lăng đối
với ông chồng của mình. Nàng đã từng nghe rất nhiều lời bàn của mấy bà
đã từng về trước…
Có
một bà bạn của Thủy kể lại rằng: khi vợ chồng bà vào một quán ăn, một
cô chiêu đãi viên đáng tuổi cháu, gọi ông chồng đầu tóc bạc phơ của bà
là anh và xưng em ngọt sớt. Bà bạn của Thủy nóng mặt lên lớp cô ta rằng:
“Ông ấy đáng tuổi bác của cô mà dám gọi bằng anh xưng em?” Bà này nhận
được câu trả lời của cô chiêu đãi: “Ở Việt Nam, chỉ có cha và những
người già tới một trăm tuổi, mới được gọi Ba và Bác, xưng con, còn dưới
một trăm tuổi thì chỉ đáng làm anh thôi.” Bà bạn của Thủy giận run lên
mà chẳng nói được gì, chỉ còn biết hối chồng mình đi về!
Khi
người bạn của Xuân gọi thức uống, một cô chiêu đãi buột miệng xưng em
làm Thủy giật mình. Nàng trừng mắt nhìn cô ta làm cô này khựng lại, lí
nhí thêm vài tiếng rồi bỏ vào bên trong. Vài phút sau, một cô chiêu đãi
khác mang thức uống ra. Cô này có gương mặt hiền lành, dáng điệu hết sức
khúm núm. Cô ta mời mọi người dùng nước và gọi vợ chồng nàng bằng bác,
xưng con. Thủy nghe cách xưng hô, lấy làm hả dạ và có cảm tình với cô
này ngay. Dưới mắt nàng cô gái gợi lại hình ảnh những đứa học trò thật
thà chất phát của nàng ngày xưa, lúc nàng đi dạy ở trung học.
Trong
khi Xuân và người bạn đang kể lại những kỷ niệm năm xưa, thì thình lình
có tiếng ồn ào chửi bới làm náo động cả quán, cùng lúc đó, một tên
thanh niên hùng hổ bước vào gọi tên Mẫn. Hắn ta chửi bới đòi Mẫn phải
đưa tiền cho hắn. Người con gái mặt hiền lành mang nước cho nàng lúc nãy
sợ hãi bước ra, thì ra cô ta tên Mẫn.
Tên
thanh niên vừa trông thấy Mẫn là tiến tới nắm áo, tát vào mặt nàng một
cái nẩy lửa. Mẫn chới với không biết phải làm sao. Tên này bèn giật cái
ví từ tay của Mẫn, lục soát lấy hết tiền rồi ném trả cái ví vào mặt
nàng, xong xuôi hắn bỏ đi. Trước khi rời quán, hắn không quên hăm dọa là
sẽ trở lại lấy thêm…
Cảnh tượng xảy ra làm Thủy thật bất mãn,
nàng chưa bao giờ thấy một người đàn ông vũ phu đánh một người con gái
yếu đuối như tên này. Nhìn vào góc nhà, Thủy thấy Mẫn đang ôm mặt khóc
nức nở. Động lòng trắc ẩn, nàng đến hỏi thăm và vỗ về, đồng thời hỏi xem
sự tình. Mẫn kể lể, người đàn ông đó là chồng của cô. Hai người lấy
nhau bốn năm, có một đứa con gái. Vì chồng cô bị nghiện ngập lại mắc
thêm tật cờ bạc, nên cả gia đình bị tan nát. Hắn ta còn lén lút đem cầm
miếng đất hương hỏa trong đó có cái nhà của cha
mẹ nàng ở dưới quê. Vì muốn chuộc lại miếng đất đó, nàng phải giao con cho mẹ giữ để lên Sài Gòn tìm việc làm.
Đã
vậy mà Mẫn cũng không được yên, thỉnh thoảng hắn tới đòi đưa tiền cho
hắn. Mẫn đã nhiều lần thay đổi chỗ làm, nhưng rồi hắn vẫn tìm thấy. Nói
xong Mẫn khóc sướt mướt làm Thủy cảm thấy đứt ruột, lòng xót xa thương
hại cho một người con gái thật vô phước. Sau khi biết rõ sự tình, Thủy
sanh lòng hảo tâm, rút trong túi quần ra tờ một trăm đô la dúi vào
tay Mẫn, coi như là làm một việc từ thiện. Khi nhìn thấy một trăm đô la
Mỹ, Mẫn hoảng hốt đưa lại cho Thủy, nói là không dám nhận sự giúp đỡ của
nàng. Cho dù Thủy nói cách nào Mẫn vẫn một mực từ chối và nói: con
không dám nhận tiền của bác.
Vì
tính thật thà của Mẫn, Thủy càng thấy mến người con gái đáng thương này
nhiều hơn. Sau đó Thủy hỏi Mẫn là bây giờ cháu tính làm sao. Mẫn trả
lời là không biết phải tính sao nữa, vì chồng nàng đã biết chỗ này rồi,
thì nàng phải đi tìm chỗ khác để làm. Hơn nữa chỗ ở của Mẫn cũng bị
người chồng vũ phu tìm thấy, cho nên cô ta cũng phải tìm nơi khác trú
ngụ.
Đã
lỡ mở lòng hảo tâm, Thủy không nỡ bỏ rơi Mẫn. Một ý nghĩ thoáng qua
đầu, nàng chực nhớ trong chùa, nơi nàng hợp tác làm từ thiện có một
phòng trống. Họ vẫn thường mời vợ chồng nàng đến ở mỗi khi về Việt Nam.
Nàng hỏi Mẫn: “Nếu cháu không ngại, bác sẽ gửi cháu vào một chùa để
tránh chồng của cháu?”
Sau một hồi phân vân, Mẫn đồng ý theo Thủy về chùa.
Sau
đó, mỗi lần vợ chồng Thủy về Việt Nam làm từ thiện, Mẫn là một trợ tá
đắc lực trong mọi công tác. Cô ta hiền lành giữ đạo làm con nên vợ chồng
Thủy càng tin tưởng và thương Mẫn nhiều hơn.
Sự việc bắt đầu xảy
ra là có một lần, trước ba ngày khởi hành về Việt Nam, Thủy bị đưa vào
nhà thương cấp cứu vì bị đau ruột dư. Sau hai ngày nằm bệnh viện nàng
được về nhà, sức khỏe không có gì nguy hiểm, chỉ cần thời gian bình
phục. Vì công việc từ thiện dính líu đến nhiều người, không thể hoãn lại
được, nên Thủy bảo chồng đi một mình. Lần đó đáng lẽ chồng nàng chỉ
phải ở lại có một tuần, nhưng Xuân đã ở lại đến ba tuần mới về, với lý
do: chậm trễ giấy phép của chính quyền. Sau khi Xuân trở về Mỹ, Thủy
thấy
cử chỉ và hành động của chồng rất khác thường: Xuân như bị mất
hồn, tâm trí như ở đâu đâu và dáng dấp trông thật mỏi mệt. Nàng tưởng là
Xuân quá vất vả vì công việc, nên lo săn sóc chồng một cách chu đáo…
Thật
sự Thủy có ngờ đâu, lần vắng mặt của nàng đó là lần người con gái hiền
lành mà nàng thương mến giúp đỡ, đã ngã vào lòng người “bác” kính yêu và
âu yếm xưng “em” với chồng của nàng một cách nũng nịu!
Thật
ra, lần về làm từ thiện này của Xuân chỉ cần có một tuần, nhưng chỉ ba
ngày sau Xuân đã ôm trọn người con gái tuổi còn nhỏ hơn con mình trong
vòng tay mà chính chàng cũng không ngờ! Sự việc xảy ra quá bất ngờ nên
Xuân không biết phải xử trí ra sao. Sau đó Mẫn đòi ra ở riêng, vì nếu
còn ở lại chùa thì thế nào chuyện cũng đổ bễ. Hai tuần về trễ cũng vì
Xuân phải ở lại sắp xếp chỗ ở cho Mẫn.
Sau lần đó, người chồng
thân yêu của Thủy có những cử chỉ khác thường. Đôi lúc Xuân tỏ vẻ
yêu thương nàng một cách nồng nàn, đôi lúc thì xa vắng như hồn về cõi
khác. Xuân thường hăng say nhắc đến việc về Việt Nam làm từ thiện, chàng
còn tỏ vẻ quán xuyến tất cả mọi việc để Thủy không phải lo. Hơn
thế nữa, Xuân thường hay ỡm ờ là nếu Thủy không khỏe thì cứ để chàng lo
cho cũng được.
Cũng
vì hoạch định một chương trình từ thiện quy mô, nên hai tháng sau Xuân
trở về Việt Nam, xui một điều là Thủy lại để chồng đi một mình! Lần này
theo chương trình, chồng nàng sẽ ở đến ba tuần. Khi ra đi Thủy thấy mặt
chồng hớn hở thì nghĩ rằng: đó là cái phúc hậu của người làm từ thiện!
Sau
khi Xuân về Việt Nam được hai tuần, vào một đêm, Thủy nhận được một cú
điện thoại, người gọi nàng là vị sư cô quản trị của chùa…
Để có
yếu tố bất ngờ, Thủy tức tốc về Sài Gòn mà không báo cho chồng biết. Sau
khi rời phi cảng Tân Sơn Nhất, Thủy đến ngay khách sạn nàng thường hay ở
để tìm Xuân. Không thấy chồng mình ở đó, Thủy bèn đến chùa ngay, cũng
không gặp Xuân, đồng thời nàng mới biết là Mẫn đã dọn ra từ hai tháng
trước. Đến bấy giờ nàng mới gọi điện thoại tìm Xuân, điện thoại không trả lời. Cùng đường, nàng đành trở về khách sạn nghĩ cách tìm chồng, tâm can như bị thiêu đốt.
Một
ngày sau, có lẽ có người thông báo cho Xuân, chồng nàng hớt hải xách
vali hành lý đến khách sạn tìm nàng. Gặp mặt chồng Thủy giận quá muốn
xỉu, miệng mấp máy nói không ra lời. Sau cùng nàng cũng ráng hỏi Xuân đi
đâu, Xuân ấp úng trả lời là đi phân phát quà từ thiện ở Bình Tuy. Nhìn
mặt Xuân, nàng biết ngay đó là lời nói dối, bởi vì người chồng bao nhiêu
năm nàng ôm ấp không có cái khuôn mặt trơ trẽn như vậy! Thủy òa lên
khóc nức nở…
Biết là không thể dối vợ được nữa, Xuân bèn nói
thật. Chàng nói là cũng không ngờ tại sao Mẫn nằm trong vòng tay của
chàng mà chàng không có cách nào chống cự, để rồi chuyện nó đến và tiếp
tục tiến tới. Với số tuổi sáu mươi, Xuân biết mình không còn bao nhiêu
sức lực để theo kịp Mẫn, nhưng không hiểu tại sao mỗi lần gần Mẫn, cô ta
không bao giờ làm cho chàng có cảm tưởng là một ông già và lúc nào cũng
tỏ vẻ chân thành cảm kích Xuân đã cho cô ta những giây phút sung sướng
tuyệt vời…Mặc dù là vậy, lần này trở về, Xuân có thủ sẵn một hộp Viagra
để giúp chàng có đủ sự tự tin của người đàn ông khỏe mạnh. Hộp thuốc này
chàng đã bí mật nhờ một người bạn làm dược sĩ mua giùm, Thủy hoàn toàn
không biết…
Xuân rón rén mở cửa rào để Thủy bước vào nhà, ngôi
nhà nho nhỏ xinh xinh nằm trong một cái hẻm không sâu lắm. Đó là cái tổ
uyên ương mà Xuân vừa mới tậu cho Mẫn được một tuần. Chàng gõ nhẹ
cửa, cánh cửa mở ra, vợ chồng Thủy hết sức ngạc nhiên vì người mở cửa là
tên chồng vũ phu đã đánh Mẫn tại quán nước. Hắn ta tỏ vẻ là chủ nhân
mời vợ chồng nàng vào nhà. Sau khi vợ chồng Thủy ngồi xuống, hắn ta chọn
một cái ghế ngồi đối diện, dáng điệu trông rất xấc xược. Lúc đó Mẫn
đứng phía sau của hắn, gương
mặt có vẻ ngại ngùng nhưng không còn nét
hiền hậu như những lần gặp trước. Trên môi cô ta, điểm nhẹ một nụ cười
khó hiểu. Thủy nhìn giáp vòng rồi nhìn Mẫn hỏi:
“Mẫn, bác thương con như con ruột, sao con có thể làm nên chuyện như vậy?”
Mẫn
tránh né không trả lời, tên chồng của cô ta bèn lên tiếng: “Sẵn đây tui
giới thiệu cho hai bác biết, con nhỏ này tên Mận, chứ không phải Mẫn,
nó là bồ của tui đó.”
Thủy
đi từ ngạc nhiên này, đến ngạc nhiên khác. Nhưng lúc đó nàng mới khám
phá ra rằng, đây là một âm mưu có tính toán từ đầu. Hắn ta tiếp
lời: “Nhân dịp này tui cám ơn hai bác đã cho tui gửi con Mận, bây giờ
tui lấy nó lại.”
Thủy
cứng họng, biết chẳng còn gì để nói, trong khi Xuân chồng nàng mặt mày
thay đổi từ xanh qua tím, quả là một điều sỉ nhục. Thủy hậm hực đứng lên
ra về, chồng nàng tiu nghỉu, tay chân run rẩy riu ríu theo sau…
Kể
từ lần sau cùng về làm từ thiện, Thủy đau khổ tột cùng vì sự phản bội
của người chồng yêu quý. Tình cảm hai người hầu như không còn có thể hàn
gắn lại. Còn Xuân thì mang một mặc cảm tội lỗi tày trời mà chàng tự
nghĩ không thể nào tha thứ cho mình được. Đã nhiều lần chàng quỳ gối
trước mặt Thủy khóc lóc van xin tha thứ. Đối với Thủy, người đàn ông mà
nàng kính yêu trước kia, bây giờ trông sao hèn hạ quá! Nhục nhã quá!
Xuân
đã xin nghỉ việc sau khi trở về. Chàng như một kẻ tàn phế từ thể xác
đến linh hồn, không còn tâm tư để làm việc được nữa. Việc chùa chiền,
làm từ thiện, vợ chồng nàng đều hoàn toàn chấm dứt. Hai đứa con nàng
thấy Bố quá tội nghiệp đều năn nỉ xin nàng tha thứ cho Bố. Vì thương
con, hơn nữa chuyện xảy ra Thủy cũng có một phần trách nhiệm, nên lần
lần Thủy cũng dịu lại. Xuân vì muốn chuộc lỗi lầm của mình nên lúc nào
cũng chiều chuộng vợ một cách quá đáng, nhiều lúc làm Thủy bực mình,
nhưng sau cùng nàng lại thấy tội nghiệp…
Rồi
thì vào một ngày đẹp trời, Thủy đã xiêu lòng và chuyện tình vợ chồng
nàng bắt đầu nối lại. Số thuốc Viagra mà Xuân đã dùng vào việc “bất
chánh” trước kia, phần còn lại,
bây giờ lại có… chánh nghĩa.
Đầu
óc Xuân mơ hồ, tai nghe văng vẳng những tiếng xôn xao xa vắng. Đôi mắt
chàng từ từ hé mở, nhưng phải nhắm lại ngay vì ánh sáng quá chói chang.
Chàng không biết mình ở đâu, cũng không biết chuyện gì xảy ra. Định thần
vài giây, chàng lại từ từ mở mắt, chưa kịp nhìn thấy gì thì đã nghe
tiếng nói quen thuộc của vợ. Phải thêm chừng ba mươi giây nữa thì Xuân
mới biết là mình đang nằm trong bệnh viện…Trong vòng hai tháng, đây là
lần thứ nhì chàng bị xỉu và phải đưa vào cấp cứu.
Đã
nửa năm nay, sức khỏe của Xuân không tốt. Chàng không nghĩ là mình có
bệnh gì nguy hiểm, nhưng không hiểu tại sao cứ thấy mỏi mệt, nhức đầu,
đau nhức, tay chân rã rời, con người không có sinh lực…
Vì
thấy cái sân cỏ mọc quá cao, Xuân miễn cưỡng đi lấy máy ra cắt. Có lẽ
vì nắng hơi gắt, cộng với trong người không được khỏe, nên khi làm nửa
chừng chàng bị xỉu. Cũng may là Thủy đang ở gần đó, nên vội vàng gọi xe
cứu cấp đưa chồng vào nhà thương. Thủy hoảng hốt sợ chồng mình bị stroke
mặc dù lần trước đã không phải. Sau khi nằm ở phòng cấp cứu được năm
giờ, Xuân được cho về vì không thấy gì nguy hiểm. Tuy nhiên vì đây là
lần thứ nhì, nên bác sĩ cấp cứu khuyên chàng nên gặp bác sĩ riêng của
mình để
được theo dõi kỹ hơn…
Xuân bước vô nhà, buông người
ngồi phịch xuống sofa, tay ôm mặt khóc, chàng thấy cả thế giới chung
quanh mình sụp đổ. Xuân tự hỏi: tại sao ông Trời lại có thể tàn nhẫn với
chàng như thế được? Sau nhiều cuộc thử nghiệm, kết quả sau cùng bác sĩ
có câu trả lời: chàng bị nhiễm trùng HIV, tình trạng trên đà bộc phát!
Thêm một hậu quả tai hại do lỗi lầm của chàng gây ra hơn năm năm về
trước! Dù có hối hận, tìm cách chuộc lỗi, nhưng đã muộn rồi! Thủy có thể
tha thứ cho chàng, nhưng với cái bệnh nan y thời đại, cái giá
mà Xuân phải trả thật là quá đắt!
Thủy
nhìn lên bàn thờ Phật, tâm tư thật hỗn loạn. Nàng không biết là mình
nên cầu cứu với đấng Bồ Tát, hay là trách cứ Ngài. Cả gia đình nàng hoàn
toàn bị sụp đổ khi khám phá ra rằng: nàng cũng bị nhiễm trùng HIV do
chồng truyền sang! Còn gì tệ hại hơn nữa không? Chắc là không theo nàng
nghĩ! Kể từ thời niên thiếu, cuộc đời của Thủy êm ả trôi qua, chỉ phải
chịu cực đôi chút vì cuộc sống vật chất trên đất Mỹ, nhưng nói chung
nàng luôn nhìn đời là màu hồng.
Cứ
tưởng rằng với thành quả đạt được sau bao năm vất vả, về hưu, nàng sẽ
sống phần đời còn lại một cách thoải mái trong tình yêu gắn bó của gia
đình. Nào ngờ tất cả đều sụp đổ kể từ khi vợ chồng nàng bắt đầu… làm từ
thiện!
Trách ai đây? Bồ Tát chăng? Nhiều khi quẩn trí nàng có ý đó, nhưng rồi lại sợ xúc phạm tới đấng thiêng liêng mà bao năm gia đình nàng đặt hết niềm tin.
Trách con Mận và thằng bồ của nó chăng? Đúng, nếu không có con Mận và thằng bồ của nó bày mưu lập kế, thì người chồng đi ngay về thẳng của nàng đâu có phạm phải một lỗi lầm tày trời như vậy!
Trách
Xuân, chồng nàng chăng? Cũng đúng nữa. Tại sao người chồng của nàng lại
dám phản bội nàng đi ngoại tình với một đứa con gái tuổi còn nhỏ hơn
con mình? Nàng không bao giờ tin chuyện đó có thể xảy ra được! Vậy mà nó
xảy ra!
Trách
nàng chăng? Chuyện xảy ra quá đau khổ, nghĩ tới cái gì, nàng trách cái
đó, nghĩ tới người nào nàng trách người đó, trong đó có cả nàng:
Nàng trách mình tại sao về hưu sớm, để có quá nhiều thời gian đi chùa, từ đó mới bày đặt đi làm từ thiện!
Mà muốn làm từ thiện cũng không sao, nhưng tại sao phải về Việt Nam? Xứ Mỹ này cũng lắm người cần giúp đỡ kia mà?
Nàng
trách nàng quá dại dột đã để người chồng hiền lành không kinh nghiệm
tình trường đi một mình! Chỉ cần một chút mánh khóe của con Mận là đã
hồn bay phách tán, quên mất đường về!
Nàng
trách nàng quá khờ dại tin người. Trách mình quá tự tin: nhìn bề ngoài
của một người miền nam, mà tin là đoán được những gì họ nghĩ trong đầu,
như nàng đã từng tự hào khi còn theo chồng dạy học ở miền tây tỉnh lẻ.
Nàng không ngờ sau ba mươi năm xa quê hương, vật đổi sao dời, xã hội
Việt Nam đã bị nhiễm độc nặng, trong đó, những đứa con gái thật thà miền
nam cũng cùng số phận!
Nàng
trách, nàng trách tất cả, trách để trút bỏ cái tức, xả bỏ cái hận,
trách cho vơi nỗi niềm, trách để đổ lỗi tại cái này, vì người kia, nhưng
rốt cục, càng trách nàng càng thấy đau khổ.
Tiếng chuông thanh
thoát chấm dứt phần đọc kinh buổi sáng, Thủy nhẹ nhàng để cây chày xuống
bàn, ngước mắt nhìn lên bức hình Phật Tổ Như Lai, hai tay chắp trước
ngực, nàng lâm râm khấn vái thêm vài phút trước khi đứng dậy. Ngày hai
buổi thành tâm tụng niệm, rốt cục Thủy dần dần tìm thấy sự an bình cho
tâm hồn. Một điều Thủy khám phá ra rằng: không phải cứ đi chùa thường
xuyên là tu. Cũng không phải cho người ta nhiều tiền là làm từ thiện, có
nhiều phước. Càng không phải đọc kinh cho hay, lạy cho nhiều là trở
thành một người tu hành có cấp bậc cao, để được người khác kính trọng.
..
Tất
cả là duyên, là nghiệp hay nói nôm na là cái số. Phật ở trong tâm của
ta. Phật ở trong tất cả hành động sinh hoạt hàng ngày. Phật ở tất cả mọi
nơi. Điều quan trọng nhất là tâm hồn phải vị tha, luôn thành tâm hướng
thiện. Mọi việc đã có tạo hóa an bài…
Nàng đã ngộ.
-----
CHÚ THÍCH:
Vì
một cái duyên, tôi biết được câu chuyện. Bài báo của ký giả John
Boudreau là động lực thúc đẩy tôi kể lại. Xin chúc tất cả may mắn!
2011
Lạc Long Huỳnh Quốc Phú
(Hiền nội edit)
******************
Những nữ diễn viên Hoa ngữ khổ sở vì ảnh nóng
Những cảnh phim ân ái táo bạo, những hình ảnh
khỏa thân từng khiến Chung Hân Đồng, Thư Kỳ, Trương Bá Chi, Thang Duy,
Từ Nhược Tuyên…điêu đứng, nhưng họ đã dũng cảm vượt qua.
Chung Hân Đồng
Chung Hân Đồng đã đánh mất đi sự hồn nhiên, trẻ trung khi
vướng vào scandal sex với Trần Quán Hy vào năm 2008. Hình tượng sụp đổ,
sự nghiệp tụt dốc, cô tưởng sẽ không gượng dậy được. May mắn, bạn bè,
giới truyền thông và khán giả đã giúp Chung Hân Đồng đứng lên.
Mặc
dù không còn đình đám như xưa nhưng Chung Hân Đồng đã có thể bình thản
tìm niềm vui trong công việc đóng phim. Năm ngoái cô tham gia 4 phim,
còn năm nay đã hoàn thành 2 tác phẩm mới.
Trương Bá Chi
Cũng là nạn nhân của Trần Quán Hy nhưng Trương Bá Chi dũng cảm đối diện
với sự thật. Tuy scandal khiến cô mất rất nhiều thứ, từ danh tiếng đến
gia đình, song mỹ nhân sinh năm 1980 này luôn chứng tỏ mình là người phụ
nữ mạnh mẽ.
Hiện tại, Trương Bá Chi đã thoát khỏi ám ảnh của
những bức ảnh nóng, an phận bên 2 cậu con trai. Mới đây, cô đầu tư thực
hiện bộ phim truyền hình Khỏa ái, dự kiến lên sóng vào cuối năm nay.
Thang Duy
Đối với Thang Duy, thành công của cô đến từ bộ phim Sắc, giới và
thất bại của cô cũng vì tác phẩm này. Những cảnh ân ái táo bạo với
Lương Triều Vỹ trong phim được phóng to, tràn ngập trên mạng, trở thành
chủ đề bàn luận của mọi người. Không những thế, cô còn bị cấm xuất hiện
tại thị trường Trung Quốc một thời gian. Sau cơn mưa trời lại sáng, bằng
thực tài, Thang Duy đã khẳng định mình qua các phim sau đó.
Bây
giờ, mỹ nhân sinh năm 1979 đã có một sự nghiệp tốt đẹp bên cạnh một tình
yêu vượt biên giới với đạo diễn Hàn Quốc Kim Tae Yong, đám cưới sẽ tổ
chức vào tháng 10 tới đây. Hiện tại, Thang Duy có 4 phim đang chờ lịch
ra rạp, trong đó có tác phẩm mang tên Cyber của đạo diễn Hollywood Michael Kenneth Mann.
Thư Kỳ
Xuất thân là người mẫu chụp ảnh khỏa thân cho tạp chí người lớn, sau đó
lại đóng phim cấp ba, Thư Kỳ từng lo lắng mình không thể quay đầu lại
khi những hình ảnh bất nhã, những thước phim rẻ tiền tràn ngập khắp nơi.
May mắn, nghị lực của một cô gái sớm bước chân vào đời đã giúp cô dần
dần tiến thẳng ra phía có ánh sáng rực rỡ, trở thành một trong những mỹ
nhân sexy được yêu thích của màn ảnh Hoa ngữ. Mới đây, có thông tin Thư
Kỳ và đạo diễn trẻ Phùng Đức Luân đã quyết định "góp gạo nấu chung".
Sau Tây du ký - Mối tình ngoại truyện của Châu Tinh Trì, Thư Kỳ đã tham gia 4 phim nhưng đều chưa công chiếu. Đáng chú ý nhất trong số này là tác phẩm võ hiệp Nhiếp Ẩn Nương của đạo diễn Hầu Hiếu Hiền.
Từ Nhược Tuyên
Cảm thấy tên tuổi vẫn mờ nhạt, Từ Nhược Tuyên đưa ra một quyết định đầy
mạo hiểm - chụp ảnh khỏa thân và đóng phim cấp ba. Cũng như Thư Kỳ, mỹ
nhân Đài Loan sinh năm 1975 đã từng rơi vào giai đoạn khủng hoảng khi
những hình ảnh không mảnh vải che thân xuất hiện trên nhiều trang mạng
người lớn.
Phải mất một thời gian dài, Từ Nhược Tuyên mới vượt
qua ám ảnh đen này để hiện tại là một ngôi sao của cả 2 lĩnh vực phim
ảnh và ca hát. Năm 2014, cô đã đóng 4 phim nhưng đều xếp lịch ra rạp vào
năm sau.
Hà Khiết
Ngoại hình dịu dàng, dễ thương nhưng ngay khi đến với làng giải trí, Hà
Khiết đã vướng ngay scandal bị phát tán ảnh nóng, ăn mặc "lộ hàng", chỉ
sau một đêm trở thành "đối tượng mổ xẻ" của cư dân mạng Trung Quốc. Vốn
bản tính mạnh mẽ, tình cũ sinh năm 1986 của "tiểu kungfu" Thích Tiểu
Long đã nhanh chóng vượt qua, dùng thực lực chứng tỏ tài năng của mình.
Hà Khiết đang có một gia đình hạnh phúc với nam diễn viên Hác Tử Minh
cùng cậu con trai mới vừa đầy tháng.
Trước khi nghỉ sinh, Hà Khiết đã hoàn thành bộ phim truyền hình
Tuyệt sắc thiên khiếu của nhà sản xuất danh tiếng Trương Kỷ Trung.
Anh Dương (tổng hợp)
**********************
Vụ Chu Vĩnh Khang: Thêm hai kiều nữ CCTV bị điều tra
Sau những nhân vật lãnh đạo tiếng tăm trong
CCTV, hai bóng hồng của đài này cũng bị điều tra vì liên quan tới vụ bê
bối của cựu ủy viên Bộ Chính trị Trung Quốc Chu Vĩnh Khang.
|
Hai phát thanh viên CCTV đang bị điều tra vì được cho là liên quan đến Chu Vĩnh Khang. |
Trang ifeng.com (Hong Kong) đưa tin, Diệp Nghênh
Xuân và Thẩm Băng, hai phát thanh viên Đài truyền hình Trung ương Trung
Quốc (CCTV) nằm trong số tình nhân của Chu Vĩnh khang ở CCTV.
Ngoài ra, một số mỹ nhân khác trong CCTV cũng được cho là người tình của ông Chu như: Giả Hiểu Diệp, Âu Dương Hạ Đan, Phương Xuân Yến, Lý Tiểu Manh, Lưu Phương Phi…
Theo trang Wantchinatimes, Diệp Nghênh Xuân gia nhập CCTV từ năm 1998 và nhanh chóng trở thành phát thanh viên nổi bật của đài. Trong khi đó, Thẩm Băng từng làm MC tại CCTV nhưng đã rời đài vào năm 2008 để bắt đầu sự nghiệp chính trị.
Không những thế, người vợ thứ hai của ông Chu là bà Jia Xiaoye, cựu xướng ngôn viên CCTV được cho là “một món quà” mà phó chủ tịch CCTV đã tặng cho ông Chu.
Trước khi bắt hai người đẹp Diệp và Thẩm, hàng loạt nhân vật tiếng tăm khác của CCTV cũng đã bị bắt và điều tra.
|
Lưu Phương Phi (trái) và Diệp Nghênh Xuân, hai trong số những người đẹp CCTV được cho là từng qua tay Chu Vĩnh Khang. |
Điển hình là vụ bắt giữ giám đốc kênh tin tức tài chính Quách
Chấn Tỉ và chủ nhiệm chương trình Điền Lập Vũ hôm 1/6. Tiếp đó, phó
giám đốc kênh tin tức tài chính của CCTV Lý Dũng và phát thanh
viên kinh tế sừng sỏ Nhuế Thành Cương cũng được các kiểm sát viên áp tải
ra khỏi đài hôm 11/7 để điều tra.
Theo truyền thông Trung Quốc, CCTV đang nằm trong danh sách của 5 đội điều tra từ Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương và Văn phòng Kiểm toán Quốc gia.
************************
Tắm biển kiểu mới
Kiểu xe độc nhất vô nhị, thiền với dưa hấu, hay những vị khách đi máy bay lạ kỳ...
|
Phái thiền dưa hấu.
|
|
Ai thường xuyên như thế này? Khai mau.
|
|
Game over.
|
|
Nghe điện thoại cũng phải giở độc chiêu.
|
|
Có thật là vậy không?
|
|
Tắm biển kiểu mới.
|
|
Ai dễ thương hơn nào?
|
|
Xe độc chưa?
|
|
Kiểu tập luyện không giống ai.
|
|
Ôi! Tuổi thơ tôi.
|
|
Vị khách đặc biệt.
|
|
Béo quá là khổ lắm nha.
|
|
Anh chàng này dùng gì để làm bịt mắt thế này?
|
|
Bánh xe cũng có thể đựng lon giải khát luôn nha.
|
|
Kế hoạch tác chiến đôi bên cùng có lợi |
Ốc Sên
*****************
20 đất nước xinh đẹp nhất thế giới
Scotland đứng đầu danh sách nhờ
khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, những cánh đồng xanh mướt mát, những
tòa lâu đài cổ kính cùng bề dày lịch sử phong phú.
Cẩm nang du lịch Rough Guide vừa công bố top 20 quốc gia sở
hữu cảnh vật tươi đẹp nhất thế giới, số thứ tự dựa trên lượng bình chọn
của khách du lịch qua các trang mạng xã hội như Facebook, Twitter.
20. Việt Nam
Rough Guide đặc biệt ca ngợi một số các cảnh đẹp ở Việt Nam là Vịnh Hạ Long, ruộng bậc thang ở Sa Pa.
|
Ruộng bậc thang ở miền bắc Việt Nam là một trong những điểm đến hấp dẫn du khách nước ngoài.
|
19. Croatia
Viên ngọc của châu Âu thu hút khách du lịch khắp nơi trên thế giới nhờ những điểm đến hấp dẫn như Dubrovnik và Hvar.
|
Croatia sở hữu vẻ đẹp vừa hiện đại, vừa cổ xưa.
|
18. Ireland
"Trong những dư âm tốt đẹp về Ireland, du khách luôn nhớ đến các cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp, lãng mạn của đất nước này", Rough Guide nhận xét.
|
Ireland là quốc gia có địa hình tương đối bằng phẳng theo hình lòng chảo.
|
17. Na Uy
Na Uy nổi tiếng với các vịnh hẹp, khí hậu trong lành và cuộc sống giàu có, sung túc luôn là điểm đến mơ ước của nhiều du khách.
|
Na Uy là một quốc gia theo thể chế quân chủ lập hiến tại Bắc Âu chiếm phần phía tây Bán đảo Scandinavia.
|
16. Peru
Peru sở hữu rừng rậm
Amazon nổi tiếng, những sa mạc và núi tuyết phủ trắng xóa cùng thành cổ
Machu Picchu là một trong những lý do khiến quốc gia này xứng đáng nằm
trong danh sách 20 quốc gia đẹp nhất thế giới.
|
Lãnh thổ Peru là quê hương của nhiều nền văn hóa cổ đại, trải dài
từ văn minh Norte Chico- một trong các nền văn minh cổ xưa nhất trên thế
giới, đến Đế quốc Inca- quốc gia lớn nhất châu Mỹ thời kỳ tiền Colombo.
|
15. Thụy Sĩ
Nơi đây sở hữu những dãy núi tuyệt đẹp, không khí trong lành và người dân thân thiện.
|
Thụy Sĩ - đất nước của những chiếc đồng hồ nổi tiếng và đắt giá.
|
14. Phần Lan
Phần Lan là một trong những quốc gia bí ẩn nhất trời Âu với những câu chuyện huyền thoại gắn liền với ông già Tuyết.
|
Phần Lan là một trong những quốc gia dân cư thưa thớt nhất châu Âu
|
13. Ấn Độ
Dù Ấn Độ không được đánh giá là một đất nước an toàn dành cho nữ giới,
nơi đây vẫn được nhiều du khách thừa nhận là một quốc gia xinh đẹp với
bề dày lịch sử phong phú và các công trình đền đài hoành tráng.
|
Ấn Độ là một quốc gia có diện tích rộng lớn và đông dân thuộc bậc nhất thế giới.
|
12. Mexico
Mexico là một trong những cái nôi của nền văn minh lớn trên thế giới.
Cảnh đẹp nơi đây gắn liền với văn hóa, lịch sử. Ngoài ra Mexico còn hấp
dẫn du khách bởi ẩm thực ngon tuyệt.
|
Mexico là quốc gia có diện tích rộng lớn, gần 2 triệu km2.
|
11. Slovenia
Slovenia có tất cả
những thứ mà du khách cần: núi, rừng, hồ, biển, những thị trấn cổ xinh
đẹp, con người thân thiện và thức ăn tuyệt vời.
|
Slovenia là một quốc gia có diện tích tương đối nhỏ và ít dân.
|
10. Wales
Dù nhỏ bé nhưng nơi đây luôn sở hữu những danh lam thắng cảnh cuốn hút, những ngọn núi tuyệt đẹp và rừng cây xanh mướt.
|
Hai phần ba dân số của Wales sống ở các thung lũng và đồng bằng ven
biển phía Nam, một số lượng đáng kể tập trung ở phía Đông Bắc.
|
9. Mỹ
Quốc gia đa sắc tộc này sở hữu cảnh quan thiên nhiên hùng vĩ, nền kinh
tế lớn nhất thế giới với cuộc sống tự do khoáng đạt. Từ nhiều năm nay,
các thế hệ du khách và người di cư đã luôn coi Mỹ là biểu tượng của sự
tươi đẹp, trù phú và là một trong những điểm đến được yêu thích nhất.
Grand Canyon là một trong những cảnh quan thiên nhiên hùng vĩ nhất của quốc gia này.
|
8. Iceland
Sở hữu những bãi biển đẹp, suối nước nóng và núi lửa, Iceland luôn là ứng cử viên sáng giá cho mọi cuộc bình chọn về du lịch.
Iceland còn tên gọi khác là Băng đảo.
|
7. Anh
Nước Anh cổ kính, tráng lệ và không kém phần hiện đại từ lâu đã trở thành điểm đến mơ ước của nhiều du khách.
|
Anh là một quốc gia hiện đại, giàu có và là một trong những nơi nhiều du khách ghé thăm nhất.
|
6. Indonesia
Bali của Indonesia luôn là điểm đến được đánh giá cao đối với khách du lịch.
|
Nhắc đến Indonesia - nhiều người nghĩ ngay đến Bali xinh đẹp.
|
5. Nam Phi
Quê hương của mỹ nhân Charlize Theron sở hữu những bãi biển xinh đẹp và cuộc sống thiên nhiên hoang dã phong phú, sinh động.
|
Nam Phi có một lịch sử rất khác biệt với các quốc gia khác ở Châu
Phi, kết quả một phần do quá trình nhập cư sớm từ Châu Âu.
|
4. Italy
Quốc gia hình chiếc ủng sở hữu vẻ đẹp lãng mạn, mê hoặc của những thị
trấn nhỏ bé, cổ kính cùng bề dày lịch sự tại các thành phố lớn.
|
Italy - đất nước hình chiếc ủng xinh đẹp ở châu Âu.
|
3. New Zealand
Quốc gia này được ca
ngợi là sở hữu những ngọn đồi xanh mướt, núi non hùng vĩ, vịnh hẹp ngoan
mục và cảnh quan đa dạng, phong phú.
|
Đây là một quốc gia hải đảo nằm ở vùng Tây Nam Thái Bình Dương
|
2. Canada
Quê hương của những chú hải ly và danh ca Celine Dion cũng tạo ấn tượng
sâu sắc trong lòng du khách. Đó là lý do vì sao nhiều người đã bình
chọn cho quốc gia này và nó nằm ở vị trí thứ hai.
|
Canada là quốc gia có diện tích lớn thứ hai trên thế giới.
|
1. Scotland
Theo kết quả khảo sát, Scotland là quốc gia xinh đẹp nhất trên thế giới. Nơi đây thu hút du khách bởi những bãi biển hoang dã, những lâu đài cổ kính, những vách đá cheo leo...
|
Scotland là một quốc gia tại Tây Âu, thuộc Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland cùng với Anh, xứ Wales và Bắc Ireland. |
Anh Minh
Ảnh: Rough Guides
*********************
3 triệu đồng/con gà tiến vua, muốn mua phải chờ đến Tết
Một con gà Hồ trưởng thành nặng 5 - 6kg có giá
2,5 - 3 triệu đồng. Thịt gà thơm ngon, giá cao ngất nhưng không phải
lúc nào cũng có sẵn, thực khách muốn ăn phải chờ đến Tết.
Gà Hồ là đặc sản ăn, chơi
của làng Lạc Thổ, thị trấn Hồ (Thuận Thành, Bắc Ninh). Nhìn bên ngoài,
gà Hồ khá giống với gà Đông Tảo (Hưng Yên) nên người dân lấy việc quan
sát đôi chân là cách tốt nhất để phân biệt. Chân gà Hồ to, có vảy mịn,
bản tròn, cao trường. Chân gà Đông Tảo ngắn, xù xì và sờ vào có phấn ở
tay.
|
Cân nặng trung bình của một con
gà Hồ khoảng 5 - 6 kg và có thể được định giá lên tới 3 triệu đồng nếu
bán theo dạng gà thịt với mức 500.000 đồng/kg. Ảnh: Diệp Sa
|
Người làng cho biết, đây là giống gà quý, xưa kia được chọn
làm sản vật của làng dâng lên vua chúa nên gà Hồ còn được gọi là gà tiến
vua. Gà được nuôi theo phương pháp dân dã, tự nhiên, chủ yếu bằng thóc
gạo nên thịt hồng, thơm ngon, có giá trị kinh tế cao.
Giá gà Hồ xịn nhiều năm nay vẫn giữ nguyên mức 350.000 - 500.000
đồng/kg, tùy theo cân nặng. Thông thường, gà càng to, giá bán càng đắt.
Tuy nhiên, không phải ai mang tiền vào giữa làng Lạc Thổ đều mua được gà
Hồ làm thịt. Ngoài 1 - 2 tháng áp Tết, khách phương xa tìm về làng cũng
rất khó để mua được gà lấy thịt bởi ở làng này, ngày thường mỗi hộ nuôi
cũng chỉ sở hữu một, đôi bộ gà Hồ trưởng thành để nhân giống chứ không
có gà lớn bán sẵn.
|
Gà Hồ và gà Đông Tảo khác nhau chủ yếu ở bộ chân. Chân gà Hồ vảy mịn, bản tròn còn chân gà Đông Tảo ngắn, xù xì. Ảnh: Diệp Sa
|
Ông Nguyễn Đăng Chung, Chủ nhiệm CLB gà Hồ làng Lạc Thổ cho
biết, hiện cả làng có khoảng gần 300 hộ nuôi nhưng chỉ có 32 hộ nuôi
chuyên giống gà Hồ thuần chủng. Gà Hồ khó nuôi hơn các loại gà khác,
không thể nuôi công nghiệp, giá thịt đắt đỏ nên hơn ba chục hộ trong CLB
gà Hồ nuôi gà vừa để chơi, nhân giống, vừa để duy trì hoạt động bảo tồn
giống gà quý của quê hương.
Thông thường nuôi một con gà Hồ từ
lúc mới nở tới khi lấy thịt mất khoảng 1 năm. Gà mái cho loạt trứng đầu
tiên khi tròn 8 tháng tuổi, gà trống thì phải tròn 1 năm mới tập tọe đạp
mái. Gà nuôi tốt tới lúc lấy thịt có thể đạt cân nặng cao nhất lên tới
hơn 6kg. Ông Chung cho biết, một con gà từ 5 đến 6kg có giá bán cao nhất
lên tới 3 triệu đồng. Gà to nhưng thịt bùi, thơm ngon chứ không khô bã.
Những ngày cuối năm, áp Tết, khách thập phương đổ về làng Lạc Thổ mua
gà Hồ rất đông, đem lại thu nhập từ vài chục tới cả trăm triệu cho nhiều
hộ nuôi. Do thời gian nuôi dài, giá đắt đỏ nên gà Hồ lấy thịt chỉ được
dân làng bán trong dịp Tết.
|
Ông Nguyễn Đăng Chung, Chủ
nhiệm CLB gà Hồ làng Lạc Thổ, sở hữu đàn gà gần 50 con nhưng cũng chỉ có
1 bộ gà gây giống. Ảnh: Diệp Sa |
“Đây thực sự là giống gà quý, cần được bảo tồn và nhân
giống", ông Chung cho biết. Từ bao đời nay, cứ vào dịp Tết cổ truyền thì
dù nhà nghèo khó đến đâu, đã là dân làng Lạc Thổ đều phải có một con gà
Hồ đẹp bày lên mâm cúng tổ tiên và mâm lễ ra đình. Con gà Hồ nặng hơn
5kg giá tới mấy triệu, ngả thịt đầy một mâm to nên ngay cả người nuôi
cũng chỉ dám thưởng thức thịt gà vào dịp Tết. Ngày thường cũng không có
mấy khách sẵn sàng rút ví tiền triệu để ăn thịt gà nên dân làng chọn
cách gây và bán gà giống. Hiện giống gà Hồ được xuất đi khắp các tỉnh
trong Nam, ngoài Bắc với giá 120.000 - 150.000 đồng/con.
Diệp Sa
*****************************
Chợ dơi quay, chuột nướng ở Indonesia
Thịt chó thui, chuột nướng, dơi quay nằm la
liệt tại một khu chợ nổi tiếng với nhiều món ăn “ngon” trên đảo Sulawesi
của Indonesia.
|
Người ta xếp những con dơi quay
lên mặt bàn để bày bán ở chợ Langowan trên đảo Sulawesi của Indonesia.
Đây là một trong số những điểm du lịch. |
|
Một người đàn ông nướng những con chó trên nền đất dính bùn. |
|
Những con thằn lằn “phơi” nội tạng trong ổ bụng sau khi người ta phanh thây. |
|
Các tiểu thương dùng que nhỏ xuyên qua thân con dơi rồi nướng chúng. |
|
Các bộ phận của chó, rắn, dơi
nằm la liệt trên bàn. Chính phủ Indonesia đang theo dõi sát sao hoạt
động của chợ Langowan sau khi giới chức phát hiện các tiểu thương kinh
doanh heo rừng, một động vật nguy cấp. |
|
Hình ảnh chân của những con heo rừng treo lơ lửng ở quầy hàng luôn ám ảnh tâm trí du khách khi họ ghé qua Langowan. |
|
Người đàn ông dùng 3 con dao khác nhau để “xử” một con rắn có chiều dài 3 m. |
|
Sau đó, ông bày các khúc rắn trên bàn. Khách hàng có thể chọn mua với số lượng tùy thích. |
|
Người đàn ông mua một giỏ chuột
để chế biến cho bữa tối. “Tôi chỉ có một từ để miêu tả về mùi ở khu
chợ. Đó là kinh khủng. Không khí xung quanh đã biến đổi vì xác động
vật. Những con vật bị treo lên giá. Chúng khiến tôi buồn nôn và
choáng”, Anh Raymond Walsh, khách du lịch, viết trên nhật ký điện tử cá
nhân.
|
|
Một người đàn ông xách cặp chân lợn. |
|
Dù chợ Langowan không đạt tiêu
chuẩn vệ sinh, song nó vẫn là một điểm hấp dẫn khách du lịch và người
dân địa phương. Nhiều người tìm tới chợ để mua đồ chế biến cho thực đơn
của họ. |
|
Theo một cuộc khảo sát ngẫu nhiên, người dân địa phương cho hay họ coi lợn, dơi là những món ngon trong vùng. |
Hải Anh
Ảnh: Getty Images
***********************
Phát hiện hàng loạt thực phẩm Hàn Quốc nhiễm độc chất
Theo nghiên cứu, hàng loạt hóa chất Hàn Quốc tiềm ẩn các hóa chất độc hại dễ gây nguy hiểm cho người tiêu dùng.
Gần đây, sau khi kiểm tra
397 loại thực phẩm tại Hàn Quốc, các nhà khoa học thuộc Đại học Quốc
gia Pusan ở Busan, Hàn Quốc nhận thấy hóa chất PFAAs chứa trong thực
phẩm. Họ phát hiện hóa chất PFOS và chuỗi PFCAs chủ yếu được tìm thấy
trong cá, động vật có vỏ và thực phẩm chế biến, còn PFOA và chuỗi PFCAs
lại được tìm thấy chủ yếu trong sữa và đồ uống. Ngoài ra, các nhà khoa
học cũng nhận thấy nước máy có thể chứa lượng lớn chất PFOA.
Các
hóa chất bao gồm: PFAAs - axit perfluoroalkyl, PFOS - perfluorooctane
sulfonate, PFCAs - axit perfluorocarboxylic, PFOA - axit
perfluorooctanoic.
|
Thực phẩm Hàn Quốc bị nhiễm hóa chất độc hại hàng loạt. Ảnh minh họa
|
Nhìn chung, người Hàn Quốc trưởng thành thường tiêu thụ hóa
chất PFOS và PFOA lần lượt khoảng 0,60 - 3,03 ng/kg trọng lượng cơ
thể/ngày và 0,17 - 1,68 ng/kg trọng lượng cơ thể/ngày. Tuy nhiên, theo
quy định của Cơ quan An toàn thực phẩm châu Âu, thì hàm lượng hoá học
tối đa cho người tiêu dùng là 150ngkg-1bwd-1 đối với PFOS và
1500ngkg-1bwd-1 đối với PFOA.
Trên thực tế, perfluorooctane
sulfonate (PFOS) và axit perfluorooctanoic (PFOA) được sử dụng rất phổ
biến, các dẫn xuất hóa học cả trong nước, chất kháng dầu và nhiều vật
liệu khác đều được chiết xuất từ hóa chất tìm thấy trong hơn 200 vật
liệu công nghiệp và hàng tiêu dùng tại các nước đang phát triển.
Chúng
có mặt trong các sản phẩm tiêu dùng và hàng gia dụng như lớp phủ vải,
lớp phủ thảm, lớp phủ giấy, đánh bóng sàn/sáp, chất tẩy rửa có tính
kiềm, chất tẩy rửa răng giả và một số loại dầu gội.
Nguy hại hơn,
những hóa chất này rất độc hại đối với cả động vật và con người vì
chúng có nguy cơ gây nhiễm độc gan, gây ung thư, mất cân bằng nội tiết,
thần kinh và khiến độc tính phát triển, vì vậy người tiêu dùng nên hết
sức thận trọng khi tiêu thụ sản phẩm hàng hóa hàng ngày.
Theo Linh Nguyễn/ Chất lượng Việt Nam
*************************
*********************