Thi thể của Raymond Goodwin, 34 tuổi, và Claudell Christmas, 35 tuổi, được người thân tìm thấy trong căn hộ của Raymond vào ngày 15/8/2002.
Trước đó, Cariletta, em gái Raymond, nhận được cuộc gọi từ một người bạn cho biết nghe thấy những tiếng súng khi đang nói chuyện điện thoại với Claudell, sau đó anh ta có vẻ không thở được, đồng thời có một số giọng nữ nói: "Lấy tiền đi, lấy tiền đi". Không thể liên lạc với anh trai hay Claudell, cô đến căn hộ để kiểm tra và phát hiện các thi thể.
Cảnh sát không tìm thấy dấu hiệu đột nhập và vật lộn trong căn hộ. Raymond bị bắn vào đầu và nhiều phát đạn vào bụng. Claudell chết vì một phát đạn duy nhất vào đầu. Tổng cộng bảy viên đạn được bắn ra. Cảnh sát tìm thấy những vỏ đạn cỡ nòng .32 từ loại súng nhỏ thường được phụ nữ sử dụng.
Cariletta và Raymond đều hoạt động trong ngành công nghiệp giải trí dành cho người lớn ở Atlanta, thủ phủ của bang Georgia. Cariletta là vũ công còn Raymond là nhiếp ảnh gia chuyên chụp ảnh các vũ công để giúp họ tiếp thị bản thân.
Cariletta nói với cảnh sát rằng động cơ của vụ giết người có thể là cướp của, vì anh trai cô có rất nhiều thiết bị chụp ảnh đắt tiền, hai nạn nhân cũng được biết là luôn mang theo nhiều tiền mặt đến câu lạc bộ. Tại hiện trường, ví của cả hai đều không còn tiền.
Theo cảnh sát, trong khoảng thời gian này, ngành công nghiệp giải trí người lớn ở Atlanta đang bùng nổ. Nhiều vụ cướp được thực hiện bởi phụ nữ với nạn nhân là những người đàn ông lắm tiền ra vào câu lạc bộ.
Hai ngày sau, Lemetrius Twitty, 29 tuổi, được tìm thấy bị bắn chết trong căn hộ ở Atlanta. Cảnh sát phát hiện những vỏ đạn cỡ nòng .32 tương tự. Tiền và chiếc xe Nissan Maxima màu vàng của nạn nhân biến mất.
Từ những điểm tương đồng, cảnh sát nhận định nhiều khả năng cả ba án mạng được thực hiện bởi cùng một người. Lemetrius cũng làm việc trong giới với Cariletta, Raymond và Claudell, khiến nhiều người sợ hãi một kẻ sát nhân hàng loạt đang nhắm vào ngành này.
Bạn gái Raymond khai với cảnh sát rằng vào đêm xảy ra án mạng, Raymond và Claudell đã đi chơi với các vũ nữ thoát y có biệt danh "Peaches" và "Snow". Tuy nhiên, việc tìm kiếm hai vũ nữ gặp khó khăn. Cariletta nhớ đã gặp họ tại một bữa tiệc trên du thuyền vài tuần trước vụ án nên quyết định giúp đỡ điều tra.
Là vũ công nổi tiếng, một số câu lạc bộ thoát y đã cho phép Cariletta xem hồ sơ các vũ công của họ. Cô nhận ra vũ nữ được gọi là "Peaches", nhưng cảnh sát chưa thể xác định được vị trí của người này.
10 ngày sau án mạng, cảnh sát có bước đột phá khi một người gọi 911 báo cáo có ba phụ nữ khả nghi trong sảnh của cửa hàng đồ ăn nhanh. Trước đó, một loạt vụ cướp có vũ trang xảy ra tại các chi nhánh của chuỗi cửa hàng này trên khắp Atlanta nên nhân viên đã được cảnh báo.
Khi đến nơi, cảnh sát tìm thấy ba phụ nữ đang trốn trong phòng vệ sinh, trong đó có "Peaches", tên thật là Falicia Blakely, 19 tuổi, và "Snow", tên thật là Armeshia Ervin, 20 tuổi. Kiểm tra thẻ trên chiếc xe mà họ lái đến nhà hàng cho thấy nó khớp với chiếc Nissan Maxima bị mất của Lemetrius.
Cảnh sát cho biết ba phụ nữ này đang cố vứt bỏ súng trong két nước bồn cầu, một trong đó là khẩu súng cỡ nòng cùng loại với súng ngắn được sử dụng trong các vụ giết người.
Khi bị thẩm vấn, Falicia và Armeshia thừa nhận đã giết ba nạn nhân.
Falicia khai rằng hai người gặp Raymond qua việc chụp ảnh và tin rằng anh ta có tiền. Họ theo Raymond về nhà với ý định cướp của và lấy được khoảng 1.000 USD. Sau khi sát hại hai người đàn ông, Falicia và Armeshia đến các câu lạc bộ vào đêm 16/8 và gặp Lemetrius. Nghĩ anh ta có tiền, họ nhận lời mời về căn hộ. Falicia thừa nhận đã bắn chết Lemetrius, lấy 650 USD và ôtô của anh ta.
Điều tra viên đánh giá Falicia là phụ nữ máu lạnh, chỉ làm những gì cô ta cần và muốn làm. Tuy nhiên, Falicia đưa ra lời bào chữa cho tội ác của mình rằng bị tên ma cô Mike Berry ép buộc cướp và giết những kẻ có tiền.
Theo lời khai, Falicia có tuổi thơ cơ cực, bố vào tù ra tội vì ma túy, mẹ thiếu quan tâm. Ở tuổi 15-16, cô ta chuyển đến Atlanta cùng mẹ. Không lâu sau, Falicia sử dụng thẻ căn cước giả để khai gian tuổi, bắt đầu làm vũ nữ thoát y. Cô ta bỏ học cấp ba, kiếm tiền để sống riêng.
Khi mang thai ở tuổi 17, Falicia vẫn tiếp tục công việc trong câu lạc bộ đêm. Lúc này, cô ta gặp Mike Berry, hơn 14 tuổi. Anh ta tỏ ra yêu thương, chiều chuộng, mua quần áo và xe cho Falicia, nhận làm bố của đứa trẻ. Falicia nói bị thao túng, lừa gạt bởi những lời hứa hẹn của Mike, cuối cùng trở thành gái mại dâm kiếm tiền cho anh ta và bị ép giết người, cướp của.
Luật sư bào chữa của Falicia cho rằng chính cô cũng là nạn nhân bị lợi dụng. Nhưng Mike phủ nhận mọi liên quan trong các cuộc thẩm vấn, Armeshia cũng không đưa ra lời khai ủng hộ các cáo buộc của Falicia. Vì thế, Mike chưa bao giờ bị buộc tội với bất kỳ tội danh nào liên quan đến các vụ cướp và giết người.
Các công tố viên ban đầu đề nghị án tử hình cho Falicia vì cô ta là người nổ súng giết cả ba nạn nhân chỉ trong 24 giờ. Tuy nhiên, luật sư bào chữa kêu gọi giảm án do tuổi tác và hoàn cảnh của Falicia.
Năm 2004, Falicia thỏa thuận nhận tội để tránh án tử hình khi ra tòa xét xử. Cô ta nhận ba án tù chung thân mà không có cơ hội được ân xá.
Gia đình Raymond cho biết dẫu Falicia thực sự là nạn nhân của ma cô thì cô ta cũng xứng đáng phải chịu trách nhiệm với những lựa chọn sai lầm của mình.
Armeisha cũng thỏa thuận nhận tội, bị phạt tù chung thân và sẽ đủ điều kiện để được xét ân xá vào năm 2027.
Năm 2017, bộ phim When Love Kills: The Falicia Blakely Story được sản xuất dựa trên câu chuyện cuộc đời Falicia.
Tuệ Anh (Theo Oxygen)