Văn Học & Nghệ Thuật

VIÊN LINH ĐÃ LÓ MẶT …vẫn tiếp tục luận điệu trí trá - NHẬT TIẾN

Trong cuốn này, vì để bảo vệ danh dự cho TTVB/VN (Trung Tâm Văn Bút Việt Nam) cũng như cho hai vị Chủ Tịch, Tổng Thư Ký Văn Bút là LM Thanh Lãng và GS Phạm Việt Tuyền trước sự vu cáo của ông Viên Linh trên báo Khởi Hành rằng:

Trong cuốn này, vì để bảo vệ danh dự cho TTVB/VN (Trung Tâm Văn Bút Việt Nam) cũng như cho hai vị Chủ Tịch, Tổng Thư Ký Văn Bút là LM Thanh Lãng và GS Phạm Việt Tuyền trước sự vu cáo của ông Viên Linh trên báo Khởi Hành rằng:

1) Trung Tâm Văn Bút Việt Nam đã do Việt Cộng điều hành, qua bàn tay Thanh Lãng, Phạm Việt Tuyền.

2) Phạm Việt Tuyền thì bận rộn đặt bàn giấy đăng ký các “nhà văn Ngụy”, trước khi chịu đói không nổi, phải bỏ Sài Gòn chạy qua Pháp. “...


..., tôi đã chất vấn ông Viên Linh:

1) Hãy trưng những bằng cớ chứng tỏ do bàn tay các vị Thanh Lãng, Phạm Việt Tuyền mà TTVB/VN đã trở thành công cụ do Việt Cộng điều hành.

2) GS Phạm Việt Tuyền đặt bàn giấy đăng ký các “nhà văn Ngụy” tại địa điểm nào, thời điểm nào ở Sài Gòn và hãy nêu vài tên tuổi của những “nhà văn Ngụy” đã trực tiếp ghi danh tại bàn giấy của GS. Phạm Việt Tuyền.

Hơn ba tháng trời trôi qua, ông Viên Linh đã giấu mặt không trả lời và chỉ để cho tay em xông ra viết lách lung tung, luận điệu lùm loạp, trí trá mà không mang lại đôi chút ánh sáng gì cho hai thắc mắc đã nêu ở trên của tôi.

Tất nhiên tôi vẫn trông chờ sự ngay thẳng, minh bạch và liêm sỉ trong ngòi bút của ông Viên Linh, trước sự ông bôi nhọ cả một tập thể cầm bút bao gồm gần 200 hội viên của TTVB/VN trước năm 1975.

Còn với loại cầm bút như cô Tà Cúc thì tôi không còn gì để nói, sau khi tôi đã trả lời nhà báo Kiều Phong khi ông nêu thắc mắc về nhân vật này. Cả thư nêu thắc mắc lẫn thư trả lời đã được ông Kiều Phong công bố rộng rãi trên internet. Xin trích lại nguyên văn như sau:

Thư KP gửi cụ Nhật Tiến:

Kính gửi cụ Nhật Tiến,
Xưa nay, nhiều người, cả già lẫn trẻ, cả trong và ngoài văn giới, cũng như Kiều mỗ, coi chuyện được quen biết cụ là điều hân hạnh. Nay có đứa tuổi đời còn non trẻ, rêu rao ầm ỹ là nó “xấu hổ vì quen biết nhà văn Nhật Tiến”, xin cụ cho biết thực hư thế nào?
Đa tạ,
Kiều Phong


Thư phúc đáp của Nhật Tiến:

Kính bác Kiều Phong,
Cái câu nói lố lăng càn rỡ đó tôi cũng đã đọc. Tôi nghĩ rằng nếu là người tử tế thì hẳn cô ta đang phải tự xấu hổ vì trong một phút thiếu suy nghĩ đã đưa những lời đó lên mặt báo Khởi Hành của ông Viên Linh
Về phần tôi, tôi chẳng thấy phải bận tâm gì về những lời lẽ đó cả. Bởi vì trong suốt hai năm cô ta lui tới nhà tôi – cô ta tới nhà tôi chứ tôi chẳng hề tới nhà cô ta, cho tới nay tôi vẫn chưa biết nhà cô ta ở đâu -, tôi đã ứng xử thân tình nhưng trong sáng và nghiêm túc. Tôi đã cung ứng phương tiện in ấn cho cô ta, lại dùng nhiều thì giờ dạy cô ta học cách xài software Quart Xpress để cô ta có thể tự lay out lấy sách của mình. Thế mà đã không ơn nghĩa thì thôi, chứ sao lại có thể nói rằng đã xấu hổ vì quen biết tôi ?
Rất cám ơn sự quan tâm của bác.
Nhật Tiến


***

Những tưởng ông Viên Linh sẽ im miệng luôn thì tôi cho là mọi sự rồi cũng sẽ qua vì khi không trả lời được có nghĩa là những lời lẽ của ông như thế cũng chỉ là những lời vu khống, mạ lỵ chứ vốn chẳng có sự thật để mà trưng ra được.

Nhưng gần đây, Viên Linh đột nhiên ló mặt, không phải là để trả lời những thắc mắc của tôi (và hẳn cũng là của hầu hết văn giới) mà là để viết “châpeau” cho một bài lung tung, ý tưởng loạn xạ chả ra đâu vào đâu của cô Tà Cúc.

Viết lời giới thiệu cho bài của đàn em thì cũng được đi, chả ai cấm đoán. Nhưng Viên Linh lợi dụng chuyện này với tâm địa trí trá, đã lại tung ra những luận điệu vu khống hòng gỡ chút danh dự vì đã không trả lời được những thắc mắc kể trên.

Tôi nói trí trá và vu khống vì ông Viên Linh đã đưa ra những lời lẽ nguyên văn như sau:

...''...1) Năm 2000 sách Vũ Hoàng Chương của tôi in ra, mãi 17 năm sau ông Nhật Tiến mới phản ứng về một hai câu trong đó, lại cắt xén cho hợp ý mình, chuyện hẳn có vấn đề ẩn khuất ố tạp quanh giấy mực thời gian và nhân sự.
2) Nhật Tiến nhắn nhà phê bình Nguyễn Tà Cúc đến nhà lấy cuốn sách mới ông tặng, cô đã từ chối và giải thích lý do trong một lá thư riêng. Tác giả Nhật Tiến, người từng tuyên bố với người trong nước (đạo diễn Trần Văn Thủy): ―ở hải ngoại không có tự do viết, lại không muốn cô Tà Cúc tự do chọn sách đọc;
3)Tuy nhiên còn trẻ, cô chưa biết rõ ông Nhật Tiến, tác giả cuốn ―Giấc Ngủ Chập Chờn,‖ người của tranh tối tranh sáng, của chiêu bài hòa hợp hòa giải, do đó ông không có mặt trong Tuyển Tập Truyện Ngắn Hai Mươi Năm Văn Học VN (1975-1995) do Văn Bút VN Hải Ngoại lúc tôi làm chủ tịch chủ trương – chẳng hạn...."


***
Tôi xin trả lời từng điểm một về sự trí trá ở trên của ông Viên Linh :

1) Ông nói tôi: lại cắt xén (bài của VL viết về Vũ Hoàng Chương) cho hợp ý mình, chuyện hẳn có vấn đề ẩn khuất ố tạp quanh giấy mực thời gian và nhân sự.

Xin hỏi ông Viên Linh tôi cắt xén bài của ông ở chỗ nào ? Câu văn nào của ông bị thiếu hụt do bị tôi cắt xén mà ra ? Hãy nêu rõ ra đi, đừng có giở thói lập lờ, trí trá.

Còn cái “vấn đề ẩn khuất ố tạp quanh giấy mực thời gian và nhân sự” do ông nêu ra là cái vấn đề gì ? Cái gì “ố tạp” liên quan tới tôi ? Và thời gian là thời gian nào ?

Nhân sự ấy gồm những ai ? Hãy kể ra cho rõ, đừng mập mờ !

2) Ông Viên Linh cho là tôi “ nhắn nhà phê bình Nguyễn Tà Cúc đến nhà lấy cuốn sách mới do tôi tặng, nhưng bị cô từ chối”

Sự thể là khi còn coi cô ta là người quen biết, khi ra sách mới, tôi có hỏi địa chỉ của cô để gửi sách tặng qua bưu điện. Nhưng cô ta nói thôi đừng gửi tốn tiền, chờ khi bớt bệnh cô sẽ ghé nhà tôi lấy.

Chuyện chỉ có thế mà hóa ra “ tôi nhắn cô đến nhà lấy sách nhưng bị cô từ chối ”. Với cái thói gian xảo này chẳng trách chi ngày trước ông đã toa rập cùng em ruột của mình lấy lén tập thơ của Nguyễn Chí Thiện ở nhà của Ký mục gia Bùi Bảo Trúc để đem in hớt tay trên ông Nguyễn Thanh Hoàng, báo Văn Nghệ Tiền Phong.
(nguồn:
http://www.chinhkhiviet.net/2015/02/tran-thi-bong-giay-va-tran-nghi-hoang.html)

Rồi ông lại còn lại còn vẽ vời thêm:

...''...“Tác giả Nhật Tiến, người từng tuyên bố với người trong nước (đạo diễn Trần Văn Thủy): ―ở hải ngoại không có tự do viết, lại không muốn cô Tà Cúc tự do chọn sách đọc...”...

Nhật Tiến trả lời:





Ở hải ngoại, thời điểm đầu thập niên 90 của thế kỷ trước, người cầm bút có tự do hay không thì hãy cứ nhìn cái cảnh cuốn “ Trăm Hoa Vẫn Nở Trên Quê Hương”, một công trình tim óc của 27 tác giả ngoài nước viết về 79 tác giả trong nước bị giàng dây kéo lê trên đường Bolsa thì đủ biết. Mà đáng lẽ nó còn bị đốt ngay giữa chốn đông người nữa kìa, nhưng sau bị cảnh sát ngăn cấm nên mới bầy ra cái trò kéo lê cuốn sách trên đường phố. Thế thì tôi hỏi ông Viên Linh “ có tự do cầm bút ở chỗ nào ?” mà ông dùng luận điệu xuyên tạc ấy nhằm kích động tâm lý của người Việt chống Cộng, cho rằng tôi phỉ báng cộng đồng khi nói chung rằng ở hải ngoại không hề có tự do cầm bút. Hơn nữa cuốn sách này đâu có thiên Cộng, cho tới nay ai đã đọc qua đều thấy rõ giá trị của nó trong sự góp phần đáng kể vào công cuộc đấu tranh cho tự do cầm bút ở quê nhà.

Ông Viên Linh lại còn bịa đặt xưng xưng một cách hàm hồ rằng tôi “không muốn cô Tà Cúc tự do chọn sách đọc”.

Ô hay ! Bộ ông quen thói đối xử với cô Tà Cúc như là một thứ nô lệ hay sao mà lại nói tôi không muốn cô Tà Cúc tự do chọn sách đọc ?? Cái này thì tôi không thể tự trả lời.

3) Ông Viên Linh viết về cô Tà Cúc như sau:

“Tuy nhiên còn trẻ, cô chưa biết rõ ông Nhật Tiến, tác giả cuốn ―Giấc Ngủ Chập Chờn, người của tranh tối tranh sáng, của chiêu bài hòa hợp hòa giải, do đó ông không có mặt trong Tuyển Tập Truyện Ngắn Hai Mươi Năm Văn Học VN (1975-1995) do Văn Bút VN Hải Ngoại lúc tôi làm chủ tịch chủ trương – chẳng hạn.”

Nhật Tiến trả lời:

a) Với một người mà chính ông phong cho là “nhà phê bình văn học”, lại cũng là Thư Ký Tòa Soạn của báo Khởi Hành, mà ông lại đổ cho là còn trẻ chưa biết rõ ông Nhật Tiến, tác giả cuốn ―Giấc Ngủ Chập Chờn, người của tranh tối tranh sáng, của chiêu bài hòa hợp hòa giải, thì quả là ông đã hạ bệ tay em của ông một cách phũ phàng đấy. Vì với loại kiến thức “còn trẻ chưa biết rõ” như thế thì mang danh là “nhà phê bình văn học” cái nỗi gì !






b)
Mà thế nào là người của tranh tối tranh sáng hả ông Viên Linh? Tôi nghĩ mãi không ra ông định ám chỉ cái gì ? Hay là ông muốn gán cho tôi cái tội ở thời điểm tôi in cuốn sách đó (1969) tôi có lập trường nửa Quốc Gia, nửa Cộng Sản ? Nếu vậy thì ông trưng bằng cớ ra đi !

Còn về phần tôi, năm 1969 cho đến 1975, trong cương vị giảng viên của Cục Chính Huấn QL/VNCH, tôi đã tham gia công tác huấn luyện cho hơn 20 khóa Sĩ Quan Đại Đội Phó Chiến Tranh Chính Trị, tổng cộng có đến vài ngàn sĩ quan khóa sinh, chưa hề có một ai than phiền là tôi tuyên truyền cho CS trên bục giảng. Tôi có thể viện dẫn vài nhân chứng như Đại Úy Võ Hoành, Liên đoàn Trưởng Khóa sinh hiện cư ngụ ở Texas, Trung Úy Vương Nghiêm Khối Huấn Luyện hiện ở Washington DC, Trung Úy Lê Xuân Nho Khối Huấn Luyện hiện ở California, Trung Úy Trần Ngọc Kính Khối Huấn Luyện hiện ở California..v..v..

Còn cuốn Giấc Ngủ Chập Chờn in năm 1969 mà là chiêu bài hòa hợp hòa giải ư ?

Rõ ra là ông không hề đọc cuốn này mà chỉ vừa ăn ốc nói mò vừa quen thói bôi nhọ người khác.

Như tôi đã trình bầy nhiều lần trên mặt báo cũng như trả lời trên Radio hay TV là sau 1975, tôi đã bị khốn đốn với CS vì cuốn này. Nguyên do là qua nội dung của nó, tôi đã vạch trần vai trò của Mặt Trận Giải Phóng trong cuộc chiến ở Miền Nam. Tức là ở miền Nam không có vấn đề “quần chúng nổi dậy chống Mỹ cứu nước” mà đó chỉ là một thứ quân bài do CS nặn ra để lừa bịp dư luận thế giới mà thôi. Vậy nó mang tính chất hòa hợp hòa giải ở chỗ nào đây,ông Viên Linh ??

c) Ông cũng viết rằng : do đó tôi, Nhật Tiến, không có mặt trong Tuyển Tập Truyện Ngắn Hai Mươi Năm Văn Học VN (1975-1995) do Văn Bút VN Hải Ngoại lúc ông làm chủ tịch chủ trương – chẳng hạn.

À, thế ra ông chụp cho tác phẩm Giấc Ngủ Chập Chờn của tôi cái mũ hòa hợp hòa giải là cốt để biện minh cho thái độ của ông khi ông còn làm Chủ tịch Văn Bút hải ngoại, ông đã loại tác phẩm của tôi không cho in vào cuốn Tuyển tập Truyện Ngắn Hai Mươi Năm Văn Học Hải Ngoại 1975-1995!

Xin hãy nghe tiếng nói của người trong cuộc, nhà văn nữ Ngọc Anh viết về công cuộc thực hiện cuốn sách này và cô đã cho in trong tác phẩm Thương Tiếc của mình vào năm 2001, ở trang 330 như sau:

. “Nhân viết đến đoạn này tôi cũng muốn nhắc đến một chuyện không làm tôi tức giận nhưng là kinh nghiệm để đời. Chuyện đó xảy ra cách nay đã năm, sáu năm, lúc tôi và chị Cao Mỵ Nhân họp nhau để thực hiện Tuyển Tập Truyện Ngắn Hai Mươi Năm Văn Học Hải Ngoại 1975-1995 cốt ý lấy lại thanh danh cho Văn Bút Nam Cali .....
......................
...''...Nhà văn Mai Thảo đã vui vẻ đưa bài, chưa kể còn khuyến khích khi biết chúng tôi làm với mục đích tốt đẹp, vì lý do đó khi ông mất, tôi đã thật sự thương tiếc, đưa tiễn ông đến tận nghĩa trang và đợi cho đến giờ lấp huyệt.

Riêng nhà văn Nhật Tiến cũng thế, phải nói rằng ngoài vấn đề không đồng quan điểm chính trị, thì ông là một người có tâm tính rất tốt, tương tự như nhà văn Mai Thảo, ông đã vui vẻ tìm một bài không có màu sắc chính trị để đưa tôi; còn những lời khuyến khích thì thật nhiệt tình.

Sau khi tôi layout tất cả các bài viết kể cả bài viết không mang màu sắc chính trị của nhà văn Nhật Tiến với sự đồng ý lúc đầu của ông Viên Linh, và mặc dầu đã sẵn sàng để đưa đi in, thì ông Viên Linh ra điều kiện phải bỏ bài của nhà văn Nhật Tiến ra, nếu không thì tuyển tập này sẽ không được ra đời.

Trong khi cá nhân ông Viên Linh không hề có bất cứ công trình nào trong tuyển tập này, ngoại trừ đòi hỏi phải viết cho bằng dược bài Tổng Quan Hai Mươi Năm Văn Học Hải Ngoại. Sở dĩ tôi phải dùng chữ đòi hỏi vì tôi và chị Cao Mỵ Nhân có ý định nhờ người khác viết bài này.”
(ngưng trich)

Nhân danh Chủ tịch Văn Bút mà hành xử như thế, vừa độc đoán vừa tham lam. Độc đoán vì ông hăm dọa không cho in sách nếu không loại bỏ bài của tôi. Vậy thì toàn Ban Chấp Hành của ông đi đâu hết rồi mà không cho họ có ý kiến ? Tham lam vì ông lại muốn nhẩy vô ăn có đòi hỏi phải viết cho bằng được bài Tổng Quan Hai Mươi Năm Văn Học Hải Ngoại trong khi các nhà văn, nhà thơ Ngọc Anh và Cao Mỵ Nhân đã có ý định nhờ người khác viết bài này rồi.

***

Nói tóm lại là trước sau, ông Viên Linh đã không thể trả lời hai câu hỏi rất minh bạch của tôi:

1) Hãy trưng những bằng cớ chứng tỏ do bàn tay các vị Thanh Lãng, Phạm Việt Tuyền mà TTVB/VN đã trở thành công cụ do Việt Cộng điều hành.

2) GS Phạm Việt Tuyền đặt bàn giấy đăng ký các “nhà văn Ngụy” tại địa điểm nào, thời điểm nào ở Sài Gòn và hãy nêu vài tên tuổi của những “nhà văn Ngụy” đã trực tiếp ghi danh tại bàn giấy của GS. Phạm Việt Tuyền.


Đã không thể trả lời, mà trái lại, ông vẫn cùng đàn em của ông thi nhau toa rập tung ra những luận điệu trí trá, lùm loạp, bất lương trên trang báo Khởi Hành của ông cùng vài trang mạng toàn cầu qua Internet. Ông thử so sánh xem thành tích phá nát Văn Bút Hải Ngoại của ông để đến nỗi hai lần bị Văn Bút Quốc Tế treo giò, với thành tích dồi dào, phong phú của Trung Tâm Văn Bút VN trước 1975, đã khác nhau một trời một vực như thế nào.

Thế mà trên báo Khởi Hành, ông cùng đàn em của ông thi nhau nổ sảng: “Chúng ta đi mang theo Văn Học Miền Nam”.

Mang theo để làm gì? Để liên tục hùa nhau bôi nhọ Văn Học Miền Nam như đã bôi nhọ Trung Tâm Văn Bút Việt Nam chăng?
Nhật Tiến
XI-2016
http://khaiphong.org/showthread.php?

Bàn ra tán vào (1)

Dan N
Anh nay la VC ve VN in sach " Chim Dau Trong Quan " nhieu nguoi len tierng chi trich ma sao hom nay len day noi chuyen going may ong H.O qua vay? Thoi buoi " Vang Thau Lan Lon " khong biet ai la ai, nhung neu anh la VC thu thiet hoac tiep tay voi VC ( viet gian ) thi toi xin phep duoc chui bo tien su nha anh!!

----------------------------------------------------------------------------------

Comment




  • Input symbols

VIÊN LINH ĐÃ LÓ MẶT …vẫn tiếp tục luận điệu trí trá - NHẬT TIẾN

Trong cuốn này, vì để bảo vệ danh dự cho TTVB/VN (Trung Tâm Văn Bút Việt Nam) cũng như cho hai vị Chủ Tịch, Tổng Thư Ký Văn Bút là LM Thanh Lãng và GS Phạm Việt Tuyền trước sự vu cáo của ông Viên Linh trên báo Khởi Hành rằng:

Trong cuốn này, vì để bảo vệ danh dự cho TTVB/VN (Trung Tâm Văn Bút Việt Nam) cũng như cho hai vị Chủ Tịch, Tổng Thư Ký Văn Bút là LM Thanh Lãng và GS Phạm Việt Tuyền trước sự vu cáo của ông Viên Linh trên báo Khởi Hành rằng:

1) Trung Tâm Văn Bút Việt Nam đã do Việt Cộng điều hành, qua bàn tay Thanh Lãng, Phạm Việt Tuyền.

2) Phạm Việt Tuyền thì bận rộn đặt bàn giấy đăng ký các “nhà văn Ngụy”, trước khi chịu đói không nổi, phải bỏ Sài Gòn chạy qua Pháp. “...


..., tôi đã chất vấn ông Viên Linh:

1) Hãy trưng những bằng cớ chứng tỏ do bàn tay các vị Thanh Lãng, Phạm Việt Tuyền mà TTVB/VN đã trở thành công cụ do Việt Cộng điều hành.

2) GS Phạm Việt Tuyền đặt bàn giấy đăng ký các “nhà văn Ngụy” tại địa điểm nào, thời điểm nào ở Sài Gòn và hãy nêu vài tên tuổi của những “nhà văn Ngụy” đã trực tiếp ghi danh tại bàn giấy của GS. Phạm Việt Tuyền.

Hơn ba tháng trời trôi qua, ông Viên Linh đã giấu mặt không trả lời và chỉ để cho tay em xông ra viết lách lung tung, luận điệu lùm loạp, trí trá mà không mang lại đôi chút ánh sáng gì cho hai thắc mắc đã nêu ở trên của tôi.

Tất nhiên tôi vẫn trông chờ sự ngay thẳng, minh bạch và liêm sỉ trong ngòi bút của ông Viên Linh, trước sự ông bôi nhọ cả một tập thể cầm bút bao gồm gần 200 hội viên của TTVB/VN trước năm 1975.

Còn với loại cầm bút như cô Tà Cúc thì tôi không còn gì để nói, sau khi tôi đã trả lời nhà báo Kiều Phong khi ông nêu thắc mắc về nhân vật này. Cả thư nêu thắc mắc lẫn thư trả lời đã được ông Kiều Phong công bố rộng rãi trên internet. Xin trích lại nguyên văn như sau:

Thư KP gửi cụ Nhật Tiến:

Kính gửi cụ Nhật Tiến,
Xưa nay, nhiều người, cả già lẫn trẻ, cả trong và ngoài văn giới, cũng như Kiều mỗ, coi chuyện được quen biết cụ là điều hân hạnh. Nay có đứa tuổi đời còn non trẻ, rêu rao ầm ỹ là nó “xấu hổ vì quen biết nhà văn Nhật Tiến”, xin cụ cho biết thực hư thế nào?
Đa tạ,
Kiều Phong


Thư phúc đáp của Nhật Tiến:

Kính bác Kiều Phong,
Cái câu nói lố lăng càn rỡ đó tôi cũng đã đọc. Tôi nghĩ rằng nếu là người tử tế thì hẳn cô ta đang phải tự xấu hổ vì trong một phút thiếu suy nghĩ đã đưa những lời đó lên mặt báo Khởi Hành của ông Viên Linh
Về phần tôi, tôi chẳng thấy phải bận tâm gì về những lời lẽ đó cả. Bởi vì trong suốt hai năm cô ta lui tới nhà tôi – cô ta tới nhà tôi chứ tôi chẳng hề tới nhà cô ta, cho tới nay tôi vẫn chưa biết nhà cô ta ở đâu -, tôi đã ứng xử thân tình nhưng trong sáng và nghiêm túc. Tôi đã cung ứng phương tiện in ấn cho cô ta, lại dùng nhiều thì giờ dạy cô ta học cách xài software Quart Xpress để cô ta có thể tự lay out lấy sách của mình. Thế mà đã không ơn nghĩa thì thôi, chứ sao lại có thể nói rằng đã xấu hổ vì quen biết tôi ?
Rất cám ơn sự quan tâm của bác.
Nhật Tiến


***

Những tưởng ông Viên Linh sẽ im miệng luôn thì tôi cho là mọi sự rồi cũng sẽ qua vì khi không trả lời được có nghĩa là những lời lẽ của ông như thế cũng chỉ là những lời vu khống, mạ lỵ chứ vốn chẳng có sự thật để mà trưng ra được.

Nhưng gần đây, Viên Linh đột nhiên ló mặt, không phải là để trả lời những thắc mắc của tôi (và hẳn cũng là của hầu hết văn giới) mà là để viết “châpeau” cho một bài lung tung, ý tưởng loạn xạ chả ra đâu vào đâu của cô Tà Cúc.

Viết lời giới thiệu cho bài của đàn em thì cũng được đi, chả ai cấm đoán. Nhưng Viên Linh lợi dụng chuyện này với tâm địa trí trá, đã lại tung ra những luận điệu vu khống hòng gỡ chút danh dự vì đã không trả lời được những thắc mắc kể trên.

Tôi nói trí trá và vu khống vì ông Viên Linh đã đưa ra những lời lẽ nguyên văn như sau:

...''...1) Năm 2000 sách Vũ Hoàng Chương của tôi in ra, mãi 17 năm sau ông Nhật Tiến mới phản ứng về một hai câu trong đó, lại cắt xén cho hợp ý mình, chuyện hẳn có vấn đề ẩn khuất ố tạp quanh giấy mực thời gian và nhân sự.
2) Nhật Tiến nhắn nhà phê bình Nguyễn Tà Cúc đến nhà lấy cuốn sách mới ông tặng, cô đã từ chối và giải thích lý do trong một lá thư riêng. Tác giả Nhật Tiến, người từng tuyên bố với người trong nước (đạo diễn Trần Văn Thủy): ―ở hải ngoại không có tự do viết, lại không muốn cô Tà Cúc tự do chọn sách đọc;
3)Tuy nhiên còn trẻ, cô chưa biết rõ ông Nhật Tiến, tác giả cuốn ―Giấc Ngủ Chập Chờn,‖ người của tranh tối tranh sáng, của chiêu bài hòa hợp hòa giải, do đó ông không có mặt trong Tuyển Tập Truyện Ngắn Hai Mươi Năm Văn Học VN (1975-1995) do Văn Bút VN Hải Ngoại lúc tôi làm chủ tịch chủ trương – chẳng hạn...."


***
Tôi xin trả lời từng điểm một về sự trí trá ở trên của ông Viên Linh :

1) Ông nói tôi: lại cắt xén (bài của VL viết về Vũ Hoàng Chương) cho hợp ý mình, chuyện hẳn có vấn đề ẩn khuất ố tạp quanh giấy mực thời gian và nhân sự.

Xin hỏi ông Viên Linh tôi cắt xén bài của ông ở chỗ nào ? Câu văn nào của ông bị thiếu hụt do bị tôi cắt xén mà ra ? Hãy nêu rõ ra đi, đừng có giở thói lập lờ, trí trá.

Còn cái “vấn đề ẩn khuất ố tạp quanh giấy mực thời gian và nhân sự” do ông nêu ra là cái vấn đề gì ? Cái gì “ố tạp” liên quan tới tôi ? Và thời gian là thời gian nào ?

Nhân sự ấy gồm những ai ? Hãy kể ra cho rõ, đừng mập mờ !

2) Ông Viên Linh cho là tôi “ nhắn nhà phê bình Nguyễn Tà Cúc đến nhà lấy cuốn sách mới do tôi tặng, nhưng bị cô từ chối”

Sự thể là khi còn coi cô ta là người quen biết, khi ra sách mới, tôi có hỏi địa chỉ của cô để gửi sách tặng qua bưu điện. Nhưng cô ta nói thôi đừng gửi tốn tiền, chờ khi bớt bệnh cô sẽ ghé nhà tôi lấy.

Chuyện chỉ có thế mà hóa ra “ tôi nhắn cô đến nhà lấy sách nhưng bị cô từ chối ”. Với cái thói gian xảo này chẳng trách chi ngày trước ông đã toa rập cùng em ruột của mình lấy lén tập thơ của Nguyễn Chí Thiện ở nhà của Ký mục gia Bùi Bảo Trúc để đem in hớt tay trên ông Nguyễn Thanh Hoàng, báo Văn Nghệ Tiền Phong.
(nguồn:
http://www.chinhkhiviet.net/2015/02/tran-thi-bong-giay-va-tran-nghi-hoang.html)

Rồi ông lại còn lại còn vẽ vời thêm:

...''...“Tác giả Nhật Tiến, người từng tuyên bố với người trong nước (đạo diễn Trần Văn Thủy): ―ở hải ngoại không có tự do viết, lại không muốn cô Tà Cúc tự do chọn sách đọc...”...

Nhật Tiến trả lời:





Ở hải ngoại, thời điểm đầu thập niên 90 của thế kỷ trước, người cầm bút có tự do hay không thì hãy cứ nhìn cái cảnh cuốn “ Trăm Hoa Vẫn Nở Trên Quê Hương”, một công trình tim óc của 27 tác giả ngoài nước viết về 79 tác giả trong nước bị giàng dây kéo lê trên đường Bolsa thì đủ biết. Mà đáng lẽ nó còn bị đốt ngay giữa chốn đông người nữa kìa, nhưng sau bị cảnh sát ngăn cấm nên mới bầy ra cái trò kéo lê cuốn sách trên đường phố. Thế thì tôi hỏi ông Viên Linh “ có tự do cầm bút ở chỗ nào ?” mà ông dùng luận điệu xuyên tạc ấy nhằm kích động tâm lý của người Việt chống Cộng, cho rằng tôi phỉ báng cộng đồng khi nói chung rằng ở hải ngoại không hề có tự do cầm bút. Hơn nữa cuốn sách này đâu có thiên Cộng, cho tới nay ai đã đọc qua đều thấy rõ giá trị của nó trong sự góp phần đáng kể vào công cuộc đấu tranh cho tự do cầm bút ở quê nhà.

Ông Viên Linh lại còn bịa đặt xưng xưng một cách hàm hồ rằng tôi “không muốn cô Tà Cúc tự do chọn sách đọc”.

Ô hay ! Bộ ông quen thói đối xử với cô Tà Cúc như là một thứ nô lệ hay sao mà lại nói tôi không muốn cô Tà Cúc tự do chọn sách đọc ?? Cái này thì tôi không thể tự trả lời.

3) Ông Viên Linh viết về cô Tà Cúc như sau:

“Tuy nhiên còn trẻ, cô chưa biết rõ ông Nhật Tiến, tác giả cuốn ―Giấc Ngủ Chập Chờn, người của tranh tối tranh sáng, của chiêu bài hòa hợp hòa giải, do đó ông không có mặt trong Tuyển Tập Truyện Ngắn Hai Mươi Năm Văn Học VN (1975-1995) do Văn Bút VN Hải Ngoại lúc tôi làm chủ tịch chủ trương – chẳng hạn.”

Nhật Tiến trả lời:

a) Với một người mà chính ông phong cho là “nhà phê bình văn học”, lại cũng là Thư Ký Tòa Soạn của báo Khởi Hành, mà ông lại đổ cho là còn trẻ chưa biết rõ ông Nhật Tiến, tác giả cuốn ―Giấc Ngủ Chập Chờn, người của tranh tối tranh sáng, của chiêu bài hòa hợp hòa giải, thì quả là ông đã hạ bệ tay em của ông một cách phũ phàng đấy. Vì với loại kiến thức “còn trẻ chưa biết rõ” như thế thì mang danh là “nhà phê bình văn học” cái nỗi gì !






b)
Mà thế nào là người của tranh tối tranh sáng hả ông Viên Linh? Tôi nghĩ mãi không ra ông định ám chỉ cái gì ? Hay là ông muốn gán cho tôi cái tội ở thời điểm tôi in cuốn sách đó (1969) tôi có lập trường nửa Quốc Gia, nửa Cộng Sản ? Nếu vậy thì ông trưng bằng cớ ra đi !

Còn về phần tôi, năm 1969 cho đến 1975, trong cương vị giảng viên của Cục Chính Huấn QL/VNCH, tôi đã tham gia công tác huấn luyện cho hơn 20 khóa Sĩ Quan Đại Đội Phó Chiến Tranh Chính Trị, tổng cộng có đến vài ngàn sĩ quan khóa sinh, chưa hề có một ai than phiền là tôi tuyên truyền cho CS trên bục giảng. Tôi có thể viện dẫn vài nhân chứng như Đại Úy Võ Hoành, Liên đoàn Trưởng Khóa sinh hiện cư ngụ ở Texas, Trung Úy Vương Nghiêm Khối Huấn Luyện hiện ở Washington DC, Trung Úy Lê Xuân Nho Khối Huấn Luyện hiện ở California, Trung Úy Trần Ngọc Kính Khối Huấn Luyện hiện ở California..v..v..

Còn cuốn Giấc Ngủ Chập Chờn in năm 1969 mà là chiêu bài hòa hợp hòa giải ư ?

Rõ ra là ông không hề đọc cuốn này mà chỉ vừa ăn ốc nói mò vừa quen thói bôi nhọ người khác.

Như tôi đã trình bầy nhiều lần trên mặt báo cũng như trả lời trên Radio hay TV là sau 1975, tôi đã bị khốn đốn với CS vì cuốn này. Nguyên do là qua nội dung của nó, tôi đã vạch trần vai trò của Mặt Trận Giải Phóng trong cuộc chiến ở Miền Nam. Tức là ở miền Nam không có vấn đề “quần chúng nổi dậy chống Mỹ cứu nước” mà đó chỉ là một thứ quân bài do CS nặn ra để lừa bịp dư luận thế giới mà thôi. Vậy nó mang tính chất hòa hợp hòa giải ở chỗ nào đây,ông Viên Linh ??

c) Ông cũng viết rằng : do đó tôi, Nhật Tiến, không có mặt trong Tuyển Tập Truyện Ngắn Hai Mươi Năm Văn Học VN (1975-1995) do Văn Bút VN Hải Ngoại lúc ông làm chủ tịch chủ trương – chẳng hạn.

À, thế ra ông chụp cho tác phẩm Giấc Ngủ Chập Chờn của tôi cái mũ hòa hợp hòa giải là cốt để biện minh cho thái độ của ông khi ông còn làm Chủ tịch Văn Bút hải ngoại, ông đã loại tác phẩm của tôi không cho in vào cuốn Tuyển tập Truyện Ngắn Hai Mươi Năm Văn Học Hải Ngoại 1975-1995!

Xin hãy nghe tiếng nói của người trong cuộc, nhà văn nữ Ngọc Anh viết về công cuộc thực hiện cuốn sách này và cô đã cho in trong tác phẩm Thương Tiếc của mình vào năm 2001, ở trang 330 như sau:

. “Nhân viết đến đoạn này tôi cũng muốn nhắc đến một chuyện không làm tôi tức giận nhưng là kinh nghiệm để đời. Chuyện đó xảy ra cách nay đã năm, sáu năm, lúc tôi và chị Cao Mỵ Nhân họp nhau để thực hiện Tuyển Tập Truyện Ngắn Hai Mươi Năm Văn Học Hải Ngoại 1975-1995 cốt ý lấy lại thanh danh cho Văn Bút Nam Cali .....
......................
...''...Nhà văn Mai Thảo đã vui vẻ đưa bài, chưa kể còn khuyến khích khi biết chúng tôi làm với mục đích tốt đẹp, vì lý do đó khi ông mất, tôi đã thật sự thương tiếc, đưa tiễn ông đến tận nghĩa trang và đợi cho đến giờ lấp huyệt.

Riêng nhà văn Nhật Tiến cũng thế, phải nói rằng ngoài vấn đề không đồng quan điểm chính trị, thì ông là một người có tâm tính rất tốt, tương tự như nhà văn Mai Thảo, ông đã vui vẻ tìm một bài không có màu sắc chính trị để đưa tôi; còn những lời khuyến khích thì thật nhiệt tình.

Sau khi tôi layout tất cả các bài viết kể cả bài viết không mang màu sắc chính trị của nhà văn Nhật Tiến với sự đồng ý lúc đầu của ông Viên Linh, và mặc dầu đã sẵn sàng để đưa đi in, thì ông Viên Linh ra điều kiện phải bỏ bài của nhà văn Nhật Tiến ra, nếu không thì tuyển tập này sẽ không được ra đời.

Trong khi cá nhân ông Viên Linh không hề có bất cứ công trình nào trong tuyển tập này, ngoại trừ đòi hỏi phải viết cho bằng dược bài Tổng Quan Hai Mươi Năm Văn Học Hải Ngoại. Sở dĩ tôi phải dùng chữ đòi hỏi vì tôi và chị Cao Mỵ Nhân có ý định nhờ người khác viết bài này.”
(ngưng trich)

Nhân danh Chủ tịch Văn Bút mà hành xử như thế, vừa độc đoán vừa tham lam. Độc đoán vì ông hăm dọa không cho in sách nếu không loại bỏ bài của tôi. Vậy thì toàn Ban Chấp Hành của ông đi đâu hết rồi mà không cho họ có ý kiến ? Tham lam vì ông lại muốn nhẩy vô ăn có đòi hỏi phải viết cho bằng được bài Tổng Quan Hai Mươi Năm Văn Học Hải Ngoại trong khi các nhà văn, nhà thơ Ngọc Anh và Cao Mỵ Nhân đã có ý định nhờ người khác viết bài này rồi.

***

Nói tóm lại là trước sau, ông Viên Linh đã không thể trả lời hai câu hỏi rất minh bạch của tôi:

1) Hãy trưng những bằng cớ chứng tỏ do bàn tay các vị Thanh Lãng, Phạm Việt Tuyền mà TTVB/VN đã trở thành công cụ do Việt Cộng điều hành.

2) GS Phạm Việt Tuyền đặt bàn giấy đăng ký các “nhà văn Ngụy” tại địa điểm nào, thời điểm nào ở Sài Gòn và hãy nêu vài tên tuổi của những “nhà văn Ngụy” đã trực tiếp ghi danh tại bàn giấy của GS. Phạm Việt Tuyền.


Đã không thể trả lời, mà trái lại, ông vẫn cùng đàn em của ông thi nhau toa rập tung ra những luận điệu trí trá, lùm loạp, bất lương trên trang báo Khởi Hành của ông cùng vài trang mạng toàn cầu qua Internet. Ông thử so sánh xem thành tích phá nát Văn Bút Hải Ngoại của ông để đến nỗi hai lần bị Văn Bút Quốc Tế treo giò, với thành tích dồi dào, phong phú của Trung Tâm Văn Bút VN trước 1975, đã khác nhau một trời một vực như thế nào.

Thế mà trên báo Khởi Hành, ông cùng đàn em của ông thi nhau nổ sảng: “Chúng ta đi mang theo Văn Học Miền Nam”.

Mang theo để làm gì? Để liên tục hùa nhau bôi nhọ Văn Học Miền Nam như đã bôi nhọ Trung Tâm Văn Bút Việt Nam chăng?
Nhật Tiến
XI-2016
http://khaiphong.org/showthread.php?

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm