Thân Hữu Tiếp Tay...
Viết nhân sinh nhật ông xã
Hôm nay là ngày sinh nhật của ông xã tôi, ngày 18/5.
Từ đầu tháng 5, tôi đã định bụng phải viết một cái gì đó lên blog để mừng ngày này, vì đối với tôi và gia đình tôi, mà đặc biệt là cô con gái Anh Khuê, đây là một ngày quan trọng - một dịp dể nhớ, để mừng vui.
Năm nay, sinh nhật của ông xã tôi lại đúng vào ngày thứ bảy. Là một ngày cuối tuần, lẽ ra phải có một buổi outing cho cả gia đình, cùng nhau đi ra ngoài ăn uống gì đó một chút, rồi mới về nhà ăn bánh sinh nhật - một việc làm mang tính "nghi lễ" không thể thiếu. Nhưng khổ nỗi, hôm nay cả ông xã tôi lẫn tôi đều phải đi làm, và con trai con gái đều đi làm, đi học. Không những thế, buổi tối tôi lại bận cơm khách, vì tôi có một người bạn Mỹ quen nhau đã mấy chục năm, đang ở SG, mà tôi không thể không gặp. Nên ban ngày đã không gặp mặt nhau, mà đến tối có bữa cơm gia đình thì tôi với ông xã tôi cũng không cùng ăn được.
Nhưng dù sao thì mẹ con cũng đã chuẩn bị bánh sinh nhật cho bố rồi. Nên đến tối khi tôi đi ăn cơm khách về thì vẫn còn có thể cùng cắt bánh và ăn bánh sinh nhật. Và thay vì viết bài đăng lên blog (trước đây tôi có viết một bài có tựa là "ông xã tôi" trên blog nhân dịp sinh nhật, thấy nhiều người khen hay lắm, ai tò mò thì search trên trang blog này mà đọc nhé) thì tôi vớt vát bằng cách đưa hình đây.
Phải đưa vội, viết vội để lấy ngày, vì bây giờ đã là 11:57 phút, chỉ còn 3 phút nữa là sang ngày mới, ngày 19/5, sẽ bị đụng với ngày sinh của người nổi tiếng, là điều mà cả tôi lẫn ông xã tôi (và chắc là cả con cái nữa) đều không muốn. Vì, tất nhiên rồi, gia đình tôi không muốn ăn mừng ngày sinh của ông xã tôi mà lại bị mọi người tưởng lầm rằng mình mừng ngày sinh của người khác.
Vâng, và dưới đây là mấy tấm hình do tôi và con gái tôi chụp (hình một mình ông xã tôi là do tôi chụp, còn hình 2 ông bà là con gái chụp).
Đấy, ông xã tôi, vào ngày sinh nhật thứ 56 của ông ấy. Tôi và ông ấy đã sống chung với nhau được 28 năm rồi, con trai lớn bây giờ đã 26, chỉ nhỏ hơn ông ấy lúc mới gặp tôi có 2 tuổi thôi. Gần 30 năm, buồn vui giận hờn yêu thương cãi cọ sóng gió hờn giận có đủ cả rồi. Nhưng hình chụp xong thì con gái bảo, bố mẹ già rồi mà nhìn vẫn còn ... tình quá nhỉ.
Chuyện, còn phải nói, mẹ đã quyết định rồi thì không thể nào sai được, phải không Khuê? Kể cả, và nhất là, trong chuyện chọn một người để cùng đi hết cuộc đời với mình - một lựa chọn mà tôi chưa bao giờ hối tiếc, dù (suỵt, nói nhỏ nhỏ) không phải là tôi không có những lựa chọn khác mà xét theo những tiêu chuẩn đời thường như tiền bạc, địa vị vv thì có vẻ là tốt hơn. Bởi vì, như St Exupery đã nói: "Điều quan trọng nhất mắt người không thấy được. Người ta chỉ nhìn rõ mọi vật tự tấm lòng."
Còn anh, anh có bao giờ tiếc là đã có lựa chọn này không? Well, giả dụ nếu có (vì tôi là một người cực kỳ khó tính, khó chịu, như nhiều người hay nói), thì tấm hình chụp chung vào ngày sinh nhật này không hề cho thấy điều đó, phải không mọi người? :-)
Vì, chứ còn sao nữa, rõ ràng như các bạn có thể thấy qua những bài viết của tôi, tôi chiều ông ấy quá còn gì! (Nói theo lời của Khuê là "mẹ lăng-xê bố"!) Nhưng thế thì đã sao, mắc gì mà không dám lăng xê chứ?
Bởi vì tôi đã viết, rất thực lòng, trên blog này, rằng "may mà có anh/đời còn dễ thương" cơ mà?
Happy birthday, anh xã nhé!
http://bloganhvu.blogspot.com/2013/05/vai-tam-hinh-sinh-nhat-ong-xa-toi.html
Viết nhân sinh nhật ông xã
Hôm nay là ngày sinh nhật của ông xã tôi, ngày 18/5.
Từ đầu tháng 5, tôi đã định bụng phải viết một cái gì đó lên blog để mừng ngày này, vì đối với tôi và gia đình tôi, mà đặc biệt là cô con gái Anh Khuê, đây là một ngày quan trọng - một dịp dể nhớ, để mừng vui.
Năm nay, sinh nhật của ông xã tôi lại đúng vào ngày thứ bảy. Là một ngày cuối tuần, lẽ ra phải có một buổi outing cho cả gia đình, cùng nhau đi ra ngoài ăn uống gì đó một chút, rồi mới về nhà ăn bánh sinh nhật - một việc làm mang tính "nghi lễ" không thể thiếu. Nhưng khổ nỗi, hôm nay cả ông xã tôi lẫn tôi đều phải đi làm, và con trai con gái đều đi làm, đi học. Không những thế, buổi tối tôi lại bận cơm khách, vì tôi có một người bạn Mỹ quen nhau đã mấy chục năm, đang ở SG, mà tôi không thể không gặp. Nên ban ngày đã không gặp mặt nhau, mà đến tối có bữa cơm gia đình thì tôi với ông xã tôi cũng không cùng ăn được.
Nhưng dù sao thì mẹ con cũng đã chuẩn bị bánh sinh nhật cho bố rồi. Nên đến tối khi tôi đi ăn cơm khách về thì vẫn còn có thể cùng cắt bánh và ăn bánh sinh nhật. Và thay vì viết bài đăng lên blog (trước đây tôi có viết một bài có tựa là "ông xã tôi" trên blog nhân dịp sinh nhật, thấy nhiều người khen hay lắm, ai tò mò thì search trên trang blog này mà đọc nhé) thì tôi vớt vát bằng cách đưa hình đây.
Phải đưa vội, viết vội để lấy ngày, vì bây giờ đã là 11:57 phút, chỉ còn 3 phút nữa là sang ngày mới, ngày 19/5, sẽ bị đụng với ngày sinh của người nổi tiếng, là điều mà cả tôi lẫn ông xã tôi (và chắc là cả con cái nữa) đều không muốn. Vì, tất nhiên rồi, gia đình tôi không muốn ăn mừng ngày sinh của ông xã tôi mà lại bị mọi người tưởng lầm rằng mình mừng ngày sinh của người khác.
Vâng, và dưới đây là mấy tấm hình do tôi và con gái tôi chụp (hình một mình ông xã tôi là do tôi chụp, còn hình 2 ông bà là con gái chụp).
Đấy, ông xã tôi, vào ngày sinh nhật thứ 56 của ông ấy. Tôi và ông ấy đã sống chung với nhau được 28 năm rồi, con trai lớn bây giờ đã 26, chỉ nhỏ hơn ông ấy lúc mới gặp tôi có 2 tuổi thôi. Gần 30 năm, buồn vui giận hờn yêu thương cãi cọ sóng gió hờn giận có đủ cả rồi. Nhưng hình chụp xong thì con gái bảo, bố mẹ già rồi mà nhìn vẫn còn ... tình quá nhỉ.
Chuyện, còn phải nói, mẹ đã quyết định rồi thì không thể nào sai được, phải không Khuê? Kể cả, và nhất là, trong chuyện chọn một người để cùng đi hết cuộc đời với mình - một lựa chọn mà tôi chưa bao giờ hối tiếc, dù (suỵt, nói nhỏ nhỏ) không phải là tôi không có những lựa chọn khác mà xét theo những tiêu chuẩn đời thường như tiền bạc, địa vị vv thì có vẻ là tốt hơn. Bởi vì, như St Exupery đã nói: "Điều quan trọng nhất mắt người không thấy được. Người ta chỉ nhìn rõ mọi vật tự tấm lòng."
Còn anh, anh có bao giờ tiếc là đã có lựa chọn này không? Well, giả dụ nếu có (vì tôi là một người cực kỳ khó tính, khó chịu, như nhiều người hay nói), thì tấm hình chụp chung vào ngày sinh nhật này không hề cho thấy điều đó, phải không mọi người? :-)
Vì, chứ còn sao nữa, rõ ràng như các bạn có thể thấy qua những bài viết của tôi, tôi chiều ông ấy quá còn gì! (Nói theo lời của Khuê là "mẹ lăng-xê bố"!) Nhưng thế thì đã sao, mắc gì mà không dám lăng xê chứ?
Bởi vì tôi đã viết, rất thực lòng, trên blog này, rằng "may mà có anh/đời còn dễ thương" cơ mà?
Happy birthday, anh xã nhé!
http://bloganhvu.blogspot.com/2013/05/vai-tam-hinh-sinh-nhat-ong-xa-toi.html