Văn Học & Nghệ Thuật
ông Trơì xử án - Chu Vương Miện
*
chuyện phiếm * m.loanhoasử
Trên trơì có một toà án bỏ tuí , noí nôm na là “ Toà hoà giải rộng quyền “ cái toà án này xuân thu nhị kỳ mới mở một buổi xét xử , nếu không có ai thưa kiện thì thôi [ kể như thừơng xuyên đóng cưả ] ông Trơì có nhiệm vụ làm quan toà [ tức chánh thẩm ] tuy nhiên vốn hiền lành đạo đức , xử rất là có tình có nghiã [ noí theo tiếng dân giã là ba phải ] ông Trời trong đầu thì có luật Trơì , trong bụng thì có luật nhà Phật , bên tay trái là luật giang hồ , và bên tay mặt là luật rừng , tuy nhiên bất cứ lần xét xử nào cũng công bằng anh minh đâu ra đó , nếu có tiếng than phiền đàm tiếu ,thị phi bàn ngoài thì ngài lại đăng đàn xử lại , buổi xử hôm đó thì thôi đủ thứ , hầm bà làng , nhưng vốn không rành chi lắm về diện Tư Pháp , nên ngươì viết chỉ thuật qua loa nào các vị tiên ông , tiên bà , chư Phật …..nào Nam Cực đại tiên , nào Thái Bạch Kim Tinh , nào Tây Vương mẫu , Lê San Thánh Mẫu , Cưủ Thiên Huyền Nữ , Di Lạc Thiên Tôn …..đảm nhiệm những chức vụ như Biện lý , Dự thẩm , Công tố , còn Ông Trơì thì làm chánh án thứ thiệt , bản án thứ nhất .
Ông dự thẩm sơ lược sự vụ _
-Chả biết là nhiệm kỳ cuả Ông Trờì nào “ vì mỗi ông Trơì cũng chỉ làm một vài nhiệm kỳ , có một số năm mà thôi ? tuy nhiên một ngày ở trên trời bằng một năm ở dươí trần thế ] ban ra cái lệnh là sáng mùng một Tết nguyên đán , tất cả các thú vật đều phải lên trình diện để mừng tuổi Trời , và căn cứ vào chuyện giờ giấc đến để định thứ tự trước sau 12 điạ chi , còn thập can thì có sẵn rồi ? Con Trâu là một con vật rất gần guĩ và dễ thương , một ngươì bạn chí thân chí thiết cuả con ngươì , tuy nhiên có con Chuột và con Gà là bạn chí cốt cuả con Trâu , chẳng là trong nhà ở dươí trần thế , ông chủ nhà cứ hăm hoài và noí vơí cậu con trai “ con gắng học hành đậu đạt đi ? nếu đậu đươc cái tam trường [tức tú tài ] thì cha sẽ làm thịt con Gà và con Trâu đãi bà con cô bác một bữa nhậu sương sương chơi , con Trâu nghe mà phát rầu , đến nỗi trắng cả hai hàm răng , thì con gà đến an uỉ : “ anh lo bao đồng làm cái gì ? nó viết chữ như tôi “ Gà bươí “ nó học như anh “ ngu như Bò Trâu “ chả ai cho nó đậu đâu ? thế là Trâu yên tâm .
Chuột với Trâu rủ nhau đi thật sớm , còn con Gà thì ngũ trễ [ không bàn tới làm chi ] đến sông Ngân Hà bên kia là cổng Thiên Đình , con Chuột không bơi qua được , bèn bám vào đuôi con Trâu , con Trâu lấy đà nhẩy , trước khi nhẩy phải phất đuôi một cái , thế là quăng con Chuột qua trước , thành ra trong 12 địa chi con Chuột tức Tý đứng đầu , con Trâu Sưủ đứng hàng thứ hai , sau đó thì các con đến trễ là Dần , Mão ….trong 12 con thì chả có con nào khiếu nại gì cả , vì toàn là công việc ăn cơm nhà vác ngà voi ? làm chuà , chưc hàm , nhưng sau nhiều năm thì con Trâu nhờ con Gà làm đơn kiện .
Vị tiên ông làm luật sư riêng cuả con Tý Chuột lên tiếng :
-Lệnh cuả Ông Trơì ban ra do Tiên Mõ đi rao trên Thiên đình , không noí rõ ràng , chỉ noí đến sớm là đựợc đứng đầu 12 điạ chi ? tình gian mà lý ngay , con Chuột đến số một .
Ông Trơì vốn quảng đại và ba phải hoỉ con Chuột :
-Vậy thì nhà ngươi nghĩ sao ?
Con Tý Chuột trân trọng trả lời :
-Quân bất hý ngôn , tuy nhiên vơí trình độ cuả anh Ngưu Trâu thì anh không hiểu nổi sự vụ , vậy con xin Trơì ban lệnh cho thi lại , mà chỉ cho con và anh Trâu Ngưu thi mà thôi ? các anh khác thì khoỉ mất thì giờ một lần nưã .
Ông Trơì quay qua anh Trâu Ngưu noí :
-Con Chuột Tý noí làm vậy ? còn ngươi thì tính sao ?
-Con cũng tuân thượng lệnh mà thôi ?
-Kỳ này để khoỉ rác rối về lâu về dài . xin cho anh Trâu ra đề thi , con chỉ là ngườì chấp hành mà thôi ?
Trơì nghe hai con linh vật tình nghiã noí vậy thì rất hoan nghênh , bèn ra lệnh :
-Anh Trâu ra đề tài đi ?
Con Trâu không cần suy nghĩ noí ngay :
-Xin cho tổ chức một cuộc thi , rất công bằng là cho con [ tức Trâu ] và anhTý Chuột đi ngang hàng trên Thiên đình , để quần Tiên .chư Phật bình phẩm xem ai To thì ngườì đó đứng đầu .
Trơì quay qua con Tý Chuột hỏi :
-Nhà ngươi nghĩ sao ?
-Được quá đi chứ , nhưng thân xác anh Trâu to bằng cái bồ thóc , còn con Tý nhỏ bằng ngón chân cái ngươì ta , làm sao mà thiên hạ trông thấy mà bình phẩm [ mà thi ? ]
Trơì noí một câu công bằng :
-Này anh Trâu , có thể cho con Tý lớn bằng cẳng chân cuả nhà ngươi không ? vì chỉ như thế quần Tiên mơí nhìn được và bình phẩm .
Con Trâu nghĩ trong đầu , mình to như con Voi nan thế này , con Chuột Tý chỉ bằng cẳng chân cuả mình thì ăn thua gì ? bèn gật đầu .
Trời bèn huơ tay một cái , con Chuột to tức thì bằng chân con Trâu ,hôm sau hai con đi nưả ngày trên thiên đình cho bà con cô bác nhà Tiên chấm điểm , đi đến đâu cũng chỉ nghe quần tiên noí vơí nhau :
-Ra mà coi con Chuột to dễ sợ .
Đáng lẽ đi cả ngày , nhưng mớí nưả buổỉ thì anh Trâu thất vọng quá , vì đi tơí đâu cũng chỉ con Chuột là To , vì con Trâu ngày thường sao thì hôm nay y như vậy ? còn con Chuột thường ngày nhỏ bằng ngón chân cái ngươì ta , hôm nay lại to bằng cẳng chân con Trâu , chuyện hơn thua đã quá rõ ràng , từ đó yên không còn thưa gưỉ gì nưã cả .
*
Chuyện này cũng là chuyện toà án , có ghi chép trong đại tác phẩm cuả đại văn hào Đặng Trần Huân tiên sinh [ thự danh là Truyện Cấm Đàn Bà ] cũng đã phiêu diêu miền cực lạc , ghi lại chuyện này là thắp một nén hương lòng tưởng nhớ ngưỡng mộ tơí tiên sinh .
…..Các bà Mụ chuyên môn nặn ra con ngươì , con thú từ thuả khai sinh lập điạ , họ có học vấn , có trình độ kinh nghiệm , tuy nhiên ngươì cõi Trên [ tức coĩ Tiên ] cách nhìn và suy nghĩ không giống ngươì phàm tục , tất cả những công trình không có gì sai [ nhưng sót ] chả hạn có nhiều con thú nhiều chân quá , như con Rít , con Cuốn Chiếu tùm lum chân , đến con Cua thì mươì chân , con Bạch tuộc , con Mực thì cũng có đến 10 chân , con Trâu tám chân , con Vịt một chân . con Chó ba chân , và Liền bà [ ngày xưa goị là Liền bà tiền thân cuả Đàn bà ngày nay ]chỉ có hai tay [ không có chân ] cuộc thưa kiện này lại nhắm vào một mục đích đối tượng là con Trâu , chính ra con Trâu 8 chân là bản thân chán lắm lắm rồi . vì nhiều chân nhiều tay thì làm việc nhiều hơn cực khổ hơn các con vật khác ? nhưng vì có ngươì bàn tán xin xỏ nện anh Trâu tự ái làm cao ? Trơì phán ;
-Anh Trâu 8 chân , dư tơí bốn chân , vậy Anh cho loài Vịt cò mượn một chân .
Con Trâu thưa “ nhưng khi các anh này đi ngủ thì cái chân mượn cuả tôi phải co lên , không than thể nặng quá gẫy chân tôi mất ?
Thành ra loài chim Vịt Cò chỉ ngủ có một chân mà thôi ?
Trơì lại noí tiếp :
-Con Chó Tuất cũng chỉ có ba chân , đi nhẩy nhẩy lò cò tức cười lắm lắm , vậy anh Ngưu Trâu cho anh Tuất mựơn một chân ?
-Ô kê , nhưng vơí điều kiện là khi nào đái , thì phải dơ cái chân mượn cuả tôi lên , chứ đái vào chân tôi lâu ngày nó mục chân đi mất ?
-Con Chó gật đầu .
Troì noí tiếp :
-Liền bà chỉ có hai tay , vậy anh Trâu cho họ mượn hai chân , để đi đứng ?
Con Trâu từ chối cái một :
-Thưa Trơì cho ai mượn thì con cho ngay , chớ cho Liền bà mượn thì không bao giờ được ?
-Tại sao ?
-Vì khi làm tình Liền Ông đè lên hai chân làm gẫy hai chân cuả con ?
Cô Liền bà nghe xong tủm tỉm cươì :
-Không sao đâu anh Trâu ơi ? lúc đó thì tôi co hai chân lên cao chứ lỵ ?
Cuộc xử án đến đây thì tạm ngừng , kỳ sau sẽ xử tiếp.
M.loanhoasử
Chu Vương Miện ( HNPD )
Bàn ra tán vào (0)
ông Trơì xử án - Chu Vương Miện
*
chuyện phiếm * m.loanhoasử
Trên trơì có một toà án bỏ tuí , noí nôm na là “ Toà hoà giải rộng quyền “ cái toà án này xuân thu nhị kỳ mới mở một buổi xét xử , nếu không có ai thưa kiện thì thôi [ kể như thừơng xuyên đóng cưả ] ông Trơì có nhiệm vụ làm quan toà [ tức chánh thẩm ] tuy nhiên vốn hiền lành đạo đức , xử rất là có tình có nghiã [ noí theo tiếng dân giã là ba phải ] ông Trời trong đầu thì có luật Trơì , trong bụng thì có luật nhà Phật , bên tay trái là luật giang hồ , và bên tay mặt là luật rừng , tuy nhiên bất cứ lần xét xử nào cũng công bằng anh minh đâu ra đó , nếu có tiếng than phiền đàm tiếu ,thị phi bàn ngoài thì ngài lại đăng đàn xử lại , buổi xử hôm đó thì thôi đủ thứ , hầm bà làng , nhưng vốn không rành chi lắm về diện Tư Pháp , nên ngươì viết chỉ thuật qua loa nào các vị tiên ông , tiên bà , chư Phật …..nào Nam Cực đại tiên , nào Thái Bạch Kim Tinh , nào Tây Vương mẫu , Lê San Thánh Mẫu , Cưủ Thiên Huyền Nữ , Di Lạc Thiên Tôn …..đảm nhiệm những chức vụ như Biện lý , Dự thẩm , Công tố , còn Ông Trơì thì làm chánh án thứ thiệt , bản án thứ nhất .
Ông dự thẩm sơ lược sự vụ _
-Chả biết là nhiệm kỳ cuả Ông Trờì nào “ vì mỗi ông Trơì cũng chỉ làm một vài nhiệm kỳ , có một số năm mà thôi ? tuy nhiên một ngày ở trên trời bằng một năm ở dươí trần thế ] ban ra cái lệnh là sáng mùng một Tết nguyên đán , tất cả các thú vật đều phải lên trình diện để mừng tuổi Trời , và căn cứ vào chuyện giờ giấc đến để định thứ tự trước sau 12 điạ chi , còn thập can thì có sẵn rồi ? Con Trâu là một con vật rất gần guĩ và dễ thương , một ngươì bạn chí thân chí thiết cuả con ngươì , tuy nhiên có con Chuột và con Gà là bạn chí cốt cuả con Trâu , chẳng là trong nhà ở dươí trần thế , ông chủ nhà cứ hăm hoài và noí vơí cậu con trai “ con gắng học hành đậu đạt đi ? nếu đậu đươc cái tam trường [tức tú tài ] thì cha sẽ làm thịt con Gà và con Trâu đãi bà con cô bác một bữa nhậu sương sương chơi , con Trâu nghe mà phát rầu , đến nỗi trắng cả hai hàm răng , thì con gà đến an uỉ : “ anh lo bao đồng làm cái gì ? nó viết chữ như tôi “ Gà bươí “ nó học như anh “ ngu như Bò Trâu “ chả ai cho nó đậu đâu ? thế là Trâu yên tâm .
Chuột với Trâu rủ nhau đi thật sớm , còn con Gà thì ngũ trễ [ không bàn tới làm chi ] đến sông Ngân Hà bên kia là cổng Thiên Đình , con Chuột không bơi qua được , bèn bám vào đuôi con Trâu , con Trâu lấy đà nhẩy , trước khi nhẩy phải phất đuôi một cái , thế là quăng con Chuột qua trước , thành ra trong 12 địa chi con Chuột tức Tý đứng đầu , con Trâu Sưủ đứng hàng thứ hai , sau đó thì các con đến trễ là Dần , Mão ….trong 12 con thì chả có con nào khiếu nại gì cả , vì toàn là công việc ăn cơm nhà vác ngà voi ? làm chuà , chưc hàm , nhưng sau nhiều năm thì con Trâu nhờ con Gà làm đơn kiện .
Vị tiên ông làm luật sư riêng cuả con Tý Chuột lên tiếng :
-Lệnh cuả Ông Trơì ban ra do Tiên Mõ đi rao trên Thiên đình , không noí rõ ràng , chỉ noí đến sớm là đựợc đứng đầu 12 điạ chi ? tình gian mà lý ngay , con Chuột đến số một .
Ông Trơì vốn quảng đại và ba phải hoỉ con Chuột :
-Vậy thì nhà ngươi nghĩ sao ?
Con Tý Chuột trân trọng trả lời :
-Quân bất hý ngôn , tuy nhiên vơí trình độ cuả anh Ngưu Trâu thì anh không hiểu nổi sự vụ , vậy con xin Trơì ban lệnh cho thi lại , mà chỉ cho con và anh Trâu Ngưu thi mà thôi ? các anh khác thì khoỉ mất thì giờ một lần nưã .
Ông Trơì quay qua anh Trâu Ngưu noí :
-Con Chuột Tý noí làm vậy ? còn ngươi thì tính sao ?
-Con cũng tuân thượng lệnh mà thôi ?
-Kỳ này để khoỉ rác rối về lâu về dài . xin cho anh Trâu ra đề thi , con chỉ là ngườì chấp hành mà thôi ?
Trơì nghe hai con linh vật tình nghiã noí vậy thì rất hoan nghênh , bèn ra lệnh :
-Anh Trâu ra đề tài đi ?
Con Trâu không cần suy nghĩ noí ngay :
-Xin cho tổ chức một cuộc thi , rất công bằng là cho con [ tức Trâu ] và anhTý Chuột đi ngang hàng trên Thiên đình , để quần Tiên .chư Phật bình phẩm xem ai To thì ngườì đó đứng đầu .
Trơì quay qua con Tý Chuột hỏi :
-Nhà ngươi nghĩ sao ?
-Được quá đi chứ , nhưng thân xác anh Trâu to bằng cái bồ thóc , còn con Tý nhỏ bằng ngón chân cái ngươì ta , làm sao mà thiên hạ trông thấy mà bình phẩm [ mà thi ? ]
Trơì noí một câu công bằng :
-Này anh Trâu , có thể cho con Tý lớn bằng cẳng chân cuả nhà ngươi không ? vì chỉ như thế quần Tiên mơí nhìn được và bình phẩm .
Con Trâu nghĩ trong đầu , mình to như con Voi nan thế này , con Chuột Tý chỉ bằng cẳng chân cuả mình thì ăn thua gì ? bèn gật đầu .
Trời bèn huơ tay một cái , con Chuột to tức thì bằng chân con Trâu ,hôm sau hai con đi nưả ngày trên thiên đình cho bà con cô bác nhà Tiên chấm điểm , đi đến đâu cũng chỉ nghe quần tiên noí vơí nhau :
-Ra mà coi con Chuột to dễ sợ .
Đáng lẽ đi cả ngày , nhưng mớí nưả buổỉ thì anh Trâu thất vọng quá , vì đi tơí đâu cũng chỉ con Chuột là To , vì con Trâu ngày thường sao thì hôm nay y như vậy ? còn con Chuột thường ngày nhỏ bằng ngón chân cái ngươì ta , hôm nay lại to bằng cẳng chân con Trâu , chuyện hơn thua đã quá rõ ràng , từ đó yên không còn thưa gưỉ gì nưã cả .
*
Chuyện này cũng là chuyện toà án , có ghi chép trong đại tác phẩm cuả đại văn hào Đặng Trần Huân tiên sinh [ thự danh là Truyện Cấm Đàn Bà ] cũng đã phiêu diêu miền cực lạc , ghi lại chuyện này là thắp một nén hương lòng tưởng nhớ ngưỡng mộ tơí tiên sinh .
…..Các bà Mụ chuyên môn nặn ra con ngươì , con thú từ thuả khai sinh lập điạ , họ có học vấn , có trình độ kinh nghiệm , tuy nhiên ngươì cõi Trên [ tức coĩ Tiên ] cách nhìn và suy nghĩ không giống ngươì phàm tục , tất cả những công trình không có gì sai [ nhưng sót ] chả hạn có nhiều con thú nhiều chân quá , như con Rít , con Cuốn Chiếu tùm lum chân , đến con Cua thì mươì chân , con Bạch tuộc , con Mực thì cũng có đến 10 chân , con Trâu tám chân , con Vịt một chân . con Chó ba chân , và Liền bà [ ngày xưa goị là Liền bà tiền thân cuả Đàn bà ngày nay ]chỉ có hai tay [ không có chân ] cuộc thưa kiện này lại nhắm vào một mục đích đối tượng là con Trâu , chính ra con Trâu 8 chân là bản thân chán lắm lắm rồi . vì nhiều chân nhiều tay thì làm việc nhiều hơn cực khổ hơn các con vật khác ? nhưng vì có ngươì bàn tán xin xỏ nện anh Trâu tự ái làm cao ? Trơì phán ;
-Anh Trâu 8 chân , dư tơí bốn chân , vậy Anh cho loài Vịt cò mượn một chân .
Con Trâu thưa “ nhưng khi các anh này đi ngủ thì cái chân mượn cuả tôi phải co lên , không than thể nặng quá gẫy chân tôi mất ?
Thành ra loài chim Vịt Cò chỉ ngủ có một chân mà thôi ?
Trơì lại noí tiếp :
-Con Chó Tuất cũng chỉ có ba chân , đi nhẩy nhẩy lò cò tức cười lắm lắm , vậy anh Ngưu Trâu cho anh Tuất mựơn một chân ?
-Ô kê , nhưng vơí điều kiện là khi nào đái , thì phải dơ cái chân mượn cuả tôi lên , chứ đái vào chân tôi lâu ngày nó mục chân đi mất ?
-Con Chó gật đầu .
Troì noí tiếp :
-Liền bà chỉ có hai tay , vậy anh Trâu cho họ mượn hai chân , để đi đứng ?
Con Trâu từ chối cái một :
-Thưa Trơì cho ai mượn thì con cho ngay , chớ cho Liền bà mượn thì không bao giờ được ?
-Tại sao ?
-Vì khi làm tình Liền Ông đè lên hai chân làm gẫy hai chân cuả con ?
Cô Liền bà nghe xong tủm tỉm cươì :
-Không sao đâu anh Trâu ơi ? lúc đó thì tôi co hai chân lên cao chứ lỵ ?
Cuộc xử án đến đây thì tạm ngừng , kỳ sau sẽ xử tiếp.
M.loanhoasử
Chu Vương Miện ( HNPD )