Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...

Ai là kẻ ác? - Việt Nhân

(HNPĐ) Với những trình tự ngày tháng, nội chỉ riêng trong năm 1945 (Ất Dậu), tính từ tháng 03/1945 lúc quân Pháp đã xếp giáp trước quân Nhật, Vua Bảo Đại tuyên bố Việt Nam Độc Lập





(HNPĐ)
 Với những trình tự ngày tháng, nội chỉ riêng trong năm 1945 (Ất Dậu), tính từ tháng 03/1945 lúc quân Pháp đã xếp giáp trước quân Nhật, Vua Bảo Đại tuyên bố Việt Nam Độc Lập trong thể chế Quân chủ Lập hiến, và chính phủ do Trần Trọng Kim đứng đầu nội các được  thành lập. Đến ngày 06 và 09/08/1945 sau khi Mỹ ném hai trái bom nguyên tử xuống Trường Kỳ và Quang Đảo, ngày 15/08 quân Nhật đầu hang, như vậy tất cả mọi chuyện đó đều đã xong trước ngày 17/08/1945.

Một người dân Việt dù có sinh muộn trăm năm, ngàn năm,  với một chút suy nghĩ sẽ thấy dược đâu là sự thật về cái gọi là cuộc cách mạng chuyển đổi đất trời của Hồ và đảng An Nam cộng được phát động mà sử đảng đã ghi: “19/08/1945 ngày Cách mạng Mùa Thu”. Đây là cái phét lác của một lũ bợm, gầy lấy quyền lực cá nhân và đảng cộng trên máu xương dân Việt, để rồi gọi đây là công “lật đổ ách thống trị của thực dân Pháp”, và lại càng hoang tưởng hơn nữa khi nói đã “đập tan ách phát-xít Nhật”.

Bao nhiêu người trẻ thời đó tuổi trên dưới hai mươi bị cuốn hút như Phạm Duy, Tô Hải đã lên tiếng về cái ngày 17/08/1945, mỗ tôi đã đọc đã nghe, nhưng cái nhớ nhất vẫn là lời Nội tôi một người dân Hà Nội bằng tuổi Hồ lúc đó, mà mỗ tôi đã thưa không biết bao nhiêu lần rồi: “VM họ là những kẻ cướp chính quyền từ tay người mình, nào phải là cách mạng cách mung gì, đêm qua họ còn đến ngủ nhờ nói rằng, đợi sáng đi mít tinh tại nhà hát thành phố mừng Chính phủ Trần Trọng Kim…” 

Có người nói ‘được thời một chốt cũng thành công’ để chỉ cái dễ dàng của VM khi cướp lấy cuộc mít tinh 17/08/1945, sự thực nó là từ cái sợ của người dân trước kẻ ác, bàn tay vấy máu của VM truy sát người Quốc gia, đã khiến người dân như gà phải cáo. Nội tôi nói: “Chúng chưa tới mười người, có kẻ mang súng ngắn, thật giả nào ai biết được, những lá cờ máu dấu trong người được lôi ra, những lá cờ vàng Quẻ Ly buộc bỏ xuống… hai vạn người vừa là dân vừa là công chức khi ấy không một ai dám phản kháng”.

Cắt mạng của họ như thế đấy, và thành công dễ như thế đấy, cái ác không phải ai cũng làm được, chính vì không có được cái tâm ác mà người Quốc gia đã thua… Mỗ tôi không chết trận, mà phải trả giá với hơn mười năm lao cải, sau chấn song nhà giam xã nghĩa, ngồi tù mà nhớ lại những đêm quần nhau với chúng, sáng ra khi xác đồng đội còn nằm chờ trực thăng đưa đi… Khi đốt cho mình điếu thuốc, không quên đốt cho tên tù bình Bắc Việt ngồi gần đó… Ý nghĩ mỗ tôi thật đơn thuần, dù sao đó cũng là một con người, hơn nữa lại là người Việt!

Chiến tranh trở nên khốc liệt từ ngày Hồ theo Mao, những trận Tây Bắc 1950-1954, tang tóc phủ trùm lấy dân Việt, hai trận Trung Du-Hòa Bình và Điện Biên, có bao nhiêu người Việt đã chết cho đến nay vẫn là con số được giữ kín. Mở đầu chiến dịch Lê Hồng Phong 1950, trung ương đảng cs VN điện xin phép Mao cho đánh Cao Bằng, ngày 02/07/1950 Mao trả lời: “Đồng ý, ý kiến đánh Cao Bằng trước, chờ sau khi Trần Canh đến, do các đồng chí quyến định cuối cùng”. Và ngày 27/07/1950 Trần Canh đến đem theo chiến tranh nhân dân của Mao vào VN!

Những tướng Tầu cộng, những kẻ trực tiếp chỉ huy chiến dịch Lê Hồng Phong I và II, những kẻ đánh bạc bằng tiền người khác, với chiến thuật biển người, lấy mười diệt một… Lời của Hà Cẩn tác giả cuốn “Mao chủ tịch của tôi” viết về Điện Biên Phủ nơi trang 134 như sau: “Bằng sự sáng tạo của Mao chủ tịch trong việc đưa tới Việt Nam các đồng chí cố vấn mà chiến dịch đã kết thúc thắng lợi với vai trò chính yếu thuộc về thượng tướng Vi Quốc Thanh”. Vì vậy cái tựa ‘ai là kẻ ác?’ của câu chuyện hôm nay, mỗ tôi dùng là để gọi Hồ!

Từ 1945-1954 mà gọi là ‘chín năm làm một Điện Biên’ câu nói phét của kẻ được thời, vì Mao không thắng Tưởng (1949) thì không có Điện Biên, chắc chắn là vậy! Ngay lần đầu (1950) theo Mao đến Moscou, chờ mười ngày sau mới được gặp trùm Stalin, để bị gã bán cho Mao, từ đó Hồ có quan điểm cùng lập trường của (chủ) Mao xem Mỹ là kẻ thù.

 Trong Đèn Cù của tác giả Trần Đĩnh đã xác nhận: “Võ Nguyên Giáp, sau Điện Biên Phủ, về An toàn khu, Hồ Chủ tịch ôm Giáp nói: Chúc chú thắng trận trở về, nhưng chúng ta còn phải đánh Mỹ” (mới 1954, sao sớm vây?).

Tình hình Đông Dương Nhật đầu hàng, Pháp quay trở lại, cả Hồ lẫn Mao đều thấy rõ, thực dân cũ đang bước vào thời kỳ tàn rụi, sự trao trả độc lập chính danh sẽ chỉ giữa Pháp cùng nhà nước Việt Nam của vua Bảo Đại. Và Hiệp ước Élysée (Accords de l’Élysée 08/03/1049) được ký giữa Quốc Trưởng VN và TT Pháp, công nhận VN độc lập trong khối Liên Hiệp Pháp, vì thế để chiếm thế thượng phong, mà Hồ theo Mao khởi động chiến tranh đỉnh điểm là trận Điện Biên.

Đánh Cao Bằng thì Hồ xin phép Mao, và để giết 172.008 người Việt trong vụ cải cách ruộng đất, thì Hồ xin phép Stalin: “Đồng chí Stalin kính mến - Tôi gửi cho đồng chí đề án cải cách ruộng đất của Đảng Lao Động Việt Nam. Đề án này tôi đã hoàn thành với sự giúp đỡ của hai đồng chí Liu Shaoshi (Lưu Thiếu Kỳ) và Van Szia-Sian. Đề nghị đồng chí tìm hiểu và đưa ra chỉ thị về đề án này. Gửi đồng chí lời chào cộng sản - Hồ Chí Minh 31-10-1952” Như vậy là quá đủ để rõ chân tướng nhân vật cha già gian độc này!

Người Việt Quốc gia mình, cái tâm sao quá trong lành, xét chuyện thằng lính như mỗ tôi đốt cho kẻ vừa nhả đạn vào mình điếu thuốc, miếng cơm, ngụm nước… Đã thấm đâu chuyện vị vua cuối cùng Triều Nguyễn là Bảo Đại, đã không cho phép quân Nhật diệt lực lượng cộng sản (VM) lúc đó chỉ khoảng 5000 người, Vua nói “Ta không muốn một quân đội nước ngoài làm đổ máu thần dân ta”. Bức ảnh minh họa hôm nay, giữa hai người trong ảnh là sự đối chọi thiện ác, để tự độc giả nhận xét, đâu cần phải mỗ tôi đánh dấu thập vào trán kẻ ác chi cho rườm!

Đứa nào ác, cái tâm nó lộ ra mặt làm sao che mắt người đời, xem hình theo các bạn điều đó đúng? Và từ một câu còm của độc giả: “Phải công nhận Hồ có cặp mắt gian xảo thật!” mà trên trang Vietland.net mỗ tôi may mắn đã tìm lại được một bài viết cũ - Xin Quý độc giả cùng Việt Nhân tôi xem lại bài “CHÓ ĐI TÌM CHỦ”:


   
(HNPĐ Aug02, 2013) Mở đầu câu chuyện, mỗ tôi phân vân không biết nói chuyện họ Hồ hay chuyện Tư Sâu, có Hồ mới có Tư Sâu, nhưng nhờ có Tư Sâu mới lòi ra rõ nét chuyện Hồ, hai chuyện đó dây mơ rễ má đến chuyện mưu bá đồ vương cả xưa lẫn nay.

Thôi dầu sao cũng nên tôn ti trật tự, cái gì có trước nói trước, cái gì sau xin phép sẽ được thưa sau, và cũng xin trước khi vào chuyện, xin miễn cho mỗ tôi nói về nội dung chuyện ăn xin xưa của Hồ, và chuyện ăn mày hôm nay của Sâu. Mà câu chuyện hôm nay nói lên tư cách, cùng thực chất của những con người xưng rằng ta đây cách mạng, bây giờ mới lòi ra mặt chuột là một lũ bịp, một tay tha phương cầu thực, làm thủ lãnh bọn thổ phỉ trong bối cảnh đất nước nô lệ, nay những tay kế thừa cũng không khác.

Hai chữ nô lệ vẫn còn đeo đẳng với dân ta hết Pháp nay lại đến Tầu, trong cái cùng cực của dân tộc như thế, một cái tên ám vào dân tộc Việt, được những tay trong cái đảng cướp ra sức tô lục chuốc hồng cho nó như thể là một lãnh tụ vĩ đại vì nước vì dân. Đó là Hồ chí Minh! Ôi thôi đủ mỹ từ nào là vì đất nước mà bôn ba hải ngoại để mưu cầu độc lập tự do, cái gọi là ra đi làm cách mạng được gán cho một kẻ tha phương cầu thực, rồi do bởi cánh cửa trường thuộc địa khép kín, những đơn xin ân huệ bị chính phủ thuộc địa Pháp chối từ.

Đường đi của tay đang đói cơm rách áo này, đã phải quay quắt theo ngã rẽ, khiến cho chính dân tộc Việt Nam phải khốn khổ mãi cho đến hôm nay đã hơn nữa thế kỷ, đó là một sự thực không chối cải. Cái gọi là cách mạng mùa thu tháng 08/1945, cho thấy bản chất Hồ là tay trí trá manh động, nhưng lúc đó Hồ là tay sai cộng sản đệ tam chưa?, cho tới nay ai cũng cho là Hồ đã, và lá cờ đỏ sao vàng Hồ dùng cho VNDCCH, chính là của tỉnh Phúc Kiến, phải chăng từ ý Hồ muốn Mao xem VN như là một chư hầu. 

Do đó có thể nói cho tới nay VN không hề có độc lập, đó chỉ đơn giản là việc thay thế chế độ thực dân bằng chế độ cộng sản, ngày 02/09/1945 chỉ là cái mốc thời gian chuyển đổi cho hai chủ nghĩa thế thôi. Và thực tế cho thấy đánh Pháp dành độc lập hay đánh Mỹ cứu nước, chỉ là trò bịp để mưu bá đồ vương cho Hồ và đồng bọn, xin đừng gọi Hồ cùng đồng bọn là những con người vì nước, vì dân, đúng ra chúng chỉ là vì chúng.

Nếu bước đầu kẻ tha phương cầu thực họ Hồ được cánh cửa trường thuộc địa rộng mở, hay những đơn xin ân huệ được chính phủ thuộc địa Pháp chấp thuận, thì không cần nói nhiều, lịch sử nước Việt đã không như thế này. Cướp được chính quyền trên tay chính phủ Trần Trọng Kim, nhưng tên tay sai đệ tam quốc tế họ Hồ mắt vẫn láo liên, lá thư của Hồ gởi Tổng thống Harry S. Truman ngày 28/02/1946 chứng minh điều đó.
 
Bức điện mà nhiều người đã biết, Ngày 02/09/1945 Nhật ký đầu hàng Đồng Minh, Hồ cho ra đời nước VNDCCH, lúc cái nhà nước ăn cướp này gặp cảnh lung lay khi người Pháp quay lại Đông Dương. Cả Mỹ lẫn Tầu trong mắt Hồ đều là chổ bám tốt, cho cái quyền lực hãy còn quá mong manh vừa ăn cướp được của Hồ, và thực tế ai cũng thấy Hồ sẵn sàng đi với Mỹ nếu được.

Nhưng Mỹ đã có thái độ rõ rệt với Hồ, tin tức mà Mỹ có được lúc đó thì Hồ là người cộng sản! Nhưng có thật là cộng sản không thì câu trả lời quá dễ, Hồ chỉ là cái hình nộm mà đàn em Hồ bung xung như một thứ thần tượng cộng sản. Hồ mưu bá đồ vương rồi dòng đời đưa đẩy gắn chặt Hồ vào Mao, thế là đâm lao phải theo lao, Hồ không chủ nghĩa không học thuyết gì sất, mãi đến 1950 Stalin giao Hồ cho Mao, để Hồ học làm người cộng sản trung kiên nơi Mao (!).

Ta thấy gì qua qua bức điện Hồ gởi cho TT Mỹ Truman trước khi bám váy Mao, cho thấy Hồ không cách mạng vô sản, không cờ đỏ cờ xanh, ai giúp Hồ có được quyền bính trong tay là Hồ theo. Cũng như hôm nay những tay đàn em kế thừa của Hồ, chẳng có một tay nào là cộng sản mà chỉ rặt một bọn cơ hội, chúng lộ nguyên hình là những thứ tư bản đỏ man rợ, và chế độ của chúng là một thứ quái thai tập thể cha truyền con nối. 

Đến khi ngã hẳn theo Tầu, chiếm được một nửa giang sơn, Hồ và đồng bọn để giữ lấy quyền lực, mà gây cảnh máu sông xương núi, với xẻ dọc Trường Sơn đi đánh Mỹ cứu nước (Tầu), Hồ thích bịp người dân với hai chữ “cứu nước”. Tư Sâu hôm nay cũng muốn giở trò ăn mày quá khứ, mà dâng lên làm quà cho TT Obama lá thư xưa của Hồ, đã cho thấy chúng cùng một giuột, chúng chẳng ái quốc ái quần gì cả, mà chẳng qua chúng lâm nước cờ khó mà  mà phải gỡ thế thôi.

Xưa lời Hồ trong thơ: “...Tôi đưa ra lời yêu cầu tha thiết tôn trọng nhất tới Ngài và những người dân Mỹ để can thiệp khẩn cấp và hỗ trợ độc lập cho chúng tôi...” khi không theo được Mỹ, Hồ nướng dân Việt nơi vùng Tây Bắc, và lòng chảo Điện Biên để theo Nga Tầu. Mặt thực của Hồ đã lộ là muốn một mình một chợ, thay vì trong bối cảnh chế độ thực dân cũ sắp cáo chung, đoàn kết cùng các lực lượng cách mạng yêu nước, tiếp thu và cùng lo cho đất nước và dân tộc.

Nay chuyện Tư Sâu tặng bản sao bức điện này cho TT Obama là chuyện quá rõ ràng ai cũng hiểu, và cũng có người cười khi thấy Sâu làm chuyện ngược đời, bản chánh bức điện này hiện đang tại văn khố Mỹ, và với tư cách cá nhân Obasma dư sức cho Sâu mượn xem. Câu chuyện Hồ ngày xưa, bức điện không hồi đáp, và câu chuyện Sâu hôm nay, tuy đã giở hết ngón nghề để ăn mày quá khứ vẫn bị đối xử lạnh nhạt.  

Để kết câu chuyện hôm nay, mỗ tôi xin được nhường lời cho cụ Fugitive, cụ nói kết nạp tay chân không khác chuyện nuôi chó, chó cũng có tướng chó, tướng như Hồ và Sâu chớ có đụng đến, đó là tướng phản, nó có tìm đến rồi cũng sẽ chẳng ra chi, đấy là loại sớm đầu tối đánh.

Câu nói của cụ Fugitive làm mỗ tôi nhớ đến chuyện tay trùm cộng sản Nga Stalin, khi xưa Hồ tìm đến ra mắt năm 1950, đã phải sợ cặp mắt gian giảo của Hồ mà Stalin đẩy sang cho Mao, với câu nói đầy thâm ý “...để người Á đông họ hiểu nhau sống cùng nhau” 
 
Việt Nhân (HNPĐ)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Ai là kẻ ác? - Việt Nhân

(HNPĐ) Với những trình tự ngày tháng, nội chỉ riêng trong năm 1945 (Ất Dậu), tính từ tháng 03/1945 lúc quân Pháp đã xếp giáp trước quân Nhật, Vua Bảo Đại tuyên bố Việt Nam Độc Lập





(HNPĐ)
 Với những trình tự ngày tháng, nội chỉ riêng trong năm 1945 (Ất Dậu), tính từ tháng 03/1945 lúc quân Pháp đã xếp giáp trước quân Nhật, Vua Bảo Đại tuyên bố Việt Nam Độc Lập trong thể chế Quân chủ Lập hiến, và chính phủ do Trần Trọng Kim đứng đầu nội các được  thành lập. Đến ngày 06 và 09/08/1945 sau khi Mỹ ném hai trái bom nguyên tử xuống Trường Kỳ và Quang Đảo, ngày 15/08 quân Nhật đầu hang, như vậy tất cả mọi chuyện đó đều đã xong trước ngày 17/08/1945.

Một người dân Việt dù có sinh muộn trăm năm, ngàn năm,  với một chút suy nghĩ sẽ thấy dược đâu là sự thật về cái gọi là cuộc cách mạng chuyển đổi đất trời của Hồ và đảng An Nam cộng được phát động mà sử đảng đã ghi: “19/08/1945 ngày Cách mạng Mùa Thu”. Đây là cái phét lác của một lũ bợm, gầy lấy quyền lực cá nhân và đảng cộng trên máu xương dân Việt, để rồi gọi đây là công “lật đổ ách thống trị của thực dân Pháp”, và lại càng hoang tưởng hơn nữa khi nói đã “đập tan ách phát-xít Nhật”.

Bao nhiêu người trẻ thời đó tuổi trên dưới hai mươi bị cuốn hút như Phạm Duy, Tô Hải đã lên tiếng về cái ngày 17/08/1945, mỗ tôi đã đọc đã nghe, nhưng cái nhớ nhất vẫn là lời Nội tôi một người dân Hà Nội bằng tuổi Hồ lúc đó, mà mỗ tôi đã thưa không biết bao nhiêu lần rồi: “VM họ là những kẻ cướp chính quyền từ tay người mình, nào phải là cách mạng cách mung gì, đêm qua họ còn đến ngủ nhờ nói rằng, đợi sáng đi mít tinh tại nhà hát thành phố mừng Chính phủ Trần Trọng Kim…” 

Có người nói ‘được thời một chốt cũng thành công’ để chỉ cái dễ dàng của VM khi cướp lấy cuộc mít tinh 17/08/1945, sự thực nó là từ cái sợ của người dân trước kẻ ác, bàn tay vấy máu của VM truy sát người Quốc gia, đã khiến người dân như gà phải cáo. Nội tôi nói: “Chúng chưa tới mười người, có kẻ mang súng ngắn, thật giả nào ai biết được, những lá cờ máu dấu trong người được lôi ra, những lá cờ vàng Quẻ Ly buộc bỏ xuống… hai vạn người vừa là dân vừa là công chức khi ấy không một ai dám phản kháng”.

Cắt mạng của họ như thế đấy, và thành công dễ như thế đấy, cái ác không phải ai cũng làm được, chính vì không có được cái tâm ác mà người Quốc gia đã thua… Mỗ tôi không chết trận, mà phải trả giá với hơn mười năm lao cải, sau chấn song nhà giam xã nghĩa, ngồi tù mà nhớ lại những đêm quần nhau với chúng, sáng ra khi xác đồng đội còn nằm chờ trực thăng đưa đi… Khi đốt cho mình điếu thuốc, không quên đốt cho tên tù bình Bắc Việt ngồi gần đó… Ý nghĩ mỗ tôi thật đơn thuần, dù sao đó cũng là một con người, hơn nữa lại là người Việt!

Chiến tranh trở nên khốc liệt từ ngày Hồ theo Mao, những trận Tây Bắc 1950-1954, tang tóc phủ trùm lấy dân Việt, hai trận Trung Du-Hòa Bình và Điện Biên, có bao nhiêu người Việt đã chết cho đến nay vẫn là con số được giữ kín. Mở đầu chiến dịch Lê Hồng Phong 1950, trung ương đảng cs VN điện xin phép Mao cho đánh Cao Bằng, ngày 02/07/1950 Mao trả lời: “Đồng ý, ý kiến đánh Cao Bằng trước, chờ sau khi Trần Canh đến, do các đồng chí quyến định cuối cùng”. Và ngày 27/07/1950 Trần Canh đến đem theo chiến tranh nhân dân của Mao vào VN!

Những tướng Tầu cộng, những kẻ trực tiếp chỉ huy chiến dịch Lê Hồng Phong I và II, những kẻ đánh bạc bằng tiền người khác, với chiến thuật biển người, lấy mười diệt một… Lời của Hà Cẩn tác giả cuốn “Mao chủ tịch của tôi” viết về Điện Biên Phủ nơi trang 134 như sau: “Bằng sự sáng tạo của Mao chủ tịch trong việc đưa tới Việt Nam các đồng chí cố vấn mà chiến dịch đã kết thúc thắng lợi với vai trò chính yếu thuộc về thượng tướng Vi Quốc Thanh”. Vì vậy cái tựa ‘ai là kẻ ác?’ của câu chuyện hôm nay, mỗ tôi dùng là để gọi Hồ!

Từ 1945-1954 mà gọi là ‘chín năm làm một Điện Biên’ câu nói phét của kẻ được thời, vì Mao không thắng Tưởng (1949) thì không có Điện Biên, chắc chắn là vậy! Ngay lần đầu (1950) theo Mao đến Moscou, chờ mười ngày sau mới được gặp trùm Stalin, để bị gã bán cho Mao, từ đó Hồ có quan điểm cùng lập trường của (chủ) Mao xem Mỹ là kẻ thù.

 Trong Đèn Cù của tác giả Trần Đĩnh đã xác nhận: “Võ Nguyên Giáp, sau Điện Biên Phủ, về An toàn khu, Hồ Chủ tịch ôm Giáp nói: Chúc chú thắng trận trở về, nhưng chúng ta còn phải đánh Mỹ” (mới 1954, sao sớm vây?).

Tình hình Đông Dương Nhật đầu hàng, Pháp quay trở lại, cả Hồ lẫn Mao đều thấy rõ, thực dân cũ đang bước vào thời kỳ tàn rụi, sự trao trả độc lập chính danh sẽ chỉ giữa Pháp cùng nhà nước Việt Nam của vua Bảo Đại. Và Hiệp ước Élysée (Accords de l’Élysée 08/03/1049) được ký giữa Quốc Trưởng VN và TT Pháp, công nhận VN độc lập trong khối Liên Hiệp Pháp, vì thế để chiếm thế thượng phong, mà Hồ theo Mao khởi động chiến tranh đỉnh điểm là trận Điện Biên.

Đánh Cao Bằng thì Hồ xin phép Mao, và để giết 172.008 người Việt trong vụ cải cách ruộng đất, thì Hồ xin phép Stalin: “Đồng chí Stalin kính mến - Tôi gửi cho đồng chí đề án cải cách ruộng đất của Đảng Lao Động Việt Nam. Đề án này tôi đã hoàn thành với sự giúp đỡ của hai đồng chí Liu Shaoshi (Lưu Thiếu Kỳ) và Van Szia-Sian. Đề nghị đồng chí tìm hiểu và đưa ra chỉ thị về đề án này. Gửi đồng chí lời chào cộng sản - Hồ Chí Minh 31-10-1952” Như vậy là quá đủ để rõ chân tướng nhân vật cha già gian độc này!

Người Việt Quốc gia mình, cái tâm sao quá trong lành, xét chuyện thằng lính như mỗ tôi đốt cho kẻ vừa nhả đạn vào mình điếu thuốc, miếng cơm, ngụm nước… Đã thấm đâu chuyện vị vua cuối cùng Triều Nguyễn là Bảo Đại, đã không cho phép quân Nhật diệt lực lượng cộng sản (VM) lúc đó chỉ khoảng 5000 người, Vua nói “Ta không muốn một quân đội nước ngoài làm đổ máu thần dân ta”. Bức ảnh minh họa hôm nay, giữa hai người trong ảnh là sự đối chọi thiện ác, để tự độc giả nhận xét, đâu cần phải mỗ tôi đánh dấu thập vào trán kẻ ác chi cho rườm!

Đứa nào ác, cái tâm nó lộ ra mặt làm sao che mắt người đời, xem hình theo các bạn điều đó đúng? Và từ một câu còm của độc giả: “Phải công nhận Hồ có cặp mắt gian xảo thật!” mà trên trang Vietland.net mỗ tôi may mắn đã tìm lại được một bài viết cũ - Xin Quý độc giả cùng Việt Nhân tôi xem lại bài “CHÓ ĐI TÌM CHỦ”:


   
(HNPĐ Aug02, 2013) Mở đầu câu chuyện, mỗ tôi phân vân không biết nói chuyện họ Hồ hay chuyện Tư Sâu, có Hồ mới có Tư Sâu, nhưng nhờ có Tư Sâu mới lòi ra rõ nét chuyện Hồ, hai chuyện đó dây mơ rễ má đến chuyện mưu bá đồ vương cả xưa lẫn nay.

Thôi dầu sao cũng nên tôn ti trật tự, cái gì có trước nói trước, cái gì sau xin phép sẽ được thưa sau, và cũng xin trước khi vào chuyện, xin miễn cho mỗ tôi nói về nội dung chuyện ăn xin xưa của Hồ, và chuyện ăn mày hôm nay của Sâu. Mà câu chuyện hôm nay nói lên tư cách, cùng thực chất của những con người xưng rằng ta đây cách mạng, bây giờ mới lòi ra mặt chuột là một lũ bịp, một tay tha phương cầu thực, làm thủ lãnh bọn thổ phỉ trong bối cảnh đất nước nô lệ, nay những tay kế thừa cũng không khác.

Hai chữ nô lệ vẫn còn đeo đẳng với dân ta hết Pháp nay lại đến Tầu, trong cái cùng cực của dân tộc như thế, một cái tên ám vào dân tộc Việt, được những tay trong cái đảng cướp ra sức tô lục chuốc hồng cho nó như thể là một lãnh tụ vĩ đại vì nước vì dân. Đó là Hồ chí Minh! Ôi thôi đủ mỹ từ nào là vì đất nước mà bôn ba hải ngoại để mưu cầu độc lập tự do, cái gọi là ra đi làm cách mạng được gán cho một kẻ tha phương cầu thực, rồi do bởi cánh cửa trường thuộc địa khép kín, những đơn xin ân huệ bị chính phủ thuộc địa Pháp chối từ.

Đường đi của tay đang đói cơm rách áo này, đã phải quay quắt theo ngã rẽ, khiến cho chính dân tộc Việt Nam phải khốn khổ mãi cho đến hôm nay đã hơn nữa thế kỷ, đó là một sự thực không chối cải. Cái gọi là cách mạng mùa thu tháng 08/1945, cho thấy bản chất Hồ là tay trí trá manh động, nhưng lúc đó Hồ là tay sai cộng sản đệ tam chưa?, cho tới nay ai cũng cho là Hồ đã, và lá cờ đỏ sao vàng Hồ dùng cho VNDCCH, chính là của tỉnh Phúc Kiến, phải chăng từ ý Hồ muốn Mao xem VN như là một chư hầu. 

Do đó có thể nói cho tới nay VN không hề có độc lập, đó chỉ đơn giản là việc thay thế chế độ thực dân bằng chế độ cộng sản, ngày 02/09/1945 chỉ là cái mốc thời gian chuyển đổi cho hai chủ nghĩa thế thôi. Và thực tế cho thấy đánh Pháp dành độc lập hay đánh Mỹ cứu nước, chỉ là trò bịp để mưu bá đồ vương cho Hồ và đồng bọn, xin đừng gọi Hồ cùng đồng bọn là những con người vì nước, vì dân, đúng ra chúng chỉ là vì chúng.

Nếu bước đầu kẻ tha phương cầu thực họ Hồ được cánh cửa trường thuộc địa rộng mở, hay những đơn xin ân huệ được chính phủ thuộc địa Pháp chấp thuận, thì không cần nói nhiều, lịch sử nước Việt đã không như thế này. Cướp được chính quyền trên tay chính phủ Trần Trọng Kim, nhưng tên tay sai đệ tam quốc tế họ Hồ mắt vẫn láo liên, lá thư của Hồ gởi Tổng thống Harry S. Truman ngày 28/02/1946 chứng minh điều đó.
 
Bức điện mà nhiều người đã biết, Ngày 02/09/1945 Nhật ký đầu hàng Đồng Minh, Hồ cho ra đời nước VNDCCH, lúc cái nhà nước ăn cướp này gặp cảnh lung lay khi người Pháp quay lại Đông Dương. Cả Mỹ lẫn Tầu trong mắt Hồ đều là chổ bám tốt, cho cái quyền lực hãy còn quá mong manh vừa ăn cướp được của Hồ, và thực tế ai cũng thấy Hồ sẵn sàng đi với Mỹ nếu được.

Nhưng Mỹ đã có thái độ rõ rệt với Hồ, tin tức mà Mỹ có được lúc đó thì Hồ là người cộng sản! Nhưng có thật là cộng sản không thì câu trả lời quá dễ, Hồ chỉ là cái hình nộm mà đàn em Hồ bung xung như một thứ thần tượng cộng sản. Hồ mưu bá đồ vương rồi dòng đời đưa đẩy gắn chặt Hồ vào Mao, thế là đâm lao phải theo lao, Hồ không chủ nghĩa không học thuyết gì sất, mãi đến 1950 Stalin giao Hồ cho Mao, để Hồ học làm người cộng sản trung kiên nơi Mao (!).

Ta thấy gì qua qua bức điện Hồ gởi cho TT Mỹ Truman trước khi bám váy Mao, cho thấy Hồ không cách mạng vô sản, không cờ đỏ cờ xanh, ai giúp Hồ có được quyền bính trong tay là Hồ theo. Cũng như hôm nay những tay đàn em kế thừa của Hồ, chẳng có một tay nào là cộng sản mà chỉ rặt một bọn cơ hội, chúng lộ nguyên hình là những thứ tư bản đỏ man rợ, và chế độ của chúng là một thứ quái thai tập thể cha truyền con nối. 

Đến khi ngã hẳn theo Tầu, chiếm được một nửa giang sơn, Hồ và đồng bọn để giữ lấy quyền lực, mà gây cảnh máu sông xương núi, với xẻ dọc Trường Sơn đi đánh Mỹ cứu nước (Tầu), Hồ thích bịp người dân với hai chữ “cứu nước”. Tư Sâu hôm nay cũng muốn giở trò ăn mày quá khứ, mà dâng lên làm quà cho TT Obama lá thư xưa của Hồ, đã cho thấy chúng cùng một giuột, chúng chẳng ái quốc ái quần gì cả, mà chẳng qua chúng lâm nước cờ khó mà  mà phải gỡ thế thôi.

Xưa lời Hồ trong thơ: “...Tôi đưa ra lời yêu cầu tha thiết tôn trọng nhất tới Ngài và những người dân Mỹ để can thiệp khẩn cấp và hỗ trợ độc lập cho chúng tôi...” khi không theo được Mỹ, Hồ nướng dân Việt nơi vùng Tây Bắc, và lòng chảo Điện Biên để theo Nga Tầu. Mặt thực của Hồ đã lộ là muốn một mình một chợ, thay vì trong bối cảnh chế độ thực dân cũ sắp cáo chung, đoàn kết cùng các lực lượng cách mạng yêu nước, tiếp thu và cùng lo cho đất nước và dân tộc.

Nay chuyện Tư Sâu tặng bản sao bức điện này cho TT Obama là chuyện quá rõ ràng ai cũng hiểu, và cũng có người cười khi thấy Sâu làm chuyện ngược đời, bản chánh bức điện này hiện đang tại văn khố Mỹ, và với tư cách cá nhân Obasma dư sức cho Sâu mượn xem. Câu chuyện Hồ ngày xưa, bức điện không hồi đáp, và câu chuyện Sâu hôm nay, tuy đã giở hết ngón nghề để ăn mày quá khứ vẫn bị đối xử lạnh nhạt.  

Để kết câu chuyện hôm nay, mỗ tôi xin được nhường lời cho cụ Fugitive, cụ nói kết nạp tay chân không khác chuyện nuôi chó, chó cũng có tướng chó, tướng như Hồ và Sâu chớ có đụng đến, đó là tướng phản, nó có tìm đến rồi cũng sẽ chẳng ra chi, đấy là loại sớm đầu tối đánh.

Câu nói của cụ Fugitive làm mỗ tôi nhớ đến chuyện tay trùm cộng sản Nga Stalin, khi xưa Hồ tìm đến ra mắt năm 1950, đã phải sợ cặp mắt gian giảo của Hồ mà Stalin đẩy sang cho Mao, với câu nói đầy thâm ý “...để người Á đông họ hiểu nhau sống cùng nhau” 
 
Việt Nhân (HNPĐ)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm