Truyện Ngắn & Phóng Sự

Bảy Hựu (Mường Mán)

Trước nửa đêm Bảy Hựu về tới, lầm lì đặt hai chai rượu lên bàn, đưa cái giỏ bàng cho Út Hường, nói cộc lốc: - Luộc! – Gấp vậy, đi tắm rửa đã anh! – Khỏi, lẹ lên.
 

Bảy Hựu
MƯỜNG MÁN

 
Trước nửa đêm Bảy Hựu về tới, lầm lì đặt hai chai rượu lên bàn, đưa cái giỏ bàng cho Út Hường, nói cộc lốc: - Luộc! – Gấp vậy, đi tắm rửa đã anh! – Khỏi, lẹ lên. Thả phịch người xuống ghế, gã đàn ông quét tia nhìn quàu quạu khắp căn lều hẹp lù mù ánh điện câu, mỉm nụ cười mỉa mai khi mắt chạm phải những hoa quả, bánh rượu trưng trên bàn thờ sẵn sàng chờ cúng giao thừa. Gã rót rượu ra ly chiêu từng ngụm nhỏ trong khi chờ thức nhắm.
 
Đêm đen ngoài cửa. Tiếng pháo dọc khu xóm nhà ven khúc sông cặp bến phà ran rộ. Cái Tết cuối cùng được chơi pháo, thiên hạ đua nhau đốt bạo, khói xông mịt mờ thức mây. Bảy Hựu vừa cạn ly thứ năm, đĩa lòng luộc xắt miếng lớn đúng ý thích thường ngày của gã nóng hổi, tỏa khói kèm chén nước mắm ớt dọn ra bàn. Út Hường dợm bước ra hiên, gã lừ đừ đưa cao ly rượu mới rót dấm dẳng: - Ngồi xuống. Điệu dáng lầm lì đến lạ lùng của gã làm người đàn bà trẻ chột dạ, rón rén ngồi xuống ghế. – Bộ sốt ruột lắm hả? – Sốt… Ủa, anh nói gì lạ vậy? – Không phải em tính ra ngoải sao? Út Hường ngơ ngác: - Ngoài nào? – Ngoài bến. - Đâu có. Đoạn nàng dịu giọng: - Giao thừa rồi đó em đốt nhang anh cúng nghen! Hất gọn ly rượu vào miệng, bốc miếng lòng chấm nước mắm nhai ngon lành, gã nói giọng ngấm men: - Cúng kiếng thì ích gì? Thánh thần, ma quỷ có huỗn đâu mà đi phù hộ những đứa lòng đen dạ bạc? - Ủa lòng anh đen dạ anh bạc hồi nào mà em không hay? Vờ như chẳng thấy vẻ mặt chợt tối sầm của gã, nàng đứng lên, dằn dỗi cầm chai rượu nốc ngụm lớn rồi đặt mạnh chai xuống bàn kêu đánh “cộp”.
 
Phong pháo treo dưới hiên nổ giòn, đèn sáng trưng trên bàn thờ, và nhang tỏa khói nghi ngút. Trầm ngâm ngắm nàng mặc chiếc áo mới màu hồng phấn nền nã đứng van vái gã nghe lòng hơi nguôi dịu, nhưng cơ hồ có cái mũi nhọn chết giẫm vô hình nào chốc chốc cứ gãi nhẹ tim. Cúng xong người đàn bà quay lại ghế ngồi. Gã nhắc nàng ăn và uống. Nhâm nhi miếng gan uống hớp rượu, Út Hường e dè gợi chuyện: - Trước khi về anh có nhậu rồi sao? Ngó lừ đừ muốn bịnh, để em cạo gió giác hơi nghen! - Khỏi, gan ngon không? – Dạ… ngon. Gã đưa miếng tim lớn cho nàng, giục: - Ăn đi.
 
Say thì chưa hẳn, nhưng sao Bảy Hựu đêm nay khác Bảy Hựu thường ngày quá. Ngắm nàng nhỏ nhẻ nhai, gã nhe răng cười nom chẳng vui mà như đe dọa: - Em đã gặp Hai Mến chưa? Hổm rày thấy nó lảng vảng ngoài bến. Người đàn bà thật thà: - Hôm qua ảnh mời em uống nước ở quán bà Sáu Tâm, khoe lâu nay đi đào đãi vàng đâu tận ngoài Trung khấm khá nhưng dính phải sốt rét giờ tạm nghỉ mội thời gian. Ảnh than tuồng như anh còn giận sao đó, ảnh chào anh cứ giả ngơ. – Đêm qua em đi đâu mười một giờ mới về? – Ngồi đằng tiệm con Ba Thơm chờ nó may cho xong cái áo, bộ anh… - Đ.m. đừng hòng qua mặt thằng này. Ngoài bến khối đứa thấy mèo mả cặp gà đồng. Út Hường tái mặt, lắc đầu nguầy nguậy: - Ai mà đơm đặt ác vậy? Họ trêu cái tật ưa ghen bóng ghen gió của anh đó thôi! – Hừm, ghen cái con đĩ mẹ mày ấy! Ngỡ gã sẽ chồm qua bàn nắm níu tóc, đấm đá, nàng chuẩn bị sẵn tư thế vọt lẹ ra cửa, nhưng gã vẫn ngồi yên, lầm lì rót rượu ra ly, lầm lì uống. Mình lòng ngay dạ thẳng, ảnh lại… Rầu rĩ nhủ thầm, nàng cúi gầm mặt. Bảy Hựu châm điếu thuốc, nheo mắt lơ đãng nhìn theo làn khói.
Dạo Hai Mến chưa rời bến phà Cần Thơ, hai người vốn là bạn đồng nghiệp chí thân. Đồ nghề gọn nhẹ gồm con dao bầu và cái giỏ bàng, mỗi ngày họ đón các chuyến xe từ Cà Mau, Rạch Giá… lên, qua phà, ghé trạm đổ nước mui, bơm kèn tắm rửa cho bầy thú trước khi đi tiếp chặng đường còn lại, về Sài Gòn giao chúng cho các lò mổ tư nhân hoặc cho các công ty kỹ nghệ chế biến súc sản. Mỗi chuyến thường có vài con yếu kém – lúc thu mua chủ chuồng cho uống trương nước để tăng ký nên khó nhận ra – quỵ ngã dọc đường. Xe đỗ lại, chủ lái lựa ra những con đã, hay ngắc ngứ sắp chết để Hai Mến và Bảy Hựu xẻ thịt ngay tại chỗ với kỹ thuật siêu tốc. Công không trả bằng tiền mà bằng các bộ đồ lòng, phần thịt chóng vánh phân tán cho các con buôn chực sẵn mua theo lối ép giá. Đôi khi gặp tay lái thịt gà tồ hoặc lơ là, hai gã chẳng ngần ngại “thanh toán” cả những con còn khỏe và, thỉnh thoảng có tay lái keo kiệt không chịu cho bộ đồ lòng, chỉ xỉa vài ngàn tiền công.
 
Một dạo Bảy Hựu bị các tay lái dứt khoát cấm leo lên xe, vì có lời đồn ác hiểm không biết xuất phát từ đâu rằng, gã thường trả thù bọn lái keo kiệt bằng cách lén bỏ đậu xanh vào lỗ tai heo, để những con vật dù có khỏe đến đâu dọc đường cứ lắc giẫy miết gãy cả xương cổ chết tức tưởi trước khi đến nơi giao hàng. Vốn tốt bụng và tin bạn, nhưng rồi nghe lời xúc xiểm miết Bảy Hựu đâm ra tin Hai Mến đã tung tin để chiếm độc quyền làm ăn. Từ ấy dù mỗi ngày tiếp tục chui vô chui ra chung một mái lều, Bảy Hựu ngầm nuôi mối hiềm khích. Vào một ngày mưa Hai Mến lặng lẽ ra đi không một lời từ biệt. Gã chuồn biến bởi lỡ tặng cô gái mồ côi quanh năm bán hàng rong trên bến cái bầu? Hay muốn đổi nghề khác kiếm sống? Chẳng rõ. Mất mặt Hai Mến một thời gian, Bảy Hựu đem lòng yêu cô nhân tình bị tình ruồng bỏ, rước về lều chia cho nửa mặt giường, giúp vốn buôn bán sau ngày nàng bị sảy thai suýt chết, thất thểu từ bệnh viện về không một xu dính túi.
 
Cuộc sống đang ấm êm, nay đứa bạc tình chợt quay về, đâm rối!? Cao chỉ thước rưỡi, vóc dáng còm nhom đen nhẻm, hai bàn tay to quá cỡ nắm chắc mọi thứ ngoại trừ… đàn bà, Bảy Hựu làm sao sánh với thằng trai tơ trẻ hơn mình cả chục tuổi, hình dong chải chuốt áo quần bảnh bao? Tình cũ không rủ cũng tới, thế gian xưa nay đâu có nói ngoa! Lại nữa, dạo này cái da cái thịt “con đàn bà dâm đãng” ngày mỗi phổng phao, nõn nường, thấy càng thêm… não lòng! Chừng ấy ý nghĩ quấy đảo làm Bảy Hựu muốn điên tiết nhưng cố nén.
 
Hàng ngày, sau thời gian tất bật kiếm sống ngoài bến về, gã là “vua” dưới mái lều này. Bao mệt nhọc thân xác trôi tuột dưới những gáo nước ân cần tắm gội từ tay nàng, bốc hơi nhanh chóng dưới những ngón tẩm quất thần sầu của nàng. Không chỉ từng miếng ăn hớp rượu được phục vụ tận tình, lúc lên giường gã cũng được chiều chuộng tới bến. Chẳng rõ học lỏm từ phim đen coi lén, hay được các ả giang hồ ngồi lê đôi mách đâu đó “chỉ dạy” cho vài tuyệt chiêu để “giữ chồng”, Út Hường sử dụng các ngón nghề yêu đương chăn gối khá diệu nghệ, khiến Bảy Hựu mê tít đã đành, lắm khi còn cảm thấy… gờm! Ấy là vào những lúc hứng tình cao độ nàng thường có cú “lật kèo” ngoạn mục. Không ít lần ở “kèo dưới” gã muốn mệt đứt hơi bởi ngón “phi nước đại” của nàng. Phải chăng vì một chút gờm này mà trong những lúc nóng giận gã thường rủa thầm, hoặc gọi nàng một cách miệt thị là “con đàn bà dâm đãng”, đồng thời đối xử với nàng hết sức tử tế!? Lẽ nào bây giờ sắp chấm dứt cái người ta thường gọi là thời hương lửa mặn nồng? Bảy Hựu khẽ lắc đầu cố xua tan ý nghĩ hôn ám ấy đi.
 
Ép Út Hường ăn thêm miếng gan đoạn gã nhừa nhựa nói: - Giờ này chắc lỡ hẹn rồi hả? Má nàng vụt đỏ au không rõ do rượu bắt đầu ngấm hay do e thẹn, Út Hường lí nhí: - Đâu có. Phủi nhanh cái lườm mượt mà của nàng, Bảy Hựu cười gằn chậm rãi buông từng tiếng đay nghiến: - Có hẹn cũng đừng đi mất công. À mà… gan nó ngọt ghê hén! Gã đồ tể cười không thành tiếng, cả người gã run lên trong cơn khoái cảm hung bạo.
Người đàn bà gần như chết sững, mắt trợn trừng, rồi vừa ôm ngực nấc lên vừa cúi gập người nôn thốc tháo.
*
* *
Tiếng pháo ắng dần. Đêm chín nẫu rụng xuống khuya. Trên bàn thờ đèn vẫn sáng nhưng nhang đã tàn. Gió từ mạn sông thốc lên lao rao lùa qua khung cửa mở rộng. Gật gù khui tiếp chai rượu thứ hai rót ra ly nhưng uống hết nổi, Bảy Hựu úp mặt xuống bàn, gõ gõ mười ngón tay xương xẩu to quá cỡ xuống mặt gỗ trơn lì lải nhải ca những câu vọng cổ sầu oán, ngắc ngứ, khê nhão, bài nọ xọ bài kia rồi ngủ thiếp.
 
Bảy Hựu đón năm mới bằng giấc ngủ mệt mề đến tận sáng? Không, gã vụt choàng thức khi có người bồng Út Hường ướt rượi nước, sực nức mùi dầu nóng, mềm oặt tựa tàu lá chuối héo lạch bạch bước qua cửa, vấp nhằm chiếc ghế đẩu gây tiếng động mạnh. Sau cái vấp, người cứu nạn – kẻ Út Hường đinh ninh đã bị tình địch xẻ thịt, tim gan do chính mình luộc thành mồi nhậu – đứng vội lên rảo bước vào đặt nàng xuống giường, tất bật lấy đồ khô thay cho kẻ tuyệt vọng.
Quay ra, nặng nề gieo mình xuống ghế, Hai Mến không dám nhìn thẳng mặt thằng bạn cũ. Bảy Hựu tỉnh táo như chưa hề uống giọt rượu nào, cười nhạt: - Mày nhặt nó ở đâu? Hai Mến làu bàu: - Ngoài bến phà, anh Bảy làm gì mà nó… - Còn sống chớ? – May mà tui và đám thằng Thêm đang ngồi nhậu gần đó, vớt ngay khi Út vừa nhào xuống nước – Nó định tiêu xương mạng theo mày đó. Chà, chung thủy dữ thần. Giọng lưỡi câng câng, mỉa mai nhưng những múi thịt trên mặt Bảy Hựu co thắt lại nom chẳng dữ dội mà rất đau đớn. Hai Mến bỗng bưng mặt cố giấu cơn khóc mà không thể nén. Bảy Hựu cau mày: - Bộ mày còn thương nó lắm sao? Hai Mến ấp úng: - Còn anh Bảy à. Tui hối hận quay về, đi đâu cũng thấy không bằng ở đây – Và hổng tìm ra con đàn bà nào mần cho mày sướng bằng nó chớ gì?
 
Bất ngờ mà như đã toan tính từ trước, Bảy Hựu lừng lững đi vào buồng trong. Gã định lấy dao chém thằng tình địch, giành lại thời hương lửa nồng ấm của gã và “con đàn bà dâm đãng” chăng? Đáp lại sự chờ đợi cực kỳ căng thẳng của Hai Mến, lát sau Bảy Hựu quay ra, vai khoác chiếc túi xách hành lý cũ càng, tay cầm cái giỏ bàng cũ không kém, xoạc chân đứng trước ngưỡng cửa buồn rầu nói: - Tao trả nó lại cho mày!
 
Nửa tin nửa ngờ, ngỡ ngàng nhìn vẻ mặt nhăn nhúm nửa đau đớn nửa khinh bạc của bạn, Hai Mến thở phào nhẹ nhõm run giọng: - Anh tính đi đâu giờ này? Thiếu gì đường đi. Ráng chung tình. Mày lạng quạng ở bạc với Út Hường lần nữa tao sẽ moi cả tim lẫn gan của mày ra!
Bóng tối phần đêm còn lại và ngọn gió năm mới chực sẵn ngoài cửa ôm chầm lấy Bảy Hựu, xóa nhòa gã ngay khi vừa bước ra. Riêng đôi bàn tay to quá cỡ mãi lâu mới bị chìm khuất, chúng hệt hai con vật lạ thong thả, hồn nhiên theo nhịp đánh đồng xa bơi theo gãn .
 
NguyenVSau Post

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Bảy Hựu (Mường Mán)

Trước nửa đêm Bảy Hựu về tới, lầm lì đặt hai chai rượu lên bàn, đưa cái giỏ bàng cho Út Hường, nói cộc lốc: - Luộc! – Gấp vậy, đi tắm rửa đã anh! – Khỏi, lẹ lên.
 

Bảy Hựu
MƯỜNG MÁN

 
Trước nửa đêm Bảy Hựu về tới, lầm lì đặt hai chai rượu lên bàn, đưa cái giỏ bàng cho Út Hường, nói cộc lốc: - Luộc! – Gấp vậy, đi tắm rửa đã anh! – Khỏi, lẹ lên. Thả phịch người xuống ghế, gã đàn ông quét tia nhìn quàu quạu khắp căn lều hẹp lù mù ánh điện câu, mỉm nụ cười mỉa mai khi mắt chạm phải những hoa quả, bánh rượu trưng trên bàn thờ sẵn sàng chờ cúng giao thừa. Gã rót rượu ra ly chiêu từng ngụm nhỏ trong khi chờ thức nhắm.
 
Đêm đen ngoài cửa. Tiếng pháo dọc khu xóm nhà ven khúc sông cặp bến phà ran rộ. Cái Tết cuối cùng được chơi pháo, thiên hạ đua nhau đốt bạo, khói xông mịt mờ thức mây. Bảy Hựu vừa cạn ly thứ năm, đĩa lòng luộc xắt miếng lớn đúng ý thích thường ngày của gã nóng hổi, tỏa khói kèm chén nước mắm ớt dọn ra bàn. Út Hường dợm bước ra hiên, gã lừ đừ đưa cao ly rượu mới rót dấm dẳng: - Ngồi xuống. Điệu dáng lầm lì đến lạ lùng của gã làm người đàn bà trẻ chột dạ, rón rén ngồi xuống ghế. – Bộ sốt ruột lắm hả? – Sốt… Ủa, anh nói gì lạ vậy? – Không phải em tính ra ngoải sao? Út Hường ngơ ngác: - Ngoài nào? – Ngoài bến. - Đâu có. Đoạn nàng dịu giọng: - Giao thừa rồi đó em đốt nhang anh cúng nghen! Hất gọn ly rượu vào miệng, bốc miếng lòng chấm nước mắm nhai ngon lành, gã nói giọng ngấm men: - Cúng kiếng thì ích gì? Thánh thần, ma quỷ có huỗn đâu mà đi phù hộ những đứa lòng đen dạ bạc? - Ủa lòng anh đen dạ anh bạc hồi nào mà em không hay? Vờ như chẳng thấy vẻ mặt chợt tối sầm của gã, nàng đứng lên, dằn dỗi cầm chai rượu nốc ngụm lớn rồi đặt mạnh chai xuống bàn kêu đánh “cộp”.
 
Phong pháo treo dưới hiên nổ giòn, đèn sáng trưng trên bàn thờ, và nhang tỏa khói nghi ngút. Trầm ngâm ngắm nàng mặc chiếc áo mới màu hồng phấn nền nã đứng van vái gã nghe lòng hơi nguôi dịu, nhưng cơ hồ có cái mũi nhọn chết giẫm vô hình nào chốc chốc cứ gãi nhẹ tim. Cúng xong người đàn bà quay lại ghế ngồi. Gã nhắc nàng ăn và uống. Nhâm nhi miếng gan uống hớp rượu, Út Hường e dè gợi chuyện: - Trước khi về anh có nhậu rồi sao? Ngó lừ đừ muốn bịnh, để em cạo gió giác hơi nghen! - Khỏi, gan ngon không? – Dạ… ngon. Gã đưa miếng tim lớn cho nàng, giục: - Ăn đi.
 
Say thì chưa hẳn, nhưng sao Bảy Hựu đêm nay khác Bảy Hựu thường ngày quá. Ngắm nàng nhỏ nhẻ nhai, gã nhe răng cười nom chẳng vui mà như đe dọa: - Em đã gặp Hai Mến chưa? Hổm rày thấy nó lảng vảng ngoài bến. Người đàn bà thật thà: - Hôm qua ảnh mời em uống nước ở quán bà Sáu Tâm, khoe lâu nay đi đào đãi vàng đâu tận ngoài Trung khấm khá nhưng dính phải sốt rét giờ tạm nghỉ mội thời gian. Ảnh than tuồng như anh còn giận sao đó, ảnh chào anh cứ giả ngơ. – Đêm qua em đi đâu mười một giờ mới về? – Ngồi đằng tiệm con Ba Thơm chờ nó may cho xong cái áo, bộ anh… - Đ.m. đừng hòng qua mặt thằng này. Ngoài bến khối đứa thấy mèo mả cặp gà đồng. Út Hường tái mặt, lắc đầu nguầy nguậy: - Ai mà đơm đặt ác vậy? Họ trêu cái tật ưa ghen bóng ghen gió của anh đó thôi! – Hừm, ghen cái con đĩ mẹ mày ấy! Ngỡ gã sẽ chồm qua bàn nắm níu tóc, đấm đá, nàng chuẩn bị sẵn tư thế vọt lẹ ra cửa, nhưng gã vẫn ngồi yên, lầm lì rót rượu ra ly, lầm lì uống. Mình lòng ngay dạ thẳng, ảnh lại… Rầu rĩ nhủ thầm, nàng cúi gầm mặt. Bảy Hựu châm điếu thuốc, nheo mắt lơ đãng nhìn theo làn khói.
Dạo Hai Mến chưa rời bến phà Cần Thơ, hai người vốn là bạn đồng nghiệp chí thân. Đồ nghề gọn nhẹ gồm con dao bầu và cái giỏ bàng, mỗi ngày họ đón các chuyến xe từ Cà Mau, Rạch Giá… lên, qua phà, ghé trạm đổ nước mui, bơm kèn tắm rửa cho bầy thú trước khi đi tiếp chặng đường còn lại, về Sài Gòn giao chúng cho các lò mổ tư nhân hoặc cho các công ty kỹ nghệ chế biến súc sản. Mỗi chuyến thường có vài con yếu kém – lúc thu mua chủ chuồng cho uống trương nước để tăng ký nên khó nhận ra – quỵ ngã dọc đường. Xe đỗ lại, chủ lái lựa ra những con đã, hay ngắc ngứ sắp chết để Hai Mến và Bảy Hựu xẻ thịt ngay tại chỗ với kỹ thuật siêu tốc. Công không trả bằng tiền mà bằng các bộ đồ lòng, phần thịt chóng vánh phân tán cho các con buôn chực sẵn mua theo lối ép giá. Đôi khi gặp tay lái thịt gà tồ hoặc lơ là, hai gã chẳng ngần ngại “thanh toán” cả những con còn khỏe và, thỉnh thoảng có tay lái keo kiệt không chịu cho bộ đồ lòng, chỉ xỉa vài ngàn tiền công.
 
Một dạo Bảy Hựu bị các tay lái dứt khoát cấm leo lên xe, vì có lời đồn ác hiểm không biết xuất phát từ đâu rằng, gã thường trả thù bọn lái keo kiệt bằng cách lén bỏ đậu xanh vào lỗ tai heo, để những con vật dù có khỏe đến đâu dọc đường cứ lắc giẫy miết gãy cả xương cổ chết tức tưởi trước khi đến nơi giao hàng. Vốn tốt bụng và tin bạn, nhưng rồi nghe lời xúc xiểm miết Bảy Hựu đâm ra tin Hai Mến đã tung tin để chiếm độc quyền làm ăn. Từ ấy dù mỗi ngày tiếp tục chui vô chui ra chung một mái lều, Bảy Hựu ngầm nuôi mối hiềm khích. Vào một ngày mưa Hai Mến lặng lẽ ra đi không một lời từ biệt. Gã chuồn biến bởi lỡ tặng cô gái mồ côi quanh năm bán hàng rong trên bến cái bầu? Hay muốn đổi nghề khác kiếm sống? Chẳng rõ. Mất mặt Hai Mến một thời gian, Bảy Hựu đem lòng yêu cô nhân tình bị tình ruồng bỏ, rước về lều chia cho nửa mặt giường, giúp vốn buôn bán sau ngày nàng bị sảy thai suýt chết, thất thểu từ bệnh viện về không một xu dính túi.
 
Cuộc sống đang ấm êm, nay đứa bạc tình chợt quay về, đâm rối!? Cao chỉ thước rưỡi, vóc dáng còm nhom đen nhẻm, hai bàn tay to quá cỡ nắm chắc mọi thứ ngoại trừ… đàn bà, Bảy Hựu làm sao sánh với thằng trai tơ trẻ hơn mình cả chục tuổi, hình dong chải chuốt áo quần bảnh bao? Tình cũ không rủ cũng tới, thế gian xưa nay đâu có nói ngoa! Lại nữa, dạo này cái da cái thịt “con đàn bà dâm đãng” ngày mỗi phổng phao, nõn nường, thấy càng thêm… não lòng! Chừng ấy ý nghĩ quấy đảo làm Bảy Hựu muốn điên tiết nhưng cố nén.
 
Hàng ngày, sau thời gian tất bật kiếm sống ngoài bến về, gã là “vua” dưới mái lều này. Bao mệt nhọc thân xác trôi tuột dưới những gáo nước ân cần tắm gội từ tay nàng, bốc hơi nhanh chóng dưới những ngón tẩm quất thần sầu của nàng. Không chỉ từng miếng ăn hớp rượu được phục vụ tận tình, lúc lên giường gã cũng được chiều chuộng tới bến. Chẳng rõ học lỏm từ phim đen coi lén, hay được các ả giang hồ ngồi lê đôi mách đâu đó “chỉ dạy” cho vài tuyệt chiêu để “giữ chồng”, Út Hường sử dụng các ngón nghề yêu đương chăn gối khá diệu nghệ, khiến Bảy Hựu mê tít đã đành, lắm khi còn cảm thấy… gờm! Ấy là vào những lúc hứng tình cao độ nàng thường có cú “lật kèo” ngoạn mục. Không ít lần ở “kèo dưới” gã muốn mệt đứt hơi bởi ngón “phi nước đại” của nàng. Phải chăng vì một chút gờm này mà trong những lúc nóng giận gã thường rủa thầm, hoặc gọi nàng một cách miệt thị là “con đàn bà dâm đãng”, đồng thời đối xử với nàng hết sức tử tế!? Lẽ nào bây giờ sắp chấm dứt cái người ta thường gọi là thời hương lửa mặn nồng? Bảy Hựu khẽ lắc đầu cố xua tan ý nghĩ hôn ám ấy đi.
 
Ép Út Hường ăn thêm miếng gan đoạn gã nhừa nhựa nói: - Giờ này chắc lỡ hẹn rồi hả? Má nàng vụt đỏ au không rõ do rượu bắt đầu ngấm hay do e thẹn, Út Hường lí nhí: - Đâu có. Phủi nhanh cái lườm mượt mà của nàng, Bảy Hựu cười gằn chậm rãi buông từng tiếng đay nghiến: - Có hẹn cũng đừng đi mất công. À mà… gan nó ngọt ghê hén! Gã đồ tể cười không thành tiếng, cả người gã run lên trong cơn khoái cảm hung bạo.
Người đàn bà gần như chết sững, mắt trợn trừng, rồi vừa ôm ngực nấc lên vừa cúi gập người nôn thốc tháo.
*
* *
Tiếng pháo ắng dần. Đêm chín nẫu rụng xuống khuya. Trên bàn thờ đèn vẫn sáng nhưng nhang đã tàn. Gió từ mạn sông thốc lên lao rao lùa qua khung cửa mở rộng. Gật gù khui tiếp chai rượu thứ hai rót ra ly nhưng uống hết nổi, Bảy Hựu úp mặt xuống bàn, gõ gõ mười ngón tay xương xẩu to quá cỡ xuống mặt gỗ trơn lì lải nhải ca những câu vọng cổ sầu oán, ngắc ngứ, khê nhão, bài nọ xọ bài kia rồi ngủ thiếp.
 
Bảy Hựu đón năm mới bằng giấc ngủ mệt mề đến tận sáng? Không, gã vụt choàng thức khi có người bồng Út Hường ướt rượi nước, sực nức mùi dầu nóng, mềm oặt tựa tàu lá chuối héo lạch bạch bước qua cửa, vấp nhằm chiếc ghế đẩu gây tiếng động mạnh. Sau cái vấp, người cứu nạn – kẻ Út Hường đinh ninh đã bị tình địch xẻ thịt, tim gan do chính mình luộc thành mồi nhậu – đứng vội lên rảo bước vào đặt nàng xuống giường, tất bật lấy đồ khô thay cho kẻ tuyệt vọng.
Quay ra, nặng nề gieo mình xuống ghế, Hai Mến không dám nhìn thẳng mặt thằng bạn cũ. Bảy Hựu tỉnh táo như chưa hề uống giọt rượu nào, cười nhạt: - Mày nhặt nó ở đâu? Hai Mến làu bàu: - Ngoài bến phà, anh Bảy làm gì mà nó… - Còn sống chớ? – May mà tui và đám thằng Thêm đang ngồi nhậu gần đó, vớt ngay khi Út vừa nhào xuống nước – Nó định tiêu xương mạng theo mày đó. Chà, chung thủy dữ thần. Giọng lưỡi câng câng, mỉa mai nhưng những múi thịt trên mặt Bảy Hựu co thắt lại nom chẳng dữ dội mà rất đau đớn. Hai Mến bỗng bưng mặt cố giấu cơn khóc mà không thể nén. Bảy Hựu cau mày: - Bộ mày còn thương nó lắm sao? Hai Mến ấp úng: - Còn anh Bảy à. Tui hối hận quay về, đi đâu cũng thấy không bằng ở đây – Và hổng tìm ra con đàn bà nào mần cho mày sướng bằng nó chớ gì?
 
Bất ngờ mà như đã toan tính từ trước, Bảy Hựu lừng lững đi vào buồng trong. Gã định lấy dao chém thằng tình địch, giành lại thời hương lửa nồng ấm của gã và “con đàn bà dâm đãng” chăng? Đáp lại sự chờ đợi cực kỳ căng thẳng của Hai Mến, lát sau Bảy Hựu quay ra, vai khoác chiếc túi xách hành lý cũ càng, tay cầm cái giỏ bàng cũ không kém, xoạc chân đứng trước ngưỡng cửa buồn rầu nói: - Tao trả nó lại cho mày!
 
Nửa tin nửa ngờ, ngỡ ngàng nhìn vẻ mặt nhăn nhúm nửa đau đớn nửa khinh bạc của bạn, Hai Mến thở phào nhẹ nhõm run giọng: - Anh tính đi đâu giờ này? Thiếu gì đường đi. Ráng chung tình. Mày lạng quạng ở bạc với Út Hường lần nữa tao sẽ moi cả tim lẫn gan của mày ra!
Bóng tối phần đêm còn lại và ngọn gió năm mới chực sẵn ngoài cửa ôm chầm lấy Bảy Hựu, xóa nhòa gã ngay khi vừa bước ra. Riêng đôi bàn tay to quá cỡ mãi lâu mới bị chìm khuất, chúng hệt hai con vật lạ thong thả, hồn nhiên theo nhịp đánh đồng xa bơi theo gãn .
 
NguyenVSau Post

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm