Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
CHUYỆN KHÔNG ĐÙA - Việt Nhân
(HNPĐ) Hôm nay đã là ngày 15 tháng Tư Đen, còn nửa tháng nữa mới tới ngày cửa địa ngục mở, bắt đầu cho tháng Năm quỉ lộng, và còn trọn một tuần nữa mới tới hạn “kêu gọi đồng bào hải ngoại không về và không gửi tiền về Việt Nam trong suốt tuần lễ sau cùng của Tháng Tư Ðen, từ 24-30 Tháng Tư, 2014.” Lời kêu gọi này đã có từ hôm sau tết con ngựa, trong cuộc họp báo của Cộng Ðồng Người Việt Quốc Gia Liên Bang Hoa Kỳ, Hội đồng đại diện Tập Thể Chiến Sĩ VNCH Hải Ngoại, và Tổ Chức Dân Chủ Việt Nam.
Mỗ tôi phải gõ đủ tên các tổ chức này không ngoài cái ý trình làng, cho thấy dân quân đủ cả, đều đồng một lòng kêu gọi! Một năm mười hai tháng, năm mươi hai tuần lễ, thế mà xin chỉ mỗi một tuần thôi không biết có được không, cái đám cỏ độc cộng sản (lời ví của Đức Lạc Lai Lạt Ma) hãy góp mỗi người một tay, tùy sức mình mà cuốc trốc rễ để giết chúng, xin đừng tưới tắm cho chúng tràn lan. Hôm nay trên đầu trang báo RFI đăng tin theo báo cáo chính thức của Ngân hàng Thế giới công bố ngày 11/04/2014, lượng kiều hối trong năm 2013 đã đạt mức 404 tỷ đô la, trong đó Việt xã nghĩa đứng thứ 9 với 11 tỷ đô la trong số 10 nước có kiều hối nhiều nhất thế giới.
Tuy biết rằng con số 11 tỷ này, không chỉ là của mỗi riêng người tị nạn cộng sản chúng ta gửi về giúp thân nhân, mà nó gồm của cả những người dân xã nghĩa hôm nay, đi lao nô, làm đĩ xứ người, đi trồng cần sa ở Nhật ở Anh, cũng không loại trừ những đồng tiền con cháu boác và đoảng khắp nơi trên thế giới, buôn lậu, chôm chỉa, ăn cắp mà có… Nếu ta được xem những tấm ảnh các cảnh đói khổ cơ cực của những người dân, cùng những phúc lợi cầu đường bệnh viện, trường học mà họ được cái nhà nước xã nghĩa bố thí cho, thì mới thấy được hết cái mĩa mai của con số 25 tỷ đô la, con số do bộ KHĐT nhà nước vẹm công bố tháng 10/2013, gồm tiền kiếu hối và tiền ODA chúng có đươc trong năm 2013.
Vậy xin hỏi trong chúng ta, ai không biết tình trạng quá tải ở các bệnh viện, và có tự hỏi với dân số đã tăng gấp đôi như hiện nay, số bệnh viện có được xây thêm? Và có thắc mắc rằng cầu đường của xứ An Nam, được xây dựng với giá thành cao gấp năm ba lần các nước Mỹ, Nhật, nhưng tại sao chưa được nghiệm thu đã hỏng, hay khá hơn chỉ vài năm là xuống cấp trầm trọng? Con trẻ được chăm sóc học hành thế nào, sao phải đu dây cáp, chui vào bịch ny lông vượt suối đến trường? Con số 25 tỷ đô la đâu phải là con số nhỏ, nhưng chúng đã làm gì với số tiền đó? Câu trả lời ai cũng thừa biết chúng dùng để nuôi dưỡng, củng cố chế độ, và chui vào túi chúng, và sự thật cũng cần phải nói ra, những đồng tiền này vẹm vẫn thường cho là tiền chùa!
Vậy mà vẫn có kẻ tình nguyện nuôi những thằng bợm mập thây này, trong khi chúng ăn tàn phá hại đất nước, làm cho đời sống người dân càng ngày càng đen tối! Hôm qua trên net mọi người được xem ảnh một em bé khoảng chừng năm tuổi, trần truồng lội sình bắt ốc, chuyện này thường thôi phải không các ông bà vịt kiều yêu nước? Ở đâu mà không có kẻ giầu người nghèo… Quí vị đang mặc áo gấm, quí vị đang đóng vai kẻ giầu, rồi quí vị mươi năm nữa trở về, đứa bé nghèo khó kia đã lớn, để sống chúng sẽ bán thân xác cho ông bà mua vui. Sướng nhá! Được làm vịt kiều sướng thật, tiền Mẽo đem về xứ xã nghĩa nghèo đói mua được tất, chủ tịt nước Nguyễn minh Triết, đã từng đóng vai ma cô trơ trẽn mời mọi người với câu “con gái VN đẹp lắm”.
Ngay người dân trong nước một khi bất đồng, bị ông chính phủ xã nghĩa máng cho tội chống phá nhà nước, thì ngay trên chính quê hương họ, còn bị cấm bước chân ra khỏi nhà, thì sao dám sánh bằng ông bà vịt kiều yêu nước ra vô tự nhiên. Ông Linh Mục Lý biết thân phận mình mà không dám đi Canada chữa bệnh, đi rồi nó đóng cửa cấm về là cái chắc! Ôi, thời xã nghĩa con người càng cần biết khôn, cái khôn đó không gì bằng làm vịt kiều yêu nước, Cha Lý cũng bởi không biết khôn mà ra nông nổi, mới đây nghe trên báo nói, đứa con trai ông nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, ra sân bay đi nước ngoài bị mấy tay côn an đuổi về. Cái thói thù vặt của chúng mấy ai còn lạ, nhưng bệnh nào cũng có thuốc chữa, nhiều tiền hay khéo bưng bô là xong thôi!
Thằng con trai mỗ tôi, ngày còn trong nước cha đi tù, nó không được đi học, cùng lý lịch một thứ con Ngụy như nó, cái thằng Hăng Ri vừa là con rể xà mâu, vừa là vịt kiều yêu nước, nay lý lịch được cả nhà nước lẫn đảng cộng công nhận là “trong sáng”. Đấy cũng bởi những chuyện như thế, mà một cái cộng đồng một dúm người vẫn không dễ hiệp nhất, lắm anh cứ vỗ ngực bồm bộp rằng ta đây là dân tị nạn chính cống bà lang Trọc, lại cứ du lịch VN xoành xoạch thì tị nạn ở cái khổ nào? Có anh lại rõ con nhà quan, thiếu tá, đại úy, thiếu úy, mà lại be theo thằng mánh mung chợ trời bên Nga để được vênh mặt bắt tay cùng nó, không biết nhục thế mới lạ.
Trước đây mỗ tôi có thưa một câu chuyện về việc gởi tiền, cũng như chuyện lũ bợm nhà nước xã nghĩa, chúng khoán cái khổ người dân quê nhà cho những nhóm từ thiện bên đây, ý mỗ tôi những việc đó làm người dân dài thêm kiếp lầm than. Tốt nhất nên dừng, để bọn vẹm như cây chết khô mà triệt, lúc ấy báo lính mình chưa có mục bàn ra tán vào, không ngờ ông bạn mỗ tôi bên Chicago đọc được trên trang mạng thảo luận, có người mắng mỗ tôi làm chuyện “dở hơi”. Nhớ nhất có một anh chửi thề rồi nói, VC chưa chết nhưng mẹ anh chết trước, ý anh bọn xã nghĩa khó triệt, lại còn anh phang cho mỗ tôi một búa, gọi mỗ tôi là kẻ thất bại trong suy nghĩ lẫn đạo đức(?!).
Chuyện vịt kiều cùng kiều hối nó lẩn quẩn như thế, nay thêm “anh cu 36”, ông nhà nước cùng ông vượt biên kinh tế hôm xưa nay xênh xang áo gấm, hai ông đã trở nên khắng khít, hể hả… Nhìn ảnh đứa bé mò cua bắt ốc, lại nghe cái tin kiều hối, chỉ biết thở dài, vì cái đà dây dưa mãi như thế, thì đất nước Giao Chỉ đến bao giờ mới khá được?
Việt Nhân (HNPĐ)
CHUYỆN KHÔNG ĐÙA - Việt Nhân
(HNPĐ) Hôm nay đã là ngày 15 tháng Tư Đen, còn nửa tháng nữa mới tới ngày cửa địa ngục mở, bắt đầu cho tháng Năm quỉ lộng, và còn trọn một tuần nữa mới tới hạn “kêu gọi đồng bào hải ngoại không về và không gửi tiền về Việt Nam trong suốt tuần lễ sau cùng của Tháng Tư Ðen, từ 24-30 Tháng Tư, 2014.” Lời kêu gọi này đã có từ hôm sau tết con ngựa, trong cuộc họp báo của Cộng Ðồng Người Việt Quốc Gia Liên Bang Hoa Kỳ, Hội đồng đại diện Tập Thể Chiến Sĩ VNCH Hải Ngoại, và Tổ Chức Dân Chủ Việt Nam.
Mỗ tôi phải gõ đủ tên các tổ chức này không ngoài cái ý trình làng, cho thấy dân quân đủ cả, đều đồng một lòng kêu gọi! Một năm mười hai tháng, năm mươi hai tuần lễ, thế mà xin chỉ mỗi một tuần thôi không biết có được không, cái đám cỏ độc cộng sản (lời ví của Đức Lạc Lai Lạt Ma) hãy góp mỗi người một tay, tùy sức mình mà cuốc trốc rễ để giết chúng, xin đừng tưới tắm cho chúng tràn lan. Hôm nay trên đầu trang báo RFI đăng tin theo báo cáo chính thức của Ngân hàng Thế giới công bố ngày 11/04/2014, lượng kiều hối trong năm 2013 đã đạt mức 404 tỷ đô la, trong đó Việt xã nghĩa đứng thứ 9 với 11 tỷ đô la trong số 10 nước có kiều hối nhiều nhất thế giới.
Tuy biết rằng con số 11 tỷ này, không chỉ là của mỗi riêng người tị nạn cộng sản chúng ta gửi về giúp thân nhân, mà nó gồm của cả những người dân xã nghĩa hôm nay, đi lao nô, làm đĩ xứ người, đi trồng cần sa ở Nhật ở Anh, cũng không loại trừ những đồng tiền con cháu boác và đoảng khắp nơi trên thế giới, buôn lậu, chôm chỉa, ăn cắp mà có… Nếu ta được xem những tấm ảnh các cảnh đói khổ cơ cực của những người dân, cùng những phúc lợi cầu đường bệnh viện, trường học mà họ được cái nhà nước xã nghĩa bố thí cho, thì mới thấy được hết cái mĩa mai của con số 25 tỷ đô la, con số do bộ KHĐT nhà nước vẹm công bố tháng 10/2013, gồm tiền kiếu hối và tiền ODA chúng có đươc trong năm 2013.
Vậy xin hỏi trong chúng ta, ai không biết tình trạng quá tải ở các bệnh viện, và có tự hỏi với dân số đã tăng gấp đôi như hiện nay, số bệnh viện có được xây thêm? Và có thắc mắc rằng cầu đường của xứ An Nam, được xây dựng với giá thành cao gấp năm ba lần các nước Mỹ, Nhật, nhưng tại sao chưa được nghiệm thu đã hỏng, hay khá hơn chỉ vài năm là xuống cấp trầm trọng? Con trẻ được chăm sóc học hành thế nào, sao phải đu dây cáp, chui vào bịch ny lông vượt suối đến trường? Con số 25 tỷ đô la đâu phải là con số nhỏ, nhưng chúng đã làm gì với số tiền đó? Câu trả lời ai cũng thừa biết chúng dùng để nuôi dưỡng, củng cố chế độ, và chui vào túi chúng, và sự thật cũng cần phải nói ra, những đồng tiền này vẹm vẫn thường cho là tiền chùa!
Vậy mà vẫn có kẻ tình nguyện nuôi những thằng bợm mập thây này, trong khi chúng ăn tàn phá hại đất nước, làm cho đời sống người dân càng ngày càng đen tối! Hôm qua trên net mọi người được xem ảnh một em bé khoảng chừng năm tuổi, trần truồng lội sình bắt ốc, chuyện này thường thôi phải không các ông bà vịt kiều yêu nước? Ở đâu mà không có kẻ giầu người nghèo… Quí vị đang mặc áo gấm, quí vị đang đóng vai kẻ giầu, rồi quí vị mươi năm nữa trở về, đứa bé nghèo khó kia đã lớn, để sống chúng sẽ bán thân xác cho ông bà mua vui. Sướng nhá! Được làm vịt kiều sướng thật, tiền Mẽo đem về xứ xã nghĩa nghèo đói mua được tất, chủ tịt nước Nguyễn minh Triết, đã từng đóng vai ma cô trơ trẽn mời mọi người với câu “con gái VN đẹp lắm”.
Ngay người dân trong nước một khi bất đồng, bị ông chính phủ xã nghĩa máng cho tội chống phá nhà nước, thì ngay trên chính quê hương họ, còn bị cấm bước chân ra khỏi nhà, thì sao dám sánh bằng ông bà vịt kiều yêu nước ra vô tự nhiên. Ông Linh Mục Lý biết thân phận mình mà không dám đi Canada chữa bệnh, đi rồi nó đóng cửa cấm về là cái chắc! Ôi, thời xã nghĩa con người càng cần biết khôn, cái khôn đó không gì bằng làm vịt kiều yêu nước, Cha Lý cũng bởi không biết khôn mà ra nông nổi, mới đây nghe trên báo nói, đứa con trai ông nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, ra sân bay đi nước ngoài bị mấy tay côn an đuổi về. Cái thói thù vặt của chúng mấy ai còn lạ, nhưng bệnh nào cũng có thuốc chữa, nhiều tiền hay khéo bưng bô là xong thôi!
Thằng con trai mỗ tôi, ngày còn trong nước cha đi tù, nó không được đi học, cùng lý lịch một thứ con Ngụy như nó, cái thằng Hăng Ri vừa là con rể xà mâu, vừa là vịt kiều yêu nước, nay lý lịch được cả nhà nước lẫn đảng cộng công nhận là “trong sáng”. Đấy cũng bởi những chuyện như thế, mà một cái cộng đồng một dúm người vẫn không dễ hiệp nhất, lắm anh cứ vỗ ngực bồm bộp rằng ta đây là dân tị nạn chính cống bà lang Trọc, lại cứ du lịch VN xoành xoạch thì tị nạn ở cái khổ nào? Có anh lại rõ con nhà quan, thiếu tá, đại úy, thiếu úy, mà lại be theo thằng mánh mung chợ trời bên Nga để được vênh mặt bắt tay cùng nó, không biết nhục thế mới lạ.
Trước đây mỗ tôi có thưa một câu chuyện về việc gởi tiền, cũng như chuyện lũ bợm nhà nước xã nghĩa, chúng khoán cái khổ người dân quê nhà cho những nhóm từ thiện bên đây, ý mỗ tôi những việc đó làm người dân dài thêm kiếp lầm than. Tốt nhất nên dừng, để bọn vẹm như cây chết khô mà triệt, lúc ấy báo lính mình chưa có mục bàn ra tán vào, không ngờ ông bạn mỗ tôi bên Chicago đọc được trên trang mạng thảo luận, có người mắng mỗ tôi làm chuyện “dở hơi”. Nhớ nhất có một anh chửi thề rồi nói, VC chưa chết nhưng mẹ anh chết trước, ý anh bọn xã nghĩa khó triệt, lại còn anh phang cho mỗ tôi một búa, gọi mỗ tôi là kẻ thất bại trong suy nghĩ lẫn đạo đức(?!).
Chuyện vịt kiều cùng kiều hối nó lẩn quẩn như thế, nay thêm “anh cu 36”, ông nhà nước cùng ông vượt biên kinh tế hôm xưa nay xênh xang áo gấm, hai ông đã trở nên khắng khít, hể hả… Nhìn ảnh đứa bé mò cua bắt ốc, lại nghe cái tin kiều hối, chỉ biết thở dài, vì cái đà dây dưa mãi như thế, thì đất nước Giao Chỉ đến bao giờ mới khá được?
Việt Nhân (HNPĐ)