Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
CHUYỆN TRÊN TRỜI DƯỚI BIỂN - Việt Nhân (Repost)
(HNPĐ) Ông Tư Bến nghé hỏi trong những người đi trên chiếc Boeing 777 của Malaysia Airlines chuyến bay số hiệu MH370 có ai là người mình không mà sao thấy bọn An Nam xã nghĩa lăng xăng ra tuồng hăng hái trong chuyện tìm kiếm làm vậy?
(HNPĐ) Ông Tư Bến nghé hỏi trong những người đi trên chiếc Boeing 777 của Malaysia Airlines chuyến bay số hiệu MH370 có ai là người mình không mà sao thấy bọn An Nam xã nghĩa lăng xăng ra tuồng hăng hái trong chuyện tìm kiếm làm vậy? Chắc là không rồi, vì nếu có báo chí trong nước tránh sao không loan tin, nhưng có điều chắc chắn trong 227 hành khách với 12 phi hành đoàn mất tích ngày 08/03/2014, là có 154 công dân đàn anh Tung Của vĩ đại. Nghe thấy thế ông Tư gật gù cái đầu, rồi buông ra câu nói như thể khám phá ra điều lý thú –Hèn chi một lũ lăng xăng từ thứ trưởng quốc phòng nhào vô điều động, để tỏ cho ông thầy thấy thằng em đầy một lòng hăng say.
Về chuyện tham gia tìm kiếm, bọn An Nam xã nghĩa huênh hoang khoe là dù ngoài phạm vi quản lý, nhưng Việt Nam đã triển khai lực lượng tìm kiếm đầu tiên, lớn nhất với 11 máy bay và 7 tàu của Việt Nam được huy động như DHC6 thủy phi cơ, Mi171 chuyên dụng tìm kiếm cứu nạn, máy bay vận tải AN26, máy bay tuần thám biển CASA, các loại tàu của Hải quân, cảnh sát biển trong đó có cả tàu nghiên cứu biển là tàu thăm dò các địa hình của biển, hiện đại nhất Đông Nam Á. Chưa kể lực lượng trên bộ như quân khu 5, 7, 9, biên phòng, nhân dân địa phương, cùng tàu đánh cá… Đông khiếp chưa! Có một ông đã viết bài nói rằng, thấy chúng đông làm ông buồn, rồi ông ước chỉ cần có được một chiếc tàu con con, để dành cứu hộ ngư dân bị nạn tàu lạ.
Thôi nhé mất dịp tâng công rồi vẹm ạ! Báo Anh The Guardian ngày 16/03/2014 dẫn nguồn tin từ giới chức Malaysia nói chiếc MH370 đã bị ép hạ cánh xuống khu vực biên giới giữa Trung Quốc và Kyrgyzstan, nhưng tọa độ chính xác chưa được tiết lộ. Và Thủ tướng Malaysia Datuk Seri Najib Razak, thừa nhận không tặc bắt cóc MH370, và máy bay bị ép bay chệch đường bay dự kiến với hệ thống thông tin liên lạc bị tắt. Như vậy nếu không tặc là thủ phạm, thì nhà nước Tung Của (có số con tin lên đến 2/3), cùng chủ máy bay Malaysia lo chuẩn bị tiền chuộc đi là vừa, ở đời đâu phải chỉ người ngay mới gặp nạn, mà ngay thằng gian, cũng có lúc gặp phải búa thiên lôi đấy chứ. Vài hôm trước đã có tin từ khủng bố, Tung Của chịu 60%, phần còn lại 40% dành cho Malaysia!
Trong vụ tham gia tìm kiếm MH370, có nhiều cái cười không vô với bọn chèo xã nghĩa, ngày 10/03 chỉ là miếng xốp trôi trên mặt nước, chúng vội vàng tâng công hê lên cho là mình đã tìm thấy vật thể từ chiếc Boeing MH370 mất tích, rồi đích thân thứ trưởng GTVT xách máy bay đi thị sát, rốt cuộc chỉ là chuyện xạo sự đâm tẽn tò. Còn tên tướng vẹm phó tham mưu con rận nhân đôi An Nam xã nghĩa, lại còn nói điều nhân nghĩa, “Đây là lần mà Việt Nam triển khai lực lượng tìm kiếm, với quy mô lớn nhất, với phương tiện hiện đại nhất - Hiện chưa tính hết chi phí cho việc tìm kiếm lần này, nhưng chúng ta đã hành động với mục tiêu cao nhất, là làm sao nhanh chóng tìm kiếm được máy bay mất tích, cứu người”.
Mả cha cái thằng này, nghe nó đến hai chữ cứu người mà mỗ tôi không kềm được tiếng chửi! Những người khách trên chuyến bay MH370 mất tích, gia đình họ lo lắng, tuy thế nếu đây là không tặc, mà không phải là tai nạn, thì đa phần hy vọng họ còn sống – Chuyện mạng sống con người, trùng hợp cũng khoảng thời gian này, nhắc mỗ tôi nhớ đến 64 người tay không, bị giết ngay sáng sớm ngày 14 tháng 03 tại đảo Gạc Ma. Nhân chuyện bọn chèo nói chuyện nhân nghĩa, mỗ tôi xin lược một đoạn ngắn trong câu chuyện “Gạc Ma” đã đăng trên HNPĐ tháng 03/2012
GẠC MA – Sáng sớm ngày 14/03/1988, khoảng 64 người lính hải quân An Nam xã nghĩa tay không đứng quay thành vòng tròn trên đảo Gạc Ma, đã bị phía hải quân Tầu cộng dùng súng tàn sát dã man – Đó là sự kiện “Gạc Ma 1988” trong “CHIẾN DỊCH CHỦ QUYỀN-88”, được BTL/HQ/CSVN phát động lúc 19.00h ngày 11/03/1988.
Lực lượng tham dự gồm, 3 chiếc tàu vận tải HQ 505, HQ 604 và HQ 605 của lữ đoàn 125, mang theo một số binh sĩ thuộc Trung đoàn công binh 83, và Lữ đoàn 146. Mục tiêu là 3 đảo Gạc Ma (9045’B 114018’Đ), Cô Lin (9045’B 114014Đ), và Len Đao (9046B 114022’Đ) với nhiệm vụ là “Xây dựng và bảo vệ đảo”, từng đảo được giao trách nhiệm cho mỗi chiếc tàu.
Lực lượng địch theo tài liệu Tầu cộng phổ biến, chúng có 02 Hải vận ham, 01 Hộ tống hạm, được trang bị súng 100mm, và hơn 200 binh sĩ, nhưng theo tài liệu của Wikipedia, số lượng chiến hạm của chúng thường xuyên hiện diện tại khu vực Trường Sa khá hùng hậu gồm 1 Khu trục hạm, 7 Hộ tống hạm trang bị tên lửa, 2 Hộ tống hạm với trọng pháo, 3 Vận tải hạm LSM, cùng các tàu kỹ thuật đo đạc và tàu kéo.
Anh Nguyễn Văn Thống một trong chín người sống sót cho biết: “Con tàu HQ-604 chở khoảng 74 lính công binh, trước khi xuất phát, tất cả mọi người đều được lệnh là không được nổ súng bằng bất cứ giá nào”. Cấm không cho nổ súng, và tất cả các con tàu trong chiến dịch CQ-88, không mang theo bất cứ một vũ khí nào, cả một đoàn quân chỉ có khoảng 3 hay 4 khẩu AK mà thôi, và khi vừa đến đảo Gạc Ma, thì ba chiếc tàu chiến của TC đã chờ sẵn và vây lấy HQ-604, hai bên cách nhau vài trăm mét.
Như vậy ta thấy sự kiện “Gạc Ma” được chỉ huy trực tiếp từ BTL-HQ-CSVN, ra lệnh ”Quyết giữ vững các đảo”, trong khi những người lính trong tay không một tấc sắt, họ đứng thành vòng tròn, và bị Tầu cộng bắn thẳng vào họ, từng loạt và từng loạt ngã gục. Sau khi tàn sát tất cả những người trên đảo, TC nã pháo vào mục tiêu bất động HQ-604, nó bùng cháy và chìm hẳn sau 30 phút- Trận chiến kết thúc, phía bên VN chỉ có chín người sống sót.
Trần Thiên Phụng một người sống sót khác nói, khi chiếc 604 cháy nhiều người không có vũ khí trong tay, nhảy xuống tàu bơi vào bám trụ trên đảo, để rồi tất cả đều bị giết nhanh chóng sau đó. Sự kiện Gạc Ma xảy ra 26 năm trước, trong vòng khoảng hơn tiếng đồng hồ, chín người sống sót này kể lại, họ là nhân chứng sống, họ thấy gì, họ cảm nhận ra sao, nó là một sự thật không một ai có thể phủ nhận được.
“Chiến dịch chủ quyền 88” với hai bàn tay không, và trước khi đi còn “quán triệt” binh sĩ tuyệt đối không được nổ súng, để rồi như anh Lê Minh Thoa nói, khi TQ nã pháo 100mm vào con tàu là lúc quân VN chết nhiều nhất, và đáng sợ hơn cả hành động Tầu cộng truy diệt những người còn sống, “khi tàu 605 đã chìm rồi, ai nhảy xuống biển mà nổi lên, Tầu cộng cho những chiếc xuồng chạy trên biển giết sạch những người đó.”
Anh Dương Văn Dũng nói “Chúng tôi chỉ làm bia đỡ đạn cho họ thôi, chứ không biết nói sao. Họ là phía hành động tất cả, khi họ tràn qua đánh thì chúng tôi biết rằng chỉ có chết thôi, chứ làm sao sống được, Ở đó chỉ có nước và trời, không phải rừng rú, trốn vào đâu được- Khi hành động là họ vây mình hết rồi, nên mình chỉ có chết thôi- Tất cả các anh em đều bị bắn xối xả hết- Tôi vẫn nhớ kỹ mà- Tôi nhìn rõ hết mà- Dễ sợ lắm”.
Sau những gì xảy ra trên biển, vẫn có thêm những điều khó hiểu về sự kiện “Gac Ma” – Số người sống sót là 09 người là các anh Lê Văn Đông, Nguyễn Văn Thống, Trần Thiện Phụng, Phạm Văn Nhân, Nguyễn Tiến Hùng, Trương Văn Hiền, Lê Minh Thoa, Mai Văn Hải và Dương văn Dũng. Tất cả đều bị thương nặng, TC đem tất cả về giam tại đảo Lôi Châu tỉnh Quảng Đông, trong 4 năm mới được phóng thích, có phải đó là thời gian đủ để mọi việc đi vào quên lãng (?!)
Chúng ta nghĩ gì về sự kiện “Gạc Ma”?, phải thành thật mà nói đây không phải là một trận chiến, đây là một vụ giết người tập thể, với những kẻ sát nhân dùng súng giết nạn nhân tay không, đây là một sự kiện được định sẵn, với cái chết của những “con chốt”. Người ta thắc mắc phía An Nam xã nghĩa luôn giữ im lặng, trong khi phía Tầu cộng, bất chấp những điều luật cơ bản nhất của chiến tranh, không cho tàu của Hồng Thập Tự, đến cứu người bị nạn (?).
Qua báo chí trong nước, 5 ngày sau tàu cứu hộ vẫn chưa được Tầu cộng cho phép đến hiện trường, còn phía nhà nước xã nghĩa qua ngã ngoại giao, xin được ngày 02/04/1988, tức hơn nửa tháng sau để tàu Đại Lãnh được đến nơi để cứu hộ(?) – Bác đã về cùng mấy ông tổ Các Mác-Lê nin từ lâu, và chuyện các chóp bu cộng sản xua các cháu đi “Chiến dịch chủ quyền 88”, với hai bàn tay không, có người biết chuyện chua chát gọi đó là “Cuộc hành quân về với Bác”.
Tầu cộng có một điều khôi hài, là họ nói cũng có một người bị thương tên Du Xiang Hou, được vinh danh là anh hùng, được làm phim để tuyên truyền, coi đó như là một chứng cớ về chủ quyền của Tầu cộng tại đảo Gạc Ma. Tóm lại trận chiến đảo Gạc Ma là những người tay không bị bắn xối xả, là tàu chìm, là những chiếc xuồng Tầu cộng chạy trên biển, để truy giết những người sống sót. Và 64 người chết, như tuồng nhà nước xã nghĩa không biết họ là ai!
Việt Nhân (HNPĐ)
(HNPĐ) Ông Tư Bến nghé hỏi trong những người đi trên chiếc Boeing 777 của Malaysia Airlines chuyến bay số hiệu MH370 có ai là người mình không mà sao thấy bọn An Nam xã nghĩa lăng xăng ra tuồng hăng hái trong chuyện tìm kiếm làm vậy? Chắc là không rồi, vì nếu có báo chí trong nước tránh sao không loan tin, nhưng có điều chắc chắn trong 227 hành khách với 12 phi hành đoàn mất tích ngày 08/03/2014, là có 154 công dân đàn anh Tung Của vĩ đại. Nghe thấy thế ông Tư gật gù cái đầu, rồi buông ra câu nói như thể khám phá ra điều lý thú –Hèn chi một lũ lăng xăng từ thứ trưởng quốc phòng nhào vô điều động, để tỏ cho ông thầy thấy thằng em đầy một lòng hăng say.
Về chuyện tham gia tìm kiếm, bọn An Nam xã nghĩa huênh hoang khoe là dù ngoài phạm vi quản lý, nhưng Việt Nam đã triển khai lực lượng tìm kiếm đầu tiên, lớn nhất với 11 máy bay và 7 tàu của Việt Nam được huy động như DHC6 thủy phi cơ, Mi171 chuyên dụng tìm kiếm cứu nạn, máy bay vận tải AN26, máy bay tuần thám biển CASA, các loại tàu của Hải quân, cảnh sát biển trong đó có cả tàu nghiên cứu biển là tàu thăm dò các địa hình của biển, hiện đại nhất Đông Nam Á. Chưa kể lực lượng trên bộ như quân khu 5, 7, 9, biên phòng, nhân dân địa phương, cùng tàu đánh cá… Đông khiếp chưa! Có một ông đã viết bài nói rằng, thấy chúng đông làm ông buồn, rồi ông ước chỉ cần có được một chiếc tàu con con, để dành cứu hộ ngư dân bị nạn tàu lạ.
Thôi nhé mất dịp tâng công rồi vẹm ạ! Báo Anh The Guardian ngày 16/03/2014 dẫn nguồn tin từ giới chức Malaysia nói chiếc MH370 đã bị ép hạ cánh xuống khu vực biên giới giữa Trung Quốc và Kyrgyzstan, nhưng tọa độ chính xác chưa được tiết lộ. Và Thủ tướng Malaysia Datuk Seri Najib Razak, thừa nhận không tặc bắt cóc MH370, và máy bay bị ép bay chệch đường bay dự kiến với hệ thống thông tin liên lạc bị tắt. Như vậy nếu không tặc là thủ phạm, thì nhà nước Tung Của (có số con tin lên đến 2/3), cùng chủ máy bay Malaysia lo chuẩn bị tiền chuộc đi là vừa, ở đời đâu phải chỉ người ngay mới gặp nạn, mà ngay thằng gian, cũng có lúc gặp phải búa thiên lôi đấy chứ. Vài hôm trước đã có tin từ khủng bố, Tung Của chịu 60%, phần còn lại 40% dành cho Malaysia!
Trong vụ tham gia tìm kiếm MH370, có nhiều cái cười không vô với bọn chèo xã nghĩa, ngày 10/03 chỉ là miếng xốp trôi trên mặt nước, chúng vội vàng tâng công hê lên cho là mình đã tìm thấy vật thể từ chiếc Boeing MH370 mất tích, rồi đích thân thứ trưởng GTVT xách máy bay đi thị sát, rốt cuộc chỉ là chuyện xạo sự đâm tẽn tò. Còn tên tướng vẹm phó tham mưu con rận nhân đôi An Nam xã nghĩa, lại còn nói điều nhân nghĩa, “Đây là lần mà Việt Nam triển khai lực lượng tìm kiếm, với quy mô lớn nhất, với phương tiện hiện đại nhất - Hiện chưa tính hết chi phí cho việc tìm kiếm lần này, nhưng chúng ta đã hành động với mục tiêu cao nhất, là làm sao nhanh chóng tìm kiếm được máy bay mất tích, cứu người”.
Mả cha cái thằng này, nghe nó đến hai chữ cứu người mà mỗ tôi không kềm được tiếng chửi! Những người khách trên chuyến bay MH370 mất tích, gia đình họ lo lắng, tuy thế nếu đây là không tặc, mà không phải là tai nạn, thì đa phần hy vọng họ còn sống – Chuyện mạng sống con người, trùng hợp cũng khoảng thời gian này, nhắc mỗ tôi nhớ đến 64 người tay không, bị giết ngay sáng sớm ngày 14 tháng 03 tại đảo Gạc Ma. Nhân chuyện bọn chèo nói chuyện nhân nghĩa, mỗ tôi xin lược một đoạn ngắn trong câu chuyện “Gạc Ma” đã đăng trên HNPĐ tháng 03/2012
GẠC MA – Sáng sớm ngày 14/03/1988, khoảng 64 người lính hải quân An Nam xã nghĩa tay không đứng quay thành vòng tròn trên đảo Gạc Ma, đã bị phía hải quân Tầu cộng dùng súng tàn sát dã man – Đó là sự kiện “Gạc Ma 1988” trong “CHIẾN DỊCH CHỦ QUYỀN-88”, được BTL/HQ/CSVN phát động lúc 19.00h ngày 11/03/1988.
Lực lượng tham dự gồm, 3 chiếc tàu vận tải HQ 505, HQ 604 và HQ 605 của lữ đoàn 125, mang theo một số binh sĩ thuộc Trung đoàn công binh 83, và Lữ đoàn 146. Mục tiêu là 3 đảo Gạc Ma (9045’B 114018’Đ), Cô Lin (9045’B 114014Đ), và Len Đao (9046B 114022’Đ) với nhiệm vụ là “Xây dựng và bảo vệ đảo”, từng đảo được giao trách nhiệm cho mỗi chiếc tàu.
Lực lượng địch theo tài liệu Tầu cộng phổ biến, chúng có 02 Hải vận ham, 01 Hộ tống hạm, được trang bị súng 100mm, và hơn 200 binh sĩ, nhưng theo tài liệu của Wikipedia, số lượng chiến hạm của chúng thường xuyên hiện diện tại khu vực Trường Sa khá hùng hậu gồm 1 Khu trục hạm, 7 Hộ tống hạm trang bị tên lửa, 2 Hộ tống hạm với trọng pháo, 3 Vận tải hạm LSM, cùng các tàu kỹ thuật đo đạc và tàu kéo.
Anh Nguyễn Văn Thống một trong chín người sống sót cho biết: “Con tàu HQ-604 chở khoảng 74 lính công binh, trước khi xuất phát, tất cả mọi người đều được lệnh là không được nổ súng bằng bất cứ giá nào”. Cấm không cho nổ súng, và tất cả các con tàu trong chiến dịch CQ-88, không mang theo bất cứ một vũ khí nào, cả một đoàn quân chỉ có khoảng 3 hay 4 khẩu AK mà thôi, và khi vừa đến đảo Gạc Ma, thì ba chiếc tàu chiến của TC đã chờ sẵn và vây lấy HQ-604, hai bên cách nhau vài trăm mét.
Như vậy ta thấy sự kiện “Gạc Ma” được chỉ huy trực tiếp từ BTL-HQ-CSVN, ra lệnh ”Quyết giữ vững các đảo”, trong khi những người lính trong tay không một tấc sắt, họ đứng thành vòng tròn, và bị Tầu cộng bắn thẳng vào họ, từng loạt và từng loạt ngã gục. Sau khi tàn sát tất cả những người trên đảo, TC nã pháo vào mục tiêu bất động HQ-604, nó bùng cháy và chìm hẳn sau 30 phút- Trận chiến kết thúc, phía bên VN chỉ có chín người sống sót.
Trần Thiên Phụng một người sống sót khác nói, khi chiếc 604 cháy nhiều người không có vũ khí trong tay, nhảy xuống tàu bơi vào bám trụ trên đảo, để rồi tất cả đều bị giết nhanh chóng sau đó. Sự kiện Gạc Ma xảy ra 26 năm trước, trong vòng khoảng hơn tiếng đồng hồ, chín người sống sót này kể lại, họ là nhân chứng sống, họ thấy gì, họ cảm nhận ra sao, nó là một sự thật không một ai có thể phủ nhận được.
“Chiến dịch chủ quyền 88” với hai bàn tay không, và trước khi đi còn “quán triệt” binh sĩ tuyệt đối không được nổ súng, để rồi như anh Lê Minh Thoa nói, khi TQ nã pháo 100mm vào con tàu là lúc quân VN chết nhiều nhất, và đáng sợ hơn cả hành động Tầu cộng truy diệt những người còn sống, “khi tàu 605 đã chìm rồi, ai nhảy xuống biển mà nổi lên, Tầu cộng cho những chiếc xuồng chạy trên biển giết sạch những người đó.”
Anh Dương Văn Dũng nói “Chúng tôi chỉ làm bia đỡ đạn cho họ thôi, chứ không biết nói sao. Họ là phía hành động tất cả, khi họ tràn qua đánh thì chúng tôi biết rằng chỉ có chết thôi, chứ làm sao sống được, Ở đó chỉ có nước và trời, không phải rừng rú, trốn vào đâu được- Khi hành động là họ vây mình hết rồi, nên mình chỉ có chết thôi- Tất cả các anh em đều bị bắn xối xả hết- Tôi vẫn nhớ kỹ mà- Tôi nhìn rõ hết mà- Dễ sợ lắm”.
Sau những gì xảy ra trên biển, vẫn có thêm những điều khó hiểu về sự kiện “Gac Ma” – Số người sống sót là 09 người là các anh Lê Văn Đông, Nguyễn Văn Thống, Trần Thiện Phụng, Phạm Văn Nhân, Nguyễn Tiến Hùng, Trương Văn Hiền, Lê Minh Thoa, Mai Văn Hải và Dương văn Dũng. Tất cả đều bị thương nặng, TC đem tất cả về giam tại đảo Lôi Châu tỉnh Quảng Đông, trong 4 năm mới được phóng thích, có phải đó là thời gian đủ để mọi việc đi vào quên lãng (?!)
Chúng ta nghĩ gì về sự kiện “Gạc Ma”?, phải thành thật mà nói đây không phải là một trận chiến, đây là một vụ giết người tập thể, với những kẻ sát nhân dùng súng giết nạn nhân tay không, đây là một sự kiện được định sẵn, với cái chết của những “con chốt”. Người ta thắc mắc phía An Nam xã nghĩa luôn giữ im lặng, trong khi phía Tầu cộng, bất chấp những điều luật cơ bản nhất của chiến tranh, không cho tàu của Hồng Thập Tự, đến cứu người bị nạn (?).
Qua báo chí trong nước, 5 ngày sau tàu cứu hộ vẫn chưa được Tầu cộng cho phép đến hiện trường, còn phía nhà nước xã nghĩa qua ngã ngoại giao, xin được ngày 02/04/1988, tức hơn nửa tháng sau để tàu Đại Lãnh được đến nơi để cứu hộ(?) – Bác đã về cùng mấy ông tổ Các Mác-Lê nin từ lâu, và chuyện các chóp bu cộng sản xua các cháu đi “Chiến dịch chủ quyền 88”, với hai bàn tay không, có người biết chuyện chua chát gọi đó là “Cuộc hành quân về với Bác”.
Tầu cộng có một điều khôi hài, là họ nói cũng có một người bị thương tên Du Xiang Hou, được vinh danh là anh hùng, được làm phim để tuyên truyền, coi đó như là một chứng cớ về chủ quyền của Tầu cộng tại đảo Gạc Ma. Tóm lại trận chiến đảo Gạc Ma là những người tay không bị bắn xối xả, là tàu chìm, là những chiếc xuồng Tầu cộng chạy trên biển, để truy giết những người sống sót. Và 64 người chết, như tuồng nhà nước xã nghĩa không biết họ là ai!
Việt Nhân (HNPĐ)
CHUYỆN TRÊN TRỜI DƯỚI BIỂN - Việt Nhân (Repost)
(HNPĐ) Ông Tư Bến nghé hỏi trong những người đi trên chiếc Boeing 777 của Malaysia Airlines chuyến bay số hiệu MH370 có ai là người mình không mà sao thấy bọn An Nam xã nghĩa lăng xăng ra tuồng hăng hái trong chuyện tìm kiếm làm vậy?
(HNPĐ) Ông Tư Bến nghé hỏi trong những người đi trên chiếc Boeing 777 của Malaysia Airlines chuyến bay số hiệu MH370 có ai là người mình không mà sao thấy bọn An Nam xã nghĩa lăng xăng ra tuồng hăng hái trong chuyện tìm kiếm làm vậy? Chắc là không rồi, vì nếu có báo chí trong nước tránh sao không loan tin, nhưng có điều chắc chắn trong 227 hành khách với 12 phi hành đoàn mất tích ngày 08/03/2014, là có 154 công dân đàn anh Tung Của vĩ đại. Nghe thấy thế ông Tư gật gù cái đầu, rồi buông ra câu nói như thể khám phá ra điều lý thú –Hèn chi một lũ lăng xăng từ thứ trưởng quốc phòng nhào vô điều động, để tỏ cho ông thầy thấy thằng em đầy một lòng hăng say.
Về chuyện tham gia tìm kiếm, bọn An Nam xã nghĩa huênh hoang khoe là dù ngoài phạm vi quản lý, nhưng Việt Nam đã triển khai lực lượng tìm kiếm đầu tiên, lớn nhất với 11 máy bay và 7 tàu của Việt Nam được huy động như DHC6 thủy phi cơ, Mi171 chuyên dụng tìm kiếm cứu nạn, máy bay vận tải AN26, máy bay tuần thám biển CASA, các loại tàu của Hải quân, cảnh sát biển trong đó có cả tàu nghiên cứu biển là tàu thăm dò các địa hình của biển, hiện đại nhất Đông Nam Á. Chưa kể lực lượng trên bộ như quân khu 5, 7, 9, biên phòng, nhân dân địa phương, cùng tàu đánh cá… Đông khiếp chưa! Có một ông đã viết bài nói rằng, thấy chúng đông làm ông buồn, rồi ông ước chỉ cần có được một chiếc tàu con con, để dành cứu hộ ngư dân bị nạn tàu lạ.
Thôi nhé mất dịp tâng công rồi vẹm ạ! Báo Anh The Guardian ngày 16/03/2014 dẫn nguồn tin từ giới chức Malaysia nói chiếc MH370 đã bị ép hạ cánh xuống khu vực biên giới giữa Trung Quốc và Kyrgyzstan, nhưng tọa độ chính xác chưa được tiết lộ. Và Thủ tướng Malaysia Datuk Seri Najib Razak, thừa nhận không tặc bắt cóc MH370, và máy bay bị ép bay chệch đường bay dự kiến với hệ thống thông tin liên lạc bị tắt. Như vậy nếu không tặc là thủ phạm, thì nhà nước Tung Của (có số con tin lên đến 2/3), cùng chủ máy bay Malaysia lo chuẩn bị tiền chuộc đi là vừa, ở đời đâu phải chỉ người ngay mới gặp nạn, mà ngay thằng gian, cũng có lúc gặp phải búa thiên lôi đấy chứ. Vài hôm trước đã có tin từ khủng bố, Tung Của chịu 60%, phần còn lại 40% dành cho Malaysia!
Trong vụ tham gia tìm kiếm MH370, có nhiều cái cười không vô với bọn chèo xã nghĩa, ngày 10/03 chỉ là miếng xốp trôi trên mặt nước, chúng vội vàng tâng công hê lên cho là mình đã tìm thấy vật thể từ chiếc Boeing MH370 mất tích, rồi đích thân thứ trưởng GTVT xách máy bay đi thị sát, rốt cuộc chỉ là chuyện xạo sự đâm tẽn tò. Còn tên tướng vẹm phó tham mưu con rận nhân đôi An Nam xã nghĩa, lại còn nói điều nhân nghĩa, “Đây là lần mà Việt Nam triển khai lực lượng tìm kiếm, với quy mô lớn nhất, với phương tiện hiện đại nhất - Hiện chưa tính hết chi phí cho việc tìm kiếm lần này, nhưng chúng ta đã hành động với mục tiêu cao nhất, là làm sao nhanh chóng tìm kiếm được máy bay mất tích, cứu người”.
Mả cha cái thằng này, nghe nó đến hai chữ cứu người mà mỗ tôi không kềm được tiếng chửi! Những người khách trên chuyến bay MH370 mất tích, gia đình họ lo lắng, tuy thế nếu đây là không tặc, mà không phải là tai nạn, thì đa phần hy vọng họ còn sống – Chuyện mạng sống con người, trùng hợp cũng khoảng thời gian này, nhắc mỗ tôi nhớ đến 64 người tay không, bị giết ngay sáng sớm ngày 14 tháng 03 tại đảo Gạc Ma. Nhân chuyện bọn chèo nói chuyện nhân nghĩa, mỗ tôi xin lược một đoạn ngắn trong câu chuyện “Gạc Ma” đã đăng trên HNPĐ tháng 03/2012
GẠC MA – Sáng sớm ngày 14/03/1988, khoảng 64 người lính hải quân An Nam xã nghĩa tay không đứng quay thành vòng tròn trên đảo Gạc Ma, đã bị phía hải quân Tầu cộng dùng súng tàn sát dã man – Đó là sự kiện “Gạc Ma 1988” trong “CHIẾN DỊCH CHỦ QUYỀN-88”, được BTL/HQ/CSVN phát động lúc 19.00h ngày 11/03/1988.
Lực lượng tham dự gồm, 3 chiếc tàu vận tải HQ 505, HQ 604 và HQ 605 của lữ đoàn 125, mang theo một số binh sĩ thuộc Trung đoàn công binh 83, và Lữ đoàn 146. Mục tiêu là 3 đảo Gạc Ma (9045’B 114018’Đ), Cô Lin (9045’B 114014Đ), và Len Đao (9046B 114022’Đ) với nhiệm vụ là “Xây dựng và bảo vệ đảo”, từng đảo được giao trách nhiệm cho mỗi chiếc tàu.
Lực lượng địch theo tài liệu Tầu cộng phổ biến, chúng có 02 Hải vận ham, 01 Hộ tống hạm, được trang bị súng 100mm, và hơn 200 binh sĩ, nhưng theo tài liệu của Wikipedia, số lượng chiến hạm của chúng thường xuyên hiện diện tại khu vực Trường Sa khá hùng hậu gồm 1 Khu trục hạm, 7 Hộ tống hạm trang bị tên lửa, 2 Hộ tống hạm với trọng pháo, 3 Vận tải hạm LSM, cùng các tàu kỹ thuật đo đạc và tàu kéo.
Anh Nguyễn Văn Thống một trong chín người sống sót cho biết: “Con tàu HQ-604 chở khoảng 74 lính công binh, trước khi xuất phát, tất cả mọi người đều được lệnh là không được nổ súng bằng bất cứ giá nào”. Cấm không cho nổ súng, và tất cả các con tàu trong chiến dịch CQ-88, không mang theo bất cứ một vũ khí nào, cả một đoàn quân chỉ có khoảng 3 hay 4 khẩu AK mà thôi, và khi vừa đến đảo Gạc Ma, thì ba chiếc tàu chiến của TC đã chờ sẵn và vây lấy HQ-604, hai bên cách nhau vài trăm mét.
Như vậy ta thấy sự kiện “Gạc Ma” được chỉ huy trực tiếp từ BTL-HQ-CSVN, ra lệnh ”Quyết giữ vững các đảo”, trong khi những người lính trong tay không một tấc sắt, họ đứng thành vòng tròn, và bị Tầu cộng bắn thẳng vào họ, từng loạt và từng loạt ngã gục. Sau khi tàn sát tất cả những người trên đảo, TC nã pháo vào mục tiêu bất động HQ-604, nó bùng cháy và chìm hẳn sau 30 phút- Trận chiến kết thúc, phía bên VN chỉ có chín người sống sót.
Trần Thiên Phụng một người sống sót khác nói, khi chiếc 604 cháy nhiều người không có vũ khí trong tay, nhảy xuống tàu bơi vào bám trụ trên đảo, để rồi tất cả đều bị giết nhanh chóng sau đó. Sự kiện Gạc Ma xảy ra 26 năm trước, trong vòng khoảng hơn tiếng đồng hồ, chín người sống sót này kể lại, họ là nhân chứng sống, họ thấy gì, họ cảm nhận ra sao, nó là một sự thật không một ai có thể phủ nhận được.
“Chiến dịch chủ quyền 88” với hai bàn tay không, và trước khi đi còn “quán triệt” binh sĩ tuyệt đối không được nổ súng, để rồi như anh Lê Minh Thoa nói, khi TQ nã pháo 100mm vào con tàu là lúc quân VN chết nhiều nhất, và đáng sợ hơn cả hành động Tầu cộng truy diệt những người còn sống, “khi tàu 605 đã chìm rồi, ai nhảy xuống biển mà nổi lên, Tầu cộng cho những chiếc xuồng chạy trên biển giết sạch những người đó.”
Anh Dương Văn Dũng nói “Chúng tôi chỉ làm bia đỡ đạn cho họ thôi, chứ không biết nói sao. Họ là phía hành động tất cả, khi họ tràn qua đánh thì chúng tôi biết rằng chỉ có chết thôi, chứ làm sao sống được, Ở đó chỉ có nước và trời, không phải rừng rú, trốn vào đâu được- Khi hành động là họ vây mình hết rồi, nên mình chỉ có chết thôi- Tất cả các anh em đều bị bắn xối xả hết- Tôi vẫn nhớ kỹ mà- Tôi nhìn rõ hết mà- Dễ sợ lắm”.
Sau những gì xảy ra trên biển, vẫn có thêm những điều khó hiểu về sự kiện “Gac Ma” – Số người sống sót là 09 người là các anh Lê Văn Đông, Nguyễn Văn Thống, Trần Thiện Phụng, Phạm Văn Nhân, Nguyễn Tiến Hùng, Trương Văn Hiền, Lê Minh Thoa, Mai Văn Hải và Dương văn Dũng. Tất cả đều bị thương nặng, TC đem tất cả về giam tại đảo Lôi Châu tỉnh Quảng Đông, trong 4 năm mới được phóng thích, có phải đó là thời gian đủ để mọi việc đi vào quên lãng (?!)
Chúng ta nghĩ gì về sự kiện “Gạc Ma”?, phải thành thật mà nói đây không phải là một trận chiến, đây là một vụ giết người tập thể, với những kẻ sát nhân dùng súng giết nạn nhân tay không, đây là một sự kiện được định sẵn, với cái chết của những “con chốt”. Người ta thắc mắc phía An Nam xã nghĩa luôn giữ im lặng, trong khi phía Tầu cộng, bất chấp những điều luật cơ bản nhất của chiến tranh, không cho tàu của Hồng Thập Tự, đến cứu người bị nạn (?).
Qua báo chí trong nước, 5 ngày sau tàu cứu hộ vẫn chưa được Tầu cộng cho phép đến hiện trường, còn phía nhà nước xã nghĩa qua ngã ngoại giao, xin được ngày 02/04/1988, tức hơn nửa tháng sau để tàu Đại Lãnh được đến nơi để cứu hộ(?) – Bác đã về cùng mấy ông tổ Các Mác-Lê nin từ lâu, và chuyện các chóp bu cộng sản xua các cháu đi “Chiến dịch chủ quyền 88”, với hai bàn tay không, có người biết chuyện chua chát gọi đó là “Cuộc hành quân về với Bác”.
Tầu cộng có một điều khôi hài, là họ nói cũng có một người bị thương tên Du Xiang Hou, được vinh danh là anh hùng, được làm phim để tuyên truyền, coi đó như là một chứng cớ về chủ quyền của Tầu cộng tại đảo Gạc Ma. Tóm lại trận chiến đảo Gạc Ma là những người tay không bị bắn xối xả, là tàu chìm, là những chiếc xuồng Tầu cộng chạy trên biển, để truy giết những người sống sót. Và 64 người chết, như tuồng nhà nước xã nghĩa không biết họ là ai!
Việt Nhân (HNPĐ)