Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
Cái danh của boác! - Việt Nhân
(HNPĐ Nhân đưa người ứng cử vào chân giám đốc Unesco, thông tán xã nhà nước xã nghĩa (12/10/2017) đã viết: Có thể thấy rằng, ngay trong lần đầu tiên cử đại diện tranh cử vị trí đứng đầu của một tổ chức được mệnh danh là đại diện cho lương tri và trí tuệ của nhân loại trong hệ thống Liên hợp quốc, Việt Nam đã gửi đến một thông điệp rõ ràng và đầy thiện chí với bạn bè quốc tế về mong muốn và sự sẵn sàng tham gia đóng góp nhiều hơn nữa vào các công việc chung của cộng đồng quốc tế. Nói phét vậy ra đã góp tay nhiều rồi, nay thêm nữa?
Có thể nói tổ chức Unesco nặng nợ với vịt cộng hơn mọi tổ chức quốc tế khác, cái lằng nhằng dây dưa từ 19/05/1999, trăm năm ngày sinh Hồ, chúng tuyên truyền cùng người dân xã nghĩa đang sống trong cái hũ nút Pắc Bó, rằng Hồ được Unesco vinh danh là danh nhân văn hóa thế giới. Chuyện như vậy đã bị chửi nhiều rồi, văn hóa danh nhân gì boác, chỉ là tên chôm văn thơ người khác, và là một trong 13 tên tội đồ trong lịch sử loài người, chúng muốn bác của chúng được danh (dù là danh bịp), thì đảng cướp của chúng mới có chính danh chính nghĩa.
Chuyện bác của chúng là ‘doanh nhân’ hay ‘ranh nhân’ thế giái, thì mỗ tôi đã có cả chục bài viết rồi, nay chỉ nói chuyện vịt cộng tham vọng ngồi ghế giám đốc tổ chức Unesco của Liên Hiệp Quốc thôi. Cái tham vọng này cũng là học của Tầu cộng, cả hai thầy trò bốn tốt mười sáu vàng cùng múa may quay cuồng ngỡ là chốn không người, khựa mà thắng cử thì bảo đảm các viện Khổng Tử sẽ mọc rộ như nấm cứt chó sau cơn mưa, và tiếng Tầu sẽ đá văng tiếng Anh ngay. Lúc đó Mao sẽ là danh nhân thế giái đại đồng, với tư tưởng mao ít mao nhiều liền một khi.
‘Không có tư tưởng được như Mao, nhưng bác có tác phong’ Hồ nói vậy, thì lo gì một khi ngồi ghế giám đốc, chuyện dựng tượng bác sẽ dễ như ăn khoai, không là phải mướn đất nữa, lúc đó tha hồ nói phét cùng dân xã nghĩa, là thế giới ái mộ bác đã đúc tượng. Thầy trò bất cứ ai thắng cũng đều là thành công, nhìn vào tương lai gần chỉ là đến 2020 lúc sáp nhập hai làm một theo mật nghị Thành Đô, thầy là trò, mà trò cũng là thầy… Mưu định là vậy nhưng người đời kẻ khôn cũng còn đông, nên ngay vòng đầu thầy chỉ được 5/58 và trò đứng chót với 2/58 phiếu!
Theo thông lệ trong hai vòng lựa chọn, các ứng viên không đạt trên 10 phiếu sẽ phải rút, đó là chuyện xảy đến cho cả thầy lẫn trò lần này! Trong khi đó Hoa Kỳ cho biết hôm thứ Năm (12/10/2017) đã tuyên bố sẽ rút khỏi Unesco kể từ cuối tháng 12 năm 2018, trước giờ Hoa Kỳ là quốc gia đóng góp 1/5 ngân sách của Unesco. Đây không là lần đầu, Hoa Kỳ đã một lần rút khỏi Unesco thời TT Ronald Reagan 1984, và sau đó là Anh và Singapore cùng rút năm 1986, lý do bởi sự quản trị quá yếu kém, các hội viên lợi dụng tuyên truyền thiên tả và khủng bố.
Sự rút lui lần hai này (lần trước TT G. W. Bush tái nhập vào năm 2002) đã có nhận định đây là cơ hội để Tầu cộng tung tiền khuynh đảo cơ quan này, chuyện rồi sẽ ra sao chưa biết, nhưng theo cơ cấu tổ chức thì nhiều ý kiến cho là có thể. Với 2000 nhân viên, ngân sách $600 triệu hàng năm do đóng góp của 195 quốc gia hội viên trên toàn thế giới… Là một hội viên chính thức, thì chuyện Tầu cộng dùng tiền mua chuộc gây bè cánh giữa các thành viên là điều mọi người e ngại. Sư đồng nhất của Asean về biển Đông, cũng từng bị xé lẻ bởi tiền Tầu cộng đó thôi!
Đó là nói chuyện Tầu cộng với cái nhìn về tương lai, chứ còn lũ Ba Dình (ăn theo) thì đầu óc chúng không nhìn xa hơn được cái danh của bác thằng bần, vẫn mong sao sao boác chúng là danh nhân, hay hơn nữa là có thêm được một Võ danh tướng thế giái là vui rồi. Chính cũng vì cái yếu kém của ban quản trị cũ, mà An Nam cộng một tổ chức khủng bố từng đặt mìn pháo kích, giết người diệt chủng, và ngay cả hiện nay chúng đang đàn áp dân chủ tự do nhân quyền người dân, đó là cái thế giới đang lên án, vậy mà chúng vẫn tự tại nên đâm hoang tưởng.
Thông tấn xã nhà nước không bỏ lỡ co hội nổ bom tấn, cho đây là những bước đi với tầm thế giới: Chiến dịch vận động tranh cử của Việt Nam vừa qua thực sự là một cuộc tập dượt lớn với những kết quả và bài học có ý nghĩa cho sự tham gia vào các cuộc chơi lớn và ở tầm thế giới… Nhưng cái kết mới sau có vòng hai đã phải rút, đây là con cóc muốn thành con bò, hay chó muốn nhảy bàn độc thì tùy từng người xét đoán, còn chúng thì chắc chắn vẫn mang mãi giấc mơ, quyết cho bằng được boác chúng phải là danh nhân văn hoá… thứ văn hóa ăn cắp, ăn trộm.
Cuối cùng mọi chuyện cũng đã ngã ngũ, cơ quan văn hóa LHQ ngày 13/10/2017 đã chọn cựu Bộ trưởng Văn hóa Pháp, Audrey Azoulay, làm tân lãnh đạo UNESCO trong bối cảnh Hoa Kỳ, thành viên cột trụ tuyên bố rút ra khỏi cơ quan này lần thứ hai. Bà Audrey Azoulay sẽ được xác nhận qua sự chuẩn thuận của 195 thành viên trong UNESCO vào ngày 10/11/2017 tới đây, bà nói: Nếu tôi được xác nhận, điều đầu tiên tôi sẽ làm là phục hồi tín nhiệm cho UNESCO, phục hồi lòng tin của các thành viên và hiệu năng để có thể vận hành.
Bà Audrey Azoulay phát biểu với báo chí và cho biết bà sẽ hiện đại hóa tổ chức: Trong thời khủng hoảng này, chúng ta hơn bao giờ hết cần hỗ trợ, tăng cường và cải tổ UNESCO thay vì bỏ rơi tổ chức này. Câu nói cho thấy đây là một người có nhiệt huyết, nhưng cái trước mắt thì nhiệm vụ cấp bách của bà Azoulay là làm sao có được 1/5 tiền quỹ hỗ trợ thiếu hụt do Hoa Kỳ rút chân ra, đây là điều không ít người e ngại chờ xem Tầu cộng có nắm lấy cơ hội?
Còn đám An Nam cộng chẳng qua không lượng được sức mình, làm gi có văn hóa mà đòi làm giám đốc một cơ quan văn hóa của thế giới, chỉ giỏi lừa bịp, nay danh vang khắp năm châu bốn biển là quân ăn cắp ăn giựt, chuyên thói côn đồ xã hội đen, vụ khủng bố bắt cóc người giữa ban ngày tại Berlin Đức vẫn chưa êm… Có lời khuyên cứ tạm núp váy Tầu cộng, chờ xem tình hinh xoay vần ra sao, còn cái danh của boác bịa lấy tự sướng, thì nay vẫn cứ tự sướng có sao đâu!
VIỆT NHÂN (HNPĐ)
Cái danh của boác! - Việt Nhân
(HNPĐ Nhân đưa người ứng cử vào chân giám đốc Unesco, thông tán xã nhà nước xã nghĩa (12/10/2017) đã viết: Có thể thấy rằng, ngay trong lần đầu tiên cử đại diện tranh cử vị trí đứng đầu của một tổ chức được mệnh danh là đại diện cho lương tri và trí tuệ của nhân loại trong hệ thống Liên hợp quốc, Việt Nam đã gửi đến một thông điệp rõ ràng và đầy thiện chí với bạn bè quốc tế về mong muốn và sự sẵn sàng tham gia đóng góp nhiều hơn nữa vào các công việc chung của cộng đồng quốc tế. Nói phét vậy ra đã góp tay nhiều rồi, nay thêm nữa?
Có thể nói tổ chức Unesco nặng nợ với vịt cộng hơn mọi tổ chức quốc tế khác, cái lằng nhằng dây dưa từ 19/05/1999, trăm năm ngày sinh Hồ, chúng tuyên truyền cùng người dân xã nghĩa đang sống trong cái hũ nút Pắc Bó, rằng Hồ được Unesco vinh danh là danh nhân văn hóa thế giới. Chuyện như vậy đã bị chửi nhiều rồi, văn hóa danh nhân gì boác, chỉ là tên chôm văn thơ người khác, và là một trong 13 tên tội đồ trong lịch sử loài người, chúng muốn bác của chúng được danh (dù là danh bịp), thì đảng cướp của chúng mới có chính danh chính nghĩa.
Chuyện bác của chúng là ‘doanh nhân’ hay ‘ranh nhân’ thế giái, thì mỗ tôi đã có cả chục bài viết rồi, nay chỉ nói chuyện vịt cộng tham vọng ngồi ghế giám đốc tổ chức Unesco của Liên Hiệp Quốc thôi. Cái tham vọng này cũng là học của Tầu cộng, cả hai thầy trò bốn tốt mười sáu vàng cùng múa may quay cuồng ngỡ là chốn không người, khựa mà thắng cử thì bảo đảm các viện Khổng Tử sẽ mọc rộ như nấm cứt chó sau cơn mưa, và tiếng Tầu sẽ đá văng tiếng Anh ngay. Lúc đó Mao sẽ là danh nhân thế giái đại đồng, với tư tưởng mao ít mao nhiều liền một khi.
‘Không có tư tưởng được như Mao, nhưng bác có tác phong’ Hồ nói vậy, thì lo gì một khi ngồi ghế giám đốc, chuyện dựng tượng bác sẽ dễ như ăn khoai, không là phải mướn đất nữa, lúc đó tha hồ nói phét cùng dân xã nghĩa, là thế giới ái mộ bác đã đúc tượng. Thầy trò bất cứ ai thắng cũng đều là thành công, nhìn vào tương lai gần chỉ là đến 2020 lúc sáp nhập hai làm một theo mật nghị Thành Đô, thầy là trò, mà trò cũng là thầy… Mưu định là vậy nhưng người đời kẻ khôn cũng còn đông, nên ngay vòng đầu thầy chỉ được 5/58 và trò đứng chót với 2/58 phiếu!
Theo thông lệ trong hai vòng lựa chọn, các ứng viên không đạt trên 10 phiếu sẽ phải rút, đó là chuyện xảy đến cho cả thầy lẫn trò lần này! Trong khi đó Hoa Kỳ cho biết hôm thứ Năm (12/10/2017) đã tuyên bố sẽ rút khỏi Unesco kể từ cuối tháng 12 năm 2018, trước giờ Hoa Kỳ là quốc gia đóng góp 1/5 ngân sách của Unesco. Đây không là lần đầu, Hoa Kỳ đã một lần rút khỏi Unesco thời TT Ronald Reagan 1984, và sau đó là Anh và Singapore cùng rút năm 1986, lý do bởi sự quản trị quá yếu kém, các hội viên lợi dụng tuyên truyền thiên tả và khủng bố.
Sự rút lui lần hai này (lần trước TT G. W. Bush tái nhập vào năm 2002) đã có nhận định đây là cơ hội để Tầu cộng tung tiền khuynh đảo cơ quan này, chuyện rồi sẽ ra sao chưa biết, nhưng theo cơ cấu tổ chức thì nhiều ý kiến cho là có thể. Với 2000 nhân viên, ngân sách $600 triệu hàng năm do đóng góp của 195 quốc gia hội viên trên toàn thế giới… Là một hội viên chính thức, thì chuyện Tầu cộng dùng tiền mua chuộc gây bè cánh giữa các thành viên là điều mọi người e ngại. Sư đồng nhất của Asean về biển Đông, cũng từng bị xé lẻ bởi tiền Tầu cộng đó thôi!
Đó là nói chuyện Tầu cộng với cái nhìn về tương lai, chứ còn lũ Ba Dình (ăn theo) thì đầu óc chúng không nhìn xa hơn được cái danh của bác thằng bần, vẫn mong sao sao boác chúng là danh nhân, hay hơn nữa là có thêm được một Võ danh tướng thế giái là vui rồi. Chính cũng vì cái yếu kém của ban quản trị cũ, mà An Nam cộng một tổ chức khủng bố từng đặt mìn pháo kích, giết người diệt chủng, và ngay cả hiện nay chúng đang đàn áp dân chủ tự do nhân quyền người dân, đó là cái thế giới đang lên án, vậy mà chúng vẫn tự tại nên đâm hoang tưởng.
Thông tấn xã nhà nước không bỏ lỡ co hội nổ bom tấn, cho đây là những bước đi với tầm thế giới: Chiến dịch vận động tranh cử của Việt Nam vừa qua thực sự là một cuộc tập dượt lớn với những kết quả và bài học có ý nghĩa cho sự tham gia vào các cuộc chơi lớn và ở tầm thế giới… Nhưng cái kết mới sau có vòng hai đã phải rút, đây là con cóc muốn thành con bò, hay chó muốn nhảy bàn độc thì tùy từng người xét đoán, còn chúng thì chắc chắn vẫn mang mãi giấc mơ, quyết cho bằng được boác chúng phải là danh nhân văn hoá… thứ văn hóa ăn cắp, ăn trộm.
Cuối cùng mọi chuyện cũng đã ngã ngũ, cơ quan văn hóa LHQ ngày 13/10/2017 đã chọn cựu Bộ trưởng Văn hóa Pháp, Audrey Azoulay, làm tân lãnh đạo UNESCO trong bối cảnh Hoa Kỳ, thành viên cột trụ tuyên bố rút ra khỏi cơ quan này lần thứ hai. Bà Audrey Azoulay sẽ được xác nhận qua sự chuẩn thuận của 195 thành viên trong UNESCO vào ngày 10/11/2017 tới đây, bà nói: Nếu tôi được xác nhận, điều đầu tiên tôi sẽ làm là phục hồi tín nhiệm cho UNESCO, phục hồi lòng tin của các thành viên và hiệu năng để có thể vận hành.
Bà Audrey Azoulay phát biểu với báo chí và cho biết bà sẽ hiện đại hóa tổ chức: Trong thời khủng hoảng này, chúng ta hơn bao giờ hết cần hỗ trợ, tăng cường và cải tổ UNESCO thay vì bỏ rơi tổ chức này. Câu nói cho thấy đây là một người có nhiệt huyết, nhưng cái trước mắt thì nhiệm vụ cấp bách của bà Azoulay là làm sao có được 1/5 tiền quỹ hỗ trợ thiếu hụt do Hoa Kỳ rút chân ra, đây là điều không ít người e ngại chờ xem Tầu cộng có nắm lấy cơ hội?
Còn đám An Nam cộng chẳng qua không lượng được sức mình, làm gi có văn hóa mà đòi làm giám đốc một cơ quan văn hóa của thế giới, chỉ giỏi lừa bịp, nay danh vang khắp năm châu bốn biển là quân ăn cắp ăn giựt, chuyên thói côn đồ xã hội đen, vụ khủng bố bắt cóc người giữa ban ngày tại Berlin Đức vẫn chưa êm… Có lời khuyên cứ tạm núp váy Tầu cộng, chờ xem tình hinh xoay vần ra sao, còn cái danh của boác bịa lấy tự sướng, thì nay vẫn cứ tự sướng có sao đâu!
VIỆT NHÂN (HNPĐ)