Hình Ảnh & Sự Kiện
Chú voi mừng rơi nước mắt
.. vì được giải cứu sau 50 năm gông cùm đói khát
Raju được dỗ cho ăn để người ta chăm sóc vết thương.
Nó bị người ta tra tấn hành hạ rất dã man, quá đói mà không có gì ăn phải ăn cả vỏ bánh kẹo của du khách, bây giờ nó đã được giải thoát và sống cuộc sống vui vẻ, tự do.
Trong suốt 50 năm, chú voi Raju sống một kiếp sống nô lệ. Không ai biết cuộc đời trước kia của nó là như thế nào, chỉ biết rằng nó đã bị bắt cóc khỏi mẹ và tách khỏi bầy từ khi còn rất nhỏ, rồi được bán đi bán lại qua tay của 27 người chủ khác nhau như một món hàng hóa, để rồi cuối cùng chôn vùi cuộc đời mình tại một sở thú ở bang Uttar Pradesh, Ấn Độ.
Để bắt Raju phục tùng mệnh lệnh, những người chủ tàn ác đã xiềng nó lại và đánh đập dã man cho đến khi nó hoàn toàn khuất phục, không còn chút phản kháng, chỉ cần nghe giọng chủ đã hoảng sợ. Ban đêm nó không có chỗ ngủ, còn ban ngày nó được sử dụng như một con thú tiêu khiển, giương vòi ra làm trò để xin tiền từ khách tham quan.
Chú voi Rajubị xiềng xích suốt 50 năm qua tại một sở thú ở Ấn Độ.
Biết kiếm tiền nhưng Raju lại không được cho ăn uống đầy đủ. Khi được khách tham quan cho kẹo, vì quá đói nên nó ăn cả vỏ và giấy nhựa. Đuôi của nó còn bị nhổ trụi lông để làm bùa may mắn bán cho khách. Bị xiềng bằng dây xích có đinh 24/7 nên chân của nó còn bị thương tích và lở loét, mỗi lần di chuyển là máu và mủ lại rỉ ra từ miệng vết thương. Cả đời nó chỉ biết có đau đớn và cô độc.
Biết được hoàn cảnh đáng thương của Raju, một tổ chức cứu trợ động vật hoang dã ở London đã quyết tâm bay sang Ấn Độ để giải thoát cho nó. Một nhóm gồm 10 bác sĩ thú y và chuyên gia động vật hoang dã cùng 20 nhân viên kiểm lâm và 6 cảnh sát đã đột nhập vào sở thú vào ban đêm để tiến hành công cuộc giải cứu. Thời điểm này sẽ có ít người xung quanh, và chú voi sẽ được bảo vệ khỏi ánh nắng mặt trời gay gắt.
Người ta phải đột nhập vào sở thú vào ban đêm để giải cứu nó, tuy nhiên đã vấp phải sự phản kháng kịch liệt từ người chủ.
Tuy nhiên, cuộc giải cứu vấp phải cản trở lớn từ người chủ của Raju. Ông ta quát tháo ra lệnh cho nó trở nên hung dữ. Khi chú voi quá sợ không dám tấn công những người đến giải cứu, ông ta dùng thêm dây xích có đinh để trói nó thật chặt, những cây đinh nhọn thít thật sâu vào da thịt vô cùng đau đớn.
Quyết không bỏ cuộc, đội giải cứu cố gắng khống chế người chủ để đưa chú voi đi. Nhìn thấy cảnh tượng đó, Raju bắt đầu chảy nước mắt không ngừng. Không biết lúc đó nó đang nghĩ gì trong đầu, có lẽ nó cảm nhận được rằng nó sắp thoát khỏi bàn tay của người chủ tàn ác. Cảnh tượng ấy khiến cho ai nấy đều xúc động. Động vật thì cũng biết đau và cũng có cảm xúc như con người đấy thôi.
Raju bật khóc khi thấy nhiều người đang cố gắng cứu mình khỏi xiềng xích.
Nó được cho lên xe tải và đưa đến nơi an toàn, tránh xa khỏi người chủ tàn ác.
Đội giải cứu quyết định đưa chú voi lên xe tải cùng với toàn bộ xiềng xích vẫn còn dính vào chân. Dù mỗi bước đi đều gây ra đau đớn không sao tả siết nhưng Raju vẫn ráng làm theo chỉ dẫn. Nó biết người ta đang cố gắng cứu nó. Nó được đưa đến một khu bảo tồn và chăm sóc voi hoang dã ở thành phố Mathura, nằm cách đó hơn 560km.
Tại đây, Raju được ăn một bữa no nê gồm chuối, lá chuối, xoài, bánh mỳ, bánh quy và nước sạch trước khi người ta tiến hành tháo xích cho nó. Họ phải mất đến 45 phút mới tháo hết chỗ xích dính vào những vết thương trên chân Raju. Ngay sau khi sợi dây cuối cùng được cắt bỏ, Raju được cho đứng lên và chập chững bước đi. Đã 50 năm rồi nó mới lại được tận hưởng cảm giác tự do tuyệt đối như thế.
Người ta phải mất 45 phút mới tháo hết xích trên người nó.
Những sợi xích có đinh nhọn khiến chân của Raju đầy vết thương lở loét.
Raju được dỗ cho ăn để người ta chăm sóc vết thương.
Chú voi tung tăng bước đi sau khi được thả tự do.
Những ngày sau đó, Raju được tắm rửa, chăm sóc và chữa lành vết thương. Nó được hòa nhập với những người bạn mới của mình, cũng là những chú voi được giải cứu khỏi con người. Nó sẽ phải học và làm quen với nhiều thứ mới.
Đó là câu chuyện của 5 năm trước. Hiện tại, Raju vẫn đang sống rất vui vẻ và khỏe mạnh tại khu bảo tồn của nó. Nó mới được tổ chức một bữa tiệc kỷ niệm 4 năm được tự do vào ngày 04/07/2018. Raju vừa thưởng thức bỏng ngô vừa lim dim đôi mắt một cách an nhàn và tận hưởng. Không còn ai nhận ra nó đã từng là chú voi ốm đói thân tàn ma dại lúc mới được giải cứu đưa về đây.
Raju được ăn uống và tắm rửa thỏa thích ở ngôi nhà mới tràn đầy tình thương.
Vẻ mặt sung sướng của nó sau khi được ăn uống thỏa thích.
Thỉnh thoảng nó cũng xúc động rớt nước mắt nếu được ăn một món gì đó thật ngon mà nó chưa từng nếm qua bao giờ.
Nó mới được tổ chức party mừng 4 năm tự do vào tháng 7 năm ngoái.
Bây giờ nó đang sống rất vui vẻ và hạnh phúc bên những người bạn mới của mình.
VS chuyen
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Thảm họa đường sắt Ấn Độ ( Lão Phan Sưu Tầm )
- Biển Ukraine.. nổi sóng – OCS Florida ( TVQ Úc Chuyển )
- Biểu tình phản đối trụ sở ban giao thương mại của CSVN tại Brooklyn, TB Victoria ( TVQ chuyển )
- Lễ Thượng Kỳ Đầu Năm Nhâm Dần tại Maribyrnong, Brimbank và Greater Dandenong Tiểu Bang Victoria ( TVQ Chuyển )
- Những Địa Danh Mang Tên "CÁI" Ở Miền Nam ( Trần Văn Giang ghi lại )
Chú voi mừng rơi nước mắt
.. vì được giải cứu sau 50 năm gông cùm đói khát
Nó bị người ta tra tấn hành hạ rất dã man, quá đói mà không có gì ăn phải ăn cả vỏ bánh kẹo của du khách, bây giờ nó đã được giải thoát và sống cuộc sống vui vẻ, tự do.
Trong suốt 50 năm, chú voi Raju sống một kiếp sống nô lệ. Không ai biết cuộc đời trước kia của nó là như thế nào, chỉ biết rằng nó đã bị bắt cóc khỏi mẹ và tách khỏi bầy từ khi còn rất nhỏ, rồi được bán đi bán lại qua tay của 27 người chủ khác nhau như một món hàng hóa, để rồi cuối cùng chôn vùi cuộc đời mình tại một sở thú ở bang Uttar Pradesh, Ấn Độ.
Để bắt Raju phục tùng mệnh lệnh, những người chủ tàn ác đã xiềng nó lại và đánh đập dã man cho đến khi nó hoàn toàn khuất phục, không còn chút phản kháng, chỉ cần nghe giọng chủ đã hoảng sợ. Ban đêm nó không có chỗ ngủ, còn ban ngày nó được sử dụng như một con thú tiêu khiển, giương vòi ra làm trò để xin tiền từ khách tham quan.
Chú voi Rajubị xiềng xích suốt 50 năm qua tại một sở thú ở Ấn Độ.
Biết kiếm tiền nhưng Raju lại không được cho ăn uống đầy đủ. Khi được khách tham quan cho kẹo, vì quá đói nên nó ăn cả vỏ và giấy nhựa. Đuôi của nó còn bị nhổ trụi lông để làm bùa may mắn bán cho khách. Bị xiềng bằng dây xích có đinh 24/7 nên chân của nó còn bị thương tích và lở loét, mỗi lần di chuyển là máu và mủ lại rỉ ra từ miệng vết thương. Cả đời nó chỉ biết có đau đớn và cô độc.
Biết được hoàn cảnh đáng thương của Raju, một tổ chức cứu trợ động vật hoang dã ở London đã quyết tâm bay sang Ấn Độ để giải thoát cho nó. Một nhóm gồm 10 bác sĩ thú y và chuyên gia động vật hoang dã cùng 20 nhân viên kiểm lâm và 6 cảnh sát đã đột nhập vào sở thú vào ban đêm để tiến hành công cuộc giải cứu. Thời điểm này sẽ có ít người xung quanh, và chú voi sẽ được bảo vệ khỏi ánh nắng mặt trời gay gắt.
Người ta phải đột nhập vào sở thú vào ban đêm để giải cứu nó, tuy nhiên đã vấp phải sự phản kháng kịch liệt từ người chủ.
Tuy nhiên, cuộc giải cứu vấp phải cản trở lớn từ người chủ của Raju. Ông ta quát tháo ra lệnh cho nó trở nên hung dữ. Khi chú voi quá sợ không dám tấn công những người đến giải cứu, ông ta dùng thêm dây xích có đinh để trói nó thật chặt, những cây đinh nhọn thít thật sâu vào da thịt vô cùng đau đớn.
Quyết không bỏ cuộc, đội giải cứu cố gắng khống chế người chủ để đưa chú voi đi. Nhìn thấy cảnh tượng đó, Raju bắt đầu chảy nước mắt không ngừng. Không biết lúc đó nó đang nghĩ gì trong đầu, có lẽ nó cảm nhận được rằng nó sắp thoát khỏi bàn tay của người chủ tàn ác. Cảnh tượng ấy khiến cho ai nấy đều xúc động. Động vật thì cũng biết đau và cũng có cảm xúc như con người đấy thôi.
Raju bật khóc khi thấy nhiều người đang cố gắng cứu mình khỏi xiềng xích.
Nó được cho lên xe tải và đưa đến nơi an toàn, tránh xa khỏi người chủ tàn ác.
Đội giải cứu quyết định đưa chú voi lên xe tải cùng với toàn bộ xiềng xích vẫn còn dính vào chân. Dù mỗi bước đi đều gây ra đau đớn không sao tả siết nhưng Raju vẫn ráng làm theo chỉ dẫn. Nó biết người ta đang cố gắng cứu nó. Nó được đưa đến một khu bảo tồn và chăm sóc voi hoang dã ở thành phố Mathura, nằm cách đó hơn 560km.
Tại đây, Raju được ăn một bữa no nê gồm chuối, lá chuối, xoài, bánh mỳ, bánh quy và nước sạch trước khi người ta tiến hành tháo xích cho nó. Họ phải mất đến 45 phút mới tháo hết chỗ xích dính vào những vết thương trên chân Raju. Ngay sau khi sợi dây cuối cùng được cắt bỏ, Raju được cho đứng lên và chập chững bước đi. Đã 50 năm rồi nó mới lại được tận hưởng cảm giác tự do tuyệt đối như thế.
Người ta phải mất 45 phút mới tháo hết xích trên người nó.
Những sợi xích có đinh nhọn khiến chân của Raju đầy vết thương lở loét.
Raju được dỗ cho ăn để người ta chăm sóc vết thương.
Chú voi tung tăng bước đi sau khi được thả tự do.
Những ngày sau đó, Raju được tắm rửa, chăm sóc và chữa lành vết thương. Nó được hòa nhập với những người bạn mới của mình, cũng là những chú voi được giải cứu khỏi con người. Nó sẽ phải học và làm quen với nhiều thứ mới.
Đó là câu chuyện của 5 năm trước. Hiện tại, Raju vẫn đang sống rất vui vẻ và khỏe mạnh tại khu bảo tồn của nó. Nó mới được tổ chức một bữa tiệc kỷ niệm 4 năm được tự do vào ngày 04/07/2018. Raju vừa thưởng thức bỏng ngô vừa lim dim đôi mắt một cách an nhàn và tận hưởng. Không còn ai nhận ra nó đã từng là chú voi ốm đói thân tàn ma dại lúc mới được giải cứu đưa về đây.
Raju được ăn uống và tắm rửa thỏa thích ở ngôi nhà mới tràn đầy tình thương.
Vẻ mặt sung sướng của nó sau khi được ăn uống thỏa thích.
Thỉnh thoảng nó cũng xúc động rớt nước mắt nếu được ăn một món gì đó thật ngon mà nó chưa từng nếm qua bao giờ.
Nó mới được tổ chức party mừng 4 năm tự do vào tháng 7 năm ngoái.
Bây giờ nó đang sống rất vui vẻ và hạnh phúc bên những người bạn mới của mình.
VS chuyen