Hình Ảnh & Sự Kiện
Chuyện Lừa
Phải, khi ta đi mua món hàng nào được quãng cáo là hàng siêu cấp, hàng xịn được cả ngàn người ưa thích ,bỗng dưng đọc được bài viết của một chuyên gia về sản phẩm ghi : Đó là loại hàng dỏm.
Thì cảm giác đầu tiên sẽ là cảm giác .. đang bị lừa..
Qua câu chuyện về Đàm Vĩnh Hưng, giọng ca mà nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 bảo thuộc loại C hay qua ý kiến của nghệ sĩ khác, đó chỉ là giọng ca để đi phục vụ các đám cưới lại được các giới “Văn hóa Nghệ thuật“ lăng xê lên hàng ”Ông Hoàng ca nhạc của Việt Nam ” đã phản ảnh thật rõ trình độ văn hóa ở Việt Nam hiện nay.
Những lời phản pháo xấc xược của ”Mít tờ Đàm” cho những lời góp ý của nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 đã khiến nhiều người yêu âm nhạc được dịp nhìn rõ tư cách một người đang nổi lên như cái bong bóng xà bông, chỉ cơn gió nhẹ đã vỡ tan tành.
Vấn đề người ta đang tự hỏi nhau là : Một người như thế sao lại có hàng ngàn người ái mộ ?
Trả lời câu hỏi này thật dễ dàng nhưng cũng thật khó, như khi trả lời được câu hỏi : Tại sao Bác Hồ hiện nay vẫn sống mãi trong tim hàng ngàn người, từ thiếu niên nhi đồng đến mấy ông bà lão sắp được đi gặp Bác ở chốn Karl Marx- Lenin ?
Nếu đứng giữa cảnh phải nghe bài nhạc diễn tả như trên có lẽ nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 ,người sáng tác bản “Tình khúc chiều mưa“ chắc chắn phải đứng lên, dù hơi tàn sức yếu, cũng ráng.. gào cho mọi người nghe bản nhạc “Không“ nổi tiếng của ông:
Không..Không…xin em đừng ..xin em đừng ..giết nhạc của tôi !
Thao thức trước cảnh một giọng ca như thế lại đang đứng làm thầy giáo hướng dẫn, chọn lọc các mầm non âm nhạc tương lai.
(đọc đã lâu không biết từ nguồn tiếng Việt hay tiếng Đức ) xin kể lại đây:
Giáo dân gặp ngài đều cúi đầu chào lễ phép, như chào cả con lừa.
Thế là con lừa dần dần đắc ý .
Vì nó cứ tưởng muôn người đang rạp đầu chào nó.
Dù gì nó cũng đã nghe giảng kinh bao nhiêu năm.
Nó thấy như nó thông thái, sáng suốt hẳn ra.
Cứ thế mà mặt lừa ngày càng vênh vao, hợm hĩnh.
Tên giữ nhà thờ cũng là tên phải giữ lừa rất bực mình về thái độ hợm hĩnh của
con lừa. Một hôm Đức giáo hoàng bảo ngài phải đi vắng, dặn hắn ở nhà chăm sóc con lừa cẩn thận. Tên giữ lừa lặng lẽ chờ ngài đi xong, sáng sớm hôm sau hắn ẵm con lừa ra khỏi chuồng, vất vả trèo bao bậc cầu thang ,lên tận đỉnh tháp chuông nhà thờ. Hắn nhẹ nhàng đặt lừa trên đỉnh tháp nhà thờ, đóng vội cánh cửa lại, bỏ lừa đứng chơ vơ trên tháp chuông.
Lừa ngơ ngác nhìn quanh chỉ thấy trời xanh mây trắng trên đầu, nhìn xuống dưới xa tít là dòng người nhỏ li ti trên đường phố.
Tháp chuông rất cao ..gió bắt đầu thổi vù vù.
Con lừa sợ hãi…hí vang…
Khi nó hí đến mỏi mòn tuyệt vọng cũng là lúc người dân bên dưới đã tụ tập rất đông đứng chỉ chỏ lên trên nóc nhà thờ.
Họ cất tiếng cười vang trước cảnh một con lừa đang đứng trên nóc nhà thờ cao chót vót.
Lừa ta nước mắt nước mũi chảy dầm dầm,không chỉ vì sợ hãi, mà vì xấu hổ khi bị lâm vào tình cảnh này.
Vài tuần sau câu chuyện đến tai Đức giáo hoàng và Tên giữ lừa bị thuyên chuyển đi nơi khác.
Gần năm, mười năm sau ,Con lừa mới có dịp gặp lại Tên giữ lừa, trong một buổi Lễ đầy nghẹt giáo dân đang đứng hai bên đường đón chào Đức giáo hoàng. Tên giữ nhà thờ mãi cúi đầu chào Đức giáo hoàng khi ngài đi qua, nên không để ý đến con lừa, nhưng con lừa không thể nào quên câu chuyện của nó. Vừa đi ngang qua Tên giữ nhà thờ, nó co chân đá một cú thật mạnh vào hắn.
Tên giữ nhà thờ bị bay vút tận lên trời xanh, bay cao hơn cả cái tháp chuông nhà thờ, cao tít cho đến khi chỉ còn chấm nhỏ rồi dần dần biến mất .
( hết chuyện)
Qua câu chuyện kết thúc với cú đá “100 thành công lực” của Con Lừa chúng ta rút ra được hai bài học:
- Đã là lừa thì dù có nghe bao nhiêu bài giảng kinh thánh, nó vẫn là lừa.
- Kẻ tiểu nhân không bao giờ quên mối thù, dù thời gian có trôi qua bao nhiêu.
Bởi thế mong nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 bảo trọng !
Nhưng ông hãy yên lòng vì dư luận đang đứng về ông. Cũng như trong những lúc nước nhà gian nguy, người ta luôn nhớ đến một bản nhạc của ông :
“Mẹ Việt Nam ơi ..chúng con vẫn còn đây“
Dương Hoàng Dung
Munich_29.08.2013
http://baomai.blogspot.com/2013/11/at-nuoc-cua-chieu-lua-4t.html
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Thảm họa đường sắt Ấn Độ ( Lão Phan Sưu Tầm )
- Biển Ukraine.. nổi sóng – OCS Florida ( TVQ Úc Chuyển )
- Biểu tình phản đối trụ sở ban giao thương mại của CSVN tại Brooklyn, TB Victoria ( TVQ chuyển )
- Lễ Thượng Kỳ Đầu Năm Nhâm Dần tại Maribyrnong, Brimbank và Greater Dandenong Tiểu Bang Victoria ( TVQ Chuyển )
- Những Địa Danh Mang Tên "CÁI" Ở Miền Nam ( Trần Văn Giang ghi lại )
Chuyện Lừa
Phải, khi ta đi mua món hàng nào được quãng cáo là hàng siêu cấp, hàng xịn được cả ngàn người ưa thích ,bỗng dưng đọc được bài viết của một chuyên gia về sản phẩm ghi : Đó là loại hàng dỏm.
Thì cảm giác đầu tiên sẽ là cảm giác .. đang bị lừa..
Qua câu chuyện về Đàm Vĩnh Hưng, giọng ca mà nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 bảo thuộc loại C hay qua ý kiến của nghệ sĩ khác, đó chỉ là giọng ca để đi phục vụ các đám cưới lại được các giới “Văn hóa Nghệ thuật“ lăng xê lên hàng ”Ông Hoàng ca nhạc của Việt Nam ” đã phản ảnh thật rõ trình độ văn hóa ở Việt Nam hiện nay.
Những lời phản pháo xấc xược của ”Mít tờ Đàm” cho những lời góp ý của nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 đã khiến nhiều người yêu âm nhạc được dịp nhìn rõ tư cách một người đang nổi lên như cái bong bóng xà bông, chỉ cơn gió nhẹ đã vỡ tan tành.
Vấn đề người ta đang tự hỏi nhau là : Một người như thế sao lại có hàng ngàn người ái mộ ?
Trả lời câu hỏi này thật dễ dàng nhưng cũng thật khó, như khi trả lời được câu hỏi : Tại sao Bác Hồ hiện nay vẫn sống mãi trong tim hàng ngàn người, từ thiếu niên nhi đồng đến mấy ông bà lão sắp được đi gặp Bác ở chốn Karl Marx- Lenin ?
Nếu đứng giữa cảnh phải nghe bài nhạc diễn tả như trên có lẽ nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 ,người sáng tác bản “Tình khúc chiều mưa“ chắc chắn phải đứng lên, dù hơi tàn sức yếu, cũng ráng.. gào cho mọi người nghe bản nhạc “Không“ nổi tiếng của ông:
Không..Không…xin em đừng ..xin em đừng ..giết nhạc của tôi !
Thao thức trước cảnh một giọng ca như thế lại đang đứng làm thầy giáo hướng dẫn, chọn lọc các mầm non âm nhạc tương lai.
(đọc đã lâu không biết từ nguồn tiếng Việt hay tiếng Đức ) xin kể lại đây:
Giáo dân gặp ngài đều cúi đầu chào lễ phép, như chào cả con lừa.
Thế là con lừa dần dần đắc ý .
Vì nó cứ tưởng muôn người đang rạp đầu chào nó.
Dù gì nó cũng đã nghe giảng kinh bao nhiêu năm.
Nó thấy như nó thông thái, sáng suốt hẳn ra.
Cứ thế mà mặt lừa ngày càng vênh vao, hợm hĩnh.
Tên giữ nhà thờ cũng là tên phải giữ lừa rất bực mình về thái độ hợm hĩnh của
con lừa. Một hôm Đức giáo hoàng bảo ngài phải đi vắng, dặn hắn ở nhà chăm sóc con lừa cẩn thận. Tên giữ lừa lặng lẽ chờ ngài đi xong, sáng sớm hôm sau hắn ẵm con lừa ra khỏi chuồng, vất vả trèo bao bậc cầu thang ,lên tận đỉnh tháp chuông nhà thờ. Hắn nhẹ nhàng đặt lừa trên đỉnh tháp nhà thờ, đóng vội cánh cửa lại, bỏ lừa đứng chơ vơ trên tháp chuông.
Lừa ngơ ngác nhìn quanh chỉ thấy trời xanh mây trắng trên đầu, nhìn xuống dưới xa tít là dòng người nhỏ li ti trên đường phố.
Tháp chuông rất cao ..gió bắt đầu thổi vù vù.
Con lừa sợ hãi…hí vang…
Khi nó hí đến mỏi mòn tuyệt vọng cũng là lúc người dân bên dưới đã tụ tập rất đông đứng chỉ chỏ lên trên nóc nhà thờ.
Họ cất tiếng cười vang trước cảnh một con lừa đang đứng trên nóc nhà thờ cao chót vót.
Lừa ta nước mắt nước mũi chảy dầm dầm,không chỉ vì sợ hãi, mà vì xấu hổ khi bị lâm vào tình cảnh này.
Vài tuần sau câu chuyện đến tai Đức giáo hoàng và Tên giữ lừa bị thuyên chuyển đi nơi khác.
Gần năm, mười năm sau ,Con lừa mới có dịp gặp lại Tên giữ lừa, trong một buổi Lễ đầy nghẹt giáo dân đang đứng hai bên đường đón chào Đức giáo hoàng. Tên giữ nhà thờ mãi cúi đầu chào Đức giáo hoàng khi ngài đi qua, nên không để ý đến con lừa, nhưng con lừa không thể nào quên câu chuyện của nó. Vừa đi ngang qua Tên giữ nhà thờ, nó co chân đá một cú thật mạnh vào hắn.
Tên giữ nhà thờ bị bay vút tận lên trời xanh, bay cao hơn cả cái tháp chuông nhà thờ, cao tít cho đến khi chỉ còn chấm nhỏ rồi dần dần biến mất .
( hết chuyện)
Qua câu chuyện kết thúc với cú đá “100 thành công lực” của Con Lừa chúng ta rút ra được hai bài học:
- Đã là lừa thì dù có nghe bao nhiêu bài giảng kinh thánh, nó vẫn là lừa.
- Kẻ tiểu nhân không bao giờ quên mối thù, dù thời gian có trôi qua bao nhiêu.
Bởi thế mong nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 bảo trọng !
Nhưng ông hãy yên lòng vì dư luận đang đứng về ông. Cũng như trong những lúc nước nhà gian nguy, người ta luôn nhớ đến một bản nhạc của ông :
“Mẹ Việt Nam ơi ..chúng con vẫn còn đây“
Dương Hoàng Dung
Munich_29.08.2013
http://baomai.blogspot.com/2013/11/at-nuoc-cua-chieu-lua-4t.html