Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
Đất Mỹ Cờ Vàng! - Việt Nhân
(HNPĐ) Chuyện bầu cử xứ Cờ Hoa, ông tong tong (mới) lên ngôi tính tới nay đã là đúng mười ngày, nhưng cộng đồng mạng dân mình như vẫn chưa hết cơn say lên đồng. Cái cảnh mà Huynh (Hà Thượng Thủ) gói trong hai câu ‘Ông kia hối hận chê bai bạn, Bà nọ ăn năn chống đối chồng’ nghe chừng (ăn năn hay hối hận) vẫn là điều chưa có thật. Và mơ ước của mỗ tôi về hình ảnh cái bắt tay làm hòa giữa hai phe người Việt cùng chung căn cước, như thể vẫn còn là cái ước mơ viển vông.
Không biết Huynh HTT nói câu ‘Quanh đi quẩn lại trơ thân cụ’, có là cái cảnh đơn thân như mỗ tôi không? Sống một mình thoạt đầu nghĩ vậy thế mà hay, không phải gặp cảnh lắm gia đình chia phe binh chống, mà cha con vợ chồng đối đầu cùng nhau, nhưng rồi mỗ tôi cũng đã phải chịu chung cái vạ, là cũng bị dính miểng sau khi viết bài ‘tội quá Cờ Vàng’.
Từ hôm xuất viện mỗ tôi nằm lì trên giường, làm bạn với cái phôn, không xem tin thì trả lời bạn gọi đến thăm, nhưng sau hôm viết bài ‘tội quá Cờ Vàng’, cái hỏi sức khỏe xem chừng cho có, mà bị vặt vì những gì đã viết không ‘vừa ý’ bạn thì nhiều. Có bạn lập lại điều mỗ tôi có đọc được mà không nhớ ở đâu, đại loại rằng cái anh cầm Cờ Vàng biểu tình ủng hộ Trump so ra chống cộng mãnh liệt và thiết thực hơn những bài mỗ tôi viết bấy lâu. Lại có cả bạn (khá nặng lời) cho rằng mỗ tôi không (dám) làm vậy (hèn) mà viết quàng thế thôi… Sic!
Bạn bè mỗ tôi những người trước đây từng bên nhau, với những lời sôi nổi chống cộng, nay hầu hết chưa tỉnh sau cuộc bầu cử, không một câu chửi cái trò mượn màu vỏ lựu máu màu gà, tô son tên già ‘chọng nú’ thờ giặc làm cha. Chuyện bầu bán phường chèo của đảng An Nam cộng bên kia quê nhà, vẫn do say ke cắt mạng mà chúng đang tung hê hết lời, nào là tuy già nhưng tên ỉa trây đái dầm này, tài đức có đủ để thêm lần thứ ba, tiếp tục dẫn dắt non trăm triệu dân xã nghĩa, bước qua thời kỳ quá độ, để vào thiên đàng loài sản đếch làm vẫn có ăn.
Thối quá nhưng không ai phang chúng dù chỉ dăm câu, hay nay các bạn cũng đã quen nên hết còn dị ứng… Wake up các ông bạn người Việt tỵ nạn cộng sản ơi, các bạn không chửi chuyện chúng đem tinh binh, cùng súng ống xe tăng đe nẹt thằng dân, để yên bề chia ghế cho nhau ngồi, lại đi trách mỗ tôi vì những lời nói thẳng, hỏi còn gì đáng buồn và bất công hơn?
Đã một thời từng cùng các bạn, mỗ tôi có đủ cả sống chết cùng tù tội như các bạn, lại đã đổ máu vì lá Cờ Vàng, thì có đâu không thương lá cờ này, sao bạn lại có ý gán ghép này nọ là mỗ tôi dẫm chân loài sản Pắc Bó, bài kích hình ảnh Cờ Vàng, trong sự kiện ngày 06/01/2021 tại Capitol Hill Washington, D.C.
Mỗ tôi chỉ xin những ai nhân danh này nọ, hãy ngừng lạm dụng lá Cờ Vàng một cách bừa bãi, bởi đó mới là đúng nghĩa của sự trân quý, cùng giữ gìn giá trị cho lá cờ, và cũng là đồng nghĩa tôn trọng giá trị những giọt máu mà các bạn đã đổ. Xin nhớ cho lá Cờ Vàng là hồn thiêng song núi, là anh linh bao người lính QL.VNCH, đã bỏ mình vì miền Nam thân yêu, mỗ tôi đồng cảm cùng người lính cũ (Nguyễn Bá Chổi), câu anh tiếc cho cả trăm ngàn đồng đội đã hy sinh, đã đổ máu để bảo vệ lá cờ, mà nay có người cứ thích là vác nó xuống đường một cách vô tội vạ.
Có bằng chứng trong những người đột nhập điện Capitol có cả BLM và ANTIFA trà trộn, mỗ tôi không lấy làm lạ vì chính trị là những gì bẩn thỉu, chuyện như vậy có thể xảy ra được lắm chứ, tại sao không? Nhưng xin hãy để chuyện đó cho người Mỹ giải quyết, riêng mỗ tôi một người Việt vì cộng sản mà thân lưu lạc, nay nhìn quanh cái đất tạm dung này vịt cộng nó đã đầy lềnh, xin hỏi có ai đoan quyết là ngay trên đất Mỹ này, bọn đít đỏ chúng đã không cầm Cờ Vàng để làm những điều có lợi cho chúng… hai chữ nằm vùng’ của chúng các bạn quên rồi sao?
Vậy đã rõ rồi nhé, mỗ tôi đâu có dám lấy tư cách gì để mà cấm quyền tự do sử dụng biểu tượng này của một ai, chỉ vì thấy tội cho lá cờ mà xin hãy ngừng lạm dụng nó, mỗ tôi ở từng cái tuổi này lẽ đâu không biết lúc nào cần sự xuất hiện của lá Cờ Vàng. Chỉ xin hỏi bạn đã trách mỗ tôi, thì xin bạn hãy xét trường hợp hai cách dùng lá cờ tạm dẫn ra đây, cho biết cái nào nên giữ cái nào bỏ: Một là hình ảnh lễ rước Cờ Vàng của Cộng đồng Người Việt Quốc Gia, và hai là của cái anh vác cờ như vác cuốc trước điện Capitol? (ảnh minh họa post kèm bài ‘tội quá Cờ Vàng’)
Cờ Vàng là di sản của dân tộc Việt, Cờ Vàng xem như căn cước của người Việt tự do, xin đừng sử dụng bừa bãi thiếu ý thức, và nhất là xin các tổ chức đảng phái chính trị ngừng lạm dụng nó như đã từng. Tôn trọng quyền tự do ngôn luận cùng ý kiến của các bạn, mà tuy đang nghỉ bệnh mỗ tôi cũng đã gượng để gõ dăm câu gọi là tâm tình cùng các bạn một thời tự hào cùng chiến tuyến, mà không là đôi co tranh cãi.
Một người anh đi trước mỗ tôi cả tuổi đời lẫn thời gian cầm bút, trước cái ồn ào của chính người Việt mình trong vụ bầu cử Mỹ vừa qua, anh chọn thái độ im lặng không vì khôn ngoan tránh bị vướng đạn như nhiều người làm. Mà thật ra anh chọn thái độ quay lưng trước cái bẩn, với anh hiện tượng một số kẻ dùng phương tiện truyền thông có trong tay, ra sức múa may quay cuồng ‘định hướng’ dư luận trong những ngày vừa rồi, nhắc anh về một thời cũng vì những cái trò đó mà miền Nam rơi vào tay cộng sản.
Anh gọi phôn thăm hỏi xem sao mà mỗ tôi im ắng cả tháng, nhân đó mỗ tôi cũng hỏi ngược lại anh câu tương tự dạo này không được đọc bài anh viết, trong phôn nghe anh buông một câu thật nhẹ: Nghỉ rồi viết chi nữa, còn ai chống cộng đâu, chỉ toàn thấy mình chống ta thôi! Lời buồn của người lính cũ (NBC) không khác mấy câu anh nói:
Những điều trông thấy mà cay đắng lòng…
Bao năm chung hướng cùng xông.
Mà nay ngoảnh mặt nguýt trông nhau thù!
VIỆT NHÂN (HNPĐ)
Đất Mỹ Cờ Vàng! - Việt Nhân
(HNPĐ) Chuyện bầu cử xứ Cờ Hoa, ông tong tong (mới) lên ngôi tính tới nay đã là đúng mười ngày, nhưng cộng đồng mạng dân mình như vẫn chưa hết cơn say lên đồng. Cái cảnh mà Huynh (Hà Thượng Thủ) gói trong hai câu ‘Ông kia hối hận chê bai bạn, Bà nọ ăn năn chống đối chồng’ nghe chừng (ăn năn hay hối hận) vẫn là điều chưa có thật. Và mơ ước của mỗ tôi về hình ảnh cái bắt tay làm hòa giữa hai phe người Việt cùng chung căn cước, như thể vẫn còn là cái ước mơ viển vông.
Không biết Huynh HTT nói câu ‘Quanh đi quẩn lại trơ thân cụ’, có là cái cảnh đơn thân như mỗ tôi không? Sống một mình thoạt đầu nghĩ vậy thế mà hay, không phải gặp cảnh lắm gia đình chia phe binh chống, mà cha con vợ chồng đối đầu cùng nhau, nhưng rồi mỗ tôi cũng đã phải chịu chung cái vạ, là cũng bị dính miểng sau khi viết bài ‘tội quá Cờ Vàng’.
Từ hôm xuất viện mỗ tôi nằm lì trên giường, làm bạn với cái phôn, không xem tin thì trả lời bạn gọi đến thăm, nhưng sau hôm viết bài ‘tội quá Cờ Vàng’, cái hỏi sức khỏe xem chừng cho có, mà bị vặt vì những gì đã viết không ‘vừa ý’ bạn thì nhiều. Có bạn lập lại điều mỗ tôi có đọc được mà không nhớ ở đâu, đại loại rằng cái anh cầm Cờ Vàng biểu tình ủng hộ Trump so ra chống cộng mãnh liệt và thiết thực hơn những bài mỗ tôi viết bấy lâu. Lại có cả bạn (khá nặng lời) cho rằng mỗ tôi không (dám) làm vậy (hèn) mà viết quàng thế thôi… Sic!
Bạn bè mỗ tôi những người trước đây từng bên nhau, với những lời sôi nổi chống cộng, nay hầu hết chưa tỉnh sau cuộc bầu cử, không một câu chửi cái trò mượn màu vỏ lựu máu màu gà, tô son tên già ‘chọng nú’ thờ giặc làm cha. Chuyện bầu bán phường chèo của đảng An Nam cộng bên kia quê nhà, vẫn do say ke cắt mạng mà chúng đang tung hê hết lời, nào là tuy già nhưng tên ỉa trây đái dầm này, tài đức có đủ để thêm lần thứ ba, tiếp tục dẫn dắt non trăm triệu dân xã nghĩa, bước qua thời kỳ quá độ, để vào thiên đàng loài sản đếch làm vẫn có ăn.
Thối quá nhưng không ai phang chúng dù chỉ dăm câu, hay nay các bạn cũng đã quen nên hết còn dị ứng… Wake up các ông bạn người Việt tỵ nạn cộng sản ơi, các bạn không chửi chuyện chúng đem tinh binh, cùng súng ống xe tăng đe nẹt thằng dân, để yên bề chia ghế cho nhau ngồi, lại đi trách mỗ tôi vì những lời nói thẳng, hỏi còn gì đáng buồn và bất công hơn?
Đã một thời từng cùng các bạn, mỗ tôi có đủ cả sống chết cùng tù tội như các bạn, lại đã đổ máu vì lá Cờ Vàng, thì có đâu không thương lá cờ này, sao bạn lại có ý gán ghép này nọ là mỗ tôi dẫm chân loài sản Pắc Bó, bài kích hình ảnh Cờ Vàng, trong sự kiện ngày 06/01/2021 tại Capitol Hill Washington, D.C.
Mỗ tôi chỉ xin những ai nhân danh này nọ, hãy ngừng lạm dụng lá Cờ Vàng một cách bừa bãi, bởi đó mới là đúng nghĩa của sự trân quý, cùng giữ gìn giá trị cho lá cờ, và cũng là đồng nghĩa tôn trọng giá trị những giọt máu mà các bạn đã đổ. Xin nhớ cho lá Cờ Vàng là hồn thiêng song núi, là anh linh bao người lính QL.VNCH, đã bỏ mình vì miền Nam thân yêu, mỗ tôi đồng cảm cùng người lính cũ (Nguyễn Bá Chổi), câu anh tiếc cho cả trăm ngàn đồng đội đã hy sinh, đã đổ máu để bảo vệ lá cờ, mà nay có người cứ thích là vác nó xuống đường một cách vô tội vạ.
Có bằng chứng trong những người đột nhập điện Capitol có cả BLM và ANTIFA trà trộn, mỗ tôi không lấy làm lạ vì chính trị là những gì bẩn thỉu, chuyện như vậy có thể xảy ra được lắm chứ, tại sao không? Nhưng xin hãy để chuyện đó cho người Mỹ giải quyết, riêng mỗ tôi một người Việt vì cộng sản mà thân lưu lạc, nay nhìn quanh cái đất tạm dung này vịt cộng nó đã đầy lềnh, xin hỏi có ai đoan quyết là ngay trên đất Mỹ này, bọn đít đỏ chúng đã không cầm Cờ Vàng để làm những điều có lợi cho chúng… hai chữ nằm vùng’ của chúng các bạn quên rồi sao?
Vậy đã rõ rồi nhé, mỗ tôi đâu có dám lấy tư cách gì để mà cấm quyền tự do sử dụng biểu tượng này của một ai, chỉ vì thấy tội cho lá cờ mà xin hãy ngừng lạm dụng nó, mỗ tôi ở từng cái tuổi này lẽ đâu không biết lúc nào cần sự xuất hiện của lá Cờ Vàng. Chỉ xin hỏi bạn đã trách mỗ tôi, thì xin bạn hãy xét trường hợp hai cách dùng lá cờ tạm dẫn ra đây, cho biết cái nào nên giữ cái nào bỏ: Một là hình ảnh lễ rước Cờ Vàng của Cộng đồng Người Việt Quốc Gia, và hai là của cái anh vác cờ như vác cuốc trước điện Capitol? (ảnh minh họa post kèm bài ‘tội quá Cờ Vàng’)
Cờ Vàng là di sản của dân tộc Việt, Cờ Vàng xem như căn cước của người Việt tự do, xin đừng sử dụng bừa bãi thiếu ý thức, và nhất là xin các tổ chức đảng phái chính trị ngừng lạm dụng nó như đã từng. Tôn trọng quyền tự do ngôn luận cùng ý kiến của các bạn, mà tuy đang nghỉ bệnh mỗ tôi cũng đã gượng để gõ dăm câu gọi là tâm tình cùng các bạn một thời tự hào cùng chiến tuyến, mà không là đôi co tranh cãi.
Một người anh đi trước mỗ tôi cả tuổi đời lẫn thời gian cầm bút, trước cái ồn ào của chính người Việt mình trong vụ bầu cử Mỹ vừa qua, anh chọn thái độ im lặng không vì khôn ngoan tránh bị vướng đạn như nhiều người làm. Mà thật ra anh chọn thái độ quay lưng trước cái bẩn, với anh hiện tượng một số kẻ dùng phương tiện truyền thông có trong tay, ra sức múa may quay cuồng ‘định hướng’ dư luận trong những ngày vừa rồi, nhắc anh về một thời cũng vì những cái trò đó mà miền Nam rơi vào tay cộng sản.
Anh gọi phôn thăm hỏi xem sao mà mỗ tôi im ắng cả tháng, nhân đó mỗ tôi cũng hỏi ngược lại anh câu tương tự dạo này không được đọc bài anh viết, trong phôn nghe anh buông một câu thật nhẹ: Nghỉ rồi viết chi nữa, còn ai chống cộng đâu, chỉ toàn thấy mình chống ta thôi! Lời buồn của người lính cũ (NBC) không khác mấy câu anh nói:
Những điều trông thấy mà cay đắng lòng…
Bao năm chung hướng cùng xông.
Mà nay ngoảnh mặt nguýt trông nhau thù!
VIỆT NHÂN (HNPĐ)