Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
HÀNH QUÂN VỀ VỚI BÁC _ Việt Nhân.
(HNPĐ) 25 năm về trước ngày 11/03/1988, một số lính hải quân nhân dân không rõ chính xác bao nhiêu người, lên 03 chiếc tàu vận tải nhỏ ra quần đảo TRƯỜNG SA, theo lệnh hành quân do Bộ Tư Lệnh/Hải Quân/CSVN phát động – Để rồi tất cả bị tàn sát chỉ còn lại có chín người sống sót, người ta gọi đó là “sự kiện GẠC MA”, diễn tiến sự kiện được kể lại như sau.
Lúc 19.00h ngày 11/03/1988, “CHIẾN DỊCH CHỦ QUYỀN-88”, được BTL/HQ/CSVN phát động, lực lượng tham dự gồm, 3 chiếc tàu vận tải HQ 505, HQ 604 và HQ 605 của lữ đoàn 125, mang theo một số binh sĩ, mà quân số không rõ thuộc Trung đoàn công binh 83, và Lữ đoàn 146. Mục tiêu là 3 đảo Gạc Ma (9045’B 114018’Đ), Cô Lin (9045’B 114014Đ), và Len Đao (9046B 114022’Đ) với nhiệm vụ là “Xây dựng và bảo vệ đảo”, từng đảo được giao trách nhiệm cho mỗi chiếc.
Lực lượng địch theo tài liệu TQ phổ biến, chúng có 02 Hải vận ham, 01 Hộ tống hạm, được trang bị súng 100mm, và hơn 200 binh sĩ, nhưng theo tài liệu của Wikipedia, số lượng chiến hạm của chúng thường xuyên hiện diện tại khu vực TS khá hùng hậu gồm 1 Khu trục hạm, 7 Hộ tống hạm trang bị tên lửa, 2 Hộ tống hạm với trọng pháo, 3 Vận tải hạm LSM, cùng các tàu kỹ thuật đo đạc và tàu kéo.
Anh Nguyễn Văn Thống một trong chín người sống sót cho biết: “Con tàu HQ-604 chở khoảng 74 lính công binh, trước khi xuất phát, tất cả các chiến sĩ đều được quán triệt là không được nổ súng bằng bất cứ giá nào”. Cấm không cho nổ súng, và tất cả các con tàu trong chiến dịch CQ-88, không mang theo bất cứ một vũ khí nào, cả một đoàn quân chỉ có khoảng 3 hay 4 khẩu AK mà thôi - Chiều ngày 13/03/1988, khi vừa đến đảo Gạc Ma, thì ba chiếc tàu chiến của TQ đã chờ sẵn và vây lấy HQ-604, hai bên cách nhau vài trăm mét.
Giai đoạn này ta có thêm chi tiết do Wikipedia tường trình, “Bộ tư lệnh HQ chỉ thị Trần Đức Thông, Vũ Huy Lễ, Vũ Phi Trừ chỉ huy bộ đội quyết giữ vững các đảo Gạc Ma, Cô Lin. Tiếp đó BTL-HQ chỉ thị lực lượng công binh khẩn trương dùng xuồng chuyển vật liệu xây dựng lên đảo trong đêm 13/03/1988”. Như vậy ta thấy sự kiện “Gạc Ma” được chỉ huy trực tiếp từ BTL-HQ-CSVN, không biết khi ra lệnh ”Quyết giữ vững các đảo”, họ có ý gì khi những người lính trong tay không một tấc sắt (?).
Ngày 14/03/1988, sáng sớm khi HQ-604 được lịnh đổ bộ, chuyển vật liệu xuống đảo, cũng là lúc lính TQ dùng xuồng nhỏ đổ bộ lên đảo triệt hạ cờ và uy hiếp lính VN rời đảo, nhưng thất bại, chúng rút lui về tàu lớn, và bắt đầu tác xạ thẳng vào binh sĩ VN, từng loạt và từng loạt ngã gục. Theo anh Nguyễn Văn Thống, thì tư liệu do phía TQ phổ biến sau này, ghi lại Trận chiến Gạc Ma, với hình ảnh một vòng người bị bắn tan tành trên nước, “Đó chính là đoạn ghi lại hình ảnh lúc này”.
Anh Thống kể lại “Chúng tôi được lệnh chuyển các cột bê tông xuống đảo, và chỉ khoảng 30 phút sau là bị bắn” phía lính TQ bắn tới tấp, lá cờ là mục tiêu trước tiên, vì là đảo đá san hô nên không cắm được cờ, chỉ có thể cho người cầm cờ mà thôi, và khi người cầm cờ ngã gục thì cờ cũng mất theo”. Sau khi tàn sát tất cả những người trên đảo, TQ nã pháo vào mục tiêu bất động HQ-604, nó bùng cháy và chìm hẳn sau 30 phút- Trận chiến kết thúc, phía bên VN chỉ có chín người sống sót.
Đó là tóm lược sự kiện Gạc Ma xảy ra 24 năm trước, trong vòng khoảng hơn tiếng đồng hồ, giữa hải quân TQ và những người lính CSVN tay không. Những gì của những người sống sót này kể lại, họ là nhân chứng sống, họ thấy gì, họ cảm nhận ra sao, nó là một sự thật không thể phủ nhận, và quan điểm của chúng tôi là căn cứ trên những gì họ nói.
Còn về những con tàu, thì không một chi tiết nào cho biết về thể loại của những con tàu HQ-604, 605, 505, nhưng qua tên đơn vị là Lữ đoàn 125, thì đây là loại tàu SL. Ngày trước khi còn chiến tranh xâm lăng VNCH, đoàn 125 được thành lập vào năm 1961 dưới cái tên đoàn 759, với nhiệm vụ chuyên chở vũ khí, xâm nhập bằng đường biển mà CSBV gọi là “đường mòn HCM trên biển”, với những chiếc tàu vận tải nhỏ SL không có thiết kế vũ khí cộng đồng, hay trọng pháo.
Chúng ta ai cũng đều biết do nhiệm vụ chiến đấu, nên lính luôn luôn được vũ trang, mấy ai quên được câu nói vui của dân nhà binh “súng là vợ, đạn là con”. Lý do gì các ông Kách mạng xua quân đi “Chiến dich chủ quyền 88” với hai bàn tay không, và trước khi đi còn “quán triệt” binh sĩ tuyệt đối không được nổ sung, để rồi như anh Trần Thiên Phụng nói, “nhiều người không có vũ khí trong tay, nhảy xuống tàu bơi vào bám trụ trên đảo, để rồi tất cả đều phải hy sinh nhanh chóng sau đó”.
Anh Lê Minh Thoa thì nói, khi TQ nã pháo 100mm vào con tàu là lúc quân VN chết nhiều nhất, vì trúng đan, vì chết ngạt trong khoang tàu- Hỗn loạn, tan tác và kinh hãi, “Khi lính mình chết gần hết rồi, xác họ trôi lơ lửng, máu tràn lan trên biển, máu của lính từ trên mạn tàu chảy xuống”. Anh Thoa cuối cùng cho biết về hành động truy diệt người VN của quân TQ “Tôi chứng kiến thấy rằng TQ ác quá, khi tàu VN đã chìm rồi, lính VN nhảy xuống biển mà nổi lên trên là họ bắn chết hết- TQ cho những chiếc xuồng chạy trên biển và bắn tất cả lính VN nào nổi lên”.
Chín người sống sót đều bị thương nặng, họ lẫn lộn chung với xác của đồng đội họ, chính họ cũng không ngờ mình còn sống, phia TQ reo hò chiến thắng (?), sau khi nghĩ rằng đã giết hết cả lính VN cùng đánh chìm con tàu HQ-604, họ ôm nhau cười nói vui vẻ - Chúng ta nghĩ gì về sự kiện “Gạc Ma” ?, phải thành thật mà nói đây không phải là một trận chiến, đây là một vụ giết người tập thể, với những kẻ sát nhân dùng súng giết nạn nhân tay không, đây là một sự kiện được định sẵn, với cái chết của những “con chốt”.
Trong cuộc hành quân mang tên “Chiến dịch chủ quyền 88”, những con số về thành phần tham dự của phía VN, cho tới nay vẫn chưa một con số chính xác cho biết là bao nhiêu người tham dự. Tại sao vậy?. Phải chăng là để che lấp con số “nạn nhân” bị giết, con số 74 người trên chiếc HQ-604 khi ra đi, là do anh nguyễn văn Thống cho biết, trừ cho 09 người sống sót, mà ta tạm có được con số người bị giết là 65. Vậy còn chiếc HQ-605, chiếc này cũng bị bắn chìm ngay khu vực đảo Len Đao, và chiếc HQ 505 bị bắn cháy phải ủi bải san hô Cô Lin, còn có ai bị nạn nữa không?.
Người ta thắc mắc phía Việt xã Nghĩa luôn giữ im lặng, trong khi phía TQ, bất chấp những điều luật cơ bản nhất của chiến tranh, không cho tàu của Hồng Thập Tự, đến cứu người bị nạn của HQ 604-605 bị bắn chìm(?). Qua báo chí trong nước, 5 ngày sau tàu cứu hộ VN vẫn chưa được TQ cho phép đến hiện trường, còn phía nhà nước thụ động qua ngã ngoại giao, xin được ngày 02/04/1988, tức hơn nửa tháng sau để tàu Đại Lãnh được đến nơi để cứu hộ(?) – Bác đã về cùng mấy ông tổ Các Mác-Lê nin từ lâu, và chuyện các chóp bu cộng sản xua các cháu đi “Chiến dịch chủ quyền 88”, với hai bàn tay không, có người biết chuyện chua chát gọi đó là “Cuộc hành quân về với Bác”.
Việt Nhân (HNPĐ)
HÀNH QUÂN VỀ VỚI BÁC _ Việt Nhân.
(HNPĐ) 25 năm về trước ngày 11/03/1988, một số lính hải quân nhân dân không rõ chính xác bao nhiêu người, lên 03 chiếc tàu vận tải nhỏ ra quần đảo TRƯỜNG SA, theo lệnh hành quân do Bộ Tư Lệnh/Hải Quân/CSVN phát động – Để rồi tất cả bị tàn sát chỉ còn lại có chín người sống sót, người ta gọi đó là “sự kiện GẠC MA”, diễn tiến sự kiện được kể lại như sau.
Lúc 19.00h ngày 11/03/1988, “CHIẾN DỊCH CHỦ QUYỀN-88”, được BTL/HQ/CSVN phát động, lực lượng tham dự gồm, 3 chiếc tàu vận tải HQ 505, HQ 604 và HQ 605 của lữ đoàn 125, mang theo một số binh sĩ, mà quân số không rõ thuộc Trung đoàn công binh 83, và Lữ đoàn 146. Mục tiêu là 3 đảo Gạc Ma (9045’B 114018’Đ), Cô Lin (9045’B 114014Đ), và Len Đao (9046B 114022’Đ) với nhiệm vụ là “Xây dựng và bảo vệ đảo”, từng đảo được giao trách nhiệm cho mỗi chiếc.
Lực lượng địch theo tài liệu TQ phổ biến, chúng có 02 Hải vận ham, 01 Hộ tống hạm, được trang bị súng 100mm, và hơn 200 binh sĩ, nhưng theo tài liệu của Wikipedia, số lượng chiến hạm của chúng thường xuyên hiện diện tại khu vực TS khá hùng hậu gồm 1 Khu trục hạm, 7 Hộ tống hạm trang bị tên lửa, 2 Hộ tống hạm với trọng pháo, 3 Vận tải hạm LSM, cùng các tàu kỹ thuật đo đạc và tàu kéo.
Anh Nguyễn Văn Thống một trong chín người sống sót cho biết: “Con tàu HQ-604 chở khoảng 74 lính công binh, trước khi xuất phát, tất cả các chiến sĩ đều được quán triệt là không được nổ súng bằng bất cứ giá nào”. Cấm không cho nổ súng, và tất cả các con tàu trong chiến dịch CQ-88, không mang theo bất cứ một vũ khí nào, cả một đoàn quân chỉ có khoảng 3 hay 4 khẩu AK mà thôi - Chiều ngày 13/03/1988, khi vừa đến đảo Gạc Ma, thì ba chiếc tàu chiến của TQ đã chờ sẵn và vây lấy HQ-604, hai bên cách nhau vài trăm mét.
Giai đoạn này ta có thêm chi tiết do Wikipedia tường trình, “Bộ tư lệnh HQ chỉ thị Trần Đức Thông, Vũ Huy Lễ, Vũ Phi Trừ chỉ huy bộ đội quyết giữ vững các đảo Gạc Ma, Cô Lin. Tiếp đó BTL-HQ chỉ thị lực lượng công binh khẩn trương dùng xuồng chuyển vật liệu xây dựng lên đảo trong đêm 13/03/1988”. Như vậy ta thấy sự kiện “Gạc Ma” được chỉ huy trực tiếp từ BTL-HQ-CSVN, không biết khi ra lệnh ”Quyết giữ vững các đảo”, họ có ý gì khi những người lính trong tay không một tấc sắt (?).
Ngày 14/03/1988, sáng sớm khi HQ-604 được lịnh đổ bộ, chuyển vật liệu xuống đảo, cũng là lúc lính TQ dùng xuồng nhỏ đổ bộ lên đảo triệt hạ cờ và uy hiếp lính VN rời đảo, nhưng thất bại, chúng rút lui về tàu lớn, và bắt đầu tác xạ thẳng vào binh sĩ VN, từng loạt và từng loạt ngã gục. Theo anh Nguyễn Văn Thống, thì tư liệu do phía TQ phổ biến sau này, ghi lại Trận chiến Gạc Ma, với hình ảnh một vòng người bị bắn tan tành trên nước, “Đó chính là đoạn ghi lại hình ảnh lúc này”.
Anh Thống kể lại “Chúng tôi được lệnh chuyển các cột bê tông xuống đảo, và chỉ khoảng 30 phút sau là bị bắn” phía lính TQ bắn tới tấp, lá cờ là mục tiêu trước tiên, vì là đảo đá san hô nên không cắm được cờ, chỉ có thể cho người cầm cờ mà thôi, và khi người cầm cờ ngã gục thì cờ cũng mất theo”. Sau khi tàn sát tất cả những người trên đảo, TQ nã pháo vào mục tiêu bất động HQ-604, nó bùng cháy và chìm hẳn sau 30 phút- Trận chiến kết thúc, phía bên VN chỉ có chín người sống sót.
Đó là tóm lược sự kiện Gạc Ma xảy ra 24 năm trước, trong vòng khoảng hơn tiếng đồng hồ, giữa hải quân TQ và những người lính CSVN tay không. Những gì của những người sống sót này kể lại, họ là nhân chứng sống, họ thấy gì, họ cảm nhận ra sao, nó là một sự thật không thể phủ nhận, và quan điểm của chúng tôi là căn cứ trên những gì họ nói.
Còn về những con tàu, thì không một chi tiết nào cho biết về thể loại của những con tàu HQ-604, 605, 505, nhưng qua tên đơn vị là Lữ đoàn 125, thì đây là loại tàu SL. Ngày trước khi còn chiến tranh xâm lăng VNCH, đoàn 125 được thành lập vào năm 1961 dưới cái tên đoàn 759, với nhiệm vụ chuyên chở vũ khí, xâm nhập bằng đường biển mà CSBV gọi là “đường mòn HCM trên biển”, với những chiếc tàu vận tải nhỏ SL không có thiết kế vũ khí cộng đồng, hay trọng pháo.
Chúng ta ai cũng đều biết do nhiệm vụ chiến đấu, nên lính luôn luôn được vũ trang, mấy ai quên được câu nói vui của dân nhà binh “súng là vợ, đạn là con”. Lý do gì các ông Kách mạng xua quân đi “Chiến dich chủ quyền 88” với hai bàn tay không, và trước khi đi còn “quán triệt” binh sĩ tuyệt đối không được nổ sung, để rồi như anh Trần Thiên Phụng nói, “nhiều người không có vũ khí trong tay, nhảy xuống tàu bơi vào bám trụ trên đảo, để rồi tất cả đều phải hy sinh nhanh chóng sau đó”.
Anh Lê Minh Thoa thì nói, khi TQ nã pháo 100mm vào con tàu là lúc quân VN chết nhiều nhất, vì trúng đan, vì chết ngạt trong khoang tàu- Hỗn loạn, tan tác và kinh hãi, “Khi lính mình chết gần hết rồi, xác họ trôi lơ lửng, máu tràn lan trên biển, máu của lính từ trên mạn tàu chảy xuống”. Anh Thoa cuối cùng cho biết về hành động truy diệt người VN của quân TQ “Tôi chứng kiến thấy rằng TQ ác quá, khi tàu VN đã chìm rồi, lính VN nhảy xuống biển mà nổi lên trên là họ bắn chết hết- TQ cho những chiếc xuồng chạy trên biển và bắn tất cả lính VN nào nổi lên”.
Chín người sống sót đều bị thương nặng, họ lẫn lộn chung với xác của đồng đội họ, chính họ cũng không ngờ mình còn sống, phia TQ reo hò chiến thắng (?), sau khi nghĩ rằng đã giết hết cả lính VN cùng đánh chìm con tàu HQ-604, họ ôm nhau cười nói vui vẻ - Chúng ta nghĩ gì về sự kiện “Gạc Ma” ?, phải thành thật mà nói đây không phải là một trận chiến, đây là một vụ giết người tập thể, với những kẻ sát nhân dùng súng giết nạn nhân tay không, đây là một sự kiện được định sẵn, với cái chết của những “con chốt”.
Trong cuộc hành quân mang tên “Chiến dịch chủ quyền 88”, những con số về thành phần tham dự của phía VN, cho tới nay vẫn chưa một con số chính xác cho biết là bao nhiêu người tham dự. Tại sao vậy?. Phải chăng là để che lấp con số “nạn nhân” bị giết, con số 74 người trên chiếc HQ-604 khi ra đi, là do anh nguyễn văn Thống cho biết, trừ cho 09 người sống sót, mà ta tạm có được con số người bị giết là 65. Vậy còn chiếc HQ-605, chiếc này cũng bị bắn chìm ngay khu vực đảo Len Đao, và chiếc HQ 505 bị bắn cháy phải ủi bải san hô Cô Lin, còn có ai bị nạn nữa không?.
Người ta thắc mắc phía Việt xã Nghĩa luôn giữ im lặng, trong khi phía TQ, bất chấp những điều luật cơ bản nhất của chiến tranh, không cho tàu của Hồng Thập Tự, đến cứu người bị nạn của HQ 604-605 bị bắn chìm(?). Qua báo chí trong nước, 5 ngày sau tàu cứu hộ VN vẫn chưa được TQ cho phép đến hiện trường, còn phía nhà nước thụ động qua ngã ngoại giao, xin được ngày 02/04/1988, tức hơn nửa tháng sau để tàu Đại Lãnh được đến nơi để cứu hộ(?) – Bác đã về cùng mấy ông tổ Các Mác-Lê nin từ lâu, và chuyện các chóp bu cộng sản xua các cháu đi “Chiến dịch chủ quyền 88”, với hai bàn tay không, có người biết chuyện chua chát gọi đó là “Cuộc hành quân về với Bác”.
Việt Nhân (HNPĐ)