Văn Học & Nghệ Thuật

HỒN ẢNH - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Ở đời, dù là người thân đi nữa, một lúc nào đó, cũng phai mờ đường nét dung nhan, nhân dáng ...khi thời gian cách biệt đã lâu.

HỒN ẢNH   -    CAO MỴ NHÂN 

Từ 2 năm nay  tôi không thích chụp hình nữa.  Ai cũng vậy, tới một lúc không thích chụp hình  khi đã nhận chân ra rằng  chẳng có gì quý hơn cái bản thể con người, ảnh yếc  chỉ là phụ thuộc, ngoại trừ  những tấm ảnh tuỳ thân cần thiết, bắt buộc.
Một ngày buồn, tôi mở 4 thùng "ảnh" ra, ngắm lại.  Tất nhiên không phải hoàn toàn ảnh tôi,  mà còn người này,  người kia,  thân,  sơ  ...đầy đủ. 
Thế thì, cảm giác sầu tư chi lạ.  Những bức hình chụp đôi,  chụp ba, chụp  bảy, chụp mười. ...vân vân trở lên, có khi chi chít đứng ngồi cạnh nhau, mà mặt chỉ bé bằng hạt đậu xanh,  chao ơi, còn nhìn thấy gì,  mắt cứ hoa lên, mặt mũi mọi người nhoà nhoẹt vào nhau,  thành một mặt bằng thân ái, là quá đủ,  giờ nên xếp vào  ...kỷ niệm muôn đời. 
Đặc biệt  có những tấm hình  mà xét ra,  tôi có thể biếu lại  các nhân vật, các quý vị  sưu tầm về những sự kiện liên hệ tới nhân vật  nào đó  vô tình tôi có được chẳng hạn. 
Từ thủa lớn lên, ngay từ khi còn ở bậc tiểu học, tôi đã thích chụp hình,  đi đâu dù gần, dù xa  đều chụp  vài  ba  kiểu hình. Tới thời gọi là thanh thiếu niên  thì  chụp hàng chục  tấm hình  ,hoặc nhiều hơn vẫn thích thú.
Hình ảnh cũng từng bước già lên theo người ta.  Vì thế theo hình chụp,  ta có thể biết ai quen  ai trong thời gian nào. Đồng thời cũng biết sự kiện chụp hình ở  hoàn cảnh,  tình huống nào  nữa:  đi học,  đi làm, du lịch ...
Thế rồi thì như trên tôi đã nói,  hình ảnh già  theo tình trạng cuộc sống. 
Có những tấm hình mà ngó rồi , chỉ  muốn khóc,  hay bâng khuâng,  buồn chán  bởi  kiếp  đời  hữu hạn, vô thường.
Chiếc bàn vuông  với 4 chiếc ghế thân quen,  3 vị  niên trưởng hội thơ Quỳnh Dao  đã  mãn phần, còn  mình tôi  ngơ ngác ngó quanh  đó đây  tỉ muội . 

 Một tấm hình  3 người đứng trước  văn phòng  PEN /  VNHN, tôi còn nhớ cả những câu trao đổi  giữa giáo sư  Lưu Trung Khảo,  nhạc sĩ  Nguyễn Hiền  với tôi.  Rằng tôi cảm thấy không làm được gì  vì khả năng  kém  quá  , cũng đành  ...Nhạc sĩ Nguyễn Hiền  cao giọng  :  sao lại cũng đành,  Cao Mỵ Nhân là người năng  nổ, phải  vững niềm tin chứ. Giáo sư Lưu Trung Khảo  ôn tồn:  cũng đành thế nào được,  phải  tìm mọi cách tiến lên,  cô thực sự có khả năng  ...
Nhị vị niên trưởng vừa nêu đã ra đi về cõi  vĩnh hằng  một cách tự nhiên  đến độ  ngạc nhiên vì quý vị  trước thềm sinh hoá,  thấy khỏe mạnh  bình thường quá. 
Một trong những tấm hình chụp  2 người,  là  Chủ tịch  Hội Tương trợ  Tù Nhân  Chính Trị:  ông Nguyễn Hậu và tôi.  Vị  Chủ tịch đó chung cuộc đã lâu, đám tang với đoàn người đi bộ dài  cả cây số trong khuôn viên Peek, toàn cựu tù nhân  chính trị, gia đình HO,  thành phần được ông đón tiếp, giúp đỡ  
thủa đầu tiên tới Mỹ. 
Cũng như thế,  trong những lần đi ra mắt sách ở nhiều nơi, chụp hình kỷ niệm là một ...thông lệ với bất cứ tác giả nào,  nên  Cao Mỵ Nhân  tôi có khá nhiều hình ảnh  Kỷ niệm những chuyến đi gần, xa ấy. 
Có người đề nghị với tôi là nếu với những vị đã quá cố,  thì nên hoá hình đi, tức là đốt đi, còn quý vị vẫn tại thế thì gởi tặng họ.
  Chính tôi cũng có ý tưởng này,  nhưng sao tôi vẫn chưa  thực hiện được. 
Tôi cứ lặng lẽ quan sát lẽ đời,  vẫn giữ luôn  cách sinh hoạt... văn nghệ  trước sau  không thay đổi  tình thân với bạn bè, tha nhân...tự tại và xa vắng
Nghĩa là vẫn để hình  ảnh  xưa cũ  trong ngăn bàn viết, và vẫn  biết  có những bóng  ma  quanh quất trên cõi  sống này,  những  chiếc bóng ẩn hiện,  chập chờn lặng lẽ,  thì tất nhiên là thế rồi,  một thời thân thiết. 
Ở đời, dù là người thân  đi nữa,  một lúc nào đó, cũng phai mờ đường nét dung nhan,  nhân dáng ...khi thời gian cách biệt đã lâu.
Tôi ngán nhất bộ nhớ của tôi,  nó cứ như được tu bổ liên tục.  Bạn thân sơ gì, kể cả những người dưng  tình cờ gặp gỡ,  tôi cứ việc thẳng cánh nhớ đến không ngăn được chi tiết đặc biệt về họ.
Đến nỗi một lần  người đối thoại với  tôi  cười vỡ tung lên,  như vầy:  tôi có kể  nhiều lần  với quý vị,  là tôi làm huấn luyện viên ở câu lạc  bộ Dưỡng Sinh  Viện y dược học dân tộc  Saigon,  giữ việc nhận học viên là những bệnh nhân  hay người tập các động tác để phòng bệnh. 
Sáng hôm đó,  tôi hí hoáy viết biên lai  cho các học viên mới nhập khoá.  Vị khách ngồi  trước mặt tôi  thay vì nói tên cho tôi ghi, ông ta lại nói: 
Xin lỗi cho tôi hỏi thăm, cô có nhớ một sáng sớm rất xưa,  hồi cô mới ra trường,  tôi đã gặp cô. Ôi chao,  lời kể mơ hồ quá chứ  , tôi hơi ngạc nhiên.
Tôi dừng bút, nhìn ông ta, mặt thì thấy quen quen,  nhưng chưa nhó ra,  tôi nói:  ông chỉ cần nhắc một điều gì đó  trong buổi gặp gỡ, là tôi nhớ ngay thôi. 
Ông ta  hơi ngại vì sợ tôi không nhớ ra thì  ...kỳ .  Tôi bảo rằng tôi sẽ nhớ ngay,  chắc chắn vì tôi đã từng  như vậy rồi.  Ông ta ngẫm nghĩ,  đoạn  thấp giọng:
Tôi phải chở cô đi Phú Bài  công tác,  ông ngập ngừng ...
Thế là tôi kể một lèo:  Ông là Trung uý Dư, lái xe Jeep từ trại nhập ngũ  (số3)  tới cư xá  độc thân  chúng tôi ở cạnh kho dầu  đường Trưng Nữ Vương,  đón tôi từ Đà Nẵng ra Huế.  Khi xe chạy ngang cái eo gần cầu Hai,  ông vòng  cái xe nghiêng,  chỉ tay lên ngọn núi  Bạch Mã ...
Trời ơi ,  25 năm,  chỉ gặp nhau có duy nhất lần đó mà sao cô nhớ  quá vậy ? 
Vâng  thưa quý vị, Trời  cho tôi cái sức nhớ, để không thể quên được quý vị nếu như  ta có dịp gặp nhau.  Trung uý Dư thủa tôi mói ra trường,  sau lên Trung tá,  lúc tan hàng. 
Thành ra, ưu điểm mà cũng là khuyết điểm của tôi. Bộ nhớ làm việc không ngưng nghỉ,  khiến hình ảnh những người  đã  đang ở bên kia thế giới  mà tôi còn chưa muốn  hoá cho bớt nặng nề  kỷ niệm, thì làm sao quên  ...hiện tại chứ    Nhưng có lẽ cũng vì đặc tính  này,  khiến tôi giữ được  bộ nhớ khá tốt  chăng,  xin cám ơn Thượng Đế vô lượng, vô biên ...

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

HỒN ẢNH - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Ở đời, dù là người thân đi nữa, một lúc nào đó, cũng phai mờ đường nét dung nhan, nhân dáng ...khi thời gian cách biệt đã lâu.

HỒN ẢNH   -    CAO MỴ NHÂN 

Từ 2 năm nay  tôi không thích chụp hình nữa.  Ai cũng vậy, tới một lúc không thích chụp hình  khi đã nhận chân ra rằng  chẳng có gì quý hơn cái bản thể con người, ảnh yếc  chỉ là phụ thuộc, ngoại trừ  những tấm ảnh tuỳ thân cần thiết, bắt buộc.
Một ngày buồn, tôi mở 4 thùng "ảnh" ra, ngắm lại.  Tất nhiên không phải hoàn toàn ảnh tôi,  mà còn người này,  người kia,  thân,  sơ  ...đầy đủ. 
Thế thì, cảm giác sầu tư chi lạ.  Những bức hình chụp đôi,  chụp ba, chụp  bảy, chụp mười. ...vân vân trở lên, có khi chi chít đứng ngồi cạnh nhau, mà mặt chỉ bé bằng hạt đậu xanh,  chao ơi, còn nhìn thấy gì,  mắt cứ hoa lên, mặt mũi mọi người nhoà nhoẹt vào nhau,  thành một mặt bằng thân ái, là quá đủ,  giờ nên xếp vào  ...kỷ niệm muôn đời. 
Đặc biệt  có những tấm hình  mà xét ra,  tôi có thể biếu lại  các nhân vật, các quý vị  sưu tầm về những sự kiện liên hệ tới nhân vật  nào đó  vô tình tôi có được chẳng hạn. 
Từ thủa lớn lên, ngay từ khi còn ở bậc tiểu học, tôi đã thích chụp hình,  đi đâu dù gần, dù xa  đều chụp  vài  ba  kiểu hình. Tới thời gọi là thanh thiếu niên  thì  chụp hàng chục  tấm hình  ,hoặc nhiều hơn vẫn thích thú.
Hình ảnh cũng từng bước già lên theo người ta.  Vì thế theo hình chụp,  ta có thể biết ai quen  ai trong thời gian nào. Đồng thời cũng biết sự kiện chụp hình ở  hoàn cảnh,  tình huống nào  nữa:  đi học,  đi làm, du lịch ...
Thế rồi thì như trên tôi đã nói,  hình ảnh già  theo tình trạng cuộc sống. 
Có những tấm hình mà ngó rồi , chỉ  muốn khóc,  hay bâng khuâng,  buồn chán  bởi  kiếp  đời  hữu hạn, vô thường.
Chiếc bàn vuông  với 4 chiếc ghế thân quen,  3 vị  niên trưởng hội thơ Quỳnh Dao  đã  mãn phần, còn  mình tôi  ngơ ngác ngó quanh  đó đây  tỉ muội . 

 Một tấm hình  3 người đứng trước  văn phòng  PEN /  VNHN, tôi còn nhớ cả những câu trao đổi  giữa giáo sư  Lưu Trung Khảo,  nhạc sĩ  Nguyễn Hiền  với tôi.  Rằng tôi cảm thấy không làm được gì  vì khả năng  kém  quá  , cũng đành  ...Nhạc sĩ Nguyễn Hiền  cao giọng  :  sao lại cũng đành,  Cao Mỵ Nhân là người năng  nổ, phải  vững niềm tin chứ. Giáo sư Lưu Trung Khảo  ôn tồn:  cũng đành thế nào được,  phải  tìm mọi cách tiến lên,  cô thực sự có khả năng  ...
Nhị vị niên trưởng vừa nêu đã ra đi về cõi  vĩnh hằng  một cách tự nhiên  đến độ  ngạc nhiên vì quý vị  trước thềm sinh hoá,  thấy khỏe mạnh  bình thường quá. 
Một trong những tấm hình chụp  2 người,  là  Chủ tịch  Hội Tương trợ  Tù Nhân  Chính Trị:  ông Nguyễn Hậu và tôi.  Vị  Chủ tịch đó chung cuộc đã lâu, đám tang với đoàn người đi bộ dài  cả cây số trong khuôn viên Peek, toàn cựu tù nhân  chính trị, gia đình HO,  thành phần được ông đón tiếp, giúp đỡ  
thủa đầu tiên tới Mỹ. 
Cũng như thế,  trong những lần đi ra mắt sách ở nhiều nơi, chụp hình kỷ niệm là một ...thông lệ với bất cứ tác giả nào,  nên  Cao Mỵ Nhân  tôi có khá nhiều hình ảnh  Kỷ niệm những chuyến đi gần, xa ấy. 
Có người đề nghị với tôi là nếu với những vị đã quá cố,  thì nên hoá hình đi, tức là đốt đi, còn quý vị vẫn tại thế thì gởi tặng họ.
  Chính tôi cũng có ý tưởng này,  nhưng sao tôi vẫn chưa  thực hiện được. 
Tôi cứ lặng lẽ quan sát lẽ đời,  vẫn giữ luôn  cách sinh hoạt... văn nghệ  trước sau  không thay đổi  tình thân với bạn bè, tha nhân...tự tại và xa vắng
Nghĩa là vẫn để hình  ảnh  xưa cũ  trong ngăn bàn viết, và vẫn  biết  có những bóng  ma  quanh quất trên cõi  sống này,  những  chiếc bóng ẩn hiện,  chập chờn lặng lẽ,  thì tất nhiên là thế rồi,  một thời thân thiết. 
Ở đời, dù là người thân  đi nữa,  một lúc nào đó, cũng phai mờ đường nét dung nhan,  nhân dáng ...khi thời gian cách biệt đã lâu.
Tôi ngán nhất bộ nhớ của tôi,  nó cứ như được tu bổ liên tục.  Bạn thân sơ gì, kể cả những người dưng  tình cờ gặp gỡ,  tôi cứ việc thẳng cánh nhớ đến không ngăn được chi tiết đặc biệt về họ.
Đến nỗi một lần  người đối thoại với  tôi  cười vỡ tung lên,  như vầy:  tôi có kể  nhiều lần  với quý vị,  là tôi làm huấn luyện viên ở câu lạc  bộ Dưỡng Sinh  Viện y dược học dân tộc  Saigon,  giữ việc nhận học viên là những bệnh nhân  hay người tập các động tác để phòng bệnh. 
Sáng hôm đó,  tôi hí hoáy viết biên lai  cho các học viên mới nhập khoá.  Vị khách ngồi  trước mặt tôi  thay vì nói tên cho tôi ghi, ông ta lại nói: 
Xin lỗi cho tôi hỏi thăm, cô có nhớ một sáng sớm rất xưa,  hồi cô mới ra trường,  tôi đã gặp cô. Ôi chao,  lời kể mơ hồ quá chứ  , tôi hơi ngạc nhiên.
Tôi dừng bút, nhìn ông ta, mặt thì thấy quen quen,  nhưng chưa nhó ra,  tôi nói:  ông chỉ cần nhắc một điều gì đó  trong buổi gặp gỡ, là tôi nhớ ngay thôi. 
Ông ta  hơi ngại vì sợ tôi không nhớ ra thì  ...kỳ .  Tôi bảo rằng tôi sẽ nhớ ngay,  chắc chắn vì tôi đã từng  như vậy rồi.  Ông ta ngẫm nghĩ,  đoạn  thấp giọng:
Tôi phải chở cô đi Phú Bài  công tác,  ông ngập ngừng ...
Thế là tôi kể một lèo:  Ông là Trung uý Dư, lái xe Jeep từ trại nhập ngũ  (số3)  tới cư xá  độc thân  chúng tôi ở cạnh kho dầu  đường Trưng Nữ Vương,  đón tôi từ Đà Nẵng ra Huế.  Khi xe chạy ngang cái eo gần cầu Hai,  ông vòng  cái xe nghiêng,  chỉ tay lên ngọn núi  Bạch Mã ...
Trời ơi ,  25 năm,  chỉ gặp nhau có duy nhất lần đó mà sao cô nhớ  quá vậy ? 
Vâng  thưa quý vị, Trời  cho tôi cái sức nhớ, để không thể quên được quý vị nếu như  ta có dịp gặp nhau.  Trung uý Dư thủa tôi mói ra trường,  sau lên Trung tá,  lúc tan hàng. 
Thành ra, ưu điểm mà cũng là khuyết điểm của tôi. Bộ nhớ làm việc không ngưng nghỉ,  khiến hình ảnh những người  đã  đang ở bên kia thế giới  mà tôi còn chưa muốn  hoá cho bớt nặng nề  kỷ niệm, thì làm sao quên  ...hiện tại chứ    Nhưng có lẽ cũng vì đặc tính  này,  khiến tôi giữ được  bộ nhớ khá tốt  chăng,  xin cám ơn Thượng Đế vô lượng, vô biên ...

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm