Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
MƯA SA TRÊN CỜ ĐỎ! _ Việt Nhân
(HNPĐ) Người ta nói từ những ngày sau tháng tư của cái năm 75 tới nay là con đường hơn nữa đời người đắng cay cơ cực cho những ai bị gọi là Ngụy, và cho cả dân miền Nam nữa, ai cũng đều nghĩ thế và nói thế. Nhưng không! Thực tế đó là cho chung những ai không là cộng sản, và nó có trước cả cái mốc năm 75, không là 38 năm mà tới những 83 năm, tính từ ngày 03-02-1930, những con số ngày tháng đó nó đi vào đầu óc của tất cả người dân, cả của những ai không là đảng viên. Người người bị nhồi nhét từ nghe đến nhìn, từ trong những buổi họp tổ dân phố, ra đến ngoài thấy phố phường đỏ như chan máu bởi màu cờ, những chữ đảng quang vinh, vô địch muôn năm trên những pano áp phích, là cái người dân cần quen mắt không cần hiểu đúng sai.
Dân gian có câu đi với ma phải mặc áo giấy, với chế độ này phải vào đảng, để là người của đảng mà được ngoi lên, được ăn trên ngồi trốc, được cướp của người mà không bị tội, chuyện tương lai sang giàu không riêng mình mà cho cả đời con. Con số người của đảng thống kê nói nó không nhiều, đâu đó ba triệu cho cả nước 90 triệu dân, nhưng đó là một giai cấp khác biệt hẵn những người dân thường, quyền tiền họ có đủ, đất nước này là của họ, mạng sống người dân cũng là của họ nốt. Nhìn ra các nước cộng sản còn sót lại trên trái đất này, thì thấy họ cũng đều như thế nhất là đàn anh Trung quốc vĩ đại, những tư bản đỏ tức là người cộng sản giàu cũng nhiều lắm như ở nước ta, chỉ có chưa ai làm chuyện thống kê xem cộng sản ta cộng sản Tầu ai giàu hơn.
Năm nay nhà nước làm lễ “sinh nhật” lần thứ 82 cho cái đảng cướp sạch của nó, nghe nói cũng như mọi năm cờ xí cùng lễ lạc ì xèo, nhưng có cái lạ là lại giống như năm ngoái, khách khứa chung vui không có ai chỉ chủ nhà cùng hai anh hàng xóm Ai lao-Cao mên. Người ta lấy làm lạ sao không đông vui như ngày nào, các phái bộ ngoại giao cộng sản anh em đua nhau gởi điện chúc mừng, khối Liên xô sụp đổ, số còn lại cùng lý tưởng chỉ năm đứa, lại càng phải khắn khít nhiều hơn mới phải. Người ta lo lại có chuyện trong nhà anh em chúng nó, mỗi lần có dấu hiệu lạnh nhạt của thằng anh, là luôn sau đó thằng em tự hiểu phải làm gì, thường thì nó giả lả cắt biếu ông anh một ít đất đai ông cha để lại, nó biết đấy là món quà ông anh Tung Của hài lòng.
Người ta nói tình nghĩa vô sản của anh em chúng lạt như nước ốc, không khó để hiểu và suy ra được điều đó, anh em chúng nói cái tình hữu ái vô sản chỉ là cái mồm nói bịp thôi, người dân cũng dần đã hiểu. Thằng anh muốn thịt thằng em từ khi Hồ còn sống, nay thằng em đang mượn hơi thằng anh để sống sót qua thời buổi chủ nghĩa cộng sản đi vào chợ chiều, thằng anh thừa biết chuyện đó, lâu lâu nó giở trò ghẻ lạnh làm cho thằng em lo sốt vó. Hai năm liên tiếp ông anh không chia mừng sinh nhật, khiến thằng em điêu đứng! Năm rồi thằng em mồm cứ phải xuýt xoa những lời xu nịnh rằng anh là nhất, rằng anh là ân nhân chúng em không dám vô ơn, cấm cả dân nói động đến tên anh, còn thằng Mỹ ăn hiếp anh chúng em thù nó, chúng em xa lánh nó.
Đã bao lâu nay, đất ông cha có chỗ nào ngon ông anh thích cứ thế mà dâng, ba ngàn cây số bờ biển nay ven bờ chỉ còn có mỗi 12 hải lý, thôi thế cũng đủ cho dân ngồi bờ cắm câu, phần biển khơi hải đảo phải ngầm hiểu là em xin được biếu ông anh. Năm nay không biết có là ý thêm áp lực không, mà xem bề thằng anh Tầu phù như chưa vừa lòng những gì đã được cúng, ngoài cái nó đã không mừng sinh nhật thằng em, mà lại còn có lời dè bĩu theo lối thị phi, nhưng lại cũng vẫn thói thường lộ cái hèn của những thằng cộng sản. Đã cộng sản thì Tầu hay ta thằng nào cũng hèn, chuyện hèn là ở chỗ nó nói không phải lời nó mà là lời thiên hạ chê thằng cộng sản đàn em về chuyện làm lễ sinh nhật đảng, chuyện thường như đời vẫn gọi là chó chê mèo lắm lông.
BBC đưa tin nhân ngày lễ An Nam cộng đảng ngày 03-02, Tầu cộng không những không gửi điện mừng, mà ngày 04-02, trang Hoàn Cầu Thời báo có bài trích báo tiếng Anh có ý chê rằng lễ kỷ niệm sinh nhật đảng tại Việt Nam không còn tính thời sự. “Việt Nam làm lễ Sinh Nhật Đảng, báo Anh nhạo ngày lễ là lỗi thời - Sự kiểm soát báo chí và quyền tự do ngôn luận một cách nghiêm ngặt đang khiến Việt Nam ngày càng trở nên lỗi thời so với các nước láng giềng, ví dụ như Myanmar.” Nó nói đây đoạn trích dẫn từ tờ báo The Economist của Anh, nhưng theo tìm hiểu của BBC Tiếng Trung ở London, HCTB bản tiếng Anh tức Global Times không có bài nói trên về Việt Nam. Bản tin viết như thế thì người đọc tự khắc hiểu lòng dạ thằng anh vĩ đại!
BBC cũng lại rất nhiệt tình tìm hiểu xem, sao lại vẫn không có điện mừng từ các quốc gia cộng sản đồng chí Bắc Hàn hay Cuba, họ tìm kiếm trên trang Granma của Nhà nước Cuba cũng không có tin hay bài gì nói về cái An Nam cộng đảng cả. Như vậy hai năm liên tiếp không điện mừng từ các quốc gia cộng sản như TQ, Bắc Hàn hay Cuba, mỗ tôi nghĩ như vậy cái đám ngũ quỷ cộng sản còn sót lại, một khi đã không còn bền trong tình đồng chí quốc tế vô sản, thì thế quái nào cân sức được với bọn tư bản giãy chết? Rồi sẽ từng thằng rơi rụng thôi, ai chả biết đã từ lâu chúng đâu có còn là cộng sản, chúng rõ ràng là một lũ tư bản man rợ, thì chuyện từ bỏ cái mác cộng sản chỉ là chuyện chưa lên tiếng công khai, chứ thực ra chả có anh nào nhá nỗi cái gọi là XHCN.
Anh Cu Ba đã bỏ gát để anh An Nam gát một mình, Anh Bắc Hàn anh Tầu cộng ra mặt không ưa nhau, còn anh Lào ngờ nghệch nhưng rồi cũng sẽ khôn ra, khi thấy chuyện lợi ít hại nhiều trong hợp tác với Tầu cộng. Chỉ tội chăng! Đầu óc đỉnh cao Trọng Lú vẫn mù trước Tầu cộng mà khiến người dân cùng đất nước bị giặc cướp đất cướp biển, vả lại cũng chẳng riêng gì Trọng lú mà chung cả mười bốn tên của bộ cá tra, bởi đang mãi vục đầu vào ăn, nên dù có đọc được bản tin này của BBC, cũng chả đủ trí để mà hiểu chúng đang đánh đu với tinh.
Việt Nhân (HNPĐ)
MƯA SA TRÊN CỜ ĐỎ! _ Việt Nhân
(HNPĐ) Người ta nói từ những ngày sau tháng tư của cái năm 75 tới nay là con đường hơn nữa đời người đắng cay cơ cực cho những ai bị gọi là Ngụy, và cho cả dân miền Nam nữa, ai cũng đều nghĩ thế và nói thế. Nhưng không! Thực tế đó là cho chung những ai không là cộng sản, và nó có trước cả cái mốc năm 75, không là 38 năm mà tới những 83 năm, tính từ ngày 03-02-1930, những con số ngày tháng đó nó đi vào đầu óc của tất cả người dân, cả của những ai không là đảng viên. Người người bị nhồi nhét từ nghe đến nhìn, từ trong những buổi họp tổ dân phố, ra đến ngoài thấy phố phường đỏ như chan máu bởi màu cờ, những chữ đảng quang vinh, vô địch muôn năm trên những pano áp phích, là cái người dân cần quen mắt không cần hiểu đúng sai.
Dân gian có câu đi với ma phải mặc áo giấy, với chế độ này phải vào đảng, để là người của đảng mà được ngoi lên, được ăn trên ngồi trốc, được cướp của người mà không bị tội, chuyện tương lai sang giàu không riêng mình mà cho cả đời con. Con số người của đảng thống kê nói nó không nhiều, đâu đó ba triệu cho cả nước 90 triệu dân, nhưng đó là một giai cấp khác biệt hẵn những người dân thường, quyền tiền họ có đủ, đất nước này là của họ, mạng sống người dân cũng là của họ nốt. Nhìn ra các nước cộng sản còn sót lại trên trái đất này, thì thấy họ cũng đều như thế nhất là đàn anh Trung quốc vĩ đại, những tư bản đỏ tức là người cộng sản giàu cũng nhiều lắm như ở nước ta, chỉ có chưa ai làm chuyện thống kê xem cộng sản ta cộng sản Tầu ai giàu hơn.
Năm nay nhà nước làm lễ “sinh nhật” lần thứ 82 cho cái đảng cướp sạch của nó, nghe nói cũng như mọi năm cờ xí cùng lễ lạc ì xèo, nhưng có cái lạ là lại giống như năm ngoái, khách khứa chung vui không có ai chỉ chủ nhà cùng hai anh hàng xóm Ai lao-Cao mên. Người ta lấy làm lạ sao không đông vui như ngày nào, các phái bộ ngoại giao cộng sản anh em đua nhau gởi điện chúc mừng, khối Liên xô sụp đổ, số còn lại cùng lý tưởng chỉ năm đứa, lại càng phải khắn khít nhiều hơn mới phải. Người ta lo lại có chuyện trong nhà anh em chúng nó, mỗi lần có dấu hiệu lạnh nhạt của thằng anh, là luôn sau đó thằng em tự hiểu phải làm gì, thường thì nó giả lả cắt biếu ông anh một ít đất đai ông cha để lại, nó biết đấy là món quà ông anh Tung Của hài lòng.
Người ta nói tình nghĩa vô sản của anh em chúng lạt như nước ốc, không khó để hiểu và suy ra được điều đó, anh em chúng nói cái tình hữu ái vô sản chỉ là cái mồm nói bịp thôi, người dân cũng dần đã hiểu. Thằng anh muốn thịt thằng em từ khi Hồ còn sống, nay thằng em đang mượn hơi thằng anh để sống sót qua thời buổi chủ nghĩa cộng sản đi vào chợ chiều, thằng anh thừa biết chuyện đó, lâu lâu nó giở trò ghẻ lạnh làm cho thằng em lo sốt vó. Hai năm liên tiếp ông anh không chia mừng sinh nhật, khiến thằng em điêu đứng! Năm rồi thằng em mồm cứ phải xuýt xoa những lời xu nịnh rằng anh là nhất, rằng anh là ân nhân chúng em không dám vô ơn, cấm cả dân nói động đến tên anh, còn thằng Mỹ ăn hiếp anh chúng em thù nó, chúng em xa lánh nó.
Đã bao lâu nay, đất ông cha có chỗ nào ngon ông anh thích cứ thế mà dâng, ba ngàn cây số bờ biển nay ven bờ chỉ còn có mỗi 12 hải lý, thôi thế cũng đủ cho dân ngồi bờ cắm câu, phần biển khơi hải đảo phải ngầm hiểu là em xin được biếu ông anh. Năm nay không biết có là ý thêm áp lực không, mà xem bề thằng anh Tầu phù như chưa vừa lòng những gì đã được cúng, ngoài cái nó đã không mừng sinh nhật thằng em, mà lại còn có lời dè bĩu theo lối thị phi, nhưng lại cũng vẫn thói thường lộ cái hèn của những thằng cộng sản. Đã cộng sản thì Tầu hay ta thằng nào cũng hèn, chuyện hèn là ở chỗ nó nói không phải lời nó mà là lời thiên hạ chê thằng cộng sản đàn em về chuyện làm lễ sinh nhật đảng, chuyện thường như đời vẫn gọi là chó chê mèo lắm lông.
BBC đưa tin nhân ngày lễ An Nam cộng đảng ngày 03-02, Tầu cộng không những không gửi điện mừng, mà ngày 04-02, trang Hoàn Cầu Thời báo có bài trích báo tiếng Anh có ý chê rằng lễ kỷ niệm sinh nhật đảng tại Việt Nam không còn tính thời sự. “Việt Nam làm lễ Sinh Nhật Đảng, báo Anh nhạo ngày lễ là lỗi thời - Sự kiểm soát báo chí và quyền tự do ngôn luận một cách nghiêm ngặt đang khiến Việt Nam ngày càng trở nên lỗi thời so với các nước láng giềng, ví dụ như Myanmar.” Nó nói đây đoạn trích dẫn từ tờ báo The Economist của Anh, nhưng theo tìm hiểu của BBC Tiếng Trung ở London, HCTB bản tiếng Anh tức Global Times không có bài nói trên về Việt Nam. Bản tin viết như thế thì người đọc tự khắc hiểu lòng dạ thằng anh vĩ đại!
BBC cũng lại rất nhiệt tình tìm hiểu xem, sao lại vẫn không có điện mừng từ các quốc gia cộng sản đồng chí Bắc Hàn hay Cuba, họ tìm kiếm trên trang Granma của Nhà nước Cuba cũng không có tin hay bài gì nói về cái An Nam cộng đảng cả. Như vậy hai năm liên tiếp không điện mừng từ các quốc gia cộng sản như TQ, Bắc Hàn hay Cuba, mỗ tôi nghĩ như vậy cái đám ngũ quỷ cộng sản còn sót lại, một khi đã không còn bền trong tình đồng chí quốc tế vô sản, thì thế quái nào cân sức được với bọn tư bản giãy chết? Rồi sẽ từng thằng rơi rụng thôi, ai chả biết đã từ lâu chúng đâu có còn là cộng sản, chúng rõ ràng là một lũ tư bản man rợ, thì chuyện từ bỏ cái mác cộng sản chỉ là chuyện chưa lên tiếng công khai, chứ thực ra chả có anh nào nhá nỗi cái gọi là XHCN.
Anh Cu Ba đã bỏ gát để anh An Nam gát một mình, Anh Bắc Hàn anh Tầu cộng ra mặt không ưa nhau, còn anh Lào ngờ nghệch nhưng rồi cũng sẽ khôn ra, khi thấy chuyện lợi ít hại nhiều trong hợp tác với Tầu cộng. Chỉ tội chăng! Đầu óc đỉnh cao Trọng Lú vẫn mù trước Tầu cộng mà khiến người dân cùng đất nước bị giặc cướp đất cướp biển, vả lại cũng chẳng riêng gì Trọng lú mà chung cả mười bốn tên của bộ cá tra, bởi đang mãi vục đầu vào ăn, nên dù có đọc được bản tin này của BBC, cũng chả đủ trí để mà hiểu chúng đang đánh đu với tinh.
Việt Nhân (HNPĐ)