Cà Kê Dê Ngỗng
Một vụ tẩu thoát đột ngột khỏi Trung Quốc
Tác giả: Matthew Robertson, Epoch Times | Dịch giả: Long Võ
BOSTON — Zheng Enjun và vợ đành phải rời khỏi Trung Quốc đột ngột đến mức họ thậm chí không kịp thu xếp quần áo cho mùa đông.
Ông và vợ, Liu Liangxin, một dược sĩ, đã bị nhắm là mục tiêu của cảnh sát trong đợt giăng lưới vây bắt khắp các thành phố và thị trấn vùng đông bắc tỉnh Hắc Long Giang. Họ đã phải lẩn trốn trước khi lên máy bay đi Boston, nơi con trai họ đang hoàn tất bằng tiến sĩ toán học.
Ngồi trên băng ghế bằng đá cẩm thạch trong sảnh Trung tâm hiệp ước Hynes ở Boston, Zheng, 56 tuổi, kể về cái chết bí ẩn trong nhà giam của Gao Yixi, cũng là một học viên Pháp Luân Công như ông. Pháp Luân Công là một môn tâm linh đã bị bức hại ở Trung Quốc trong suốt 17 năm qua.
Gao, 45 tuổi, là quản lý của nhà hàng Manzhouli Luxury, cùng với vợ, họ đã bị lôi khỏi giường vào lúc nửa đêm ngày 19 tháng 4 ở thành phố nhỏ Mục Lăng tỉnh Hắc Long Giang gần biên giới Nga, cách Vladivostok vài giờ xe chạy. Lý do cho hành động này của cảnh sát thì vẫn chưa rõ ràng. 10 ngày sau đó, vào sáng ngày 30, Gao đã chết. Vợ anh thì vẫn còn đang bị giam.
Quảng cáo
Cái chết của anh tạo ra một lượng tập trung lớn các học viên Pháp Luân Công tại khu vực này, Zheng nói.
Zheng đến Boston chỉ vài ngày trước đó, sau khi vợ ông nghe được từ một người bà con mà có bạn làm mật vụ, nói rằng họ nằm trong danh sách bắt giữ. Cặp vợ chồng này đã tu luyện Pháp Luân Công trong gần 20 năm và vẫn còn nhớ về thời mà Pháp Luân Công là một trong những xu thế chủ đạo nhất ở Trung Quốc.
Zheng nói “Bà ấy được người ta thông báo vào lúc 10:00. Bộ phận an ninh nơi làm việc lúc đó đang tìm bà để nói chuyện. Một đồng nghiệp đến nói với bà, ‘Bà nên gấp rút rời khỏi đây’ “.
Họ đã lẩn trốn ở nhà những người bà con trong một tháng trước khi lên máy bay.
“Họ sợ thông tin sẽ bị tiết lộ”, Zheng nói. “Bất cứ ai luyện Pháp Luân Công và biết sử dụng máy tính đều đang bị bắt giữ.”
Trong trường hợp này, theo Zheng, thực tế là tất cả mọi người có tiếp xúc với Gao Meixin, tức con gái của Gao – người đã khuất, cũng đã bị bắt giữ. Ông cung cấp tên một học viên Pháp Luân Công vùng sở tại mà cũng đã bị tạm giam; Epoch Times sau đó liên lạc với người này và khẳng định người này đã bị tạm giam. Vợ Gao bị tạm giam trong nhà tù đã vài tuần; còn chị gái của anh bị đặt dưới sự giam lỏng, và con gái của anh đã bị họ nhốt trong nhà trong hơn một tháng, thậm chí còn không được đi học.
Zheng cho biết việc bắt giữ đã mở rộng đến Giai Mộc Tư, thành phố quê ông, cũng như Cáp Nhĩ Tân và Song Thành.
Có lẽ sự lo sợ rằng chi tiết về cái chết của Gao Yixi có thể bị tiết lộ, đã thúc đẩy các hành động của cảnh sát, bao gồm việc bắt giữ hàng loạt, từ chối cung cấp thông tin cho các gia đình, và những sự hăm dọa liên tục.
Pháp Luân Công, môn thực hành thiền định truyền thống của Trung Quốc, bị đàn áp tàn bạo ở Trung Quốc, nhưng những quan chức địa phương mà đã tiến hành chiến dịch đàn áp vẫn thường sợ bị dư luận phương Tây biết được. Các tình nguyện viên đã kiên trì gọi các cuộc gọi điện thoại trực tiếp đến điện thoại di động của họ, đến điện thoại bàn, hay văn phòng, để ngăn chặn họ. Các học viên Pháp Luân Công, ở Trung Quốc và nước ngoài, thường vận động để thực hiện các cuộc gọi điện sau sự kiện bức hại.
Những tình tiết về cái chết của Gao đã thúc đẩy một loạt các hoạt động ở địa phương cũng như trên diện rộng. Tại địa phương, các học viên Pháp Luân Công bất đắc dĩ trở thành những người hoạt động, đã phát truyền đơn-một phiên bản gồm sáu trang với gần 9000 ký tự Trung Quốc mà Epoch Times cũng dã duyệt qua, họ đặt dưới cánh cửa của những người dân ở Mẫu Đơn Giang, cùng với bức thư được viết bởi các thành viên gia đình Gao, viết ra những gì họ biết về cái chết của Gao.
Trong lời khai được Epoch Times xem xét, gia đình Gao – bao gồm vợ, chị gái, con gái, và anh trai – nói rằng cảnh sát đã hành động một cách đáng nghi ngờ ngay sau cái chết khó hiểu của Gao.
Điều này liên quan đến việc cảnh sát khăng khăng đòi khám nghiệm tử thi gấp rút, việc này trái với quy định và luật pháp Trung Quốc. Cảnh sát nói với anh trai, sau đó là với con gái Gao, rằng nhà tù quy định yêu cầu khám nghiệm tử thi phải thực hiện trong vòng 24 giờ.
Theo các điều khoản có liên quan do Viện kiểm sát nhân dân tối cao, thì không có luật hạn chế thời gian như vậy, hơn nữa, pháp luật quy định rằng các gia đình nạn nhân phải đồng ý mới được khám nghiệm tử thi.
Trong trường hợp của Gao, các bác sĩ đã cắt anh ta ra trong vòng vài phút sau khi con gái của anh, Gao Meixin, nhìn thấy anh.
“Khi tôi bước vào phòng nhìn cơ thể của cha tôi, cảnh sát khống chế tay tôi sau lưng tôi để cản tôi thấy cha,” cô ấy viết trong lời khai của cô. Cô bị giữ lại ở khoảng hai mét. “Tôi đã khóc to cho cha tôi thức dậy, hét lên rằng tôi là con gái của ông, và hỏi tại sao ông không nghe thấy tôi. Sau đó, tôi được lệnh phải kiểm soát cảm xúc của mình rồi bị hai người cảnh sát kéo tôi ra ngoài.”
Cô quỳ xuống và cầu xin họ đừng tiến hành khám nghiệm tử thi. Một vài phút sau, cô bước vào phòng một lần nữa và thấy họ đã bắt đầu cắt vào cơ thể Gao.
Việc cơ quan quyền lực gấp gáp thực hiện khám nghiệm tử thi là không hiểu được. Không có bằng chứng rằng Gao đã bị thu hoạch nội tạng trước khi chết, nhưng có thể là da hoặc giác mạc của anh là có thể thu hoạch để bán, bởi vì để da và giác mạc được sử dụng để cấy ghép, thì chúng phải được thu hoạch trong vòng 6 giờ sau khi chết. Hoặc có thể cảnh sát đơn giản đã cố tình phá loạn cái xác nhằm làm cho việc xác định nguyên nhân cái chết khó khăn hơn.
Các thành viên trong gia đình, kể cả vợ, chị gái, con gái, và mẹ của Gao Yixi, hiện đang bị mắc kẹt trong cái bẫy kiểu Franz Kafka . Họ không thể khiếu nại hình sự với các công tố viên cho đến khi họ có được các bản báo cáo khám nghiệm tử thi từ cảnh sát. Nhưng bất cứ khi nào họ yêu cầu tài liệu từ cảnh sát, cảnh sát chỉ đơn giản là từ chối thẳng, cảnh sát bảo không có hồ sơ, hoặc là có hồ sơ và sẽ gởi cho họ trong vòng 7 ngày. (nhưng họ không bao giờ gởi.) Thậm chí là bệnh viện cũng từ chối cung cấp hồ sơ.
Một cuộc kiểm tra giấy tờ của việc tương tác giữa gia đình Gao với các cơ quan hữu quan – với cảnh sát, với 4 ban ngành trong bệnh viện, với Viện kiểm sát – đã cho thấy rõ sự bất lực của gia đình Gao.
Một giấy tờ cho thấy, sau khi được đẩy tới lui giữa các phòng ban khác nhau của Bệnh viện Công an Mẫu Đơn Giang, đến tay Yu – giám đốc không chính thức, người chịu trách nhiệm về các bệnh nhân là trại viên trong tù nói. Bà ta nói “Tôi chỉ phụ trách những bệnh nhân mà được gởi tới bởi công an.” Bà ta gắng sức lừa gạt gia đình Gao.
Các luật sư giải thích rằng Gao thực sự là một bệnh nhân như thế. Yu nói: “Tôi không nghe các người nói. Các người nghĩ là các người có thể bắt tôi phải làm gì ư? “. Sau khi cô con gái của Gao cầu xin bà cho cô biết là cô phải nói chuyện với ai, Yu nói, “Tôi không biết bất cứ điều gì cả. Đi mà tìm bất cứ ai mà cô cần. ”
Yu nghe cuộc gọi trong 30 phút, và sau đó bà lại hành xử như thể họ vừa gặp nhau lần đầu.
“Không phải tôi vừa giải thích cho bà rồi sao?” Chị gái của Gao nói.
“Cô có nói gì đâu. Tôi không biết cô đang nói gì, ” Yu nói lại. Sau khi con gái của Gao phản đối, Yu nói, “cô nói chuyện với tôi với sự tôn trọng nhiều hơn một chút đi, người bạn trẻ, OK?”
Câu cuối cùng của bà như là một sự đe dọa khó hiểu, “Ai phụ trách vụ này đang phụ trách vụ này.”
Có 7 cuộc tương tác giống như vậy tại bệnh viện được ghi lại trong hồ sơ, một trong 4 hồ sơ này đã được một thành viên gia đình Gao cung cấp cho Epoch Times. Gia đình đã thuê luật sư nhân quyền nổi tiếng Ma Lianshun để theo vụ án này.
“Theo tình trạng mà gia đình Gao đã kịch liệt yêu cầu không được khám nghiệm tử thi, thì các nhà tư pháp có liên quan đã lừa gạt vợ của Gao Yixi” Ma cho biết trong một cuộc phỏng vấn qua điện thoại. “Toàn bộ quá trình vụ án này vi phạm tinh thần của pháp luật.”
Ở Boston, Zheng Enjun đã rất tức giận khi lần lượt kể lại các sự kiện. “Khi họ giết người ta họ làm như người đó có liên quan vấn đề an ninh quốc gia. Bất cứ ai tiết lộ việc giết người này là vi phạm an ninh quốc gia, họ sẽ trừng phạt bạn vì bạn tiết lộ điều đó,” ông nói. “Lẽ ra nếu bạn phát hiện ra những người xấu, thì nhà nước sẽ tưởng thưởng cho bạn mới đúng. Nhưng ở Trung Quốc, thì ngược lại. ”
Zheng và vợ ông, Liu, đã đến Boston không báo trước, hiện họ đang phải lẩn trốn ở nơi của con trai, con dâu và cháu nội của họ.
“Chúng tôi không phải là ra ngoài để tiết lộ chuyện này,” ông nói. Ở Trung Quốc, Zheng là một kỹ sư kiểm tra điện có lương cao. Công việc này giúp ông có cơ hội để chứng minh giá trị của Pháp Luân Công với các đồng nghiệp, ông nói.
Ông mô tả một trường hợp trong đó ông đã phải giải thích cho một nhà thầu rằng tại sao ông sẽ không nhận phong bì 5 vạn nhân dân tệ, tức $ 7,500, để phê duyệt vụ việc tay nghề kém chất lượng. (Ông đã giải thích là học viên Pháp Luân Công không nhận hối lộ)
“Tôi không muốn phải ra nước ngoài. Tôi thậm chí không nghĩ đến chuyện này. Nhưng không còn cách nào. Cuộc bức hại đến quá đột ngột và chúng tôi không nhận được giúp đỡ [ở Trung Quốc]” ông nói. Ông và vợ ông đang chuẩn bị để xin tị nạn, và trong vài tháng tới sẽ mua quần áo mùa đông. Hiện tại họ phải ngủ ở ban công nhà con trai.
http://vietdaikynguyen.com/v3/105444-mot-vu-tau-thoat-dot-ngot-khoi-trung-quoc/
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
Một vụ tẩu thoát đột ngột khỏi Trung Quốc
Tác giả: Matthew Robertson, Epoch Times | Dịch giả: Long Võ
BOSTON — Zheng Enjun và vợ đành phải rời khỏi Trung Quốc đột ngột đến mức họ thậm chí không kịp thu xếp quần áo cho mùa đông.
Ông và vợ, Liu Liangxin, một dược sĩ, đã bị nhắm là mục tiêu của cảnh sát trong đợt giăng lưới vây bắt khắp các thành phố và thị trấn vùng đông bắc tỉnh Hắc Long Giang. Họ đã phải lẩn trốn trước khi lên máy bay đi Boston, nơi con trai họ đang hoàn tất bằng tiến sĩ toán học.
Ngồi trên băng ghế bằng đá cẩm thạch trong sảnh Trung tâm hiệp ước Hynes ở Boston, Zheng, 56 tuổi, kể về cái chết bí ẩn trong nhà giam của Gao Yixi, cũng là một học viên Pháp Luân Công như ông. Pháp Luân Công là một môn tâm linh đã bị bức hại ở Trung Quốc trong suốt 17 năm qua.
Gao, 45 tuổi, là quản lý của nhà hàng Manzhouli Luxury, cùng với vợ, họ đã bị lôi khỏi giường vào lúc nửa đêm ngày 19 tháng 4 ở thành phố nhỏ Mục Lăng tỉnh Hắc Long Giang gần biên giới Nga, cách Vladivostok vài giờ xe chạy. Lý do cho hành động này của cảnh sát thì vẫn chưa rõ ràng. 10 ngày sau đó, vào sáng ngày 30, Gao đã chết. Vợ anh thì vẫn còn đang bị giam.
Quảng cáo
Cái chết của anh tạo ra một lượng tập trung lớn các học viên Pháp Luân Công tại khu vực này, Zheng nói.
Zheng đến Boston chỉ vài ngày trước đó, sau khi vợ ông nghe được từ một người bà con mà có bạn làm mật vụ, nói rằng họ nằm trong danh sách bắt giữ. Cặp vợ chồng này đã tu luyện Pháp Luân Công trong gần 20 năm và vẫn còn nhớ về thời mà Pháp Luân Công là một trong những xu thế chủ đạo nhất ở Trung Quốc.
Zheng nói “Bà ấy được người ta thông báo vào lúc 10:00. Bộ phận an ninh nơi làm việc lúc đó đang tìm bà để nói chuyện. Một đồng nghiệp đến nói với bà, ‘Bà nên gấp rút rời khỏi đây’ “.
Họ đã lẩn trốn ở nhà những người bà con trong một tháng trước khi lên máy bay.
“Họ sợ thông tin sẽ bị tiết lộ”, Zheng nói. “Bất cứ ai luyện Pháp Luân Công và biết sử dụng máy tính đều đang bị bắt giữ.”
Trong trường hợp này, theo Zheng, thực tế là tất cả mọi người có tiếp xúc với Gao Meixin, tức con gái của Gao – người đã khuất, cũng đã bị bắt giữ. Ông cung cấp tên một học viên Pháp Luân Công vùng sở tại mà cũng đã bị tạm giam; Epoch Times sau đó liên lạc với người này và khẳng định người này đã bị tạm giam. Vợ Gao bị tạm giam trong nhà tù đã vài tuần; còn chị gái của anh bị đặt dưới sự giam lỏng, và con gái của anh đã bị họ nhốt trong nhà trong hơn một tháng, thậm chí còn không được đi học.
Zheng cho biết việc bắt giữ đã mở rộng đến Giai Mộc Tư, thành phố quê ông, cũng như Cáp Nhĩ Tân và Song Thành.
Có lẽ sự lo sợ rằng chi tiết về cái chết của Gao Yixi có thể bị tiết lộ, đã thúc đẩy các hành động của cảnh sát, bao gồm việc bắt giữ hàng loạt, từ chối cung cấp thông tin cho các gia đình, và những sự hăm dọa liên tục.
Pháp Luân Công, môn thực hành thiền định truyền thống của Trung Quốc, bị đàn áp tàn bạo ở Trung Quốc, nhưng những quan chức địa phương mà đã tiến hành chiến dịch đàn áp vẫn thường sợ bị dư luận phương Tây biết được. Các tình nguyện viên đã kiên trì gọi các cuộc gọi điện thoại trực tiếp đến điện thoại di động của họ, đến điện thoại bàn, hay văn phòng, để ngăn chặn họ. Các học viên Pháp Luân Công, ở Trung Quốc và nước ngoài, thường vận động để thực hiện các cuộc gọi điện sau sự kiện bức hại.
Những tình tiết về cái chết của Gao đã thúc đẩy một loạt các hoạt động ở địa phương cũng như trên diện rộng. Tại địa phương, các học viên Pháp Luân Công bất đắc dĩ trở thành những người hoạt động, đã phát truyền đơn-một phiên bản gồm sáu trang với gần 9000 ký tự Trung Quốc mà Epoch Times cũng dã duyệt qua, họ đặt dưới cánh cửa của những người dân ở Mẫu Đơn Giang, cùng với bức thư được viết bởi các thành viên gia đình Gao, viết ra những gì họ biết về cái chết của Gao.
Trong lời khai được Epoch Times xem xét, gia đình Gao – bao gồm vợ, chị gái, con gái, và anh trai – nói rằng cảnh sát đã hành động một cách đáng nghi ngờ ngay sau cái chết khó hiểu của Gao.
Điều này liên quan đến việc cảnh sát khăng khăng đòi khám nghiệm tử thi gấp rút, việc này trái với quy định và luật pháp Trung Quốc. Cảnh sát nói với anh trai, sau đó là với con gái Gao, rằng nhà tù quy định yêu cầu khám nghiệm tử thi phải thực hiện trong vòng 24 giờ.
Theo các điều khoản có liên quan do Viện kiểm sát nhân dân tối cao, thì không có luật hạn chế thời gian như vậy, hơn nữa, pháp luật quy định rằng các gia đình nạn nhân phải đồng ý mới được khám nghiệm tử thi.
Trong trường hợp của Gao, các bác sĩ đã cắt anh ta ra trong vòng vài phút sau khi con gái của anh, Gao Meixin, nhìn thấy anh.
“Khi tôi bước vào phòng nhìn cơ thể của cha tôi, cảnh sát khống chế tay tôi sau lưng tôi để cản tôi thấy cha,” cô ấy viết trong lời khai của cô. Cô bị giữ lại ở khoảng hai mét. “Tôi đã khóc to cho cha tôi thức dậy, hét lên rằng tôi là con gái của ông, và hỏi tại sao ông không nghe thấy tôi. Sau đó, tôi được lệnh phải kiểm soát cảm xúc của mình rồi bị hai người cảnh sát kéo tôi ra ngoài.”
Cô quỳ xuống và cầu xin họ đừng tiến hành khám nghiệm tử thi. Một vài phút sau, cô bước vào phòng một lần nữa và thấy họ đã bắt đầu cắt vào cơ thể Gao.
Việc cơ quan quyền lực gấp gáp thực hiện khám nghiệm tử thi là không hiểu được. Không có bằng chứng rằng Gao đã bị thu hoạch nội tạng trước khi chết, nhưng có thể là da hoặc giác mạc của anh là có thể thu hoạch để bán, bởi vì để da và giác mạc được sử dụng để cấy ghép, thì chúng phải được thu hoạch trong vòng 6 giờ sau khi chết. Hoặc có thể cảnh sát đơn giản đã cố tình phá loạn cái xác nhằm làm cho việc xác định nguyên nhân cái chết khó khăn hơn.
Các thành viên trong gia đình, kể cả vợ, chị gái, con gái, và mẹ của Gao Yixi, hiện đang bị mắc kẹt trong cái bẫy kiểu Franz Kafka . Họ không thể khiếu nại hình sự với các công tố viên cho đến khi họ có được các bản báo cáo khám nghiệm tử thi từ cảnh sát. Nhưng bất cứ khi nào họ yêu cầu tài liệu từ cảnh sát, cảnh sát chỉ đơn giản là từ chối thẳng, cảnh sát bảo không có hồ sơ, hoặc là có hồ sơ và sẽ gởi cho họ trong vòng 7 ngày. (nhưng họ không bao giờ gởi.) Thậm chí là bệnh viện cũng từ chối cung cấp hồ sơ.
Một cuộc kiểm tra giấy tờ của việc tương tác giữa gia đình Gao với các cơ quan hữu quan – với cảnh sát, với 4 ban ngành trong bệnh viện, với Viện kiểm sát – đã cho thấy rõ sự bất lực của gia đình Gao.
Một giấy tờ cho thấy, sau khi được đẩy tới lui giữa các phòng ban khác nhau của Bệnh viện Công an Mẫu Đơn Giang, đến tay Yu – giám đốc không chính thức, người chịu trách nhiệm về các bệnh nhân là trại viên trong tù nói. Bà ta nói “Tôi chỉ phụ trách những bệnh nhân mà được gởi tới bởi công an.” Bà ta gắng sức lừa gạt gia đình Gao.
Các luật sư giải thích rằng Gao thực sự là một bệnh nhân như thế. Yu nói: “Tôi không nghe các người nói. Các người nghĩ là các người có thể bắt tôi phải làm gì ư? “. Sau khi cô con gái của Gao cầu xin bà cho cô biết là cô phải nói chuyện với ai, Yu nói, “Tôi không biết bất cứ điều gì cả. Đi mà tìm bất cứ ai mà cô cần. ”
Yu nghe cuộc gọi trong 30 phút, và sau đó bà lại hành xử như thể họ vừa gặp nhau lần đầu.
“Không phải tôi vừa giải thích cho bà rồi sao?” Chị gái của Gao nói.
“Cô có nói gì đâu. Tôi không biết cô đang nói gì, ” Yu nói lại. Sau khi con gái của Gao phản đối, Yu nói, “cô nói chuyện với tôi với sự tôn trọng nhiều hơn một chút đi, người bạn trẻ, OK?”
Câu cuối cùng của bà như là một sự đe dọa khó hiểu, “Ai phụ trách vụ này đang phụ trách vụ này.”
Có 7 cuộc tương tác giống như vậy tại bệnh viện được ghi lại trong hồ sơ, một trong 4 hồ sơ này đã được một thành viên gia đình Gao cung cấp cho Epoch Times. Gia đình đã thuê luật sư nhân quyền nổi tiếng Ma Lianshun để theo vụ án này.
“Theo tình trạng mà gia đình Gao đã kịch liệt yêu cầu không được khám nghiệm tử thi, thì các nhà tư pháp có liên quan đã lừa gạt vợ của Gao Yixi” Ma cho biết trong một cuộc phỏng vấn qua điện thoại. “Toàn bộ quá trình vụ án này vi phạm tinh thần của pháp luật.”
Ở Boston, Zheng Enjun đã rất tức giận khi lần lượt kể lại các sự kiện. “Khi họ giết người ta họ làm như người đó có liên quan vấn đề an ninh quốc gia. Bất cứ ai tiết lộ việc giết người này là vi phạm an ninh quốc gia, họ sẽ trừng phạt bạn vì bạn tiết lộ điều đó,” ông nói. “Lẽ ra nếu bạn phát hiện ra những người xấu, thì nhà nước sẽ tưởng thưởng cho bạn mới đúng. Nhưng ở Trung Quốc, thì ngược lại. ”
Zheng và vợ ông, Liu, đã đến Boston không báo trước, hiện họ đang phải lẩn trốn ở nơi của con trai, con dâu và cháu nội của họ.
“Chúng tôi không phải là ra ngoài để tiết lộ chuyện này,” ông nói. Ở Trung Quốc, Zheng là một kỹ sư kiểm tra điện có lương cao. Công việc này giúp ông có cơ hội để chứng minh giá trị của Pháp Luân Công với các đồng nghiệp, ông nói.
Ông mô tả một trường hợp trong đó ông đã phải giải thích cho một nhà thầu rằng tại sao ông sẽ không nhận phong bì 5 vạn nhân dân tệ, tức $ 7,500, để phê duyệt vụ việc tay nghề kém chất lượng. (Ông đã giải thích là học viên Pháp Luân Công không nhận hối lộ)
“Tôi không muốn phải ra nước ngoài. Tôi thậm chí không nghĩ đến chuyện này. Nhưng không còn cách nào. Cuộc bức hại đến quá đột ngột và chúng tôi không nhận được giúp đỡ [ở Trung Quốc]” ông nói. Ông và vợ ông đang chuẩn bị để xin tị nạn, và trong vài tháng tới sẽ mua quần áo mùa đông. Hiện tại họ phải ngủ ở ban công nhà con trai.
http://vietdaikynguyen.com/v3/105444-mot-vu-tau-thoat-dot-ngot-khoi-trung-quoc/