Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
Người Có Học, Không Đọc Phiếm Đàm - Đồ Ngu
( HNPĐ ) Mở đầu, chắc bạn đọc cũng đã đọc cái " thư" của Ông Xã Xệ trong mục Bàn Ra Tán Vào ngày . Cùng với ý thư ấy và những lời kết tội Nhóm Phiếm Đàm, nào là làm ô danh tập thể Quân đội
( HNPĐ ) Mở đầu, chắc bạn đọc cũng đã xem cái " thư" của Ông Xã Xệ trong mục Bàn Ra Tán Vào ngày 7/8... Cùng với ý thư ấy và những lời kết tội Nhóm Phiếm Đàm, nào là làm ô danh tập thể Quân đội. Nào là: Chống Cộng, Đả Hồ theo kiểu vô học, vô văn hóa... Chuyện làm ô danh Quân đội thì chúng tôi đã rất nhiều lần đính chính rằng, chúng tôi không bao giờ dám đại diện cho tập thể QLVNCH anh hùng. càng không bao giờ dám vỗ ngực xưng tên là nhà văn Quân đội... Mà chỉ là một nhóm nhỏ cựu quân nhân què quặt trở về từ trận mạc, trở về từ ngục lao Cộng sản. Còn vô học hay vô văn hóa, xin nghe Đồ Ngu tôi giãi bầy...
Trước tiên là thư của ông Xã Xệ ( Số 2766, Pháp )
Tôi là Xã Xệ, đại diện cho cái Lá Đa của Bà xã nhà tôi
Kính gửi các bác HNPĐ, Thằng Lý Toét bạn thân của Xã Xệ rất « bức xúc » phàn nàn với Xã Xệ là các bác HNPĐ quá « bất công » ! Ai lại đem ví những « toà thiên nhiên » là công trình hoàn mỹ của Tạo Hoá với cái mặt chuột kẹp của cái thằng tự nhận là « cha già bẩn thỉu của dân tộc » mà chạy tít « chân rung bác hù » cho trang lá cải ? Trên góc độ nghệ thuật, nhìn những « toà thiên nhiên này », chẳng phải giới mày râu mà ngay các Qúy bà cũng tấm tắc khen đẹp, vậy mà Qúy vị lại ví với « chân rung bác hù » thì quả là …phản cảm !
Xin đừng bì phấn với vôi... Bì nhành hoa đẹp với môi…Hồ già. Nó còn kể : « Hồi tao còn nhỏ, bác Hồ bắt chước các Vua Chúa ngày xưa đi « vi hành » để xem « tình hình dân chúng có được « ấm no, hạnh phúc » hay không (nhưng thật sự, bác tao nói là hắn đi mò gái, thấy nơi nào có « cháu đẹp », về nhà sai quân của Trần Quốc Hoàn đi bắt mang về, nói là được tuyển chọn vào Phủ Chủ tịch để « phục vụ » bác Hồ).
Có lần bác đi qua một con ngõ nhỏ ở ngoại thành Hà nội, thằng bé con trông thấy la to : « Chúng mày ơi, ra xem ông già không có mồm… ». Đường đường một đấng : áo « đại cán », dép râu « lốp ô tô » mà lại bị thằng nhỏ quàng khăn đỏ, cháu ngoan bác hồ chê là « không có mồm » bác tức quá vạch râu ra quát : « Không mồm thì cái l…mẹ mày đây à ? ». Không may cho bác, bà mẹ đứa nhỏ nghe thấy và là người hiểu biết, liếc qua đã nhận ra kẻ đã ra lệnh phát động cải cách ruộng đất làm gia đình bà khuynh gia, bại sản nên bà tóm cổ thằng dê cụ láo toét và quát : « Con chó gìa này, tại sao mày lại ví cái…của bà với cái mồm của mày làm ô uế cái…của bà đi… », nói đoạn bà rút cán chổi đập lia lịa làm Hồ già bò lổm ngổm, cháy té tát… ».
Buổi chiều hôm ấy bà bị gọi lên công an quận và bị kết tội tiết lộ « bí mật quốc gia » ». Xã Xệ
- Trước tiên Đồ Tôi xin hỏi lại, ai đó đã nói ra cái câu nghe mất cảm tình như cái tít bài..Thế nào là có học? Học đến chỗ nào thì gọi là có học? Học đến bằng cấp nào thì gọi là có học? Rồi Học với Hành có đi song hành như cái nhà ông Vương Dương Minh xướng xuất thuyết Tri Hành Hợp Nhất hay không ? Hay chỉ là cái cảnh... Ông thì đi Tây, Bà thì sang Đông ? Còn Học với Thức có phải là một cặp đôi lý tưởng hay không ? Lại nữa: Cái Học mà người cắp sách đến trường đàng hoàng với cái Học dưới mái trường XHCN khác nhau không?
Khi Đồ tôi đang gõ những dòng này, thì con cháu ngoại có cái tư chất rất Việt Nam , nói tiếng Việt rất sõi... cháu đem bài toán lớp 3 đến hỏi tôi. Bài toán thì dễ ợt, Đồ Ngu tôi tuy là Ngu nhưng nào có phải ngu " toàn phần" đâu chớ. Đồ tôi có thể làm tính nhẩm để biết ngay đáp số. Nhưng quả thật tôi không biết giải thế nào cho đúng với cách của Mỹ... Sau đây là đối thoại của ông cháu tôi:
- Xin lổi con , ông không biết cách giải
- Tại sao?
- Bằng tuổi của Con, ông còn lẽo đẽo theo ông Ngoại của ông...
- Sao ông lại ở với ông ngoại, cha mẹ của Ông đâu, " chúng nó " chết hết rồi à..
- Không ai chết cả nhưng vì đi tản cư, chạy loạn...
- A, cháu hiểu rồi, ông không được đi học vì ông phải chạy loạn. Như thế những người chạy loạn là những người không có học...phải không ông Ngoại..?
- Đồ Ngu tôi có bà chị ( Chị M.L. ) bà là một giáo chức ( Ở Mỹ ) nhưng đã về hưu ...Bả đến Mỹ sớm hơn Đồ tôi nhiều năm. Sáng sáng bả cùng chồng đi bộ 45 phút. Từ nhà ra công viên, rồi quay trở về nhà. Trên đường đi, anh chị tôi có quen với một cặp vợ chồng. Ông chồng lại là một nghệ nhân rất nổi tiếng về cây cảnh và hòn non bộ trong một công viên ở San Diego...Ổng bà ấy thường hỏi về thân nhân của anh chị ở trong thành phố biển này, có nhiều không ? Chị nói: Tôi chỉ có một cậu em. Bà xã ông ta hỏi tiếp: Chắc ông ấy cũng hưu trí rồi. Ông ấy có cái hobby gì không ? Chứ hưu trí mà không có việc làm, cứ 2 vợ chồng đi ra đi vào gặp mặt nhau, chỉ tổ cãi lộn. Anh T ( chồng chị ) nói: Ơ mà cậu em tôi cậu ấy đang cộng tác với một...Chị vội vượt lên, huých mạnh cùi chỏ để anh T. đừng nói...Chị bảo: Ô, cậu em tôi cũng chơi cây kiểng, cũng build núi non bộ...Ông nghệ nhân kia vội nói: Ồ quý hóa quá, bao giờ chị cho chúng tôi đến nhà ông em chị chơi làm quen, à mà ông em của chị tên là gì ? Thế rồi, cứ lâu lâu ông chồng lại nói: Chơi bonsai, tiểu cảnh cũng là thiền, tuy thế cũng như đi chùa vậy, không có bạn, không được...Hay để hôm nào, anh chị mời ông em đến chơi với chúng tôi...Chị cứ ẩm ừ cho qua..
Về nhà anh T hỏi chị : Sao mỗi lần ai hỏi đến Cậu... là em nói tránh như thế ? Chị với Cậu là chị em. Chị em thì không thể nói đãi bôi, mà phải nói đúng với những gì trong tim mình cảm , trong đầu mình nghĩ...Chị trả lời, Cậu đừng buồn nghe. Ở Thành phố văn hóa này, rất nhiều người biết đến cái web lá cải của cậu. Nổi tiếng thì nổi tiếng thật nhưng sự nổi tiếng ấy mang ý nghĩa...xấu... Cậu cứ xem những con đượi được gọi là showbiz ở VN...chúng chẳng có cái gì cả, chỉ mang cái chân dài, cái mặt đẹp kiếm tiền bằng cách lên giường với những đại gia đỏ, với những scandal...web của cậu cũng vậy...Nếu giới thiệu để ông ta gặp cậu, sẽ lòi ra, cậu là Đồ Ngu, lòi ra chuyện cậu viết nhăng viết cuội. nay khích người này, mai bác người khác. Rồi lại trang Lá Cải nữa chứ. Cái trang này rất tai tiếng. Nó làm bẩn hình ảnh oai phong của cậu ngày nào ngoài trận mạc...Có nhiều lần, ngồi trong phòng xông hơi, nghe mấy chị, mấy bà làm nail cười khúc khích vì những bài vở ở trỏng...Có những bài, mà Chị nói ra cũng thấy mắc cở...Giống như ngôn từ của những người kẻ chợ...
...Sao cậu lại cười?
Cái thư của ông Xã Xệ và lời bà chị của Đồ tôi về " đứa con tinh thần" của Nhóm. Khiến Đồ Ngu tôi phải bàn bạc với các anh trong BBT. Nay, quý vị thấy cái tít hàng ngày là: Chân Dung Của Bác Hồ Trong Bài Cuối Trang Này. Đã được đổi thành : Hình Trong Bài Cuối Trang Không Nên So Với Mặt Bác Hồ.
Câu này có 2 ý:
- Một là, như bác Xã Xệ nói: Cái vật trân quý nhất ( Gia trung chi bảo ) mang hạnh phúc nhất, đem lại niềm đam mê nhất, cũng là vật ông đã thề với lòng là sẽ bảo vệ nó đến ngày đầu bạc răng long. Đó là " cái ấy" của vợ ổng. Mà nó đã thanh cao, lành thánh như thế mà ví với cái mặt dơi tai chuột, lại lắm điều tiếng như cái bản mặt của Bác Hồ là không xứng đáng, là nhục mạ phụ nữ....
- Ý thứ 2...Cái tam giác của phụ nhân kia vốn cái tên của nó được dùng để miệt thị nhau, dùng để trút hết cái căm tức ở trong lòng vào nhau. Sao lại dám mang ra ví với Bác Hồ là vị cha gìa của dân tộc. Từng lãnh đạo thành công 2 cuộc chiến tranh chống Pháp, diệt Mỹ... Một giáo chủ của Đạo Hồ. Một anh hùng cái thế, từng nghênh ngang đi vào lịch sử , từng xưng bác tôi với danh nhân như Đức Trần Hưng Đạo ?
Hai ý trên không biết phải nghiêng về ý nào, nhưng anh Nhà thơ KNL, một trong những Sáng lập viên của bổn web ( chứ không phải...bổn mạng ) đã từng tuyên bố: 10 người vào trang mạng này, thì 9 người mà trong đó đa phần là cánh đàn ông, lại là những bố có quỹ thời gian đang từ từ khánh tận rồi, các bố này ngồi ngắm cái ngàn vàng mà tiếc nuối cho một thời dọc ngang trên chiến địa... chiếu giường.
Riêng tôi ( Nhà thơ nổi tiếng nghiêm túc ) không bao giờ tôi vào cái trang khỉ gió đó..
- Thưa Xã Xệ phu nhân
Phu nhân phản ứng giận dữ ( nhưng rất có...văn hóa ) chuyện bổn web đem "cái của bà " ví với mặt Bác Hồ. Đồ Ngu tôi cũng thấy hành động ấy của bổn nhóm là rất không phải...Nên chúng tôi đã theo ý quý phu nhân, đã đổi cái tít bài rồi. Nhưng có điều Đồ Ngu tôi thực tình không hiểu: Khi so sánh cái ấy với một người xấu, thì quý bà nhẩy dựng lên. Còn khi ví cái dương cụ của đàn ông là cái Cụ Hồ, sao quý bà lại im thim thíp ? ... Quý bà sẽ chối là không biết cái tên Cụ Hồ nó là cái đó . Cái tên đó, giới trí thức cũng như dân đứng bên quen dùng lắm quý bà ạ... Xin cho Đồ tôi kể một câu chuyện vui trong trại 8 Liên trại 4, Hoàng Liên Sơn:
... khu nhà tắm công cộng ( Nói là cái nhà cho nó oai, chứ gồm nhiều ống nứa, nối lại với nhau, dẫn nước suối từ lưng chừng núi xuống... Thế là túm nhau lại tắm) Trại toàn là nam tù nhân nên ai ai cũng trần truồng...
Một hôm, trong lúc sinh hoạt, tên cán bộ văn xã ra lệnh:
- . . . Còn về sinh hoạt nội quy, từ nay tắm táp, mọi người phải mặc quần “ nót” vào, các anh quen thói sa đọa, trụy lạc, sao cứ tồng ngông như thế! Trông chướng lắm. . .
Tan hàng, Hùng Sùi cười hô hố:
- Từ nay tắm lại phải mặc quần “ nót”! Tư trang "đi học" đủ cho một tháng, quần “ nót” mục mẹ hết rồi ! A, ha! thế là từ nay Cụ Hồ mang tiếng là ở tù nhưng Cụ cũng tự...giải phóng rồi...
Đấy, sao quý bà không phản ứng với cái tên Cụ Hồ đi chứ.. để đêm đêm cứ phải nâng niu chiều chuộng...Bác ?
Đồ Ngu
( HNPD )
* Phải nói là trận " Vùi Hoa Dập Liễu" Thằng COM của bọn răng đen mắt toét hacker Vẹm vùa rồi, là kinh khiếp...Chúng tôi đang truy lục những bài thất tán. Chúng tôi sẽ đăng lại những bài của các Thân hữu. Do vậy, có những bài đã mất thời gian tính. Xin quý vị miễn chấp cho.
HNPD
( HNPĐ ) Mở đầu, chắc bạn đọc cũng đã xem cái " thư" của Ông Xã Xệ trong mục Bàn Ra Tán Vào ngày 7/8... Cùng với ý thư ấy và những lời kết tội Nhóm Phiếm Đàm, nào là làm ô danh tập thể Quân đội. Nào là: Chống Cộng, Đả Hồ theo kiểu vô học, vô văn hóa... Chuyện làm ô danh Quân đội thì chúng tôi đã rất nhiều lần đính chính rằng, chúng tôi không bao giờ dám đại diện cho tập thể QLVNCH anh hùng. càng không bao giờ dám vỗ ngực xưng tên là nhà văn Quân đội... Mà chỉ là một nhóm nhỏ cựu quân nhân què quặt trở về từ trận mạc, trở về từ ngục lao Cộng sản. Còn vô học hay vô văn hóa, xin nghe Đồ Ngu tôi giãi bầy...
Trước tiên là thư của ông Xã Xệ ( Số 2766, Pháp )
Tôi là Xã Xệ, đại diện cho cái Lá Đa của Bà xã nhà tôi
Kính gửi các bác HNPĐ, Thằng Lý Toét bạn thân của Xã Xệ rất « bức xúc » phàn nàn với Xã Xệ là các bác HNPĐ quá « bất công » ! Ai lại đem ví những « toà thiên nhiên » là công trình hoàn mỹ của Tạo Hoá với cái mặt chuột kẹp của cái thằng tự nhận là « cha già bẩn thỉu của dân tộc » mà chạy tít « chân rung bác hù » cho trang lá cải ? Trên góc độ nghệ thuật, nhìn những « toà thiên nhiên này », chẳng phải giới mày râu mà ngay các Qúy bà cũng tấm tắc khen đẹp, vậy mà Qúy vị lại ví với « chân rung bác hù » thì quả là …phản cảm !
Xin đừng bì phấn với vôi... Bì nhành hoa đẹp với môi…Hồ già. Nó còn kể : « Hồi tao còn nhỏ, bác Hồ bắt chước các Vua Chúa ngày xưa đi « vi hành » để xem « tình hình dân chúng có được « ấm no, hạnh phúc » hay không (nhưng thật sự, bác tao nói là hắn đi mò gái, thấy nơi nào có « cháu đẹp », về nhà sai quân của Trần Quốc Hoàn đi bắt mang về, nói là được tuyển chọn vào Phủ Chủ tịch để « phục vụ » bác Hồ).
Có lần bác đi qua một con ngõ nhỏ ở ngoại thành Hà nội, thằng bé con trông thấy la to : « Chúng mày ơi, ra xem ông già không có mồm… ». Đường đường một đấng : áo « đại cán », dép râu « lốp ô tô » mà lại bị thằng nhỏ quàng khăn đỏ, cháu ngoan bác hồ chê là « không có mồm » bác tức quá vạch râu ra quát : « Không mồm thì cái l…mẹ mày đây à ? ». Không may cho bác, bà mẹ đứa nhỏ nghe thấy và là người hiểu biết, liếc qua đã nhận ra kẻ đã ra lệnh phát động cải cách ruộng đất làm gia đình bà khuynh gia, bại sản nên bà tóm cổ thằng dê cụ láo toét và quát : « Con chó gìa này, tại sao mày lại ví cái…của bà với cái mồm của mày làm ô uế cái…của bà đi… », nói đoạn bà rút cán chổi đập lia lịa làm Hồ già bò lổm ngổm, cháy té tát… ».
Buổi chiều hôm ấy bà bị gọi lên công an quận và bị kết tội tiết lộ « bí mật quốc gia » ». Xã Xệ
- Trước tiên Đồ Tôi xin hỏi lại, ai đó đã nói ra cái câu nghe mất cảm tình như cái tít bài..Thế nào là có học? Học đến chỗ nào thì gọi là có học? Học đến bằng cấp nào thì gọi là có học? Rồi Học với Hành có đi song hành như cái nhà ông Vương Dương Minh xướng xuất thuyết Tri Hành Hợp Nhất hay không ? Hay chỉ là cái cảnh... Ông thì đi Tây, Bà thì sang Đông ? Còn Học với Thức có phải là một cặp đôi lý tưởng hay không ? Lại nữa: Cái Học mà người cắp sách đến trường đàng hoàng với cái Học dưới mái trường XHCN khác nhau không?
Khi Đồ tôi đang gõ những dòng này, thì con cháu ngoại có cái tư chất rất Việt Nam , nói tiếng Việt rất sõi... cháu đem bài toán lớp 3 đến hỏi tôi. Bài toán thì dễ ợt, Đồ Ngu tôi tuy là Ngu nhưng nào có phải ngu " toàn phần" đâu chớ. Đồ tôi có thể làm tính nhẩm để biết ngay đáp số. Nhưng quả thật tôi không biết giải thế nào cho đúng với cách của Mỹ... Sau đây là đối thoại của ông cháu tôi:
- Xin lổi con , ông không biết cách giải
- Tại sao?
- Bằng tuổi của Con, ông còn lẽo đẽo theo ông Ngoại của ông...
- Sao ông lại ở với ông ngoại, cha mẹ của Ông đâu, " chúng nó " chết hết rồi à..
- Không ai chết cả nhưng vì đi tản cư, chạy loạn...
- A, cháu hiểu rồi, ông không được đi học vì ông phải chạy loạn. Như thế những người chạy loạn là những người không có học...phải không ông Ngoại..?
- Đồ Ngu tôi có bà chị ( Chị M.L. ) bà là một giáo chức ( Ở Mỹ ) nhưng đã về hưu ...Bả đến Mỹ sớm hơn Đồ tôi nhiều năm. Sáng sáng bả cùng chồng đi bộ 45 phút. Từ nhà ra công viên, rồi quay trở về nhà. Trên đường đi, anh chị tôi có quen với một cặp vợ chồng. Ông chồng lại là một nghệ nhân rất nổi tiếng về cây cảnh và hòn non bộ trong một công viên ở San Diego...Ổng bà ấy thường hỏi về thân nhân của anh chị ở trong thành phố biển này, có nhiều không ? Chị nói: Tôi chỉ có một cậu em. Bà xã ông ta hỏi tiếp: Chắc ông ấy cũng hưu trí rồi. Ông ấy có cái hobby gì không ? Chứ hưu trí mà không có việc làm, cứ 2 vợ chồng đi ra đi vào gặp mặt nhau, chỉ tổ cãi lộn. Anh T ( chồng chị ) nói: Ơ mà cậu em tôi cậu ấy đang cộng tác với một...Chị vội vượt lên, huých mạnh cùi chỏ để anh T. đừng nói...Chị bảo: Ô, cậu em tôi cũng chơi cây kiểng, cũng build núi non bộ...Ông nghệ nhân kia vội nói: Ồ quý hóa quá, bao giờ chị cho chúng tôi đến nhà ông em chị chơi làm quen, à mà ông em của chị tên là gì ? Thế rồi, cứ lâu lâu ông chồng lại nói: Chơi bonsai, tiểu cảnh cũng là thiền, tuy thế cũng như đi chùa vậy, không có bạn, không được...Hay để hôm nào, anh chị mời ông em đến chơi với chúng tôi...Chị cứ ẩm ừ cho qua..
Về nhà anh T hỏi chị : Sao mỗi lần ai hỏi đến Cậu... là em nói tránh như thế ? Chị với Cậu là chị em. Chị em thì không thể nói đãi bôi, mà phải nói đúng với những gì trong tim mình cảm , trong đầu mình nghĩ...Chị trả lời, Cậu đừng buồn nghe. Ở Thành phố văn hóa này, rất nhiều người biết đến cái web lá cải của cậu. Nổi tiếng thì nổi tiếng thật nhưng sự nổi tiếng ấy mang ý nghĩa...xấu... Cậu cứ xem những con đượi được gọi là showbiz ở VN...chúng chẳng có cái gì cả, chỉ mang cái chân dài, cái mặt đẹp kiếm tiền bằng cách lên giường với những đại gia đỏ, với những scandal...web của cậu cũng vậy...Nếu giới thiệu để ông ta gặp cậu, sẽ lòi ra, cậu là Đồ Ngu, lòi ra chuyện cậu viết nhăng viết cuội. nay khích người này, mai bác người khác. Rồi lại trang Lá Cải nữa chứ. Cái trang này rất tai tiếng. Nó làm bẩn hình ảnh oai phong của cậu ngày nào ngoài trận mạc...Có nhiều lần, ngồi trong phòng xông hơi, nghe mấy chị, mấy bà làm nail cười khúc khích vì những bài vở ở trỏng...Có những bài, mà Chị nói ra cũng thấy mắc cở...Giống như ngôn từ của những người kẻ chợ...
...Sao cậu lại cười?
Cái thư của ông Xã Xệ và lời bà chị của Đồ tôi về " đứa con tinh thần" của Nhóm. Khiến Đồ Ngu tôi phải bàn bạc với các anh trong BBT. Nay, quý vị thấy cái tít hàng ngày là: Chân Dung Của Bác Hồ Trong Bài Cuối Trang Này. Đã được đổi thành : Hình Trong Bài Cuối Trang Không Nên So Với Mặt Bác Hồ.
Câu này có 2 ý:
- Một là, như bác Xã Xệ nói: Cái vật trân quý nhất ( Gia trung chi bảo ) mang hạnh phúc nhất, đem lại niềm đam mê nhất, cũng là vật ông đã thề với lòng là sẽ bảo vệ nó đến ngày đầu bạc răng long. Đó là " cái ấy" của vợ ổng. Mà nó đã thanh cao, lành thánh như thế mà ví với cái mặt dơi tai chuột, lại lắm điều tiếng như cái bản mặt của Bác Hồ là không xứng đáng, là nhục mạ phụ nữ....
- Ý thứ 2...Cái tam giác của phụ nhân kia vốn cái tên của nó được dùng để miệt thị nhau, dùng để trút hết cái căm tức ở trong lòng vào nhau. Sao lại dám mang ra ví với Bác Hồ là vị cha gìa của dân tộc. Từng lãnh đạo thành công 2 cuộc chiến tranh chống Pháp, diệt Mỹ... Một giáo chủ của Đạo Hồ. Một anh hùng cái thế, từng nghênh ngang đi vào lịch sử , từng xưng bác tôi với danh nhân như Đức Trần Hưng Đạo ?
Hai ý trên không biết phải nghiêng về ý nào, nhưng anh Nhà thơ KNL, một trong những Sáng lập viên của bổn web ( chứ không phải...bổn mạng ) đã từng tuyên bố: 10 người vào trang mạng này, thì 9 người mà trong đó đa phần là cánh đàn ông, lại là những bố có quỹ thời gian đang từ từ khánh tận rồi, các bố này ngồi ngắm cái ngàn vàng mà tiếc nuối cho một thời dọc ngang trên chiến địa... chiếu giường.
Riêng tôi ( Nhà thơ nổi tiếng nghiêm túc ) không bao giờ tôi vào cái trang khỉ gió đó..
- Thưa Xã Xệ phu nhân
Phu nhân phản ứng giận dữ ( nhưng rất có...văn hóa ) chuyện bổn web đem "cái của bà " ví với mặt Bác Hồ. Đồ Ngu tôi cũng thấy hành động ấy của bổn nhóm là rất không phải...Nên chúng tôi đã theo ý quý phu nhân, đã đổi cái tít bài rồi. Nhưng có điều Đồ Ngu tôi thực tình không hiểu: Khi so sánh cái ấy với một người xấu, thì quý bà nhẩy dựng lên. Còn khi ví cái dương cụ của đàn ông là cái Cụ Hồ, sao quý bà lại im thim thíp ? ... Quý bà sẽ chối là không biết cái tên Cụ Hồ nó là cái đó . Cái tên đó, giới trí thức cũng như dân đứng bên quen dùng lắm quý bà ạ... Xin cho Đồ tôi kể một câu chuyện vui trong trại 8 Liên trại 4, Hoàng Liên Sơn:
... khu nhà tắm công cộng ( Nói là cái nhà cho nó oai, chứ gồm nhiều ống nứa, nối lại với nhau, dẫn nước suối từ lưng chừng núi xuống... Thế là túm nhau lại tắm) Trại toàn là nam tù nhân nên ai ai cũng trần truồng...
Một hôm, trong lúc sinh hoạt, tên cán bộ văn xã ra lệnh:
- . . . Còn về sinh hoạt nội quy, từ nay tắm táp, mọi người phải mặc quần “ nót” vào, các anh quen thói sa đọa, trụy lạc, sao cứ tồng ngông như thế! Trông chướng lắm. . .
Tan hàng, Hùng Sùi cười hô hố:
- Từ nay tắm lại phải mặc quần “ nót”! Tư trang "đi học" đủ cho một tháng, quần “ nót” mục mẹ hết rồi ! A, ha! thế là từ nay Cụ Hồ mang tiếng là ở tù nhưng Cụ cũng tự...giải phóng rồi...
Đấy, sao quý bà không phản ứng với cái tên Cụ Hồ đi chứ.. để đêm đêm cứ phải nâng niu chiều chuộng...Bác ?
Đồ Ngu
( HNPD )
* Phải nói là trận " Vùi Hoa Dập Liễu" Thằng COM của bọn răng đen mắt toét hacker Vẹm vùa rồi, là kinh khiếp...Chúng tôi đang truy lục những bài thất tán. Chúng tôi sẽ đăng lại những bài của các Thân hữu. Do vậy, có những bài đã mất thời gian tính. Xin quý vị miễn chấp cho.
HNPD
Người Có Học, Không Đọc Phiếm Đàm - Đồ Ngu
( HNPĐ ) Mở đầu, chắc bạn đọc cũng đã đọc cái " thư" của Ông Xã Xệ trong mục Bàn Ra Tán Vào ngày . Cùng với ý thư ấy và những lời kết tội Nhóm Phiếm Đàm, nào là làm ô danh tập thể Quân đội
( HNPĐ ) Mở đầu, chắc bạn đọc cũng đã xem cái " thư" của Ông Xã Xệ trong mục Bàn Ra Tán Vào ngày 7/8... Cùng với ý thư ấy và những lời kết tội Nhóm Phiếm Đàm, nào là làm ô danh tập thể Quân đội. Nào là: Chống Cộng, Đả Hồ theo kiểu vô học, vô văn hóa... Chuyện làm ô danh Quân đội thì chúng tôi đã rất nhiều lần đính chính rằng, chúng tôi không bao giờ dám đại diện cho tập thể QLVNCH anh hùng. càng không bao giờ dám vỗ ngực xưng tên là nhà văn Quân đội... Mà chỉ là một nhóm nhỏ cựu quân nhân què quặt trở về từ trận mạc, trở về từ ngục lao Cộng sản. Còn vô học hay vô văn hóa, xin nghe Đồ Ngu tôi giãi bầy...
Trước tiên là thư của ông Xã Xệ ( Số 2766, Pháp )
Tôi là Xã Xệ, đại diện cho cái Lá Đa của Bà xã nhà tôi
Kính gửi các bác HNPĐ, Thằng Lý Toét bạn thân của Xã Xệ rất « bức xúc » phàn nàn với Xã Xệ là các bác HNPĐ quá « bất công » ! Ai lại đem ví những « toà thiên nhiên » là công trình hoàn mỹ của Tạo Hoá với cái mặt chuột kẹp của cái thằng tự nhận là « cha già bẩn thỉu của dân tộc » mà chạy tít « chân rung bác hù » cho trang lá cải ? Trên góc độ nghệ thuật, nhìn những « toà thiên nhiên này », chẳng phải giới mày râu mà ngay các Qúy bà cũng tấm tắc khen đẹp, vậy mà Qúy vị lại ví với « chân rung bác hù » thì quả là …phản cảm !
Xin đừng bì phấn với vôi... Bì nhành hoa đẹp với môi…Hồ già. Nó còn kể : « Hồi tao còn nhỏ, bác Hồ bắt chước các Vua Chúa ngày xưa đi « vi hành » để xem « tình hình dân chúng có được « ấm no, hạnh phúc » hay không (nhưng thật sự, bác tao nói là hắn đi mò gái, thấy nơi nào có « cháu đẹp », về nhà sai quân của Trần Quốc Hoàn đi bắt mang về, nói là được tuyển chọn vào Phủ Chủ tịch để « phục vụ » bác Hồ).
Có lần bác đi qua một con ngõ nhỏ ở ngoại thành Hà nội, thằng bé con trông thấy la to : « Chúng mày ơi, ra xem ông già không có mồm… ». Đường đường một đấng : áo « đại cán », dép râu « lốp ô tô » mà lại bị thằng nhỏ quàng khăn đỏ, cháu ngoan bác hồ chê là « không có mồm » bác tức quá vạch râu ra quát : « Không mồm thì cái l…mẹ mày đây à ? ». Không may cho bác, bà mẹ đứa nhỏ nghe thấy và là người hiểu biết, liếc qua đã nhận ra kẻ đã ra lệnh phát động cải cách ruộng đất làm gia đình bà khuynh gia, bại sản nên bà tóm cổ thằng dê cụ láo toét và quát : « Con chó gìa này, tại sao mày lại ví cái…của bà với cái mồm của mày làm ô uế cái…của bà đi… », nói đoạn bà rút cán chổi đập lia lịa làm Hồ già bò lổm ngổm, cháy té tát… ».
Buổi chiều hôm ấy bà bị gọi lên công an quận và bị kết tội tiết lộ « bí mật quốc gia » ». Xã Xệ
- Trước tiên Đồ Tôi xin hỏi lại, ai đó đã nói ra cái câu nghe mất cảm tình như cái tít bài..Thế nào là có học? Học đến chỗ nào thì gọi là có học? Học đến bằng cấp nào thì gọi là có học? Rồi Học với Hành có đi song hành như cái nhà ông Vương Dương Minh xướng xuất thuyết Tri Hành Hợp Nhất hay không ? Hay chỉ là cái cảnh... Ông thì đi Tây, Bà thì sang Đông ? Còn Học với Thức có phải là một cặp đôi lý tưởng hay không ? Lại nữa: Cái Học mà người cắp sách đến trường đàng hoàng với cái Học dưới mái trường XHCN khác nhau không?
Khi Đồ tôi đang gõ những dòng này, thì con cháu ngoại có cái tư chất rất Việt Nam , nói tiếng Việt rất sõi... cháu đem bài toán lớp 3 đến hỏi tôi. Bài toán thì dễ ợt, Đồ Ngu tôi tuy là Ngu nhưng nào có phải ngu " toàn phần" đâu chớ. Đồ tôi có thể làm tính nhẩm để biết ngay đáp số. Nhưng quả thật tôi không biết giải thế nào cho đúng với cách của Mỹ... Sau đây là đối thoại của ông cháu tôi:
- Xin lổi con , ông không biết cách giải
- Tại sao?
- Bằng tuổi của Con, ông còn lẽo đẽo theo ông Ngoại của ông...
- Sao ông lại ở với ông ngoại, cha mẹ của Ông đâu, " chúng nó " chết hết rồi à..
- Không ai chết cả nhưng vì đi tản cư, chạy loạn...
- A, cháu hiểu rồi, ông không được đi học vì ông phải chạy loạn. Như thế những người chạy loạn là những người không có học...phải không ông Ngoại..?
- Đồ Ngu tôi có bà chị ( Chị M.L. ) bà là một giáo chức ( Ở Mỹ ) nhưng đã về hưu ...Bả đến Mỹ sớm hơn Đồ tôi nhiều năm. Sáng sáng bả cùng chồng đi bộ 45 phút. Từ nhà ra công viên, rồi quay trở về nhà. Trên đường đi, anh chị tôi có quen với một cặp vợ chồng. Ông chồng lại là một nghệ nhân rất nổi tiếng về cây cảnh và hòn non bộ trong một công viên ở San Diego...Ổng bà ấy thường hỏi về thân nhân của anh chị ở trong thành phố biển này, có nhiều không ? Chị nói: Tôi chỉ có một cậu em. Bà xã ông ta hỏi tiếp: Chắc ông ấy cũng hưu trí rồi. Ông ấy có cái hobby gì không ? Chứ hưu trí mà không có việc làm, cứ 2 vợ chồng đi ra đi vào gặp mặt nhau, chỉ tổ cãi lộn. Anh T ( chồng chị ) nói: Ơ mà cậu em tôi cậu ấy đang cộng tác với một...Chị vội vượt lên, huých mạnh cùi chỏ để anh T. đừng nói...Chị bảo: Ô, cậu em tôi cũng chơi cây kiểng, cũng build núi non bộ...Ông nghệ nhân kia vội nói: Ồ quý hóa quá, bao giờ chị cho chúng tôi đến nhà ông em chị chơi làm quen, à mà ông em của chị tên là gì ? Thế rồi, cứ lâu lâu ông chồng lại nói: Chơi bonsai, tiểu cảnh cũng là thiền, tuy thế cũng như đi chùa vậy, không có bạn, không được...Hay để hôm nào, anh chị mời ông em đến chơi với chúng tôi...Chị cứ ẩm ừ cho qua..
Về nhà anh T hỏi chị : Sao mỗi lần ai hỏi đến Cậu... là em nói tránh như thế ? Chị với Cậu là chị em. Chị em thì không thể nói đãi bôi, mà phải nói đúng với những gì trong tim mình cảm , trong đầu mình nghĩ...Chị trả lời, Cậu đừng buồn nghe. Ở Thành phố văn hóa này, rất nhiều người biết đến cái web lá cải của cậu. Nổi tiếng thì nổi tiếng thật nhưng sự nổi tiếng ấy mang ý nghĩa...xấu... Cậu cứ xem những con đượi được gọi là showbiz ở VN...chúng chẳng có cái gì cả, chỉ mang cái chân dài, cái mặt đẹp kiếm tiền bằng cách lên giường với những đại gia đỏ, với những scandal...web của cậu cũng vậy...Nếu giới thiệu để ông ta gặp cậu, sẽ lòi ra, cậu là Đồ Ngu, lòi ra chuyện cậu viết nhăng viết cuội. nay khích người này, mai bác người khác. Rồi lại trang Lá Cải nữa chứ. Cái trang này rất tai tiếng. Nó làm bẩn hình ảnh oai phong của cậu ngày nào ngoài trận mạc...Có nhiều lần, ngồi trong phòng xông hơi, nghe mấy chị, mấy bà làm nail cười khúc khích vì những bài vở ở trỏng...Có những bài, mà Chị nói ra cũng thấy mắc cở...Giống như ngôn từ của những người kẻ chợ...
...Sao cậu lại cười?
Cái thư của ông Xã Xệ và lời bà chị của Đồ tôi về " đứa con tinh thần" của Nhóm. Khiến Đồ Ngu tôi phải bàn bạc với các anh trong BBT. Nay, quý vị thấy cái tít hàng ngày là: Chân Dung Của Bác Hồ Trong Bài Cuối Trang Này. Đã được đổi thành : Hình Trong Bài Cuối Trang Không Nên So Với Mặt Bác Hồ.
Câu này có 2 ý:
- Một là, như bác Xã Xệ nói: Cái vật trân quý nhất ( Gia trung chi bảo ) mang hạnh phúc nhất, đem lại niềm đam mê nhất, cũng là vật ông đã thề với lòng là sẽ bảo vệ nó đến ngày đầu bạc răng long. Đó là " cái ấy" của vợ ổng. Mà nó đã thanh cao, lành thánh như thế mà ví với cái mặt dơi tai chuột, lại lắm điều tiếng như cái bản mặt của Bác Hồ là không xứng đáng, là nhục mạ phụ nữ....
- Ý thứ 2...Cái tam giác của phụ nhân kia vốn cái tên của nó được dùng để miệt thị nhau, dùng để trút hết cái căm tức ở trong lòng vào nhau. Sao lại dám mang ra ví với Bác Hồ là vị cha gìa của dân tộc. Từng lãnh đạo thành công 2 cuộc chiến tranh chống Pháp, diệt Mỹ... Một giáo chủ của Đạo Hồ. Một anh hùng cái thế, từng nghênh ngang đi vào lịch sử , từng xưng bác tôi với danh nhân như Đức Trần Hưng Đạo ?
Hai ý trên không biết phải nghiêng về ý nào, nhưng anh Nhà thơ KNL, một trong những Sáng lập viên của bổn web ( chứ không phải...bổn mạng ) đã từng tuyên bố: 10 người vào trang mạng này, thì 9 người mà trong đó đa phần là cánh đàn ông, lại là những bố có quỹ thời gian đang từ từ khánh tận rồi, các bố này ngồi ngắm cái ngàn vàng mà tiếc nuối cho một thời dọc ngang trên chiến địa... chiếu giường.
Riêng tôi ( Nhà thơ nổi tiếng nghiêm túc ) không bao giờ tôi vào cái trang khỉ gió đó..
- Thưa Xã Xệ phu nhân
Phu nhân phản ứng giận dữ ( nhưng rất có...văn hóa ) chuyện bổn web đem "cái của bà " ví với mặt Bác Hồ. Đồ Ngu tôi cũng thấy hành động ấy của bổn nhóm là rất không phải...Nên chúng tôi đã theo ý quý phu nhân, đã đổi cái tít bài rồi. Nhưng có điều Đồ Ngu tôi thực tình không hiểu: Khi so sánh cái ấy với một người xấu, thì quý bà nhẩy dựng lên. Còn khi ví cái dương cụ của đàn ông là cái Cụ Hồ, sao quý bà lại im thim thíp ? ... Quý bà sẽ chối là không biết cái tên Cụ Hồ nó là cái đó . Cái tên đó, giới trí thức cũng như dân đứng bên quen dùng lắm quý bà ạ... Xin cho Đồ tôi kể một câu chuyện vui trong trại 8 Liên trại 4, Hoàng Liên Sơn:
... khu nhà tắm công cộng ( Nói là cái nhà cho nó oai, chứ gồm nhiều ống nứa, nối lại với nhau, dẫn nước suối từ lưng chừng núi xuống... Thế là túm nhau lại tắm) Trại toàn là nam tù nhân nên ai ai cũng trần truồng...
Một hôm, trong lúc sinh hoạt, tên cán bộ văn xã ra lệnh:
- . . . Còn về sinh hoạt nội quy, từ nay tắm táp, mọi người phải mặc quần “ nót” vào, các anh quen thói sa đọa, trụy lạc, sao cứ tồng ngông như thế! Trông chướng lắm. . .
Tan hàng, Hùng Sùi cười hô hố:
- Từ nay tắm lại phải mặc quần “ nót”! Tư trang "đi học" đủ cho một tháng, quần “ nót” mục mẹ hết rồi ! A, ha! thế là từ nay Cụ Hồ mang tiếng là ở tù nhưng Cụ cũng tự...giải phóng rồi...
Đấy, sao quý bà không phản ứng với cái tên Cụ Hồ đi chứ.. để đêm đêm cứ phải nâng niu chiều chuộng...Bác ?
Đồ Ngu
( HNPD )
* Phải nói là trận " Vùi Hoa Dập Liễu" Thằng COM của bọn răng đen mắt toét hacker Vẹm vùa rồi, là kinh khiếp...Chúng tôi đang truy lục những bài thất tán. Chúng tôi sẽ đăng lại những bài của các Thân hữu. Do vậy, có những bài đã mất thời gian tính. Xin quý vị miễn chấp cho.
HNPD