Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
Những Người Chết Chưa Chôn – Lính Cà
( HNPD ) Người ta bảo người trai miền Nam lấy gái miền Bắc, thế nào cũng bị “ Nó” xỏ mũiÔng Bô tui đã nhắc khéo tui khi tui đưa nàng về làm quen với gia đình tui. Nhưng, “ con cái đã mê gái trai rồi thì bố bảo cũng không nghe”
( HNPD ) Người ta bảo người trai miền Nam lấy gái miền Bắc, thế nào cũng bị “ Nó” xỏ mũi...
Ông Bô tui đã nhắc khéo khi tui đưa nàng về làm quen với gia đình tui. Nhưng, “ con cái đã mê chuyện gái trai rồi thì bố bảo cũng không nghe” Bởi vậy, nên:
Hồi ấy, chiến trận đang bùng lên khốc liệt …Thời điểm tui kể câu chuyện này vào những ngày giáp tết Mậu thân…" Chúng mình quen nhau đã lâu, em thật không muốn nhắc đến chuyện lâu dài vì làm như vậy, chạm vào tự ái của người con gái”
…Tui nắm trong tay giấy phép 24 giờ của Trung tá Trung đoàn trưởng. Ổng dặn: “ Không biết chuyện gì xẩy ra mà toán Cố Vấn Trung đoàn rút hết rồi. Cậu nhớ về đúng phép đấy.” ( Lúc ấy, Đại đội Trinh sát của tui vừa rút về hậu cứ Trung đoàn dưỡng quân sau một thời gian hành quân ở Rừng Sát )
Tui nghe thấy tiếng bà già vợ tui dặn nàng: “ Con đến nhà “ người ta” nhớ cẩn thận lời ăn tiếng nói nghe”
Chuyện vợ tui lần đầu “ giáp mặt” với gia đình tui rất suông sẻ, đặc biệt với đám “ giặc bên Ngô” nhà tui thì nàng xem ra chiếm được khá nhiều cảm tình …Con Út bô bô: " Em, ủa mà chị gái Bắc kỳ nho nhỏ , được lắm, anh Hai ! "
Tui đưa nàng về nhà, thì khác với những lần trước “ thằng cha" mặt lạnh như tượng đồng ( là ông già vợ tui ) đang cùng bà nhạc lúi húi sắp đồ đạc vào mấy va ly. Bà Nhạc bảo tui: “ Anh lo về đơn vị ngay đi, " Thần Chết " sắp đến rồi. Con Thoa ( tên vợ tui ) chuẩn bị đồ đi. Chúng ta lên nhà bác Hùng” ( Bác Hùng ở quận I, Trung tâm SG ). Tui lẳng lặng ra xe, bụng bảo dạ: ” Mấy cha má Bắc kỳ di cư đi đâu cũng thấy VC !”
Đã không tin, tui còn vòng xe ra Thủ đức kiếm thằng bạn nối khố, rồi hai đứa còn vòng lại Sài Gòn, qua chợ hoa Nguyễn Huệ, nơi người ta đang bán tống bán tháo hoa, cây. Mà chỉ trước đó vài tiếng còn rất mắc giá.
Tui sẽ không nói đến cái gian nan làm sao, khi sáng sớm ngày hôm sau ( Mồng 1 tết ) tui trở về được cái Đại Đội Trinh Sát với quân số kỷ lục là 75 người ( trong khi các Đại đội BB chỉ còn trên dưới 20 ), cùng với lệnh khẩn “ vừa đi vừa chạy” về giải vây Quận lỵ ( nơi có BCH Trung đoàn )…
“ Mấy Cha Mẹ Bắc Kỳ di cư đi đâu cũng thấy Việt Cộng” Đó là ý nghĩ an ủi của tui trong những ngày tui đi tù ở ngoài Tây Bắc. Nhờ có Ông Bà Nhạc Bắc Kỳ mà vợ tui cắt cái phựt, khi con bạn từ thời còn bé lấy chồng Bắc Kỳ 75. Nhất quyết không đi kinh tế mới. " Chết cũng đi" khi đem 2 đứa con lóc nhóc vượt biên. Để cho người ra thăm nuôi lần đầu tiên tôi được gặp ở trại Nam Hà, là Bà Nhạc. Bà ôm tui, nói rất nhanh “ Con Thoa, 2 đứa nhỏ đi thoát rồi “…
Tất cả chuyện tui kể lòng vòng trên chỉ để tô đậm thêm cái hình ảnh bi hài xẩy ra tại nhà tui, ngay sáng nay ( Chủ nhật 5/10 )... Tui dạy hơi trễ, ra ngoài tính đun nước pha trà thì bất ngờ nghe tiếng sụt sùi của vợ tui ( vì bả rất ít khóc thành tiếng ) :
- Con lậy Mợ, Mợ tha cho con . Giỗ mợ sau lễ Trung thu 1 ngày mà bây giờ con mới nhớ…Có năm nào mà con quên bẵng đi như thế này không chớ ? Cậu Mợ sinh ra có mỗi mình con, rồi năm nay Mợ về, về đâu, hở Mợ ?
Tui đưa bả ra xe ra chợ VN mua đồ cúng. Tui an ủi:
- Tuổi già đang Tổng tấn công vào gia đình mình rồi !
Lính Cà
( HNPĐ )
( HNPD ) Người ta bảo người trai miền Nam lấy gái miền Bắc, thế nào cũng bị “ Nó” xỏ mũi...
Ông Bô tui đã nhắc khéo khi tui đưa nàng về làm quen với gia đình tui. Nhưng, “ con cái đã mê chuyện gái trai rồi thì bố bảo cũng không nghe” Bởi vậy, nên:
Hồi ấy, chiến trận đang bùng lên khốc liệt …Thời điểm tui kể câu chuyện này vào những ngày giáp tết Mậu thân…" Chúng mình quen nhau đã lâu, em thật không muốn nhắc đến chuyện lâu dài vì làm như vậy, chạm vào tự ái của người con gái”
…Tui nắm trong tay giấy phép 24 giờ của Trung tá Trung đoàn trưởng. Ổng dặn: “ Không biết chuyện gì xẩy ra mà toán Cố Vấn Trung đoàn rút hết rồi. Cậu nhớ về đúng phép đấy.” ( Lúc ấy, Đại đội Trinh sát của tui vừa rút về hậu cứ Trung đoàn dưỡng quân sau một thời gian hành quân ở Rừng Sát )
Tui nghe thấy tiếng bà già vợ tui dặn nàng: “ Con đến nhà “ người ta” nhớ cẩn thận lời ăn tiếng nói nghe”
Chuyện vợ tui lần đầu “ giáp mặt” với gia đình tui rất suông sẻ, đặc biệt với đám “ giặc bên Ngô” nhà tui thì nàng xem ra chiếm được khá nhiều cảm tình …Con Út bô bô: " Em, ủa mà chị gái Bắc kỳ nho nhỏ , được lắm, anh Hai ! "
Tui đưa nàng về nhà, thì khác với những lần trước “ thằng cha" mặt lạnh như tượng đồng ( là ông già vợ tui ) đang cùng bà nhạc lúi húi sắp đồ đạc vào mấy va ly. Bà Nhạc bảo tui: “ Anh lo về đơn vị ngay đi, " Thần Chết " sắp đến rồi. Con Thoa ( tên vợ tui ) chuẩn bị đồ đi. Chúng ta lên nhà bác Hùng” ( Bác Hùng ở quận I, Trung tâm SG ). Tui lẳng lặng ra xe, bụng bảo dạ: ” Mấy cha má Bắc kỳ di cư đi đâu cũng thấy VC !”
Đã không tin, tui còn vòng xe ra Thủ đức kiếm thằng bạn nối khố, rồi hai đứa còn vòng lại Sài Gòn, qua chợ hoa Nguyễn Huệ, nơi người ta đang bán tống bán tháo hoa, cây. Mà chỉ trước đó vài tiếng còn rất mắc giá.
Tui sẽ không nói đến cái gian nan làm sao, khi sáng sớm ngày hôm sau ( Mồng 1 tết ) tui trở về được cái Đại Đội Trinh Sát với quân số kỷ lục là 75 người ( trong khi các Đại đội BB chỉ còn trên dưới 20 ), cùng với lệnh khẩn “ vừa đi vừa chạy” về giải vây Quận lỵ ( nơi có BCH Trung đoàn )…
“ Mấy Cha Mẹ Bắc Kỳ di cư đi đâu cũng thấy Việt Cộng” Đó là ý nghĩ an ủi của tui trong những ngày tui đi tù ở ngoài Tây Bắc. Nhờ có Ông Bà Nhạc Bắc Kỳ mà vợ tui cắt cái phựt, khi con bạn từ thời còn bé lấy chồng Bắc Kỳ 75. Nhất quyết không đi kinh tế mới. " Chết cũng đi" khi đem 2 đứa con lóc nhóc vượt biên. Để cho người ra thăm nuôi lần đầu tiên tôi được gặp ở trại Nam Hà, là Bà Nhạc. Bà ôm tui, nói rất nhanh “ Con Thoa, 2 đứa nhỏ đi thoát rồi “…
Tất cả chuyện tui kể lòng vòng trên chỉ để tô đậm thêm cái hình ảnh bi hài xẩy ra tại nhà tui, ngay sáng nay ( Chủ nhật 5/10 )... Tui dạy hơi trễ, ra ngoài tính đun nước pha trà thì bất ngờ nghe tiếng sụt sùi của vợ tui ( vì bả rất ít khóc thành tiếng ) :
- Con lậy Mợ, Mợ tha cho con . Giỗ mợ sau lễ Trung thu 1 ngày mà bây giờ con mới nhớ…Có năm nào mà con quên bẵng đi như thế này không chớ ? Cậu Mợ sinh ra có mỗi mình con, rồi năm nay Mợ về, về đâu, hở Mợ ?
Tui đưa bả ra xe ra chợ VN mua đồ cúng. Tui an ủi:
- Tuổi già đang Tổng tấn công vào gia đình mình rồi !
Lính Cà
( HNPĐ )
Những Người Chết Chưa Chôn – Lính Cà
( HNPD ) Người ta bảo người trai miền Nam lấy gái miền Bắc, thế nào cũng bị “ Nó” xỏ mũiÔng Bô tui đã nhắc khéo tui khi tui đưa nàng về làm quen với gia đình tui. Nhưng, “ con cái đã mê gái trai rồi thì bố bảo cũng không nghe”
( HNPD ) Người ta bảo người trai miền Nam lấy gái miền Bắc, thế nào cũng bị “ Nó” xỏ mũi...
Ông Bô tui đã nhắc khéo khi tui đưa nàng về làm quen với gia đình tui. Nhưng, “ con cái đã mê chuyện gái trai rồi thì bố bảo cũng không nghe” Bởi vậy, nên:
Hồi ấy, chiến trận đang bùng lên khốc liệt …Thời điểm tui kể câu chuyện này vào những ngày giáp tết Mậu thân…" Chúng mình quen nhau đã lâu, em thật không muốn nhắc đến chuyện lâu dài vì làm như vậy, chạm vào tự ái của người con gái”
…Tui nắm trong tay giấy phép 24 giờ của Trung tá Trung đoàn trưởng. Ổng dặn: “ Không biết chuyện gì xẩy ra mà toán Cố Vấn Trung đoàn rút hết rồi. Cậu nhớ về đúng phép đấy.” ( Lúc ấy, Đại đội Trinh sát của tui vừa rút về hậu cứ Trung đoàn dưỡng quân sau một thời gian hành quân ở Rừng Sát )
Tui nghe thấy tiếng bà già vợ tui dặn nàng: “ Con đến nhà “ người ta” nhớ cẩn thận lời ăn tiếng nói nghe”
Chuyện vợ tui lần đầu “ giáp mặt” với gia đình tui rất suông sẻ, đặc biệt với đám “ giặc bên Ngô” nhà tui thì nàng xem ra chiếm được khá nhiều cảm tình …Con Út bô bô: " Em, ủa mà chị gái Bắc kỳ nho nhỏ , được lắm, anh Hai ! "
Tui đưa nàng về nhà, thì khác với những lần trước “ thằng cha" mặt lạnh như tượng đồng ( là ông già vợ tui ) đang cùng bà nhạc lúi húi sắp đồ đạc vào mấy va ly. Bà Nhạc bảo tui: “ Anh lo về đơn vị ngay đi, " Thần Chết " sắp đến rồi. Con Thoa ( tên vợ tui ) chuẩn bị đồ đi. Chúng ta lên nhà bác Hùng” ( Bác Hùng ở quận I, Trung tâm SG ). Tui lẳng lặng ra xe, bụng bảo dạ: ” Mấy cha má Bắc kỳ di cư đi đâu cũng thấy VC !”
Đã không tin, tui còn vòng xe ra Thủ đức kiếm thằng bạn nối khố, rồi hai đứa còn vòng lại Sài Gòn, qua chợ hoa Nguyễn Huệ, nơi người ta đang bán tống bán tháo hoa, cây. Mà chỉ trước đó vài tiếng còn rất mắc giá.
Tui sẽ không nói đến cái gian nan làm sao, khi sáng sớm ngày hôm sau ( Mồng 1 tết ) tui trở về được cái Đại Đội Trinh Sát với quân số kỷ lục là 75 người ( trong khi các Đại đội BB chỉ còn trên dưới 20 ), cùng với lệnh khẩn “ vừa đi vừa chạy” về giải vây Quận lỵ ( nơi có BCH Trung đoàn )…
“ Mấy Cha Mẹ Bắc Kỳ di cư đi đâu cũng thấy Việt Cộng” Đó là ý nghĩ an ủi của tui trong những ngày tui đi tù ở ngoài Tây Bắc. Nhờ có Ông Bà Nhạc Bắc Kỳ mà vợ tui cắt cái phựt, khi con bạn từ thời còn bé lấy chồng Bắc Kỳ 75. Nhất quyết không đi kinh tế mới. " Chết cũng đi" khi đem 2 đứa con lóc nhóc vượt biên. Để cho người ra thăm nuôi lần đầu tiên tôi được gặp ở trại Nam Hà, là Bà Nhạc. Bà ôm tui, nói rất nhanh “ Con Thoa, 2 đứa nhỏ đi thoát rồi “…
Tất cả chuyện tui kể lòng vòng trên chỉ để tô đậm thêm cái hình ảnh bi hài xẩy ra tại nhà tui, ngay sáng nay ( Chủ nhật 5/10 )... Tui dạy hơi trễ, ra ngoài tính đun nước pha trà thì bất ngờ nghe tiếng sụt sùi của vợ tui ( vì bả rất ít khóc thành tiếng ) :
- Con lậy Mợ, Mợ tha cho con . Giỗ mợ sau lễ Trung thu 1 ngày mà bây giờ con mới nhớ…Có năm nào mà con quên bẵng đi như thế này không chớ ? Cậu Mợ sinh ra có mỗi mình con, rồi năm nay Mợ về, về đâu, hở Mợ ?
Tui đưa bả ra xe ra chợ VN mua đồ cúng. Tui an ủi:
- Tuổi già đang Tổng tấn công vào gia đình mình rồi !
Lính Cà
( HNPĐ )