Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
Nói Nhăng Nói Cuội: Phỏng vấn cái LOA.
PV: Hi! Chào "đồng chí" Loa!
Loa: Xin chào, nhà báo có vẻ không vui?
PV: Làm sao vui được, khi gặp lại bạn, nhưng thôi, theo yêu cầu của rất nhiều độc giả, tôi xin phỏng vấn bạn đôi điều. Ông anh có thể cho độc giả Hải Ngoại Phiếm Đàm biết đôi điều về thân thế bạn được không?
Loa: Tôi tên là Loa. Ông thân sinh tôi tên là Mõ. Con tôi tên là Mi Cờ Rô, hay Sì Pích Kơ gì gì đó, tôi không rành tiếng nước ngoài ...
PV: A! ra bạn có dây mơ rễ má với nhà bác Mõ. ?
Loa: Chứ sao! Ban tuyên công tại phả hệ nhà tôi vẫn còn ghi bài:
Mõ này cả tiếng lại dài hơi
Mẫn cán ra tay chẳng phải chơi
Mộc đạc vang lừng trong bốn cõi
Kim thanh vàng ngọc khắp đôi nơi. . . hay sao?
PV: Về gia thế của ông cụ thân sinh ra bạn như thế nào?
Loa: Bạn hỏi thật lòng hay hỏi móc thế? Bạn dư biết, chốn hương đẳng có ghi cấp bậc: Sĩ, nông, công,thương, binh. Thì nhà bố tôi, không được xếp vào loại chót. Thế nhưng, cũng oách lắm, mỗi lần hội làng, tiên chỉ ngồi một mâm, thì bố tôi cũng ngồi một mâm.
PV: Có phải những đêm. . .
Loa: Nhà báo nói đúng lắm, vào ban đêm, những ai còn chút ký ức hẳn không quên tiếng bố tôi vang rền, xuyên qua các rặng tre làng, len lỏi trong những căn nhà tranh để đến tai dân chúng.
PV: Có giống tiếng rao lách cách của hủ tiếu xe ban đêm không?
Loa ( Cười chua chát ): Của đáng tội, âm thanh thì giống, nhưng thực chất thì khác nhau xa lắm. Nói ra thì đau lòng. Tiếng của bố tôi, gợi nên một chuỗi ngày đói khổ. Cơm không đủ no, áo không đủ ấm. .
PV: Thế ông cụ mất vào năm nào?
Loa: Sau khi Cộng sản lên nắm chính quyền, họ khai tử bố tôi. Họ kết án bố tôi là công cụ của chế độ phong kiến. . .Tôi là thừa kế. . .
PV: Như thế, bạn vẫn tiếp tục. À quên bạn cho độc giả Hải Ngoại Phiếm Đàm biết, dung nhan của bạn được không?
LOA: Câu hỏi của anh, xin lỗi nhe, tôi có thói quen hay bắt chước, bắt chước mấy ông chính quyền bây giờ: ai cũng gọi là anh tất. Anh Gia Long, anh Tự Đức, anh Ba Duẫn. câu hỏi của anh, đúng là sản phẩn của văn hóa tiểu tư sản. Làm gì có dung nhan, dung mạo chứ? Hỏi mẹ nó là: “ Mày trông bề ngoài thế nào”. Này nhé. Tôi là Loa, lúc mới sanh, họ chỉ lấy một tấm các-tông, quấn lại, có vòng trôn ốc, rồi đưa mồm vào nói. ấy, thế mà tiếng nói cũng đi xa ra phết đấy. . .
PV: Thì đã hẳn, xin bạn cho biết, chức năng của bạn?
Loa: Lại văn hoa nữa rồi. Chức năng với chức niếc con mẹ gì? Công việc của tôi ấy à. Cứ quần quật suốt thôi! Nhất là ngày mới “ giải phóng ” Tôi ở trong đội võ trang tuyên truyền. Ôi thôi, tôi phục vụ hết công suất, cả đêm cả ngày, phổ biến chính sách của đảng, kêu gọi " ngụy quân ngụy quyền" ra hàng. kêu gọi bọn địa chủ khai báo chỗ chôn cất vàng bạc. tố cáo phần tử phản cách mạng. . .
PV: Thôi, thôi, bạn đừng huênh hoang nữa. bạn đúng là cái Loa. . .
Loa: Ấy, làm cơ quan ngôn luận chớ được nổi nóng nhé. Đấy là tôi chưa nói cảm nghĩ của tôi mà. . .Lúc đầu, tôi từ con một thằng Mõ, được thành đồng chí Loa, thích lắm chứ bộ. Nhưng, đúng như các cụ ngày xưa thường nói: Trong xã hội Cộng sản, ai được nhắc đến, khen ngợi nhiều nhất, đó là thành phần bị bóc lột nhiều nhất đấy. . .
PV ( Không còn tự chủ): Thú thực với bạn, cho tôi nói thẳng. Người miền Nam vẫn quy cho bạn là nguyên nhân của bệnh thối tai đấy? Bạn ngạc nhiên ư? Sau năm 1975, khi bắt đầu dựng chính quyền, dựng trại giam là chính quyền mới đã dựng hệ thống Loa rồi. Ôi thôi, khỏi phải nói, chùm Loa ấy, chĩa thẳng vào các phòng giam, tấn công các lỗ tai của các cải tạo viên. Còn ở ngoài ư. Mỗi cột đèn, mỗi góc phố, các bạn cứ lải nhải như vậy suốt ngày đêm. . .Ai chịu cho thấu?
Loa: Ấy, tôi vẫn còn áy náy về những chuyện như vậy. . .
PV: Nói chuyện chính trị chính em mãi, xin hõi bạn với cái mồm có bà con thân thích gì hay không?
LOA: Tôi cám ơn bạn đã gợi ý cho tôi được cải chính. Tôi không có tội gì cả. Tôi chỉ là cái công cụ cho ông bà Mồm mà thôi!
PV: Có phải từ câu : “ Mồm Loa, mép giải” ?
Loa: Cũng đúng một phần, nhưng tôi là đại sứ cho người khác. Thí dụ, những ông chồng không có thực quyền là cáo Loa cho bà vợ.
PV: Cho một vài thí dụ được không?
Loa: Được chứ. Thời xưa thì.. Clinton là cái Loa cho bà Hillary . Bây giờ thì ông Obama cũng là cáo Loa cho bả...To hơn tí nữa, 2 " thằng" trùm Cộng sản ngày xưa, là Nga và Trung, bây giờ lại tìm đến nhau, vì quyền lợi, " thằng" nọ làm Loa cho " thằng" kia...Còn đám trí thức chồn lùi ở hải ngoại, hoặc mấy bố chính khứa " lề trái" ở VN vẫn đoán già đoán non là bọn Vẹm gộc ở VN bây giờ, chia ra thành 2 phe: phe cải cách, phe bảo thủ, phe Dũng, phe Sang. Ôi chao, toàn là bọn vẽ rắn thêm chân... Chúng chẳng chia phe phái mẹ gì cả...Chúng chỉ là cái Loa cho một tập đoàn khát tiền, khát máu...
PV: Còn xin hỏi Loa ở cộng đồng hải ngoại này có không?
Loa: Có chứ! Này nhá, các Loa của các đảng phái chính trị, của hội đoàn này hội đoàn nọ... Ôi, công việc của LOA ở đây thì nhiều vô kể...Như . . .Mụ Đào Nương là cái Loa cho bọn xảo ngôn, ngụy ngữ, bọn háo danh háo tiền, bọn giả đò chống Cộng.. Còn vô số mà kể...À quên, mới tuần này, báo Người Việt lại lộ thêm chân tướng làm Loa cho Cộng sản bằng cách dùng cái Loa mang tên Sơn Hào để nhục mạ Quân đội và Chính quyền Quốc gia VNCH...Ui chao nhiều quá, làm sao kể xiết !!
Tóm lại, lấy ví dụ thôi nhé, một câu hơi tối nghĩa là: những người nào chủ động về ban đêm thì thường thụ động về ban ngày. Ấy, đừng có mắc cở. . .
PV: Ở nước văn minh mà LOA cũng có "vấn đề" như thế hay sao?
LOA: Ôi chao, càng văn minh, càng suy tôn tự do ngôn luận thì lại càng hỗn độn. Các tổ chức, đảng phái đứng đắn thì không sao, còn lại thì cùng một phường bát nháo cả thôi. .Còn nữa, mới đây này, tờ tuần báo Viet Weekly và tên Việt gian Nguyễn Phương Hùng, tự vỗ ngực xưng tên là cái Loa cho chính quyền Cộng sản. Chuyện ấy, là như thế này...
PV: ( Ngắt lời) thôi chuyện ấy dài lắm, LOA vừa là người thông kim bác cổ, vừa là loại ma xó, lát nữa ta giải lao, Loa cho tôi nghe tiếp các sự kiện ấy nhé, tôi sẽ viết vào mục Nói Nhăng Nói Cuội...
Chú Cuội
( HNPĐ )
Nói Nhăng Nói Cuội: Phỏng vấn cái LOA.
PV: Hi! Chào "đồng chí" Loa!
Loa: Xin chào, nhà báo có vẻ không vui?
PV: Làm sao vui được, khi gặp lại bạn, nhưng thôi, theo yêu cầu của rất nhiều độc giả, tôi xin phỏng vấn bạn đôi điều. Ông anh có thể cho độc giả Hải Ngoại Phiếm Đàm biết đôi điều về thân thế bạn được không?
Loa: Tôi tên là Loa. Ông thân sinh tôi tên là Mõ. Con tôi tên là Mi Cờ Rô, hay Sì Pích Kơ gì gì đó, tôi không rành tiếng nước ngoài ...
PV: A! ra bạn có dây mơ rễ má với nhà bác Mõ. ?
Loa: Chứ sao! Ban tuyên công tại phả hệ nhà tôi vẫn còn ghi bài:
Mõ này cả tiếng lại dài hơi
Mẫn cán ra tay chẳng phải chơi
Mộc đạc vang lừng trong bốn cõi
Kim thanh vàng ngọc khắp đôi nơi. . . hay sao?
PV: Về gia thế của ông cụ thân sinh ra bạn như thế nào?
Loa: Bạn hỏi thật lòng hay hỏi móc thế? Bạn dư biết, chốn hương đẳng có ghi cấp bậc: Sĩ, nông, công,thương, binh. Thì nhà bố tôi, không được xếp vào loại chót. Thế nhưng, cũng oách lắm, mỗi lần hội làng, tiên chỉ ngồi một mâm, thì bố tôi cũng ngồi một mâm.
PV: Có phải những đêm. . .
Loa: Nhà báo nói đúng lắm, vào ban đêm, những ai còn chút ký ức hẳn không quên tiếng bố tôi vang rền, xuyên qua các rặng tre làng, len lỏi trong những căn nhà tranh để đến tai dân chúng.
PV: Có giống tiếng rao lách cách của hủ tiếu xe ban đêm không?
Loa ( Cười chua chát ): Của đáng tội, âm thanh thì giống, nhưng thực chất thì khác nhau xa lắm. Nói ra thì đau lòng. Tiếng của bố tôi, gợi nên một chuỗi ngày đói khổ. Cơm không đủ no, áo không đủ ấm. .
PV: Thế ông cụ mất vào năm nào?
Loa: Sau khi Cộng sản lên nắm chính quyền, họ khai tử bố tôi. Họ kết án bố tôi là công cụ của chế độ phong kiến. . .Tôi là thừa kế. . .
PV: Như thế, bạn vẫn tiếp tục. À quên bạn cho độc giả Hải Ngoại Phiếm Đàm biết, dung nhan của bạn được không?
LOA: Câu hỏi của anh, xin lỗi nhe, tôi có thói quen hay bắt chước, bắt chước mấy ông chính quyền bây giờ: ai cũng gọi là anh tất. Anh Gia Long, anh Tự Đức, anh Ba Duẫn. câu hỏi của anh, đúng là sản phẩn của văn hóa tiểu tư sản. Làm gì có dung nhan, dung mạo chứ? Hỏi mẹ nó là: “ Mày trông bề ngoài thế nào”. Này nhé. Tôi là Loa, lúc mới sanh, họ chỉ lấy một tấm các-tông, quấn lại, có vòng trôn ốc, rồi đưa mồm vào nói. ấy, thế mà tiếng nói cũng đi xa ra phết đấy. . .
PV: Thì đã hẳn, xin bạn cho biết, chức năng của bạn?
Loa: Lại văn hoa nữa rồi. Chức năng với chức niếc con mẹ gì? Công việc của tôi ấy à. Cứ quần quật suốt thôi! Nhất là ngày mới “ giải phóng ” Tôi ở trong đội võ trang tuyên truyền. Ôi thôi, tôi phục vụ hết công suất, cả đêm cả ngày, phổ biến chính sách của đảng, kêu gọi " ngụy quân ngụy quyền" ra hàng. kêu gọi bọn địa chủ khai báo chỗ chôn cất vàng bạc. tố cáo phần tử phản cách mạng. . .
PV: Thôi, thôi, bạn đừng huênh hoang nữa. bạn đúng là cái Loa. . .
Loa: Ấy, làm cơ quan ngôn luận chớ được nổi nóng nhé. Đấy là tôi chưa nói cảm nghĩ của tôi mà. . .Lúc đầu, tôi từ con một thằng Mõ, được thành đồng chí Loa, thích lắm chứ bộ. Nhưng, đúng như các cụ ngày xưa thường nói: Trong xã hội Cộng sản, ai được nhắc đến, khen ngợi nhiều nhất, đó là thành phần bị bóc lột nhiều nhất đấy. . .
PV ( Không còn tự chủ): Thú thực với bạn, cho tôi nói thẳng. Người miền Nam vẫn quy cho bạn là nguyên nhân của bệnh thối tai đấy? Bạn ngạc nhiên ư? Sau năm 1975, khi bắt đầu dựng chính quyền, dựng trại giam là chính quyền mới đã dựng hệ thống Loa rồi. Ôi thôi, khỏi phải nói, chùm Loa ấy, chĩa thẳng vào các phòng giam, tấn công các lỗ tai của các cải tạo viên. Còn ở ngoài ư. Mỗi cột đèn, mỗi góc phố, các bạn cứ lải nhải như vậy suốt ngày đêm. . .Ai chịu cho thấu?
Loa: Ấy, tôi vẫn còn áy náy về những chuyện như vậy. . .
PV: Nói chuyện chính trị chính em mãi, xin hõi bạn với cái mồm có bà con thân thích gì hay không?
LOA: Tôi cám ơn bạn đã gợi ý cho tôi được cải chính. Tôi không có tội gì cả. Tôi chỉ là cái công cụ cho ông bà Mồm mà thôi!
PV: Có phải từ câu : “ Mồm Loa, mép giải” ?
Loa: Cũng đúng một phần, nhưng tôi là đại sứ cho người khác. Thí dụ, những ông chồng không có thực quyền là cáo Loa cho bà vợ.
PV: Cho một vài thí dụ được không?
Loa: Được chứ. Thời xưa thì.. Clinton là cái Loa cho bà Hillary . Bây giờ thì ông Obama cũng là cáo Loa cho bả...To hơn tí nữa, 2 " thằng" trùm Cộng sản ngày xưa, là Nga và Trung, bây giờ lại tìm đến nhau, vì quyền lợi, " thằng" nọ làm Loa cho " thằng" kia...Còn đám trí thức chồn lùi ở hải ngoại, hoặc mấy bố chính khứa " lề trái" ở VN vẫn đoán già đoán non là bọn Vẹm gộc ở VN bây giờ, chia ra thành 2 phe: phe cải cách, phe bảo thủ, phe Dũng, phe Sang. Ôi chao, toàn là bọn vẽ rắn thêm chân... Chúng chẳng chia phe phái mẹ gì cả...Chúng chỉ là cái Loa cho một tập đoàn khát tiền, khát máu...
PV: Còn xin hỏi Loa ở cộng đồng hải ngoại này có không?
Loa: Có chứ! Này nhá, các Loa của các đảng phái chính trị, của hội đoàn này hội đoàn nọ... Ôi, công việc của LOA ở đây thì nhiều vô kể...Như . . .Mụ Đào Nương là cái Loa cho bọn xảo ngôn, ngụy ngữ, bọn háo danh háo tiền, bọn giả đò chống Cộng.. Còn vô số mà kể...À quên, mới tuần này, báo Người Việt lại lộ thêm chân tướng làm Loa cho Cộng sản bằng cách dùng cái Loa mang tên Sơn Hào để nhục mạ Quân đội và Chính quyền Quốc gia VNCH...Ui chao nhiều quá, làm sao kể xiết !!
Tóm lại, lấy ví dụ thôi nhé, một câu hơi tối nghĩa là: những người nào chủ động về ban đêm thì thường thụ động về ban ngày. Ấy, đừng có mắc cở. . .
PV: Ở nước văn minh mà LOA cũng có "vấn đề" như thế hay sao?
LOA: Ôi chao, càng văn minh, càng suy tôn tự do ngôn luận thì lại càng hỗn độn. Các tổ chức, đảng phái đứng đắn thì không sao, còn lại thì cùng một phường bát nháo cả thôi. .Còn nữa, mới đây này, tờ tuần báo Viet Weekly và tên Việt gian Nguyễn Phương Hùng, tự vỗ ngực xưng tên là cái Loa cho chính quyền Cộng sản. Chuyện ấy, là như thế này...
PV: ( Ngắt lời) thôi chuyện ấy dài lắm, LOA vừa là người thông kim bác cổ, vừa là loại ma xó, lát nữa ta giải lao, Loa cho tôi nghe tiếp các sự kiện ấy nhé, tôi sẽ viết vào mục Nói Nhăng Nói Cuội...
Chú Cuội
( HNPĐ )