Lịch Sử, Quân Sử & Huyền Thoại
P. Ð. 534 và Tư Thi (Trung Tá Nguyễn Văn Thi) – Kỷ niệm những ngày đầu ở xứ CHADGAM
Lúc này KQVN đang đà bành trướng, hàng ngày các phi cơ UH-1, A-37, F-5 được mang sang VNCH, và phi công đi xuyên huấn từ Mỹ về cũng nhiều. Riêng pilot A-37 (ngọai trừ thuộc các PÐ 516, 524) đổ dồn về Cần Thơ hết
Đứng (từ trái): Nhân, Chí, Hưởng, Tứ, Hổ, Thi, Ngữ, Vàng, Trí, Nhuệ, Lâm
Ngồi (từ trái): Đạo, Giới, Chương, Giàu, Quang, Xuân, So, Quang, Tỷ, Sơn, Bộ
Cuối Xuân 72, một chiếc A-37 cất cánh từ Bình Thủy thi hành phi vụ liên lạc hành quân Cần Thơ – Phan Rang – Cần Thơ, phi hành đoàn gồm có Th/Tá Khôi và Th/Tá Thi. Ðây là 2 trong 3 ông phi đoàn truởng của 3 phi đoàn A-37 sắp đóng đô tại căn cứ Phan Rang, vừa được Mỹ trao lại KQVN.
Lúc này KQVN đang đà bành trướng, hàng ngày các phi cơ UH-1, A-37, F-5 được mang sang VNCH, và phi công đi xuyên huấn từ Mỹ về cũng nhiều. Riêng pilot A-37 (ngọai trừ thuộc các PÐ 516, 524) đổ dồn về Cần Thơ hết, do đó hàng tá các ông khu trục cánh có râu ngồi chờ thời, đợi bổ nhịêm đi các PÐ tân lập. Chưa bao giờ có nhiều ông khu trục Râu tụ về một ổ như thế: từ những ông gìa tuổi lính như ông gìa Trinh, ông già Ngàn, đến ông “già trong nghề” như anh L. M. Hoan (khóa 58 Trần duy Kỷ) cũng “trình diện PД mỗi ngày, lại còn làm sĩ quan trực nữa.!!
Sĩ quan cấp tá còn bận rộn đi đi về về Bộ Tư Lệnh, Phòng đặc trách khu trục “kiếm” chỗ đi, hoặc đổi đi F5, còn sĩ quan cấp úy chúng tôi chỉ biết ngày ngày “đi hành quân tiêu diệt địch”, làm bổn phận “nguời-trai-thời-chiến”, song rồi là tới phục vụ “Tứ-Khóai-của-cuộc-đời”… thậm chí không biết Phòng đặc trách khu trục ở đâu?
Rồi một hôm, nghe tin anh Tư Thi sắp đi Phan Rang, có ai tình nguyện đi theo không?… Tôi biết anh Thi khi anh mới lên Tr/úy còn bay A-1 ở Cần Thơ. Anh xuất thân từ Thủ Ðức, và đổi sang KQ khóa 61, cùng với các anh Tr. Móm, Th. Dâm (khu trục), anh Hiêu Tiều (Hiêú Thanh Binh), anh H. V. Ðông tây lai (trực thăng)… Anh còn độc thân… Tôi thấy ở anh là một con nguời thẳng thắn, cương trực, ít nói (không kiểu cách), nhưng dễ nổi khùng… và tôi khoái anh Thi khùng nguời Ðà Lạt từ đó, và tôi tình nguyện đi Phan Rang…
Trở lại với phi vụ liên lạc Binh Thủy – Phan Rang – Binh Thủy, chiều hôm đó tôi gặp anh Khôi, khi anh vừa ra khỏi phi cơ, mặt đỏ, tóc bù sù, mồ hôi từ đầu đến chân (hai bàn tay thì đương nhiên lúc nào cũng như vừa nhúng nước), tôi hỏi: “Thế nào Phan Rang ra sao?” Anh ném vào tay tôi cái clipboard (dùng để kẹp giấy tờ, bản đồ, và buộc vào đùi pilot lúc đang bay). Cái clipboard của anh bằng plastic cứng, màu xám giờ đây méo mó không nhận ra nữa! “Giới thiệu ông cái “NÓNG” Phan Rang, nơi ông sắp ở 365 ngày một năm! Mẹ kiếp, đậu phi cơ ở parking, rồi bỏ cái clipboard trên dashboard như mọi lần, mấy tiếng sau ra phi cơ, sờ vào đâu cũng bị BỎNG, còn nóng hơn cái bàn ủi!
Rồi cũng tới ngày “khăn gói quả mướp” đi lập đơn vị mới, dẫn đầu là anh Thi, đã có giấy bổ nhiệm là Phi đoàn trưởng 534, rồi tới các anh Hưởng (cụ Tạ), Khôi, Tứ, Nhân, Chí. Ra tới nơi thì được gặp các anh Hạnh (từ Ðà nẵng), và từ Nha Trang có các anh Nghĩa Ðãi, Lê Vàng, Võ Phi Hổ, Dương Quốc Lâm
Những ngày đầu, khi nhận phần sở mới ở khu chữ U (534 ở giữa, cánh phải là 524, cánh trái sẽ thụôc về 548) những anh như anh Khôi (Huấn Luyện KÐ), anh Hạnh (Hành Quân chiến cuộc) không thụôc chỉ số PÐ. Anh T. T. Tứ cũng cùng anh em PÐ, lột trần chỉ mặc sìlíp dọn dẹp lau rửa mấy ngày trong cái nóng như thiêu như đốt. Rồi một hôm ông PÐT họp anh em lại hỏi: “Tên PÐ là gì? Lấy con vật gì dể làm huy hiệu?. Thằng sanh sau đẻ muộn trước mình 532 nó lấy mất con gấu tao thích rồi!?!” Tôi đề nghị con Trâu: nó cũng dữ dằn, lại khoẻ mạnh, cần cù và có mầu mè dân tộc. Anh Tư cườì như gãi đúng chỗ ngưá: “Rồi con Trâu!! nhưng tên gọi làm sao cho suôi tai trên tần số”… một anh khác đề nghị Kim Ngưu, rồi kể chuyện dã sử về Kim Ngưu… “Tao đồng ý PÐ534 tên là Kim Ngưu, bây giờ cần cái patch càng sớm càng tốt để tao mang về Bộ Tư Lệnh trình!. Tên tuổi PÐ534 được sanh ra từ buổi họp của mấy ông phi tiêu cởi trần mặc sìlíp bữa đó.
Ngọai trừ staff PÐ, các hoa tiêu đầu tiên trình diện PÐ, có anh Bộ từ Ðà Nẵng, anh Giàu từ 524, là đã xác định hành quân rồi, các anh Sơn Thành Ðựợc, Nhuệ Fulro, Tỷ Rừng, Quang Bịnh đựoc huấn luyện xác định hành quân gấp và đầu tháng 12/72 các phi tuần Kim Ngưu góp mặt trên vòm trời vùng 2 CT, bên cạnh Thái Dương, Thiên Lôi và Gấu Ðen. Tôi nhớ trong một phi vụ đầu tiên này, khi báo cáo trên tần số với FAC: “Kim Ngưu có mặt trên vùng”, ông pilot (114) nói: chưa nghe tên Kim Ngưu bao giờ, mục tiêu này cần chính xác… May thay ông quan sát (Ð/u Huởng cao giò 116 mới đổi ra 114) trả lời dùm: “Phi Ðòan mới, Pilot già, tao bảo đảm thả đâu trúng đó…”
Thời gian này nặng về huấn luyện. Ngoài các hoa tiêu chờ xác định HQ, thêm một lớp chừng nửa tá hoa tiêu mới ở Mỹ về, tất cả phi tuần trưởng góp sức vào huấn luỵên, sáng một quắn, chiều một quắn!! Gần một năm sau thì xác định đựợc đủ số hoa tiêu cho PÐ. Khi PĐ 548 thành lập, cả chục Kim Ngưu trở thành Ó Ðen.
Ngày “Ngưng bắn” tháng giêng 73. Khi sáng lên phi đoàn tôi nói chơi với các bạn trẻ “chính thức 12 giờ trưa hôm nay là chấm dứt đời phi công khu trục thả bomb bắn súng vậy thì các ông bay cho đã đi, mai mốt chỉ huấn luyện lia chia!!!”. Phi tuần đầu, 4 chiếc A-37, có cả CBU-55 vừa báo cáo Pyramid đã nghe các bạn L19 khắp vùng “đặt cọc” (lại nhớ ngày mùng một tết Mậu Thân trên vùng trời Vùng 4).
Pyramid ra lệnh Kim Ngưu đi Bảo Lộc. Tới Bảo Lộc, chính ông Tr/tá tỉnh truởng lên tần số FM mà năn nỉ: “đêm hôm qua có một tiểu đội cảm tử chiếm cây xăng, trên đồi đầu tỉnh và cắm cờ, lính của tôi, tới lưng chừng đồi bị bắn rát quá, không làm gì đựoc nó… nhờ Kim Ngưu nhổ hộ cây cờ!”. Tôi trả lời “thấy cây cờ ứa gan rối… nhưng bomb của tôi mà thả thì sẽ thổi bay cây xăng, nhà dân gần đó, và lính của ông luôn!! để tôi về đổi phi cơ, sẽ trở lại nhổ cây cờ…”.
“Không sao đâu! Kim Ngưu cứ thả bomb đi, chắc Kim Ngưu đã biết chiến dịch “Trưng-Cờ-Quốc-Gia-Hạ-Cờ-Cộng-Sản”, 12 giờ là hết hạn!!”…” Tôi bảo đảm sẽ nhổ cây cờ trứơc 12 giờ.” Về tới Phan Rang chúng tôi đổi phi cơ xong, trở lại Bảo Lộc, chỉ một trái 500 đầu là cờ và cây xăng bay khỏi ngọn đồi đầu tỉnh. Ong tỉnh truởng mừng như nhổ đựợc cái gai trong cổ (và chức tỉnh trưởng đựợc bảo toàn) lại lên tần số cám ơn lia chia!, xin tên Phi Hành Ðòan để cho huy chuong!!… “Huy Chương nhiếu rồi ông tỉnh ơi!, có ngon thì ông gởi cho chúng tôi cây cờ và một caisse ông-già-đi-bộ”… “. Có ngay, chuyện đó dễ mà… một lần nữa cám ơn Kim Ngưu”. Nửa tháng sau chúng tôi nhận được lá cờ đỏ sao vàng, còn lại chừng ¾, lốm đốm những lỗ cháy của miểng bomb, ai có tới thăm PĐ534, sẽ thây cờ này treo trong phòng lounge!!! Còn rượu whisky thì chẳng bao giờ tới PÐ. (Ông Tỉnh trưởng có đọc những giòng này, thì nhớ là ông vẫn còn nợ KN một caisse whisky!!”)… Sau khi làm việc xong ở Bảo Lộc, chúng tôi nhận chỉ thị đi thẳng xuống Phan Thiết “đang đụng độ nặng”, trên đường hướng Phan Thiết, nhìn xuống rừng xanh bát ngát, lâu lâu lại thấy một cờ Ðỏ-sao-vàng ứa gan…”. Ba, Bốn xuống xịt cho nó một bó rocket, đi”
Ngày hôm đó, cho đến tối mịt từng phi tuần nối đuôi nhau lấy huớng Phan Thiêt, rút cuộc chẳng có Ngưng chiến mẹ gì cả… và như nguời Mỹ nói: the rest is history!!
Anh Thi, làm Phi Ðoàn Trưởng 534 từ những ngày đầu cho đến lúc cả đàn gẫy cánh, anh lên Tr/tá và đang còn lên nữa! nhưng công lao lớn nhất và phần thưởng lớn nhất (anh cũng tâm tình với tôi mấy tháng truớc khi anh chết) là anh được cơ hội làm con chim đầu đàn một gia đình khu trục với toàn sĩ quan phi công khu trục trẻ mới gia nhập gia đình lần đầu, học đuợc CÁÍ GƯƠNG tốt của nguời khu trục: CƯƠNG-TRỰC, THẲNG-THẮN, CÔNG-BÌNH, NGHÈO MÀ TRONG SẠCH…. Kết quả là không khí phi đoàn lúc nào cũng VUI và HĂNG-SAY, KHÔNG GHEN-TỴ, KHÔNG BẤT-MÃN.
Cứ tuởng một con nguời như anh: KHÔNG NỔI, nhưng đến khi anh chết, tôi bay xuống Dallas làm đám tang cho anh, và kêu gọi anh em đóng góp tiền bạc, vì một minh tôi chịu không nổi… Tôi đã nhận đuợc nhiều ngân phiếu và vài chữ kèm theo của anh em khu trục (Cần Thơ, Phan Rang) đã đành, rồi Trực Thăng, L19, Không Quân… Lạ nhất có cả Lục Quân và dân chính với đôi lời quen biết ỡ dâu, mến phục ra sao!!. Và từ dó tôi biết anh cũng NỔI lắm!! “hữu xạ tự nhiên hương”!! Chỉ tiếc là người đời chỉ appreciate khi anh chết rồi… nhưng chắc anh cũng chẳng màng ba cài lẻ tẻ…
Cá nhân tôi (đã phuc vụ 3 PÐ khu trục và dưới quyền chỉ huy của nhiều “trào”), giờ đây ở Mỹ đã gần 30 năm, có cơ hội gặp lại anh em 534 cũ, nói chuyện về Phi Ðòan xưa, và nguời anh cả, đều đồng ý TƯ THI LÀ SỐ MỘT.
Kim-Ngưu 04.
*CHADGAM, nghe có vẻ Tây-Tàu… Thật là chữ tắt của xứ Chó Ăn Ðá Gà Ăn Muối. Cũng như cư xá sĩ quan độc thân của Phan Rang có tên là cư xá ANDI, khi các quan to sung dài của B-T-L-KQ. di “kinh lý”, tra hỏi: “Tại sao KQVN đã lấy lại căn cứ của Mỹ, mà cư xá sĩ quan VN ở, vẫn lâý tên Mỹ…”Dạ …nơi đây, các ông độc thân dùng để: Ăn- Ngủ- D- I….
Tác giả Kim Ngưu
Đứng (từ trái): Nhân, Chí, Hưởng, Tứ, Hổ, Thi, Ngữ, Vàng, Trí, Nhuệ, Lâm
Ngồi (từ trái): Đạo, Giới, Chương, Giàu, Quang, Xuân, So, Quang, Tỷ, Sơn, Bộ
Cuối Xuân 72, một chiếc A-37 cất cánh từ Bình Thủy thi hành phi vụ liên lạc hành quân Cần Thơ – Phan Rang – Cần Thơ, phi hành đoàn gồm có Th/Tá Khôi và Th/Tá Thi. Ðây là 2 trong 3 ông phi đoàn truởng của 3 phi đoàn A-37 sắp đóng đô tại căn cứ Phan Rang, vừa được Mỹ trao lại KQVN.
Lúc này KQVN đang đà bành trướng, hàng ngày các phi cơ UH-1, A-37, F-5 được mang sang VNCH, và phi công đi xuyên huấn từ Mỹ về cũng nhiều. Riêng pilot A-37 (ngọai trừ thuộc các PÐ 516, 524) đổ dồn về Cần Thơ hết, do đó hàng tá các ông khu trục cánh có râu ngồi chờ thời, đợi bổ nhịêm đi các PÐ tân lập. Chưa bao giờ có nhiều ông khu trục Râu tụ về một ổ như thế: từ những ông gìa tuổi lính như ông gìa Trinh, ông già Ngàn, đến ông “già trong nghề” như anh L. M. Hoan (khóa 58 Trần duy Kỷ) cũng “trình diện PД mỗi ngày, lại còn làm sĩ quan trực nữa.!!
Sĩ quan cấp tá còn bận rộn đi đi về về Bộ Tư Lệnh, Phòng đặc trách khu trục “kiếm” chỗ đi, hoặc đổi đi F5, còn sĩ quan cấp úy chúng tôi chỉ biết ngày ngày “đi hành quân tiêu diệt địch”, làm bổn phận “nguời-trai-thời-chiến”, song rồi là tới phục vụ “Tứ-Khóai-của-cuộc-đời”… thậm chí không biết Phòng đặc trách khu trục ở đâu?
Rồi một hôm, nghe tin anh Tư Thi sắp đi Phan Rang, có ai tình nguyện đi theo không?… Tôi biết anh Thi khi anh mới lên Tr/úy còn bay A-1 ở Cần Thơ. Anh xuất thân từ Thủ Ðức, và đổi sang KQ khóa 61, cùng với các anh Tr. Móm, Th. Dâm (khu trục), anh Hiêu Tiều (Hiêú Thanh Binh), anh H. V. Ðông tây lai (trực thăng)… Anh còn độc thân… Tôi thấy ở anh là một con nguời thẳng thắn, cương trực, ít nói (không kiểu cách), nhưng dễ nổi khùng… và tôi khoái anh Thi khùng nguời Ðà Lạt từ đó, và tôi tình nguyện đi Phan Rang…
Trở lại với phi vụ liên lạc Binh Thủy – Phan Rang – Binh Thủy, chiều hôm đó tôi gặp anh Khôi, khi anh vừa ra khỏi phi cơ, mặt đỏ, tóc bù sù, mồ hôi từ đầu đến chân (hai bàn tay thì đương nhiên lúc nào cũng như vừa nhúng nước), tôi hỏi: “Thế nào Phan Rang ra sao?” Anh ném vào tay tôi cái clipboard (dùng để kẹp giấy tờ, bản đồ, và buộc vào đùi pilot lúc đang bay). Cái clipboard của anh bằng plastic cứng, màu xám giờ đây méo mó không nhận ra nữa! “Giới thiệu ông cái “NÓNG” Phan Rang, nơi ông sắp ở 365 ngày một năm! Mẹ kiếp, đậu phi cơ ở parking, rồi bỏ cái clipboard trên dashboard như mọi lần, mấy tiếng sau ra phi cơ, sờ vào đâu cũng bị BỎNG, còn nóng hơn cái bàn ủi!
Rồi cũng tới ngày “khăn gói quả mướp” đi lập đơn vị mới, dẫn đầu là anh Thi, đã có giấy bổ nhiệm là Phi đoàn trưởng 534, rồi tới các anh Hưởng (cụ Tạ), Khôi, Tứ, Nhân, Chí. Ra tới nơi thì được gặp các anh Hạnh (từ Ðà nẵng), và từ Nha Trang có các anh Nghĩa Ðãi, Lê Vàng, Võ Phi Hổ, Dương Quốc Lâm
Những ngày đầu, khi nhận phần sở mới ở khu chữ U (534 ở giữa, cánh phải là 524, cánh trái sẽ thụôc về 548) những anh như anh Khôi (Huấn Luyện KÐ), anh Hạnh (Hành Quân chiến cuộc) không thụôc chỉ số PÐ. Anh T. T. Tứ cũng cùng anh em PÐ, lột trần chỉ mặc sìlíp dọn dẹp lau rửa mấy ngày trong cái nóng như thiêu như đốt. Rồi một hôm ông PÐT họp anh em lại hỏi: “Tên PÐ là gì? Lấy con vật gì dể làm huy hiệu?. Thằng sanh sau đẻ muộn trước mình 532 nó lấy mất con gấu tao thích rồi!?!” Tôi đề nghị con Trâu: nó cũng dữ dằn, lại khoẻ mạnh, cần cù và có mầu mè dân tộc. Anh Tư cườì như gãi đúng chỗ ngưá: “Rồi con Trâu!! nhưng tên gọi làm sao cho suôi tai trên tần số”… một anh khác đề nghị Kim Ngưu, rồi kể chuyện dã sử về Kim Ngưu… “Tao đồng ý PÐ534 tên là Kim Ngưu, bây giờ cần cái patch càng sớm càng tốt để tao mang về Bộ Tư Lệnh trình!. Tên tuổi PÐ534 được sanh ra từ buổi họp của mấy ông phi tiêu cởi trần mặc sìlíp bữa đó.
Ngọai trừ staff PÐ, các hoa tiêu đầu tiên trình diện PÐ, có anh Bộ từ Ðà Nẵng, anh Giàu từ 524, là đã xác định hành quân rồi, các anh Sơn Thành Ðựợc, Nhuệ Fulro, Tỷ Rừng, Quang Bịnh đựoc huấn luyện xác định hành quân gấp và đầu tháng 12/72 các phi tuần Kim Ngưu góp mặt trên vòm trời vùng 2 CT, bên cạnh Thái Dương, Thiên Lôi và Gấu Ðen. Tôi nhớ trong một phi vụ đầu tiên này, khi báo cáo trên tần số với FAC: “Kim Ngưu có mặt trên vùng”, ông pilot (114) nói: chưa nghe tên Kim Ngưu bao giờ, mục tiêu này cần chính xác… May thay ông quan sát (Ð/u Huởng cao giò 116 mới đổi ra 114) trả lời dùm: “Phi Ðòan mới, Pilot già, tao bảo đảm thả đâu trúng đó…”
Thời gian này nặng về huấn luyện. Ngoài các hoa tiêu chờ xác định HQ, thêm một lớp chừng nửa tá hoa tiêu mới ở Mỹ về, tất cả phi tuần trưởng góp sức vào huấn luỵên, sáng một quắn, chiều một quắn!! Gần một năm sau thì xác định đựợc đủ số hoa tiêu cho PÐ. Khi PĐ 548 thành lập, cả chục Kim Ngưu trở thành Ó Ðen.
Ngày “Ngưng bắn” tháng giêng 73. Khi sáng lên phi đoàn tôi nói chơi với các bạn trẻ “chính thức 12 giờ trưa hôm nay là chấm dứt đời phi công khu trục thả bomb bắn súng vậy thì các ông bay cho đã đi, mai mốt chỉ huấn luyện lia chia!!!”. Phi tuần đầu, 4 chiếc A-37, có cả CBU-55 vừa báo cáo Pyramid đã nghe các bạn L19 khắp vùng “đặt cọc” (lại nhớ ngày mùng một tết Mậu Thân trên vùng trời Vùng 4).
Pyramid ra lệnh Kim Ngưu đi Bảo Lộc. Tới Bảo Lộc, chính ông Tr/tá tỉnh truởng lên tần số FM mà năn nỉ: “đêm hôm qua có một tiểu đội cảm tử chiếm cây xăng, trên đồi đầu tỉnh và cắm cờ, lính của tôi, tới lưng chừng đồi bị bắn rát quá, không làm gì đựoc nó… nhờ Kim Ngưu nhổ hộ cây cờ!”. Tôi trả lời “thấy cây cờ ứa gan rối… nhưng bomb của tôi mà thả thì sẽ thổi bay cây xăng, nhà dân gần đó, và lính của ông luôn!! để tôi về đổi phi cơ, sẽ trở lại nhổ cây cờ…”.
“Không sao đâu! Kim Ngưu cứ thả bomb đi, chắc Kim Ngưu đã biết chiến dịch “Trưng-Cờ-Quốc-Gia-Hạ-Cờ-Cộng-Sản”, 12 giờ là hết hạn!!”…” Tôi bảo đảm sẽ nhổ cây cờ trứơc 12 giờ.” Về tới Phan Rang chúng tôi đổi phi cơ xong, trở lại Bảo Lộc, chỉ một trái 500 đầu là cờ và cây xăng bay khỏi ngọn đồi đầu tỉnh. Ong tỉnh truởng mừng như nhổ đựợc cái gai trong cổ (và chức tỉnh trưởng đựợc bảo toàn) lại lên tần số cám ơn lia chia!, xin tên Phi Hành Ðòan để cho huy chuong!!… “Huy Chương nhiếu rồi ông tỉnh ơi!, có ngon thì ông gởi cho chúng tôi cây cờ và một caisse ông-già-đi-bộ”… “. Có ngay, chuyện đó dễ mà… một lần nữa cám ơn Kim Ngưu”. Nửa tháng sau chúng tôi nhận được lá cờ đỏ sao vàng, còn lại chừng ¾, lốm đốm những lỗ cháy của miểng bomb, ai có tới thăm PĐ534, sẽ thây cờ này treo trong phòng lounge!!! Còn rượu whisky thì chẳng bao giờ tới PÐ. (Ông Tỉnh trưởng có đọc những giòng này, thì nhớ là ông vẫn còn nợ KN một caisse whisky!!”)… Sau khi làm việc xong ở Bảo Lộc, chúng tôi nhận chỉ thị đi thẳng xuống Phan Thiết “đang đụng độ nặng”, trên đường hướng Phan Thiết, nhìn xuống rừng xanh bát ngát, lâu lâu lại thấy một cờ Ðỏ-sao-vàng ứa gan…”. Ba, Bốn xuống xịt cho nó một bó rocket, đi”
Ngày hôm đó, cho đến tối mịt từng phi tuần nối đuôi nhau lấy huớng Phan Thiêt, rút cuộc chẳng có Ngưng chiến mẹ gì cả… và như nguời Mỹ nói: the rest is history!!
Anh Thi, làm Phi Ðoàn Trưởng 534 từ những ngày đầu cho đến lúc cả đàn gẫy cánh, anh lên Tr/tá và đang còn lên nữa! nhưng công lao lớn nhất và phần thưởng lớn nhất (anh cũng tâm tình với tôi mấy tháng truớc khi anh chết) là anh được cơ hội làm con chim đầu đàn một gia đình khu trục với toàn sĩ quan phi công khu trục trẻ mới gia nhập gia đình lần đầu, học đuợc CÁÍ GƯƠNG tốt của nguời khu trục: CƯƠNG-TRỰC, THẲNG-THẮN, CÔNG-BÌNH, NGHÈO MÀ TRONG SẠCH…. Kết quả là không khí phi đoàn lúc nào cũng VUI và HĂNG-SAY, KHÔNG GHEN-TỴ, KHÔNG BẤT-MÃN.
Cứ tuởng một con nguời như anh: KHÔNG NỔI, nhưng đến khi anh chết, tôi bay xuống Dallas làm đám tang cho anh, và kêu gọi anh em đóng góp tiền bạc, vì một minh tôi chịu không nổi… Tôi đã nhận đuợc nhiều ngân phiếu và vài chữ kèm theo của anh em khu trục (Cần Thơ, Phan Rang) đã đành, rồi Trực Thăng, L19, Không Quân… Lạ nhất có cả Lục Quân và dân chính với đôi lời quen biết ỡ dâu, mến phục ra sao!!. Và từ dó tôi biết anh cũng NỔI lắm!! “hữu xạ tự nhiên hương”!! Chỉ tiếc là người đời chỉ appreciate khi anh chết rồi… nhưng chắc anh cũng chẳng màng ba cài lẻ tẻ…
Cá nhân tôi (đã phuc vụ 3 PÐ khu trục và dưới quyền chỉ huy của nhiều “trào”), giờ đây ở Mỹ đã gần 30 năm, có cơ hội gặp lại anh em 534 cũ, nói chuyện về Phi Ðòan xưa, và nguời anh cả, đều đồng ý TƯ THI LÀ SỐ MỘT.
Kim-Ngưu 04.
*CHADGAM, nghe có vẻ Tây-Tàu… Thật là chữ tắt của xứ Chó Ăn Ðá Gà Ăn Muối. Cũng như cư xá sĩ quan độc thân của Phan Rang có tên là cư xá ANDI, khi các quan to sung dài của B-T-L-KQ. di “kinh lý”, tra hỏi: “Tại sao KQVN đã lấy lại căn cứ của Mỹ, mà cư xá sĩ quan VN ở, vẫn lâý tên Mỹ…”Dạ …nơi đây, các ông độc thân dùng để: Ăn- Ngủ- D- I….
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Người Do Thái và Nước Mỹ" - by Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Ý Kiến Về Hai Chữ GIAO CHỈ" - Tôn Thất Tuệ / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Ý Kiến Về Hai Chữ GIAO CHỈ" - Tôn Thất Tuệ / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm Nhà tiên tri của Việt tộc" - Trần Văn Giang (ghi lại)
- "Giao Chỉ hay Giao Châu?" - Hồ Bạch Thảo - Trần Văn Giang (ghi lại)
P. Ð. 534 và Tư Thi (Trung Tá Nguyễn Văn Thi) – Kỷ niệm những ngày đầu ở xứ CHADGAM
Lúc này KQVN đang đà bành trướng, hàng ngày các phi cơ UH-1, A-37, F-5 được mang sang VNCH, và phi công đi xuyên huấn từ Mỹ về cũng nhiều. Riêng pilot A-37 (ngọai trừ thuộc các PÐ 516, 524) đổ dồn về Cần Thơ hết
Tác giả Kim Ngưu
Đứng (từ trái): Nhân, Chí, Hưởng, Tứ, Hổ, Thi, Ngữ, Vàng, Trí, Nhuệ, Lâm
Ngồi (từ trái): Đạo, Giới, Chương, Giàu, Quang, Xuân, So, Quang, Tỷ, Sơn, Bộ
Cuối Xuân 72, một chiếc A-37 cất cánh từ Bình Thủy thi hành phi vụ liên lạc hành quân Cần Thơ – Phan Rang – Cần Thơ, phi hành đoàn gồm có Th/Tá Khôi và Th/Tá Thi. Ðây là 2 trong 3 ông phi đoàn truởng của 3 phi đoàn A-37 sắp đóng đô tại căn cứ Phan Rang, vừa được Mỹ trao lại KQVN.
Lúc này KQVN đang đà bành trướng, hàng ngày các phi cơ UH-1, A-37, F-5 được mang sang VNCH, và phi công đi xuyên huấn từ Mỹ về cũng nhiều. Riêng pilot A-37 (ngọai trừ thuộc các PÐ 516, 524) đổ dồn về Cần Thơ hết, do đó hàng tá các ông khu trục cánh có râu ngồi chờ thời, đợi bổ nhịêm đi các PÐ tân lập. Chưa bao giờ có nhiều ông khu trục Râu tụ về một ổ như thế: từ những ông gìa tuổi lính như ông gìa Trinh, ông già Ngàn, đến ông “già trong nghề” như anh L. M. Hoan (khóa 58 Trần duy Kỷ) cũng “trình diện PД mỗi ngày, lại còn làm sĩ quan trực nữa.!!
Sĩ quan cấp tá còn bận rộn đi đi về về Bộ Tư Lệnh, Phòng đặc trách khu trục “kiếm” chỗ đi, hoặc đổi đi F5, còn sĩ quan cấp úy chúng tôi chỉ biết ngày ngày “đi hành quân tiêu diệt địch”, làm bổn phận “nguời-trai-thời-chiến”, song rồi là tới phục vụ “Tứ-Khóai-của-cuộc-đời”… thậm chí không biết Phòng đặc trách khu trục ở đâu?
Rồi một hôm, nghe tin anh Tư Thi sắp đi Phan Rang, có ai tình nguyện đi theo không?… Tôi biết anh Thi khi anh mới lên Tr/úy còn bay A-1 ở Cần Thơ. Anh xuất thân từ Thủ Ðức, và đổi sang KQ khóa 61, cùng với các anh Tr. Móm, Th. Dâm (khu trục), anh Hiêu Tiều (Hiêú Thanh Binh), anh H. V. Ðông tây lai (trực thăng)… Anh còn độc thân… Tôi thấy ở anh là một con nguời thẳng thắn, cương trực, ít nói (không kiểu cách), nhưng dễ nổi khùng… và tôi khoái anh Thi khùng nguời Ðà Lạt từ đó, và tôi tình nguyện đi Phan Rang…
Trở lại với phi vụ liên lạc Binh Thủy – Phan Rang – Binh Thủy, chiều hôm đó tôi gặp anh Khôi, khi anh vừa ra khỏi phi cơ, mặt đỏ, tóc bù sù, mồ hôi từ đầu đến chân (hai bàn tay thì đương nhiên lúc nào cũng như vừa nhúng nước), tôi hỏi: “Thế nào Phan Rang ra sao?” Anh ném vào tay tôi cái clipboard (dùng để kẹp giấy tờ, bản đồ, và buộc vào đùi pilot lúc đang bay). Cái clipboard của anh bằng plastic cứng, màu xám giờ đây méo mó không nhận ra nữa! “Giới thiệu ông cái “NÓNG” Phan Rang, nơi ông sắp ở 365 ngày một năm! Mẹ kiếp, đậu phi cơ ở parking, rồi bỏ cái clipboard trên dashboard như mọi lần, mấy tiếng sau ra phi cơ, sờ vào đâu cũng bị BỎNG, còn nóng hơn cái bàn ủi!
Rồi cũng tới ngày “khăn gói quả mướp” đi lập đơn vị mới, dẫn đầu là anh Thi, đã có giấy bổ nhiệm là Phi đoàn trưởng 534, rồi tới các anh Hưởng (cụ Tạ), Khôi, Tứ, Nhân, Chí. Ra tới nơi thì được gặp các anh Hạnh (từ Ðà nẵng), và từ Nha Trang có các anh Nghĩa Ðãi, Lê Vàng, Võ Phi Hổ, Dương Quốc Lâm
Những ngày đầu, khi nhận phần sở mới ở khu chữ U (534 ở giữa, cánh phải là 524, cánh trái sẽ thụôc về 548) những anh như anh Khôi (Huấn Luyện KÐ), anh Hạnh (Hành Quân chiến cuộc) không thụôc chỉ số PÐ. Anh T. T. Tứ cũng cùng anh em PÐ, lột trần chỉ mặc sìlíp dọn dẹp lau rửa mấy ngày trong cái nóng như thiêu như đốt. Rồi một hôm ông PÐT họp anh em lại hỏi: “Tên PÐ là gì? Lấy con vật gì dể làm huy hiệu?. Thằng sanh sau đẻ muộn trước mình 532 nó lấy mất con gấu tao thích rồi!?!” Tôi đề nghị con Trâu: nó cũng dữ dằn, lại khoẻ mạnh, cần cù và có mầu mè dân tộc. Anh Tư cườì như gãi đúng chỗ ngưá: “Rồi con Trâu!! nhưng tên gọi làm sao cho suôi tai trên tần số”… một anh khác đề nghị Kim Ngưu, rồi kể chuyện dã sử về Kim Ngưu… “Tao đồng ý PÐ534 tên là Kim Ngưu, bây giờ cần cái patch càng sớm càng tốt để tao mang về Bộ Tư Lệnh trình!. Tên tuổi PÐ534 được sanh ra từ buổi họp của mấy ông phi tiêu cởi trần mặc sìlíp bữa đó.
Ngọai trừ staff PÐ, các hoa tiêu đầu tiên trình diện PÐ, có anh Bộ từ Ðà Nẵng, anh Giàu từ 524, là đã xác định hành quân rồi, các anh Sơn Thành Ðựợc, Nhuệ Fulro, Tỷ Rừng, Quang Bịnh đựoc huấn luyện xác định hành quân gấp và đầu tháng 12/72 các phi tuần Kim Ngưu góp mặt trên vòm trời vùng 2 CT, bên cạnh Thái Dương, Thiên Lôi và Gấu Ðen. Tôi nhớ trong một phi vụ đầu tiên này, khi báo cáo trên tần số với FAC: “Kim Ngưu có mặt trên vùng”, ông pilot (114) nói: chưa nghe tên Kim Ngưu bao giờ, mục tiêu này cần chính xác… May thay ông quan sát (Ð/u Huởng cao giò 116 mới đổi ra 114) trả lời dùm: “Phi Ðòan mới, Pilot già, tao bảo đảm thả đâu trúng đó…”
Thời gian này nặng về huấn luyện. Ngoài các hoa tiêu chờ xác định HQ, thêm một lớp chừng nửa tá hoa tiêu mới ở Mỹ về, tất cả phi tuần trưởng góp sức vào huấn luỵên, sáng một quắn, chiều một quắn!! Gần một năm sau thì xác định đựợc đủ số hoa tiêu cho PÐ. Khi PĐ 548 thành lập, cả chục Kim Ngưu trở thành Ó Ðen.
Ngày “Ngưng bắn” tháng giêng 73. Khi sáng lên phi đoàn tôi nói chơi với các bạn trẻ “chính thức 12 giờ trưa hôm nay là chấm dứt đời phi công khu trục thả bomb bắn súng vậy thì các ông bay cho đã đi, mai mốt chỉ huấn luyện lia chia!!!”. Phi tuần đầu, 4 chiếc A-37, có cả CBU-55 vừa báo cáo Pyramid đã nghe các bạn L19 khắp vùng “đặt cọc” (lại nhớ ngày mùng một tết Mậu Thân trên vùng trời Vùng 4).
Pyramid ra lệnh Kim Ngưu đi Bảo Lộc. Tới Bảo Lộc, chính ông Tr/tá tỉnh truởng lên tần số FM mà năn nỉ: “đêm hôm qua có một tiểu đội cảm tử chiếm cây xăng, trên đồi đầu tỉnh và cắm cờ, lính của tôi, tới lưng chừng đồi bị bắn rát quá, không làm gì đựoc nó… nhờ Kim Ngưu nhổ hộ cây cờ!”. Tôi trả lời “thấy cây cờ ứa gan rối… nhưng bomb của tôi mà thả thì sẽ thổi bay cây xăng, nhà dân gần đó, và lính của ông luôn!! để tôi về đổi phi cơ, sẽ trở lại nhổ cây cờ…”.
“Không sao đâu! Kim Ngưu cứ thả bomb đi, chắc Kim Ngưu đã biết chiến dịch “Trưng-Cờ-Quốc-Gia-Hạ-Cờ-Cộng-Sản”, 12 giờ là hết hạn!!”…” Tôi bảo đảm sẽ nhổ cây cờ trứơc 12 giờ.” Về tới Phan Rang chúng tôi đổi phi cơ xong, trở lại Bảo Lộc, chỉ một trái 500 đầu là cờ và cây xăng bay khỏi ngọn đồi đầu tỉnh. Ong tỉnh truởng mừng như nhổ đựợc cái gai trong cổ (và chức tỉnh trưởng đựợc bảo toàn) lại lên tần số cám ơn lia chia!, xin tên Phi Hành Ðòan để cho huy chuong!!… “Huy Chương nhiếu rồi ông tỉnh ơi!, có ngon thì ông gởi cho chúng tôi cây cờ và một caisse ông-già-đi-bộ”… “. Có ngay, chuyện đó dễ mà… một lần nữa cám ơn Kim Ngưu”. Nửa tháng sau chúng tôi nhận được lá cờ đỏ sao vàng, còn lại chừng ¾, lốm đốm những lỗ cháy của miểng bomb, ai có tới thăm PĐ534, sẽ thây cờ này treo trong phòng lounge!!! Còn rượu whisky thì chẳng bao giờ tới PÐ. (Ông Tỉnh trưởng có đọc những giòng này, thì nhớ là ông vẫn còn nợ KN một caisse whisky!!”)… Sau khi làm việc xong ở Bảo Lộc, chúng tôi nhận chỉ thị đi thẳng xuống Phan Thiết “đang đụng độ nặng”, trên đường hướng Phan Thiết, nhìn xuống rừng xanh bát ngát, lâu lâu lại thấy một cờ Ðỏ-sao-vàng ứa gan…”. Ba, Bốn xuống xịt cho nó một bó rocket, đi”
Ngày hôm đó, cho đến tối mịt từng phi tuần nối đuôi nhau lấy huớng Phan Thiêt, rút cuộc chẳng có Ngưng chiến mẹ gì cả… và như nguời Mỹ nói: the rest is history!!
Anh Thi, làm Phi Ðoàn Trưởng 534 từ những ngày đầu cho đến lúc cả đàn gẫy cánh, anh lên Tr/tá và đang còn lên nữa! nhưng công lao lớn nhất và phần thưởng lớn nhất (anh cũng tâm tình với tôi mấy tháng truớc khi anh chết) là anh được cơ hội làm con chim đầu đàn một gia đình khu trục với toàn sĩ quan phi công khu trục trẻ mới gia nhập gia đình lần đầu, học đuợc CÁÍ GƯƠNG tốt của nguời khu trục: CƯƠNG-TRỰC, THẲNG-THẮN, CÔNG-BÌNH, NGHÈO MÀ TRONG SẠCH…. Kết quả là không khí phi đoàn lúc nào cũng VUI và HĂNG-SAY, KHÔNG GHEN-TỴ, KHÔNG BẤT-MÃN.
Cứ tuởng một con nguời như anh: KHÔNG NỔI, nhưng đến khi anh chết, tôi bay xuống Dallas làm đám tang cho anh, và kêu gọi anh em đóng góp tiền bạc, vì một minh tôi chịu không nổi… Tôi đã nhận đuợc nhiều ngân phiếu và vài chữ kèm theo của anh em khu trục (Cần Thơ, Phan Rang) đã đành, rồi Trực Thăng, L19, Không Quân… Lạ nhất có cả Lục Quân và dân chính với đôi lời quen biết ỡ dâu, mến phục ra sao!!. Và từ dó tôi biết anh cũng NỔI lắm!! “hữu xạ tự nhiên hương”!! Chỉ tiếc là người đời chỉ appreciate khi anh chết rồi… nhưng chắc anh cũng chẳng màng ba cài lẻ tẻ…
Cá nhân tôi (đã phuc vụ 3 PÐ khu trục và dưới quyền chỉ huy của nhiều “trào”), giờ đây ở Mỹ đã gần 30 năm, có cơ hội gặp lại anh em 534 cũ, nói chuyện về Phi Ðòan xưa, và nguời anh cả, đều đồng ý TƯ THI LÀ SỐ MỘT.
Kim-Ngưu 04.
*CHADGAM, nghe có vẻ Tây-Tàu… Thật là chữ tắt của xứ Chó Ăn Ðá Gà Ăn Muối. Cũng như cư xá sĩ quan độc thân của Phan Rang có tên là cư xá ANDI, khi các quan to sung dài của B-T-L-KQ. di “kinh lý”, tra hỏi: “Tại sao KQVN đã lấy lại căn cứ của Mỹ, mà cư xá sĩ quan VN ở, vẫn lâý tên Mỹ…”Dạ …nơi đây, các ông độc thân dùng để: Ăn- Ngủ- D- I….