Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
RANH NHÂN - Việt Nhân
(HNPĐ) Trong các tấm ảnh của Hồ, tấm ảnh đen trắng này cặp mắt sao giống quá của loài sói, cặp mắt sắc của sói lúc nhìn con mồi, nhiều người nhìn tấm ảnh này nói rằng thấy được cái hung ác của Hồ - Ta không thấy nó được báo chí trong nước dùng đến phải chăng vì lý do đó? Hầu hết ảnh của Hồ treo nơi công cộng, kể cả người dân được lệnh treo trong nhà, là tấm ảnh đã được vẽ lại, theo đó Hồ có được cặp mắt hiền hơn, khuôn mặt đầy hơn, để gọi là có nét của một cha già dân tộc(?!). Con người cộng sản là vậy, chỉ với một tấm ảnh mà còn thế, nên chuyện nói về nhân vật HCM của vẹm chẳng có cái gì là đúng thực cả, tất cả chỉ là lừa dối, bịp bợm, chuyện chúng làm chỉ là do đường lối, chuyện chúng nói chỉ là nhằm tuyên truyền.
Cứ thế theo yêu cầu chính trị mà chúng vung tay đổi trắng thành đen! Điều cũng dễ hiểu thôi, đằng sau bức màn sắt của chế độ cộng sản khát máu, thì chúng làm gì mà chẳng được, cánh cổng nhà tù và họng súng AK dành sẵn cho những ai dám nói điều trái ngược lời chúng. Và một thực tế phải công nhận, một phần ba thế kỷ bần cùng hóa và ngu dân miền Bắc, chúng cũng có được không ít kẻ do chế độ đãi ngộ, mà thành tay sai nhiệt tình tung hô cho điều gian trá, còn người dân cho tới nay số đông vẫn mù thông tin, nên chưa tiếp cận được sự thật. Họ dễ dàng tin vào những gì nhà nước nói, theo lối lập đi lập lại, vả cuộc sống dưới chế độ xã nghĩa cái đói ăn, cái rách mặc, khiến họ trở nên quay quắt vì cuộc sống, không còn đâu thời gian để tâm trí vào chuyện khác.
Nhưng chuyện dối gian sẽ cũng có lúc vô tình mà lộ, dân ta vẫn nói cây kim dấu lâu ngày trong bọc cũng có lúc lòi ra, và cũng không phải tất cả người dân đều là cừu non, nên lắm lúc cái trí trá của đảng và nhà nước đã trở nên trò cười cho thiên hạ. Trong câu chuyện ăn mày xác chết, mỗ tôi đã có xin thưa vào ngay những năm 1980, ngày chúng tôi còn trong tù chuyện xác Hồ thối vữa, tù cũng đã được nghe, và có cả tin thay vào đấy là cái hình nộm bằng sáp. Đến năm 1990 nhân lễ kỷ niệm trăm năm ngày sinh của Hồ, cái ồn ào là xác Hồ ở Ba Đình đã không chứng minh được nhân thân Hồ, mà cuộc vận động của bọn xã nghĩa với Unessco để vinh danh Hồ là Danh nhân văn hóa thế giới đã thất bại.
Ngay ngày sinh của Hồ đã có nhiều điều không thật, lúc đó Unessco cũng đã nghe ra, ngày sinh 19/05/1890 của Hồ cũng chỉ là chuyện bịa vì lý do chính trị, là ngày treo cờ đón tiếp cao ủy Pháp tại Đông Dương, đô đốc D’Argenlieu. Ngoài ra ngay chính Hồ đã từng khai khi làm đơn xin vào học Trường Thuộc Địa Paris (Pháp) năm 1911, khai tên là Nguyễn Tất Thành sinh năm 1892, và ngay cả lúc nhập hội Tam Điểm Paris năm 1922, lấy tên Nguyễn Ái Quấc sinh ngày 15-2-1895. Vì vậy dư luận không lấy làm lạ khi có tin nhà nước xã nghĩa từ chối cung cấp dấu tay xác ướp tại Ba Đình cho Unessco, để so sánh dấu tay của Nguyễn Ái Quốc trong hồ sơ của Sở Liêm Phóng Pháp, đụng đâu là gặp mê hồn trận đó không thể xác nhận được Hồ là ai, nhất là thiếu chứng cớ xác nḥân Hồ Chí Minh là Nguyễn Ái Quốc
Chuyện dựng nên những mù mờ sương khói để thần tượng Hồ, khách quan cho thấy cái gian trá đó lợi bất cập hại, tạo ngay cái nghi ngờ cho bất cứ ai muốn tìm hiểu về Hồ, và thấy rằng không có gì là thật nơi Hồ. Nói chuyện với Unessco, đâu có dễ bịp như là nói chuyện với dân xứ Pắc Bó nên phía vẹm thua, nhưng bọn chúng tin là người dân sống trong cái hũ nút xã nghĩa thì biết quái gì chuyên Unessco ở bên Tây, nên khẩu hiệu, pa nô vẫn rợp trời rằng Hồ đã được gọi là danh nhân văn hóa thế giới (?!) Thậm chí có cả lần chúng cho Hồ làm doanh nhân văn hóa thế giới, chưa bao giờ là Danh nhân Văn Hóa Thế Giới như vẹm tuyên truyền, thì thôi đành vậy, Hồ làm doanh nhân... buôn bán máu xương dân Việt.
Cái tẽn tò trong chuyện vẹm xin vinh danh Hồ từ đó đến nay đã hơn hai mươi năm, những ai thân đã thoát cũi xổ lồng, quá dễ để biết sự thật, nhưng còn người dân trong nước, chúng ta vẫn thấy mỗi lần lễ lạc thằng bợm xã nghĩa, vẫn đều đặn giở trò bịp người dân mù thông tin. Nhưng thôi nhé! Hết bịp được nữa rồi nhé, một bài báo chính thống nhà nước xã nghĩa đã thừa nhận HCM không phải danh nhân văn hóa thế giới qua bản tin: (Chinhphu.vn) – Đại thi hào Nguyễn Du vừa chính thức được UNESCO vinh danh là “Danh nhân văn hóa thế giới”. Nội dung bản tin cho biết tại kỳ họp Đại hội đồng lần thứ 37 tại Paris (Pháp), Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của LHQ (UNESCO) đặc biệt đánh giá cao Hồ sơ về đại thi hào Nguyễn Du vì tầm ảnh hưởng của ông trong lịch sử văn hóa Việt Nam và cả khu vực.
Điều thú vị của bản tin là câu “Như vậy cho đến nay, Việt Nam đã có 2 Danh nhân Văn hóa thế giới là Nguyễn Trãi và Nguyễn Du”, bản tin điện tử sau đó đã bị lấy xuống ngay, nhưng trên báo giấy vẫn còn, chắc chưa thu hồi kịp như trên tờ Thanh Niên ra ngày 14/11/2013. Thế là thiên hạ ồn lên đặt câu hỏi, tại sao chỉ có hai mà không là ba nếu tính cả Hồ, vậy cái danh nhân văn hóa thế giới của Hồ, mà bọn cộng đảng thổ tả An Nam luôn đánh bóng, đã bị chó tha mất rồi sao mà không thấy cộng vào? Bảo đảm đây không thể là cái quên vô tình, thấy cũng tội cho cái anh viết bản tin, cộng xạo thêm Hồ vô cho thành con số ba như nhà nước tuyên truyền, hay làm lơ dẹp Hồ qua một bên chỉ còn hai, thì đằng nào cũng tiêu, dám bây giờ anh viết báo đang phải nhá sắn khô ở một trại cải tạo nào đó.
Để kết câu chuyện hôm nay, chuyện Hồ là chuyện đại bịp, qua chuyện Hồ người dân trong nước đã biết mình bị lừa, liệu có còn những kẻ thích vinh danh thêm một Võ Nguyên Giáp để đi chung xuồng. Nếu muốn nhục thêm, cứ hãy tự sướng như chuyện Hồ mà tự vinh danh đi, bản thân VNG chỉ có mỗi chuyện cai đẻ là Giáp tự làm một mình với các bà, còn các trận đánh vùng biên giới Việt Bắc (50-54), nếu muốn giành công của Trần Canh, Mai gia Sanh, Đặng dật Phàm, La quí Ba, Vi quốc Thanh, e khó.
Việt Nhân (HNPĐ)
Lính Dù Minh họa & Post
RANH NHÂN - Việt Nhân
(HNPĐ) Trong các tấm ảnh của Hồ, tấm ảnh đen trắng này cặp mắt sao giống quá của loài sói, cặp mắt sắc của sói lúc nhìn con mồi, nhiều người nhìn tấm ảnh này nói rằng thấy được cái hung ác của Hồ - Ta không thấy nó được báo chí trong nước dùng đến phải chăng vì lý do đó? Hầu hết ảnh của Hồ treo nơi công cộng, kể cả người dân được lệnh treo trong nhà, là tấm ảnh đã được vẽ lại, theo đó Hồ có được cặp mắt hiền hơn, khuôn mặt đầy hơn, để gọi là có nét của một cha già dân tộc(?!). Con người cộng sản là vậy, chỉ với một tấm ảnh mà còn thế, nên chuyện nói về nhân vật HCM của vẹm chẳng có cái gì là đúng thực cả, tất cả chỉ là lừa dối, bịp bợm, chuyện chúng làm chỉ là do đường lối, chuyện chúng nói chỉ là nhằm tuyên truyền.
Cứ thế theo yêu cầu chính trị mà chúng vung tay đổi trắng thành đen! Điều cũng dễ hiểu thôi, đằng sau bức màn sắt của chế độ cộng sản khát máu, thì chúng làm gì mà chẳng được, cánh cổng nhà tù và họng súng AK dành sẵn cho những ai dám nói điều trái ngược lời chúng. Và một thực tế phải công nhận, một phần ba thế kỷ bần cùng hóa và ngu dân miền Bắc, chúng cũng có được không ít kẻ do chế độ đãi ngộ, mà thành tay sai nhiệt tình tung hô cho điều gian trá, còn người dân cho tới nay số đông vẫn mù thông tin, nên chưa tiếp cận được sự thật. Họ dễ dàng tin vào những gì nhà nước nói, theo lối lập đi lập lại, vả cuộc sống dưới chế độ xã nghĩa cái đói ăn, cái rách mặc, khiến họ trở nên quay quắt vì cuộc sống, không còn đâu thời gian để tâm trí vào chuyện khác.
Nhưng chuyện dối gian sẽ cũng có lúc vô tình mà lộ, dân ta vẫn nói cây kim dấu lâu ngày trong bọc cũng có lúc lòi ra, và cũng không phải tất cả người dân đều là cừu non, nên lắm lúc cái trí trá của đảng và nhà nước đã trở nên trò cười cho thiên hạ. Trong câu chuyện ăn mày xác chết, mỗ tôi đã có xin thưa vào ngay những năm 1980, ngày chúng tôi còn trong tù chuyện xác Hồ thối vữa, tù cũng đã được nghe, và có cả tin thay vào đấy là cái hình nộm bằng sáp. Đến năm 1990 nhân lễ kỷ niệm trăm năm ngày sinh của Hồ, cái ồn ào là xác Hồ ở Ba Đình đã không chứng minh được nhân thân Hồ, mà cuộc vận động của bọn xã nghĩa với Unessco để vinh danh Hồ là Danh nhân văn hóa thế giới đã thất bại.
Ngay ngày sinh của Hồ đã có nhiều điều không thật, lúc đó Unessco cũng đã nghe ra, ngày sinh 19/05/1890 của Hồ cũng chỉ là chuyện bịa vì lý do chính trị, là ngày treo cờ đón tiếp cao ủy Pháp tại Đông Dương, đô đốc D’Argenlieu. Ngoài ra ngay chính Hồ đã từng khai khi làm đơn xin vào học Trường Thuộc Địa Paris (Pháp) năm 1911, khai tên là Nguyễn Tất Thành sinh năm 1892, và ngay cả lúc nhập hội Tam Điểm Paris năm 1922, lấy tên Nguyễn Ái Quấc sinh ngày 15-2-1895. Vì vậy dư luận không lấy làm lạ khi có tin nhà nước xã nghĩa từ chối cung cấp dấu tay xác ướp tại Ba Đình cho Unessco, để so sánh dấu tay của Nguyễn Ái Quốc trong hồ sơ của Sở Liêm Phóng Pháp, đụng đâu là gặp mê hồn trận đó không thể xác nhận được Hồ là ai, nhất là thiếu chứng cớ xác nḥân Hồ Chí Minh là Nguyễn Ái Quốc
Chuyện dựng nên những mù mờ sương khói để thần tượng Hồ, khách quan cho thấy cái gian trá đó lợi bất cập hại, tạo ngay cái nghi ngờ cho bất cứ ai muốn tìm hiểu về Hồ, và thấy rằng không có gì là thật nơi Hồ. Nói chuyện với Unessco, đâu có dễ bịp như là nói chuyện với dân xứ Pắc Bó nên phía vẹm thua, nhưng bọn chúng tin là người dân sống trong cái hũ nút xã nghĩa thì biết quái gì chuyên Unessco ở bên Tây, nên khẩu hiệu, pa nô vẫn rợp trời rằng Hồ đã được gọi là danh nhân văn hóa thế giới (?!) Thậm chí có cả lần chúng cho Hồ làm doanh nhân văn hóa thế giới, chưa bao giờ là Danh nhân Văn Hóa Thế Giới như vẹm tuyên truyền, thì thôi đành vậy, Hồ làm doanh nhân... buôn bán máu xương dân Việt.
Cái tẽn tò trong chuyện vẹm xin vinh danh Hồ từ đó đến nay đã hơn hai mươi năm, những ai thân đã thoát cũi xổ lồng, quá dễ để biết sự thật, nhưng còn người dân trong nước, chúng ta vẫn thấy mỗi lần lễ lạc thằng bợm xã nghĩa, vẫn đều đặn giở trò bịp người dân mù thông tin. Nhưng thôi nhé! Hết bịp được nữa rồi nhé, một bài báo chính thống nhà nước xã nghĩa đã thừa nhận HCM không phải danh nhân văn hóa thế giới qua bản tin: (Chinhphu.vn) – Đại thi hào Nguyễn Du vừa chính thức được UNESCO vinh danh là “Danh nhân văn hóa thế giới”. Nội dung bản tin cho biết tại kỳ họp Đại hội đồng lần thứ 37 tại Paris (Pháp), Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của LHQ (UNESCO) đặc biệt đánh giá cao Hồ sơ về đại thi hào Nguyễn Du vì tầm ảnh hưởng của ông trong lịch sử văn hóa Việt Nam và cả khu vực.
Điều thú vị của bản tin là câu “Như vậy cho đến nay, Việt Nam đã có 2 Danh nhân Văn hóa thế giới là Nguyễn Trãi và Nguyễn Du”, bản tin điện tử sau đó đã bị lấy xuống ngay, nhưng trên báo giấy vẫn còn, chắc chưa thu hồi kịp như trên tờ Thanh Niên ra ngày 14/11/2013. Thế là thiên hạ ồn lên đặt câu hỏi, tại sao chỉ có hai mà không là ba nếu tính cả Hồ, vậy cái danh nhân văn hóa thế giới của Hồ, mà bọn cộng đảng thổ tả An Nam luôn đánh bóng, đã bị chó tha mất rồi sao mà không thấy cộng vào? Bảo đảm đây không thể là cái quên vô tình, thấy cũng tội cho cái anh viết bản tin, cộng xạo thêm Hồ vô cho thành con số ba như nhà nước tuyên truyền, hay làm lơ dẹp Hồ qua một bên chỉ còn hai, thì đằng nào cũng tiêu, dám bây giờ anh viết báo đang phải nhá sắn khô ở một trại cải tạo nào đó.
Để kết câu chuyện hôm nay, chuyện Hồ là chuyện đại bịp, qua chuyện Hồ người dân trong nước đã biết mình bị lừa, liệu có còn những kẻ thích vinh danh thêm một Võ Nguyên Giáp để đi chung xuồng. Nếu muốn nhục thêm, cứ hãy tự sướng như chuyện Hồ mà tự vinh danh đi, bản thân VNG chỉ có mỗi chuyện cai đẻ là Giáp tự làm một mình với các bà, còn các trận đánh vùng biên giới Việt Bắc (50-54), nếu muốn giành công của Trần Canh, Mai gia Sanh, Đặng dật Phàm, La quí Ba, Vi quốc Thanh, e khó.
Việt Nhân (HNPĐ)
Lính Dù Minh họa & Post