Văn Học & Nghệ Thuật
SẦU CHÔN PHIỀN MUỘN - CAO MỴ NHÂN

SẦU CHÔN PHIỀN MUỘN - CAO MỴ
NHÂN
Thôi em, đất nước đã buồn
Tay kê làm gối đầu mòn tháng năm
Anh từng thao thức tủi thân
Mỗi khi tưởng nhớ gió trăng quê nhà
Đêm qua khắc khoải sơn hà
Trắng canh khổ lụy, sót sa tình người
Em về sông núi mù khơi
Có nghe chiến cuộc bên trời nổi trôi
Người đi hoài bão đầy vơi
Hẹn nhau quang phục vãn hồi đấu tranh
Bốn phương tri kỷ mong manh
Sầu chôn phiền muộn, nhưng anh vẫn chờ
Thôi em, thanh thản hồn mơ
Anh đang chép lại ý thơ thủa nào
Người xưa thường nhắc công hầu
Bốn mươi năm đợi tuyến đầu khai quân...
CAO MỴ
NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Sài Gòn niềm nhớ không nguôi - Nguyễn Duy Phước
- Xuân Tóc Quăn" - by Sơn Trung / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Tết , kể chuyện “ Ma” trong “ Văn Thi Sĩ Tiền Chiến” của Nguyễn Vỹ - Trần Thế Kỷ
- "Mười Cái Chết Oan Khiên Của Văn Nghệ Sĩ Miền Nam" - by Phạm Văn Duyệt / Trần Văn Giang (ghi lại).
- “Nửa hồn thương đau” - by Trần Văn Giang.
SẦU CHÔN PHIỀN MUỘN - CAO MỴ NHÂN

SẦU CHÔN PHIỀN MUỘN - CAO MỴ
NHÂN
Thôi em, đất nước đã buồn
Tay kê làm gối đầu mòn tháng năm
Anh từng thao thức tủi thân
Mỗi khi tưởng nhớ gió trăng quê nhà
Đêm qua khắc khoải sơn hà
Trắng canh khổ lụy, sót sa tình người
Em về sông núi mù khơi
Có nghe chiến cuộc bên trời nổi trôi
Người đi hoài bão đầy vơi
Hẹn nhau quang phục vãn hồi đấu tranh
Bốn phương tri kỷ mong manh
Sầu chôn phiền muộn, nhưng anh vẫn chờ
Thôi em, thanh thản hồn mơ
Anh đang chép lại ý thơ thủa nào
Người xưa thường nhắc công hầu
Bốn mươi năm đợi tuyến đầu khai quân...
CAO MỴ
NHÂN (HNPD)