Để có được cảnh sex đồng tính dài 5 phút trên màn ảnh, đạo diễn phim "Blue is the Warmest Colour" ép hai nữ diễn viên chính làm việc trong 10 ngày.
Bộ phim dài gần 3 giờ mô tả thế giới đồng tính nữ "Blue is the Warmest Colour" (Xanh là màu ấm nhất) lẽ ra đã có một kết thúc vinh quang trên thảm đỏ LHP Cannes 2013, với hình ảnh hai nữ diễn viên viên chính Adèle Exarchopolous và Leá Seydoux tay trong tay ôm hôn đạo diễn Abdellatif Kechiche. Họ là những chủ nhân mới của giải Cành cọ vàng dành cho đạo diễn và diễn viên xuất sắc nhất.
Adèle Exarchopolous và Leá Seydoux trong một cảnh phim "Blue is the Warmest Colour" |
Vị đắng của vinh dự
Nhưng chỉ một tuần sau đó, những cành cọ vàng lấp lánh đầy vinh dự nhanh chóng bị nhuốm màu và vấy bẩn. Bà Julie Maroh, tác giả cuốn truyện tranh dành cho người lớn mà bộ phim dựa vào để chuyển thể câu chuyện, bất ngờ đăng đàn chỉ trích bộ phim là "lố bịch", "khiêu dâm". Bà cảm thấy hối tiếc vì đã cho phép đạo diễn toàn quyền làm theo ý mình.
Ngọn lửa chỉ trích nhanh chóng lan đi, kích nổ những ức chế của một số thành viên đoàn phim, và đỉnh điểm là cãi vã qua lại giữa đạo diễn và hai nữ diễn viên chính. Nhiều nhân viên đoàn phim lên tiếng cáo buộc đạo diễn vi phạm luật lao động và đã tạo ra bầu không khí làm phim nặng nề, nhiều trò bắt nạt và lạm dụng, khiến một số phải bỏ việc.
Nặng nề nhất có lẽ là hình ảnh những giọt nước mắt của hai nữ diễn viên chính khi kể lại với báo chí khoảng thời gian 5 tháng rưỡi kinh khủng vì vắt kiệt sức vì bộ phim, dù ban đầu họ chỉ tưởng là 2 tháng. Nổi bật là hai chi tiết về cảnh sex và bạo lực.
Exarchopolous (khoảng 18 tuổi trong lúc đóng phim) và Seydoux (chừng 25 tuổi) phải diễn lại cảnh sex mô tả lần đầu cuồng dại giữa một cô nữ sinh con gái một gia đình trung lưu ở Lille (Pháp) và một cô nghệ sĩ thuộc tầng lớp thượng lưu. Cảnh sex khiến người xem tròn mắt ngạc nhiên vì độ dài 5 phút và quá chân thật này được quay trong 10 ngày liên tục.
Seydoux cũng nói rằng cô được yêu cầu phải đánh đấm như thật và liên tục vào bạn diễn trong tiếng hò hét không dứt của đạo diễn "đánh đi, đánh lại lần nữa". Màn diễn phải quay lại nhiều lần trong cả tiếng đồng hồ.
Cả hai cùng tuyên bố trên tờ The Daily Beast rằng họ sẽ không bao giờ hợp tác lần nữa với đạo diễn Abdellatif Kechiche. Riêng về phía đạo diễn, ông cũng bày tỏ giận dữ cho rằng đây là những hành động hủy hoại cảm xúc của khán giả đến với bộ phim.
Tin rằng mình đã trao cho các diễn viên những vai diễn tốt nhất thế giới, ông nói: "Làm sao, khi bạn được yêu mến, khi bạn bước trên thảm đỏ, khi bạn nhận giải thưởng, bạn có thể nói về sự chịu đựng?". Cuối cùng, "nỗi ê chề, sự hổ thẹn" khiến ông mong muốn phim sẽ không được công chiếu.
Tippi Hedren trong phim kinh dị "The Birds" của Anfred Hitchcock. |
Giới hạn cuộc dấn thân
"Blue is the Warmest Colour" không phải là bộ phim duy nhất trong thế giới điện ảnh khiến đoàn làm phim và các diễn viên cảm thấy mình bị lạm dụng và lên tiếng bức xúc. Theo tờ Telegraph, nhà làm phim Jean-Claude Brisseau, người tuyên bố phim ảnh "nên sử dụng xúc cảm dục tính theo cùng cách mà Hitchcock dùng với nỗi sợ hãi", từng lĩnh án một năm tù treo và khoản tiền phạt 15.000 Euro vì tội quấy rối tình dục. Trong buổi thử vai cho bộ phim "Những điều bí mật" năm 2002, ông này yêu cầu các nữ diễn viên phải thủ dâm trước mặt mình.
Năm 1985, nữ diễn viên Sophie Marceau khi ấy 18 tuổi đã phản ứng với bộ phim Police của đạo diễn Maurice Pialat bằng cách từ chối tham gia quảng bá cho phim này tại LHP Venice. Trong một cảnh quay, tài tử Gerard Depardieu được cho phép dùng bàn tay to chảng tát đi tát lại vào mặt người đẹp. Sự việc khiến cả ba người liên quan cãi vã một thời gian trên mặt báo.
Các đạo diễn bậc thầy như Anfred Hitchcock, Stanley Kubrick, Francis Coppola hay David O Russell cũng được xem là thường đẩy diễn viên tới giới hạn của các cảm xúc và sự chịu đựng thể xác. Trong tác phẩm kinh điển "The Bird", bậc thầy phim kinh dị Alfred Hitchcock suýt khiến một con mắt của nữ diễn viên Tippi Hedren bị mổ trong một cảnh quay kéo dài giữa cô với lũ chim mòng biển.
Sự hi sinh của các diễn viên cho nhân vật, dưới bàn tay chỉ đạo của các đạo diễn, là một cuộc phiêu lưu mà không phải lúc nào họ cũng được đền đáp bằng kết quả xứng đáng. Ngay cả cảm nhận về sự xứng đáng cũng rất tương đối. Nhưng điều không thể phủ nhận là những cuộc dấn thân không ngừng, dù mang lại vinh quang hay cay đắng cho chính họ, thì họ cũng đã đóng góp cho thế giới điện ảnh những khoảnh khắc không thể nào quên trên màn ảnh.
Khải Trí
Song Phương chuyển