Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...

TỘI QUÁ DÂN MÌNH - Việt Nhân

(HNPĐ) Đầu tuần trong lòng dự tính sẽ thưa một câu chuyện phiếm nhẹ nhàng, để cùng quí độc giả mua vui - Không ngờ trên đường lái xe xuống phố Bolsa


(HNPĐ) Đầu tuần trong lòng dự tính sẽ thưa một câu chuyện phiếm nhẹ nhàng, để cùng quí độc giả mua vui - Không ngờ trên đường lái xe xuống phố Bolsa, được nghe một bản tin của cái đài ra dô RFA (06/02/2013), lại thêm gặp phải người quen có đôi lời không vui, mà sinh ra có câu chuyện hôm nay, câu chuyện bên quê nhà dân mình đang sống quá tội. RFA đưa tin nói chính quyền nhà nước xã nghĩa trong chuyện thu hồi đất, vì không thuyết phục được dân là bà Phạm Thị Đạt ở thôn Bà Gò, xã Nghĩa Phương, huyện Lục Nam, tỉnh Bắc Giang, bèn tháo nước nhấn chìm nhà của bà.

Nghe chuyện thấy trên thế gian này, các cái đầu óc đỉnh cao xứ An Nam xã nghĩa hành động trên cả mức ta nghĩ đến, hiện bây giờ toàn bộ nhà và đất ngập hết, chẳng còn gì ngoài cái chuồng gà chơ vơ trên gò đất cao. Đuổi nhà cướp đất mà nghĩ ra được chuyện nhờ thủy thần giúp một tay, đáng được vái mũ chào, ra dô nói giữa cái mênh mông chỉ toàn nước là nước, tất cả bị nhấn chìm hết, nước ngập khỏi nóc nhà đến 3 mét, đương nhiên tài sản cũng bị ngập luôn, bà Đạt phải làm tạm cái lều ở mép hồ để ở. Chuyện đã đến mức độ đó, tùy ai đó còn nói được những lời giả nhân giả nghĩa bênh lấy bọn vẹm, chứ mỗ tôi không thể không làm thằng thù địch mà chửi tốc mả bọn giặc cộng này, và thấy chả còn câu chửi nào nhẹ hơn câu: Đồ khốn nạn!

Có một anh bạn cũng dân nhà binh cũ mình, số anh đỏ như me xừ Xuân nhặt ban quần của ông Vũ Trọng Phụng, lúc còn bên quê nhà cả lúc sang đây vợ con đều làm ăn khá, cái “thành đạt” đó đã cho anh một tuổi già gọi là hơn đời. Mỗi người một phần nôm na ta gọi là cái số, có người số cực, riêng anh số sướng, gia đình anh lẫn sở xã hội Mẽo đã lo cho anh một cuộc sống vật chất có dư, đó lại là thêm một cái anh được đãi ngộ trên đất tạm dung này. Đã bao năm nay, nếu có lang thang dưới phố mà được gặp anh, thì luôn nơi anh vẫn cái cười hả hê đi kèm cái câu khoe anh mới từ đâu đó về. Anh thích thú với các chuyến du lịch khắp nơi, tây, tàu, ta lia chia của anh, nhưng theo anh quê nhà vẫn là nơi đáng để đi nhất, “không đâu rẻ đẹp bằng quê mình” cả.

Trong cuốn quốc văn giáo khoa thư học lúc tóc còn húi cua, chỉ thấy kẻ đi xa về trả lời câu hỏi nơi đâu đẹp nhất, đã nói đẹp nhất quê mình, chứ làm gì có chữ rẻ, anh bạn này ghép thêm chữ rẻ chắc cũng có cái ý của anh như muốn khoe rằng anh đã đi nhiều nơi nên biết đâu là rẻ. Bạn may mắn thì mình mừng cho bạn không một tí ganh tị, nhưng nếu chuyện đời như thể nước chảy đôi giòng, có bên đục, bên trong như con sông Thương, mà tùy sở thích chọn hẳn một bên thì nói làm chi, với anh phải lờ lờ nước hến mới vui. Tôi gặp lại anh sáng nay trong tiệm phở Vĩnh Ký ngay góc con đường Newland, anh vẫn cái cười hả hê cố hữu định mở miệng thông báo như mọi khi, nhưng tôi vội ra dấu chận để anh khỏi nói, tôi muốn nghe cái gì khác.

Thì đây, cái gì khác chính là cái anh phản ứng, khi bị gọi là thằng áo gấm trong câu nói của ông Tư Bến Nghé (bài “đĩ ngựa” tuần trước) - Anh bạn này đã lâu lắm rồi, tôi biết anh không ưa tôi, anh nói thẳng là tôi không được có ý kiến về lối sống của người khác, mà anh gọi đó cũng là vi phạm nhân quyền. Câu nói của anh không làm mỗ tôi giận, những ngươi như anh, mỗ tôi gặp không ít, nếu giận tất thì chết sớm thôi, chính cái lối sống tìm vui trong cái khổ của kẻ khác là cái mỗ tôi muốn nói, anh có khi nào nghĩ rằng chính anh đã góp tay khiến cho chế dộ xã nghĩa sống bền, sống dai không? Nói chi chuyện sống còn của dân tộc đất nước cho xa vời, chuyện người dân mất nhà mất cửa, mất cả mạng sống có làm anh một mảy may suy nghĩ?

Không thể chối cãi những vấn nạn của quê nhà hôm nay, đầy rẫy người dân bị đối xử thua cả con vật, hay phải bán mình làm đĩ, lao nô phương xa là có sự tiếp tay của những người ham “vui” như anh, sao lại có thể sống ích kỷ vô cảm đến như vậy? Chỉ đôi chút cái hưởng thụ cá nhân mà không nhín được, thì mong chi nơi các anh áo gấm hy sinh cho chuyện chung, có phải vì thế mà đã có ý kiến, chỉ xin một tuần cuối tháng Tư đen thôi, các anh đứng cùng anh em một lần, nhưng nghe ra quá khó. Tâm trạng mỗ tôi thật tâm mà nói, cái mỏi mệt đường dài không phải không có, những kẻ đồng hành rụng dần không khỏi có lúc đã làm mình nản, lấy tự tâm mình mà hiểu chuyện người, vì thế không lạ khi thấy ông bác sĩ tỏ ra nôn nóng trong câu “củi đậu nấu đậu”.

Nhưng những người quyết đi cho đến cùng chuyện mình phải làm, không phải đã hết – Nghe ông anh Nguyễn Nhơn hê lên “Attention!”, coi chừng chuyện bắt tay với những người cọng sản bỏ đảng để lật bọn cọng sản đương quyền, củi đậu nấu đậu đâu chưa thấy, có khi thấy cháy bàn tay nhóm củi. Đọc những gì ông viết mới thấy cái cứng trong đấu tranh, ông nổi quạu thiệt sự “Nếu vận động được đồng bào vùng lên đánh đổ cọng sản được thì thắng, trái lại thì thua, chớ hổng có THỎA HIỆP GÌ RÁO TRỌI” - Nghe Nguyễn Nhơn nói mà hiểu được lòng những người “Thà là làm viên ngọc vở, còn hơn miếng ngói lành”.

Trở lại chuyện trong tiệm phở, anh bạn này cũng giận thật sự khi bị lôi chuyện về Việt nam ra mà nói, anh hỏi tôi câu –Đã bao lâu rồi những người tranh đấu đã làm được những gì, mang thân chiếc lá vàng không hưởng những gì ngắn ngủi còn sót, nay lại đi chờ cơn gió đến tách lá lìa cành? Anh bỏ đi không cả order phần ăn cho mình, còn tô phở của mỗ tôi, mãi ngồi thừ vì thái độ như hắt tạt bát nước của anh, mà đến khi đụng đủa nó đã nguội, buổi ra phố hôm nay coi như xuất hành không đúng hướng đúng giờ. Thôi thì cũng xin ghi lại đây hầu quí độc giả!

Việt Nhân (HNPĐ)


Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

TỘI QUÁ DÂN MÌNH - Việt Nhân

(HNPĐ) Đầu tuần trong lòng dự tính sẽ thưa một câu chuyện phiếm nhẹ nhàng, để cùng quí độc giả mua vui - Không ngờ trên đường lái xe xuống phố Bolsa


(HNPĐ) Đầu tuần trong lòng dự tính sẽ thưa một câu chuyện phiếm nhẹ nhàng, để cùng quí độc giả mua vui - Không ngờ trên đường lái xe xuống phố Bolsa, được nghe một bản tin của cái đài ra dô RFA (06/02/2013), lại thêm gặp phải người quen có đôi lời không vui, mà sinh ra có câu chuyện hôm nay, câu chuyện bên quê nhà dân mình đang sống quá tội. RFA đưa tin nói chính quyền nhà nước xã nghĩa trong chuyện thu hồi đất, vì không thuyết phục được dân là bà Phạm Thị Đạt ở thôn Bà Gò, xã Nghĩa Phương, huyện Lục Nam, tỉnh Bắc Giang, bèn tháo nước nhấn chìm nhà của bà.

Nghe chuyện thấy trên thế gian này, các cái đầu óc đỉnh cao xứ An Nam xã nghĩa hành động trên cả mức ta nghĩ đến, hiện bây giờ toàn bộ nhà và đất ngập hết, chẳng còn gì ngoài cái chuồng gà chơ vơ trên gò đất cao. Đuổi nhà cướp đất mà nghĩ ra được chuyện nhờ thủy thần giúp một tay, đáng được vái mũ chào, ra dô nói giữa cái mênh mông chỉ toàn nước là nước, tất cả bị nhấn chìm hết, nước ngập khỏi nóc nhà đến 3 mét, đương nhiên tài sản cũng bị ngập luôn, bà Đạt phải làm tạm cái lều ở mép hồ để ở. Chuyện đã đến mức độ đó, tùy ai đó còn nói được những lời giả nhân giả nghĩa bênh lấy bọn vẹm, chứ mỗ tôi không thể không làm thằng thù địch mà chửi tốc mả bọn giặc cộng này, và thấy chả còn câu chửi nào nhẹ hơn câu: Đồ khốn nạn!

Có một anh bạn cũng dân nhà binh cũ mình, số anh đỏ như me xừ Xuân nhặt ban quần của ông Vũ Trọng Phụng, lúc còn bên quê nhà cả lúc sang đây vợ con đều làm ăn khá, cái “thành đạt” đó đã cho anh một tuổi già gọi là hơn đời. Mỗi người một phần nôm na ta gọi là cái số, có người số cực, riêng anh số sướng, gia đình anh lẫn sở xã hội Mẽo đã lo cho anh một cuộc sống vật chất có dư, đó lại là thêm một cái anh được đãi ngộ trên đất tạm dung này. Đã bao năm nay, nếu có lang thang dưới phố mà được gặp anh, thì luôn nơi anh vẫn cái cười hả hê đi kèm cái câu khoe anh mới từ đâu đó về. Anh thích thú với các chuyến du lịch khắp nơi, tây, tàu, ta lia chia của anh, nhưng theo anh quê nhà vẫn là nơi đáng để đi nhất, “không đâu rẻ đẹp bằng quê mình” cả.

Trong cuốn quốc văn giáo khoa thư học lúc tóc còn húi cua, chỉ thấy kẻ đi xa về trả lời câu hỏi nơi đâu đẹp nhất, đã nói đẹp nhất quê mình, chứ làm gì có chữ rẻ, anh bạn này ghép thêm chữ rẻ chắc cũng có cái ý của anh như muốn khoe rằng anh đã đi nhiều nơi nên biết đâu là rẻ. Bạn may mắn thì mình mừng cho bạn không một tí ganh tị, nhưng nếu chuyện đời như thể nước chảy đôi giòng, có bên đục, bên trong như con sông Thương, mà tùy sở thích chọn hẳn một bên thì nói làm chi, với anh phải lờ lờ nước hến mới vui. Tôi gặp lại anh sáng nay trong tiệm phở Vĩnh Ký ngay góc con đường Newland, anh vẫn cái cười hả hê cố hữu định mở miệng thông báo như mọi khi, nhưng tôi vội ra dấu chận để anh khỏi nói, tôi muốn nghe cái gì khác.

Thì đây, cái gì khác chính là cái anh phản ứng, khi bị gọi là thằng áo gấm trong câu nói của ông Tư Bến Nghé (bài “đĩ ngựa” tuần trước) - Anh bạn này đã lâu lắm rồi, tôi biết anh không ưa tôi, anh nói thẳng là tôi không được có ý kiến về lối sống của người khác, mà anh gọi đó cũng là vi phạm nhân quyền. Câu nói của anh không làm mỗ tôi giận, những ngươi như anh, mỗ tôi gặp không ít, nếu giận tất thì chết sớm thôi, chính cái lối sống tìm vui trong cái khổ của kẻ khác là cái mỗ tôi muốn nói, anh có khi nào nghĩ rằng chính anh đã góp tay khiến cho chế dộ xã nghĩa sống bền, sống dai không? Nói chi chuyện sống còn của dân tộc đất nước cho xa vời, chuyện người dân mất nhà mất cửa, mất cả mạng sống có làm anh một mảy may suy nghĩ?

Không thể chối cãi những vấn nạn của quê nhà hôm nay, đầy rẫy người dân bị đối xử thua cả con vật, hay phải bán mình làm đĩ, lao nô phương xa là có sự tiếp tay của những người ham “vui” như anh, sao lại có thể sống ích kỷ vô cảm đến như vậy? Chỉ đôi chút cái hưởng thụ cá nhân mà không nhín được, thì mong chi nơi các anh áo gấm hy sinh cho chuyện chung, có phải vì thế mà đã có ý kiến, chỉ xin một tuần cuối tháng Tư đen thôi, các anh đứng cùng anh em một lần, nhưng nghe ra quá khó. Tâm trạng mỗ tôi thật tâm mà nói, cái mỏi mệt đường dài không phải không có, những kẻ đồng hành rụng dần không khỏi có lúc đã làm mình nản, lấy tự tâm mình mà hiểu chuyện người, vì thế không lạ khi thấy ông bác sĩ tỏ ra nôn nóng trong câu “củi đậu nấu đậu”.

Nhưng những người quyết đi cho đến cùng chuyện mình phải làm, không phải đã hết – Nghe ông anh Nguyễn Nhơn hê lên “Attention!”, coi chừng chuyện bắt tay với những người cọng sản bỏ đảng để lật bọn cọng sản đương quyền, củi đậu nấu đậu đâu chưa thấy, có khi thấy cháy bàn tay nhóm củi. Đọc những gì ông viết mới thấy cái cứng trong đấu tranh, ông nổi quạu thiệt sự “Nếu vận động được đồng bào vùng lên đánh đổ cọng sản được thì thắng, trái lại thì thua, chớ hổng có THỎA HIỆP GÌ RÁO TRỌI” - Nghe Nguyễn Nhơn nói mà hiểu được lòng những người “Thà là làm viên ngọc vở, còn hơn miếng ngói lành”.

Trở lại chuyện trong tiệm phở, anh bạn này cũng giận thật sự khi bị lôi chuyện về Việt nam ra mà nói, anh hỏi tôi câu –Đã bao lâu rồi những người tranh đấu đã làm được những gì, mang thân chiếc lá vàng không hưởng những gì ngắn ngủi còn sót, nay lại đi chờ cơn gió đến tách lá lìa cành? Anh bỏ đi không cả order phần ăn cho mình, còn tô phở của mỗ tôi, mãi ngồi thừ vì thái độ như hắt tạt bát nước của anh, mà đến khi đụng đủa nó đã nguội, buổi ra phố hôm nay coi như xuất hành không đúng hướng đúng giờ. Thôi thì cũng xin ghi lại đây hầu quí độc giả!

Việt Nhân (HNPĐ)


BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm