Mỗi Ngày Một Chuyện
Tiếng Anh Tiếng Việt
Hồi qua Mỹ lần đầu năm 1970, quả là hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên nọ, tất cả mọi thứ đều khác hẳn những gì mình quen thuộc ở Việt Nam. Việc đầu tiên là ngôn ngữ, may mà trong trường Hải Quân Hoa Kỳ cũng là nguyên 1 tiểu đoàn sinh viên sĩ quan người Việt với nhau nên cũng đỡ chia động từ "to quơ" mỏi tay. Thế nhưng người Việt đọc tiếng Anh lại gây ra nhiều cái nghe sai rất ư là buồn cười, ví dụ như buổi sáng họp trung đoàn trên một bãi cỏ rộng lớn có 5 tiểu đoàn, tiểu đoàn 5 là phe ta, đứng xa xa nghe ông tiểu đoàn trưởng cao hơn 1 mét rưỡi 1 tý hét toáng lên báo cáo quân số thế nào mà mình cứ nghe ra như sau "Làm sao, cho tôi caooooo... Sir!" thật ra sau này mới biết là ông ta hét rằng "All men are present and accounted for you, Sir!"
Rồi đến lúc tập mang súng trường đi ắc ê, thì những khẩu lệnh mang súng lên vai phải la hét bằng tiếng Anh, mình đứng cuối hàng lại cứ nghe ra "Nai xào bơ ... Ăn !" (Right shoulder, Arm !) làm phải nuốt nước bọt...Hồi qua Mỹ lần đầu năm 1970, quả là hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên nọ, tất cả mọi thứ đều khác hẳn những gì mình quen thuộc ở Việt Nam. Việc đầu tiên là ngôn ngữ, may mà trong trường Hải Quân Hoa Kỳ cũng là nguyên 1 tiểu đoàn sinh viên sĩ quan người Việt với nhau nên cũng đỡ chia động từ "to quơ" mỏi tay. Thế nhưng người đọc tiếng Anh lại gây ra nhiều cái nghe sai rất ư là buồn cười, ví dụ như buổi sáng họp trung đoàn trên một bãi cỏ rộng lớn có 5 tiểu đoàn, tiểu đoàn 5 là phe ta, đứng xa xa nghe ông tiểu đoàn trưởng cao hơn 1 mét rưỡi 1 tý hét toáng lên báo cáo quân số thế nào mà mình cứ nghe ra như sau "Làm sao, cho tôi caooooo... Sir!" thật ra sau này mới biết là ông ta hét rằng "All men are present and accounted for you, Sir!"
rồi bước đi cứ nghe đếm "nếp nếp khoai nếp, ghi mi giò nếp"(ông Trung đội trưởng người Bắc mà - Left Left Right Left, Give me your Left!) cứ nghĩ đến giò nếp với giò thủ vì sắp đến giờ ăn rồi, đói pụng!
Và cứ thế ngày tháng qua mau, mùa hè lá xanh tươi đổi sang mùa thu lá vàng đỏ ối rất đẹp. Rồi mùa đông cũng đến tuyết rơi phủ trắng xóa sân trường. Tiếng Anh của lũ trẻ Việt cũng đã khá dần lên, nói vẫn ngọng líu lo nhưng Mỹ nghe quen rồi.
Đến ngày ra trường xách va-li về khi đứng chờ xe buýt ra máy bay, một bà cụ già tóc bạc phơ làm việc trong nhà ăn, ra ôm từng đứa khóc lóc nước mắt giọt vắn giọt dài, vì bà biết là lũ trẻ con này về sẽ lao đầu vào cuộc chiến tàn khốc thay thế cho người Mỹ đang lên đường về nước theo chương trình Việt hóa cuộc chiến.
MHLT chuyen
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
Tiếng Anh Tiếng Việt
Hồi qua Mỹ lần đầu năm 1970, quả là hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên nọ, tất cả mọi thứ đều khác hẳn những gì mình quen thuộc ở Việt Nam. Việc đầu tiên là ngôn ngữ, may mà trong trường Hải Quân Hoa Kỳ cũng là nguyên 1 tiểu đoàn sinh viên sĩ quan người Việt với nhau nên cũng đỡ chia động từ "to quơ" mỏi tay. Thế nhưng người Việt đọc tiếng Anh lại gây ra nhiều cái nghe sai rất ư là buồn cười, ví dụ như buổi sáng họp trung đoàn trên một bãi cỏ rộng lớn có 5 tiểu đoàn, tiểu đoàn 5 là phe ta, đứng xa xa nghe ông tiểu đoàn trưởng cao hơn 1 mét rưỡi 1 tý hét toáng lên báo cáo quân số thế nào mà mình cứ nghe ra như sau "Làm sao, cho tôi caooooo... Sir!" thật ra sau này mới biết là ông ta hét rằng "All men are present and accounted for you, Sir!"
Rồi đến lúc tập mang súng trường đi ắc ê, thì những khẩu lệnh mang súng lên vai phải la hét bằng tiếng Anh, mình đứng cuối hàng lại cứ nghe ra "Nai xào bơ ... Ăn !" (Right shoulder, Arm !) làm phải nuốt nước bọt...Hồi qua Mỹ lần đầu năm 1970, quả là hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên nọ, tất cả mọi thứ đều khác hẳn những gì mình quen thuộc ở Việt Nam. Việc đầu tiên là ngôn ngữ, may mà trong trường Hải Quân Hoa Kỳ cũng là nguyên 1 tiểu đoàn sinh viên sĩ quan người Việt với nhau nên cũng đỡ chia động từ "to quơ" mỏi tay. Thế nhưng người đọc tiếng Anh lại gây ra nhiều cái nghe sai rất ư là buồn cười, ví dụ như buổi sáng họp trung đoàn trên một bãi cỏ rộng lớn có 5 tiểu đoàn, tiểu đoàn 5 là phe ta, đứng xa xa nghe ông tiểu đoàn trưởng cao hơn 1 mét rưỡi 1 tý hét toáng lên báo cáo quân số thế nào mà mình cứ nghe ra như sau "Làm sao, cho tôi caooooo... Sir!" thật ra sau này mới biết là ông ta hét rằng "All men are present and accounted for you, Sir!"
rồi bước đi cứ nghe đếm "nếp nếp khoai nếp, ghi mi giò nếp"(ông Trung đội trưởng người Bắc mà - Left Left Right Left, Give me your Left!) cứ nghĩ đến giò nếp với giò thủ vì sắp đến giờ ăn rồi, đói pụng!
Và cứ thế ngày tháng qua mau, mùa hè lá xanh tươi đổi sang mùa thu lá vàng đỏ ối rất đẹp. Rồi mùa đông cũng đến tuyết rơi phủ trắng xóa sân trường. Tiếng Anh của lũ trẻ Việt cũng đã khá dần lên, nói vẫn ngọng líu lo nhưng Mỹ nghe quen rồi.
Đến ngày ra trường xách va-li về khi đứng chờ xe buýt ra máy bay, một bà cụ già tóc bạc phơ làm việc trong nhà ăn, ra ôm từng đứa khóc lóc nước mắt giọt vắn giọt dài, vì bà biết là lũ trẻ con này về sẽ lao đầu vào cuộc chiến tàn khốc thay thế cho người Mỹ đang lên đường về nước theo chương trình Việt hóa cuộc chiến.
MHLT chuyen